- Hắc Hà rất nhiều vấn đề sao?
Lưu Thác nhíu mày cầm chén trà nóng lên nhưng không cảm nhận được nhiệt độ của nó. Y cũng nhìn chằm chằm vào Triệu Quốc Đống giống như muốn tìm hiểu cái đầu hắn ddangg nghĩ gì.
- Sao chú lại biết, Hùng Chính Lâm nói cho chú ư?
- Không phải, khi em nói chuyện này với Hùng ca, Hùng ca cũng rất ngạc nhiên. Em đoán Ủy ban kỷ luật Trung ương để Hùng ca làm Trưởng ban số 6 chính là nhằm vào vấn đề Hắc Hà.
Theo Triệu Quốc Đống biết thì khu vực Đông bắc là nơi có rất nhiều vấn đề. Vụ án lớn ở tỉnh Liêu Đông đến bây giờ về cơ bản đã xong, cũng khiến cả tỉnh Liêu Đông chấn động. Nhưng Hùng Chính Lâm được điều tới làm trưởng ban số 6 sau khi vụ án này kết thúc tất nhiên là không phải nhằm vào tỉnh Liêu Đông, như vậy cũng có nghĩa còn có thể các nơi khác cũng đang bị Trung ương nhìn chằm chằm vào. Mà lúc này Lưu Thác lại được điều chỉnh thành Phó bí thư Tỉnh ủy, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật tỉnh Hắc Hà thì tất nhiên đó là liên quan đến một loạt động tác đó.
Triệu Quốc Đống cũng biết danh tiếng của Lưu Thác ở Ban Tổ chức cán bộ Trung ương khá tốt, không thích quan hệ với người ngoài xã hội, không mấy khi xuất đầu lộ diện, đến tỉnh Liêu Đông nhận chức càng giữ nghiêm chỉnh, bình thường hiếm khi thấy y xuất hiện ở nơi công cộng. Lưu Thác này chỉ thích đọc sách, nói thô tục một chút chính là một lòng một dạ muốn bò lên trong sự nghiệp.Y ở ẩn trong Ban Tổ chức cán bộ Trung ương nhiều năm như vậy, xuống tỉnh cũng rất cẩn thận, biểu hiện là không bình thường.
Ngay cả Hùng Chính Lâm cũng nói Trung ương sở dĩ điều Lưu Thác tới Hắc Hà không đơn giản là con nhà gia tộc cách mạng, càng quan trọng hơn chính là Lưu Thác đứng vững trong cơn sóng thần ở Liêu Đông.
Lưu Thác không trả lời. Y đương nhiên biết ý đồ của Trung ương khi đưa mình tới Hắc Hà. Nhưng tình hình bên Hắc Hà thì y không rõ, một ít vấn đề mặc dù có phản ánh nhưng chỉ là bề ngoài, không thể căn cứ vào mấy điều này mà phán đoán được gì.
Nhưng Triệu Quốc Đống nói Hùng Chính Lâm không hề ngạc nhiên khi biết Hắc Hà có không ít vấn đề, điều này làm Lưu Thác có chút giật mình.
Làm Phó bí thư Tỉnh ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật, tính trọng tâm trong công việc của Lưu Thác đã thay đổi. Y phải chuyển từ việc xây dựng đội ngũ cán bộ sang vấn đề chống hủ bại, đây là sự khiêu chiến không nhỏ đối với y.
Hùng Chính Lâm có danh hiệu Độc lang trong hệ thống Ủy ban kỷ luật, chuyên thích điều tra các vụ án lớn. Khi y làm trưởng ban số 5, mấy vụ án lớn ở khu vực phía tây đều có bóng dáng của y. Bây giờ Hùng Chính Lâm làm trưởng ban số 6 thì chỉ sợ sẽ tạo thành cơn bão lớn ở Đông bắc.
- Ở đâu cũng có chuyện chỉ là nặng hay nhẹ mà thôi. Trung ương bây giờ rất chú trọng việc chống hủ bại, thậm chí tăng lên cấp độ liên quan đến sự sống còn của Đảng và quốc gia. Anh nghĩ không chỉ ở Đông bắc mà nơi khác cũng sẽ được chú trọng.
Lưu Thác càng lúc càng thâm trầm hơn, trước mặt người nhà cũng không lộ ý đồ thật sự. Triệu Quốc Đống chỉ cười cười một tiếng không tiếp tục nói chuyện này. Hắn chuyển sang nói việc mình sẽ được điều chỉnh với Lưu Thác.
Đối với việc Triệu Quốc Đống sẽ được điều chỉnh công việc, Lưu Thác có chút ngạc nhiên. Nhưng khi Triệu Quốc Đống giới thiệu tình hình hiện nay, Lưu Thác cũng nói rõ ràng. Y đề nghị Triệu Quốc Đống nhận đề nghị của Thái Chánh Dương, đến Bộ năng lượng quá độ một chút.
Theo như Lưu Thác nói, tới bộ làm không chỉ là tạo mạng lưới quan hệ, càng quan trọng hơn đó là bây giờ là từ Trung ương đến địa phương bây giờ đều có một cảm nhận lãnh đạo cấp Thị xã thì tốt nhất có kinh nghiệm công tác cơ sở phong phú, nhưng về điểm khác cũng cần có kinh nghiệm làm việc ở ban ngành thuộc tỉnh. Như vậy anh sẽ có lợi về tầm nhìn, về mạng lưới quan hệ, sẽ thuận tiện cho triển khai công việc ở cơ sở.
Không thể không nói việc Triệu Quốc Đống có thể thu hút đầu tư và làm tốt ở Huyện Hoa Lâm chính là nhờ thời gian hắn làm ở Sở Giao thông. Nếu không hắn không dễ mở ra cục diện ở Huyện Hoa Lâm như vậy. Nếu Triệu Quốc Đống có thể rèn luyện ở Bộ năng lượng như vậy không chỉ có lợi cho hắn trở lại địa phương công tác, còn có lợi cho việc hắn tiến lên làm cán bộ cấp phó tỉnh.
Lời Lưu Thác phân tích thì Triệu Quốc Đống sớm biết, cũng phù hợp quy luật dùng người hiện nay.
Bây giờ từ Trung ương đến địa phương khi phân công công việc cho lãnh đạo chủ yếu thì đều có xu thế đó là anh đến trình độ nhất định sẽ được điều chỉnh công việc. Anh có kinh nghiệm công tác phong phú ở cơ sở, đồng thời cũng cần có thời gian làm việc ở cơ quan thuộc tỉnh hoặc là cấp bộ. Như vậy có thể khiến cán bộ có kinh nghiệm phong phú khi giải quyết vấn đề, có nhiều con đường để phát triển kinh tế.
Lưu Thác cũng có thể hiểu khi Triệu Quốc Đống có chút nuối tiếc vì phải rời khỏi Hoài Khánh. Nhưng phải bỏ thì mới được, Lưu Thác cho rằng Triệu Quốc Đống có kinh nghiệm phong phú ở cơ sở, nhất là việc phát triển kinh tế đã được lãnh đạo chủ yếu của tỉnh tán thành, không cần câu nệ được mất, làm như thế nào để tìm kiếm điểm đột phá cho mình mới là quan trọng nhất.
Việc đột phá này không đơn giản chỉ là tăng thêm về năng lực, mà là cần đột phá ấn tượng của anh trong mắt lãnh đạo. Triệu Quốc Đống đã công tác ở huyện, Thị xã bảy tám năm thì làm một năm Thị trưởng nữa ở Hoài Khánh cùng với việc lên cấp bộ để làm có ý nghĩa khác nhau.
Cuộc nói chuyện với Lưu Thác làm Triệu Quốc Đống có nhiều thu hoạch. Lưu Thác cũng cho rằng chỉ còn một năm nữa là Đại hội Đảng, như vậy Trung ương và địa phương sẽ điều chỉnh lớn. Tỉnh An Nguyên cũng không ngoại lệ.
Ninh Pháp như mặt trời mới lên, Ứng Đông Lưu cũng được Trung ương đánh giá cao. Trong năm cuối cùng này hai người bọn họ nhất định sẽ có chút mâu thuẫn trong cách dùng người. Nhất là khi bộ máy Hoài Khánh sẽ được điều chỉnh. Nếu đúng như lời Triệu Quốc Đống nói, Đàm Lập Phong làm Thị trưởng Hoài Khánh thì khi Ứng Đông Lưu lên chức, Đàm Lập Phong không chắc đã có thể thay thế Trần Anh Lộc.
Triệu Quốc Đống có thể nhảy ra, chời đợi cơ hội thích hợp không thể nghi ngờ chính là lựa chọn sáng suốt nhất.
Khi hai người đang nói chuyện, Lưu Nham cũng về.
Làm việc ở Bộ năng lượng, Lưu Nham khá thuận lợi. Y bây giờ coi như xếp thứ hai trong bốn vị Phó bộ trưởng, phụ trách cục điện lực, cục dầu mỏ và khí thiên nhiên, cục than. Lưu Nham vẫn muốn xuống địa phương nhận chức nhưng vẫn không có cơ hội thích hợp.
……………
Đứng trước cửa sổ, Triệu Quốc Đống có chút hoang mang. Chẳng lẽ một năm sau mình sẽ ở đây sao? Một năm tuy không dài nhưng một năm sau mình chắc chắn sẽ rời đi ư?
Thái Chánh Dương sẽ không tiếp tục ngồi trên chức Bộ trưởng Bộ năng lượng nữa, y sẽ đi đâu, xuống địa phương hay đổi sang bộ khác? Triệu Quốc Đống đoán khả năng xuống tỉnh cao hơn.
Vậy còn mình? Triệu Quốc Đống không cho rằng mình cùng Thái Chánh Dương xuống tỉnh sẽ thuận buồm xuôi gió. Trên thực tế Triệu Quốc Đống không thích sống dưới bóng ai khác. Hắn hy vọng một năm sau mình sẽ về tỉnh An Nguyên, đó mới là căn cơ sự nghiệp của hắn. Mặc kệ là Hoài Khánh, Ninh Lăng hay Thị xã nào khác thì hắn vẫn thích làm việc ở địa phương hơn. Nhìn một Thị xã dưới sự lãnh đạo của mình nó trở nên tốt đẹp hơn, cuộc sống dân chúng tăng lên, đó là lý tưởng của hắn.
Lưu Nhược Đồng không có ở đây làm Triệu Quốc Đống không có cảm giác nhà. Nhưng hắn phải học cách quen với việc này. Lưu Nhược Đồng từ lúc sinh ra đã không thuộc về gia đình, cô có công việc của mình, giống như hắn có công việc của mình vậy.
Chuông điện thoại di động vang lên, Triệu Quốc Đống không khỏi nhìu mày nhìn thì thấy bên An Nguyên gọi tới. Tin hắn sẽ rời khỏi Hoài Khánh mặc dù chưa truyền ra nhưng Triệu Quốc Đống biết tin này không dấu được bao lâu, có lẽ ba, năm ngày nữa sẽ truyền khắp Hoài Khánh. Chỉ là hắn bây giờ đi đâu còn chưa rõ. Thái Chánh Dương muốn hắn tới Bộ năng lượng, Qua Tĩnh lại muốn hắn lên làm phó Trưởng ban – Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy.
Triệu Quốc Đống không biết ai hy vọng mình tới Ban Tuyên giáo. Là Ninh Pháp hay Ứng Đông Lưu, hay là Qua Tĩnh tự chủ trương? Ở trên tỉnh thì hắn có thể ở gần mặt trời, sau này khi cục diện tỉnh thay đổi thì hắn cũng có thể thuận lợi tiến vào ánh mắt của lãnh đạo. Nhưng hắn lại mất cơ hội lên bộ rèn luyện. Đến Bộ năng lượng có nhiều lợi ích nhưng cũng có nhiều ẩn số. Đó là nếu cục diện chính trị tỉnh An Nguyên thay đổi, hắn không kịp về thì đường đi sau này của hắn sẽ có nhiều ẩn số.
Lưu Thác nhíu mày cầm chén trà nóng lên nhưng không cảm nhận được nhiệt độ của nó. Y cũng nhìn chằm chằm vào Triệu Quốc Đống giống như muốn tìm hiểu cái đầu hắn ddangg nghĩ gì.
- Sao chú lại biết, Hùng Chính Lâm nói cho chú ư?
- Không phải, khi em nói chuyện này với Hùng ca, Hùng ca cũng rất ngạc nhiên. Em đoán Ủy ban kỷ luật Trung ương để Hùng ca làm Trưởng ban số 6 chính là nhằm vào vấn đề Hắc Hà.
Theo Triệu Quốc Đống biết thì khu vực Đông bắc là nơi có rất nhiều vấn đề. Vụ án lớn ở tỉnh Liêu Đông đến bây giờ về cơ bản đã xong, cũng khiến cả tỉnh Liêu Đông chấn động. Nhưng Hùng Chính Lâm được điều tới làm trưởng ban số 6 sau khi vụ án này kết thúc tất nhiên là không phải nhằm vào tỉnh Liêu Đông, như vậy cũng có nghĩa còn có thể các nơi khác cũng đang bị Trung ương nhìn chằm chằm vào. Mà lúc này Lưu Thác lại được điều chỉnh thành Phó bí thư Tỉnh ủy, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật tỉnh Hắc Hà thì tất nhiên đó là liên quan đến một loạt động tác đó.
Triệu Quốc Đống cũng biết danh tiếng của Lưu Thác ở Ban Tổ chức cán bộ Trung ương khá tốt, không thích quan hệ với người ngoài xã hội, không mấy khi xuất đầu lộ diện, đến tỉnh Liêu Đông nhận chức càng giữ nghiêm chỉnh, bình thường hiếm khi thấy y xuất hiện ở nơi công cộng. Lưu Thác này chỉ thích đọc sách, nói thô tục một chút chính là một lòng một dạ muốn bò lên trong sự nghiệp.Y ở ẩn trong Ban Tổ chức cán bộ Trung ương nhiều năm như vậy, xuống tỉnh cũng rất cẩn thận, biểu hiện là không bình thường.
Ngay cả Hùng Chính Lâm cũng nói Trung ương sở dĩ điều Lưu Thác tới Hắc Hà không đơn giản là con nhà gia tộc cách mạng, càng quan trọng hơn chính là Lưu Thác đứng vững trong cơn sóng thần ở Liêu Đông.
Lưu Thác không trả lời. Y đương nhiên biết ý đồ của Trung ương khi đưa mình tới Hắc Hà. Nhưng tình hình bên Hắc Hà thì y không rõ, một ít vấn đề mặc dù có phản ánh nhưng chỉ là bề ngoài, không thể căn cứ vào mấy điều này mà phán đoán được gì.
Nhưng Triệu Quốc Đống nói Hùng Chính Lâm không hề ngạc nhiên khi biết Hắc Hà có không ít vấn đề, điều này làm Lưu Thác có chút giật mình.
Làm Phó bí thư Tỉnh ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật, tính trọng tâm trong công việc của Lưu Thác đã thay đổi. Y phải chuyển từ việc xây dựng đội ngũ cán bộ sang vấn đề chống hủ bại, đây là sự khiêu chiến không nhỏ đối với y.
Hùng Chính Lâm có danh hiệu Độc lang trong hệ thống Ủy ban kỷ luật, chuyên thích điều tra các vụ án lớn. Khi y làm trưởng ban số 5, mấy vụ án lớn ở khu vực phía tây đều có bóng dáng của y. Bây giờ Hùng Chính Lâm làm trưởng ban số 6 thì chỉ sợ sẽ tạo thành cơn bão lớn ở Đông bắc.
- Ở đâu cũng có chuyện chỉ là nặng hay nhẹ mà thôi. Trung ương bây giờ rất chú trọng việc chống hủ bại, thậm chí tăng lên cấp độ liên quan đến sự sống còn của Đảng và quốc gia. Anh nghĩ không chỉ ở Đông bắc mà nơi khác cũng sẽ được chú trọng.
Lưu Thác càng lúc càng thâm trầm hơn, trước mặt người nhà cũng không lộ ý đồ thật sự. Triệu Quốc Đống chỉ cười cười một tiếng không tiếp tục nói chuyện này. Hắn chuyển sang nói việc mình sẽ được điều chỉnh với Lưu Thác.
Đối với việc Triệu Quốc Đống sẽ được điều chỉnh công việc, Lưu Thác có chút ngạc nhiên. Nhưng khi Triệu Quốc Đống giới thiệu tình hình hiện nay, Lưu Thác cũng nói rõ ràng. Y đề nghị Triệu Quốc Đống nhận đề nghị của Thái Chánh Dương, đến Bộ năng lượng quá độ một chút.
Theo như Lưu Thác nói, tới bộ làm không chỉ là tạo mạng lưới quan hệ, càng quan trọng hơn đó là bây giờ là từ Trung ương đến địa phương bây giờ đều có một cảm nhận lãnh đạo cấp Thị xã thì tốt nhất có kinh nghiệm công tác cơ sở phong phú, nhưng về điểm khác cũng cần có kinh nghiệm làm việc ở ban ngành thuộc tỉnh. Như vậy anh sẽ có lợi về tầm nhìn, về mạng lưới quan hệ, sẽ thuận tiện cho triển khai công việc ở cơ sở.
Không thể không nói việc Triệu Quốc Đống có thể thu hút đầu tư và làm tốt ở Huyện Hoa Lâm chính là nhờ thời gian hắn làm ở Sở Giao thông. Nếu không hắn không dễ mở ra cục diện ở Huyện Hoa Lâm như vậy. Nếu Triệu Quốc Đống có thể rèn luyện ở Bộ năng lượng như vậy không chỉ có lợi cho hắn trở lại địa phương công tác, còn có lợi cho việc hắn tiến lên làm cán bộ cấp phó tỉnh.
Lời Lưu Thác phân tích thì Triệu Quốc Đống sớm biết, cũng phù hợp quy luật dùng người hiện nay.
Bây giờ từ Trung ương đến địa phương khi phân công công việc cho lãnh đạo chủ yếu thì đều có xu thế đó là anh đến trình độ nhất định sẽ được điều chỉnh công việc. Anh có kinh nghiệm công tác phong phú ở cơ sở, đồng thời cũng cần có thời gian làm việc ở cơ quan thuộc tỉnh hoặc là cấp bộ. Như vậy có thể khiến cán bộ có kinh nghiệm phong phú khi giải quyết vấn đề, có nhiều con đường để phát triển kinh tế.
Lưu Thác cũng có thể hiểu khi Triệu Quốc Đống có chút nuối tiếc vì phải rời khỏi Hoài Khánh. Nhưng phải bỏ thì mới được, Lưu Thác cho rằng Triệu Quốc Đống có kinh nghiệm phong phú ở cơ sở, nhất là việc phát triển kinh tế đã được lãnh đạo chủ yếu của tỉnh tán thành, không cần câu nệ được mất, làm như thế nào để tìm kiếm điểm đột phá cho mình mới là quan trọng nhất.
Việc đột phá này không đơn giản chỉ là tăng thêm về năng lực, mà là cần đột phá ấn tượng của anh trong mắt lãnh đạo. Triệu Quốc Đống đã công tác ở huyện, Thị xã bảy tám năm thì làm một năm Thị trưởng nữa ở Hoài Khánh cùng với việc lên cấp bộ để làm có ý nghĩa khác nhau.
Cuộc nói chuyện với Lưu Thác làm Triệu Quốc Đống có nhiều thu hoạch. Lưu Thác cũng cho rằng chỉ còn một năm nữa là Đại hội Đảng, như vậy Trung ương và địa phương sẽ điều chỉnh lớn. Tỉnh An Nguyên cũng không ngoại lệ.
Ninh Pháp như mặt trời mới lên, Ứng Đông Lưu cũng được Trung ương đánh giá cao. Trong năm cuối cùng này hai người bọn họ nhất định sẽ có chút mâu thuẫn trong cách dùng người. Nhất là khi bộ máy Hoài Khánh sẽ được điều chỉnh. Nếu đúng như lời Triệu Quốc Đống nói, Đàm Lập Phong làm Thị trưởng Hoài Khánh thì khi Ứng Đông Lưu lên chức, Đàm Lập Phong không chắc đã có thể thay thế Trần Anh Lộc.
Triệu Quốc Đống có thể nhảy ra, chời đợi cơ hội thích hợp không thể nghi ngờ chính là lựa chọn sáng suốt nhất.
Khi hai người đang nói chuyện, Lưu Nham cũng về.
Làm việc ở Bộ năng lượng, Lưu Nham khá thuận lợi. Y bây giờ coi như xếp thứ hai trong bốn vị Phó bộ trưởng, phụ trách cục điện lực, cục dầu mỏ và khí thiên nhiên, cục than. Lưu Nham vẫn muốn xuống địa phương nhận chức nhưng vẫn không có cơ hội thích hợp.
……………
Đứng trước cửa sổ, Triệu Quốc Đống có chút hoang mang. Chẳng lẽ một năm sau mình sẽ ở đây sao? Một năm tuy không dài nhưng một năm sau mình chắc chắn sẽ rời đi ư?
Thái Chánh Dương sẽ không tiếp tục ngồi trên chức Bộ trưởng Bộ năng lượng nữa, y sẽ đi đâu, xuống địa phương hay đổi sang bộ khác? Triệu Quốc Đống đoán khả năng xuống tỉnh cao hơn.
Vậy còn mình? Triệu Quốc Đống không cho rằng mình cùng Thái Chánh Dương xuống tỉnh sẽ thuận buồm xuôi gió. Trên thực tế Triệu Quốc Đống không thích sống dưới bóng ai khác. Hắn hy vọng một năm sau mình sẽ về tỉnh An Nguyên, đó mới là căn cơ sự nghiệp của hắn. Mặc kệ là Hoài Khánh, Ninh Lăng hay Thị xã nào khác thì hắn vẫn thích làm việc ở địa phương hơn. Nhìn một Thị xã dưới sự lãnh đạo của mình nó trở nên tốt đẹp hơn, cuộc sống dân chúng tăng lên, đó là lý tưởng của hắn.
Lưu Nhược Đồng không có ở đây làm Triệu Quốc Đống không có cảm giác nhà. Nhưng hắn phải học cách quen với việc này. Lưu Nhược Đồng từ lúc sinh ra đã không thuộc về gia đình, cô có công việc của mình, giống như hắn có công việc của mình vậy.
Chuông điện thoại di động vang lên, Triệu Quốc Đống không khỏi nhìu mày nhìn thì thấy bên An Nguyên gọi tới. Tin hắn sẽ rời khỏi Hoài Khánh mặc dù chưa truyền ra nhưng Triệu Quốc Đống biết tin này không dấu được bao lâu, có lẽ ba, năm ngày nữa sẽ truyền khắp Hoài Khánh. Chỉ là hắn bây giờ đi đâu còn chưa rõ. Thái Chánh Dương muốn hắn tới Bộ năng lượng, Qua Tĩnh lại muốn hắn lên làm phó Trưởng ban – Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy.
Triệu Quốc Đống không biết ai hy vọng mình tới Ban Tuyên giáo. Là Ninh Pháp hay Ứng Đông Lưu, hay là Qua Tĩnh tự chủ trương? Ở trên tỉnh thì hắn có thể ở gần mặt trời, sau này khi cục diện tỉnh thay đổi thì hắn cũng có thể thuận lợi tiến vào ánh mắt của lãnh đạo. Nhưng hắn lại mất cơ hội lên bộ rèn luyện. Đến Bộ năng lượng có nhiều lợi ích nhưng cũng có nhiều ẩn số. Đó là nếu cục diện chính trị tỉnh An Nguyên thay đổi, hắn không kịp về thì đường đi sau này của hắn sẽ có nhiều ẩn số.
/1736
|