- Đương nhiên phải đi vào, ta cần bay qua…đúng rồi, mọi người đi theo ta, lần này ta đi có lẽ một đoạn thời gian cũng chưa về, có một số việc cần dặn mọi người, còn nữa, các ngươi có chuyện thì nói với ta, cùng nhau đi đi.
Diệp Lãng nói.
Đích xác bọn họ còn rất nhiều chuyện muốn nói, nếu như Diệp Lãng rời đi như vậy, bọn họ cũng chưa biết nên làm gì.
Đương nhiên, những chuyện phiền toái này cũng không đến nỗi, có thể đem trình tự cuối cùng chế tạo con thuyền giao cho tiểu Linh, chỉ cần có bản vẽ tiểu Linh hoàn toàn không có vấn đề.
Sau khi làm xong con thuyền, người quản lý sẽ là thất công chúa.
- Vì sao giao cho tiểu Thất, chẳng lẽ ta không thể đảm nhiệm sao?
Diệp Lam Vũ có ý kiến.
- Đây còn phải nói sao? Tiểu Thất là lão bà của ta, ta phải giao đồ vật trọng yếu cho nàng, đến lúc ngươi lập gia đình, chồng ngươi cũng phải giao cho ngươi.
Diệp Lãng tức giận nói.
- Ngươi…
Diệp Lam Vũ nghe nói như thế có chút chán nản, nhưng lại tìm không ra lý do để phản bác.
- Tiểu Thất, con thuyền này có công năng gì ta đều viết trong này, nhớ kỹ đừng cho bất luận kẻ nào chứng kiến, bất luận là ai.
Diệp Lãng trực tiếp nói, không hề để ý tới cảm thụ của mọi người. Nguồn truyện:
/803
|