Triệu Quốc Đống lặng lẽ suy nghĩ những gì Đường Lăng Phong nói. Không thể không nói tình hình Hoài Châu phức tạp ngoài tưởng tượng của hắn. Khó trách Vương Lệ Quyên mặc dù kết hợp với Tang Khắc Minh đã phát triển kinh tế khá tốt ở Hoài Châu nhưng theo hắn thấy thì bộ máy Hoài Châu vẫn có vấn đề.
Hắn vốn tưởng Vương Lệ Quyên muốn duy trì đoàn kết, có lợi cho triển khai công việc, hóa ra không phải vậy.
Triệu Quốc Đống biết bản quy hoạch đô thị mới này ảnh hưởng tới lợi ích rất nhiều người, bảo sao bên Hoài Châu lại không phản ứng mạnh đến thế.
Bọn họ không thể làm gì được ở Công ty khai thác đô thị, dù sao đây là cơ quan thuộc Thị xã quản lý, bọn họ cũng không thể nào chỉ trỏ với quy hoạch đô thị, bởi vì bọn họ biết cả Trần Anh Lộc và Triệu Quốc Đống đều chú trọng, không ai có thể ngăn cản được.
Triệu Quốc Đống về trụ sở Ủy ban mà vẫn phải suy nghĩ. Đường Lăng Phong có thể nói được như vậy đã là không dễ. Dù sao y cũng là Chính ủy phân cục Hoài Châu, Quận ủy Hoài Châu có sức ảnh hưởng lớn đối với y.
Triệu Quốc Đống thở dài một tiếng, Vương Lệ Quyên này đúng là không dễ, bị kẹp giữa mà muốn đạt được thành tích thì cố gắng đâu có ít.
Lại là một Quận Tây Giang mới ư?
Triệu Quốc Đống không biết nói gì về việc này.
Hắn không muốn làm Bao Thanh Thiên hoặc kẻ khiêu chiến quy tắc ngầm, bởi vì khi anh khiêu chiến cũng có nghĩa là anh phá hoại tất cả, sau đó xây dựng lại cả hệ thống. Nhưng mỗi lần hắn đều phải làm vậy giống như mình không có lựa chọn khác.
Vu Văn Lượng từ nhà đến chính quyền Thị xã đã là gần 10h tối.
Lệnh Hồ Triều vẫn ngồi chờ ở phòng thư ký, sau khi Vu Văn Lượng tới liền dẫn vào phòng Triệu Quốc Đống.
Vu Văn Lượng cảm thấy sẽ có việc lớn gì đó sẽ rơi vào người mình làm y vừa vui sướng vừa thấy có áp lực.
Triệu Quốc Đống gọi y tới buổi tối cũng có nghĩa dần nhét y vào vòng tròn của hắn. Lần chọn lựa người vào bộ máy Công ty khai thác đô thị, Triệu Quốc Đống đánh giá rất cao Vu Văn Lượng.
Triệu Quốc Đống không có lựa chọn nào khác. Trưởng ban thư ký Ủy ban Thị xã vẫn do Hứa Lộ Bình kiêm nhiệm, mà người này hắn không thể tin tưởng nổi. Trên tỉnh và Trần Anh Lộc chọn Hứa Lộ Bình làm Thị trưởng chỉ là kết quả cân bằng, theo Triệu Quốc Đống thấy như vậy là lãng phí một chức Phó thị trưởng.
Làm Thị trưởng, hắn cần chọn một người thân tín trong các Phó trưởng ban thư ký Ủy ban Thị xã, Quế Toàn Hữu đi, như vậy hắn càng cần chọn gấp hơn nữa.
Vu Văn Lượng là người tỉnh táo, lý trí, biết cách làm việc, vì vậy đã được Triệu Quốc Đống chọn thử.
Vu Văn Lượng ra khỏi văn phòng Triệu Quốc Đống đã là gần 12h đêm.
Chút hưng phấn trước đó đã tan hết, thay vào đó là cảm giác khẩn trương thêm phần áp lực.
Nhiệm vụ Triệu Quốc Đống giao cho y tuy nghe thì đơn giản, đó là lập tổ công tác đến Hoài Châu, hoàn toàn tìm hiểu việc giải phóng mặt bằng ở Hoài Châu có vấn đề gì không? Rốt cuộc là chính quyền hai cấp quận, xã thị trấn có vấn đề, hay là do yêu cầu của quần chúng nhân dân vượt qua chính sách mà Thị xã đưa ra? Ngoài ra còn có một vấn đề rất quan trọng đó là xem xem trong các thủ thục giải phóng mặt bằng và xây dựng ở Hoài Châu có nhân tố bên ngoài nào dính vào không?
……
- Như vậy theo chị sợ là không ổn.
Cù Vận Bạch hơi nhíu hàng mi cong nói.
- Ồ? Sao chị nói vậy?
Triệu Quốc Đống có chút ngạc nhiên nói.
Triệu Quốc Đống đã có thói quen trong công việc có gì khó khăn hay vui mừng đều nói chuyện với Cù Vận Bạch. Mặc dù Cù Vận Bạch bây giờ càng lúc càng bận, thời gian ở An Đô cũng ít, hai người thậm chí chưa chắc một tuần đã gặp được một lần, nhưng chỉ cần có cơ hội là sẽ ở bên nhau.
- Còn hơn 20 ngày nữa là diễn ra Hội nghị Đại hội đại biểu nhân dân Hoài Khánh, em chọn vấn đề như vậy là rất nhạy cảm, rất dễ gây phiền phức. Chẳng lẽ em không sợ nó sẽ ảnh hưởng đến việc bầu cử sao?
Cù Vận Bạch cảm thấy Triệu Quốc Đống sao lần này lại nghĩ đơn giản đến thế, ngay cả chuyện này cũng không nhìn ra.
- Chị nói nếu em để tổ công tác xuống Hoài Châu sẽ ảnh hưởng đến việc bầu làm Thị trưởng của em?
Triệu Quốc Đống lắc đầu nói:
- Em không cho rằng bọn họ có năng lực lớn đến thế. Hơn nữa em chỉ nhằm vào Hoài Châu mà thôi, trên Thị xã không thể không biết rõ nguyên nhân.
- Quốc Đống, em nghĩ đơn giản quá đó.
Cù Vận Bạch mặc chiếc váy ngủ màu tơ tằm, bên ngoài khoác thêm chiếc áo dày, cô đi một vòng trong phòng khác và nói:
- Chị cũng không cho rằng bọn họ có năng lực đó, nhưng em làm Phó thị trưởng thường trực đã hai năm, nếu như Thị trưởng không đạt số phiếu cao thì chính là thể hiện vấn đề chính trị.
- Nếu em là người mới tới, số phiếu không cao thì không vấn đề gì, do mọi người không biết em. Nhưng em ở Hoài Khánh hai năm, được phiếu thấp sẽ khác hẳn, sẽ ảnh hưởng đến uy tín và quyền lực Thị trưởng của em sau này. Ở mức độ nào đó có nghĩa em không được đại biểu của quần chúng nhân dân ủng hộ, cũng nói rõ sự tin tưởng của dân chúng đối với em. Mặc dù đây chưa chắc là thật nhưng vẫn sẽ có chuyện. Ở vấn đề này chị thấy em đã hơi mạo hiểm.
Triệu Quốc Đống im lặng không nói. Hắn đúng là không nghĩ tới việc này. Triệu Quốc Đống tin không ai có thể thay đổi kết quả tuyển cử, cũng không ai dám. Trừ khi Trần Anh Lộc dám liều cuộc sống chính trị của y.
Nhưng vấn đề Cù Vận Bạch nói thì rất có thể sẽ xuất hiện.
Hoài Châu là quận lớn về kinh tế của Hoài Khánh. Nếu bên Hoài Châu ám chỉ quy hoạch đô thị ảnh hưởng đến lợi ích của Hoài Châu, như vậy rất có thể khiến đại biểu của Hoài Châu có ý kiến với hắn, qua đó ảnh hưởng đến việc bỏ phiếu của bọn họ.
Nhất là Hoài Châu nếu như được một số người trên Thị xã ủng hộ thì tâm trạng này rất có thể lan tới mấy huyện khác. Có vài huyện cho rằng phương án này chỉ Khu Khai Phát và Khánh Châu được lợi, còn đâu quên đi lợi ích các huyện.
Nếu số phiếu của hắn quá thấp, như vậy nhất định sẽ thành tin tức rung động cả nền chính trị Hoài Khánh, thậm chí tạo thành phản ứng dây chuyền, có lẽ sẽ ảnh hưởng lớn tới các chính sách mà hắn đưa ra.
Ở điểm này Cù Vận Bạch nhìn rõ ràng hơn hắn. Mà bản thân hắn lại chỉ muốn làm được việc, chứ không bận tâm quá nhiều tới việc khác.
- Chị nói đúng, em đúng là có chút kích động.
Triệu Quốc Đống hít sâu một hơi nói:
- Em thấy phái tổ công tác xuống không phải không được nhưng cần điều chỉnh cách làm việc một chút.
- Đúng, cần điều chỉnh.
Cù Vận Bạch khen hắn:
- Phái tổ công tác tìm hiểu rõ tình hình là điều bình thường, tỏ vẻ Thị xã tôn trọng tình hình mà quận, Thị trưởng phản ánh lên. 20 ngày thoáng cái là qua, hơn nữa tổ công tác xuống Hoài Châu cũng coi như gây áp lực. Đây là vừa không nói rõ Hoài Châu làm việc bất lực, cũng không ủng hộ chủ trương và yêu cầu của Hoài Châu, mà là muốn tìm hiểu rõ tình hình, cách này tiến có thể công, lui có thể thủ, coi như là ám chỉ với Hoài Châu. Còn đâu xem Hoài Châu biểu hiện. Ở điểm này em chiếm ưu thế, có lý lẽ, chị cảm thấy công việc trung tâm của em chính là lắng nghe ý dân, dù chỉ là tỏ thái cũng được.
Triệu Quốc Đống cười cười một tiếng. Hắn giống như ứng cử viên tổng thống, Cù Vận Bạch là quân sư của hắn, là người phân tích và đưa ra kế hoạch cho hắn.
- Chờ sau khi em được số phiếu cao, em cũng đã có đủ thời gian điều tra, phân tích tình hình. Dù ngay lập tức không xử lý được thì em cũng còn thời gian để thay đổi. Còn trước khi tuyển cử mà có mạo hiểm chính là biểu hiện chưa thành thực. Trên tỉnh và Trần Anh Lộc sẽ có cái nhìn.
Hắn vốn tưởng Vương Lệ Quyên muốn duy trì đoàn kết, có lợi cho triển khai công việc, hóa ra không phải vậy.
Triệu Quốc Đống biết bản quy hoạch đô thị mới này ảnh hưởng tới lợi ích rất nhiều người, bảo sao bên Hoài Châu lại không phản ứng mạnh đến thế.
Bọn họ không thể làm gì được ở Công ty khai thác đô thị, dù sao đây là cơ quan thuộc Thị xã quản lý, bọn họ cũng không thể nào chỉ trỏ với quy hoạch đô thị, bởi vì bọn họ biết cả Trần Anh Lộc và Triệu Quốc Đống đều chú trọng, không ai có thể ngăn cản được.
Triệu Quốc Đống về trụ sở Ủy ban mà vẫn phải suy nghĩ. Đường Lăng Phong có thể nói được như vậy đã là không dễ. Dù sao y cũng là Chính ủy phân cục Hoài Châu, Quận ủy Hoài Châu có sức ảnh hưởng lớn đối với y.
Triệu Quốc Đống thở dài một tiếng, Vương Lệ Quyên này đúng là không dễ, bị kẹp giữa mà muốn đạt được thành tích thì cố gắng đâu có ít.
Lại là một Quận Tây Giang mới ư?
Triệu Quốc Đống không biết nói gì về việc này.
Hắn không muốn làm Bao Thanh Thiên hoặc kẻ khiêu chiến quy tắc ngầm, bởi vì khi anh khiêu chiến cũng có nghĩa là anh phá hoại tất cả, sau đó xây dựng lại cả hệ thống. Nhưng mỗi lần hắn đều phải làm vậy giống như mình không có lựa chọn khác.
Vu Văn Lượng từ nhà đến chính quyền Thị xã đã là gần 10h tối.
Lệnh Hồ Triều vẫn ngồi chờ ở phòng thư ký, sau khi Vu Văn Lượng tới liền dẫn vào phòng Triệu Quốc Đống.
Vu Văn Lượng cảm thấy sẽ có việc lớn gì đó sẽ rơi vào người mình làm y vừa vui sướng vừa thấy có áp lực.
Triệu Quốc Đống gọi y tới buổi tối cũng có nghĩa dần nhét y vào vòng tròn của hắn. Lần chọn lựa người vào bộ máy Công ty khai thác đô thị, Triệu Quốc Đống đánh giá rất cao Vu Văn Lượng.
Triệu Quốc Đống không có lựa chọn nào khác. Trưởng ban thư ký Ủy ban Thị xã vẫn do Hứa Lộ Bình kiêm nhiệm, mà người này hắn không thể tin tưởng nổi. Trên tỉnh và Trần Anh Lộc chọn Hứa Lộ Bình làm Thị trưởng chỉ là kết quả cân bằng, theo Triệu Quốc Đống thấy như vậy là lãng phí một chức Phó thị trưởng.
Làm Thị trưởng, hắn cần chọn một người thân tín trong các Phó trưởng ban thư ký Ủy ban Thị xã, Quế Toàn Hữu đi, như vậy hắn càng cần chọn gấp hơn nữa.
Vu Văn Lượng là người tỉnh táo, lý trí, biết cách làm việc, vì vậy đã được Triệu Quốc Đống chọn thử.
Vu Văn Lượng ra khỏi văn phòng Triệu Quốc Đống đã là gần 12h đêm.
Chút hưng phấn trước đó đã tan hết, thay vào đó là cảm giác khẩn trương thêm phần áp lực.
Nhiệm vụ Triệu Quốc Đống giao cho y tuy nghe thì đơn giản, đó là lập tổ công tác đến Hoài Châu, hoàn toàn tìm hiểu việc giải phóng mặt bằng ở Hoài Châu có vấn đề gì không? Rốt cuộc là chính quyền hai cấp quận, xã thị trấn có vấn đề, hay là do yêu cầu của quần chúng nhân dân vượt qua chính sách mà Thị xã đưa ra? Ngoài ra còn có một vấn đề rất quan trọng đó là xem xem trong các thủ thục giải phóng mặt bằng và xây dựng ở Hoài Châu có nhân tố bên ngoài nào dính vào không?
……
- Như vậy theo chị sợ là không ổn.
Cù Vận Bạch hơi nhíu hàng mi cong nói.
- Ồ? Sao chị nói vậy?
Triệu Quốc Đống có chút ngạc nhiên nói.
Triệu Quốc Đống đã có thói quen trong công việc có gì khó khăn hay vui mừng đều nói chuyện với Cù Vận Bạch. Mặc dù Cù Vận Bạch bây giờ càng lúc càng bận, thời gian ở An Đô cũng ít, hai người thậm chí chưa chắc một tuần đã gặp được một lần, nhưng chỉ cần có cơ hội là sẽ ở bên nhau.
- Còn hơn 20 ngày nữa là diễn ra Hội nghị Đại hội đại biểu nhân dân Hoài Khánh, em chọn vấn đề như vậy là rất nhạy cảm, rất dễ gây phiền phức. Chẳng lẽ em không sợ nó sẽ ảnh hưởng đến việc bầu cử sao?
Cù Vận Bạch cảm thấy Triệu Quốc Đống sao lần này lại nghĩ đơn giản đến thế, ngay cả chuyện này cũng không nhìn ra.
- Chị nói nếu em để tổ công tác xuống Hoài Châu sẽ ảnh hưởng đến việc bầu làm Thị trưởng của em?
Triệu Quốc Đống lắc đầu nói:
- Em không cho rằng bọn họ có năng lực lớn đến thế. Hơn nữa em chỉ nhằm vào Hoài Châu mà thôi, trên Thị xã không thể không biết rõ nguyên nhân.
- Quốc Đống, em nghĩ đơn giản quá đó.
Cù Vận Bạch mặc chiếc váy ngủ màu tơ tằm, bên ngoài khoác thêm chiếc áo dày, cô đi một vòng trong phòng khác và nói:
- Chị cũng không cho rằng bọn họ có năng lực đó, nhưng em làm Phó thị trưởng thường trực đã hai năm, nếu như Thị trưởng không đạt số phiếu cao thì chính là thể hiện vấn đề chính trị.
- Nếu em là người mới tới, số phiếu không cao thì không vấn đề gì, do mọi người không biết em. Nhưng em ở Hoài Khánh hai năm, được phiếu thấp sẽ khác hẳn, sẽ ảnh hưởng đến uy tín và quyền lực Thị trưởng của em sau này. Ở mức độ nào đó có nghĩa em không được đại biểu của quần chúng nhân dân ủng hộ, cũng nói rõ sự tin tưởng của dân chúng đối với em. Mặc dù đây chưa chắc là thật nhưng vẫn sẽ có chuyện. Ở vấn đề này chị thấy em đã hơi mạo hiểm.
Triệu Quốc Đống im lặng không nói. Hắn đúng là không nghĩ tới việc này. Triệu Quốc Đống tin không ai có thể thay đổi kết quả tuyển cử, cũng không ai dám. Trừ khi Trần Anh Lộc dám liều cuộc sống chính trị của y.
Nhưng vấn đề Cù Vận Bạch nói thì rất có thể sẽ xuất hiện.
Hoài Châu là quận lớn về kinh tế của Hoài Khánh. Nếu bên Hoài Châu ám chỉ quy hoạch đô thị ảnh hưởng đến lợi ích của Hoài Châu, như vậy rất có thể khiến đại biểu của Hoài Châu có ý kiến với hắn, qua đó ảnh hưởng đến việc bỏ phiếu của bọn họ.
Nhất là Hoài Châu nếu như được một số người trên Thị xã ủng hộ thì tâm trạng này rất có thể lan tới mấy huyện khác. Có vài huyện cho rằng phương án này chỉ Khu Khai Phát và Khánh Châu được lợi, còn đâu quên đi lợi ích các huyện.
Nếu số phiếu của hắn quá thấp, như vậy nhất định sẽ thành tin tức rung động cả nền chính trị Hoài Khánh, thậm chí tạo thành phản ứng dây chuyền, có lẽ sẽ ảnh hưởng lớn tới các chính sách mà hắn đưa ra.
Ở điểm này Cù Vận Bạch nhìn rõ ràng hơn hắn. Mà bản thân hắn lại chỉ muốn làm được việc, chứ không bận tâm quá nhiều tới việc khác.
- Chị nói đúng, em đúng là có chút kích động.
Triệu Quốc Đống hít sâu một hơi nói:
- Em thấy phái tổ công tác xuống không phải không được nhưng cần điều chỉnh cách làm việc một chút.
- Đúng, cần điều chỉnh.
Cù Vận Bạch khen hắn:
- Phái tổ công tác tìm hiểu rõ tình hình là điều bình thường, tỏ vẻ Thị xã tôn trọng tình hình mà quận, Thị trưởng phản ánh lên. 20 ngày thoáng cái là qua, hơn nữa tổ công tác xuống Hoài Châu cũng coi như gây áp lực. Đây là vừa không nói rõ Hoài Châu làm việc bất lực, cũng không ủng hộ chủ trương và yêu cầu của Hoài Châu, mà là muốn tìm hiểu rõ tình hình, cách này tiến có thể công, lui có thể thủ, coi như là ám chỉ với Hoài Châu. Còn đâu xem Hoài Châu biểu hiện. Ở điểm này em chiếm ưu thế, có lý lẽ, chị cảm thấy công việc trung tâm của em chính là lắng nghe ý dân, dù chỉ là tỏ thái cũng được.
Triệu Quốc Đống cười cười một tiếng. Hắn giống như ứng cử viên tổng thống, Cù Vận Bạch là quân sư của hắn, là người phân tích và đưa ra kế hoạch cho hắn.
- Chờ sau khi em được số phiếu cao, em cũng đã có đủ thời gian điều tra, phân tích tình hình. Dù ngay lập tức không xử lý được thì em cũng còn thời gian để thay đổi. Còn trước khi tuyển cử mà có mạo hiểm chính là biểu hiện chưa thành thực. Trên tỉnh và Trần Anh Lộc sẽ có cái nhìn.
/1736
|