Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 256: Hiểu lầm (2)

/803



Lúc này mọi người tựa hồ đã xem nhẹ một chuyện, khoảng cách giữa hai người ngày càng gần thì hành trình của đạn sẽ càng ngắn, sẽ không côn dễ né tránh nữa.

Nhưng tình huống lúc này lại khác, tựa hồ không có bao nhiêu biến hóa, cái này là vì Diệp Lãng bắn chậm lại một chút, cũng điều chỉnh tốc độ của viên đạn, luyện kim súng lục của hắn có thể căn cứ tình huống mà điều chỉnh uy lực và tốc độ.

Mà dưới tình huống như vậy Diệp Lãng vẫn đứng im mà bắn, cũng làm người ta xem nhẹ phần của hắn, chỉ chú ý đến Ái Đức Hoa, càng thêm không chú ý về sự điều chỉnh của đạn năng lượng, bọn họ chỉ biết là, Diệp Lãng sắp toi rồi!

Nhưng mà ngay khi Ái Đức Hoa cách Diệp Lãng chỉ có 3 thước thì đột nhiên xảy ra một chuyện làm mọi người sửng sốt, trong đó có cả Diệp Lãng.

Bởi vậy chuyện này không phải là Diệp Lãng an bài mà vẻn vẹn chỉ là một việc ngoài ý muốn.

Lúc này hai súng của Diệp Lãng đột nhiên tắc nghẽn, không phát ra đạn được nữa, Diệp Lãng lắc lắc hai súng nhưng kiểu gì cũng không thả đạn ra được.

"Ách, hình như hết điện, ta nhớ rõ đã nạp đầy mà..." Diệp Lãng có điểm ngẩn người nói.

Mà cái này tựa hồ cũng là một khuyết điểm của luyện kim vũ khí, nếu như không có ma pháp năng lượng đưa vào sẽ "hết đạn", sẽ không thể dùng tiếp!

Đương nhiên nếu bây giờ Diệp Lãng muốn bổ sung "điện" thì cũng được thôi, chỉ cần đổi một chút đồ vật hoặc làm một ít việc là xong, giống như đổi băng đạn vậy.

Bất quá mặc kệ dùng phương thức gì thì Diệp Lãng cũng phải có một ít thời gian để xử lý, nhưng tại thời khắc này, mọi người cho rằng Diệp Lãng đã không còn cơ hội, đơn giản là trước đó Ái Đức Hoa có thể giải quyết hắn rồi.

Mặc kệ nói gì thì nói tất cả mọi người cho rằng Diệp Lãng hẳn là sẽ làm một vài điều gì đó, nhưng không ngờ Diệp Lãng lại —

"Ta... nhận thua!" Diệp Lãng thực rõ ràng nói mà trong hai súng của hắn đột nhiên xuất hiện ra hai ngọn cờ trắng nho nhỏ...

Cờ trắng này ở đâu ra vậy?

Ái Đức Hoa ngây người một chút, sau đó mới bình thường lại, không ngờ Diệp Lãng cứ vậy mà nhận thua!

Giống Ái Đức Hoa, tất cả mọi người đều ngây người ra nhìn hai ngọn cờ trắng nho nhỏ kia, sau đó mới nghĩ đến việc Diệp Lãng nhận thua, đây cũng là kết quả mọi người không thể lường trước được.

Bất quá, thử nghĩ một chút mà xem, làm một cái luyện kim thuật sĩ, tại thời khắc này cũng nên buông tha nhận thua rồi bởi vì nếu vẫn tiếp tục thì bọn họ cũng thua mà thôi.

Mà nếu tiếp tục thì kết quả cũng chỉ nhận lấy thương tích mà thôi nếu là như vậy thì nhận thua cũng là kết quả tốt nhất rồi cũng là lựa chọn mà tất cả mọi người đều hiểu.

Đương nhiên Diệp Lãng cũng không nghĩ vậy, hắn chỉ nghĩ là nếu súng mình hết "điện" thì vừa hay dùng lý do này để tạo đường lui cho mình.

"Ngươi nhận thua?" Ái Đức Hoa nhìn Diệp Lãng, có chút sững sờ hỏi.

"Ừ, ngươi thắng! Bất quá chỉ là vận khí mà thôi, nhưng ta dám chơi dám nhận, cho dù chỉ là vận khí của ngươi." Diệp Lãng gật gật đầu, tùy tiện nói mấy câu, như vậy cũng dễ xuống đài để Ái Đức Hoa thế thân hơn.

Những lời này cũng làm Ái Đức Hoa cảm thấy được rất có mặt mũi, lần đầu tiên hắn phát hiện hóa ra Diệp Lãng cũng có lúc nói tốt. Nhưng mà, câu tiếp theo của Diệp Lãng làm hắn dừng cảm giác này lại, sau đó đập nát nó...

"Có điều ta muốn hỏi ngươi đen thui như vậy sao cũng dám đến đây? Sao Tạp Toa tiểu thư lại có thể coi trọng một cục đen thui như vậy được?" Ái Đức Hoa cùng Tạp Toa trầm mặc.

Những người khác, kể cả thành chủ đại nhân cũng tỏ vẻ sâu sắc đồng cảm, bọn họ cảm thấy Ái Đức Hoa không nên xuất hiện ở đây, mặc dù là vừa rồi hắn thay mọi người đuổi đi tên võ sỉ đáng giận kia. Bạn đang đọc truyện tại

/803

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status