- Mày tưởng của mày dài hơn tao thì mày nói gì cũng được à. - Thằng Minh phun ra cái câu nghe hài ứ chịu được, cả lớp lăn ra cười như ngặt nghẽo.- Thế mày nghĩ mày ngắn hơn tao mà mày có quyền loạn ngôn. - Thằng Nhân nói.
Khổ nhở chúng nó diễn hài cho ai đấy, cái bọn ở lớp không ngăn đi lại còn đúng chỉ trỏ cười. Đấy lớp tớ nó dễ thương thế đấy. Tớ bảo chúng nó đừng có tẻ con nữa ai ngờ thằng Minh nói:
- Đi ra kìa tôi với cô còn gì để nói à.
Thằng Nhân:
- Tao không thể để nó lộng khẩu như mấy bà bán thịt bán rau ngoài chợ được.
Thế là đổ thêm dầu vào lửa, tớ cằn cỗi lời nín luôn. Thế chứ lại sao mà chúng nó điên thế nhở.
Nhân;
- Có giỏi thì mày lên đây xem nào.
Minh:
- Có ngon thì mày xuống đây đi.
Nhân:
- Hèn, sợ rồi chứ gì, lên đây xem nào.
Minh:
- Đứa nào nói trước mà không làm, mày mới hèn. Sao tao phải lên mà mày không xuống.
Nhân:
- Mày là cái đứa đi mối quan hệ của chúng ta ra nông nỗi này mà còn không chịu trách nhiệm.
Minh:
- Tao với mày quan hệ gì đâu mà chả thành thế này.
Nhân:
- Ok, vậy lên đi từ giờ chúng ta là người xa lạ.
Úi giời cái tình trạng hiện giờ thế này: Em ở đầu sông anh cuối sông. Chúng ta tạm chia li vì 1 câu nói. Em lỡ lòng nào nối chúng ta không còn quan hệ gì và đòi đánh anh. Anh không muốn đánh em nên khi em bảo xuống anh mới bảo em lên.
- Tao rất muốn hit mày mà cannot - Nhân
- Because mày không dare. Tao strong hơn mày quá chứ gì. - Minh
- No, vì mày không worth để tao fight.
Rồi đấy đang thuần Việt thì 2 bạn trẻ nổi hứng nói cái tiếng tây ta khóa hiểu. Rồi lại còn tao có chết cũng biến thành quỷ dạ xoan ám mày, bạn Minh nói đấy, còn bạn Nhân thì tao có chết cũng sẽ được cứu vì ăn ở phúc đức.
Cả lớp thì giả vờ trêu: Ê mày ơi mớ rau bao tiền; này Thu con cá khô kia bán thế nào; Thôi cái áo này 2 nghìn thôi nhá... Lớp tớ nó thâm lắm, í nó là cái lớp như cái chợ rồi ấy. Thế mà 2 bạn trẻ tình tứ vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra. Cú đứng nhìn cái chợ nó đang mua bán tấp nập trước mặt. Tớ tiện thể hỏi luôn:
- Hai bạn là vợ chồng mới cưới à, trông đẹp đôi tình tứ quá, 2 bạn vào quán làm bát phở hâm nóng tình cảm đi. Phở ở đây ngon nhất khu này, ăn xong máy chảy lưu thông từ đầu đến đít, da trắng như vôi sống, chân dài như như cột điện.
Hai thằng nhìn tớ như con gì ở ngoài vũ trụ rớt xuống đúng cái lớp như chợ vỡ này ấy. Tớ lại chém gió tiếp:
- Hai bạn mỗi người cầm một cái gậy chăc săp sửa đi đánh golf hả, nhưng mà có ngắn quá không nhà tôi còn mấy cái dài lắm.
Thế là tớ nhanh chân chạy lại cầm cái thước trên tay hai đứa đưa cho thằng Bảo dấu đi. Hai thằng mất hết nhận thức đứng như 2 cục ở đầu và cuối lớp. Cả lớp liền chạy lại dỗ ngon dỗ ngọt bảo bạn bè không được như thế, bảo 2 bạn là không được đánh nhau. Nếu thằng Nhân không thích Hà thì thôi đừng để ý đến làm gì. Hai đứa làm hòa đi không cả lớp buồn lắm mà cô cúng buồn lắm, gia đình 2 đứa cũng buồn lắm, họ hàng 2 đứa cũng buồn lắm mà tổ tông 2 đứa còn buồn hơn. Hai đứa trông cũng khá ổn định rồi. Không còn căng thẳng nữa nhưng mà vẫn còn liếc nhau không được bình thường. Nguyên buổi hôm ấy lớp tớ lại nóng nhất trường, cô giáo cũng biết nhưng cả lớp nói giảm nói tránh quá siêu nhân, cô còn tuyên án 2 đứa vô tội. Khiếp bọn lớp tớ chỉ giỏi mấy cái vụ bao biện thôi. Có lẽ chúng nó rủ nhau làm luật sư đấy.
Khổ nhở chúng nó diễn hài cho ai đấy, cái bọn ở lớp không ngăn đi lại còn đúng chỉ trỏ cười. Đấy lớp tớ nó dễ thương thế đấy. Tớ bảo chúng nó đừng có tẻ con nữa ai ngờ thằng Minh nói:
- Đi ra kìa tôi với cô còn gì để nói à.
Thằng Nhân:
- Tao không thể để nó lộng khẩu như mấy bà bán thịt bán rau ngoài chợ được.
Thế là đổ thêm dầu vào lửa, tớ cằn cỗi lời nín luôn. Thế chứ lại sao mà chúng nó điên thế nhở.
Nhân;
- Có giỏi thì mày lên đây xem nào.
Minh:
- Có ngon thì mày xuống đây đi.
Nhân:
- Hèn, sợ rồi chứ gì, lên đây xem nào.
Minh:
- Đứa nào nói trước mà không làm, mày mới hèn. Sao tao phải lên mà mày không xuống.
Nhân:
- Mày là cái đứa đi mối quan hệ của chúng ta ra nông nỗi này mà còn không chịu trách nhiệm.
Minh:
- Tao với mày quan hệ gì đâu mà chả thành thế này.
Nhân:
- Ok, vậy lên đi từ giờ chúng ta là người xa lạ.
Úi giời cái tình trạng hiện giờ thế này: Em ở đầu sông anh cuối sông. Chúng ta tạm chia li vì 1 câu nói. Em lỡ lòng nào nối chúng ta không còn quan hệ gì và đòi đánh anh. Anh không muốn đánh em nên khi em bảo xuống anh mới bảo em lên.
- Tao rất muốn hit mày mà cannot - Nhân
- Because mày không dare. Tao strong hơn mày quá chứ gì. - Minh
- No, vì mày không worth để tao fight.
Rồi đấy đang thuần Việt thì 2 bạn trẻ nổi hứng nói cái tiếng tây ta khóa hiểu. Rồi lại còn tao có chết cũng biến thành quỷ dạ xoan ám mày, bạn Minh nói đấy, còn bạn Nhân thì tao có chết cũng sẽ được cứu vì ăn ở phúc đức.
Cả lớp thì giả vờ trêu: Ê mày ơi mớ rau bao tiền; này Thu con cá khô kia bán thế nào; Thôi cái áo này 2 nghìn thôi nhá... Lớp tớ nó thâm lắm, í nó là cái lớp như cái chợ rồi ấy. Thế mà 2 bạn trẻ tình tứ vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra. Cú đứng nhìn cái chợ nó đang mua bán tấp nập trước mặt. Tớ tiện thể hỏi luôn:
- Hai bạn là vợ chồng mới cưới à, trông đẹp đôi tình tứ quá, 2 bạn vào quán làm bát phở hâm nóng tình cảm đi. Phở ở đây ngon nhất khu này, ăn xong máy chảy lưu thông từ đầu đến đít, da trắng như vôi sống, chân dài như như cột điện.
Hai thằng nhìn tớ như con gì ở ngoài vũ trụ rớt xuống đúng cái lớp như chợ vỡ này ấy. Tớ lại chém gió tiếp:
- Hai bạn mỗi người cầm một cái gậy chăc săp sửa đi đánh golf hả, nhưng mà có ngắn quá không nhà tôi còn mấy cái dài lắm.
Thế là tớ nhanh chân chạy lại cầm cái thước trên tay hai đứa đưa cho thằng Bảo dấu đi. Hai thằng mất hết nhận thức đứng như 2 cục ở đầu và cuối lớp. Cả lớp liền chạy lại dỗ ngon dỗ ngọt bảo bạn bè không được như thế, bảo 2 bạn là không được đánh nhau. Nếu thằng Nhân không thích Hà thì thôi đừng để ý đến làm gì. Hai đứa làm hòa đi không cả lớp buồn lắm mà cô cúng buồn lắm, gia đình 2 đứa cũng buồn lắm, họ hàng 2 đứa cũng buồn lắm mà tổ tông 2 đứa còn buồn hơn. Hai đứa trông cũng khá ổn định rồi. Không còn căng thẳng nữa nhưng mà vẫn còn liếc nhau không được bình thường. Nguyên buổi hôm ấy lớp tớ lại nóng nhất trường, cô giáo cũng biết nhưng cả lớp nói giảm nói tránh quá siêu nhân, cô còn tuyên án 2 đứa vô tội. Khiếp bọn lớp tớ chỉ giỏi mấy cái vụ bao biện thôi. Có lẽ chúng nó rủ nhau làm luật sư đấy.
/28
|