Nam Ca tháo dây buộc tóc trên đầu xuống đeo lên trên cổ tay, tóc dài nhất thời rủ xuống rơi trên vai. Cô đội nón bảo hộ lên, lại đeo thêm kính chắn gió. Sau đó vặn tay cầm hai cái, rất nhanh xe gắn máy mãnh liệt vang lên tiếng nổ động cơ.
Tông Hạo Hiên còn đứng ở bên người cô, không muốn thả cô đi. Nam Ca nghe thấy âm thanh những con Zombie điên cuồng đập cửa chính, tỉnh táo hỏi Tông Hạo Hiên: Anh muốn cho tất cả mọi người chết ở chỗ này sao?
Thời gian qua anh ta không có thói quen biểu đạt tình cảm của mình, một lần này có thể ngăn cản Nam Ca, vốn tưởng rằng đã là cực hạn.
Ở thời điểm Nam Ca hỏi ra câu này, anh ta xác thực không biết trả lời như thế nào. Đúng vậy, căn cứ mười bảy có nhiều dân chúng như vậy, sao anh ta có thể trơ mắt nhìn bọn họ đi tìm chết?
Nhưng mà vẻ mặt vô vị của Nam Ca kia, vẫn làm anh ta rất là đau lòng. Cô là một con Zombie, thị huyết, thích giết chóc nhưng một lần này, cô lại là người ngăn cản ở phía trước.
Dùng bả vai gầy của cô chống lên một khoảng trời.
Tông Hạo Hiên ở trong ánh mắt lạnh nhạt của Nam Ca đi lên trước, hung hăng ôm cô ở trong lòng: Nam Ca... Cô phải trở về.
Nam Ca vẫn luôn coi Tông Hạo Hiên trở thành khẩu phần lương thực, ừm, hiện tại tính là đồng bạn đi. Bỗng nhiên bị ôm lấy, đồng tử Tân Vũ Hoa co rụt lại, cảm thấy Tông Hạo Hiên thật quá chiếm tiện nghi rồi đấy!
Những người khác đều lẳng lặng nhìn hai bọn họ tạm biệt. Mặc dù bên trong có vài người thích Tông Hạo Hiên, nhưng tất cả cũng vì bọn họ mà đỏ mắt lên.
Nam Ca lại đần độn, căn bản không biết rõ Tông Hạo Hiên vì sao lại ôm cô. Chỉ ngửi hương vị trên người anh ta một cái, còn chớp mắt to hỏi: Chờ tôi trở lại, anh lại cho tôi cắn một cái nhé?
Tông Hạo Hiên cũng bật cười, bình thường anh ta rất ít có vẻ mặt dư thừa gì. Không nghĩ tới, cười rộ lên sẽ đẹp mắt như vậy: Ừ.
Cửa chính chậm rãi bị mở ra, Tông Hạo Hiên đánh một cái sấm sét đi, toàn bộ Zombie tụ tập ở cửa liền bị điện thành thi thể. Nam Ca vào lúc này cưỡi xe gắn máy, đầu cũng không quay lại chạy đi.
Nước bên ngoài đã ngập rất sâu, cũng may Tân Vũ Hoa tìm cho Nam Ca cái xe gắn máy này có gầm xe rất cao, không đến mức vùi lấp trong nước bùn. Cô bỗng chốc tăng tốc độ đến cực đại, vọt tới chỗ trông không người.
Số lượng Zombie trong Bắc Hải chìm không phải là đùa giỡn, Nam Ca cũng không dám cứ như vậy cùng bọn chúng chống lại.
Có Zombie thấy Nam Ca xông qua, muốn ngăn cản cô. Nam Ca giơ tay chém xuống, ánh đao chợt lóe trong cơn mưa to, mấy con Zombie này toàn bộ đều bị chém thành mấy khối.
Nam Ca một tay thao túng phương hướng xe gắn máy, cái tay còn lại nắm đường đao, cảm thấy năng lực của cô tăng lên không ít so với bình thường đi bộ.
Nhìn đám Zombie thường ngày không có chém giết, khóe miệng Nam Ca giương cao lộ ra nụ cười hứng thú. Giờ phút này từ trên trời quan sát sẽ thấy mô tô của Nam Ca ở trong mưa to lấy một vận động kinh khủng di chuyển như chấm đen nhỏ. Mà hiện tại cô đang khống chế điểm đen từ trong đoàn Zombie phá vòng vây, hơn nữa mang theo đám Zombie này đi vòng vèo.
Càng ngày càng nhiều Zombie gia nhập vào trong hàng ngũ tấn công Nam Ca, Nam Ca dẫn chúng nó một đường rất xa. Thời điểm cón vài con Zombie hệ thổ tấn công cô, cô mới bỏ rơi xe gắn máy. Sau một cái lộn ngược ra sau liền rơi xuống đất.
Nón bảo hộ còn đội ở trên đầu, phòng ngừa nước mưa thấm ướt con mắt. Lại nhìn bên người cô, rất nhiều rất nhiều Zombie có hình dáng khủng bố rậm rạp chằng chịt vây quanh.
Đám Zombie này đều không có ngoại lệ, tất cả bị nước ngâm qua cho nên thân thể có chút sưng vù nhưng một chút cũng không gây trở ngại động tác bọn chúng.
Không đợi chúng nó lại đây, Nam Ca đã mang theo đao đi qua.
Vừa mới nãy Nam Ca dẫn những Zombie này rời đi, nhóm người có dị năng trong căn cứ liền toàn bộ đều lao đến. Xung phong dĩ nhiên là bốn mươi người trước kia cùng Nam Ca hợp tác.
Người có dị năng khác vốn trong lòng còn tồn tại nghi ngờ, cảm thấy nhiều Zombie như thế, nhìn đến da đầu đều tê dại. Lao ra không phải là chịu chết sao?
Nhưng khi bọn họ chứng kiến những con Zombie kia đối mặt với hơn bốn mươi người công kích. Thế nhưng không phản ứng chút nào, tất cả đều phấn chấn hẳn!
Vì vậy đám người này cũng đều gia nhập vào trong đội ngũ giải quyết Zombie.
Đám Zombie này lợi hại hơn nữa thì như thế nào, chỉ cần không phản kích thì bọn chúng không khác gì cọc gỗ cố định cả! Vì vậy mấy trăm người anh dũng tựa như là một thanh đao khổng lồ, chọc thật sâu vào trong đoàn Zombie đem nhóm Zombie này trộn lẫn đến long trời lở đất.
Tông Hạo Hiên sốt ruột đi cùng hội hợp Nam Ca, những tinh hạch hệ sét trong tay anh ta, một cái cũng không có để lại. Anh ta động thủ trước, toàn bộ đều bị nuốt xuống. Sau đó, liền thấy được đại chiêu của anh ta phóng ra. Lấy anh ta làm trung tâm, Zombie trong phạm vi 1000m toàn bộ bị điện giật đến hài cốt cũng không còn.
Không ít người có dị năng còn lòng vẫn còn sợ hãi nghĩ, may mắn bọn họ không có đến gần bên cạnh Tông Hạo Hiên.
Mà Tân Vũ Hoa cũng trợ sản ra vô số sinh vật nước, những lá bèo kia thay đổi trở nên bền bỉ sắc bén hơn. Từ dước lòng bàn chân Zombie bắt đầu lan tràn hướng lên trên, rất nhanh liền cuốn lấy cái cổ chúng, thắt cổ.
Trừ bọn họ ra hai người ở bên ngoài, những người có dị năng khác cũng đều phát huy tác dụng cực lớn. Tiểu Đường còn trực tiếp lấy ra mấy ngàn viên tinh hạch đến, canh giữ ở cửa lớn phân cho chút ít người này.
Đây là một hồi chiến đấu rất tàn khốc nhưng kỳ thật, tình thế chiến tranh đều nghiêng về một bên. Trong căn cứ mười bảy, không ít người bình thường nhìn thấy tình cảnh Zombie không tấn công ngược lại cũng đều nhao nhao muốn thử.
Tiểu Đường để bọn họ tự mình chuẩn bị vũ khí xong liền thấy được mấy ngàn người, toàn bộ đều lao ra từ trong căn cứ.
Trên tay bọn họ có cầm lấy dao phay, cũng có mang xẻng. Có người tìm không thấy gì thuận tay còn có mang theo chài cán bột. Số lượng Zombie mặc dù nhiều nhưng những người này phối hợp khăng khít, trong nháy mắt liền tiêu diệt mấy ngàn con Zombie!
Còn chiến trường thảm thiết nhất, khẳng định vẫn là bên Nam Ca. Cô hiện tại đã không muốn luyện tập nữa, tinh thần lực ầm ầm nở rộ. Một lần khống chế mấy trăm Zombie cao cấp, để bọn họ đối đầu với Zombie khác.
Sau đó, cô lại lợi dụng tinh thần lực áp chế, khiến nhóm Zombie này không có lực chống đỡ. Chỉ thấy cô liên tục xuyên qua đoàn Zombie, đao trong tay cơ hồ không có biến hóa qua vị trí nào. Một vòng chém xuống, tràn đầy thi thể Zombie bị chia lìa.
Mưa to còn đang không ngừng cọ rửa mặt đất, cuộc chiến ngoài cửa trụ sở chém giết say sưa. Mà ở một địa phương cánh căn cứ một đoạn đường, từ trong căn cứ đi ra mấy chiếc xe đều bị vùi lấp ở trong nước bùn.
Xe Lệ Sâm ngược lại không thành vấn đề, Doãn Húc Trạch đi xuống nói với anh: Xe chúng tôi đi không được nữa, anh để tôi lên trên xe anh, bọn họ sau đó lại chạy theo sau.
Lệ Sâm kiểm lại một chút những xe còn có thể đi, một lần nữa khởi động lên đường. Doãn Húc Trạch ngồi ở ghế sau, nhìn thoáng qua Lệ Sâm mặt không chút thay đổi, còn cười trấn an anh ta: Phỏng chừng cũng chỉ là Zombie quy mô nhỏ đột kích, người chúng tôi mang đến đều rất tinh nhuệ. Nhất định sẽ cứu căn cứ mười bảy.
Lệ Sâm không để ý anh ta, chỉ là nói với Trần Bàn Tử: Lại đi nhanh một chút.
Trần Bàn Tử có thể là lần đầu tiên lái chiếc xe tốt như thế, kích động muốn hỏng rồi. Lớn tiếng nói: Đại ca yên tâm! Một cước đạp chân ga, Trần Bàn Tử còn hỏi: Đại ca, chúng ta vội vàng đi như thế là do căn cứ mười bảy có người nào sao?
Lệ Sâm nhớ tới Nam Ca, ánh mắt nhu hòa không ít. Khóe miệng cũng dẫn theo một nụ cười tươi: Ừm, đi tìm chị dâu cậu.
Trần Bàn Tử vừa nghe, sao có thể được, chị dâu có khó. Anh ta làm huynh đệ Lệ Sâm đương nhiên không thể chối từ! Vì vậy anh ta lại kích động, xe thiết giáp một đường xông qua tất cả chướng ngại.
...
Ở ngoài trụ sở mười bảy, chiến tuyến bị kéo ra phạm vi rất lớn, bởi vì rất nhiều người có dị năng. Thời điểm bọn họ đang công kích phạm vi đều rất rộng, ngược lại là những người bình thường kia liên tục hành động ở trong đoàn người.
Vượt qua một đoạn thời gian giết Zombie thích ý, chậm rãi, thể lực người bình thường liền theo không kịp. Bọn họ chỉ có thể lui trở về trong căn cứ luân phiên nghỉ ngơi.
Tiểu Đường còn ở cửa lớn nghe mấy người này đặc biệt tự hào nói, vừa mới giết bao nhiêu con Zombie.
Có chiến tích tốt thế mà có thể giết liên tiếp hơn một trăm con, ít nhất cũng có mười người như thế. Mấy ngàn người cộng lại cũng giết hơn hai vạn con Zombie.
Người có dị năng giết càng nhiều, tinh hạch không ngừng bị tiêu hao. Trên chiến trường tràn đầy mùi vị máu tanh. Như Tông Hạo Hiên, phỏng đoán Zombie mà anh ta giết, khả năng cũng đã có mấy ngàn con.
Chiến trường chỗ Nam Ca còn đang không ngừng lại, thể lực cô có tiêu hao nhưng không tính rõ ràng lắm. Chỉ là không ngừng vung đao như thế, phản ứng của cô cũng chậm lại.
Lại nhìn xa xa kia, một mảnh Zombie đen ngòm. Căn bản không có thời điểm dừng lại. Nếu như có thể có nhiều người lại đây thì tốt quá, tận lực giết hết Zombie trong Bắc Hải chìm.
Chiến đấu duy trì liên tục hơn hai giờ, tinh hạch đã bị đã tiêu hao không sai biệt lắm. Thi thể Zombie chết đi đã chồng chất lên nhau thành ngọn núi nhỏ cao mười mấy thước rồi. Tông Hạo Hiên sau một lần công kích vội dò xét dị năng còn dư lại trong cơ thể một chút, thế nhưng chỉ đủ cho anh ta chống đỡ thêm nửa giờ nữa thôi.
Tân Vũ Hoa cũng đã sa cơ lỡ vận. Cũng không phải là do thời gian chiến đấu của bọn họ bị rút ngắn lại mà là trong gần ba giờ chiến đấu liên tục này, dị năng của họ đã bị tiêu hao quá lớn.
Hôm nay Tân Vũ Hoa một ngày giết Zombie cũng đã nhiều hơn số Zombie lúc trước cậu giết cộng lại.
Zombie thực sự chết đi như thế nào cũng có hơn mười mấy vạn con. Nhưng mà mười mấy vạn so với hơn một trăm vạn thì thật sự chỉ là một bộ phận rất nhỏ.
Chậm rãi đã có vài người có dị năng không đợi được tiếp tế đành phải lui trở về cửa lớn. Những người bình thường kia thay phiên nhau giết Zombie, công cụ cũng là đổi một nhóm lại một nhóm. Cuối cùng, tất cả bọn họ cũng đã hết sức.
Thời điểm ngồi ở cửa lớn, bọn họ còn mắng một câu: Sao lại có nhiều Zombie như thế chứ, thật là giết một con lại có thêm nhiều con nữa. Lúc nào mới có thể giết hết lũ này đây?
Những người khác phụ họa: Đúng vậy, đến cùng là chuyện gì xảy ra, sao lại đến nhiều Zombie như thế chứ?
Có người nhỏ giọng nói: Nghe nói đều là do mấy người mới ngày hôm qua gia nhập vào căn cứ dẫn lại.
Vốn tất cả mọi người mệt mỏi, vừa nghe nói như thế. Tâm tình hoài nghi cứ thế lên men trong lòng bọn họ. Hóa ra hôm nay bọn họ bị dồn tới hoàn cảnh này đều là do mấy người kia sai khiến!
Vài người ngồi ngồi dưới đất đều ào ào thương lượng: Nếu đã là nhóm đó đưa tới thì để bọn họ đi xa một chút. Lúc đó không phải là dẫn Zombie đi hết sao?
Tiểu Đường nghe thấy vài lời nói này đã giận không kềm được: Tất cả im miệng hết cho tôi! Đã quên vừa nãy là ai cứu mấy người sao? Nghỉ ngơi tốt rồi tiếp tục đi giết Zombie đi!
Chúng tôi thật sự là không động đây được nữa rồi!
Đúng vậy, ai chọc đến phiền toái này thì người đó đến ôm đi! Có quan hệ gì tới chúng tôi chứ!
Tông Hạo Hiên còn đứng ở bên người cô, không muốn thả cô đi. Nam Ca nghe thấy âm thanh những con Zombie điên cuồng đập cửa chính, tỉnh táo hỏi Tông Hạo Hiên: Anh muốn cho tất cả mọi người chết ở chỗ này sao?
Thời gian qua anh ta không có thói quen biểu đạt tình cảm của mình, một lần này có thể ngăn cản Nam Ca, vốn tưởng rằng đã là cực hạn.
Ở thời điểm Nam Ca hỏi ra câu này, anh ta xác thực không biết trả lời như thế nào. Đúng vậy, căn cứ mười bảy có nhiều dân chúng như vậy, sao anh ta có thể trơ mắt nhìn bọn họ đi tìm chết?
Nhưng mà vẻ mặt vô vị của Nam Ca kia, vẫn làm anh ta rất là đau lòng. Cô là một con Zombie, thị huyết, thích giết chóc nhưng một lần này, cô lại là người ngăn cản ở phía trước.
Dùng bả vai gầy của cô chống lên một khoảng trời.
Tông Hạo Hiên ở trong ánh mắt lạnh nhạt của Nam Ca đi lên trước, hung hăng ôm cô ở trong lòng: Nam Ca... Cô phải trở về.
Nam Ca vẫn luôn coi Tông Hạo Hiên trở thành khẩu phần lương thực, ừm, hiện tại tính là đồng bạn đi. Bỗng nhiên bị ôm lấy, đồng tử Tân Vũ Hoa co rụt lại, cảm thấy Tông Hạo Hiên thật quá chiếm tiện nghi rồi đấy!
Những người khác đều lẳng lặng nhìn hai bọn họ tạm biệt. Mặc dù bên trong có vài người thích Tông Hạo Hiên, nhưng tất cả cũng vì bọn họ mà đỏ mắt lên.
Nam Ca lại đần độn, căn bản không biết rõ Tông Hạo Hiên vì sao lại ôm cô. Chỉ ngửi hương vị trên người anh ta một cái, còn chớp mắt to hỏi: Chờ tôi trở lại, anh lại cho tôi cắn một cái nhé?
Tông Hạo Hiên cũng bật cười, bình thường anh ta rất ít có vẻ mặt dư thừa gì. Không nghĩ tới, cười rộ lên sẽ đẹp mắt như vậy: Ừ.
Cửa chính chậm rãi bị mở ra, Tông Hạo Hiên đánh một cái sấm sét đi, toàn bộ Zombie tụ tập ở cửa liền bị điện thành thi thể. Nam Ca vào lúc này cưỡi xe gắn máy, đầu cũng không quay lại chạy đi.
Nước bên ngoài đã ngập rất sâu, cũng may Tân Vũ Hoa tìm cho Nam Ca cái xe gắn máy này có gầm xe rất cao, không đến mức vùi lấp trong nước bùn. Cô bỗng chốc tăng tốc độ đến cực đại, vọt tới chỗ trông không người.
Số lượng Zombie trong Bắc Hải chìm không phải là đùa giỡn, Nam Ca cũng không dám cứ như vậy cùng bọn chúng chống lại.
Có Zombie thấy Nam Ca xông qua, muốn ngăn cản cô. Nam Ca giơ tay chém xuống, ánh đao chợt lóe trong cơn mưa to, mấy con Zombie này toàn bộ đều bị chém thành mấy khối.
Nam Ca một tay thao túng phương hướng xe gắn máy, cái tay còn lại nắm đường đao, cảm thấy năng lực của cô tăng lên không ít so với bình thường đi bộ.
Nhìn đám Zombie thường ngày không có chém giết, khóe miệng Nam Ca giương cao lộ ra nụ cười hứng thú. Giờ phút này từ trên trời quan sát sẽ thấy mô tô của Nam Ca ở trong mưa to lấy một vận động kinh khủng di chuyển như chấm đen nhỏ. Mà hiện tại cô đang khống chế điểm đen từ trong đoàn Zombie phá vòng vây, hơn nữa mang theo đám Zombie này đi vòng vèo.
Càng ngày càng nhiều Zombie gia nhập vào trong hàng ngũ tấn công Nam Ca, Nam Ca dẫn chúng nó một đường rất xa. Thời điểm cón vài con Zombie hệ thổ tấn công cô, cô mới bỏ rơi xe gắn máy. Sau một cái lộn ngược ra sau liền rơi xuống đất.
Nón bảo hộ còn đội ở trên đầu, phòng ngừa nước mưa thấm ướt con mắt. Lại nhìn bên người cô, rất nhiều rất nhiều Zombie có hình dáng khủng bố rậm rạp chằng chịt vây quanh.
Đám Zombie này đều không có ngoại lệ, tất cả bị nước ngâm qua cho nên thân thể có chút sưng vù nhưng một chút cũng không gây trở ngại động tác bọn chúng.
Không đợi chúng nó lại đây, Nam Ca đã mang theo đao đi qua.
Vừa mới nãy Nam Ca dẫn những Zombie này rời đi, nhóm người có dị năng trong căn cứ liền toàn bộ đều lao đến. Xung phong dĩ nhiên là bốn mươi người trước kia cùng Nam Ca hợp tác.
Người có dị năng khác vốn trong lòng còn tồn tại nghi ngờ, cảm thấy nhiều Zombie như thế, nhìn đến da đầu đều tê dại. Lao ra không phải là chịu chết sao?
Nhưng khi bọn họ chứng kiến những con Zombie kia đối mặt với hơn bốn mươi người công kích. Thế nhưng không phản ứng chút nào, tất cả đều phấn chấn hẳn!
Vì vậy đám người này cũng đều gia nhập vào trong đội ngũ giải quyết Zombie.
Đám Zombie này lợi hại hơn nữa thì như thế nào, chỉ cần không phản kích thì bọn chúng không khác gì cọc gỗ cố định cả! Vì vậy mấy trăm người anh dũng tựa như là một thanh đao khổng lồ, chọc thật sâu vào trong đoàn Zombie đem nhóm Zombie này trộn lẫn đến long trời lở đất.
Tông Hạo Hiên sốt ruột đi cùng hội hợp Nam Ca, những tinh hạch hệ sét trong tay anh ta, một cái cũng không có để lại. Anh ta động thủ trước, toàn bộ đều bị nuốt xuống. Sau đó, liền thấy được đại chiêu của anh ta phóng ra. Lấy anh ta làm trung tâm, Zombie trong phạm vi 1000m toàn bộ bị điện giật đến hài cốt cũng không còn.
Không ít người có dị năng còn lòng vẫn còn sợ hãi nghĩ, may mắn bọn họ không có đến gần bên cạnh Tông Hạo Hiên.
Mà Tân Vũ Hoa cũng trợ sản ra vô số sinh vật nước, những lá bèo kia thay đổi trở nên bền bỉ sắc bén hơn. Từ dước lòng bàn chân Zombie bắt đầu lan tràn hướng lên trên, rất nhanh liền cuốn lấy cái cổ chúng, thắt cổ.
Trừ bọn họ ra hai người ở bên ngoài, những người có dị năng khác cũng đều phát huy tác dụng cực lớn. Tiểu Đường còn trực tiếp lấy ra mấy ngàn viên tinh hạch đến, canh giữ ở cửa lớn phân cho chút ít người này.
Đây là một hồi chiến đấu rất tàn khốc nhưng kỳ thật, tình thế chiến tranh đều nghiêng về một bên. Trong căn cứ mười bảy, không ít người bình thường nhìn thấy tình cảnh Zombie không tấn công ngược lại cũng đều nhao nhao muốn thử.
Tiểu Đường để bọn họ tự mình chuẩn bị vũ khí xong liền thấy được mấy ngàn người, toàn bộ đều lao ra từ trong căn cứ.
Trên tay bọn họ có cầm lấy dao phay, cũng có mang xẻng. Có người tìm không thấy gì thuận tay còn có mang theo chài cán bột. Số lượng Zombie mặc dù nhiều nhưng những người này phối hợp khăng khít, trong nháy mắt liền tiêu diệt mấy ngàn con Zombie!
Còn chiến trường thảm thiết nhất, khẳng định vẫn là bên Nam Ca. Cô hiện tại đã không muốn luyện tập nữa, tinh thần lực ầm ầm nở rộ. Một lần khống chế mấy trăm Zombie cao cấp, để bọn họ đối đầu với Zombie khác.
Sau đó, cô lại lợi dụng tinh thần lực áp chế, khiến nhóm Zombie này không có lực chống đỡ. Chỉ thấy cô liên tục xuyên qua đoàn Zombie, đao trong tay cơ hồ không có biến hóa qua vị trí nào. Một vòng chém xuống, tràn đầy thi thể Zombie bị chia lìa.
Mưa to còn đang không ngừng cọ rửa mặt đất, cuộc chiến ngoài cửa trụ sở chém giết say sưa. Mà ở một địa phương cánh căn cứ một đoạn đường, từ trong căn cứ đi ra mấy chiếc xe đều bị vùi lấp ở trong nước bùn.
Xe Lệ Sâm ngược lại không thành vấn đề, Doãn Húc Trạch đi xuống nói với anh: Xe chúng tôi đi không được nữa, anh để tôi lên trên xe anh, bọn họ sau đó lại chạy theo sau.
Lệ Sâm kiểm lại một chút những xe còn có thể đi, một lần nữa khởi động lên đường. Doãn Húc Trạch ngồi ở ghế sau, nhìn thoáng qua Lệ Sâm mặt không chút thay đổi, còn cười trấn an anh ta: Phỏng chừng cũng chỉ là Zombie quy mô nhỏ đột kích, người chúng tôi mang đến đều rất tinh nhuệ. Nhất định sẽ cứu căn cứ mười bảy.
Lệ Sâm không để ý anh ta, chỉ là nói với Trần Bàn Tử: Lại đi nhanh một chút.
Trần Bàn Tử có thể là lần đầu tiên lái chiếc xe tốt như thế, kích động muốn hỏng rồi. Lớn tiếng nói: Đại ca yên tâm! Một cước đạp chân ga, Trần Bàn Tử còn hỏi: Đại ca, chúng ta vội vàng đi như thế là do căn cứ mười bảy có người nào sao?
Lệ Sâm nhớ tới Nam Ca, ánh mắt nhu hòa không ít. Khóe miệng cũng dẫn theo một nụ cười tươi: Ừm, đi tìm chị dâu cậu.
Trần Bàn Tử vừa nghe, sao có thể được, chị dâu có khó. Anh ta làm huynh đệ Lệ Sâm đương nhiên không thể chối từ! Vì vậy anh ta lại kích động, xe thiết giáp một đường xông qua tất cả chướng ngại.
...
Ở ngoài trụ sở mười bảy, chiến tuyến bị kéo ra phạm vi rất lớn, bởi vì rất nhiều người có dị năng. Thời điểm bọn họ đang công kích phạm vi đều rất rộng, ngược lại là những người bình thường kia liên tục hành động ở trong đoàn người.
Vượt qua một đoạn thời gian giết Zombie thích ý, chậm rãi, thể lực người bình thường liền theo không kịp. Bọn họ chỉ có thể lui trở về trong căn cứ luân phiên nghỉ ngơi.
Tiểu Đường còn ở cửa lớn nghe mấy người này đặc biệt tự hào nói, vừa mới giết bao nhiêu con Zombie.
Có chiến tích tốt thế mà có thể giết liên tiếp hơn một trăm con, ít nhất cũng có mười người như thế. Mấy ngàn người cộng lại cũng giết hơn hai vạn con Zombie.
Người có dị năng giết càng nhiều, tinh hạch không ngừng bị tiêu hao. Trên chiến trường tràn đầy mùi vị máu tanh. Như Tông Hạo Hiên, phỏng đoán Zombie mà anh ta giết, khả năng cũng đã có mấy ngàn con.
Chiến trường chỗ Nam Ca còn đang không ngừng lại, thể lực cô có tiêu hao nhưng không tính rõ ràng lắm. Chỉ là không ngừng vung đao như thế, phản ứng của cô cũng chậm lại.
Lại nhìn xa xa kia, một mảnh Zombie đen ngòm. Căn bản không có thời điểm dừng lại. Nếu như có thể có nhiều người lại đây thì tốt quá, tận lực giết hết Zombie trong Bắc Hải chìm.
Chiến đấu duy trì liên tục hơn hai giờ, tinh hạch đã bị đã tiêu hao không sai biệt lắm. Thi thể Zombie chết đi đã chồng chất lên nhau thành ngọn núi nhỏ cao mười mấy thước rồi. Tông Hạo Hiên sau một lần công kích vội dò xét dị năng còn dư lại trong cơ thể một chút, thế nhưng chỉ đủ cho anh ta chống đỡ thêm nửa giờ nữa thôi.
Tân Vũ Hoa cũng đã sa cơ lỡ vận. Cũng không phải là do thời gian chiến đấu của bọn họ bị rút ngắn lại mà là trong gần ba giờ chiến đấu liên tục này, dị năng của họ đã bị tiêu hao quá lớn.
Hôm nay Tân Vũ Hoa một ngày giết Zombie cũng đã nhiều hơn số Zombie lúc trước cậu giết cộng lại.
Zombie thực sự chết đi như thế nào cũng có hơn mười mấy vạn con. Nhưng mà mười mấy vạn so với hơn một trăm vạn thì thật sự chỉ là một bộ phận rất nhỏ.
Chậm rãi đã có vài người có dị năng không đợi được tiếp tế đành phải lui trở về cửa lớn. Những người bình thường kia thay phiên nhau giết Zombie, công cụ cũng là đổi một nhóm lại một nhóm. Cuối cùng, tất cả bọn họ cũng đã hết sức.
Thời điểm ngồi ở cửa lớn, bọn họ còn mắng một câu: Sao lại có nhiều Zombie như thế chứ, thật là giết một con lại có thêm nhiều con nữa. Lúc nào mới có thể giết hết lũ này đây?
Những người khác phụ họa: Đúng vậy, đến cùng là chuyện gì xảy ra, sao lại đến nhiều Zombie như thế chứ?
Có người nhỏ giọng nói: Nghe nói đều là do mấy người mới ngày hôm qua gia nhập vào căn cứ dẫn lại.
Vốn tất cả mọi người mệt mỏi, vừa nghe nói như thế. Tâm tình hoài nghi cứ thế lên men trong lòng bọn họ. Hóa ra hôm nay bọn họ bị dồn tới hoàn cảnh này đều là do mấy người kia sai khiến!
Vài người ngồi ngồi dưới đất đều ào ào thương lượng: Nếu đã là nhóm đó đưa tới thì để bọn họ đi xa một chút. Lúc đó không phải là dẫn Zombie đi hết sao?
Tiểu Đường nghe thấy vài lời nói này đã giận không kềm được: Tất cả im miệng hết cho tôi! Đã quên vừa nãy là ai cứu mấy người sao? Nghỉ ngơi tốt rồi tiếp tục đi giết Zombie đi!
Chúng tôi thật sự là không động đây được nữa rồi!
Đúng vậy, ai chọc đến phiền toái này thì người đó đến ôm đi! Có quan hệ gì tới chúng tôi chứ!
/182
|