Thái Chánh Dương thấy Lục Kiến Bang mặc dù không nói nhiều nhưng lại chăm chú lắng nghe quan điểm của Triệu Quốc Đống. Y thấy đối phương hình như rất hứng thú với ý kiến của Triệu Quốc Đống nên phải thầm than Triệu Quốc Đống này đúng là may mắn.
Lục Kiến Bang từ công ty đi lên, có cảm tình rất sâu với mảng công nghiệp, mà nguồn năng lượng bây giờ có thể nói là điểm mấu chốt đối với nền kinh tế quốc dân. Dầu mỏ đã phải nhập khẩu, điện không ngừng thiếu, mà vấn đề Bảo vệ môi trường cũng thành hiểm họa đối với sự phát triển của Trung Quốc sau này.
Triệu Quốc Đống nói đến nguồn năng lượng mới rất vừa vặn với hứng thú của Lục Kiến Bang. Hơn nữa Thái Chánh Dương phải thừa nhận Triệu Quốc Đống này có cái nhìn độc đáo, bảo sao Lục Kiến Bang lại không hứng thú.
Thái Chánh Dương cũng có thể đoán ra đôi chút về tâm tư của Lục Kiến Bang.
Làm Phó Thủ tướng phụ trách công nghiệp, Lục Kiến Bang hiểu rõ về hiện trạng nguồn năng lượng Trung Quốc là điều Triệu Quốc Đống không thể so sánh. An toàn năng lượng và thiếu hụt năng lượng của quốc gia là điều mà Lục Kiến Bang phải chú ý. Mấy năm nay Bộ năng lượng có thể đẩy mạnh một loạt hành động lớn cũng là do có Lục Kiến Bang ủng hộ.
Quan điểm của Triệu Quốc Đống có thể nói rất phù hợp ý đồ của Lục Kiến Bang. An toàn năng lượng của Trung Quốc phải do người Trung Quốc nắm giữ. Nguồn năng lượng của Trung Quốc phải theo con đường đa nguyên hóa. Triệu Quốc Đống mặc dù chỉ nói qua trong cuộc thảo luận nhưng vẫn khiến Lục Kiến Bang chú ý.
Nếu nói Triệu Quốc Đống phát biểu trong cuộc hội thảo chỉ làm Lục Kiến Bang có chút ấn tượng mà thôi. Như vậy cuộc nói chuyện vừa nãy của Triệu Quốc Đống làm cho Lục Kiến Bang có cái nhìn mới.
Bữa ăn trưa đương nhiên Triệu Quốc Đống không thể ngồi cùng bàn với Phó Thủ tướng Lục, Triệu Quốc Đống cũng biết ý ngồi ở góc.
- Chào cậu, sang đây ngồi.
Triệu Quốc Đống nghĩ xem mình ngồi đâu thì thích hợp thì nghe thấy có tiếng người gọi. Triệu Quốc Đống nhìn thoáng qua thì thấy mấy vị quân đội đang ngồi trong một góc. Có lẽ do thân phận bọn họ khá đặc biệt nên chỉ có bốn năm người.
Triệu Quốc Đống ngẩn ra một chút rồi nhìn quanh xem có ai không, sau khi biết là gọi mình, hắn mới yên tâm đi tới.
- Ồ, cậu còn trẻ như vậy đã là Cục trưởng cục Quy hoạch và phát triển Bộ năng lượng sao?
Lên tiếng là một vị thiếu tá, có lẽ hơn Triệu Quốc Đống tầm hai tuổi.
- Triệu Quốc Đống.
Triệu Quốc Đống gật đầu chào.
Một vị trung tá hải quân gật đầu chào rồi đưa tay tới:
- La Bác.
Triệu Quốc Đống cũng đưa tay ra. Hắn nhìn sang một người đàn ông đeo quân hàm thượng tá. Người này thấy Triệu Quốc Đống nhìn tới cũng gật đầu nói:
- Trần Đông Chiêu. Trương Hàm.
Đối phương mặc dù không giới thiệu đơn vị của mình nhưng Triệu Quốc Đống cũng biết bọn họ có thể tham gia hội thảo như thế này thì có lẽ là quân nhân nghiên cứu gì đó. Đối với hướng đi của quân đội Trung Quốc, những người này thường có ảnh hưởng khá lớn.
Triệu Quốc Đống cũng không nói nhiều. Đối phương giới thiệu thì hắn nghe, không muốn nói thì hắn cũng không buồn tìm tòi làm gì. Gặp mặt một lần cùng lắm làm đối phương thấy hứng thú với quan điểm của mình mà thôi.
- Không ngờ Bộ năng lượng lại quan trọng chiến lược an toàn của quốc gia chúng ta như vậy, đúng là hiếm có.
Lên tiếng là vị thiếu tá trẻ tuổi. Triệu Quốc Đống đoán đây là Trương Hàm mà vị thượng tá vừa nãy giới thiệu.
- Vấn đề nguồn năng lượng liên quan đến an toàn quốc gia, tầm quan trọng không thua gì an toàn đất đai. Bộ năng lượng là ngành chủ quản trong lĩnh vực năng lượng của quốc gia thì tất nhiên phải chú ý đến vấn đề này.
Triệu Quốc Đống lạnh nhạt nói, hắn biết những người trong quân đội đều có mắt cao hơn trán, anh mà nịnh nọt chưa chắc đã được đối phương chấp nhận, không bằng ra vẻ một chút, không hợp thì đi.
- Ồ, nói khá lớn nối.
Trương Hàm nhíu mày nói:
- Anh nói nghe một chút xem quân đội chúng tôi nên làm như thế nào để đảm bảo an toàn năng lượng?
- Tôi không phải đã nói rồi sao? Lợi ích năng lượng Trung Quốc chúng ta ở đâu, quân đội nên xuất hiện ở đó. Nếu là ở Trung Á, như vậy quân đội phải nghĩ biện pháp tiến đến đó. Tổ chức hợp tác Thượng Hải không phải lấy danh nghĩa chống chủ nghĩa khủng bố làm cơ sở chính sao? Tại sao không thể nhân cơ hội này thành lập cơ chế phối hợp quân sự? Nước Mỹ có thể nhúng tay vào Trung Á, chẳng lẽ đợi đến khi bọn họ đứng vững ở Afghanistan thì chúng ta mới hiểu ra sao?
- Ồ, mời tiếp tục.
Vị thượng tá Trần Đông Chiêu gật đầu nói.
- Nước Mỹ đánh Afghanistan cũng tốt, tích cực chuẩn bị đánh chính quyền Saddam Iraq cũng tốt, mục đích chỉ là một, nắm giữ quyền khống chế khu vực vàng về năng lượng ở Trung Đông - - Trung Á, đảm bảo lợi ích quân sự chuyển thành lợi ích chính trị và lợi ích kinh tế phục vụ họ.
Triệu Quốc Đống nói.
- Cậu cho rằng nước Mỹ sẽ tấn công Iraq lần thứ hai?
Trần Đông Chiêu cười cười hỏi lại một câu.
- Nếu không có chuyện sao chổi đâm vào Trái đất thì cuộc chiến tranh này không thể tránh khỏi.
Triệu Quốc Đống cười cười một tiếng rồi nói.
- Ha ha.
Mấy quân nhân đều nở nụ cười vì thấy thú vị với sự suy đoán của Triệu Quốc Đống.
Triệu Quốc Đống cũng không thèm để ý, chuyện này bây giờ có ai tin cơ chứ. Triệu Quốc Đống cũng không quan tâm việc này có thể xảy ra hay không, vì hắn đâu có thể thay đổi.
- Cậu cho rằng an toàn năng lượng của nước ta có thể thông qua con đường Trung Á mà cam đoan sao?
- Thỏ khôn còn có ba hang, đặt hết trứng gà vào một ổ là rất mạo hiểm. Trung Á chỉ có thể nói là con đường quan trọng cho nguồn cung cấp năng lượng của nước ta, hiện nay là con đường thích hợp nhất.
- Vậy ý của cậu là dù có con đường năng lượng bên Trung Á thì vấn đề an toàn năng lượng của Trung Quốc vẫn có vấn đề?
Trung tá hải quân lên tiếng.
- Đương nhiên theo sự phát triển nhanh chóng của nước ta khiến cho nguồn năng lượng từ Trung Á chỉ có thể giảm bớt áp lực nhập khẩu năng lượng của Trung Quốc chúng ta mà thôi. Nhưng việc nhập khẩu dầu thô chủ yếu từ khu vực Trung Đông là không thể thay đổi. Cho nên chúng ta còn cần tiến thêm một bước tăng thêm con đường cung cấp năng lượng ví dụ như Châu Phi, đặc biệt là các nước Angola, Nigeria. Đương nhiên còn có Namibia cùng Niger.
- Namibia cùng Niger?
Trương Hàm có chút kinh ngạc nói.
- Tôi chỉ chính là tài nguyên khoáng sản của Namibia cùng Niger. Theo sự phát triển nhanh chóng của Trung Quốc, nguồn khoáng sản trong nước không đủ thỏa mãn nhu cầu phát triển kinh tế của quốc gia.
Triệu Quốc Đống cười nói. Tập đoàn than Trung Quốc và tập đoàn Khoáng sản Trung Quốc đang tích cực tiến quân vào thành lập Công ty liên doanh với Kazakhstan cùng Uzbekistan.
- Bộ năng lượng mấy năm gần đây đã có nhiều hành động ở các nơi. Nhưng con đường nhập khẩu dầu thô chủ yếu của Trung Quốc hiện nay chủ yếu xuất phát từ Trung Đông, đây là điều không thể tránh khỏi.
Trung tá hải quân lên tiếng.
- Tôi nghe cậu nói quân đội Trung Quốc cần phải nhìn ra bên ngoài, đi ra nước ngoài bảo vệ lợi ích quốc gia. Quan điểm này của cậu rất đúng suy nghĩ của tôi, nhưng trước mắt lực lượng Hải quân vẫn còn thiếu.
- Không, nếu như tư tưởng chủ đạo trong sự phát triển Hải quân của chúng ta không thay đổi thì chỉ sợ chúng ta sẽ là kẻ đi sau. Hải quân Trung Quốc sẽ không thể đi ra ngoài được.
Triệu Quốc Đống cắt ngang lời đối phương:
- Điều này cần sự thay đổi về tư tưởng của Trung ương, đồng thời cũng phải đẩy mạnh ở tầm chiến thuật. Ví dụ như chúng ta tại sao không thể tăng cường quan hệ đồng minh truyền thống với Pakistan cùng Myanmar? Nếu như đường ống dẫn dầu của chúng ta có thể từ Myanmar chạy tới Điền Nam, chúng ta có thể tránh được eo biển Somali. Hải quân chúng ta sao lại không thể tuần tra ở Ấn Độ Dương.
Lục Kiến Bang từ công ty đi lên, có cảm tình rất sâu với mảng công nghiệp, mà nguồn năng lượng bây giờ có thể nói là điểm mấu chốt đối với nền kinh tế quốc dân. Dầu mỏ đã phải nhập khẩu, điện không ngừng thiếu, mà vấn đề Bảo vệ môi trường cũng thành hiểm họa đối với sự phát triển của Trung Quốc sau này.
Triệu Quốc Đống nói đến nguồn năng lượng mới rất vừa vặn với hứng thú của Lục Kiến Bang. Hơn nữa Thái Chánh Dương phải thừa nhận Triệu Quốc Đống này có cái nhìn độc đáo, bảo sao Lục Kiến Bang lại không hứng thú.
Thái Chánh Dương cũng có thể đoán ra đôi chút về tâm tư của Lục Kiến Bang.
Làm Phó Thủ tướng phụ trách công nghiệp, Lục Kiến Bang hiểu rõ về hiện trạng nguồn năng lượng Trung Quốc là điều Triệu Quốc Đống không thể so sánh. An toàn năng lượng và thiếu hụt năng lượng của quốc gia là điều mà Lục Kiến Bang phải chú ý. Mấy năm nay Bộ năng lượng có thể đẩy mạnh một loạt hành động lớn cũng là do có Lục Kiến Bang ủng hộ.
Quan điểm của Triệu Quốc Đống có thể nói rất phù hợp ý đồ của Lục Kiến Bang. An toàn năng lượng của Trung Quốc phải do người Trung Quốc nắm giữ. Nguồn năng lượng của Trung Quốc phải theo con đường đa nguyên hóa. Triệu Quốc Đống mặc dù chỉ nói qua trong cuộc thảo luận nhưng vẫn khiến Lục Kiến Bang chú ý.
Nếu nói Triệu Quốc Đống phát biểu trong cuộc hội thảo chỉ làm Lục Kiến Bang có chút ấn tượng mà thôi. Như vậy cuộc nói chuyện vừa nãy của Triệu Quốc Đống làm cho Lục Kiến Bang có cái nhìn mới.
Bữa ăn trưa đương nhiên Triệu Quốc Đống không thể ngồi cùng bàn với Phó Thủ tướng Lục, Triệu Quốc Đống cũng biết ý ngồi ở góc.
- Chào cậu, sang đây ngồi.
Triệu Quốc Đống nghĩ xem mình ngồi đâu thì thích hợp thì nghe thấy có tiếng người gọi. Triệu Quốc Đống nhìn thoáng qua thì thấy mấy vị quân đội đang ngồi trong một góc. Có lẽ do thân phận bọn họ khá đặc biệt nên chỉ có bốn năm người.
Triệu Quốc Đống ngẩn ra một chút rồi nhìn quanh xem có ai không, sau khi biết là gọi mình, hắn mới yên tâm đi tới.
- Ồ, cậu còn trẻ như vậy đã là Cục trưởng cục Quy hoạch và phát triển Bộ năng lượng sao?
Lên tiếng là một vị thiếu tá, có lẽ hơn Triệu Quốc Đống tầm hai tuổi.
- Triệu Quốc Đống.
Triệu Quốc Đống gật đầu chào.
Một vị trung tá hải quân gật đầu chào rồi đưa tay tới:
- La Bác.
Triệu Quốc Đống cũng đưa tay ra. Hắn nhìn sang một người đàn ông đeo quân hàm thượng tá. Người này thấy Triệu Quốc Đống nhìn tới cũng gật đầu nói:
- Trần Đông Chiêu. Trương Hàm.
Đối phương mặc dù không giới thiệu đơn vị của mình nhưng Triệu Quốc Đống cũng biết bọn họ có thể tham gia hội thảo như thế này thì có lẽ là quân nhân nghiên cứu gì đó. Đối với hướng đi của quân đội Trung Quốc, những người này thường có ảnh hưởng khá lớn.
Triệu Quốc Đống cũng không nói nhiều. Đối phương giới thiệu thì hắn nghe, không muốn nói thì hắn cũng không buồn tìm tòi làm gì. Gặp mặt một lần cùng lắm làm đối phương thấy hứng thú với quan điểm của mình mà thôi.
- Không ngờ Bộ năng lượng lại quan trọng chiến lược an toàn của quốc gia chúng ta như vậy, đúng là hiếm có.
Lên tiếng là vị thiếu tá trẻ tuổi. Triệu Quốc Đống đoán đây là Trương Hàm mà vị thượng tá vừa nãy giới thiệu.
- Vấn đề nguồn năng lượng liên quan đến an toàn quốc gia, tầm quan trọng không thua gì an toàn đất đai. Bộ năng lượng là ngành chủ quản trong lĩnh vực năng lượng của quốc gia thì tất nhiên phải chú ý đến vấn đề này.
Triệu Quốc Đống lạnh nhạt nói, hắn biết những người trong quân đội đều có mắt cao hơn trán, anh mà nịnh nọt chưa chắc đã được đối phương chấp nhận, không bằng ra vẻ một chút, không hợp thì đi.
- Ồ, nói khá lớn nối.
Trương Hàm nhíu mày nói:
- Anh nói nghe một chút xem quân đội chúng tôi nên làm như thế nào để đảm bảo an toàn năng lượng?
- Tôi không phải đã nói rồi sao? Lợi ích năng lượng Trung Quốc chúng ta ở đâu, quân đội nên xuất hiện ở đó. Nếu là ở Trung Á, như vậy quân đội phải nghĩ biện pháp tiến đến đó. Tổ chức hợp tác Thượng Hải không phải lấy danh nghĩa chống chủ nghĩa khủng bố làm cơ sở chính sao? Tại sao không thể nhân cơ hội này thành lập cơ chế phối hợp quân sự? Nước Mỹ có thể nhúng tay vào Trung Á, chẳng lẽ đợi đến khi bọn họ đứng vững ở Afghanistan thì chúng ta mới hiểu ra sao?
- Ồ, mời tiếp tục.
Vị thượng tá Trần Đông Chiêu gật đầu nói.
- Nước Mỹ đánh Afghanistan cũng tốt, tích cực chuẩn bị đánh chính quyền Saddam Iraq cũng tốt, mục đích chỉ là một, nắm giữ quyền khống chế khu vực vàng về năng lượng ở Trung Đông - - Trung Á, đảm bảo lợi ích quân sự chuyển thành lợi ích chính trị và lợi ích kinh tế phục vụ họ.
Triệu Quốc Đống nói.
- Cậu cho rằng nước Mỹ sẽ tấn công Iraq lần thứ hai?
Trần Đông Chiêu cười cười hỏi lại một câu.
- Nếu không có chuyện sao chổi đâm vào Trái đất thì cuộc chiến tranh này không thể tránh khỏi.
Triệu Quốc Đống cười cười một tiếng rồi nói.
- Ha ha.
Mấy quân nhân đều nở nụ cười vì thấy thú vị với sự suy đoán của Triệu Quốc Đống.
Triệu Quốc Đống cũng không thèm để ý, chuyện này bây giờ có ai tin cơ chứ. Triệu Quốc Đống cũng không quan tâm việc này có thể xảy ra hay không, vì hắn đâu có thể thay đổi.
- Cậu cho rằng an toàn năng lượng của nước ta có thể thông qua con đường Trung Á mà cam đoan sao?
- Thỏ khôn còn có ba hang, đặt hết trứng gà vào một ổ là rất mạo hiểm. Trung Á chỉ có thể nói là con đường quan trọng cho nguồn cung cấp năng lượng của nước ta, hiện nay là con đường thích hợp nhất.
- Vậy ý của cậu là dù có con đường năng lượng bên Trung Á thì vấn đề an toàn năng lượng của Trung Quốc vẫn có vấn đề?
Trung tá hải quân lên tiếng.
- Đương nhiên theo sự phát triển nhanh chóng của nước ta khiến cho nguồn năng lượng từ Trung Á chỉ có thể giảm bớt áp lực nhập khẩu năng lượng của Trung Quốc chúng ta mà thôi. Nhưng việc nhập khẩu dầu thô chủ yếu từ khu vực Trung Đông là không thể thay đổi. Cho nên chúng ta còn cần tiến thêm một bước tăng thêm con đường cung cấp năng lượng ví dụ như Châu Phi, đặc biệt là các nước Angola, Nigeria. Đương nhiên còn có Namibia cùng Niger.
- Namibia cùng Niger?
Trương Hàm có chút kinh ngạc nói.
- Tôi chỉ chính là tài nguyên khoáng sản của Namibia cùng Niger. Theo sự phát triển nhanh chóng của Trung Quốc, nguồn khoáng sản trong nước không đủ thỏa mãn nhu cầu phát triển kinh tế của quốc gia.
Triệu Quốc Đống cười nói. Tập đoàn than Trung Quốc và tập đoàn Khoáng sản Trung Quốc đang tích cực tiến quân vào thành lập Công ty liên doanh với Kazakhstan cùng Uzbekistan.
- Bộ năng lượng mấy năm gần đây đã có nhiều hành động ở các nơi. Nhưng con đường nhập khẩu dầu thô chủ yếu của Trung Quốc hiện nay chủ yếu xuất phát từ Trung Đông, đây là điều không thể tránh khỏi.
Trung tá hải quân lên tiếng.
- Tôi nghe cậu nói quân đội Trung Quốc cần phải nhìn ra bên ngoài, đi ra nước ngoài bảo vệ lợi ích quốc gia. Quan điểm này của cậu rất đúng suy nghĩ của tôi, nhưng trước mắt lực lượng Hải quân vẫn còn thiếu.
- Không, nếu như tư tưởng chủ đạo trong sự phát triển Hải quân của chúng ta không thay đổi thì chỉ sợ chúng ta sẽ là kẻ đi sau. Hải quân Trung Quốc sẽ không thể đi ra ngoài được.
Triệu Quốc Đống cắt ngang lời đối phương:
- Điều này cần sự thay đổi về tư tưởng của Trung ương, đồng thời cũng phải đẩy mạnh ở tầm chiến thuật. Ví dụ như chúng ta tại sao không thể tăng cường quan hệ đồng minh truyền thống với Pakistan cùng Myanmar? Nếu như đường ống dẫn dầu của chúng ta có thể từ Myanmar chạy tới Điền Nam, chúng ta có thể tránh được eo biển Somali. Hải quân chúng ta sao lại không thể tuần tra ở Ấn Độ Dương.
/1736
|