Mọi người nghĩ Diệp Lãng vẫn đang mơ hồ, bị người dắt mũi đi đâu thì đi?
Sai rồi, hắn đã tỉnh! Từ lúc luyện kim thuật sĩ này xuất ra luyện kim trận để đốt phòng hắn cũng nhận ra tình cảnh của mình rồi, tuy rằng có điểm muộn, bất quá cũng không muộn lắm.
Hoặc là, chỉ cần gặp chuyện không có nguy hiểm với hắn thì hắn rất khó phát hiện ra, tương tư, chuyện gì mà không làm hắn chú ý thì hắn cũng rất khó nhận ra chân tướng, mà một khi đã làm hắn chú ý thì sẽ có một tỷ lệ nhất định phát hiện.
... Đúng vậy, là một tỷ lệ nhất định!
Từ cái tác dụng của luyện kim trận kia, Diệp Lãng phát hiện ra cố chủ này muốn hủy thi diệt tích, do đó cũng phát hiện ra những thứ mình vừa ăn hình như có chút độc dược ở trỏng. Bạn đang đọc truyện tại
/803
|