Lại nói chuyện đám công sai giải cả Khắc Triển lẫn người kia vào nha môn của huyện Viễn Trần Công, vào trong bẩm báo. Trần Công nghe báo, trong lòng vô cùng mừng rỡ, lập tức thăng đường. Đám nha dịch hét thăng đường xong, chia ra đứng hai bên. Trần Công ngồi trên cao, nói:
- Giải hai tên đánh nhau, gây huyên náo lên công đường!
Đám nha dịch ứng tiếng dạ ran, giải hai người vào. Chợt thấy Trần nhị nha ngồi trên công đường quát vọng xuống:
- Tên tặc đồ Từ Khắc Triển của phủ Đại Danh kia. Ngươi chớ nằm mộng nữa. Nay đã trúng kế của ta rồi. Đúng là: lưới trời lồng lộng, tuy thưa nhưng khó lọt.
Từ Khắc Triển ở bên dưới nghe vậy, giật mình kinh hãi, ngẩng đầu, nhìn lên trên. Thấy người ngồi trên công đường chẳng phải ai xa lạ, chính là Trần Công, người trước đây từng tới phủ Đại Danh dự sinh nhật. Từ Khắc Triển hiểu ngay mình đã trúng phải kế do hắn bày ra, nói:
- Thôi thôi, ngươi cứ việc lập công là xong.
Trần nhị nha ngồi trên cao, dặn xuống:
- Đóng thêm gông lớn lên mình nghịch đồ Từ Khắc Triển, tạm giam vào ngục, canh phòng cẩn mật. Ngày mai sẽ tống vào tù xa giải về Bắc Kinh đợi định đoạt.
Đám thủ hạ ứng tiếng dạ ran. Có hai tên, bước tới trước mặt Từ Khắc Triển. Còn chưa kịp đứng vững, Từ Khắc Triển đã dùng hai bên cùi chỏ, đánh ngã lăn ra đất. Lại thuận thế, đứng bật dậy, hai tay vung mạnh sang hai bên. Chỉ thấy "xoảng" một tiếng, đã bứt đứt còng tay. Lùi một bước, nhằm hướng Trần nhị nha trên công đường "soạt" một tiếng, đánh tới. Trần Công thấy vậy, vội chui tọt xuống nấp dưới gậm công án. Lại nghe "vù" sợi xích sắt quạt sạt qua đầu, đập xuống mặt công án nghe "chát" một tiếng.
Chắc hẳn quý vị độc giả sẽ nói cuốn sách này viết thực hoang đường. Đánh sạt qua đầu, không trúng, tại sao lại vang lên "chát" một tiếng? Thì ra, cây gậy trong tay hắn đã đập trúng tấm bình phong phía sau Trần Công nên mới vang lên thanh âm ấy.
Lại nói chuyện Từ Khắc Triển vung cây gậy trong tay đánh tới, lại sải bước bỏ chạy ra ngoài.
Chỉ thấy nghịch tặc Từ Khắc Triển sải bước chạy ra ngoài nha môn, Trần nhị nha dưới gậm bàn vội chui ra, hét:
- Các ngươi mau ra tay! Hắn chính là Từ Khắc Triển, kẻ phạm tội giết quan, cướp kho, hiện đang bị các châu, phủ, huyện vẽ hình truy nã. Ai bắt được hắn, sẽ được thưởng một ngàn lạng bạc. Nếu để nghịch tặc chạy thoát, các ngươi sẽ bị xử tội chém cả nhà như hắn. Các ngươi mau ra tay bắt hắn lại, không được để hắn chạy thoát.
Đám nha dịch nghe quan trên nói vậy, lúc này, đứa nào chẳng ham tiền thưởng, ham công? Lập tức ùa lên bắt nghịch tặc vây tròn Từ Khắc Triển vào giữa. Thiết thước, đoản côn vung loạn cả lên, cậy thế đông người muốn lập công. Từ Khắc Triển thấy vậy cười nhạt, nói:
- Các người nghe cho rõ đây: Tại hạ trước kia cũng làm trong nha môn đạo đài. Trong phủ Đạo Đài ai chẳng biết, trong đám mã khoái ta là kẻ đứng đầu. Chỉ vì, giữa đường gặp chuyện bất bình nên ra tay giết Hùng đạo đài. Từ mỗ vì vậy phải mai danh ẩn tích tại đất Sơn Đông này. Nay, nếu các vị chịu giữ lấy chút tình nghĩa, thả Từ mỗ đi, hẳn là mối đại tình. Nếu không thả cho ta đi, cứ việc xông lên đánh nhau. Tới lúc ấy, chớ trách Từ mỗ ra tay độc địa. Cổ nhân nói: "vô độc bất trượng phu". Đừng nói là bắt ta lập công, chỉ cần đánh trúng người ta, coi như các ngươi đã giỏi lắm rồi!" Còn nếu để ta ra tay, các vị muốn ,lành lặn làm chó săn cho quan thực là điều không thể.
Từ Khắc Triển còn chưa nói hết câu, chợt lại thấy nhị nha Trần Công nói:
- Chứ chưa chịu ra tay bắt nghịch đồ? Mau xông lên, bắt hắn, trói lại.
Đám nha dịch nhất tề ứng tiếng, lao lên, ra tay. Từ Khắc Triển trong tay không có một tấc sắt nhưng tên nghịch đồ này không chút sợ hãi. Quý vị độc giả hẳn còn chưa rõ về bản lĩnh của hắn. Mong quý vị hãy nghe ngu hạ kể qua đôi điều. Hắn từng lập tà giáo tại phủ Đại Danh, giáo đầu chính là Đoạn Văn Kinh. Giáo ấy tên gọi Bát Quái trận, giáo đồ chăm chỉ rèn luyện võ công. Bởi vậy, hôm nay hắn mới không lo sợ, cũng bởi trong mắt hắn, mấy tên sai nha chẳng có gì đáng kể.
Lại nói chuyện đám nha dịch của Trần Công nghe quan trên nói vậy, chúng cùng ra tay, những mong cậy số đông thủ thắng Một lòng muốn bắt Từ Khắc Triển lập công, lĩnh thưởng. Khoái đầu Vương Văn Tả muốn thể hiện bản lĩnh trước mặt quan trên, tay cầm một cây thước sắt nặng tới ba, bốn mươi cân, tiến lên một bước, tới trước mặt Từ Khắc Triển, tay nâng thước sắt, vận sức đập xuống. Từ Khắc Triển thấy vậy, né qua một bên. Cây thước sắt trong tay khoái đầu Vương Văn Tả đi vào khoảng không. Anh ta mất đà, chúi về phía trước, suýt chút ngã lăn. Mã khoái Từ Khắc Triển thấy vậy vội xoay mình, đá một cước thật mạnh vào lưng khoái đầu Vương Văn Tả. Vương Văn Tả xem ra cũng khá, tuy không hơn được Từ Khắc Triển nhưng cũng thuộc loại giỏi. Thấy thiết thước đánh hụt, vừa định thu tay về, chợt thấy Từ Khắc Triển tung chân đá vào lưng mình, không dám chậm trễ, vội chúi mình về phía trước. Cú đá của Từ Khắc Triển cũng rơi vào khoảng không. Khoái đầu Vương Văn Tả quay mình lại, tay nâng thước sắt đánh tới. Từ Khắc Triển thấy vậy, không thèm né tránh, lại tiến lên một bước, dùng thế cử hỏa thiêu trời, đẩy mạnh một cái về phía cổ tay của Vương Văn Tả. Lại đùng phương pháp phá theo thế hẳn ty thúc uyển, đè xuống. Vương Văn Tả né sang bên. Từ Khắc Triển lại dùng chiêu Hỷ tước đăng chi, "chát" một tiếng, đá trúng ngay mặt khoái đầu họ Vương một cuộc khiến Vương Văn Tả bật ngửa ra phía sau, tay mềm nhũn. Từ Khắc Triển đoạt lấy thước sắt có binh khí trong tay, hắn chẳng còn lo gì nữa.
Chỉ thấy Từ Khắc Triển đoạt được binh khí, tay cầm thước sắt đứng chính giữa. Đám công sai tuy vây kín chung quanh nhưng không kẻ nào dám xông lên động thủ. Trần nhị nha lén sai người đi thông báo với du kích Đức Châu là Lý Thắng Long cùng thủ bị Phùng Hưng Vũ, thiên bả, ngoại ủy v.v.. Họ dẫn theo hơn trăm binh sĩ tới thẳng nha môn của Trần Công. Lại nói chuyện Từ Khắc Triển tay nắm thước sắt, miệng hét vang:
- Các ngươi nghe cho rõ đây: Kẻ nào ngăn cản ta, sẽ không thể sống nổi?
Đúng lúc nghịch tặc đang lớn lối, chợt thấy bên ngoài nha môn vang lên tiếng hò hét.
- Chớ để hắn chạy thoát. Phản đồ Từ Khắc Triển thực lớn gan. Mau bắt tội đồ lập công.
Thì ra binh mã của du kích đã tới, vây kín nha môn lại. Người nào cũng có trường thương, đoản côn cầm trong tay. Lý du kích dẫn theo đám thủ bị, thiên, bả tổng tiến vào nha môn của Trần Công. Đám công sai tuy vây kín Từ Khắc Triển nhưng không ai dám xông lên bắt hắn. Lý Thắng Long lập tức truyền lệnh dặn đám thủ hạ:
- Mau xông lên bắt tội đồ, chớ để hắn chạy thoát.
Phùng thủ bị và viên thiên tổng tên gọi Trương Sĩ Hỷ tay cầm hổn thiết thương, lại thêm bả tổng tên gọi Vương Như Hổ và kinh chế ngoại ủy Trần Anh, bốn viên quan nhất tề xông lên bắt một tên nghịch đồ. Từ Khắc Triển đang lớn lối. Hắn muốn dọa đám công sai để chạy tháo thân, tay cầm thước sắt vung lên. Chợt thấy bốn viên tướng quan sách vũ khí xông tới.
- Giải hai tên đánh nhau, gây huyên náo lên công đường!
Đám nha dịch ứng tiếng dạ ran, giải hai người vào. Chợt thấy Trần nhị nha ngồi trên công đường quát vọng xuống:
- Tên tặc đồ Từ Khắc Triển của phủ Đại Danh kia. Ngươi chớ nằm mộng nữa. Nay đã trúng kế của ta rồi. Đúng là: lưới trời lồng lộng, tuy thưa nhưng khó lọt.
Từ Khắc Triển ở bên dưới nghe vậy, giật mình kinh hãi, ngẩng đầu, nhìn lên trên. Thấy người ngồi trên công đường chẳng phải ai xa lạ, chính là Trần Công, người trước đây từng tới phủ Đại Danh dự sinh nhật. Từ Khắc Triển hiểu ngay mình đã trúng phải kế do hắn bày ra, nói:
- Thôi thôi, ngươi cứ việc lập công là xong.
Trần nhị nha ngồi trên cao, dặn xuống:
- Đóng thêm gông lớn lên mình nghịch đồ Từ Khắc Triển, tạm giam vào ngục, canh phòng cẩn mật. Ngày mai sẽ tống vào tù xa giải về Bắc Kinh đợi định đoạt.
Đám thủ hạ ứng tiếng dạ ran. Có hai tên, bước tới trước mặt Từ Khắc Triển. Còn chưa kịp đứng vững, Từ Khắc Triển đã dùng hai bên cùi chỏ, đánh ngã lăn ra đất. Lại thuận thế, đứng bật dậy, hai tay vung mạnh sang hai bên. Chỉ thấy "xoảng" một tiếng, đã bứt đứt còng tay. Lùi một bước, nhằm hướng Trần nhị nha trên công đường "soạt" một tiếng, đánh tới. Trần Công thấy vậy, vội chui tọt xuống nấp dưới gậm công án. Lại nghe "vù" sợi xích sắt quạt sạt qua đầu, đập xuống mặt công án nghe "chát" một tiếng.
Chắc hẳn quý vị độc giả sẽ nói cuốn sách này viết thực hoang đường. Đánh sạt qua đầu, không trúng, tại sao lại vang lên "chát" một tiếng? Thì ra, cây gậy trong tay hắn đã đập trúng tấm bình phong phía sau Trần Công nên mới vang lên thanh âm ấy.
Lại nói chuyện Từ Khắc Triển vung cây gậy trong tay đánh tới, lại sải bước bỏ chạy ra ngoài.
Chỉ thấy nghịch tặc Từ Khắc Triển sải bước chạy ra ngoài nha môn, Trần nhị nha dưới gậm bàn vội chui ra, hét:
- Các ngươi mau ra tay! Hắn chính là Từ Khắc Triển, kẻ phạm tội giết quan, cướp kho, hiện đang bị các châu, phủ, huyện vẽ hình truy nã. Ai bắt được hắn, sẽ được thưởng một ngàn lạng bạc. Nếu để nghịch tặc chạy thoát, các ngươi sẽ bị xử tội chém cả nhà như hắn. Các ngươi mau ra tay bắt hắn lại, không được để hắn chạy thoát.
Đám nha dịch nghe quan trên nói vậy, lúc này, đứa nào chẳng ham tiền thưởng, ham công? Lập tức ùa lên bắt nghịch tặc vây tròn Từ Khắc Triển vào giữa. Thiết thước, đoản côn vung loạn cả lên, cậy thế đông người muốn lập công. Từ Khắc Triển thấy vậy cười nhạt, nói:
- Các người nghe cho rõ đây: Tại hạ trước kia cũng làm trong nha môn đạo đài. Trong phủ Đạo Đài ai chẳng biết, trong đám mã khoái ta là kẻ đứng đầu. Chỉ vì, giữa đường gặp chuyện bất bình nên ra tay giết Hùng đạo đài. Từ mỗ vì vậy phải mai danh ẩn tích tại đất Sơn Đông này. Nay, nếu các vị chịu giữ lấy chút tình nghĩa, thả Từ mỗ đi, hẳn là mối đại tình. Nếu không thả cho ta đi, cứ việc xông lên đánh nhau. Tới lúc ấy, chớ trách Từ mỗ ra tay độc địa. Cổ nhân nói: "vô độc bất trượng phu". Đừng nói là bắt ta lập công, chỉ cần đánh trúng người ta, coi như các ngươi đã giỏi lắm rồi!" Còn nếu để ta ra tay, các vị muốn ,lành lặn làm chó săn cho quan thực là điều không thể.
Từ Khắc Triển còn chưa nói hết câu, chợt lại thấy nhị nha Trần Công nói:
- Chứ chưa chịu ra tay bắt nghịch đồ? Mau xông lên, bắt hắn, trói lại.
Đám nha dịch nhất tề ứng tiếng, lao lên, ra tay. Từ Khắc Triển trong tay không có một tấc sắt nhưng tên nghịch đồ này không chút sợ hãi. Quý vị độc giả hẳn còn chưa rõ về bản lĩnh của hắn. Mong quý vị hãy nghe ngu hạ kể qua đôi điều. Hắn từng lập tà giáo tại phủ Đại Danh, giáo đầu chính là Đoạn Văn Kinh. Giáo ấy tên gọi Bát Quái trận, giáo đồ chăm chỉ rèn luyện võ công. Bởi vậy, hôm nay hắn mới không lo sợ, cũng bởi trong mắt hắn, mấy tên sai nha chẳng có gì đáng kể.
Lại nói chuyện đám nha dịch của Trần Công nghe quan trên nói vậy, chúng cùng ra tay, những mong cậy số đông thủ thắng Một lòng muốn bắt Từ Khắc Triển lập công, lĩnh thưởng. Khoái đầu Vương Văn Tả muốn thể hiện bản lĩnh trước mặt quan trên, tay cầm một cây thước sắt nặng tới ba, bốn mươi cân, tiến lên một bước, tới trước mặt Từ Khắc Triển, tay nâng thước sắt, vận sức đập xuống. Từ Khắc Triển thấy vậy, né qua một bên. Cây thước sắt trong tay khoái đầu Vương Văn Tả đi vào khoảng không. Anh ta mất đà, chúi về phía trước, suýt chút ngã lăn. Mã khoái Từ Khắc Triển thấy vậy vội xoay mình, đá một cước thật mạnh vào lưng khoái đầu Vương Văn Tả. Vương Văn Tả xem ra cũng khá, tuy không hơn được Từ Khắc Triển nhưng cũng thuộc loại giỏi. Thấy thiết thước đánh hụt, vừa định thu tay về, chợt thấy Từ Khắc Triển tung chân đá vào lưng mình, không dám chậm trễ, vội chúi mình về phía trước. Cú đá của Từ Khắc Triển cũng rơi vào khoảng không. Khoái đầu Vương Văn Tả quay mình lại, tay nâng thước sắt đánh tới. Từ Khắc Triển thấy vậy, không thèm né tránh, lại tiến lên một bước, dùng thế cử hỏa thiêu trời, đẩy mạnh một cái về phía cổ tay của Vương Văn Tả. Lại đùng phương pháp phá theo thế hẳn ty thúc uyển, đè xuống. Vương Văn Tả né sang bên. Từ Khắc Triển lại dùng chiêu Hỷ tước đăng chi, "chát" một tiếng, đá trúng ngay mặt khoái đầu họ Vương một cuộc khiến Vương Văn Tả bật ngửa ra phía sau, tay mềm nhũn. Từ Khắc Triển đoạt lấy thước sắt có binh khí trong tay, hắn chẳng còn lo gì nữa.
Chỉ thấy Từ Khắc Triển đoạt được binh khí, tay cầm thước sắt đứng chính giữa. Đám công sai tuy vây kín chung quanh nhưng không kẻ nào dám xông lên động thủ. Trần nhị nha lén sai người đi thông báo với du kích Đức Châu là Lý Thắng Long cùng thủ bị Phùng Hưng Vũ, thiên bả, ngoại ủy v.v.. Họ dẫn theo hơn trăm binh sĩ tới thẳng nha môn của Trần Công. Lại nói chuyện Từ Khắc Triển tay nắm thước sắt, miệng hét vang:
- Các ngươi nghe cho rõ đây: Kẻ nào ngăn cản ta, sẽ không thể sống nổi?
Đúng lúc nghịch tặc đang lớn lối, chợt thấy bên ngoài nha môn vang lên tiếng hò hét.
- Chớ để hắn chạy thoát. Phản đồ Từ Khắc Triển thực lớn gan. Mau bắt tội đồ lập công.
Thì ra binh mã của du kích đã tới, vây kín nha môn lại. Người nào cũng có trường thương, đoản côn cầm trong tay. Lý du kích dẫn theo đám thủ bị, thiên, bả tổng tiến vào nha môn của Trần Công. Đám công sai tuy vây kín Từ Khắc Triển nhưng không ai dám xông lên bắt hắn. Lý Thắng Long lập tức truyền lệnh dặn đám thủ hạ:
- Mau xông lên bắt tội đồ, chớ để hắn chạy thoát.
Phùng thủ bị và viên thiên tổng tên gọi Trương Sĩ Hỷ tay cầm hổn thiết thương, lại thêm bả tổng tên gọi Vương Như Hổ và kinh chế ngoại ủy Trần Anh, bốn viên quan nhất tề xông lên bắt một tên nghịch đồ. Từ Khắc Triển đang lớn lối. Hắn muốn dọa đám công sai để chạy tháo thân, tay cầm thước sắt vung lên. Chợt thấy bốn viên tướng quan sách vũ khí xông tới.
/144
|