Bạch Nhất Minh thoáng nhíu mày, Chung Dược Quân nếu nói ở công chúng, nói với dân chúng thì sẽ rất có sức cuốn hút. Nhưng đây là hội nghị thường ủy, hơn mười người ngồi đây đâu dễ gì bị tình cảm ảnh hưởng. Lời này tuy có sức hiệu triệu mãnh liệt nhưng các thường vụ quyết định vận mệnh một tỉnh thì bọn họ thường có thái độ bình tĩnh nhìn nhận sự lợi hại của vấn đề chứ không bị mấy lời lẽ mê hoặc.
Hắn rất tự nhiên liếc nhìn Lăng Chính Dược, Lăng Chính Dược có vẻ cũng đang chăm chú lắng nghe Chung Dược Quân nói nhưng Bạch Nhất Minh có thể khẳng định lúc này Lăng Chính Dược sợ là đang cười lạnh trong lòng. Phương án của Chung Dược Quân không biết đã được mọi người nghiên cứu bao lần, hôm nay đưa ra cũng không thay đổi về chất, nội dung chủ yếu là giải quyết vấn đề bảo hiểm y tế cho dân chúng có và không có hộ khẩu Tây Giang mà thôi.
Phương án tuy tốt nhưng chức thực như thế nào, có phải là nóng lòng cầu thành không? Bạch Nhất Minh rất bất mãn sự liều lĩnh về chính trị của Chung Dược Quân, nói trắng ra là thích tạo tiếng tăm, muốn được lãnh đạo trung ương tán thành, Ninh Lăng hình như vẫn có truyền thống này.
Nhưng bây giờ đã không phải thời Triệu Quốc Đống chủ chính Ninh Lăng, hơn nữa Triệu Quốc Đống mặc dù dùng không ít mánh lới nhưng đúng là có đủ tự tin để làm, điểm này Bạch Nhất Minh cũng phải thừa nhận. Ninh Lăng từ khu vực nghèo khó trở thành đứng đầu kinh tế các thị xã toàn quốc không phải do khoe khoang mà có được.
Bạch Nhất Minh cũng không cho rằng Chung Dược Quân có thực lực làm Ninh Lăng biến đổi như vậy. Theo y thấy Chung Dược Quân chủ yếu là rập khuôn cũ mà Triệu Quốc Đống để lại, đảm bảo Ninh Lăng phát triển ổn định mà thôi. Chung Dược Quân bây giờ muốn tìm điểm đột phá, ở mảng kinh tế không tìm được chiêu mới, có lẽ Chung Dược Quân không dám giở chiêu gì mới nên chỉ có thể nhằm vào vấn đề dân sinh mà trung ương càng lúc càng quan tâm.
Nhằm vào vấn đề dân sinh không phải không thể được, nhất là khi trung ương đưa ý kiến để dân chúng hưởng thành quả phát triển, nhưng Bạch Nhất Minh cho rằng Chung Dược Quân có thể tiến hành xây dựng nhà xã hội, miễn phí giáo dục, nếu nói anh cảm thấy xây dựng nhà xã hội là công lao của Triệu Quốc Đống, vậy anh có thể tiến hành miễn phí giáo dục hoặc là đẩy mạnh xây dựng cơ sở vật chất ở nông thôn, đây cũng là chuyện tốt đối với đông đảo nông dân. Nhưng Chung Dược Quân lại chọn cải cách y tế làm điểm đột phá, Bạch Nhất Minh cho rằng đây là cách làm không khôn ngoan.
Cải cách y tế vẫn là một công trình hệ thống đầy phức tạp và mẫn cảm nhất, không chỉ đơn giản là trả tiền chữa bệnh cho dân chúng mà còn liên quan đến cơ cấu y tế và cơ cấu quản lý y tế, liên quan đến cơ sở y tế nhà nước và tư nhân, liên quan đến các công ty thuốc và cơ sở y tế….
- Bí thư Dược Quân, cải cách y tế có một vấn đề rất quan trọng đó là làm như thế nào giải quyết được quan hệ đặc thù giữa cơ sở y tế và người bệnh. Ừ, bệnh nhân nhờ vào cơ sở y tế, hy vọng cơ sở y tế có thể chữa trị tốt nhất, mà cơ sở y tế nắm giữ sức khỏe của bệnh nhân, theo lý thuyết chỉ cần nhân viên y tế có đạo đức nghề nghiệp dựa theo tiêu chuẩn chữa bệnh mà chữa. nhưng trong thực tế thì việc bệnh nhân phải lo lót phong bì cho bác sĩ, y tá xuất hiện ở khắp nơi. Nếu như tất cả bệnh nhân đều được tài chính nhà nước chi trả, vậy đạo đức của bác sĩ, y tá có còn không? Có tiến hành kê quá căn bệnh, đơn thuốc không?
Quan Kinh Sơn mỉm cười nói:
- Tôi cảm thấy các anh có thể dự tính quá lạc quan về khoản tài chính phải bỏ ra, hơn nữa phương thức này có lẽ sẽ khiến cơ sở y tế làm bệnh nhân không ngừng phải đi tái khám, tôi cũng không cho rằng cơ chế giám sát có thể đạt được mục đích chính thức.
Triệu Quốc Đống không ngờ Quan Kinh Sơn sẽ đột nhiên đứng ra nói như vậy. Theo lý thuyết phương án này của Ninh Lăng không có quan hệ gì tới An Đô. Là người đứng đầu hai thành phố, thị xã dẫn đầu kinh tế cả tỉnh thì thường không nhằm vào nhau. Chẳng lẽ Ninh Lăng phát triển mạnh khiến Quan Kinh Sơn bị kích thích? Quan Kinh Sơn nếu dễ xúc động như vậy thì sao có thể lên được chức này. Nhưng Quan Kinh Sơn nói ra trước khi đám người kiên quyết phản đối là Long Ứng Hoa, Viên Chí Kiên chưa lên tiếng, nó có nghĩa là sao?
Triệu Quốc Đống và Dương Kính Quang đều có chút buồn bực, Chung Dược Quân càng bất ngờ. Chẳng qua nếu dám trình bày quan điểm của mình trong hội nghị thường ủy, Chung Dược Quân đã sớm chuẩn bị tư tưởng. Triệu Quốc Đống cũng đã sớm nhắc y, phải chuẩn bị dùng miệng lưỡi chiến đấu cả đám đông.
- Điều bí thư Kinh Sơn lo lắng thì Thị ủy Ninh Lăng chúng tôi cũng đã cân nhắc, quan hệ đặc thù giữa bệnh nhân và cơ sở y tế, mọi người ngồi đây đều hiểu rõ, đây từ đơn thuần là chữa bệnh cứu người chuyển sang quan hệ mua bán. Nghe qua thì khó chịu nhưng thực tế lại là như vậy. Loại quan hệ mua bán phục vụ y tế được thành lập thông qua cơ chế bảo hiểm y tế toàn dân.
- Như vậy chính quyền chính là người mua phục vụ y tế lớn nhất, chúng ta không thể chỉ nhìn vào cơ sở y tế công lập mà phải mở rộng phạm vi ra cơ sở y tế tư nhân có đủ điều kiện, hình thành cơ chế cạnh tranh. Chúng tôi cho rằng như vậy có thể hữu hiệu áp chế hiện tượng khám loạn và kê loạn đơn thuốc, đương nhiên càng quan trọng hơn là cơ chế giám sát và giáo dục đạo đức nghề nghiệp.
- Đương nhiên vấn đề tài chính thì Ninh Lăng cũng có chuẩn bị tư tưởng. Khoản chi tài chính ở năm đầu có lẽ sẽ tăng mạnh, nói cách khác có thể sẽ có không ít bệnh nhân vốn vì xem nhẹ bệnh không đi khám, bây giờ được miễn phí sẽ đi; cũng có thể có bệnh nhân thấy nằm viện được chăm sóc tốt mà không muốn ra viện, mấy điểm này chúng tôi đã cân nhắc tới. Ví dụ như chúng tôi có quy định hàng năm chi phí cho mỗi người có hạn, đối với một vài loại thuốc đặc biệt cũng có quy định đặc biệt. Tóm lại mấy chi tiết này chúng tôi cố gắng làm càng cẩn thận một chút, cố gắng hoàn thiện hết mức có thể trước khi chính sách được đưa vào áp dụng.
- Chúng tôi cảm thấy nỗ lực như vậy là đáng giá, có ý nghĩa. Dù sao chính thức được lợi chính là quần chúng nhân dân trước đó không thể hưởng thụ sự đảm bảo y tế cơ bản, còn người có thu nhập cao, tôi tin bọn họ cũng nghĩ đến vấn đề bảo hiểm để giải quyết. Ở tiêu chuẩn này chúng tôi cũng tham khảo tiêu chuẩn bảo hiểm của doanh nghiệp, hơi thấp hơn mức này một chút.
Chung Dược Quân rất bình tĩnh đáp lại câu hỏi của Quan Kinh Sơn, phân tích rất thấu đáo câu hỏi mà Quan Kinh Sơn đặt ra.
- Bí thư Dược Quân, mọi người đều biết tình hình tài chính của Ninh Lăng khá tốt, nhưng các nơi khác chưa chắc có thể được như Ninh Lăng. Nếu quận Tây Giang Ninh Lăng muốn tiến hành cải cách y tế, miễn phí toàn dân thì tạm thời không nói nơi khác, các quận, huyện khác của Ninh Lăng có thể phổ biến không? Nếu chỉ tiến hành thí điểm ở Tây Giang vậy dân chúng quận, huyện khác thấy như thế nào? Nếu như Ninh Lăng có thể tiến hành cải cách y tế toàn thị xã vậy các thị xã xung quanh thấy sao? Đều là dưới sự lãnh đạo của Đảng cộng sản, tại sao bọn họ có thể khám bệnh miễn phí, chúng tôi lại phải bỏ tiền? Vấn đề này anh đã cân nhắc chưa? ảnh hưởng này không nhỏ, thậm chí đưa đến phiền phức rất lớn. Tôi cảm thấy ở điểm này Ninh Lăng suy nghĩ quá lạc quan. Chúng ta cần nhìn vấn đề ở mức đại cuộc, không thể chỉ nhìn ở một khu vực.
Long Ứng Hoa cũng lên tiếng phản đối.
- Vấn đề này chúng tôi đã đưa ra trong phương án, chúng tôi cho rằng việc thành lập cơ chế bảo hiểm y tế toàn dân là con đường nhất định phải đi. Trên thực tế việc thành lập chế độ hợp tác y tế ở nông thôn cũng đang phát triển theo hướng này. Chẳng qua hệ số bảo hiểm hơi thấp hơn, nó liên quan tới thực lực tài chính của địa phương. Tây Giang tiến hành thí điểm chủ yếu nhằm vào đông đảo nông dân nông thôn, chính xác mà nói chúng tôi bao trùm chế độ hợp tác y tế hiện nay lên tất cả mọi người, sau đó tăng mức bảo hiểm lên mà thôi. Hàng năm chúng tôi cũng có định mức, cũng chuyên môn có chế độ thẩm định các đơn vị chi tiêu lớn cho nên chúng tôi cảm thấy có thể chấp nhận được.
Chung Dược Quân cũng sớm có chuẩn bị ở việc này.
- Ví dụ như lúc đầu có vài thị xã hủy thu thuế nông nghiệp thực ra cũng chính là tài chính địa phương chi trả, cũng không tạo ra bất mãn trên diện tích lớn. Trên thực tế vài năm sau trung ương hủy thu thuế nông nghiệp. Ở vấn đề cải cách y tế, chúng tôi cảm thấy trung ương sớm muộn sẽ đi bước này, từ thấp đến cao cuối cùng thực hiện toàn dân.
Hắn rất tự nhiên liếc nhìn Lăng Chính Dược, Lăng Chính Dược có vẻ cũng đang chăm chú lắng nghe Chung Dược Quân nói nhưng Bạch Nhất Minh có thể khẳng định lúc này Lăng Chính Dược sợ là đang cười lạnh trong lòng. Phương án của Chung Dược Quân không biết đã được mọi người nghiên cứu bao lần, hôm nay đưa ra cũng không thay đổi về chất, nội dung chủ yếu là giải quyết vấn đề bảo hiểm y tế cho dân chúng có và không có hộ khẩu Tây Giang mà thôi.
Phương án tuy tốt nhưng chức thực như thế nào, có phải là nóng lòng cầu thành không? Bạch Nhất Minh rất bất mãn sự liều lĩnh về chính trị của Chung Dược Quân, nói trắng ra là thích tạo tiếng tăm, muốn được lãnh đạo trung ương tán thành, Ninh Lăng hình như vẫn có truyền thống này.
Nhưng bây giờ đã không phải thời Triệu Quốc Đống chủ chính Ninh Lăng, hơn nữa Triệu Quốc Đống mặc dù dùng không ít mánh lới nhưng đúng là có đủ tự tin để làm, điểm này Bạch Nhất Minh cũng phải thừa nhận. Ninh Lăng từ khu vực nghèo khó trở thành đứng đầu kinh tế các thị xã toàn quốc không phải do khoe khoang mà có được.
Bạch Nhất Minh cũng không cho rằng Chung Dược Quân có thực lực làm Ninh Lăng biến đổi như vậy. Theo y thấy Chung Dược Quân chủ yếu là rập khuôn cũ mà Triệu Quốc Đống để lại, đảm bảo Ninh Lăng phát triển ổn định mà thôi. Chung Dược Quân bây giờ muốn tìm điểm đột phá, ở mảng kinh tế không tìm được chiêu mới, có lẽ Chung Dược Quân không dám giở chiêu gì mới nên chỉ có thể nhằm vào vấn đề dân sinh mà trung ương càng lúc càng quan tâm.
Nhằm vào vấn đề dân sinh không phải không thể được, nhất là khi trung ương đưa ý kiến để dân chúng hưởng thành quả phát triển, nhưng Bạch Nhất Minh cho rằng Chung Dược Quân có thể tiến hành xây dựng nhà xã hội, miễn phí giáo dục, nếu nói anh cảm thấy xây dựng nhà xã hội là công lao của Triệu Quốc Đống, vậy anh có thể tiến hành miễn phí giáo dục hoặc là đẩy mạnh xây dựng cơ sở vật chất ở nông thôn, đây cũng là chuyện tốt đối với đông đảo nông dân. Nhưng Chung Dược Quân lại chọn cải cách y tế làm điểm đột phá, Bạch Nhất Minh cho rằng đây là cách làm không khôn ngoan.
Cải cách y tế vẫn là một công trình hệ thống đầy phức tạp và mẫn cảm nhất, không chỉ đơn giản là trả tiền chữa bệnh cho dân chúng mà còn liên quan đến cơ cấu y tế và cơ cấu quản lý y tế, liên quan đến cơ sở y tế nhà nước và tư nhân, liên quan đến các công ty thuốc và cơ sở y tế….
- Bí thư Dược Quân, cải cách y tế có một vấn đề rất quan trọng đó là làm như thế nào giải quyết được quan hệ đặc thù giữa cơ sở y tế và người bệnh. Ừ, bệnh nhân nhờ vào cơ sở y tế, hy vọng cơ sở y tế có thể chữa trị tốt nhất, mà cơ sở y tế nắm giữ sức khỏe của bệnh nhân, theo lý thuyết chỉ cần nhân viên y tế có đạo đức nghề nghiệp dựa theo tiêu chuẩn chữa bệnh mà chữa. nhưng trong thực tế thì việc bệnh nhân phải lo lót phong bì cho bác sĩ, y tá xuất hiện ở khắp nơi. Nếu như tất cả bệnh nhân đều được tài chính nhà nước chi trả, vậy đạo đức của bác sĩ, y tá có còn không? Có tiến hành kê quá căn bệnh, đơn thuốc không?
Quan Kinh Sơn mỉm cười nói:
- Tôi cảm thấy các anh có thể dự tính quá lạc quan về khoản tài chính phải bỏ ra, hơn nữa phương thức này có lẽ sẽ khiến cơ sở y tế làm bệnh nhân không ngừng phải đi tái khám, tôi cũng không cho rằng cơ chế giám sát có thể đạt được mục đích chính thức.
Triệu Quốc Đống không ngờ Quan Kinh Sơn sẽ đột nhiên đứng ra nói như vậy. Theo lý thuyết phương án này của Ninh Lăng không có quan hệ gì tới An Đô. Là người đứng đầu hai thành phố, thị xã dẫn đầu kinh tế cả tỉnh thì thường không nhằm vào nhau. Chẳng lẽ Ninh Lăng phát triển mạnh khiến Quan Kinh Sơn bị kích thích? Quan Kinh Sơn nếu dễ xúc động như vậy thì sao có thể lên được chức này. Nhưng Quan Kinh Sơn nói ra trước khi đám người kiên quyết phản đối là Long Ứng Hoa, Viên Chí Kiên chưa lên tiếng, nó có nghĩa là sao?
Triệu Quốc Đống và Dương Kính Quang đều có chút buồn bực, Chung Dược Quân càng bất ngờ. Chẳng qua nếu dám trình bày quan điểm của mình trong hội nghị thường ủy, Chung Dược Quân đã sớm chuẩn bị tư tưởng. Triệu Quốc Đống cũng đã sớm nhắc y, phải chuẩn bị dùng miệng lưỡi chiến đấu cả đám đông.
- Điều bí thư Kinh Sơn lo lắng thì Thị ủy Ninh Lăng chúng tôi cũng đã cân nhắc, quan hệ đặc thù giữa bệnh nhân và cơ sở y tế, mọi người ngồi đây đều hiểu rõ, đây từ đơn thuần là chữa bệnh cứu người chuyển sang quan hệ mua bán. Nghe qua thì khó chịu nhưng thực tế lại là như vậy. Loại quan hệ mua bán phục vụ y tế được thành lập thông qua cơ chế bảo hiểm y tế toàn dân.
- Như vậy chính quyền chính là người mua phục vụ y tế lớn nhất, chúng ta không thể chỉ nhìn vào cơ sở y tế công lập mà phải mở rộng phạm vi ra cơ sở y tế tư nhân có đủ điều kiện, hình thành cơ chế cạnh tranh. Chúng tôi cho rằng như vậy có thể hữu hiệu áp chế hiện tượng khám loạn và kê loạn đơn thuốc, đương nhiên càng quan trọng hơn là cơ chế giám sát và giáo dục đạo đức nghề nghiệp.
- Đương nhiên vấn đề tài chính thì Ninh Lăng cũng có chuẩn bị tư tưởng. Khoản chi tài chính ở năm đầu có lẽ sẽ tăng mạnh, nói cách khác có thể sẽ có không ít bệnh nhân vốn vì xem nhẹ bệnh không đi khám, bây giờ được miễn phí sẽ đi; cũng có thể có bệnh nhân thấy nằm viện được chăm sóc tốt mà không muốn ra viện, mấy điểm này chúng tôi đã cân nhắc tới. Ví dụ như chúng tôi có quy định hàng năm chi phí cho mỗi người có hạn, đối với một vài loại thuốc đặc biệt cũng có quy định đặc biệt. Tóm lại mấy chi tiết này chúng tôi cố gắng làm càng cẩn thận một chút, cố gắng hoàn thiện hết mức có thể trước khi chính sách được đưa vào áp dụng.
- Chúng tôi cảm thấy nỗ lực như vậy là đáng giá, có ý nghĩa. Dù sao chính thức được lợi chính là quần chúng nhân dân trước đó không thể hưởng thụ sự đảm bảo y tế cơ bản, còn người có thu nhập cao, tôi tin bọn họ cũng nghĩ đến vấn đề bảo hiểm để giải quyết. Ở tiêu chuẩn này chúng tôi cũng tham khảo tiêu chuẩn bảo hiểm của doanh nghiệp, hơi thấp hơn mức này một chút.
Chung Dược Quân rất bình tĩnh đáp lại câu hỏi của Quan Kinh Sơn, phân tích rất thấu đáo câu hỏi mà Quan Kinh Sơn đặt ra.
- Bí thư Dược Quân, mọi người đều biết tình hình tài chính của Ninh Lăng khá tốt, nhưng các nơi khác chưa chắc có thể được như Ninh Lăng. Nếu quận Tây Giang Ninh Lăng muốn tiến hành cải cách y tế, miễn phí toàn dân thì tạm thời không nói nơi khác, các quận, huyện khác của Ninh Lăng có thể phổ biến không? Nếu chỉ tiến hành thí điểm ở Tây Giang vậy dân chúng quận, huyện khác thấy như thế nào? Nếu như Ninh Lăng có thể tiến hành cải cách y tế toàn thị xã vậy các thị xã xung quanh thấy sao? Đều là dưới sự lãnh đạo của Đảng cộng sản, tại sao bọn họ có thể khám bệnh miễn phí, chúng tôi lại phải bỏ tiền? Vấn đề này anh đã cân nhắc chưa? ảnh hưởng này không nhỏ, thậm chí đưa đến phiền phức rất lớn. Tôi cảm thấy ở điểm này Ninh Lăng suy nghĩ quá lạc quan. Chúng ta cần nhìn vấn đề ở mức đại cuộc, không thể chỉ nhìn ở một khu vực.
Long Ứng Hoa cũng lên tiếng phản đối.
- Vấn đề này chúng tôi đã đưa ra trong phương án, chúng tôi cho rằng việc thành lập cơ chế bảo hiểm y tế toàn dân là con đường nhất định phải đi. Trên thực tế việc thành lập chế độ hợp tác y tế ở nông thôn cũng đang phát triển theo hướng này. Chẳng qua hệ số bảo hiểm hơi thấp hơn, nó liên quan tới thực lực tài chính của địa phương. Tây Giang tiến hành thí điểm chủ yếu nhằm vào đông đảo nông dân nông thôn, chính xác mà nói chúng tôi bao trùm chế độ hợp tác y tế hiện nay lên tất cả mọi người, sau đó tăng mức bảo hiểm lên mà thôi. Hàng năm chúng tôi cũng có định mức, cũng chuyên môn có chế độ thẩm định các đơn vị chi tiêu lớn cho nên chúng tôi cảm thấy có thể chấp nhận được.
Chung Dược Quân cũng sớm có chuẩn bị ở việc này.
- Ví dụ như lúc đầu có vài thị xã hủy thu thuế nông nghiệp thực ra cũng chính là tài chính địa phương chi trả, cũng không tạo ra bất mãn trên diện tích lớn. Trên thực tế vài năm sau trung ương hủy thu thuế nông nghiệp. Ở vấn đề cải cách y tế, chúng tôi cảm thấy trung ương sớm muộn sẽ đi bước này, từ thấp đến cao cuối cùng thực hiện toàn dân.
/1736
|