Ba người đứng trên đê thảo luận đến khi trời tối mới về nội thành. Có thể nói cả ba đều rất hưng phấn, chỉ là sự hưng phấn của ba người là khá khác nhau.
Trúc Văn Khôi hưng phấn khá đơn giản. Làm Phó thị trưởng phụ trách, vốn được coi là người của Hoàng Lăng, Hoàng Lăng bị bắt Trúc Văn Khôi vốn nghĩ mình làm hết khóa Phó thị trưởng đã là may. Nhưng bây giờ với suy nghĩ của Triệu Quốc Đống và Chung Dược Quân, khu Giang Đông này sẽ được xây dựng, mà mình càng phải tập trung tinh thần vào đó. Hai vị lãnh đạo chủ yếu của Ninh Lăng có vẻ đã thay đổi cái nhìn với mình. Đây chính là thời cơ tốt nhất để mình thay đổi hoàn toàn. Nếu nắm chắc thì mình còn có thể tiến thêm.
Chung Dược Quân vui vì lý do khác. Làm nhiều năm trong hệ thống xây dựng, y vẫn luôn suy nghĩ xây dựng một đô thị khang trang, giàu đẹp.
Mặc dù đến Ninh Lăng được hơn nửa năm nhưng do kinh tế Ninh Lăng còn kém phát triển, tài chính thiếu, mà y vốn không giỏi làm kinh tế nên nếu muốn trong hai ba năm đạt thành tích thì cũng cần có điểm đột phá. Đối với Chung Dược Quân mà nói việc đẩy mạnh xây dựng thành thị chính là lựa chọn tốt nhất.
Nhưng sau khi đến y đã bị hắt một gáo nước lạnh, bản quy hoạch đưa ra bị người ta kiên quyết phản đối làm y tỉnh ngộ. Chẳng những Bí thư Thị ủy từ chối cho ý kiến, ngay cả các Phó thị trưởng gần như đều phản đối hết.
Trở ngại này đã ảnh hưởng nhiều đến tính tích cực của Chung Dược Quân. Hơn nữa Hoàng Lăng là kẻ độc đoán làm cho Chung Dược Quân là Thị trưởng càng thêm nhún mình. Đến khi Triệu Quốc Đống tới thì cục diện mới có thể thay đổi.
Triệu Quốc Đống tuy cứng rắn, thậm chí có nhiều điểm rất cố chấp nhưng tổng thể mà nói Chung Dược Quân cảm thấy có thể hợp tác. Bởi vì hai người đều có mục tiêu chung là làm thế nào đạt thành tích chói mắt.
Có lẽ sự nhận định thành tích của cả hai là khác nhau, nhưng nó không ảnh hưởng đến việc hai người bắt tay hợp tác. Đây là điều mà hai người cũng hy vọng. Mà Chung Dược Quân cũng hy vọng được Triệu Quốc Đống ủng hộ để đạt thành tích tốt đẹp khi làm Thị trưởng ở Ninh Lăng.
Việc xây dựng và khai thác khu Giang Đông này chính là một bước quan trọng nhất trong kế hoạch của Chung Dược Quân. Kh lớn như vậy gần như sẽ đặt tài chính Ninh Lăng vào hoàn cảnh rất nguy hiểm. Xây dựng khu Giang Đông không đơn giản chỉ là làm một cây cầu, vài con đường là được. Nếu như thực hiện một Khu Khai Phát mới thì nó không có tác dụng. Theo ý của Chung Dược Quân chính là chuyển nội thành mới của Ninh Lăng về khu Giang Đông. Hai bên một nội thành mới với sự hiện đại, nội thành cũ là kiến trúc văn hóa đối lập sẽ hấp dẫn người tới nhiều hơn nữa.
Tâm trạng Triệu Quốc Đống lại nửa mừng nửa lo. Nhưng nói tóm lại hắn mừng nhiều hơn lo.
Quy hoạch đẩy mạnh xây dựng khu Giang Đông này của Chung Dược Quân chính là điều Triệu Quốc Đống vẫn suy nghĩ. Nhưng hắn cũng biết Chung Dược Quân cũng có một phần vì lợi ích cá nhân.
Triệu Quốc Đống muốn biến Ninh Lăng thành đô thị hấp dẫn đặc biệt của tỉnh, thậm chí cả nước. Làm cho Ninh Lăng lắng đọng các công trình kiến trúc lịch sử, tỏ rõ truyền thống dân tộc, cũng có thể để tính lịch sử, truyền thống thành thương hiệu trong thời đại mới.
Triệu Quốc Đống cũng có thể hiểu cho tâm trạng của Chung Dược Quân là muốn lợi dụng mình để đạt thành tích nhằm lên chức. Thậm chí trong bản quy hoạch của Chung Dược Quân cũng không nhắc nhiều tới một điểm quan trọng nhất là xây dựng đô thị quy mô lớn như vậy để làm gì, dùng cho kinh doanh hay là dịch vụ?
Triệu Quốc Đống không tin đối phương không nghĩ đến điểm này. Có lẽ Chung Dược Quân cũng không nắm chắc nên cố quên đi, hoặc là nói y cảm thấy mình nắm chắc ở điểm này, vì thế Chung Dược Quân đẩy sang cho mình.
Phát triển công thương nghiệp, thu hút đầu tư, nói thì anh cũng biết nhưng làm thực tế lại khác, đó là cần phải đưa được gì đó ra. Không phải anh chỉ dựa vào mồm mép hoặc mấy bài viết là lừa được người, thu tài chính hàng năm chính là con số chính xác nhất để nhận định.
Chẳng qua Triệu Quốc Đống lại không quá để ý đến việc này. Nguyên nhân chính là hắn muốn dùng động tác lớn như vậy để kích thích lòng người. Mấy năm tới kinh tế Trung Quốc, thế giới sẽ đón thời kỳ phát triển nhanh chóng, mà việc đô thị hóa ở Trung Quốc càng tăng tốc hơn nữa. Đô thị nhỏ như Ninh Lăng đúng là có cơ hội rất lớn.
Chính xác mà nói trụ cột ở Ninh Lăng không bằng Hoài Khánh, nhưng nó lại có vị trí địa lý hơn Hoài Khánh. Hoài Khánh nằm sát An Đô, bị An Đô che khuất. Khoảng cách mấy chục km khiến cho Hoài Khánh dù phát triển như thế nào cũng chỉ là một điểm nhấn cho An Đô, nó không thể phát triển thành một đô thị độc lập, mà dễ thành vệ tinh cho Thành phố An Đô.
Bản thân Triệu Quốc Đống chưa bao giờ muốn làm bàn đạp cho kẻ khác, ở điểm này Ninh Lăng mới là sân khấu cho hắn thi triển, đây chính là nguyên nhân cơ bản để hắn đồng ý với phương án của Chung Dược Quân.
Ninh Lăng phải tạo dựng thành lá cờ đầu của đô thị hoàn mỹ ở khu vực An Đông – Tương Tây. Đương nhiên nó cũng cần có công thương nghiệp và dịch vụ hùng hậu để hấp dẫn khu vực xung quanh. Đường sắt Tây Liễu, cảng Ninh Lăng cùng với đường sắt An Tương, cao tốc An Tương chính là điều kiện quan trọng nhất để biến Ninh Lăng thành đô thị trung tâm của khu vực.
Nếu như nói hình tượng đô thị là vẻ ngoài, như vậy trụ cột kinh tế chính là dòng máu, mà linh hồn đô thị chính là sự khao khát tiến lên của toàn bộ dân chúng đô thị đó.
…….
Đối với rất nhiều cán bộ cấp chính huyện ở Thị xã Ninh Lăng mà nói ngày 28/7/2002 là một ngày cả đời bọn họ khó có thể quên. Hội nghị Thị ủy mở rộng như vậy làm cho người ta hiểu tại sao Triệu Quốc Đống lại được gọi là “Triệu lão hổ”
Cũng trong hội nghị này chính thức xác định quyền lực tuyệt đối của Triệu Quốc Đống ở Ninh Lăng, cũng làm cho danh xưng Triệu lão hổ chính thức thành lập. Vì thế sau này nhiều người ở Ninh Lăng gọi hắn là vậy.
Theo yêu cầu hội nghị, đầu tiên do Bí thư, Chủ tịch các quận, huyện, trưởng ban ngành thị xã phát biểu về tình hình công việc hiện nay, sau đó chú trọng phân tích nguyên nhân khiến cho công việc không trôi chảy, cuối cùng là đưa ra biện pháp giải quyết.
Lục Kiếm Dân thay mặt Thị ủy yêu cầu mỗi người phát biểu không đầy 10 phút. Trong đó nói về tình hình công việc không quá 2 phút, phân tích nguyên nhân vấn đề không quá 3 phút, nói về biện pháp giải quyết và ý tưởng trong công việc không quá 5 phút. Yêu cầu rõ ràng như vậy làm các vị đại biểu đều nhận ra hội nghị lần này khác trước.
Lãnh đạo quận, huyện báo cáo xong sẽ do Thị trưởng Chung Dược Quân bình xét, sau đó do Bí thư Thị ủy Triệu Quốc Đống bình xét. Các Thường vụ thị ủy cũng tiến hành cho điểm từng vị đại biểu, cuối cùng do văn phòng Thị ủy thống nhất đánh giá và đưa vào số liệu khảo sát cuối năm.
Mà các ngành báo cáo sẽ do lãnh đạo phụ trách đánh giá, rồi do Thị trưởng và Bí thư đánh giá.
Triệu Quốc Đống cũng bổ sung mọi người phải chú ý vừa nói đến công việc vừa có thể nói về sự phát triển kinh tế, cũng có thể nói đến việc đảm bảo dân sinh, có thể nói tới ổn định xã hội, phải nói rõ tình hình đột xuất nhất hiện nay ở đơn vị, không được nói mạnh miệng.
Triệu Quốc Đống nói mặc dù rất nhẹ nhưng người nhạy cảm đều nhận ra câu nói cuối cùng của Triệu Quốc Đống chính là có ám chỉ.
Hội nghị tiến hành theo cách bốc thăm xem ai đứng ra nói trước.
Đầu tiên do cục thống kê và Mặt trận tổ quốc thị xã phát biểu. Hai đơn vị này báo cáo khá quy củ, được lãnh đạo phụ trách đánh giá tốt. Nhưng khi Chung Dược Quân và Triệu Quốc Đống đánh giá cũng nói khá đơn giản làm mọi người thở dài một tiếng nghĩ rằng hội nghị mở đầu tuy khó khăn nhưng cũng không đến mức khó vượt qua kiểm tra như mọi người nghĩ.
Chẳng qua đến khi Ban quản lý Khu Khai Phát báo cáo, hướng gió đột nhiên thay đổi.
Phải nói Lưu Như Hoài báo cáo khá thực tế, phân tích vấn đề tồn tại của Khu Khai Phát, cũng đưa ra vài quan điểm mới nhưng Triệu Quốc Đống vẫn không hài lòng.
Hắn đã chuyên môn nhắc Lưu Như Hoài và Lô Miễn Dương cần phải phân tích các khó khăn ở Khu Khai Phát một cách sâu hơn, mà không phải lấy việc nói việc, càng không thể đổ trách nhiệm do nguyên nhân khách quan. Nhưng bây giờ theo hắn thấy Lưu Như Hoài và Lô Miễn Dương mặc dù nhận thức một ít nhưng nếu là ở quận, huyện thì còn có thể nhưng Khu Khai Phát lại không được.
Nhất là sau khi Lý Đại Phú và Chung Dược Quân đều đã được hắn ngồi nói chuyện về ý tưởng ở Khu Khai Phát. Triệu Quốc Đống cảm thấy cần phải bắt đầu ra tay giải phẫu từ Khu Khai Phát, coi như nhắc nhở một số người nghĩ tình hình hiện nay thế là ổn.
Trúc Văn Khôi hưng phấn khá đơn giản. Làm Phó thị trưởng phụ trách, vốn được coi là người của Hoàng Lăng, Hoàng Lăng bị bắt Trúc Văn Khôi vốn nghĩ mình làm hết khóa Phó thị trưởng đã là may. Nhưng bây giờ với suy nghĩ của Triệu Quốc Đống và Chung Dược Quân, khu Giang Đông này sẽ được xây dựng, mà mình càng phải tập trung tinh thần vào đó. Hai vị lãnh đạo chủ yếu của Ninh Lăng có vẻ đã thay đổi cái nhìn với mình. Đây chính là thời cơ tốt nhất để mình thay đổi hoàn toàn. Nếu nắm chắc thì mình còn có thể tiến thêm.
Chung Dược Quân vui vì lý do khác. Làm nhiều năm trong hệ thống xây dựng, y vẫn luôn suy nghĩ xây dựng một đô thị khang trang, giàu đẹp.
Mặc dù đến Ninh Lăng được hơn nửa năm nhưng do kinh tế Ninh Lăng còn kém phát triển, tài chính thiếu, mà y vốn không giỏi làm kinh tế nên nếu muốn trong hai ba năm đạt thành tích thì cũng cần có điểm đột phá. Đối với Chung Dược Quân mà nói việc đẩy mạnh xây dựng thành thị chính là lựa chọn tốt nhất.
Nhưng sau khi đến y đã bị hắt một gáo nước lạnh, bản quy hoạch đưa ra bị người ta kiên quyết phản đối làm y tỉnh ngộ. Chẳng những Bí thư Thị ủy từ chối cho ý kiến, ngay cả các Phó thị trưởng gần như đều phản đối hết.
Trở ngại này đã ảnh hưởng nhiều đến tính tích cực của Chung Dược Quân. Hơn nữa Hoàng Lăng là kẻ độc đoán làm cho Chung Dược Quân là Thị trưởng càng thêm nhún mình. Đến khi Triệu Quốc Đống tới thì cục diện mới có thể thay đổi.
Triệu Quốc Đống tuy cứng rắn, thậm chí có nhiều điểm rất cố chấp nhưng tổng thể mà nói Chung Dược Quân cảm thấy có thể hợp tác. Bởi vì hai người đều có mục tiêu chung là làm thế nào đạt thành tích chói mắt.
Có lẽ sự nhận định thành tích của cả hai là khác nhau, nhưng nó không ảnh hưởng đến việc hai người bắt tay hợp tác. Đây là điều mà hai người cũng hy vọng. Mà Chung Dược Quân cũng hy vọng được Triệu Quốc Đống ủng hộ để đạt thành tích tốt đẹp khi làm Thị trưởng ở Ninh Lăng.
Việc xây dựng và khai thác khu Giang Đông này chính là một bước quan trọng nhất trong kế hoạch của Chung Dược Quân. Kh lớn như vậy gần như sẽ đặt tài chính Ninh Lăng vào hoàn cảnh rất nguy hiểm. Xây dựng khu Giang Đông không đơn giản chỉ là làm một cây cầu, vài con đường là được. Nếu như thực hiện một Khu Khai Phát mới thì nó không có tác dụng. Theo ý của Chung Dược Quân chính là chuyển nội thành mới của Ninh Lăng về khu Giang Đông. Hai bên một nội thành mới với sự hiện đại, nội thành cũ là kiến trúc văn hóa đối lập sẽ hấp dẫn người tới nhiều hơn nữa.
Tâm trạng Triệu Quốc Đống lại nửa mừng nửa lo. Nhưng nói tóm lại hắn mừng nhiều hơn lo.
Quy hoạch đẩy mạnh xây dựng khu Giang Đông này của Chung Dược Quân chính là điều Triệu Quốc Đống vẫn suy nghĩ. Nhưng hắn cũng biết Chung Dược Quân cũng có một phần vì lợi ích cá nhân.
Triệu Quốc Đống muốn biến Ninh Lăng thành đô thị hấp dẫn đặc biệt của tỉnh, thậm chí cả nước. Làm cho Ninh Lăng lắng đọng các công trình kiến trúc lịch sử, tỏ rõ truyền thống dân tộc, cũng có thể để tính lịch sử, truyền thống thành thương hiệu trong thời đại mới.
Triệu Quốc Đống cũng có thể hiểu cho tâm trạng của Chung Dược Quân là muốn lợi dụng mình để đạt thành tích nhằm lên chức. Thậm chí trong bản quy hoạch của Chung Dược Quân cũng không nhắc nhiều tới một điểm quan trọng nhất là xây dựng đô thị quy mô lớn như vậy để làm gì, dùng cho kinh doanh hay là dịch vụ?
Triệu Quốc Đống không tin đối phương không nghĩ đến điểm này. Có lẽ Chung Dược Quân cũng không nắm chắc nên cố quên đi, hoặc là nói y cảm thấy mình nắm chắc ở điểm này, vì thế Chung Dược Quân đẩy sang cho mình.
Phát triển công thương nghiệp, thu hút đầu tư, nói thì anh cũng biết nhưng làm thực tế lại khác, đó là cần phải đưa được gì đó ra. Không phải anh chỉ dựa vào mồm mép hoặc mấy bài viết là lừa được người, thu tài chính hàng năm chính là con số chính xác nhất để nhận định.
Chẳng qua Triệu Quốc Đống lại không quá để ý đến việc này. Nguyên nhân chính là hắn muốn dùng động tác lớn như vậy để kích thích lòng người. Mấy năm tới kinh tế Trung Quốc, thế giới sẽ đón thời kỳ phát triển nhanh chóng, mà việc đô thị hóa ở Trung Quốc càng tăng tốc hơn nữa. Đô thị nhỏ như Ninh Lăng đúng là có cơ hội rất lớn.
Chính xác mà nói trụ cột ở Ninh Lăng không bằng Hoài Khánh, nhưng nó lại có vị trí địa lý hơn Hoài Khánh. Hoài Khánh nằm sát An Đô, bị An Đô che khuất. Khoảng cách mấy chục km khiến cho Hoài Khánh dù phát triển như thế nào cũng chỉ là một điểm nhấn cho An Đô, nó không thể phát triển thành một đô thị độc lập, mà dễ thành vệ tinh cho Thành phố An Đô.
Bản thân Triệu Quốc Đống chưa bao giờ muốn làm bàn đạp cho kẻ khác, ở điểm này Ninh Lăng mới là sân khấu cho hắn thi triển, đây chính là nguyên nhân cơ bản để hắn đồng ý với phương án của Chung Dược Quân.
Ninh Lăng phải tạo dựng thành lá cờ đầu của đô thị hoàn mỹ ở khu vực An Đông – Tương Tây. Đương nhiên nó cũng cần có công thương nghiệp và dịch vụ hùng hậu để hấp dẫn khu vực xung quanh. Đường sắt Tây Liễu, cảng Ninh Lăng cùng với đường sắt An Tương, cao tốc An Tương chính là điều kiện quan trọng nhất để biến Ninh Lăng thành đô thị trung tâm của khu vực.
Nếu như nói hình tượng đô thị là vẻ ngoài, như vậy trụ cột kinh tế chính là dòng máu, mà linh hồn đô thị chính là sự khao khát tiến lên của toàn bộ dân chúng đô thị đó.
…….
Đối với rất nhiều cán bộ cấp chính huyện ở Thị xã Ninh Lăng mà nói ngày 28/7/2002 là một ngày cả đời bọn họ khó có thể quên. Hội nghị Thị ủy mở rộng như vậy làm cho người ta hiểu tại sao Triệu Quốc Đống lại được gọi là “Triệu lão hổ”
Cũng trong hội nghị này chính thức xác định quyền lực tuyệt đối của Triệu Quốc Đống ở Ninh Lăng, cũng làm cho danh xưng Triệu lão hổ chính thức thành lập. Vì thế sau này nhiều người ở Ninh Lăng gọi hắn là vậy.
Theo yêu cầu hội nghị, đầu tiên do Bí thư, Chủ tịch các quận, huyện, trưởng ban ngành thị xã phát biểu về tình hình công việc hiện nay, sau đó chú trọng phân tích nguyên nhân khiến cho công việc không trôi chảy, cuối cùng là đưa ra biện pháp giải quyết.
Lục Kiếm Dân thay mặt Thị ủy yêu cầu mỗi người phát biểu không đầy 10 phút. Trong đó nói về tình hình công việc không quá 2 phút, phân tích nguyên nhân vấn đề không quá 3 phút, nói về biện pháp giải quyết và ý tưởng trong công việc không quá 5 phút. Yêu cầu rõ ràng như vậy làm các vị đại biểu đều nhận ra hội nghị lần này khác trước.
Lãnh đạo quận, huyện báo cáo xong sẽ do Thị trưởng Chung Dược Quân bình xét, sau đó do Bí thư Thị ủy Triệu Quốc Đống bình xét. Các Thường vụ thị ủy cũng tiến hành cho điểm từng vị đại biểu, cuối cùng do văn phòng Thị ủy thống nhất đánh giá và đưa vào số liệu khảo sát cuối năm.
Mà các ngành báo cáo sẽ do lãnh đạo phụ trách đánh giá, rồi do Thị trưởng và Bí thư đánh giá.
Triệu Quốc Đống cũng bổ sung mọi người phải chú ý vừa nói đến công việc vừa có thể nói về sự phát triển kinh tế, cũng có thể nói đến việc đảm bảo dân sinh, có thể nói tới ổn định xã hội, phải nói rõ tình hình đột xuất nhất hiện nay ở đơn vị, không được nói mạnh miệng.
Triệu Quốc Đống nói mặc dù rất nhẹ nhưng người nhạy cảm đều nhận ra câu nói cuối cùng của Triệu Quốc Đống chính là có ám chỉ.
Hội nghị tiến hành theo cách bốc thăm xem ai đứng ra nói trước.
Đầu tiên do cục thống kê và Mặt trận tổ quốc thị xã phát biểu. Hai đơn vị này báo cáo khá quy củ, được lãnh đạo phụ trách đánh giá tốt. Nhưng khi Chung Dược Quân và Triệu Quốc Đống đánh giá cũng nói khá đơn giản làm mọi người thở dài một tiếng nghĩ rằng hội nghị mở đầu tuy khó khăn nhưng cũng không đến mức khó vượt qua kiểm tra như mọi người nghĩ.
Chẳng qua đến khi Ban quản lý Khu Khai Phát báo cáo, hướng gió đột nhiên thay đổi.
Phải nói Lưu Như Hoài báo cáo khá thực tế, phân tích vấn đề tồn tại của Khu Khai Phát, cũng đưa ra vài quan điểm mới nhưng Triệu Quốc Đống vẫn không hài lòng.
Hắn đã chuyên môn nhắc Lưu Như Hoài và Lô Miễn Dương cần phải phân tích các khó khăn ở Khu Khai Phát một cách sâu hơn, mà không phải lấy việc nói việc, càng không thể đổ trách nhiệm do nguyên nhân khách quan. Nhưng bây giờ theo hắn thấy Lưu Như Hoài và Lô Miễn Dương mặc dù nhận thức một ít nhưng nếu là ở quận, huyện thì còn có thể nhưng Khu Khai Phát lại không được.
Nhất là sau khi Lý Đại Phú và Chung Dược Quân đều đã được hắn ngồi nói chuyện về ý tưởng ở Khu Khai Phát. Triệu Quốc Đống cảm thấy cần phải bắt đầu ra tay giải phẫu từ Khu Khai Phát, coi như nhắc nhở một số người nghĩ tình hình hiện nay thế là ổn.
/1736
|