Không khí buổi sáng mát mẻ làm người ta vui sướng. Trưa có thể ngồi cạnh dòng suối trong rừng hoặc là vào phòng đọc sách, đọc báo, nếu không sẽ sang hồ buông cần. Thời gian một ngày cứ thế trôi qua, anh muốn giữ thời gian lại cũng không thể.
Dương Thiên Bồi cùng Kiều Huy ăn trưa xong liền đi. Buổi sáng hôm nay làm bọn họ được thả lỏng. Công trình khách sạn ngoại giao ở giữa hồ Lô Châu cũng là một hạng mục rất quan trọng của Tập đoàn Thiên Phu. Hạng mục này đối với Tập đoàn Thiên Phu có thể nói chỉ có thể thành công, không thể thất bại.
- Vân Hải vẫn chưa lên sao?
Triệu Quốc Đống bỏ sách xuống nhìn đồng hồ rồi nhìn Đức Sơn.
- Chú hình như ở đây với anh cảm thấy không được tự nhiên sao?
- Ha ha, anh, anh đừng nói vậy chứ. Anh còn có sách để xem, nhưng em lại chỉ có thể ngồi không đó.
Đức Sơn chép miệng nói:
- Thằng ranh Vân Hải này oai quá, để hai ông anh ở đây chờ mà mãi không lên.
- Đừng giục nó. Nó có việc của mình, anh thật ra hy vọng Vân Hải có thể đi theo con đường đã chọn.
Triệu Quốc Đống rất tò mò với sự ngạc nhiên mà Triệu Vân Hải sẽ mang tới cho hắn. Từ năm trước khi hắn kết hôn, Vân Hải vẫn giữ sự bí ẩn. Vân Hải trước khi thành công sẽ không để mấy ông anh biết, bao gồm của Triệu Quốc Đống. Mấy ông anh đều ủng hộ Vân Hải đi theo con đường riêng của mình nhưng không hỏi nhiều. Chỉ biết Vân Hải đã bắt tay tiến vào ngành nào đó của mạng.
- Ha ha, thằng này giấu rất giỏi. Em và Trường Xuyên nói bóng nói gió hỏi mà nó không nói, bọn em cũng không miễn cưỡng. Chẳng qua em thấy nó sắp đốt hết 20 triệu rồi.
Đức Sơn cười nói.
Xe Desert Prince xuất hiện trong tầm mắt. Vân Hải đã xuất hiện.
Vân Hải suốt ngày trên máy bay nên không mua xe. Lúc về An Đô liền dùng xe Desert Prince được Triệu Quốc Đống để ở biệt thự Thiển Loan. Vân Hải lúc về cần thì gọi cho Cù Vận Bạch lấy xe.
Vân Hải biết ông anh mình có quan hệ không bình thường với phó Tổng giám đốc Tập đoàn Thiên Phu, hơn nữa cũng mơ hồ biết quan hệ đã kéo dài năm sáu năm, còn hơn cả quan hệ giữa Triệu Quốc Đống và Lưu Nhược Đồng.
Chỉ là người phụ nữ này vẫn chưa kết hôn. Nếu như hai người thật sự yêu nhau thì sao không kết hôn?
Theo Vân Hải thấy Cù Vận Bạch là người phụ nữ đầy khí chất và quyến rũ, còn nho nhã, lễ độ. Vân Hải có ấn tượng tốt đối với chị ta. Lúc y về An Đô gọi cho Triệu Quốc Đống lấy xe, Triệu Quốc Đống bảo Vân Hải trực tiếp cho Cù Vận Bạch. Cù Vận Bạch liền dẫn y tới biệt thự Thiển Loan lấy xe.
Căn biệt thự rõ ràng có hình ảnh của ông anh, nhất là hộp trà Trúc diệp thanh là thứ ông anh thích nhất, hơn nữa đôi dép nam nói rõ có nam chủ nhân, ngoài ông anh còn là ai?
Vân Hải biết ông anh mình ở chuyện tình cảm thiếu sự quyết đoán, thậm chí còn hơi trăng hoa. Đây có lẽ là nhược điểm duy nhất của ông anh. Ở điểm này còn hơn cả nhị ca.
Nhị ca mặc dù phong lưu nhưng lại là nhà kinh doanh, hơn nữa chủ yếu là quan hệ với giới nghệ sĩ, dù tạo thành chút sóng gió, được truyền thông đưa tin thì cũng là hai bên tình nguyện. Mấy chuyện này có khi còn làm nghệ sĩ nổi tiếng thêm.
Quan trọng nhất là Nhị ca rất phong độ trong quan hệ với phái nữ. Các cô gái chia tay Nhị ca đều giữ quan hệ tốt đẹp. Vân Hải thậm chí còn gặp một cô người mẫu nổi tiếng chia tay Nhị ca hai năm nhưng khi gặp vẫn rất thân mật.
Cho nên Nhị ca vẫn tự hào vì việc này, tự nhận mình trăng hoa nhưng luôn được gái yêu.
So sánh với sự quyết đoán và nghệ thuật của Nhị ca, đại ca có vẻ thiếu quyết đoán ở điểm này. Ít nhất theo Vân Hải thấy thì có quan hệ với một người phụ nữ quá lâu sẽ chuốc họa. Đương nhiên Vân Hải không cho rằng Cù Vận Bạch hay Cổ Tiểu Âu sẽ gây phiền toái cho anh mình.
Triệu Quốc Đống không biết Vân Hải ngồi bên cạnh mình mà nghĩ nhiều như vậy. Vân Hải sau khi lấy được tiền chuyển nhượng cổ phần đã biến mất tăm, điều này làm Triệu gia khá lo lắng.
Cũng may Vân Hải đi đâu cũng hay gọi về, sau đó Vân Hải đến phát triển chính ở Thượng Hải. Theo Trường Xuyên nói thì Vân Hải đã tụ tập một nhóm cao thủ nhiệt huyết lĩnh vực mạng, hơn nữa cũng đăng ký thành lập công ty.
Triệu Quốc Đống lẳng lặng ngồi nghe Vân Hải nói chuyện. Vân Hải lúc này đã trầm tĩnh hơn nhiều, không còn vẻ non nớt như xưa. Xem ra hơn năm mưa gió làm Vân Hải trưởng thành không ít.
Ngay cả Đức Sơn cũng bị hấp dẫn bởi cuộc sống chạy quanh khắp nơi của Vân Hải. Vân Hải cầm hơn 20 triệu mà không mua một chiếc xe, có thể nói tiết kiệm chi tiêu nhưng để xây dựng công ty lại tiêu tiền như nước.
Đến khi Vân Hải rời đi, Triệu Quốc Đống vẫn suy nghĩ về các trang web mà Vân Hải nói tới.
Ngành công nghệ thông tin bây giờ đang rất được ưa chuộng nhưng không có nghĩa bây giờ anh chơi tốt thì sau này sẽ thành công. Sóng sau đè sóng trước, biển hút cát, những lời này như chân lý trong làm việc công nghệ thông tin, khiến không biết bao người ngã xuống, ai có thể là người trên lưng ngựa lâu nhất?
Triệu Quốc Đống không nghĩ tới sẽ can thiệp vào sự nghiệp mà Vân Hải theo đuổi, nhưng không có nghĩa là để mặc Vân Hải theo đuổi. Hắn thi thoảng cũng cần nhắc nhở Vân Hải. Các trang web nên kinh doanh như thế nào, lĩnh vực du lịch trên mạng làm như thế nào phối hợp tốt với du lịch truyền thống, mấy vấn đề này đều cần suy nghĩ kỹ càng. Nhưng có một thực tế là sắp tới mạng inte sẽ tiến vào giai đoạn ngủ đông. Hai hạng mục Vân Hải đầu tư có thể duy trì qua giai đoạn ngủ đông này không?
Cổ phần của Vân Hải ở Thương Lãng đã chuyển nhượng hoàn toàn cho người trong Thương Lãng để lấy thêm 40 triệu. Trường Xuyên, Khuất Bình và Mễ Linh là người mau được, đây có lẽ là nguyên nhân chính khiến Vân Hải rất tự tin. Nhưng ngành công nghệ thông tin là ngành tiêu tốn rất nhiều, có thể nói ngoài sức tưởng tượng của người khác. Triệu Quốc Đống không biết Vân Hải cười tới cuối cùng hay không? Nhưng hắn cũng rất chú trọng khoản đầu tư khác của Vân Hải.
Ngay cả Triệu Quốc Đống cũng không ngờ Vân Hải làm như thế nào lại mua được cổ phần của công ty điện tín Tứ Hòa. Vân Hải lấy danh nghĩa nhà đầu tư tự do bỏ ra 100 ngàn USD để mua lại 15% cổ phần, hai người bạn thân khác của Vân Hải cũng mua mỗi người 15%.
Vân Hải đã không còn là cậu sinh viên không hiểu xã hội nữa, cũng không phải người mới tham gia công việc, Vân Hải có lý tưởng của mình. Giống như việc bán lại cổ phần ở Thương Lãng vậy, Vân Hải cũng không nói chuyện với Triệu Quốc Đống mà lặng lẽ làm. Nếu như không phải Vân Hải chủ động nói chuyện với Triệu Quốc Đống thì hắn đúng là vẫn không biết gì. Vân Hải có lẽ lo Triệu Quốc Đống ngăn cản, muốn dùng cách khác để giúp.
Mỗi anh em đều đã trưởng thành, có mục tiêu của mình. Thành công hay không không quan trọng, chủ yếu là kiên cường đi về phía trước. Vân Hải là như vậy, bản thân Triệu Quốc Đống không phải như vậy sao?
Dương Thiên Bồi cùng Kiều Huy ăn trưa xong liền đi. Buổi sáng hôm nay làm bọn họ được thả lỏng. Công trình khách sạn ngoại giao ở giữa hồ Lô Châu cũng là một hạng mục rất quan trọng của Tập đoàn Thiên Phu. Hạng mục này đối với Tập đoàn Thiên Phu có thể nói chỉ có thể thành công, không thể thất bại.
- Vân Hải vẫn chưa lên sao?
Triệu Quốc Đống bỏ sách xuống nhìn đồng hồ rồi nhìn Đức Sơn.
- Chú hình như ở đây với anh cảm thấy không được tự nhiên sao?
- Ha ha, anh, anh đừng nói vậy chứ. Anh còn có sách để xem, nhưng em lại chỉ có thể ngồi không đó.
Đức Sơn chép miệng nói:
- Thằng ranh Vân Hải này oai quá, để hai ông anh ở đây chờ mà mãi không lên.
- Đừng giục nó. Nó có việc của mình, anh thật ra hy vọng Vân Hải có thể đi theo con đường đã chọn.
Triệu Quốc Đống rất tò mò với sự ngạc nhiên mà Triệu Vân Hải sẽ mang tới cho hắn. Từ năm trước khi hắn kết hôn, Vân Hải vẫn giữ sự bí ẩn. Vân Hải trước khi thành công sẽ không để mấy ông anh biết, bao gồm của Triệu Quốc Đống. Mấy ông anh đều ủng hộ Vân Hải đi theo con đường riêng của mình nhưng không hỏi nhiều. Chỉ biết Vân Hải đã bắt tay tiến vào ngành nào đó của mạng.
- Ha ha, thằng này giấu rất giỏi. Em và Trường Xuyên nói bóng nói gió hỏi mà nó không nói, bọn em cũng không miễn cưỡng. Chẳng qua em thấy nó sắp đốt hết 20 triệu rồi.
Đức Sơn cười nói.
Xe Desert Prince xuất hiện trong tầm mắt. Vân Hải đã xuất hiện.
Vân Hải suốt ngày trên máy bay nên không mua xe. Lúc về An Đô liền dùng xe Desert Prince được Triệu Quốc Đống để ở biệt thự Thiển Loan. Vân Hải lúc về cần thì gọi cho Cù Vận Bạch lấy xe.
Vân Hải biết ông anh mình có quan hệ không bình thường với phó Tổng giám đốc Tập đoàn Thiên Phu, hơn nữa cũng mơ hồ biết quan hệ đã kéo dài năm sáu năm, còn hơn cả quan hệ giữa Triệu Quốc Đống và Lưu Nhược Đồng.
Chỉ là người phụ nữ này vẫn chưa kết hôn. Nếu như hai người thật sự yêu nhau thì sao không kết hôn?
Theo Vân Hải thấy Cù Vận Bạch là người phụ nữ đầy khí chất và quyến rũ, còn nho nhã, lễ độ. Vân Hải có ấn tượng tốt đối với chị ta. Lúc y về An Đô gọi cho Triệu Quốc Đống lấy xe, Triệu Quốc Đống bảo Vân Hải trực tiếp cho Cù Vận Bạch. Cù Vận Bạch liền dẫn y tới biệt thự Thiển Loan lấy xe.
Căn biệt thự rõ ràng có hình ảnh của ông anh, nhất là hộp trà Trúc diệp thanh là thứ ông anh thích nhất, hơn nữa đôi dép nam nói rõ có nam chủ nhân, ngoài ông anh còn là ai?
Vân Hải biết ông anh mình ở chuyện tình cảm thiếu sự quyết đoán, thậm chí còn hơi trăng hoa. Đây có lẽ là nhược điểm duy nhất của ông anh. Ở điểm này còn hơn cả nhị ca.
Nhị ca mặc dù phong lưu nhưng lại là nhà kinh doanh, hơn nữa chủ yếu là quan hệ với giới nghệ sĩ, dù tạo thành chút sóng gió, được truyền thông đưa tin thì cũng là hai bên tình nguyện. Mấy chuyện này có khi còn làm nghệ sĩ nổi tiếng thêm.
Quan trọng nhất là Nhị ca rất phong độ trong quan hệ với phái nữ. Các cô gái chia tay Nhị ca đều giữ quan hệ tốt đẹp. Vân Hải thậm chí còn gặp một cô người mẫu nổi tiếng chia tay Nhị ca hai năm nhưng khi gặp vẫn rất thân mật.
Cho nên Nhị ca vẫn tự hào vì việc này, tự nhận mình trăng hoa nhưng luôn được gái yêu.
So sánh với sự quyết đoán và nghệ thuật của Nhị ca, đại ca có vẻ thiếu quyết đoán ở điểm này. Ít nhất theo Vân Hải thấy thì có quan hệ với một người phụ nữ quá lâu sẽ chuốc họa. Đương nhiên Vân Hải không cho rằng Cù Vận Bạch hay Cổ Tiểu Âu sẽ gây phiền toái cho anh mình.
Triệu Quốc Đống không biết Vân Hải ngồi bên cạnh mình mà nghĩ nhiều như vậy. Vân Hải sau khi lấy được tiền chuyển nhượng cổ phần đã biến mất tăm, điều này làm Triệu gia khá lo lắng.
Cũng may Vân Hải đi đâu cũng hay gọi về, sau đó Vân Hải đến phát triển chính ở Thượng Hải. Theo Trường Xuyên nói thì Vân Hải đã tụ tập một nhóm cao thủ nhiệt huyết lĩnh vực mạng, hơn nữa cũng đăng ký thành lập công ty.
Triệu Quốc Đống lẳng lặng ngồi nghe Vân Hải nói chuyện. Vân Hải lúc này đã trầm tĩnh hơn nhiều, không còn vẻ non nớt như xưa. Xem ra hơn năm mưa gió làm Vân Hải trưởng thành không ít.
Ngay cả Đức Sơn cũng bị hấp dẫn bởi cuộc sống chạy quanh khắp nơi của Vân Hải. Vân Hải cầm hơn 20 triệu mà không mua một chiếc xe, có thể nói tiết kiệm chi tiêu nhưng để xây dựng công ty lại tiêu tiền như nước.
Đến khi Vân Hải rời đi, Triệu Quốc Đống vẫn suy nghĩ về các trang web mà Vân Hải nói tới.
Ngành công nghệ thông tin bây giờ đang rất được ưa chuộng nhưng không có nghĩa bây giờ anh chơi tốt thì sau này sẽ thành công. Sóng sau đè sóng trước, biển hút cát, những lời này như chân lý trong làm việc công nghệ thông tin, khiến không biết bao người ngã xuống, ai có thể là người trên lưng ngựa lâu nhất?
Triệu Quốc Đống không nghĩ tới sẽ can thiệp vào sự nghiệp mà Vân Hải theo đuổi, nhưng không có nghĩa là để mặc Vân Hải theo đuổi. Hắn thi thoảng cũng cần nhắc nhở Vân Hải. Các trang web nên kinh doanh như thế nào, lĩnh vực du lịch trên mạng làm như thế nào phối hợp tốt với du lịch truyền thống, mấy vấn đề này đều cần suy nghĩ kỹ càng. Nhưng có một thực tế là sắp tới mạng inte sẽ tiến vào giai đoạn ngủ đông. Hai hạng mục Vân Hải đầu tư có thể duy trì qua giai đoạn ngủ đông này không?
Cổ phần của Vân Hải ở Thương Lãng đã chuyển nhượng hoàn toàn cho người trong Thương Lãng để lấy thêm 40 triệu. Trường Xuyên, Khuất Bình và Mễ Linh là người mau được, đây có lẽ là nguyên nhân chính khiến Vân Hải rất tự tin. Nhưng ngành công nghệ thông tin là ngành tiêu tốn rất nhiều, có thể nói ngoài sức tưởng tượng của người khác. Triệu Quốc Đống không biết Vân Hải cười tới cuối cùng hay không? Nhưng hắn cũng rất chú trọng khoản đầu tư khác của Vân Hải.
Ngay cả Triệu Quốc Đống cũng không ngờ Vân Hải làm như thế nào lại mua được cổ phần của công ty điện tín Tứ Hòa. Vân Hải lấy danh nghĩa nhà đầu tư tự do bỏ ra 100 ngàn USD để mua lại 15% cổ phần, hai người bạn thân khác của Vân Hải cũng mua mỗi người 15%.
Vân Hải đã không còn là cậu sinh viên không hiểu xã hội nữa, cũng không phải người mới tham gia công việc, Vân Hải có lý tưởng của mình. Giống như việc bán lại cổ phần ở Thương Lãng vậy, Vân Hải cũng không nói chuyện với Triệu Quốc Đống mà lặng lẽ làm. Nếu như không phải Vân Hải chủ động nói chuyện với Triệu Quốc Đống thì hắn đúng là vẫn không biết gì. Vân Hải có lẽ lo Triệu Quốc Đống ngăn cản, muốn dùng cách khác để giúp.
Mỗi anh em đều đã trưởng thành, có mục tiêu của mình. Thành công hay không không quan trọng, chủ yếu là kiên cường đi về phía trước. Vân Hải là như vậy, bản thân Triệu Quốc Đống không phải như vậy sao?
/1736
|