Anh thấy sao về Bạch Nhất Minh?
Lăng Chính Dược khoác chiếc áo dày đi dạo trên đường núi u ám, hai thư ký cách khoảng mười mét.
- Nghe nói hắn có quan hệ tốt với Triệu Quốc Đống lúc học ở trường Đảng trung ương, rất nhiều quan điểm khá nhất trí.
Trần Anh Lộc cười cười một tiếng.
- Bí thư Lăng, ngài nếu nói quan hệ cá nhân giữa hai người đó tốt thì đó là thật. Nghe nói lúc ấy mấy người bọn họ có quan hệ mật thiết. Tôi có một chiến hữu cũng họp trong lớp đó, cũng nói qua mấy người bọn họ khá tích cực.
- Ồ. Vậy ư?
Lăng Chính Dược có chút hứng thú, quan điểm chính trị của Triệu Quốc Đống có vẻ mơ hồ, mặc dù trong công tác kinh tế không ngừng có chiêu thức mới nhưng quan điểm chính trị vẫn không rõ ràng, nhiều lúc Lăng Chính Dược có cảm giác theo đại cúng. Mà việc Triệu Quốc Đống được lãnh đạo trung ương thưởng thức cũng là thực tế không thể phủ nhận. Lăng Chính Dược không tin một nhân vật không có quan điểm chính trị rõ ràng lại được trung ương tán thành, hoặc chỉ có thể nói mình bây giờ còn chưa phân tích rõ địa phương. Có lẽ lý luận chính trị của hắn có vài mánh khóe nào đó. Mà lớp tập huấn ở trường Đảng trung ương chính là bước tiến rất quan trọng trong con đường chính trị của Triệu Quốc Đống.
Lớp tập huấn cán bộ cấp giám đốc sở lần đó có chút đặc biệt, thực tế mà nói gọi là lớp thanh niên xuất sắc, đến từ địa phương về cơ bản là người đứng đầu Đảng ủy, mà đến từ công ty nhà nước hoặc các trường đại học cũng đều là nhân vật xuất sắc đợi đề bạt. Cho nên đây được coi là cái nôi của cán bộ cấp phó tỉnh. Sau đợt tập huấn đó có không ít cán bộ trong hai ba năm thành cấp phó tỉnh.
- Ừ, tôi nghe vị chiến hữu kia nói lúc ấy Triệu Quốc Đống có quan hệ mật thiết với Ngô Nguyên Tể, Tôn Hiểu Xuyên, Chu Đăng Cao, sau đó là Bạch Nhất Minh và Nguyễn Đại Thanh.
Trần Anh Lộc vừa suy nghĩ vừa nói.
- Ngô Nguyên Tể, thường vụ tỉnh ủy, Bí thư thị ủy Côn Châu – Điền Nam? Ừ, tôi có chút ấn tượng, lúc hắn nhận chức cũng có chút tranh luận. Thái Chánh Dương rất ủng hộ hắn, Chu Đăng Cao bây giờ là thường vụ tỉnh ủy, trưởng ban thư ký tỉnh ủy Điền Nam, Liễu Đạo Nguyên có tác dụng rất lớn khi đề bạt người này. Lúc ấy là từ thị trưởng thành phố Kiềm Dương lên chức thành trợ lý chủ tịch tỉnh Điền Nam rồi tới phó chủ tịch tỉnh. Tôn Hiểu Xuyên bây giờ là chủ tịch tổng công ty hàng không phương nam. Nguyễn Đại Thanh có phải từng làm phó chủ nhiệm tân khu Tân Hải – Tân Môn, lần này hình như cũng điều chỉnh nhưng chưa biết là đi đâu.
Lăng Chính Dược từng làm Phó trưởng ban thường trực – Ban Tổ chức cán bộ trung ương nên có trí nhớ rất tốt, có thể rõ ràng nhớ lại mỗi một cán bộ qua tay mình, thậm chí nhớ vài chi tiết lúc đề bạt.
- Bạch Nhất Minh và Nguyễn Đại Thanh có quan hệ cá nhân tốt, lần này Nguyễn Đại Thanh xuống địa phương, bây giờ là thường vụ tỉnh ủy, trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh Lỗ.
Trần Anh Lộc hơi khom lưng nâng dậy một cây nhỏ bị gió thổi lệch, dùng chân giẫm giẫm đất cho cây đứng ổn định.
- Năm người này trong ba năm đều được đề bạt.
Lăng Chính Dược có chút cảm khái.
- Nhóm cán bộ này theo tôi nhớ thì tuổi không lớn cho nên lúc ấy được truyền thông nước ngoài đánh giá là phái tráng niên của Trung Quốc, xem ra không sai.
Trần Anh Lộc cười cười không nói. Lời này Lăng Chính Dược có thể nói nhưng hắn lại không thể nói, chỉ có thể nghe.
- Đúng rồi, anh vừa rồi nói Triệu Quốc Đống và Bạch Nhất Minh có quan hệ cá nhân tốt, nhưng hình như còn nửa đoạn chưa nói hết.
- Ừ, hai người bọn họ mặc dù có quan hệ cá nhân tốt nhưng nếu về quan điểm công việc nhất trí thì…
Trần Anh Lộc trầm ngâm một lúc rồi nói tiếp:
- Không biết bí thư Lăng có chú ý sl Triệu Quốc Đống về An Nguyên chúng ta, không chính xác mà nói lúc hắn làm phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia thì đã đưa ra quan điểm có khác biệt so với lúc hắn làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng không?
Lăng Chính Dược hơi nhíu mày gật đầu.
- Anh nói đi.
- Chủ tịch Quốc Đống lúc làm thị trưởng Hoài Khánh, Bí thư thị ủy Ninh Lăng thì quan điểm của hắn là đẩy mạnh thu hút đầu tư, căn cứ tình hình thực tế địa phương mà tập trung bồi dưỡng sản nghiệp trụ cột, lấy việc đẩy mạnh việc xây dựng cơ sở vật chất để cải thiện hoàn cảnh đầu tư, thúc đẩy ngành công nghiệp và xây dựng phát triển, qua đó thúc đẩy kinh tế địa phương phát triển. Sau đó trong giai đoạn cuối chủ tịch Quốc Đống ở Ninh Lăng thì nhấn mạnh cải thiện hoàn cảnh đầu tư mề, hấp dẫn các ngành công nghệ cao, nhưng tư tưởng chủ đạo vẫn là xây dựng cơ sở vật chất, hấp dẫn đầu tư bên ngoài, tạo sản nghiệp ưu thế, nhấn mạnh tác dụng của hạng mục lớn. Lấy phát triển công nghiệp với tốc độ cao mà tăng thu tài chính, tăng nguồn thu thuế, thậm chí không tiếc mạo hiểm chính trị.
Lăng Chính Dược lộ vẻ hứng thú nghe Trần Anh Lộc giới thiệu. Trần Anh Lộc làm hắn có không ít vui mừng và kinh ngạc, thậm chí vượt xa dự đoán ban đầu. Xem ra Trần Anh Lộc từng làm lãnh đạo của Triệu Quốc Đống vẫn luôn chú ý đến Triệu Quốc Đống. Mặc dù sau khi Triệu Quốc Đống rời khỏi An Nguyên mà vẫn chú ý đến đối phương. Điều này làm Lăng Chính Dược có chút tò mò, vì nguyên nhân gì làm Trần Anh Lộc chú ý đến Triệu Quốc Đống như vậy?
- Không biết bí thư Lăng có ấn tượng một chuyện xảy ra ở Ninh Lăng trước khi Triệu Quốc Đống muốn thành thường vụ tỉnh ủy không?
Trần Anh Lộc như lâm vào dòng suy nghĩ, trên mặt lộ vẻ phức tạp. Đó là sự kiện chiếm đất phi pháp của tập đoàn Hâm Đạt trong hạng mục điện phân nhôm ở Vân Lĩnh, bị truyền thông trung ương, inte đưa ra ánh sáng, còn lên nội tham của Tân Hoa Xã, làm lãnh đạo trung ương chú ý.
- Ừ, việc này anh nói ra làm tôi nhớ lại đôi chút. Lúc ấy hình như Vân Lĩnh còn xảy ra một chuyện là mấy lưu học sinh người nước ngoài đi du lịch gặp nạn, cuối cùng cứu thành công. Hai chuyện gộp vào khiến huyện Vân Lĩnh rất nổi tiếng.
Lăng Chính Dược mặc dù đã hơn 50 nhưng trí nhớ đúng là không kém.
- Đúng, hai chuyện xảy ra gần như cùng lúc, tổ điều tra của Quốc vụ viện đã xuống huyện Vân Lĩnh điều tra hạng mục điện phân nhôm kia. Lúc ấy lại đang trong giai đoạn mẫn cảm, sự kiện Thiết Bổn và Kiến Long đang làm dư luận xôn xao, hạng mục ở huyện Vân Lĩnh thoáng cái bị ngăn cản, có lời đồn sẽ dừng hẳn. Sau đó truyền ra lời đồn trung ương có ý để tập đoàn Trung Lữ hoặc Ngũ Quáng tham gia vào hạng mục này thì mới được thông qua.
Trần Anh Lộc lúc ấy là phó chủ tịch tỉnh nên hiểu khá rõ việc này.
- Lúc ấy nếu là Trung Lữ hoặc Ngũ Quãng thì có thể điều kiện cho địa phương không được lợi bằng bên Hâm Đạt. Tập đoàn Hâm Đạt hứa nếu hạng mục cho bọn họ làm chủ đạo thì sẽ tiếp tục đưa các đối tác tiến vào, giai đoạn hai và ba đầu tư cũng hơn một tỷ, tiến hành gia công thêm nữa. Vì thế ở hạng mục này Triệu Quốc Đống kiên trì do tập đoàn Hâm Đạt làm chủ đạo, tạo ra quan hệ hơi căng thẳng với một vài lãnh đạo trên tỉnh và cấp bộ. Nhưng do Triệu Quốc Đống dốc lòng kiên trì, tập đoàn Hâm Đạt cũng thông qua vài con đường khác vận động nên hạng mục này bị đình trệ nửa năm đã một lần nữa khởi động lại, cũng mới khiến tập đoàn Hâm Đạt và tập đoàn Long Thịnh phát triển nhanh như bây giờ..
- Nếu như suy nghĩ của người bình thường thì lúc ấy tập đoàn Hâm Đạt có vấn đề lớn như vậy, lãnh đạo chủ yếu của Ninh Lăng nếu muốn giảm bớt trách nhiệm thì nhất định sẽ đồng ý lựa chọn bỏ qua hạng mục này. Bởi vì khi đó hạng mục này vẫn chưa chính thức khởi động. Hoặc là lui một bước có thể chọn hợp tác với mấy công ty nhà nước trực thuộc trung ương như Trung Lữ, Ngũ Quáng. Dù sao Trung Lữ, Ngũ Quáng có quan hệ hùng hậu ở bên trên, có thể giảm đi không ít ảnh hưởng bất lợi.
Trần Anh Lộc thở dài nói. Triệu Quốc Đống ở các vấn đề trọng đại dù là phương diện chính trị hay công tác kinh tế thì đều là người kiên quyết không thỏa hiệp. mặc dù sau khi hắn làm chủ tịch tỉnh thì điều này hơi giảm đi chút nhưng rất khó nói có phải hắn cố ý ở ẩn không, có lẽ hắn cũng ý thức được làm chủ tịch tỉnh thì cần có thay đổi.
- Nhưng Triệu Quốc Đống lại đồng ý đứng trước áp lực đến từ trung ương cũng muốn giao hạng mục này cho tập đoàn Hâm Đạt làm, đủ thấy hắn lúc ấy ưu ái cho thu hút đầu tư và hạng mục lớn đến như thế nào. Đương nhiên còn có một vài hạng mục lớn khác hắn cố sức dẫn vào, vì hấp dẫn các hạng mục này đầu tư và Ninh Lăng, hắn cũng đưa ra không ít hứa hẹn cả về hoàn cảnh cứng và mềm. Nó thoáng cái khiến một loạt hạng mục năng lượng mới, tài liệu mới, hạng mục của tập đoàn Fukuda đầu tư vào Ninh Lăng, đây đều là hạng mục lớn làm cho nơi khác thèm thuồng.
Lăng Chính Dược khoác chiếc áo dày đi dạo trên đường núi u ám, hai thư ký cách khoảng mười mét.
- Nghe nói hắn có quan hệ tốt với Triệu Quốc Đống lúc học ở trường Đảng trung ương, rất nhiều quan điểm khá nhất trí.
Trần Anh Lộc cười cười một tiếng.
- Bí thư Lăng, ngài nếu nói quan hệ cá nhân giữa hai người đó tốt thì đó là thật. Nghe nói lúc ấy mấy người bọn họ có quan hệ mật thiết. Tôi có một chiến hữu cũng họp trong lớp đó, cũng nói qua mấy người bọn họ khá tích cực.
- Ồ. Vậy ư?
Lăng Chính Dược có chút hứng thú, quan điểm chính trị của Triệu Quốc Đống có vẻ mơ hồ, mặc dù trong công tác kinh tế không ngừng có chiêu thức mới nhưng quan điểm chính trị vẫn không rõ ràng, nhiều lúc Lăng Chính Dược có cảm giác theo đại cúng. Mà việc Triệu Quốc Đống được lãnh đạo trung ương thưởng thức cũng là thực tế không thể phủ nhận. Lăng Chính Dược không tin một nhân vật không có quan điểm chính trị rõ ràng lại được trung ương tán thành, hoặc chỉ có thể nói mình bây giờ còn chưa phân tích rõ địa phương. Có lẽ lý luận chính trị của hắn có vài mánh khóe nào đó. Mà lớp tập huấn ở trường Đảng trung ương chính là bước tiến rất quan trọng trong con đường chính trị của Triệu Quốc Đống.
Lớp tập huấn cán bộ cấp giám đốc sở lần đó có chút đặc biệt, thực tế mà nói gọi là lớp thanh niên xuất sắc, đến từ địa phương về cơ bản là người đứng đầu Đảng ủy, mà đến từ công ty nhà nước hoặc các trường đại học cũng đều là nhân vật xuất sắc đợi đề bạt. Cho nên đây được coi là cái nôi của cán bộ cấp phó tỉnh. Sau đợt tập huấn đó có không ít cán bộ trong hai ba năm thành cấp phó tỉnh.
- Ừ, tôi nghe vị chiến hữu kia nói lúc ấy Triệu Quốc Đống có quan hệ mật thiết với Ngô Nguyên Tể, Tôn Hiểu Xuyên, Chu Đăng Cao, sau đó là Bạch Nhất Minh và Nguyễn Đại Thanh.
Trần Anh Lộc vừa suy nghĩ vừa nói.
- Ngô Nguyên Tể, thường vụ tỉnh ủy, Bí thư thị ủy Côn Châu – Điền Nam? Ừ, tôi có chút ấn tượng, lúc hắn nhận chức cũng có chút tranh luận. Thái Chánh Dương rất ủng hộ hắn, Chu Đăng Cao bây giờ là thường vụ tỉnh ủy, trưởng ban thư ký tỉnh ủy Điền Nam, Liễu Đạo Nguyên có tác dụng rất lớn khi đề bạt người này. Lúc ấy là từ thị trưởng thành phố Kiềm Dương lên chức thành trợ lý chủ tịch tỉnh Điền Nam rồi tới phó chủ tịch tỉnh. Tôn Hiểu Xuyên bây giờ là chủ tịch tổng công ty hàng không phương nam. Nguyễn Đại Thanh có phải từng làm phó chủ nhiệm tân khu Tân Hải – Tân Môn, lần này hình như cũng điều chỉnh nhưng chưa biết là đi đâu.
Lăng Chính Dược từng làm Phó trưởng ban thường trực – Ban Tổ chức cán bộ trung ương nên có trí nhớ rất tốt, có thể rõ ràng nhớ lại mỗi một cán bộ qua tay mình, thậm chí nhớ vài chi tiết lúc đề bạt.
- Bạch Nhất Minh và Nguyễn Đại Thanh có quan hệ cá nhân tốt, lần này Nguyễn Đại Thanh xuống địa phương, bây giờ là thường vụ tỉnh ủy, trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh Lỗ.
Trần Anh Lộc hơi khom lưng nâng dậy một cây nhỏ bị gió thổi lệch, dùng chân giẫm giẫm đất cho cây đứng ổn định.
- Năm người này trong ba năm đều được đề bạt.
Lăng Chính Dược có chút cảm khái.
- Nhóm cán bộ này theo tôi nhớ thì tuổi không lớn cho nên lúc ấy được truyền thông nước ngoài đánh giá là phái tráng niên của Trung Quốc, xem ra không sai.
Trần Anh Lộc cười cười không nói. Lời này Lăng Chính Dược có thể nói nhưng hắn lại không thể nói, chỉ có thể nghe.
- Đúng rồi, anh vừa rồi nói Triệu Quốc Đống và Bạch Nhất Minh có quan hệ cá nhân tốt, nhưng hình như còn nửa đoạn chưa nói hết.
- Ừ, hai người bọn họ mặc dù có quan hệ cá nhân tốt nhưng nếu về quan điểm công việc nhất trí thì…
Trần Anh Lộc trầm ngâm một lúc rồi nói tiếp:
- Không biết bí thư Lăng có chú ý sl Triệu Quốc Đống về An Nguyên chúng ta, không chính xác mà nói lúc hắn làm phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia thì đã đưa ra quan điểm có khác biệt so với lúc hắn làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng không?
Lăng Chính Dược hơi nhíu mày gật đầu.
- Anh nói đi.
- Chủ tịch Quốc Đống lúc làm thị trưởng Hoài Khánh, Bí thư thị ủy Ninh Lăng thì quan điểm của hắn là đẩy mạnh thu hút đầu tư, căn cứ tình hình thực tế địa phương mà tập trung bồi dưỡng sản nghiệp trụ cột, lấy việc đẩy mạnh việc xây dựng cơ sở vật chất để cải thiện hoàn cảnh đầu tư, thúc đẩy ngành công nghiệp và xây dựng phát triển, qua đó thúc đẩy kinh tế địa phương phát triển. Sau đó trong giai đoạn cuối chủ tịch Quốc Đống ở Ninh Lăng thì nhấn mạnh cải thiện hoàn cảnh đầu tư mề, hấp dẫn các ngành công nghệ cao, nhưng tư tưởng chủ đạo vẫn là xây dựng cơ sở vật chất, hấp dẫn đầu tư bên ngoài, tạo sản nghiệp ưu thế, nhấn mạnh tác dụng của hạng mục lớn. Lấy phát triển công nghiệp với tốc độ cao mà tăng thu tài chính, tăng nguồn thu thuế, thậm chí không tiếc mạo hiểm chính trị.
Lăng Chính Dược lộ vẻ hứng thú nghe Trần Anh Lộc giới thiệu. Trần Anh Lộc làm hắn có không ít vui mừng và kinh ngạc, thậm chí vượt xa dự đoán ban đầu. Xem ra Trần Anh Lộc từng làm lãnh đạo của Triệu Quốc Đống vẫn luôn chú ý đến Triệu Quốc Đống. Mặc dù sau khi Triệu Quốc Đống rời khỏi An Nguyên mà vẫn chú ý đến đối phương. Điều này làm Lăng Chính Dược có chút tò mò, vì nguyên nhân gì làm Trần Anh Lộc chú ý đến Triệu Quốc Đống như vậy?
- Không biết bí thư Lăng có ấn tượng một chuyện xảy ra ở Ninh Lăng trước khi Triệu Quốc Đống muốn thành thường vụ tỉnh ủy không?
Trần Anh Lộc như lâm vào dòng suy nghĩ, trên mặt lộ vẻ phức tạp. Đó là sự kiện chiếm đất phi pháp của tập đoàn Hâm Đạt trong hạng mục điện phân nhôm ở Vân Lĩnh, bị truyền thông trung ương, inte đưa ra ánh sáng, còn lên nội tham của Tân Hoa Xã, làm lãnh đạo trung ương chú ý.
- Ừ, việc này anh nói ra làm tôi nhớ lại đôi chút. Lúc ấy hình như Vân Lĩnh còn xảy ra một chuyện là mấy lưu học sinh người nước ngoài đi du lịch gặp nạn, cuối cùng cứu thành công. Hai chuyện gộp vào khiến huyện Vân Lĩnh rất nổi tiếng.
Lăng Chính Dược mặc dù đã hơn 50 nhưng trí nhớ đúng là không kém.
- Đúng, hai chuyện xảy ra gần như cùng lúc, tổ điều tra của Quốc vụ viện đã xuống huyện Vân Lĩnh điều tra hạng mục điện phân nhôm kia. Lúc ấy lại đang trong giai đoạn mẫn cảm, sự kiện Thiết Bổn và Kiến Long đang làm dư luận xôn xao, hạng mục ở huyện Vân Lĩnh thoáng cái bị ngăn cản, có lời đồn sẽ dừng hẳn. Sau đó truyền ra lời đồn trung ương có ý để tập đoàn Trung Lữ hoặc Ngũ Quáng tham gia vào hạng mục này thì mới được thông qua.
Trần Anh Lộc lúc ấy là phó chủ tịch tỉnh nên hiểu khá rõ việc này.
- Lúc ấy nếu là Trung Lữ hoặc Ngũ Quãng thì có thể điều kiện cho địa phương không được lợi bằng bên Hâm Đạt. Tập đoàn Hâm Đạt hứa nếu hạng mục cho bọn họ làm chủ đạo thì sẽ tiếp tục đưa các đối tác tiến vào, giai đoạn hai và ba đầu tư cũng hơn một tỷ, tiến hành gia công thêm nữa. Vì thế ở hạng mục này Triệu Quốc Đống kiên trì do tập đoàn Hâm Đạt làm chủ đạo, tạo ra quan hệ hơi căng thẳng với một vài lãnh đạo trên tỉnh và cấp bộ. Nhưng do Triệu Quốc Đống dốc lòng kiên trì, tập đoàn Hâm Đạt cũng thông qua vài con đường khác vận động nên hạng mục này bị đình trệ nửa năm đã một lần nữa khởi động lại, cũng mới khiến tập đoàn Hâm Đạt và tập đoàn Long Thịnh phát triển nhanh như bây giờ..
- Nếu như suy nghĩ của người bình thường thì lúc ấy tập đoàn Hâm Đạt có vấn đề lớn như vậy, lãnh đạo chủ yếu của Ninh Lăng nếu muốn giảm bớt trách nhiệm thì nhất định sẽ đồng ý lựa chọn bỏ qua hạng mục này. Bởi vì khi đó hạng mục này vẫn chưa chính thức khởi động. Hoặc là lui một bước có thể chọn hợp tác với mấy công ty nhà nước trực thuộc trung ương như Trung Lữ, Ngũ Quáng. Dù sao Trung Lữ, Ngũ Quáng có quan hệ hùng hậu ở bên trên, có thể giảm đi không ít ảnh hưởng bất lợi.
Trần Anh Lộc thở dài nói. Triệu Quốc Đống ở các vấn đề trọng đại dù là phương diện chính trị hay công tác kinh tế thì đều là người kiên quyết không thỏa hiệp. mặc dù sau khi hắn làm chủ tịch tỉnh thì điều này hơi giảm đi chút nhưng rất khó nói có phải hắn cố ý ở ẩn không, có lẽ hắn cũng ý thức được làm chủ tịch tỉnh thì cần có thay đổi.
- Nhưng Triệu Quốc Đống lại đồng ý đứng trước áp lực đến từ trung ương cũng muốn giao hạng mục này cho tập đoàn Hâm Đạt làm, đủ thấy hắn lúc ấy ưu ái cho thu hút đầu tư và hạng mục lớn đến như thế nào. Đương nhiên còn có một vài hạng mục lớn khác hắn cố sức dẫn vào, vì hấp dẫn các hạng mục này đầu tư và Ninh Lăng, hắn cũng đưa ra không ít hứa hẹn cả về hoàn cảnh cứng và mềm. Nó thoáng cái khiến một loạt hạng mục năng lượng mới, tài liệu mới, hạng mục của tập đoàn Fukuda đầu tư vào Ninh Lăng, đây đều là hạng mục lớn làm cho nơi khác thèm thuồng.
/1736
|