"Không phải sợ, nếu lão ba cũng đồng ý thì hắn cũng có chỗ khó xử của hắn, làm đứa con thì cũng nên làm chút chuyện vì hắn cũng đúng." Diệp Lãng lắc đầu, nói ra một nguyên nhân trọng yếu khác.
"Nói cũng đúng, cũng chỉ là cho vài người đi tìm chết mà thôi, điều này cũng thực bình thường." Diệp Lam Vũ và Thất công chúa cũng nghĩ như vậy, tại cái thế giới mạnh được yếu thua này, cơ hồ mỗi thời mỗi khắc đều phát sinh chuyện giết hoặc bị giết, dần dần trở nên chết lặng....
Mà lúc này các nàng cũng phát hiện năng lực sinh tồn của Diệp Lãng cũng không có yếu như mình nghĩ, bởi hắn dám làm chuyện này, hơn nữa không có chút dao động cảm xúc gì.
Có lẽ là hắn nhìn thấu hết thẩy, cũng có lẽ là hắn chưa kịp phản ứng...
"Mặc dù là vậy nhưng các ngươi cũng không cần tới, dù sao đây cũng không phải là việc tốt lành gì." Diệp Lãng khoát tay, bước đi.
"Không, ta muốn đi cùng ngươi!" Diệp Lam Vũ và Thất công chúa chứng tỏ lập trường, nhưng lúc muốn đuổi theo lại bị người đằng sau kéo lại.
Mà người giữ chặt các nàng không phải ai khác mà là phụ thân các nàng!
"Lão ba, hừ, các ngươi không phải là người tốt, bắt hắn đi giết người." Diệp Lam Vũ và Thất công chúa xả oán hận lên người phụ thân của mình.
"Cái này cũng không xem là giết người, chẳng qua là diễn trò mà thôi, còn lại là chúng ta làm cả. Còn có, dù sao hắn cũng là người của Diệp gia, sớm muộn gì cũng phải tiếp xúc những chuyện như thế, các ngươi cũng muốn hắn trở thành kẻ không chịu nổi sóng gió à? Nếu không sau này sao hắn sinh tồn được!" DIệp Thành Thiên nhìn về phía xa, rất thâm trầm nói.
Diệp Lam Vũ và Thất công chúa hiểu được một chút, hóa ra bọn hắn có dụng ý khác, cũng không phải đơn thuần cảm thấy Diệp Lãng là chọn lựa thích hợp nhất, nhiều hơn là sự quan tâm với Diệp Lãng, là bồi dưỡng! Có điều, Diệp Lãng hắn cần người khác bồi dưỡng mình cách sinh tồn sao? Có lẽ a...
"Nói lâu như vậy vẫn chẳng biết gì, rốt cuộc các người muốn hắn đi làm cái gì?" Thất công chúa hỏi, đến tận bây giờ các nàng cũng không biết chuyện này rốt cuộc là chuyện gì nữa.
"Các ngươi hẳn biết ba đế quốc chúng ta thoạt nhìn bề ngoài có vẻ thực bình tĩnh, giống như không có chiến tranh hay xung đột gì, nhưng đây chỉ là hiện tượng bên ngoài mà thôi, thực ra vẫn có ma xát về mặc quân sự, biên cảnh thường xuyên xảy ra các cuộc chiến quy mô nhỏ, mà hành động gián điệp thám báo vẫn thực sinh động, mạnh mẽ!" Hoảng Đế mở miệng giải thích, nói đơn giản về hoàn cảnh hiện tại.
"Hiểu!" Hai người Diệp Lam Vũ gật đầu.
"Mà gián điệp thám báo vẫn là bí mật được công khai giữa các quốc gia, thậm chí còn biết một ít chỗ gián điệp thám báo của nhau vẫn để cho bọn họ tiến hành hoạt động." Hoàng Đế tiếp tục nói: "Đây là vì muốn bọn họ được đến một ít tin tức sai lầm, tin tức xấu!"
Thất công chúa tiếp lời: "Đúng vậy! Chỉ cần vận dụng thích đáng thì cho dù là chuyện phá hư nhất cũng có thể biến thành chuyện tốt!"
Hoàng Đế gật gật đầu, rất vừa lòng với câu trả lời của Thất công chúa: "Vốn mọi chuyện vẫn bình thường như thế, bất quá gần đây xuất hiện một chút dị thường, hoạt động gián điệp thám báo bỗng dưng đẩy mạnh, tựa hồ đang có chuyện gì đó." Hoàng Đế cau mày.
Thất công chúa không hỏi là chuyện gì, vì nàng không muốn biết những thứ này, từ đầu đến cuối nàng vẫn không có tham gia đến những đấu tranh chính trị này!
"Đến bây giờ chúng ta vẫn chưa rõ mục đích của bọn họ là gì bởi vì dù chúng ta biết bọn họ ở đâu nhưng lại không biết rõ mục đích của bọn họ! Bất quá có thể khẳng định là bọn họ cùng một mục đích!" Hoàng Đế nói tiếp: "Tuy rằng không rõ mục đích của bọn họ là gì và cái gì làm cho bọn họ nhất trí đối phó chúng ta, nhưng chúng ta có thể nương theo chuyện này mà đánh vỡ quan hệ hợp tác của bọn họ!"
"Có lẽ... Cũng có thể làm cho bọn họ lộ ra dấu vết chăng!"
Giết chết một phần gián điệp, lại bắt giữ một phần, rồi đem một phần hoàn hảo vô khuyết thả ra. Cho dù họ biết rõ đây là kế ly gián của Tường Không Đế Quốc cũng sẽ bắt đầu nghi kỵ lẫn nhau.
Đây là mục đích của đám người Hoàng Đế, mà bọn họ cũng không nói cho Diệp Lãng nên giết ai bắt ai thả ai, tất cả đều là tùy cơ, hoàn toàn là tùy cơ!
"Hóa ra là như vậy, thế bây giờ chúng ta chỉ có thể chờ thôi sao?" Thất công chúa có chút lo lắng hỏi, nàng vẫn lo lắng Diệp Lãng, sợ hắn gặp phiền toái.
/803
|