Luận Dĩ Mạo Thủ Nhân Đích Hạ Tràng

Chương 155 - Phiên Ngoại Ba

/163


“Đừng chạy!”

“Bắt lấy nó!”

Lâm Bằng hoảng hốt không lựa đường chạy trốn, nhìn thấy phía trước có cái bồn hoa thật lớn, cậu ta nhân cơ hội chen vào bên trong, trùng hợp lúc này có xe cảnh sát tuần tra đi qua, nhóm côn đồ vốn cầm gậy gộc bị phát hiện, sau đó bị mang đi.

Cậu ta tinh bì lực tẫn ngã ngồi dưới đất, chờ nguy cơ qua đi, cậu ta mới phát hiện chân mình đang rút gân. Cũng không quản dưới đất có bao nhiêu bẩn, cả người cậu ta té xuống đất, nhìn ngọn đèn trên đỉnh đầu, nhớ tới đám khốn vừa rồi đuổi theo cậu ta sẽ bị đồn công an giam cả đêm, cậu ta liền bụm mặt sung sướng cười ra tiếng.

“Cạch.” Cửa tiệm phía sau cậu ta mở ra, một cậu trai mặt baby đứng ở trước mặt cậu ta, từ trên cao nhìn xuống cậu ta.

“Này, đã trễ thế này cậu đừng nằm ở cửa tiệm nhà tôi.”

Cậu ta chống tay từ dưới đất đứng lên, hừ một tiếng nói: “Trễ thế rồi nằm ở đây lại không ảnh hưởng anh buôn bán.”

“Nhưng mà ảnh hưởng mỹ quan cửa hàng nhà tôi, ” mặt baby khóa cửa, quay đầu nhìn cậu ta một cái, “Chưa ăn cơm hả?”

“Liên quan gì anh?” Lâm Bằng hung tợn trừng mặt baby một cái, không muốn để cho người khác biết cậu ta chật vật.

Cậu ta luôn có biện pháp tìm được tiền, luôn có biện pháp.

“Đi, gần đây có quán mì nước, buôn bán đặc biệt tốt, ” mặt baby cười tủm tỉm nhìn cậu ta, “Cậu dám đi với tôi không?”

“Thế quái nào mà tôi không dám?” Lâm Bằng bị khích như vậy, vỗ vỗ bụi đất trên người, liền đi theo phía sau mặt baby, “Anh dẫn đường.”

Hai người đi một đoạn đường, mặt baby không hỏi cậu ta vì sao biến thành chật vật như vậy, Lâm Bằng cắm tay trong túi quần, đôi mắt giống như sói mà cảnh giác nhìn chằm chằm thanh niên phía trước.

“Nơi này, ” mặt baby chỉ chỉ một quán mì nhỏ ven đường, cậu ta nhìn thoáng qua, quán mì vô cùng không thu hút, nhưng mà thu dọn thực sạch sẽ. Đi theo sau mặt baby vào cửa, cậu ta phát hiện mở cửa tiệm là một đôi vợ chồng khoảng năm mươi tuổi, cánh tay trái người vợ thoạt nhìn mất tự nhiên, có điều sắc mặt thực hồng nhuận, nụ cười trên mặt cũng rất nhiệt tình.

“Kỳ tiên sinh, hôm nay Sầm tiên sinh không tới với cậu à?” Người vợ tiếp đón hai người ngồi xuống, “Cậu vẫn là mì canh gà nấm hương nhỉ, bạn cậu thích ăn cái gì?”

“Giống như em, cho cậu ta tô lớn.”

“Được rồi.”

“Tôi muốn ăn vị thịt bò kho tàu…”

“Chưa từng nghe nói khách theo chủ hả?” Mặt baby đứng dậy lấy hai đôi đũa trong tủ tiêu độc, nhét một đôi vào trong tay Lâm Bằng, “Miệng vết thương trên mặt còn chưa có khô máu, ăn cay cái gì?”

Lâm Bằng nhất thời hành quân lặng lẽ, chờ sau khi mì bưng lên, cậu ta cũng không nhìn mặt baby, vùi đầu bắt đầu ăn.

Hai người ăn mì xong đi ra, Lâm Bằng liền tạm biệt mặt baby, có điều vẫn lén theo mặt baby trở lại cửa tiệm của cậu, khi nhìn thấy mặt baby thế mà lại mở cửa một chiếc xe xịn ra, âm thầm mắng một câu.

Có tiền như vậy, thế mà cũng chỉ mời cậu ta ăn một bát mì canh gà.

Có điều bát mì này ăn thật là ngon, hiện tại cả người cậu ta đều ấm áp lên. Lôi kéo áo lông bụi bậm trên người, hai tay nhét vào trong túi, phát hiện trong túi có thêm hai tờ giấy, lấy ra nhìn, thế mà lại là hai tờ một trăm nguyên.

Cậu ta sửng sốt một chút, đây là mặt baby vừa rồi cho cậu ta hả?

Lâm Bằng không biết mình đứng bao lâu, khi cậu ta phát hiện có hai người trẻ tuổi vẻ mặt khả nghi đứng ở trước tiệm của mặt baby, liền đi tới.

Buổi sáng Kỳ Yến và Sầm Bách Hạc cùng ngồi xe đến phòng làm việc, phát hiện cửa tiệm mình vây quanh một vòng người, còn có cảnh sát mặc đồng phục cũng ở đó, đây là chuyện gì xảy ra?

“Anh với em đi qua nhìn xem, ” Sầm Bách Hạc cùng đi xuống xe với cậu, nhìn thấy xe cứu thương và xe cảnh sát đỗ ở ngoài cửa, mơ hồ cảm thấy có khả năng tối hôm qua nơi này có chuyện gì đó xảy ra.

“Ngại quá, nhường một chút, tôi là chủ cửa tiệm này, xin hỏi đã xảy ra chuyện gì?” Kỳ Yến dưới sự trợ giúp của Sầm Bách Hạc, rốt cuộc chen ra khỏi quần chúng xem náo nhiệt, đến cửa tiệm nhà mình. Khi cậu nhìn thấy vết máu ở cửa tiệm, biểu tình cậu đổi đổi.

Chẳng lẽ là cậu trai tối hôm qua?

Mặt cậu trai tối hôm qua mang huyết quang tai ương, cậu còn trộm nhét hai trăm đồng trong túi cậu ta, sao vẫn xảy ra chuyện?

“Kỳ tiên sinh, ” cảnh sát nhân dân biết Kỳ Yến, rất lâu trước đó đã có người ở cấp trên cố ý đến nói trước, Kỳ tiên sinh này thân phận không bình thường, bảo bọn họ phải chú ý an toàn của cậu nhiều hơn. Có điều cửa hàng này mở đã hơn một năm, nhưng ngoại trừ ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới, việc làm ăn tương đối lạnh lùng, mặt khác cũng không vấn đề gì.

Nào biết buổi sáng hôm nay có dân chúng nhiệt tình báo án, có một cậu trai trẻ tuổi bị thương nghiêm trọng, ngã xuống trước cửa hàng này, làm cảnh sát, bọn họ không thể không theo điều lệ làm việc.

“Người bị thương tên Lâm Bằng, năm nay chỉ có mười tám tuổi, người giám hộ là bác của cậu ta, có điều chúng tôi điện thoại liên lạc ông ấy không được, đứa bé này hiện tại hẳn là trạng thái không ai quản, ” cảnh sát thở dài, “Có điều cậu ta đã đủ mười tám tuổi, cũng không thể cưỡng chế yêu cầu người giám hộ quản cậu ta nữa.”“Trong tiệm tôi có trang bị camera, có thể hiệp trợ cảnh sát phá án, ” Kỳ Yến mở cửa tiệm ra, sau đó mở camera lên.

Video biểu hiện, có hai người có ý đồ cạy cửa tiệm Kỳ Yến, bị Lâm Bằng phát hiện, không biết ba người nói gì, Lâm Bằng đem tiền trong túi đưa cho hai người đối diện. Nào biết sau khi hai người này cầm tiền, cũng không có thu tay lại, cho nên hai bên xảy ra tranh chấp, cuối cùng Lâm Bằng bị đối phương đâm một dao, đối phương cũng sợ tới mức chạy mất.

Cửa tiệm Kỳ Yến trang bị camera vô cùng bí mật, cho nên người bình thường không biết chỗ cậu có camera, nói vậy hai tên trộm cầm đao đả thương người kia cũng không biết, diện mạo bọn họ đã bị camera ghi lại.

Lâm Bằng chán ghét bệnh viện, chỉ là hiện tại bụng cậu ta đã trúng một dao, phải nằm bệnh viện thật lâu. Lúc cậu ta giả vờ ngủ, nghe được y tá và cảnh sát đang thảo luận tiền thuốc men của cậu ta, kết quả cuối cùng là bệnh viện và đồn công an mỗi bên giúp cậu ta gánh vác một nửa tiền, tiền thuốc men trị liệu lúc sau thì phải đánh báo cáo cho cấp trên, mới có thể có phương án giải quyết thích hợp.

Cậu ta nhịn không được có chút sợ hãi, nếu lúc sau không có tiền tiếp tục trị liệu, bệnh viện có thể mặc kệ cậu ta hay không. Khi còn bé, một bạn học cùng lớp cậu ta chính là bởi vì miệng vết thương bị nhiễm trùng mà chết, cậu ta… không muốn chết.

“A, cậu tỉnh rồi?”

Vừa lúc đó, mặt baby mang vẻ mặt tươi cười đi đến. Cậu đã thanh toán tiền thuốc men, còn an bài người đến chăm sóc.

Lâm Bằng ở trong bệnh viện gần một tháng, lúc xuất viện, gọi mặt baby Kỳ Yến lái xe tới đón cậu ta, “Đi thôi, tôi tìm chỗ ở tốt cho cậu.”

“Trong tiệm anh có thiếu người không?” Ngồi trong chiếc xe xịn này khiến tay chân Lâm Bằng cũng không biết nên đặt như thế nào, “Tôi làm công cho anh, anh bao ăn bao ở là được.” Cậu ta muốn đem tiền thuốc men trả lại, ngăn cản hai tên trộm kia, là cậu ta tự nguyện, không có quan hệ với Kỳ Yến.

“Được, ” Kỳ Yến nói, “Về sau cậu liền đi theo tiểu Dương làm việc, có cái gì không hiểu bảo hắn dạy cậu.”

Sau đó, cậu ta liền quen biết anh tiểu Dương nhuộm lông vàng, anh tiểu Dương rất chịu khó, bình thường lau bàn lau sàn cái gì cũng làm, nhưng mà anh tiểu Dương làm việc tạp vụ này, lại lái xe xịn mấy trăm vạn. Từ đó về sau, cậu ta liền cảm thấy cửa tiệm này có chút không bình thường, chưa từng thấy qua nhân viên tạp vụ cũng có tiền như vậy.

Ở trong tiệm một tuần, cậu ta thấy Kỳ Yến tổng cộng chỉ tiếp đãi ba người khách. Nhà người khác làm ăn không tốt, ông chủ khẳng định vô cùng ân cần với khách, cửa tiệm bọn họ tương đối đặc biệt, ba vị khách này vừa thấy Kỳ Yến, liền một câu một tiếng Kỳ đại sư, thái độ nhiệt tình đến độ quả thực không thể nhìn.

Mười ngày sau, sau khi Kỳ Yến tiếp đãi vị khách thứ năm, Lâm Bằng rốt cuộc nhịn không được hỏi anh tiểu Dương: “Kỳ Yến đến tột cùng là đang làm gì, làm ăn như vậy cũng không sợ phá sản hả?”

“Thằng nhóc hôi sữa cậu thì biết cái gì, ” anh tiểu Dương trừng cậu ta, “Lần sau nhớ gọi Kỳ đại sư, Kỳ Yến là cho cậu gọi hả?”

Xem đi, cửa tiệm này quả nhiên có vấn đề, ngay cả nhân viên cũng bệnh thần kinh như vậy.

Mãi đến một ngày, Lâm Bằng phát hiện Kỳ Yến thế mà đang làm loại chuyện xem bói xem tướng xem phong thuỷ, sợ tới mức sắc mặt cũng thay đổi, trên con đường nảy mở một cửa tiệm lớn như vậy làm kẻ lừa đảo, cũng không sợ bị người ta báo cáo bắt đi hả?

Sau đó không lâu, lo lắng của cậu ta rốt cuộc trở thành sự thật, hai người một nam một nữ ăn mặc bình thường tới cửa, nói là muốn gặp ông chủ, tiếp đãi bọn họ chính là anh tiểu Dương.

Không đợi anh tiểu Dương dẫn người vào, Kỳ Yến liền từ phòng trong đi ra, nhìn thấy hai người, câu nói đầu tiên chính là: “Hai người là người viết báo à?”

Lâm Bằng kỳ quái nhìn hai người kia, tướng mạo bình thường, khí chất bình thường, chỗ nào giống phóng viên?

“Ông chủ, lời này là có ý gì?” Nói chuyện chính là người phụ nữ kia, âm thanh của cô rất dễ nghe, mềm mại khiến người ta dễ dàng sinh thiện cảm.

“Không có gì, hai vị mời ngồi.” Kỳ Yến mời hai người ngồi xuống trên bàn ở bên ngoài, không để cho bọn họ vào căn phòng bên trong, “Không biết hai người có chuyện gì?”

“Chúng tôi nghe nói ngài xem bói đặc biệt linh, cho nên muốn nhờ ngài giúp chúng tôi tính xem, hai chúng tôi kết hôn thích hợp không?”

“Hai vị là đang tìm tôi đùa giỡn sao?” Kỳ Yến nhìn hai người, rót trà cho bọn họ, “Tiên sinh anh đã kết hôn, dưới gối hẳn là còn có con gái chưa đầy ba tuổi. Nữ sĩ chị không thích đàn ông, lại như thế nào sẽ kết hôn với đàn ông?”

Lúc này không chỉ Lâm Bằng khiếp sợ, mà ngay cả một nam một nữ đó cũng thay đổi sắc mặt.

Chẳng lẽ… cậu ta không phải lừa gạt, thật sự là đại sư ư?

“Cô bé nhà tiên sinh gần đây có phải dạ dày không tốt lắm hay không?” Kỳ Yến sâu không lường được mà nhìn người đàn ông một cái, “Con nít dễ dàng bỏ ăn, phải cẩn thận một chút.”

Người đàn ông vốn còn tính toán lén phơi bày âm mưu của đại sư lúc này đã thiếu chút nữa nhảy lên, người này làm sao biết rõ ràng như vậy, “Đại sư, con tôi lúc nào mới có thể chuyển biến tốt đẹp?”

“Không có gì trở ngại, con nít sau khi lớn lên, sức đề kháng sẽ mạnh lên một chút, tiên sinh không cần quá khẩn trương, ” Kỳ Yến đặt tách trà xuống, “Hai vị vẫn là đừng chụp ảnh nữa, dù sao thì có chụp, cũng không cách nào lấy ra đăng tin được đâu.”

“Cậu thật sự… biết xem bói ư?” Người phụ nữ vẫn có chút hoài nghi, “Vậy cậu có thể tính ra gia đình của tôi không?”

Kỳ Yến đưa tay tới trước mặt cô.

“Hai bạn phóng viên, xem bói là phải tiêu tiền.”

/163

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status