Nhưng mà, tuy Thất công chúa mất hứng, nhưng mọi người cũng nhìn ra thái độ của nàng, nàng sẽ không ảnh hưởng đến đời sống tình cảm của Diệp Lãng, có thể nàng sẽ cho Diệp Lãng cùng cử hành hôn lễ với những người khác.
Đó không phải là nàng không sao cả, mà nàng yêu quý và tôn trọng Diệp Lãng, nàng không muốn vì mình mà Diệp Lãng phải khó xử.
-Ân, đến lúc đó thì cùng làm một chỗ!
Không biết Diệp Lãng có phải thật sự hiểu hay không hiểu, lúc này hắn trực tiếp gật đầu.
-Không phải chứ, nói như vậy, ta lại phải đợi thêm bao lâu nữa đây.
Long An Kỳ có chút buồn bực, vốn đang vui vẻ, kết quả vẫn không được gì.
-Mẫu thân, cử hành hôn lễ cho đệ đệ làm gì, hắn là người nhỏ nhất, ngươi phải đợi đại ca và Nhị tỷ kết hôn trước đã chứ.
Vào lúc này Diệp Lam Vũ nói xen vào, nhắc nhở Long An Kỳ một chút, bởi vì Diệp Lãng là tiểu đệ nhỏ nhất.
-Ah, đúng vậy, tại sao ta lại quên bọn chúng chứ, có thể là do quá lâu không gặp mặt!
Long An Kỳ vỗ mạnh đầu, lời nói không có chút trách nhiệm nào.
Cũng là vì quá lâu không gặp mặt, ngay cả con của mình mà nàng cũng quên mất, mẫu thân như vậy có lương tâm sao?
Không biết nếu để cho đại ca và Nhị tỷ của Diệp Lãng nhìn thấy, không biết sẽ nghĩ gì nữa, có lẽ sẽ nghĩ mẫu thân bất công, chỉ ưa thích mỗi tiểu đệ Diệp Lãng hay sao?
-Đúng rồi, đại ca cũng đã lớn, nhưng vẫn chưa có đại tẩu, Nhị tỷ cũng không còn nhỏ, cũng nên lập gia đình.
Diệp Lam Vũ lại gật đầu, giống như rất hi vọng hai người bọn họ thành gia lập thất.
-Đúng vậy. Hình như ngươi cũng trưởng thành rồi, cũng nên lập gia đình rồi.
Long An Kỳ gật đầu, sau đó nhìn về phía Diệp Lam Vũ, ánh mắt có chút mập mờ.
-Người nào, ai thế?
Diệp Lam Vũ lập tức giả bộ hồ đồ, giả bộ không biết người Long An Kỳ nói là mình.
-Lấy tính tình của ngươi, cũng không biết ai dám lấy ngươi đây, ai...
Long An Kỳ lắc đầu, thở dài một hơi, trong các nhi tử, nàng lo lắng nhất không phải Diệp Lãng, mà là Diệp Lam Vũ.
Tuy Diệp Lãng mơ mơ màng màng, nhưng nữ hài tử bên cạnh hắn không ít, lại có Thất công chúa là hôn thê của hắn, chuyện hôn sự là vấn đề thời gian, cho nên không cần lo lắng.
Dù người theo đuổi Diệp Lam Vũ rất nhiều, nhưng đều bị nàng đá đi, cũng không biết lúc nào nàng mới chọn được một người, sau đó gả đi.
-Ta biết rõ, Long tộc!
Vào lúc này Diệp Lãng nói xen vào.
-Long tộc?
Mọi người cảm thấy khó hiểu.
Long tộc, chẳng lẽ ý hắn nói chính là nhân tài mạnh như thế mới xứng với tỷ tỷ của hắn sao?
-Tại sao lại là Long tộc?
Long An Kỳ cảm thấy khó hiểu nên hỏi lại.
-Bởi vì Long tộc da dầy chịu đòn giỏi, có thể chống lại tỷ tỷ!
Diệp Lãng cười trả lời, thần sắc rất sáng lạng, rất tinh khiết đáng yêu.
-Muốn chết!
Diệp Lam Vũ chạy nhanh tới, đạp bay Diệp Lãng.
-Mọi người nhìn xem, nếu không chịu đòn giỏi, sẽ bị đánh chết!
Diệp Lãng đang bay hô lên.
...
...
Ở trong đại sảnh, bọn người Diệp Thành Thiên và Diệp Dực đã ngồi ở bên trong, đang đợi Diệp Lãng đến, thời điểm Diệp Lãng tới có chút im lặng, Tam ca và Thất ca đang ở bên cạnh.
Hai người các ngươi đã ở nơi này chờ ta, trước đó chạy ra ngoài làm gì chứ!
Vào lúc này, Diệp Lãng không có thời gian chất vấn Tam ca và Thất ca, bởi vì Diệp Thành Thiên và Diệp Dực đã có việc muốn hỏi hắn.
-Diệp Lãng, ngươi đi trước chúng ta hai ngày, tại sao lại muộn hơn chúng ta bảy ngày mới về đến!
Diệp Thành Thiên hỏi rất trực tiếp, thời điểm hắn hỏi, Long An Kỳ mới nhớ tới, hình như lúc nãy mình đã hỏi vấn đề này, nhưng lại bị Diệp Lãng chuyển hướng.
-Ta nào biết được, chúng ta cố ý thả chậm cước bộ để các người đuổi kịp, nhưng không biết vì sao các người lại vượt qua chúng ta, mà lại nhanh hơn chúng ta đến bảy ngày.
Diệp Lãng thuận miệng trả lời.
...
Diệp Thành Thiên trầm mặc một hồi, có lẽ hắn đã hiểu ra.
Thời điểm mình chạy đi, Diệp Lãng thì đang chậm rãi chờ mình, vừa vặn vượt qua hắn, cho nên mới tạo thành chuyện hiện giờ.
-Các ngươi đi đường nào?
Long An Kỳ hỏi.
-Lộ tuyến à, cái này, tiểu Thất ngươi đến trả lời đi.
Diệp Lãng gãi đầu, nếu hắn có thể hiểu rõ lộ tuyến, thì hắn cũng không bị lạc đường.
-Được, chúng ta trước đi theo...
Thất công chúa trả lời, đem lộ tuyến nói lại một lần.
-Không đúng! Chúng ta cũng đi đường này, tại sao lại vượt qua chứ?
Diệp Thành Thiên cau mày, căn cứ theo lời nói của Thất công chúa, bọn họ đi cùng một lộ tuyến, mà bọn họ cảm thấy kỳ quái, tại sao lại không gặp được nhau.
Mà nếu bọn họ rời đi trước Diệp Lãng thì còn dễ nói, nhưng rõ ràng là Diệp Lãng đi trước bọn họ, lại đi cùng một đường, tại sao cả hai lại không gặp nhau?
-Ta không biết, có thể là trùng hợp!
Diệp Lãng nói.
-Được rồi, không cần thảo luận vấn đề này, nếu là người như Diệp Lãng thì trùng hợp cỡ nào cũng có thể xảy ra, đừng quên, lúc trước hắn đi trước bọn Anna, nhưng sau đó bị vượt qua!
Diệp Dực nói, hắn không muốn tiếp tục nói chuyện này nữa, hắn tin tưởng là do trùng hợp, cho nên không cần thảo luận nữa.
-Anna... Đúng rồi, Anna có ở đây không?
Đột nhiên Diệp Lãng nhớ tới Anna.
-Đương nhiên là còn ở đây! Hiện tại nơi này là nơi đóng quân của nàng, nàng đều nhận nhiệm vụ ở đây, với tư cách là đội trưởng, nàng rất ít khi đi ra ngoài. Bạn đang đọc truyện được copy tại
/803
|