Bị Triệu Quốc Đống ôm vào lòng ngồi trên đùi hắn, La Băng hơi run lên, ánh mắt nhìn thẳng như muốn nghe suy nghĩ trong lòng hắn.
- Em ở bên anh đây là lựa chọn của riêng em, anh không cần phải áy náy. Em là người trưởng thành, có suy nghĩ của mình, em nghĩ việc mình làm không phải là nông nổi nhất thời mà là em cam tâm tình nguyện.
La Băng cố khống chế cơn sóng dâng lên trong lòng, rất nghiêm túc nói:
- Thật sự đó Quốc Đống, em ở bên anh em rất vui, rất thỏa mãn, em không mong gì cả.
- Ừ anh biết cho nên anh làm tất cả mọi việc đều suy nghĩ rất kỹ. Anh không phải một cậu thanh niên, không biết trời cao đất rộng.
Triệu Quốc Đống nở nụ cười, hắn không muốn vì việc này phá vỡ không khí.
- Nhưng anh đi tìm Trưởng ban Hàn?
La Băng mím môi nói.
- Sao, em cảm thấy có gì không đúng ư? Mời Trưởng ban Hàn hiểu thêm cán bộ bên dưới, tiếp xúc qua bữa ăn là cách hiệu quả nhất. Anh làm trưởng ban tổ chức cán bộ lâu như vậy, cách này là thường thấy. Gần đây tuần nào anh cũng nhận được lời mời như vậy, ăn cơm, nói chuyện, tâm sự, nghe cán bộ lãnh đạo bên dưới nói với quan điểm tư tưởng trong công việc của mình, đây là một cách hiểu năng lực, tác phong làm việc của cán bộ lãnh đạo.
Triệu Quốc Đống yêu thuông vỗ vỗ mặt mềm mại của La Băng.
- Làm trưởng ban tổ chức cán bộ nên làm như thế nào thì anh hiểu hơn em.
Bị Triệu Quốc Đống trêu như vậy, La Băng không khỏi thấy xấu hổ đồng thời cũng thấy dễ dàng hơn nhiều. Cô xấu hổ vặn vẹo mình, cặp mông căng tròn ma sát trên đùi Triệu Quốc Đống.
Đêm qua điên cuồng chưa hết hương vị, tay Triệu Quốc Đống sớm đã tiến vào trong áo La Băng, chiếc áo lót bị ngón tay đầy linh hoạt của hắn cởi ra rồi bắt đầu vui đùa bộ ngực kia.
- Lúc nào tới Côn Châu nghỉ ngơi?
- Một mình em? Sợ là không tốt lắm.
Má La Băng đỏ như có lửa, chiếc áo ngoài và áo lót đã bị Triệu Quốc Đống cuốn lên trên, cô bỗng nhiên thành mỹ nhân cởi trần. Triệu Quốc Đống đưa tay xuống kéo quần jean cùng quần lót của La Băng xuống. La Băng khẽ kêu lên, cô cứ thế trần như nhộng trước mặt Triệu Quốc Đống.
Một tay đặt dưới chân, một tay để trên lưng ngọc, Triệu Quốc Đống bế La Băng đi vào phòng ngủ.
- Em gọi cả Nhược Lâm, suối nước nóng Côn Châu không kém gì Ninh Lăng, đến đó nghỉ ngơi một tuần sẽ làm mình rất thoải mái.
Nghe thấy Triệu Quốc Đống bảo gọi cả Trình Nhược Lâm đi cùng, La Băng mới yên tâm. Hai người đi sẽ tránh được nhiều nguy hiểm, ít nhất đối với Triệu Quốc Đống sẽ tiện hơn. Chỉ là hai cô đi không tránh được có khi Triệu Quốc Đống quan hệ với cả hai, điều này làm La Băng vừa mong chờ vừa xấu hổ.
…
…
Chuyến quay về An Đô làm Triệu Quốc Đống khá thư thái. Hắn cũng cảm thấy về An Đô làm tâm trạng của mình tốt hơn nhiều.
Tôn Ấu Lai đã chính thức nhận quyết định làm phó trưởng ban, xếp sau Điền Vĩnh Thái, Liêu Cương và Kỷ Tử Lan nhưng vẫn còn kiêm chức trưởng phòng số ba. Đinh Hoa điều tới làm phó bí thư thị ủy Côn Châu, chức vụ của y ở Ban Tổ chức cán bộ vẫn còn để trống, tạm thời do một phó trưởng phòng chủ trì công việc. Nhân sự trong ban cũng vì một loạt biến hoá này tạo thành không khí tươi mát. Nhất là thấy Đinh Hoa làm phó bí thư thị ủy Côn Châu càng khiến cho các cán bộ ở ban sáng mắt.
Điều này càng làm cho uy tín của Triệu Quốc Đống ở Ban Tổ chức cán bộ được tăng cường. Thực tế uy tín của Triệu Quốc Đống được thành lập sau đợt điều chỉnh nhân sự thứ nhất. Tân trưởng ban tổ chức cán bộ thường thường đều là hỗ trợ phó bí thư Đảng đàn, đây về cơ bản là nguyên tắc chung. Nhất là Triệu Quốc Đống còn trẻ, điều từ tỉnh ngoài tới nên theo lẽ thường thì ít nhất trong vòng một năm Triệu Quốc Đống sẽ mang theo đuôi làm người, cố gắng lắm là tạo quan hệ mật thiết với phó bí thư Đảng đàn. Nhưng Triệu Quốc Đống đã phá vỡ quy tắc chung này.
Nếu như nói điều chỉnh ở các ban ngành, các thị xã khác trên tỉnh còn chưa đủ khắc sâu; như vậy Tần Lực làm Bí thư thị ủy Đức Hồng, Điền Vĩnh Thái lướt qua Liêu Cương làm Phó trưởng ban thường trực, Côn Châu làm phó trưởng ban, Đinh Hoa làm phó bí thư thị ủy Côn Châu, một loạt động tác, mỗi một bổ nhiệm đều nằm ngoài suy đoán của mọi người. Nhưng cẩn thận suy nghĩ lại thấy đó là hợp tình hợp lý. Người thông minh đều cảm thấy Ban Tổ chức cán bộ tỉnh ủy Điền Nam hôm nay khác với Ban Tổ chức cán bộ trước đây.
Trước kia khi Cao Vĩnh Khôn làm trưởng ban, mặc dù Cao Vĩnh Khôn cũng có thế lực nhưng cán bộ ở Ban Tổ chức cán bộ ra ngoài không nhiều. Mà phó trưởng ban phần lớn đều từ là ngành hoặc thị xã khác điều tới, chính thức từ Ban Tổ chức cán bộ đề bạt lên ngoài Liêu Cương ra thì không có ai. Mà bây giờ chẳng những cán bộ của ban ra ngoài nhận chức, đồng thời người có biểu hiện xuất sắc cũng được lên làm phó trưởng ban. Đây không thể không làm cán bộ ở ban động tâm tư.
Đi theo lãnh đạo như vậy thì còn gì không hài lòng.
…
- Các cán bộ trong ban đều đỏ mắt vì Đinh Hoa đến Côn Châu làm phó bí thư thị ủy, trong thời gian này bàn tán rất sôi nổi. trưởng ban Triệu, đừng nói bọn họ, tôi cũng thấy ngứa ngáy trong lòng.
Kỷ Tử Lan rót trà cho Triệu Quốc Đống, đây vốn là công việc của Phan Xảo.
- Ồ, Tử Lan, không ngờ chị cũng động tâm, sớm biết vậy thì để chị đi. Tôi đoán Ngô Nguyên Tể và Trì Trọng Văn nhất định sẽ giơ hai tay đồng ý khi trưởng ban xinh đẹp của Ban Tổ chức cán bộ đến Côn Châu làm phó bí thư thị ủy. Đinh Hoa dù đẹp trai đến đâu cũng kém hơn trưởng ban xinh đẹp của chúng ta.
Triệu Quốc Đống cười ha hả nói.
- Hì hì, trưởng ban Triệu, tôi hâm mộ là một chuyện, chẳng qua tôi cảm thấy lần điều chỉnh nhân sự này của ban đã tạo ra vài tác dụng không tưởng, đã điều động được tính tích cực của cán bộ trong ban. Trưởng ban Triệu nói hợp lý lưu động đúng là rất có ý nghĩa, thời gian này tôi đều nghe cán bộ của ban thảo luận việc đó.
Kỷ Tử Lan rất tự nhiên nói.
- Không biết bên trưởng ban Vĩnh Thái có nghe thấy việc này không?
Điền Vĩnh Thái cười nói:
- Còn có thể nghe được ít sao? Dược Ba, các anh sợ cũng nghe không ít?
Phương Dược Ba hơi đỏ mặt.
Y biết ý của Điền Vĩnh Thái. Đinh Hoa làm phó bí thư thị ủy Côn Châu là đả kích lớn đối với y. Muốn nói Tôn Ấu Lai làm phó trưởng ban tuy có bất ngờ nhưng dù sao Đinh Hoa có điều kiện hơn mình còn thua nên Phương Dược Ba không quá mất mát nhiều. Nhiều lắm y chỉ oán thầm Tôn Ấu Lai quá may mắn, vừa lúc gặp thời cơ Triệu Quốc Đống đưa ra quy định đề bạt cán bộ đã có kinh nghiệm công tác cơ sở.
Nhưng Đinh Hoa làm phó bí thư thị ủy Côn Châu đã làm rối hoàn toàn tâm trạng của y.
Thời gian này y rất không yên, Điền Vĩnh Thái cũng nhìn ra vấn đề này nên tìm y nói chuyện. Điền Vĩnh Thái cũng rất tự nhiên nói ra suy nghĩ của mình. Điền Vĩnh Thái đề nghị Phương Dược Ba tốt nhất nên trực tiếp đi báo cáo với Triệu Quốc Đống. Tuần trước y cũng muốn tìm Triệu Quốc Đống để báo cáo công việc không ngờ giữa tuần Triệu Quốc Đống xin nghỉ về An Đô, làm cho Phương Dược Ba phải nhịn vài ngày đến độ thiếu chút nữa bị bệnh.
Triệu Quốc Đống cười cười nhìn Phương Dược Ba, Phương Dược Ba không khỏi nóng mặt lên. trưởng ban Triệu xem ra đã sớm biết tâm tư của mình, nhưng vẫn không nói chuyện với mình. Giờ phút này Phương Dược Ba thầm nhắc mình nếu không kiên nhẫn, không có định lực thì chỉ sợ sau này mình còn phải tiếp tục ở lại ban.
- Trong ban đúng là có không ít cán bộ đang nói chuyện việc này. trưởng ban Triệu đưa ra ý kiến cán bộ cần xuống cơ sở rèn luyện, nâng cao năng lực công tác đã làm mọi người trong ban rất hứng thú. Tôi cảm thấy việc này sẽ cải thiện hiện tượng cán bộ ban ta nặng lý luận, nhẹ thực tế. Tôi còn cảm thấy ban có nên hình thành cơ chế, ví dụ như chọn một ít cán bộ ưu tú ở cấp thị xã, huyện đến ban ta rèn luyện, đồng thời để một số cán bộ cấp phó huyện, chính huyện xuống các quận, huyện, thị xã và các công ty nhà nước để rèn luyện. Như vậy sẽ có lợi cho sự trưởng thành của bọn họ, hình thành cơ chế trao đổi hai bên cùng có lợi.
Phương Dược Ba rất linh hoạt nghĩ ra ý đồ của Triệu Quốc Đống.
- Phan Xảo, Dạ Bạch, ý của Dược ba chúng ta cần cân nhắc. Tôi thấy văn phòng và phòng nghiên cứu chính sách cần phải đưa ra phương án. Tôi cho rằng có thể tiến hành thí điểm ở ban ta, coi như thêm một con đường rèn luyện cán bộ.
Triệu Quốc Đống rất hài lòng nói.
- Em ở bên anh đây là lựa chọn của riêng em, anh không cần phải áy náy. Em là người trưởng thành, có suy nghĩ của mình, em nghĩ việc mình làm không phải là nông nổi nhất thời mà là em cam tâm tình nguyện.
La Băng cố khống chế cơn sóng dâng lên trong lòng, rất nghiêm túc nói:
- Thật sự đó Quốc Đống, em ở bên anh em rất vui, rất thỏa mãn, em không mong gì cả.
- Ừ anh biết cho nên anh làm tất cả mọi việc đều suy nghĩ rất kỹ. Anh không phải một cậu thanh niên, không biết trời cao đất rộng.
Triệu Quốc Đống nở nụ cười, hắn không muốn vì việc này phá vỡ không khí.
- Nhưng anh đi tìm Trưởng ban Hàn?
La Băng mím môi nói.
- Sao, em cảm thấy có gì không đúng ư? Mời Trưởng ban Hàn hiểu thêm cán bộ bên dưới, tiếp xúc qua bữa ăn là cách hiệu quả nhất. Anh làm trưởng ban tổ chức cán bộ lâu như vậy, cách này là thường thấy. Gần đây tuần nào anh cũng nhận được lời mời như vậy, ăn cơm, nói chuyện, tâm sự, nghe cán bộ lãnh đạo bên dưới nói với quan điểm tư tưởng trong công việc của mình, đây là một cách hiểu năng lực, tác phong làm việc của cán bộ lãnh đạo.
Triệu Quốc Đống yêu thuông vỗ vỗ mặt mềm mại của La Băng.
- Làm trưởng ban tổ chức cán bộ nên làm như thế nào thì anh hiểu hơn em.
Bị Triệu Quốc Đống trêu như vậy, La Băng không khỏi thấy xấu hổ đồng thời cũng thấy dễ dàng hơn nhiều. Cô xấu hổ vặn vẹo mình, cặp mông căng tròn ma sát trên đùi Triệu Quốc Đống.
Đêm qua điên cuồng chưa hết hương vị, tay Triệu Quốc Đống sớm đã tiến vào trong áo La Băng, chiếc áo lót bị ngón tay đầy linh hoạt của hắn cởi ra rồi bắt đầu vui đùa bộ ngực kia.
- Lúc nào tới Côn Châu nghỉ ngơi?
- Một mình em? Sợ là không tốt lắm.
Má La Băng đỏ như có lửa, chiếc áo ngoài và áo lót đã bị Triệu Quốc Đống cuốn lên trên, cô bỗng nhiên thành mỹ nhân cởi trần. Triệu Quốc Đống đưa tay xuống kéo quần jean cùng quần lót của La Băng xuống. La Băng khẽ kêu lên, cô cứ thế trần như nhộng trước mặt Triệu Quốc Đống.
Một tay đặt dưới chân, một tay để trên lưng ngọc, Triệu Quốc Đống bế La Băng đi vào phòng ngủ.
- Em gọi cả Nhược Lâm, suối nước nóng Côn Châu không kém gì Ninh Lăng, đến đó nghỉ ngơi một tuần sẽ làm mình rất thoải mái.
Nghe thấy Triệu Quốc Đống bảo gọi cả Trình Nhược Lâm đi cùng, La Băng mới yên tâm. Hai người đi sẽ tránh được nhiều nguy hiểm, ít nhất đối với Triệu Quốc Đống sẽ tiện hơn. Chỉ là hai cô đi không tránh được có khi Triệu Quốc Đống quan hệ với cả hai, điều này làm La Băng vừa mong chờ vừa xấu hổ.
…
…
Chuyến quay về An Đô làm Triệu Quốc Đống khá thư thái. Hắn cũng cảm thấy về An Đô làm tâm trạng của mình tốt hơn nhiều.
Tôn Ấu Lai đã chính thức nhận quyết định làm phó trưởng ban, xếp sau Điền Vĩnh Thái, Liêu Cương và Kỷ Tử Lan nhưng vẫn còn kiêm chức trưởng phòng số ba. Đinh Hoa điều tới làm phó bí thư thị ủy Côn Châu, chức vụ của y ở Ban Tổ chức cán bộ vẫn còn để trống, tạm thời do một phó trưởng phòng chủ trì công việc. Nhân sự trong ban cũng vì một loạt biến hoá này tạo thành không khí tươi mát. Nhất là thấy Đinh Hoa làm phó bí thư thị ủy Côn Châu càng khiến cho các cán bộ ở ban sáng mắt.
Điều này càng làm cho uy tín của Triệu Quốc Đống ở Ban Tổ chức cán bộ được tăng cường. Thực tế uy tín của Triệu Quốc Đống được thành lập sau đợt điều chỉnh nhân sự thứ nhất. Tân trưởng ban tổ chức cán bộ thường thường đều là hỗ trợ phó bí thư Đảng đàn, đây về cơ bản là nguyên tắc chung. Nhất là Triệu Quốc Đống còn trẻ, điều từ tỉnh ngoài tới nên theo lẽ thường thì ít nhất trong vòng một năm Triệu Quốc Đống sẽ mang theo đuôi làm người, cố gắng lắm là tạo quan hệ mật thiết với phó bí thư Đảng đàn. Nhưng Triệu Quốc Đống đã phá vỡ quy tắc chung này.
Nếu như nói điều chỉnh ở các ban ngành, các thị xã khác trên tỉnh còn chưa đủ khắc sâu; như vậy Tần Lực làm Bí thư thị ủy Đức Hồng, Điền Vĩnh Thái lướt qua Liêu Cương làm Phó trưởng ban thường trực, Côn Châu làm phó trưởng ban, Đinh Hoa làm phó bí thư thị ủy Côn Châu, một loạt động tác, mỗi một bổ nhiệm đều nằm ngoài suy đoán của mọi người. Nhưng cẩn thận suy nghĩ lại thấy đó là hợp tình hợp lý. Người thông minh đều cảm thấy Ban Tổ chức cán bộ tỉnh ủy Điền Nam hôm nay khác với Ban Tổ chức cán bộ trước đây.
Trước kia khi Cao Vĩnh Khôn làm trưởng ban, mặc dù Cao Vĩnh Khôn cũng có thế lực nhưng cán bộ ở Ban Tổ chức cán bộ ra ngoài không nhiều. Mà phó trưởng ban phần lớn đều từ là ngành hoặc thị xã khác điều tới, chính thức từ Ban Tổ chức cán bộ đề bạt lên ngoài Liêu Cương ra thì không có ai. Mà bây giờ chẳng những cán bộ của ban ra ngoài nhận chức, đồng thời người có biểu hiện xuất sắc cũng được lên làm phó trưởng ban. Đây không thể không làm cán bộ ở ban động tâm tư.
Đi theo lãnh đạo như vậy thì còn gì không hài lòng.
…
- Các cán bộ trong ban đều đỏ mắt vì Đinh Hoa đến Côn Châu làm phó bí thư thị ủy, trong thời gian này bàn tán rất sôi nổi. trưởng ban Triệu, đừng nói bọn họ, tôi cũng thấy ngứa ngáy trong lòng.
Kỷ Tử Lan rót trà cho Triệu Quốc Đống, đây vốn là công việc của Phan Xảo.
- Ồ, Tử Lan, không ngờ chị cũng động tâm, sớm biết vậy thì để chị đi. Tôi đoán Ngô Nguyên Tể và Trì Trọng Văn nhất định sẽ giơ hai tay đồng ý khi trưởng ban xinh đẹp của Ban Tổ chức cán bộ đến Côn Châu làm phó bí thư thị ủy. Đinh Hoa dù đẹp trai đến đâu cũng kém hơn trưởng ban xinh đẹp của chúng ta.
Triệu Quốc Đống cười ha hả nói.
- Hì hì, trưởng ban Triệu, tôi hâm mộ là một chuyện, chẳng qua tôi cảm thấy lần điều chỉnh nhân sự này của ban đã tạo ra vài tác dụng không tưởng, đã điều động được tính tích cực của cán bộ trong ban. Trưởng ban Triệu nói hợp lý lưu động đúng là rất có ý nghĩa, thời gian này tôi đều nghe cán bộ của ban thảo luận việc đó.
Kỷ Tử Lan rất tự nhiên nói.
- Không biết bên trưởng ban Vĩnh Thái có nghe thấy việc này không?
Điền Vĩnh Thái cười nói:
- Còn có thể nghe được ít sao? Dược Ba, các anh sợ cũng nghe không ít?
Phương Dược Ba hơi đỏ mặt.
Y biết ý của Điền Vĩnh Thái. Đinh Hoa làm phó bí thư thị ủy Côn Châu là đả kích lớn đối với y. Muốn nói Tôn Ấu Lai làm phó trưởng ban tuy có bất ngờ nhưng dù sao Đinh Hoa có điều kiện hơn mình còn thua nên Phương Dược Ba không quá mất mát nhiều. Nhiều lắm y chỉ oán thầm Tôn Ấu Lai quá may mắn, vừa lúc gặp thời cơ Triệu Quốc Đống đưa ra quy định đề bạt cán bộ đã có kinh nghiệm công tác cơ sở.
Nhưng Đinh Hoa làm phó bí thư thị ủy Côn Châu đã làm rối hoàn toàn tâm trạng của y.
Thời gian này y rất không yên, Điền Vĩnh Thái cũng nhìn ra vấn đề này nên tìm y nói chuyện. Điền Vĩnh Thái cũng rất tự nhiên nói ra suy nghĩ của mình. Điền Vĩnh Thái đề nghị Phương Dược Ba tốt nhất nên trực tiếp đi báo cáo với Triệu Quốc Đống. Tuần trước y cũng muốn tìm Triệu Quốc Đống để báo cáo công việc không ngờ giữa tuần Triệu Quốc Đống xin nghỉ về An Đô, làm cho Phương Dược Ba phải nhịn vài ngày đến độ thiếu chút nữa bị bệnh.
Triệu Quốc Đống cười cười nhìn Phương Dược Ba, Phương Dược Ba không khỏi nóng mặt lên. trưởng ban Triệu xem ra đã sớm biết tâm tư của mình, nhưng vẫn không nói chuyện với mình. Giờ phút này Phương Dược Ba thầm nhắc mình nếu không kiên nhẫn, không có định lực thì chỉ sợ sau này mình còn phải tiếp tục ở lại ban.
- Trong ban đúng là có không ít cán bộ đang nói chuyện việc này. trưởng ban Triệu đưa ra ý kiến cán bộ cần xuống cơ sở rèn luyện, nâng cao năng lực công tác đã làm mọi người trong ban rất hứng thú. Tôi cảm thấy việc này sẽ cải thiện hiện tượng cán bộ ban ta nặng lý luận, nhẹ thực tế. Tôi còn cảm thấy ban có nên hình thành cơ chế, ví dụ như chọn một ít cán bộ ưu tú ở cấp thị xã, huyện đến ban ta rèn luyện, đồng thời để một số cán bộ cấp phó huyện, chính huyện xuống các quận, huyện, thị xã và các công ty nhà nước để rèn luyện. Như vậy sẽ có lợi cho sự trưởng thành của bọn họ, hình thành cơ chế trao đổi hai bên cùng có lợi.
Phương Dược Ba rất linh hoạt nghĩ ra ý đồ của Triệu Quốc Đống.
- Phan Xảo, Dạ Bạch, ý của Dược ba chúng ta cần cân nhắc. Tôi thấy văn phòng và phòng nghiên cứu chính sách cần phải đưa ra phương án. Tôi cho rằng có thể tiến hành thí điểm ở ban ta, coi như thêm một con đường rèn luyện cán bộ.
Triệu Quốc Đống rất hài lòng nói.
/1736
|