Bá Uy xuống lầu . Mùi thức ăn càng nồng . Cái bụng lại kêu sùng sục . Vội vàng chạy vào bếp.
Bắt gặp cảnh tưởng Lục Tề đang quay lưng thái hành . Đều nói , người đàn ông quyến rũ nhất chính là khi họ tự tay nấu ăn cho người mình yêu . Lúc đầu cô nghe cảm thấy thật nhảm nhí , nhưng lúc này đây cô cảm thấy câu này thật chân lí a.
Đột nhiên Lục Tề quay đầu . Lại bắt gặp ánh mắt nhìn-không-rời của Bá Uy . Anh nhếch mép nói Có phải tôi rất đẹp trai không?
Bá Uy đờ đẫn vô thức gật đầu , sau một hồi lại như bừng tỉnh liên tục lắc đầu . Lục Tề cười khẽ ra hai tiếng Ồ.......
Không phải sao? Anh chậm chạp tiến lại chỗ cô . Nhìn thẳng vào ánh mắt cô với vẻ thích thú Tôi thấy khi nãy mặt em đần ra nhìn tôi mà? hay là..... Càng lúc anh càng áp sát cô . Cô vô thức lùi lại phía sau . Miệng còn nuốt nước bọt ừng ực.
Đến lúc tấm lưng mịn màng của cô chạm vào bức tường lạnh ngắt phía sau . Lục Tề cũng áp sát cô tới cùng . Bá Uy khuôn mặt dần nóng lên , không dám nhìn vào ánh mắt của anh mà ngại ngùng nhìn tứ tung.
Hay là.............do mới ngủ dậy sao? Không đúng , khi nãy em còn nói rất đẹp trai mà Vừa nói anh vừa dùng tay chỉ vào khuôn mặt của mình.
Bị Lục Tề nói đúng , cô theo phản ứng chối lấy.
A.....ai nói? khi nào? người đó điên rồi! có anh bị tự luyến đấy Cô mất tự nhiên đẩy thật mạnh anh ra . Chạy đến bên bếp , vờ như xem nồi hầm canh , nhưng thật ra sự chú ý lại để trên người Lục Tề.
Lục Tề nhướng mày quay đầu , cũng không vội lại đi về hướng cô . Anh tựa lên bàn , nhìn bóng lưng nhỏ bé đang run nhè nhẹ không ngừng vờ chạy đi chạy lại . Anh nhìn cô tất bật mãi một hồi , chịu không được liền kéo tay cô đến lại gần mình.
Bá Uy bị hành động của anh làm cho giật mình . Khi không nổi hứng lại kéo tay cô làm gì . Không thấy cô đang bận đây sao? Đồ thần kinh!
Chơi đủ chưa? Lục Tề nhìn xuống Bá Uy . Khiến cô đang định bụng chửi hắn phiền cô , thì im bặt , mím môi len lén nhìn hắn.
Tưởng rằng hắn sẽ xả một tràng gì đó mắng cô với ánh mắt hờ hững đó . Mắt cô nhắm thật chặt chờ nghe giảng , nhưng mãi một hồi vẫn không thấy người đối diện phát ra câu nào cả . Cô ti hí một mắt xem , lại thấy bóng đen từ từ bao phủ lấy mình . Sau đó lại cảm giác được môi thật ẩm ướt . Cái gì đó thật mềm mềm đang cố gắng cạy miệng để chui tọt vào trong . Con mẹ nó! Lục Tề đang ăn đậu hũ của cô!!!
Bắt gặp cảnh tưởng Lục Tề đang quay lưng thái hành . Đều nói , người đàn ông quyến rũ nhất chính là khi họ tự tay nấu ăn cho người mình yêu . Lúc đầu cô nghe cảm thấy thật nhảm nhí , nhưng lúc này đây cô cảm thấy câu này thật chân lí a.
Đột nhiên Lục Tề quay đầu . Lại bắt gặp ánh mắt nhìn-không-rời của Bá Uy . Anh nhếch mép nói Có phải tôi rất đẹp trai không?
Bá Uy đờ đẫn vô thức gật đầu , sau một hồi lại như bừng tỉnh liên tục lắc đầu . Lục Tề cười khẽ ra hai tiếng Ồ.......
Không phải sao? Anh chậm chạp tiến lại chỗ cô . Nhìn thẳng vào ánh mắt cô với vẻ thích thú Tôi thấy khi nãy mặt em đần ra nhìn tôi mà? hay là..... Càng lúc anh càng áp sát cô . Cô vô thức lùi lại phía sau . Miệng còn nuốt nước bọt ừng ực.
Đến lúc tấm lưng mịn màng của cô chạm vào bức tường lạnh ngắt phía sau . Lục Tề cũng áp sát cô tới cùng . Bá Uy khuôn mặt dần nóng lên , không dám nhìn vào ánh mắt của anh mà ngại ngùng nhìn tứ tung.
Hay là.............do mới ngủ dậy sao? Không đúng , khi nãy em còn nói rất đẹp trai mà Vừa nói anh vừa dùng tay chỉ vào khuôn mặt của mình.
Bị Lục Tề nói đúng , cô theo phản ứng chối lấy.
A.....ai nói? khi nào? người đó điên rồi! có anh bị tự luyến đấy Cô mất tự nhiên đẩy thật mạnh anh ra . Chạy đến bên bếp , vờ như xem nồi hầm canh , nhưng thật ra sự chú ý lại để trên người Lục Tề.
Lục Tề nhướng mày quay đầu , cũng không vội lại đi về hướng cô . Anh tựa lên bàn , nhìn bóng lưng nhỏ bé đang run nhè nhẹ không ngừng vờ chạy đi chạy lại . Anh nhìn cô tất bật mãi một hồi , chịu không được liền kéo tay cô đến lại gần mình.
Bá Uy bị hành động của anh làm cho giật mình . Khi không nổi hứng lại kéo tay cô làm gì . Không thấy cô đang bận đây sao? Đồ thần kinh!
Chơi đủ chưa? Lục Tề nhìn xuống Bá Uy . Khiến cô đang định bụng chửi hắn phiền cô , thì im bặt , mím môi len lén nhìn hắn.
Tưởng rằng hắn sẽ xả một tràng gì đó mắng cô với ánh mắt hờ hững đó . Mắt cô nhắm thật chặt chờ nghe giảng , nhưng mãi một hồi vẫn không thấy người đối diện phát ra câu nào cả . Cô ti hí một mắt xem , lại thấy bóng đen từ từ bao phủ lấy mình . Sau đó lại cảm giác được môi thật ẩm ướt . Cái gì đó thật mềm mềm đang cố gắng cạy miệng để chui tọt vào trong . Con mẹ nó! Lục Tề đang ăn đậu hũ của cô!!!
/69
|