Với tiến độ này, Diệp Lãng tin, tính toán của mình có lẽ đã sai, thời gian gần hơn hắn tưởng tưởng nhiều, nguyên nhân chủ yếu là có sự tồn tại của bọn Sa Lan.
Trước đó, Diệp Lãng tính theo trình độ của luyện kim thuật của vốn có Tường Không, nâng cao thêm một chút, nhưng hình như vẫn sai, có lúc, một người xuất hiện khiến trình độ xuất hiện biến hoá.
Thiên hạ không thiếu gì thiên tài tuyệt thế, cho dù không được cao độ như Diệp Lãng nhưng cũng không cách biệt quá xa, Sa Lan chính là loại người đó.
Cho dù có một Sa Lan cũng có thể thay đổi cả cục diện, nếu như có thêm người khác, vậy thì càng không cần phả nói.
Có lẽ, chỉ cần ba năm bảy năm, Tường Không có thể vũ khí luyện kim quy mô bàng đại, trên thực tế, vũ khí luyện kim trước chính là một đại diện.
Diệp Lãng có lẽ đã quên, Triệu Nhã Nhu bên cạnh hắn cũng là một thuật sĩ luyện kim biến thái, chỉ là nàng không thể hiện mà thôi.
- Diệp thập tam thiếu...
- A, đúng rồi, là thập tam thiếu!!
- Đâu, đâu,...
Khi Diệp Lãng bước vào di tích thượng cổ, có người vô tình nhìn thấy, tràng diện lập tức trở nên hỗn loạn.
Rất nhiều người bỏ dở công việc trong tay, chạy về phía Diệp Lãng.
-??
Diệp Lãng sững ra mất một lúc, sau đó mới phát hiện, những thuật sĩ luyện kim này hình như mình từng gặp qua, là thuật sĩ luyện kim của Tường Không hoàng gia.
Trong giới luyện kim hoàng gia, Diệp Lãng rất có uy tín, cho nên sự xuất hiện của hắn đương nhiên là một chấn động lớn, thu hút tất cả mọi người.
Những người này còn muốn hỏi Diệp Lãng một số vấn đề, những vấn đề mà họ gặp phải, họ tin, Diệp Lãng chắc chắn biết và hắn có thể giải đáp những vấn đề này.
- Chào mọi người, lâu rồi không gặp!
Diệp Lãng hành lễ với mọi người, đây cũng là một trong những nguyên nhân hắn được mọi người yêu thích, với ai cũng giữ thái độ lịch sự khiến người ta cảm thấy rất thân thiết.
Cho dù là đối với Triệu Nhã Nhu, hắn cũng rất lễ độ, chưa bao giờ mắng chửi nàng, trừ phi là người hắn ghét, nếu không tất cả như nhau.
- Thập tam thiếu, ngươi đến lúc nào vậy?
Có người hỏi.
- Vừa đến, nữ hoàng của các ngươi mời ta đến...
Diệp Lãng cười nói, quay sang nhìn Triệu Nhã Nhu, Triệu Nhã Nhu lập tức ngoảnh mặt, vờ như không biết.
- Đúng là cảm tạ hoàng thượng, chúng ta đang rất đau đầu, có quá nhiều vấn đề mà chúng ta không biết. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
/803
|