-Chẳng lẽ, vì gia tộc, ngươi cũng không nói sao?
Diệp Dực nhíu mày hỏi.
-Vậy thì phải xem tình huống như thế nào, nếu người của Lãnh Huyết Tổ không làm nguy hại đến lợi ích của gia tộc, còn nếu vì lợi ích của gia tộc mà muốn biết, thì ta sẽ không nói.
Diệp Lãng trả lời, hắn không cảm thấy vấn đề gì, lời nói của hắn đã làm cho những người cho rằng lợi ích của gia tộc là lớn nhất mất hứng.
Cho nên Diệp Lãng sẽ không thể trở thành gia chủ tương lai của Diệp gia, bởi vì hắn không thích hợp.
-Nếu không nói, có một ngày, giữa chúng ta có chỗ mâu thuẫn thì sao?
Diệp Dực hỏi.
-Có thể hóa giải thì hóa giải! Không thể hóa giải, ta cũng không còn cách nào.
Diệp Lãng khoát khoát tay nói.
-Nếu như vậy, hai bên chỉ có thể chọn một thì sao?
Diệp Dực hỏi.
-Ta sẽ bảo vệ người ta ta muốn bảo vệ.
Diệp Lãng suy nghĩ một chút, trả lời.
...
Thời điểm này, mọi người mới phát hiện, Diệp Lãng cũng không phải hồ đồ, trong lòng của hắn có một cây thước, chuyện gì hắn cũng phải cân nhắc, mà đó cũng chính là nguyên tắc làm việc của hắn, dù là gia tộc, cũng không thể cải biến chủ ý của hắn được. Bạn đang đọc truyện tại
/803
|