Nếu như Lệ Sâm ở đây, anh sẽ làm thế nào? Hoa Kiệt bọn họ giấu giếm rất nhiều chuyện. Bọn họ ở trong mắt Nam Ca cũng chỉ vì vì tư lợi nhưng Lệ Sâm nhất định sẽ giúp bọn họ giải quyết con Zombie.
Vì vậy Nam Ca trầm tư một lát cùng Tông Hạo Hiên nói: Khi đó, liền muốn nói việc này ra mà thôi.
Tông Hạo Hiên hiển nhiên không tin Nam Ca nói, nhưng nếu Nam Ca đã nói như thế, anh ta cũng không có hỏi lại.
Tân Vũ Hoa lại nói ra từ tận đáy lòng: Sẽ cứu người, giải thích rõ Nam Ca tỷ hiện tại càng lúc càng giống một con người.
Tôi, giống con người? Nam Ca kinh ngạc: Nhưng mà tôi là Zombie!
Tân Vũ Hoa hiện tại cũng không sợ Nam Ca ngược lại là tò mò nói: Nam Ca tỷ, nếu mà chị cắn chúng tôi một ngụm, chúng tôi có biến thành Zombie hay không?
Nam Ca vốn muốn nói là không, về sau cô lại giảo hoạt đổi giọng: “Nếu không thì cậu tới thử xem?”
Tân Vũ Hoa co rúm lại một cái, khô cằn cười : Hay là thôi đi... Hắc hắc...
Tông Hạo Hiên lấy một bộ quần áo đi ra đưa cho Nam Ca: Cô đi thay một chút đi, mặc váy không tiện hành động.
Thời điểm tiếp nhận quần áo, Nam Ca lại không nhớ tới cảnh tượng trước kia Lệ Sâm giúp mình thay quần áo. Cô tự mình đi vào trong xe, đem cửa xe đóng kỹ.
Rất nhanh, Nam Ca thay xong quần áo đi ra. Tông Hạo Hiên cùng Tân Vũ Hoa hai người đàn ông ở bên ngoài đã thay quần áo rồi, quaàn áo lúc trước của bọn họ cũng đã rách nát căn bản không thể mặc tiếp.
Lần này Nam Ca mở miệng hỏi bọn họ trước: Tiếp đến hai người muốn đi chỗ nào?
Tân Vũ Hoa cùng Tông Hạo Hiên đã bàn qua với nhau, còn sáng lạn cười một tiếng: Chúng tôi cùng Nam Ca tỷ đi cùng nhau, đi Bắc Hải!
Nam Ca kỳ thật không muốn cùng bọn họ hành động, chủ yếu là cô ở cùng Lệ Sâm đã thành thói quen. Hai người kia đối với cô rõ ràng tràn đầy phòng bị.
Tông Hạo Hiên nhìn ra Nam Ca không tín nhiệm, chỉ nhàn nhạt nói: Cô làm Zombie, tính cảnh giác cao hơn chúng tôi, nếu như chúng tôi muốn làm gì cô thì cô cũng sẽ lập tức biết rõ.
Nam Ca gật đầu, xem như nhận thức cách làm với hia người: Tôi có thể cho hai người cùng tôi lên đường nhưng dọc theo con đường này, thức ăn của tôi giải quyết như thế nào?
Thức ăn? Tân Vũ Hoa không hiểu lắm.
Nam Ca chỉ chỉ vật tư đằng sau toa xe, đối với bọn họ nói: Nhân loại mấy người đều muốn ăn cơm, tôi là Zombie đương nhiên cũng muốn. Về sau là tự mình tìm đồ ăn, hay là các người tìm cho tôi?
Để Nam Ca tự mình hành động, vậy cũng không được. nhỡ đâu cô thu tay không được, giết quá nhiều người thì làm sao bây giờ?
Vì vậy Tông Hạo Hiên cân nhắc một lần, nói với Nam Ca: Chúng tôi đến giải quyết cho cô. Nhưng mà có điều kiện, dọc theo con đường này cô nhất định phải báo động trước cho tôi.
Nam Ca cười ngọt ngào, nụ cười kia làm mắt Tân Vũ Hoa choáng váng, mà cô còn vươn tay ra cùng Tông Hạo Hiên nắm một cái bày tỏ kết thành liên minh: Đồng ý.
Bấy giờ Lệ Sâm còn mang theo người gấp rút lên đường, nếu mà biết rõ tiểu Zombie của anh đã thông minh đến mức cùng người khác đàm phán, nhất định sẽ rất vui mừng.
Nhưng mà anh không biết rõ, giờ anh chỉ lo lắng tính tình của Nam Ca ngốc sẽ không bị Tông Hạo Hiên đùa giỡn xoay quanh chứ. Mà ngay cả Diệp Thiệu, cũng tiếp nhận sự thật Nam Ca là Zombie này, từ mới bắt đầu hoài nghi dần biến thành lo lắng.
Chúng ta còn bao lâu mới có thể đến Bắc Hải? Tông Hạo Hiên sẽ không làm gì Nam Ca chứ? Dọc theo đường đi, Diệp Thiệu hỏi rất nhiều vấn đề này.
Có lần bị Lệ Ngạn nghe được cậu còn rất kinh ngạc nhìn anh trai mình một cái. Nên biết Lệ Sâm vẫn luôn là lão độc thân vạn năm, ở ngoài lúc thi hành nhiệm vụ đừng nói con gái, ngay cả con ruồi cái cũng chưa hẳn có thể thấy một con chớ nói chi là nói yêu đương.
Nhưng Nam Ca, cái tên này vừa nghe đã biết là một cô gái, hơn nữa Lệ Sâm đi Bắc Hải chính là vì tìm cô ấy đi? Lệ Ngạn đối với người chị dâu này tương đối cảm thấy hứng thú nha.
Cất giấu bí mật, cậu vẫn không thể nói ra ngoài. Cùng lắm cũng chỉ là mượn cớ đi vào trong xe Lệ Sâm thuận tiện hỏi thăm chút tình huống khác. Đáng tiếc đối với người tên Nam Ca này miệng Lệ Sâm đặc biệt khín. Cái gì cũng không lộ ra, thậm chí lúc Diệp Thiệu nói anh cũng rất ít tiếp lời.
Chỉ có Diệp Thiệu hỏi nhiều lần, thời điểm Lệ Sâm không kiên nhẫn mới nói cho anh ta biết: Nếu trên đường không ngừng lại thì chừng mười ngày là đến.
Mười ngày, nghe thì không dài nhưng mỗi một phút mỗi một giây đối với Diệp Thiệu mà nói, đều là dày vò. Buổi tối anh ta căn bản là không ngủ được, rất sợ Nam Ca ở ngoài có sơ xuất gì.
So với Diệp Thiệu thì Lệ Sâm biến hóa không phải rất rõ ràng, nhưng Lệ Ngạn làm em trai, vẫn nhạy cảm phát hiện ra.
Trước kia Lệ Sâm cũng ít nói nhưng tươi cười lại không ít, thậm chí còn có chút vô lại. Nhưng mà bây giờ mặc kệ phát sinh cái gì, Lệ Sâm cũng là một bộ dáng thái sơn áp đỉnh không sụp, đây rõ ràng chính là đem trạng thái mình kéo căng thành một dây cung.
Nếu như đến Bắc Hải, Lệ Sâm tìm không thấy Nam Ca... Lệ Ngạn cũng không dám tưởng tượng anh ấy sẽ làm ra cái gì nữa.
...
Nam Ca cùng Tông Hạo Hiên bọn họ một lần nữa lên đường, cũng là thuận theo phương hướng Hoa Kiệt đã nói, hướng về Bắc Hải mà đi. Thời điểm ở trên đường, bọn họ còn đụng phải vài đội ngũ khác. Đều không có ngoại lệ tràn trề đề phòng đám Nam Ca.
Có chút người thấy ba người này không phải là hạng người bình thường liền nảy sinh ý muốn lôi kéo nhưng hiện tại Nam Ca một chút cũng không muốn cùng những nhân loại khác hành động. Tính tình Tông Hạo Hiên lại cực kỳ lãnh đạm, người lôi kéo bọn họ rất nhiều, quả thật là không có một ai thành công.
Chạy liên tục trên đường năm ngày, bởi vì có Nam Ca báo động. Bọn họ chẳng hề xảy ra xung đột với Zombie, tối hôm đó bọn họ ở ngoài một chỗ gọi là An Lan thành nhỏ nghỉ ngơi.
Năm ngày đi qua, trên xe còn có thức ăn nhưng nước lại sắp hết. Tông Hạo Hiên cùng Tân Vũ Hoa thương lượng một chút, quyết định đi vào thành phố nhỏ này tìm chút nước trở về.
Nam Ca không muốn một mình ở trên xe liền xung phong nhận việc, cùng bọn họ đi. Vừa vặn, chỗ bọn họ dừng lại cũng có đoàn xe, thấy bọn họ muốn đi vội vàng chạy tới.
Đội trưởng đoàn xe này là con gái, khác với Nam Ca lúc nào cũng lạnh như băng. Cô ta tuổi chừng hơn ba mươi, cười rất hòa thuận. Phái nữ vốn trời sinh mang lực tương tác, Tân Vũ Hoa thấy cô ta đã lơi lỏng phòng bị không ít.
Thẩm Cầm Nhã cũng đã quan sát bọn họ vài giờ, vừa đến gần nhìn lại bị màu sắc đôi mắt Tông Hạo Hiên cùng Tân Vũ Hoa làm cho khiếp sợ.
Bọn họ đến cùng đã là người có dị năng cấp mấy chứ, phỏng chừng lấy lực lượng một người cũng có thể ném bay một đội người bọn họ.
Mặc dù Thẩm Cầm Nhã cũng có ý lôi kéo nhưng cô ta cũng không giống như vài đội trưởng trước kia, đem tư thái mình bày ra rất cao. Làm ra bộ dáng Các người tham gia đội ngũ của tôi là vinh hạnh của các người .
Thời điểm đối mặt Tông Hạo Hiên, Thẩm Cầm Nhã thủy chung đều luôn ôn nhu lễ phép, còn chủ động giải thích rõ mục đích đến: Tôi thấy các người giống như là muốn vào thành, nghĩ muốn cùng các người nói chuyện.
Cô có chuyện gì? Tân Vũ Hoa đứng dậy, Tông Hạo Hiên không thích nói chuyện. Hiện tại tiểu thiếu niên này cũng nhanh chóng trưởng thành, chuyện cùng những đội trưởng khác cãi cọ đều giao cho cậu.
Thẩm Cầm Nhã khó xử nói: Đội ngũ chúng tôi cũng không đủ nước, nếu như các anh có thể mang trở lại một chút cho chúng tôi, chúng tôi sẽ dùng tinh hạch đổi.
Sợ Tông Hạo Hiên không tin, cô ta còn lấy trước ra hai viên tinh hạch đặt ở trong tay Tân Vũ Hoa: Đây là tiền đặt cọc.
Đội ngũ của Thẩm Cầm Nhã tổng cộng có bốn mươi mấy người, ở tận thế nhìn lại đã là một tiểu đội rất khổng lồ. Cho nên cô ta muốn nhiều phần nước như thế, phân lượng lớn như thế thì lấy ra hai viên tinh hạch cũng không tính là lỗ.
Thật ra tinh hạch hệ mộc còn rất dễ dàng tìm được, chỉ là Zombie biến dị dị năng hệ sét này, phải đi năm ngày, bọn họ cũng chỉ săn giết được một con mà thôi.
Hiện tại Thẩm Cầm Nhã lấy ra chính là một viên hệ sét, một viên hệ mộc.
Tân Vũ Hoa cảm thấy, chút mua bán này có thể làm. Không đợi đồng ý Thẩm Cầm Nhã còn nói: “Đây chỉ là tiền đặt cọc, chờ các người đem nước về, tôi lại cho các người thêm bốn miếng tinh hạch nữa. Tuy nhiên hiện ở trong tay tôi chỉ có một viên hệ sét, hai viên hệ mộc. Còn dư lại một viên tinh hạch, có thể để cho các người chọn trong loại khác.
Thời điểm Tông Hạo Hiên suy tư, ánh mắt chưa thay đổi. Anh ta nhìn thoáng qua Nam Ca, lập tức hỏi Thẩm Cầm Nhã: Chúng tôi có thể chỉ lấy ba miếng tinh hạch nhưng cần mấy người cho chúng tôi một vật.
Cái gì? Thẩm Cầm Nhã còn cho là bọn họ muốn vật tư khác, âm thầm đánh giá một tý. Cảm thấy cho bọn họ một chút cũng không có gì.
Ai biết Tông Hạo Hiên lại nói: Mỗi người cho chúng tôi một chút máu tươi.
Cái gì? Thẩm Cầm Nhã kinh ngạc : Muốn máu tươi làm cái gì?
Tông Hạo Hiên một bộ dáng bí hiểm, Tân Vũ Hoa cũng chỉ nhàn nhạt mỉm cười. Rõ ràng cũng không muốn cùng Thẩm Cầm Nhã giải thích, để cho cô ta tự mình bổ não đi.
Nam Ca vốn còn có một chút tâm tư bãi công, dù sao cô cũng đã năm ngày chưa ăn cơm. Ai biết, Tông Hạo Hiên thế nhưng giúp cô tìm bốn mươi phần khẩu phần lương thực!
Thẩm Cầm Nhã đúng là tự bổ não, bởi vì từ lúc vừa mới bắt đầu liền chú ý xe Hummer bọn họ còn có quần áo sạch sẽ trên người mấy người này. Bọn họ có thể ở tận thế sống thoải mái như thế nhất định là có thủ đoạn gì đó.
Lẽ nào bọn họ ở lúc săn giết Zombie, dùng máu tươi đi dẫn dụ?
Có ý nghĩ này, Thẩm Cầm Nhã cũng giống như giội hồ dán vào đầu. Đúng vậy, loại thủ đoạn chiến đấu này sao cô ta không nghĩ tới chứ. Zombie đều bị máu tươi hấp dẫn, nếu như bọn họ có thể lợi dụng điểm này, có phải có thể chôn giết rất nhiều Zombie không?
Tân Vũ Hoa nhìn thấy Tông Hạo Hiên một bên giả vờ thần bí, Thẩm Cầm Nhã một bên con mắt càng ngày càng sáng. Hiển nhiên bọn họ cái gì cũng không nói cô ta cũng đã tìm được đáp án.
Được. Thẩm Cầm Nhã lưu loát đồng ý: Nhưng bây giờ thân thể mọi người đều thiếu hụt dinh dưỡng cho nên mỗi người chỉ có thể cho các người 100cc. Các người vào thành tự mình đi tìm túi đựng máu nhé.
Lúc này không đợi Tông Hạo Hiên nói chuyện, Nam Ca đã tiến đến đằng trước: Cô yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ tìm được!
Tân Vũ Hoa bất đắc dĩ nhìn Nam Ca nghĩ thầm, cô gái này biểu hiện cũng quá cấp thiết rồi đấy.
Nói điều kiện xong xuôi, Tông Hạo Hiên bọn họ nghỉ ngơi một chút liền lái xe vào thành, Thẩm Cầm Nhã mang hai trợ thủ của cô ta đứng tại chỗ khoát tay tiễn đưa.
Chờ bọn họ đi xa. Hai trợ thủ mới hỏi Thẩm Cầm Nhã: Thẩm tỷ, bọn họ chỉ có ba người, thật có thể tìm trở về bốn mươi phần nước sao?
Thẩm Cầm Nhã cười cười, phóng khoáng cực kỳ: Không thể tìm trở về thì chúng ta cũng chỉ là tổn thất hai viên tinh hạch, coi như là bọn họ không có thông qua khảo nghiệm đi.
Người khác cũng không nói gì thêm, Thẩm Cầm Nhã tiếp tục đem suy nghĩ trong lòng nói cho bọn họ: ... Kể từ đây, chúng ta có thể dùng máu tươi thiết hạ bẫy rập, dẫn dụ Zombie lại đây.
Hai trợ thủ sáng mắt lên, liên thanh tán thưởng: Biện pháp này thật sự là cực kỳ tuyệt vời!
Vì vậy Nam Ca trầm tư một lát cùng Tông Hạo Hiên nói: Khi đó, liền muốn nói việc này ra mà thôi.
Tông Hạo Hiên hiển nhiên không tin Nam Ca nói, nhưng nếu Nam Ca đã nói như thế, anh ta cũng không có hỏi lại.
Tân Vũ Hoa lại nói ra từ tận đáy lòng: Sẽ cứu người, giải thích rõ Nam Ca tỷ hiện tại càng lúc càng giống một con người.
Tôi, giống con người? Nam Ca kinh ngạc: Nhưng mà tôi là Zombie!
Tân Vũ Hoa hiện tại cũng không sợ Nam Ca ngược lại là tò mò nói: Nam Ca tỷ, nếu mà chị cắn chúng tôi một ngụm, chúng tôi có biến thành Zombie hay không?
Nam Ca vốn muốn nói là không, về sau cô lại giảo hoạt đổi giọng: “Nếu không thì cậu tới thử xem?”
Tân Vũ Hoa co rúm lại một cái, khô cằn cười : Hay là thôi đi... Hắc hắc...
Tông Hạo Hiên lấy một bộ quần áo đi ra đưa cho Nam Ca: Cô đi thay một chút đi, mặc váy không tiện hành động.
Thời điểm tiếp nhận quần áo, Nam Ca lại không nhớ tới cảnh tượng trước kia Lệ Sâm giúp mình thay quần áo. Cô tự mình đi vào trong xe, đem cửa xe đóng kỹ.
Rất nhanh, Nam Ca thay xong quần áo đi ra. Tông Hạo Hiên cùng Tân Vũ Hoa hai người đàn ông ở bên ngoài đã thay quần áo rồi, quaàn áo lúc trước của bọn họ cũng đã rách nát căn bản không thể mặc tiếp.
Lần này Nam Ca mở miệng hỏi bọn họ trước: Tiếp đến hai người muốn đi chỗ nào?
Tân Vũ Hoa cùng Tông Hạo Hiên đã bàn qua với nhau, còn sáng lạn cười một tiếng: Chúng tôi cùng Nam Ca tỷ đi cùng nhau, đi Bắc Hải!
Nam Ca kỳ thật không muốn cùng bọn họ hành động, chủ yếu là cô ở cùng Lệ Sâm đã thành thói quen. Hai người kia đối với cô rõ ràng tràn đầy phòng bị.
Tông Hạo Hiên nhìn ra Nam Ca không tín nhiệm, chỉ nhàn nhạt nói: Cô làm Zombie, tính cảnh giác cao hơn chúng tôi, nếu như chúng tôi muốn làm gì cô thì cô cũng sẽ lập tức biết rõ.
Nam Ca gật đầu, xem như nhận thức cách làm với hia người: Tôi có thể cho hai người cùng tôi lên đường nhưng dọc theo con đường này, thức ăn của tôi giải quyết như thế nào?
Thức ăn? Tân Vũ Hoa không hiểu lắm.
Nam Ca chỉ chỉ vật tư đằng sau toa xe, đối với bọn họ nói: Nhân loại mấy người đều muốn ăn cơm, tôi là Zombie đương nhiên cũng muốn. Về sau là tự mình tìm đồ ăn, hay là các người tìm cho tôi?
Để Nam Ca tự mình hành động, vậy cũng không được. nhỡ đâu cô thu tay không được, giết quá nhiều người thì làm sao bây giờ?
Vì vậy Tông Hạo Hiên cân nhắc một lần, nói với Nam Ca: Chúng tôi đến giải quyết cho cô. Nhưng mà có điều kiện, dọc theo con đường này cô nhất định phải báo động trước cho tôi.
Nam Ca cười ngọt ngào, nụ cười kia làm mắt Tân Vũ Hoa choáng váng, mà cô còn vươn tay ra cùng Tông Hạo Hiên nắm một cái bày tỏ kết thành liên minh: Đồng ý.
Bấy giờ Lệ Sâm còn mang theo người gấp rút lên đường, nếu mà biết rõ tiểu Zombie của anh đã thông minh đến mức cùng người khác đàm phán, nhất định sẽ rất vui mừng.
Nhưng mà anh không biết rõ, giờ anh chỉ lo lắng tính tình của Nam Ca ngốc sẽ không bị Tông Hạo Hiên đùa giỡn xoay quanh chứ. Mà ngay cả Diệp Thiệu, cũng tiếp nhận sự thật Nam Ca là Zombie này, từ mới bắt đầu hoài nghi dần biến thành lo lắng.
Chúng ta còn bao lâu mới có thể đến Bắc Hải? Tông Hạo Hiên sẽ không làm gì Nam Ca chứ? Dọc theo đường đi, Diệp Thiệu hỏi rất nhiều vấn đề này.
Có lần bị Lệ Ngạn nghe được cậu còn rất kinh ngạc nhìn anh trai mình một cái. Nên biết Lệ Sâm vẫn luôn là lão độc thân vạn năm, ở ngoài lúc thi hành nhiệm vụ đừng nói con gái, ngay cả con ruồi cái cũng chưa hẳn có thể thấy một con chớ nói chi là nói yêu đương.
Nhưng Nam Ca, cái tên này vừa nghe đã biết là một cô gái, hơn nữa Lệ Sâm đi Bắc Hải chính là vì tìm cô ấy đi? Lệ Ngạn đối với người chị dâu này tương đối cảm thấy hứng thú nha.
Cất giấu bí mật, cậu vẫn không thể nói ra ngoài. Cùng lắm cũng chỉ là mượn cớ đi vào trong xe Lệ Sâm thuận tiện hỏi thăm chút tình huống khác. Đáng tiếc đối với người tên Nam Ca này miệng Lệ Sâm đặc biệt khín. Cái gì cũng không lộ ra, thậm chí lúc Diệp Thiệu nói anh cũng rất ít tiếp lời.
Chỉ có Diệp Thiệu hỏi nhiều lần, thời điểm Lệ Sâm không kiên nhẫn mới nói cho anh ta biết: Nếu trên đường không ngừng lại thì chừng mười ngày là đến.
Mười ngày, nghe thì không dài nhưng mỗi một phút mỗi một giây đối với Diệp Thiệu mà nói, đều là dày vò. Buổi tối anh ta căn bản là không ngủ được, rất sợ Nam Ca ở ngoài có sơ xuất gì.
So với Diệp Thiệu thì Lệ Sâm biến hóa không phải rất rõ ràng, nhưng Lệ Ngạn làm em trai, vẫn nhạy cảm phát hiện ra.
Trước kia Lệ Sâm cũng ít nói nhưng tươi cười lại không ít, thậm chí còn có chút vô lại. Nhưng mà bây giờ mặc kệ phát sinh cái gì, Lệ Sâm cũng là một bộ dáng thái sơn áp đỉnh không sụp, đây rõ ràng chính là đem trạng thái mình kéo căng thành một dây cung.
Nếu như đến Bắc Hải, Lệ Sâm tìm không thấy Nam Ca... Lệ Ngạn cũng không dám tưởng tượng anh ấy sẽ làm ra cái gì nữa.
...
Nam Ca cùng Tông Hạo Hiên bọn họ một lần nữa lên đường, cũng là thuận theo phương hướng Hoa Kiệt đã nói, hướng về Bắc Hải mà đi. Thời điểm ở trên đường, bọn họ còn đụng phải vài đội ngũ khác. Đều không có ngoại lệ tràn trề đề phòng đám Nam Ca.
Có chút người thấy ba người này không phải là hạng người bình thường liền nảy sinh ý muốn lôi kéo nhưng hiện tại Nam Ca một chút cũng không muốn cùng những nhân loại khác hành động. Tính tình Tông Hạo Hiên lại cực kỳ lãnh đạm, người lôi kéo bọn họ rất nhiều, quả thật là không có một ai thành công.
Chạy liên tục trên đường năm ngày, bởi vì có Nam Ca báo động. Bọn họ chẳng hề xảy ra xung đột với Zombie, tối hôm đó bọn họ ở ngoài một chỗ gọi là An Lan thành nhỏ nghỉ ngơi.
Năm ngày đi qua, trên xe còn có thức ăn nhưng nước lại sắp hết. Tông Hạo Hiên cùng Tân Vũ Hoa thương lượng một chút, quyết định đi vào thành phố nhỏ này tìm chút nước trở về.
Nam Ca không muốn một mình ở trên xe liền xung phong nhận việc, cùng bọn họ đi. Vừa vặn, chỗ bọn họ dừng lại cũng có đoàn xe, thấy bọn họ muốn đi vội vàng chạy tới.
Đội trưởng đoàn xe này là con gái, khác với Nam Ca lúc nào cũng lạnh như băng. Cô ta tuổi chừng hơn ba mươi, cười rất hòa thuận. Phái nữ vốn trời sinh mang lực tương tác, Tân Vũ Hoa thấy cô ta đã lơi lỏng phòng bị không ít.
Thẩm Cầm Nhã cũng đã quan sát bọn họ vài giờ, vừa đến gần nhìn lại bị màu sắc đôi mắt Tông Hạo Hiên cùng Tân Vũ Hoa làm cho khiếp sợ.
Bọn họ đến cùng đã là người có dị năng cấp mấy chứ, phỏng chừng lấy lực lượng một người cũng có thể ném bay một đội người bọn họ.
Mặc dù Thẩm Cầm Nhã cũng có ý lôi kéo nhưng cô ta cũng không giống như vài đội trưởng trước kia, đem tư thái mình bày ra rất cao. Làm ra bộ dáng Các người tham gia đội ngũ của tôi là vinh hạnh của các người .
Thời điểm đối mặt Tông Hạo Hiên, Thẩm Cầm Nhã thủy chung đều luôn ôn nhu lễ phép, còn chủ động giải thích rõ mục đích đến: Tôi thấy các người giống như là muốn vào thành, nghĩ muốn cùng các người nói chuyện.
Cô có chuyện gì? Tân Vũ Hoa đứng dậy, Tông Hạo Hiên không thích nói chuyện. Hiện tại tiểu thiếu niên này cũng nhanh chóng trưởng thành, chuyện cùng những đội trưởng khác cãi cọ đều giao cho cậu.
Thẩm Cầm Nhã khó xử nói: Đội ngũ chúng tôi cũng không đủ nước, nếu như các anh có thể mang trở lại một chút cho chúng tôi, chúng tôi sẽ dùng tinh hạch đổi.
Sợ Tông Hạo Hiên không tin, cô ta còn lấy trước ra hai viên tinh hạch đặt ở trong tay Tân Vũ Hoa: Đây là tiền đặt cọc.
Đội ngũ của Thẩm Cầm Nhã tổng cộng có bốn mươi mấy người, ở tận thế nhìn lại đã là một tiểu đội rất khổng lồ. Cho nên cô ta muốn nhiều phần nước như thế, phân lượng lớn như thế thì lấy ra hai viên tinh hạch cũng không tính là lỗ.
Thật ra tinh hạch hệ mộc còn rất dễ dàng tìm được, chỉ là Zombie biến dị dị năng hệ sét này, phải đi năm ngày, bọn họ cũng chỉ săn giết được một con mà thôi.
Hiện tại Thẩm Cầm Nhã lấy ra chính là một viên hệ sét, một viên hệ mộc.
Tân Vũ Hoa cảm thấy, chút mua bán này có thể làm. Không đợi đồng ý Thẩm Cầm Nhã còn nói: “Đây chỉ là tiền đặt cọc, chờ các người đem nước về, tôi lại cho các người thêm bốn miếng tinh hạch nữa. Tuy nhiên hiện ở trong tay tôi chỉ có một viên hệ sét, hai viên hệ mộc. Còn dư lại một viên tinh hạch, có thể để cho các người chọn trong loại khác.
Thời điểm Tông Hạo Hiên suy tư, ánh mắt chưa thay đổi. Anh ta nhìn thoáng qua Nam Ca, lập tức hỏi Thẩm Cầm Nhã: Chúng tôi có thể chỉ lấy ba miếng tinh hạch nhưng cần mấy người cho chúng tôi một vật.
Cái gì? Thẩm Cầm Nhã còn cho là bọn họ muốn vật tư khác, âm thầm đánh giá một tý. Cảm thấy cho bọn họ một chút cũng không có gì.
Ai biết Tông Hạo Hiên lại nói: Mỗi người cho chúng tôi một chút máu tươi.
Cái gì? Thẩm Cầm Nhã kinh ngạc : Muốn máu tươi làm cái gì?
Tông Hạo Hiên một bộ dáng bí hiểm, Tân Vũ Hoa cũng chỉ nhàn nhạt mỉm cười. Rõ ràng cũng không muốn cùng Thẩm Cầm Nhã giải thích, để cho cô ta tự mình bổ não đi.
Nam Ca vốn còn có một chút tâm tư bãi công, dù sao cô cũng đã năm ngày chưa ăn cơm. Ai biết, Tông Hạo Hiên thế nhưng giúp cô tìm bốn mươi phần khẩu phần lương thực!
Thẩm Cầm Nhã đúng là tự bổ não, bởi vì từ lúc vừa mới bắt đầu liền chú ý xe Hummer bọn họ còn có quần áo sạch sẽ trên người mấy người này. Bọn họ có thể ở tận thế sống thoải mái như thế nhất định là có thủ đoạn gì đó.
Lẽ nào bọn họ ở lúc săn giết Zombie, dùng máu tươi đi dẫn dụ?
Có ý nghĩ này, Thẩm Cầm Nhã cũng giống như giội hồ dán vào đầu. Đúng vậy, loại thủ đoạn chiến đấu này sao cô ta không nghĩ tới chứ. Zombie đều bị máu tươi hấp dẫn, nếu như bọn họ có thể lợi dụng điểm này, có phải có thể chôn giết rất nhiều Zombie không?
Tân Vũ Hoa nhìn thấy Tông Hạo Hiên một bên giả vờ thần bí, Thẩm Cầm Nhã một bên con mắt càng ngày càng sáng. Hiển nhiên bọn họ cái gì cũng không nói cô ta cũng đã tìm được đáp án.
Được. Thẩm Cầm Nhã lưu loát đồng ý: Nhưng bây giờ thân thể mọi người đều thiếu hụt dinh dưỡng cho nên mỗi người chỉ có thể cho các người 100cc. Các người vào thành tự mình đi tìm túi đựng máu nhé.
Lúc này không đợi Tông Hạo Hiên nói chuyện, Nam Ca đã tiến đến đằng trước: Cô yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ tìm được!
Tân Vũ Hoa bất đắc dĩ nhìn Nam Ca nghĩ thầm, cô gái này biểu hiện cũng quá cấp thiết rồi đấy.
Nói điều kiện xong xuôi, Tông Hạo Hiên bọn họ nghỉ ngơi một chút liền lái xe vào thành, Thẩm Cầm Nhã mang hai trợ thủ của cô ta đứng tại chỗ khoát tay tiễn đưa.
Chờ bọn họ đi xa. Hai trợ thủ mới hỏi Thẩm Cầm Nhã: Thẩm tỷ, bọn họ chỉ có ba người, thật có thể tìm trở về bốn mươi phần nước sao?
Thẩm Cầm Nhã cười cười, phóng khoáng cực kỳ: Không thể tìm trở về thì chúng ta cũng chỉ là tổn thất hai viên tinh hạch, coi như là bọn họ không có thông qua khảo nghiệm đi.
Người khác cũng không nói gì thêm, Thẩm Cầm Nhã tiếp tục đem suy nghĩ trong lòng nói cho bọn họ: ... Kể từ đây, chúng ta có thể dùng máu tươi thiết hạ bẫy rập, dẫn dụ Zombie lại đây.
Hai trợ thủ sáng mắt lên, liên thanh tán thưởng: Biện pháp này thật sự là cực kỳ tuyệt vời!
/182
|