- Bởi vì đối phương yêu cầu một mình Diệp Lãng đi, không thể mang theo bất luận kẻ nào, nếu không sẽ bất lợi với hai người Diệp Huy! Những người khác có lẽ ta sẽ cho rằng chỉ dọa nạt, nhưng lời của nàng ta, ta khẳng định sẽ làm.
Diệp Thành Thiên giải thích.
- Nàng là ai?
Diệp Lam Vũ hỏi, nàng nghe được ngữ khí của Diệp Thành Thiên có vẻ quen thuộc với người kia.
Nếu không phải quen thuộc, làm sao dám khẳng định đối phương sẽ làm như thế nào, đồng thời người kia còn oán hận Diệp gia, là cừu gia nào?
Cừu gia nhất định rất nhiều, chuyện này không cần hỏi, nhưng dám động thủ đối với họ lại không nhiều.
- Triệu Nhã Nhu!
Câu trả lời này cũng không phải từ miệng mọi người, mà là của Diệp Lãng, điều này làm mọi người đều cảm thấy thật bất ngờ.
- Vì sao con biết là nàng? Chẳng lẽ con vẫn có liên hệ với bên ngoài?
Diệp Thành Thiên thật nghi hoặc hỏi Diệp Lãng.
Lời này của Diệp Thành Thiên chẳng khác nào thừa nhận người bắt cóc hai người Diệp Huy là Triệu Nhã Nhu.
- Ngoại trừ nàng có năng lực cùng nhàn rỗi đi bắt đại ca cùng nhị tỷ, con nghĩ không ra là ai! Đại ca cùng nhị tỷ đều là cao thủ, còn ở trong đệ nhất học viện, phòng ngự trong học viện thật chặt chẽ, sẽ không để học viên xảy ra sự cố, hơn nữa còn có người âm thầm bảo hộ, tin tưởng muốn bắt họ cũng không mấy người, mà Triệu Nhã Nhu chính là một trong số đó.
Diệp Lãng bình tĩnh nói.
- Nếu như con đã nói một trong số đó, vì sao có thể khẳng định chính là nàng?
Diệp Thành Thiên hỏi.
- Làm chuyện như vậy chỉ có nàng, bắt người trong đệ nhất học viện, phải có người bên trong, học viên đều là quyền quý trong đại lục, phải có thế lực phi thường cường đại, cơ hồ đều liên hệ khắp nơi, chuyện này chỉ có nàng mới làm được.
Diệp Lãng nói. Nguồn truyện:
/803
|