Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 500: Tự mình động thủ (1)

/803



"Không còn sớm! Nên rời giường!" Thanh âm Lý Nguyệt như thanh tuyền trong u cốc, làm Diệp Lãng cảm thấy rất nhẹ nhàng khoan khoái đến nỗi làm hắn mất cả buồn ngủ.

"Ừ!" Diệp Lãng thu thập một chút, chuẩn bị đến dòng suối nhò đánh răng rửa mặt, lúc này hắn phát hiện Lý Nguyệt đang đỏ mặt nhìn mình, tựa hồ có gì muốn nói nhưng lại không dám nói, hoặc là ngượng không nói nên lời.

Vốn Diệp Lãng cũng không phát hiện ra vấn đề này, bất quá có Lãnh Huyết Ngũ ở, nàng nhắc nhở hắn một chút, cũng biết Lý Nguyệt bị gì, bất quá nàng cũng không nói ra.

"Làm sao vậy?" Diệp Lãng hỏi.

"Ta, ta vẫn không thể động, ngươi có thể mang ta đến đó được không?" Lý Nguyệt chỉ vào một chỗ có điều bí ấn.

"Đi làm gì? À, muốn đi nhà xí à, ngươi không chịu nói sớm, hôm qua ta đã bảo ngươi cần thì cứ gọi ta thì không đến mức..." Diệp Lãng cũng phát hiện được nguyên nhân, mà theo lời của hắn ngày càng nhiều, mặt Lý Nguyệt ngày càng hống.

"Câm miệng! Mau đẫn ta tới!" Lý Nguyệt quát bảo Diệp Lãng ngưng lại, nàng sợ không biết kế tiệp Diệp Lãng lại nói ra chuyện xấu hổ gì nữa.

"Đã biết..." Diệp Lãng ôm lấy Lý Nguyệt, đi đến nơi bí ấn, buông tay chạy lấy người.

Mà trước khi hắn đi còn nói: "Khi nào xong thì nói ta một tiếng."

"Đi mau, không được nhìn lên!"

"Ta mới không rảnh! Đi đánh răng rửa mặt đã, có cần ta chuẩn bị nước cho ngươi rửa... cái kia không?"

Lý Nguyệt phát hiện mình ở trước mặt Diệp Lãng đã không có riêng tư đáng nói, cứ tiệp tục như vậy sẽ mất mặt hết, nàng đang suy nghĩ có khi mình trực tiếp quay về cho khỏe, làm cho người ta biết thì đã sao, dù sao cũng là Diệp Lãng chết.

Nhưng thùy chung nàng vẫn không tản nhẫn như vậy được!

Mà lúc sau Lý Nguyệt cũng thích cái cảm giác này bởi khi nàng suy yếu thì có thể đầy hết mọi chuyện cho Diệp Lãng làm, để hắn hầu hạ mình.

Cũng không biết vì sao nàng cảm thấy như vậy thật tốt, cảm giác Diệp Lãng hầu hạ nàng tốt hơn cả trăm lần so với hạ nhân.

Rất nhiều năm về sau nàng vẫn nhớ rất rõ đoạn thời gian này, rất thích cái loại cảm giác này, lúc ấy nàng cảm thấy nếu thời gian lâu hơn một chút thì tốt rồi, đáng tiếc chỉ có mấy ngày như thế thôi.

Diệp Lãng cùng Lý Nguyệt tiếp tục đi sâu vào trong, bởi Lý Nguyệt suy yếu nên tiến độ cũng không phải rất nhanh, ba ngày sau bọn họ mới đến chỗ mà đáng ra chỉ mất một ngày.

Bất quá tuy tiến trình chậm một chút nhưng con mồi lại không ít, lúc này tiễn thuật của Diệp Lãng lại được phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, năng lực đốt nướng của hắn cũng mạnh lên một chút.

Trong ba ngày này Lý Nguyệt vẫn như thể, dùng lời của Diệp Lãng là vẫn nứa chết nứa sống nên hắn cũng chỉ có thể tự mình đốt nướng.

Bất quá Diệp Lãng vẫn không thích đốt nướng, thích nấu canh hoặc kiếm gà ăn mày ăn chơi, như vậy thì không cần phải quay tới quay lui, chỉ cần ngồi chờ là được.

Hôm nay Diệp Lãng cùng Lý Nguyệt cũng như cũ ngồi bên đống lừa, đợi gà ăn mày trong đấy. Mà lúc này không khí giữa hai người như hòa hợp hơn nhiều, có nói cười vui vẻ, cũng thân mật hơn không ít.

/803

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status