Tô Tử Duyệt sau khi tỉnh lại nhìn chung quanh, phát hiện chính mình đang nằm ở trên giường của Mẫn Mặc. Mẫn Mặc ngồi ở 1 chỗ có bóng mát tro góc phòng, Tô Tử Duyệt im lặng nhìn vẻ mặt của hắn. Nàng qua rất lâu mới mở miệng nói- Ta ko phải đang nằm mơ chứ? Đó đều là thật sao?- Mẫn Mặc ko có trả lời vấn đề của nàng, nhưng nàng biết hắn đang nghe chính mình nói. Nàng tiếp tục nói- Ngươi xem, hắn phía trước còn hảo hảo mà cùng ta nói chuyện phiếm, sau đó liền… điều này làm sao ta có thể nhận được chứ?
Mẫn Mặc theo ghế trên đứng lên, nói- Ma quỷ giết hắn vẫn còn chưa tìm ra, báo đen tìm được thi thể nhân ngư thời điểm chung quanh 1 cái manh mối đều ko còn. Ngươi biết các ngươi lần này là vì bị vật gì công kích ko? Chỉ là đơn thuần gặp phải ma quỷ đi ra kiếm ăn, hay là ngươi cùng nhân ngư tro lúc đó đã bị 1 ai đó theo dõi?
Tô Tử Duyệt suy nghĩ 1 chút nói- Ko biết, lúc đó ta vốn ko để ý. Chúng ta vì cái gì lại bị theo dõi?
Mẫn Mặc trầm tư suy nghĩ 1 hồi nói- Nếu giống như lời nhân ngư nói khả năng ko chỉ đơn giản là trả thù, nếu mục tiêu chính của hắn là ngươi, rất có thể là hướng đến ta- Nếu quả thật là chính mình tro lời nói, hắn ko thể nghi ngờ sẽ hại Tô Tử Duyệt thêm 1 lần nữa. Hắn suy nghĩ 1 chút rồi nói- Ko bằng chúng ta thử xem có thể tìm ra nguyên nhân hay ko? Ngươi có dám thử hay ko?
Tô Tử Duyệt sửng sốt 1 chút, rồi mới khẳng định gật đầu.
Ngày thứ 2, Tô Tử Duyệt liền hồi đến chỗ hang động ban đầu, sau khi đã xảy ra nhiều sự tình như thế 1 lần nữa lại hồi đến nơi này, giống như 1 chuỗi qui luật. Tro hang động Kiều Mặc Nhiên nhìn thấy Tô Tử Duyệt trở về, có chút giật mình, nàng tiến gần lại nói- Đã lâu rồi ko gặp ngươi, ta còn cho rằng…
Tô Tử Duyệt nhẹ nhàng cười, nói- Ko có việc gì, chúng ta chỉ là vừa vặn thời gian ko trùng khớp.
_ Dạo này có khỏe ko?- Kiều Mặc Nhiên hỏi xong, lại còn đáp- Ta rất nhớ nhà.
Tô Tử Duyệt nghe nàng nói xong tro liền lòng đau xót, từ nhà này đã muốn cách nàng rất xa rồi. Nàng hít sâu 1 hơi rồi nói- Ta ở tro này cũng có nhà, chỉ là người nhà của ta trước đó ko lâu đã xảy ra chuyện.
Kiều Mặc Nhiên nghe xong liền sửng sốt, rồi ko nói thêm gì nữa. Tô Tử Duyệt thấy thế chỉ thoải mái cười, người có thể đem bọn họ thành người nhà xem ra thật sự chỉ có nàng, ở tro mắt các nữ tử bình thường khác hẳn là sự tồn tại của bọn họ chẳng khác gì là quái vật. Cứ như vậy đợi thêm 1 hồi, liền thấy 2 cái nội vụ đến đưa cơm. Vậy 2 cái nội vụ sau khi nhìn thấy Tô Tử Duyệt đều có vẻ rất giật mình, phía trước nàng cùng Mẫn Mặc náo thành như vậy, bọn hắn đều cho rằng Tô Tử Duyệt sẽ ko còn trở lại nữa.
Tô Tử Duyệt lại hào phóng cười, nói- Ko ngờ ta có thể trở về sao?
Vậy 2 cái nội vụ nhìn nhau liếc mắt 1 cái, xem như cam chịu.
Tô Tử Duyệt tiếp tục giải thích nói- Ta trở về là vì muốn đi tiếp con đường nguyên bản cần phải đi kia, ta sẽ làm Vương hậu của Mẫn Mặc, ta sẽ cấp nhân ngư báo thù. Mặc kệ là ai, giết chết người của ta, ta tuyệt đối sẽ ko bỏ qua.
Tô Tử Duyệt bữa cơm này như trước ăn rất nhiều, nàng rất hoài niệm đồ ăn đến từ xã hội nhân loại này. Sau khi ăn cơm xong, vậy 2 cái nội vụ liền mang Tô Tử Duyệt đi đến 1 địa điểm khác. Bởi vì phía trước đã xảy ra sự kiện nhân ngư, Mẫn Mặc đối với an toàn của Tô Tử Duyệt có chút lo lắng, cho nên lúc này đây hắn cũng đi theo.
Sau khi đưa Tô Tử Duyệt đến địa điểm mới, cùng dĩ vãng giống nhau, vậy 2 cái nội vụ sẽ ko đi tiếp phía trước nữa, lộ trình còn lại là thuộc về 1 mình Tô Tử Duyệt. Nàng quay đầu nhìn phía sau này 1 chuỗi dài nhân thú, rồi mới kiên định hướng về phía trước đi đến. Mẫn Mặc vẫn nhìn theo bóng dáng Tô Tử Duyệt đến lúc biến mất, thế này mới đối 2 cái nội vụ nói- Chúng ta đi thôi.
Vậy 2 cái nội vụ lại dùng ánh mắt trao đổi tình báo, ko ai lại ko biết chủ tử của mình luyến ái con đường xem ra rất dữ dội nhấp nhô.
Mẫn Mặc trở lại tro phòng của mình, lại ngồi trở tro chỗ tràn ngập bóng mát kia, tựa hồ chỉ có ở nơi đó hắn mới có thể cảm thấy bình tĩnh tro giây lát. Hắn khẽ nhắm mắt rất muốn chính mình có thể cùng Tô Tử Duyệt cao chạy xa bay, nàng nhận thức ma quỷ càng nhiều, tâm liền rời chính mình càng xa. Kỳ thật hắn rất hoài niệm Tô Tử Duyệt lúc mới vừa nhận thức hắn vậy đoạn thời gian kia, vậy đoạn thời gian đó Tô Tử Duyệt tuy rằng chán ghét hắn, nội tâm nhưng ko có nam nhân khác.
Mẫn Mặc có chút hi vọng lúc này có thể chứng minh ma quỷ phía trước tập kích Tô Tử Duyệt bọn họ là hướng nhân ngư mà tới, như vậy chính mình cũng sẽ ko khiếm nàng nhiều lắm, như vậy hắn mới có thể còn 1 ít cơ hội. Nhưng nay hắn trừ bỏ chờ đợi, cái gì cũng ko làm được.
Mấy ngày sau trôi qua rất yên bình, Mẫn Mặc ngẫu nhiên đi tới chỗ Tô Tử Duyệt nhìn xem nàng tình huống bên kia thế nào. Ngay tại hắn còn cho rằng hy vọng của mình biến thành sự thật thời điểm, nội vụ lại mang đến tin tức ko tốt: Bọn người phía trước đưa Tô Tử Duyệt đi tới địa phương kia đã bị tập kích. Mẫn Mặc nghe xong 1 lòng nhất thời trầm đến đáy cốc, cái tên ma quỷ kia quả nhiên là hướng Tô Tử Duyệt mà đến.
Mẫn Mặc hoả tốc đuổi tới hiện trường, nơi đó 1 mảnh đống hỗn độn. Sào huyệt chủ nhân cùng bạn lữ của hắn đều đã chết, chính mình an bài tại phụ cận quanh đây mai phục báo đen cũng toàn bộ bỏ mình. Đều đã chết, nhân ngữ đã chết, là đó người cũng chết, sở hữu người gặp qua cái tên ma quỷ đang núp ở tro bóng tối kia toàn bộ đều đã chết. Hắn lưu 2 cái nội vụ ở bên kia hậu táng là đó người hy sinh, chính mình 1 mình ly khai.
Mẫn Mặc thuận đường cũ hướng phương hướng nơi hang động đám nữ nhân đang ở đi đến, nhưng ở cuối cùng lại ko có đi vào tro hang động, mà là 1 mình đi đến tro 1 cái huyệt động khác ẩn nấp tốt hơn. Tô Tử Duyệt từng bị hắn ta an trí ở nơi đó, còn có phía trước vì Tô Tử Duyệt chống lại 1 lần mệnh lệnh vậy con báo đen kia.
Hôm đó sau khi bọn hắn đưa Tô Tử Duyệt đi đến cái địa phương kia, còn có mấy con báo đen lén đem nàng tiếp ra, thuận ẩn nấp đường nhỏ hồi đến nơi này. Vẫn bị tên ma quỷ kia tìm được, may là Mẫn Mặc chỉ phái đi thế thân mà thôi. Mà hắn vì phòng ngừa cố ý ngoại phát sinh, phân phó thêm mấy con báo đen mai phục tại vùng phụ cận, nếu có việc liền tới báo tin. Khiến Mẫn Mặc sao cũng ko ngờ được là đối thủ của hắn thế nhưng lại cường đại như vậy, hắn phái đi báo đen liền báo tin cơ hội cũng ko có liền toàn bộ đều bị giết chết.
Cái tên đang ẩn mình phía sau kia cũng ko có trực tiếp đối Mẫn Mặc xuống tay, Mẫn Mặc đoán có lẽ là vì thực lực hắn ko bằng chính mình, cho nên phải áp dụng vu hồi chiến thuật, cũng có thể là bởi vì có nguyên nhân đặc thù gì đó mà hắn ko thể đối mặt chính mình, hoặc là hắn còn có âm mưu nào khác nữa, chuyện đó Mẫn Mặc vẫn chưa thể xác định. Nhưng Mẫn Mặc có thể xác định là tên núp phía sau đó đang lo lắng, hắn đã biết Tô Tử Duyệt cách con đường Ma hậu ko xa, cho nên hắn mới hoảng tay chân. Còn có 1 chút nữa là tên đang ẩn núp phía sau này tin tức quá mức linh thông , từ đầu tới cuối đều chuẩn, thật giống như nhất cử nhất động của mình đều có thể bị hắn nắm tro tay. Chung quanh hắn nhất định có ai che giấu, người đó khẳng định là gian tế. Lúc này đây thử tuy rằng ko có đem tên núp phía sau kia bắt đi ra, nhưng cũng xác định mục đích của hắn, lớn nhất thu lấy chính là đã biết hắn có an bài gian tế ở bên người chính mình.
Tô Tử Duyệt nhìn thấy Mẫn Mặc tiến vào, liền biết có kết quả. Lại nhìn hắn vậy trầm trọng sắc mặt, chỉ biết kết quả ko lạc quan lắm. Cho nên nàng thử hỏi- Người đó đã xuất hiện?
Mẫn Mặc gật đầu, sau đó 2 người đều lâm vào tro lặng yên.
Mẫn Mặc theo ghế trên đứng lên, nói- Ma quỷ giết hắn vẫn còn chưa tìm ra, báo đen tìm được thi thể nhân ngư thời điểm chung quanh 1 cái manh mối đều ko còn. Ngươi biết các ngươi lần này là vì bị vật gì công kích ko? Chỉ là đơn thuần gặp phải ma quỷ đi ra kiếm ăn, hay là ngươi cùng nhân ngư tro lúc đó đã bị 1 ai đó theo dõi?
Tô Tử Duyệt suy nghĩ 1 chút nói- Ko biết, lúc đó ta vốn ko để ý. Chúng ta vì cái gì lại bị theo dõi?
Mẫn Mặc trầm tư suy nghĩ 1 hồi nói- Nếu giống như lời nhân ngư nói khả năng ko chỉ đơn giản là trả thù, nếu mục tiêu chính của hắn là ngươi, rất có thể là hướng đến ta- Nếu quả thật là chính mình tro lời nói, hắn ko thể nghi ngờ sẽ hại Tô Tử Duyệt thêm 1 lần nữa. Hắn suy nghĩ 1 chút rồi nói- Ko bằng chúng ta thử xem có thể tìm ra nguyên nhân hay ko? Ngươi có dám thử hay ko?
Tô Tử Duyệt sửng sốt 1 chút, rồi mới khẳng định gật đầu.
Ngày thứ 2, Tô Tử Duyệt liền hồi đến chỗ hang động ban đầu, sau khi đã xảy ra nhiều sự tình như thế 1 lần nữa lại hồi đến nơi này, giống như 1 chuỗi qui luật. Tro hang động Kiều Mặc Nhiên nhìn thấy Tô Tử Duyệt trở về, có chút giật mình, nàng tiến gần lại nói- Đã lâu rồi ko gặp ngươi, ta còn cho rằng…
Tô Tử Duyệt nhẹ nhàng cười, nói- Ko có việc gì, chúng ta chỉ là vừa vặn thời gian ko trùng khớp.
_ Dạo này có khỏe ko?- Kiều Mặc Nhiên hỏi xong, lại còn đáp- Ta rất nhớ nhà.
Tô Tử Duyệt nghe nàng nói xong tro liền lòng đau xót, từ nhà này đã muốn cách nàng rất xa rồi. Nàng hít sâu 1 hơi rồi nói- Ta ở tro này cũng có nhà, chỉ là người nhà của ta trước đó ko lâu đã xảy ra chuyện.
Kiều Mặc Nhiên nghe xong liền sửng sốt, rồi ko nói thêm gì nữa. Tô Tử Duyệt thấy thế chỉ thoải mái cười, người có thể đem bọn họ thành người nhà xem ra thật sự chỉ có nàng, ở tro mắt các nữ tử bình thường khác hẳn là sự tồn tại của bọn họ chẳng khác gì là quái vật. Cứ như vậy đợi thêm 1 hồi, liền thấy 2 cái nội vụ đến đưa cơm. Vậy 2 cái nội vụ sau khi nhìn thấy Tô Tử Duyệt đều có vẻ rất giật mình, phía trước nàng cùng Mẫn Mặc náo thành như vậy, bọn hắn đều cho rằng Tô Tử Duyệt sẽ ko còn trở lại nữa.
Tô Tử Duyệt lại hào phóng cười, nói- Ko ngờ ta có thể trở về sao?
Vậy 2 cái nội vụ nhìn nhau liếc mắt 1 cái, xem như cam chịu.
Tô Tử Duyệt tiếp tục giải thích nói- Ta trở về là vì muốn đi tiếp con đường nguyên bản cần phải đi kia, ta sẽ làm Vương hậu của Mẫn Mặc, ta sẽ cấp nhân ngư báo thù. Mặc kệ là ai, giết chết người của ta, ta tuyệt đối sẽ ko bỏ qua.
Tô Tử Duyệt bữa cơm này như trước ăn rất nhiều, nàng rất hoài niệm đồ ăn đến từ xã hội nhân loại này. Sau khi ăn cơm xong, vậy 2 cái nội vụ liền mang Tô Tử Duyệt đi đến 1 địa điểm khác. Bởi vì phía trước đã xảy ra sự kiện nhân ngư, Mẫn Mặc đối với an toàn của Tô Tử Duyệt có chút lo lắng, cho nên lúc này đây hắn cũng đi theo.
Sau khi đưa Tô Tử Duyệt đến địa điểm mới, cùng dĩ vãng giống nhau, vậy 2 cái nội vụ sẽ ko đi tiếp phía trước nữa, lộ trình còn lại là thuộc về 1 mình Tô Tử Duyệt. Nàng quay đầu nhìn phía sau này 1 chuỗi dài nhân thú, rồi mới kiên định hướng về phía trước đi đến. Mẫn Mặc vẫn nhìn theo bóng dáng Tô Tử Duyệt đến lúc biến mất, thế này mới đối 2 cái nội vụ nói- Chúng ta đi thôi.
Vậy 2 cái nội vụ lại dùng ánh mắt trao đổi tình báo, ko ai lại ko biết chủ tử của mình luyến ái con đường xem ra rất dữ dội nhấp nhô.
Mẫn Mặc trở lại tro phòng của mình, lại ngồi trở tro chỗ tràn ngập bóng mát kia, tựa hồ chỉ có ở nơi đó hắn mới có thể cảm thấy bình tĩnh tro giây lát. Hắn khẽ nhắm mắt rất muốn chính mình có thể cùng Tô Tử Duyệt cao chạy xa bay, nàng nhận thức ma quỷ càng nhiều, tâm liền rời chính mình càng xa. Kỳ thật hắn rất hoài niệm Tô Tử Duyệt lúc mới vừa nhận thức hắn vậy đoạn thời gian kia, vậy đoạn thời gian đó Tô Tử Duyệt tuy rằng chán ghét hắn, nội tâm nhưng ko có nam nhân khác.
Mẫn Mặc có chút hi vọng lúc này có thể chứng minh ma quỷ phía trước tập kích Tô Tử Duyệt bọn họ là hướng nhân ngư mà tới, như vậy chính mình cũng sẽ ko khiếm nàng nhiều lắm, như vậy hắn mới có thể còn 1 ít cơ hội. Nhưng nay hắn trừ bỏ chờ đợi, cái gì cũng ko làm được.
Mấy ngày sau trôi qua rất yên bình, Mẫn Mặc ngẫu nhiên đi tới chỗ Tô Tử Duyệt nhìn xem nàng tình huống bên kia thế nào. Ngay tại hắn còn cho rằng hy vọng của mình biến thành sự thật thời điểm, nội vụ lại mang đến tin tức ko tốt: Bọn người phía trước đưa Tô Tử Duyệt đi tới địa phương kia đã bị tập kích. Mẫn Mặc nghe xong 1 lòng nhất thời trầm đến đáy cốc, cái tên ma quỷ kia quả nhiên là hướng Tô Tử Duyệt mà đến.
Mẫn Mặc hoả tốc đuổi tới hiện trường, nơi đó 1 mảnh đống hỗn độn. Sào huyệt chủ nhân cùng bạn lữ của hắn đều đã chết, chính mình an bài tại phụ cận quanh đây mai phục báo đen cũng toàn bộ bỏ mình. Đều đã chết, nhân ngữ đã chết, là đó người cũng chết, sở hữu người gặp qua cái tên ma quỷ đang núp ở tro bóng tối kia toàn bộ đều đã chết. Hắn lưu 2 cái nội vụ ở bên kia hậu táng là đó người hy sinh, chính mình 1 mình ly khai.
Mẫn Mặc thuận đường cũ hướng phương hướng nơi hang động đám nữ nhân đang ở đi đến, nhưng ở cuối cùng lại ko có đi vào tro hang động, mà là 1 mình đi đến tro 1 cái huyệt động khác ẩn nấp tốt hơn. Tô Tử Duyệt từng bị hắn ta an trí ở nơi đó, còn có phía trước vì Tô Tử Duyệt chống lại 1 lần mệnh lệnh vậy con báo đen kia.
Hôm đó sau khi bọn hắn đưa Tô Tử Duyệt đi đến cái địa phương kia, còn có mấy con báo đen lén đem nàng tiếp ra, thuận ẩn nấp đường nhỏ hồi đến nơi này. Vẫn bị tên ma quỷ kia tìm được, may là Mẫn Mặc chỉ phái đi thế thân mà thôi. Mà hắn vì phòng ngừa cố ý ngoại phát sinh, phân phó thêm mấy con báo đen mai phục tại vùng phụ cận, nếu có việc liền tới báo tin. Khiến Mẫn Mặc sao cũng ko ngờ được là đối thủ của hắn thế nhưng lại cường đại như vậy, hắn phái đi báo đen liền báo tin cơ hội cũng ko có liền toàn bộ đều bị giết chết.
Cái tên đang ẩn mình phía sau kia cũng ko có trực tiếp đối Mẫn Mặc xuống tay, Mẫn Mặc đoán có lẽ là vì thực lực hắn ko bằng chính mình, cho nên phải áp dụng vu hồi chiến thuật, cũng có thể là bởi vì có nguyên nhân đặc thù gì đó mà hắn ko thể đối mặt chính mình, hoặc là hắn còn có âm mưu nào khác nữa, chuyện đó Mẫn Mặc vẫn chưa thể xác định. Nhưng Mẫn Mặc có thể xác định là tên núp phía sau đó đang lo lắng, hắn đã biết Tô Tử Duyệt cách con đường Ma hậu ko xa, cho nên hắn mới hoảng tay chân. Còn có 1 chút nữa là tên đang ẩn núp phía sau này tin tức quá mức linh thông , từ đầu tới cuối đều chuẩn, thật giống như nhất cử nhất động của mình đều có thể bị hắn nắm tro tay. Chung quanh hắn nhất định có ai che giấu, người đó khẳng định là gian tế. Lúc này đây thử tuy rằng ko có đem tên núp phía sau kia bắt đi ra, nhưng cũng xác định mục đích của hắn, lớn nhất thu lấy chính là đã biết hắn có an bài gian tế ở bên người chính mình.
Tô Tử Duyệt nhìn thấy Mẫn Mặc tiến vào, liền biết có kết quả. Lại nhìn hắn vậy trầm trọng sắc mặt, chỉ biết kết quả ko lạc quan lắm. Cho nên nàng thử hỏi- Người đó đã xuất hiện?
Mẫn Mặc gật đầu, sau đó 2 người đều lâm vào tro lặng yên.
/151
|