Xe Touareg qua cầu Yển Lập là đến cầu vượt Phượng Hoàng LĨnh, đây là công trình kiến trúc tiêu biểu của thành Nam, cây cầu vượt dài 2,2km bắc qua ga xe lửa.
Đứng từ trên cầu quan sát có thể thấy một một loạt các con tàu không phân biệt ngày đêm đang bốc xếp hàng hóa, từng nhóm thợ đi trên đường rya …
Do đến chỗ Từ Xuân Nhạn nên Triệu Quốc Đống không đi xe vì thế hắn lấy xe Touareg 4.2 của Từ Thu Nhạn để đi. Từ Xuân Nhạn vẫn đi xe cũ, chỉ có Từ Thu Nhạn thích vận động nên chọn mua xe việt dã vì thế chọn một chiếc Touareg.
Điều hòa tự động làm nhiệt độ trong xe giữ ở mức 25 độ, trong không khí có một mùi thơm ngát – nước hoa Dior.
Đây là loại nước hoa mà chị em Từ Xuân Nhạn thích nhất. Hai cô đều trung thành với các sản phẩm của Dior.
Tiếng ồn rất nhỏ, mặc dù lúc lên cầu xe chạy với tốc độ 140km/h nhưng vẫn không có âm thanh tạp nham.
An Đô chỉ có sau 11h thì anh mới chạy xe được nhanh như vậy, mà nó cũng là phải ở đường ngoại ô.
Đến điểm cao nhất cầu vượt, Triệu Quốc Đống giảm ga cho xe chạy chậm lại. Hắn không thích đi nhanh, mà chị em Từ Xuân Nhạn cũng lo hắn nửa đê lái xe không ai toàn, nếu không phải lo bây giờ đi cùng không không tiện thì Từ Thu Nhạn sẽ thiếu chút nữa làm lái xe cho Triệu Quốc Đống.
Xuống cầu là đến quốc lộ cấp một An Nam, quốc lộ cấp một An Nam trước vốn là quốc lộ cấp hại, sau khi cải thiện khiến mặt đường khá tốt. Qua cầu vượt còn 40km là đến Giang Khẩu. Triệu Quốc Đống chỉ mất 20 phút là tới.
Ở thị trấn Giang Khẩu, Triệu Quốc Đống đi vòng một vòng hỏi đường thì mới tìm được đường đến nhà tang lễ.
Triệu Quốc Đống vừa tới Giang Khẩu liền gọi cho Khâu Nguyên Phong. Khâu Nguyên Phong đến sớm hơn Triệu Quốc Đống 10p, nghe Triệu Quốc Đống đã đến ửa liền gọi thường vụ Huyện ủy, Bí thư Đảng ủy chính pháp Lục Diệu cùng Phó chủ tịch kiêm trưởng phòng công an – Long Chính Vũ ra ngoài đón.
- Cục trưởng Khâu, anh nói còn muốn đón ai vậy?
Lục Diệu che tay ngáp vì cơn buồn ngủ kéo tới.
Y vốn đã ngủ, một chiến sĩ công an về hưu mà thôi, có gì chứ. Chỉ cần lãnh đạo ban chính trị của Công an huyện đến viếng là đủ rồi, trong lễ truy điệu ngày mai do Long Chính Vũ chủ trì là được, không cần y phải tham gia.
Chẳng qua Khâu Nguyên Phong nửa đêm chạy tới, Long Chính Vũ gọi cho y làm y không tiện không tới. Khâu Nguyên Phong là Phó cục trưởng Cục công an thành phố, có quan hệ tốt với Bí thư Đảng ủy chính pháp Thị ủy – Lưu Triệu Quốc. Khâu Nguyên Phong tới thì Lục Diệu chỉ có thể đến tiếp.
Long Chính Vũ cũng có chút tò mò. Y mới từ bên Trường Tân sang Giang Khẩu được chưa đầy năm, lúc trước đã yêu cầu bên ban chính trị của phòng lo việc này. bây giờ Khâu Nguyên Phong tới, y đương nhiên phải đến tiếp đón, sau đó gọi cho Lục Diệu chỉ là thông báo vậy mà Lục Diệu lại tới. Bây giờ thấy Khâu Nguyên Phong còn muốn ra đón người, y có chút tò mò, chẳng lẽ là Bí thư Lưu? Không thể, nếu Bí thư Lưu tới thì Bí thư Phùng và chủ tịch Thẩm của huyện cũng phải tới mà.
- Cục trưởng, không phải là Bí thư Lưu sẽ đến chứ?
Long Chính Vũ thử hỏi.
Long Chính Vũ hỏi vậy làm Lục Diệu có chút khẩn trương:
- Không phải chứ cục trưởng Khâu, Bí thư Lưu mà tới mà anh không nói một tiếng để tôi báo cáo với Bí thư Phùng và chủ tịch Thẩm một tiếng.
Khâu Nguyên Phong lắc đầu nói:
- Cục trưởng Lưu dẫn đội sang Chiết Giang khảo sát tình hình an ninh trật tự chưa về.
Lục Diệu thở dài nói:
- Vậy cục trưởng còn định đón ai thế?
- Lát nữa không phải sẽ biết sao?
Triệu Quốc Đống đang nói thì một xe Touareg màu đen tiến vào trong sân. Khâu Nguyên Phong chưa thấy Triệu Quốc Đống chạy xe này bao giờ nhưng đêm hôm như thế này đột nhiên có xe tới nhà tang lễ thì ngoài Triệu Quốc Đống còn có thể là ai được nữa.
Quả nhiên xe đỗ hẳn, Triệu Quốc Đống xuống xe.
Khâu Nguyên Phong vội vàng đi lên:
- Quốc Đống.
- Sếp Khâu.
Thấy bên ngoài có người, Triệu Quốc Đống cũng đổi cách xưng hô.
Lục Diệu và Long Chính Vũ có chút tò mò nhìn người trẻ tuổi này. Xe là xe tốt, Touareg 4. 2 được nhập khẩu nguyên chiếc từ Đức, giá rất đắt. Chính quyền bình thường không mua xe này.
- Quốc Đống, đây là Bí thư Đảng ủy chính pháp Giang Khẩu – Bí thư Lục Diệu, y vốn làm ở văn phòng Ủy ban huyện, là người quen cũ. Vị này là Phó chủ tịch kiêm trưởng phòng công an huyện – Long Chính Vũ, cậu chắc không biết vì y mới từ Trường Tân sang Giang Khẩu chúng ta chưa đầy năm.
Khâu Nguyên Phong cười nói:
- Hai vị, đây là tân Thường vụ tỉnh ủy của tỉnh ta, Bí thư thị ủy Ninh Lăng – Triệu Quốc Đống, cũng từ hệ thống công an chúng ta đi ra. Lão Liêu trước đây từng là lãnh đạo của Quốc Đống.
Lục Diệu và Long Chính Vũ đều khiếp sợ, rung động. Người trẻ tuổi này là Bí thư thị ủy Ninh Lăng, Thường vụ tỉnh ủy trong truyền thuyết đó sao? Y còn từng làm cảnh sát ở đồn công an Giang Miếu?
Triệu Quốc Đống ở Giang Khẩu không lâu, tổng cộng mới tầm ba tiếng, lại là chuyện hơn 10 năm trước. Mấy người có quan hệ tốt với Triệu Quốc Đống như Khâu Nguyên Phong, Chu Tinh Văn đã rời khỏi Giang Khẩu, rất nhiều người thật ra không biết Triệu Quốc Đống từ Giang Khẩu đi ra. Mà sau đó Triệu Quốc Đống khi đi làm Phó thị trưởng, Phó thị trưởng thường trực, Thị trưởng, Bí thư ở Hoài Khánh, Ninh Lăng cũng không làm người ta quá chú ý vì nó xa xôi.
Hơn nữa cái tên Triệu Quốc Đống rất đại chúng, có nhiều người trùng tên họ. Ngay cả hầu hết bạn học cấp ba và trường cảnh sát của Triệu Quốc Đống cũng không biết tân Thường vụ tỉnh ủy, Bí thư thị ủy Ninh Lăng lại là bạn học trước đây của mình. Có lẽ vài người biết nhưng cũng ít nhắc tới người khác.
Nhưng khi tên Triệu Quốc Đống xuất hiện trong danh sách Thường vụ tỉnh ủy thì mới khiến người ngoài Ninh Lăng chú ý. Dù sao Thường vụ tỉnh ủy cũng có nghĩa anh tiến vào bộ máy đưa ra chính sách của tỉnh, sức ảnh hưởng không chỉ giới hạn ở Ninh Lăng nữa. Dù là trên tỉnh y cũng có quyền lên tiếng.
- Bí thư Triệu.
Lục Diệu và Long Chính Vũ đều không biết nói gì nhưng sau đó vội vàng có phản ứng đi lên bắt tay, chào hỏi.
Nhìn Khâu Nguyên Phong rất thân quen với Triệu Quốc Đống, hai người không khỏi đánh giá Khâu Nguyên Phong cao hơn. Khâu Nguyên Phong không chỉ có quan hệ mật thiết với Lưu Triệu Quốc, còn có quan hệ không bình thường với vị Thường vụ tỉnh ủy mới nổi lên này. Tuy nói Triệu Quốc Đống chỉ kiêm chức Bí thư thị ủy Ninh Lăng nhưng nhìn tuổi là biết tương lai. Tên Triệu Quốc Đống này mới hơn 30 đã thành Thường vụ tỉnh ủy, sau này sẽ phát triển đến như thế nào?
Nói chuyện vài câu, Lục Diệu chạy sang bên gọi báo cáo việc này với Bí thư, Chủ tịch huyện.
….
Vưu Huệ Hương nhận được điện của Bí thư huyện ủy Phùng Đông Hoa thì rất kinh ngạc.
Muộn như thế này, chẳng lẽ có chuyện lớn sao? Trong thời gian qua Vưu Huệ Hương ngủ vốn không quá ngon. Làm Phó bí thư phụ trách nhiều công việc, áp lực lớn nên nghỉ ngơi không tốt. Vì thế vừa thấy Bí thư gọi tới là cô biết cả đêm nay đừng mong có giấc ngủ ngon.
- Bí thư Vưu, xin lỗi muộn thế này còn làm phiền chị. Một cảnh sát về hưu của Công an huyện mới qua đời. Đáng lẽ Công an huyện tự lo nhưng tối nay lại có …
Đầu bên kia tín hiệu không quá tốt, lời không quá rõ. Vưu Huệ Hương mới nghe đến đoạn kia đã rất lo lắng. Một cảnh sát về hưu bị bệnh qua đời chẳng lẽ có vấn đề gì ẩn tình sao mà cần Bí thư huyện ủy gọi cho mình.
Đứng từ trên cầu quan sát có thể thấy một một loạt các con tàu không phân biệt ngày đêm đang bốc xếp hàng hóa, từng nhóm thợ đi trên đường rya …
Do đến chỗ Từ Xuân Nhạn nên Triệu Quốc Đống không đi xe vì thế hắn lấy xe Touareg 4.2 của Từ Thu Nhạn để đi. Từ Xuân Nhạn vẫn đi xe cũ, chỉ có Từ Thu Nhạn thích vận động nên chọn mua xe việt dã vì thế chọn một chiếc Touareg.
Điều hòa tự động làm nhiệt độ trong xe giữ ở mức 25 độ, trong không khí có một mùi thơm ngát – nước hoa Dior.
Đây là loại nước hoa mà chị em Từ Xuân Nhạn thích nhất. Hai cô đều trung thành với các sản phẩm của Dior.
Tiếng ồn rất nhỏ, mặc dù lúc lên cầu xe chạy với tốc độ 140km/h nhưng vẫn không có âm thanh tạp nham.
An Đô chỉ có sau 11h thì anh mới chạy xe được nhanh như vậy, mà nó cũng là phải ở đường ngoại ô.
Đến điểm cao nhất cầu vượt, Triệu Quốc Đống giảm ga cho xe chạy chậm lại. Hắn không thích đi nhanh, mà chị em Từ Xuân Nhạn cũng lo hắn nửa đê lái xe không ai toàn, nếu không phải lo bây giờ đi cùng không không tiện thì Từ Thu Nhạn sẽ thiếu chút nữa làm lái xe cho Triệu Quốc Đống.
Xuống cầu là đến quốc lộ cấp một An Nam, quốc lộ cấp một An Nam trước vốn là quốc lộ cấp hại, sau khi cải thiện khiến mặt đường khá tốt. Qua cầu vượt còn 40km là đến Giang Khẩu. Triệu Quốc Đống chỉ mất 20 phút là tới.
Ở thị trấn Giang Khẩu, Triệu Quốc Đống đi vòng một vòng hỏi đường thì mới tìm được đường đến nhà tang lễ.
Triệu Quốc Đống vừa tới Giang Khẩu liền gọi cho Khâu Nguyên Phong. Khâu Nguyên Phong đến sớm hơn Triệu Quốc Đống 10p, nghe Triệu Quốc Đống đã đến ửa liền gọi thường vụ Huyện ủy, Bí thư Đảng ủy chính pháp Lục Diệu cùng Phó chủ tịch kiêm trưởng phòng công an – Long Chính Vũ ra ngoài đón.
- Cục trưởng Khâu, anh nói còn muốn đón ai vậy?
Lục Diệu che tay ngáp vì cơn buồn ngủ kéo tới.
Y vốn đã ngủ, một chiến sĩ công an về hưu mà thôi, có gì chứ. Chỉ cần lãnh đạo ban chính trị của Công an huyện đến viếng là đủ rồi, trong lễ truy điệu ngày mai do Long Chính Vũ chủ trì là được, không cần y phải tham gia.
Chẳng qua Khâu Nguyên Phong nửa đêm chạy tới, Long Chính Vũ gọi cho y làm y không tiện không tới. Khâu Nguyên Phong là Phó cục trưởng Cục công an thành phố, có quan hệ tốt với Bí thư Đảng ủy chính pháp Thị ủy – Lưu Triệu Quốc. Khâu Nguyên Phong tới thì Lục Diệu chỉ có thể đến tiếp.
Long Chính Vũ cũng có chút tò mò. Y mới từ bên Trường Tân sang Giang Khẩu được chưa đầy năm, lúc trước đã yêu cầu bên ban chính trị của phòng lo việc này. bây giờ Khâu Nguyên Phong tới, y đương nhiên phải đến tiếp đón, sau đó gọi cho Lục Diệu chỉ là thông báo vậy mà Lục Diệu lại tới. Bây giờ thấy Khâu Nguyên Phong còn muốn ra đón người, y có chút tò mò, chẳng lẽ là Bí thư Lưu? Không thể, nếu Bí thư Lưu tới thì Bí thư Phùng và chủ tịch Thẩm của huyện cũng phải tới mà.
- Cục trưởng, không phải là Bí thư Lưu sẽ đến chứ?
Long Chính Vũ thử hỏi.
Long Chính Vũ hỏi vậy làm Lục Diệu có chút khẩn trương:
- Không phải chứ cục trưởng Khâu, Bí thư Lưu mà tới mà anh không nói một tiếng để tôi báo cáo với Bí thư Phùng và chủ tịch Thẩm một tiếng.
Khâu Nguyên Phong lắc đầu nói:
- Cục trưởng Lưu dẫn đội sang Chiết Giang khảo sát tình hình an ninh trật tự chưa về.
Lục Diệu thở dài nói:
- Vậy cục trưởng còn định đón ai thế?
- Lát nữa không phải sẽ biết sao?
Triệu Quốc Đống đang nói thì một xe Touareg màu đen tiến vào trong sân. Khâu Nguyên Phong chưa thấy Triệu Quốc Đống chạy xe này bao giờ nhưng đêm hôm như thế này đột nhiên có xe tới nhà tang lễ thì ngoài Triệu Quốc Đống còn có thể là ai được nữa.
Quả nhiên xe đỗ hẳn, Triệu Quốc Đống xuống xe.
Khâu Nguyên Phong vội vàng đi lên:
- Quốc Đống.
- Sếp Khâu.
Thấy bên ngoài có người, Triệu Quốc Đống cũng đổi cách xưng hô.
Lục Diệu và Long Chính Vũ có chút tò mò nhìn người trẻ tuổi này. Xe là xe tốt, Touareg 4. 2 được nhập khẩu nguyên chiếc từ Đức, giá rất đắt. Chính quyền bình thường không mua xe này.
- Quốc Đống, đây là Bí thư Đảng ủy chính pháp Giang Khẩu – Bí thư Lục Diệu, y vốn làm ở văn phòng Ủy ban huyện, là người quen cũ. Vị này là Phó chủ tịch kiêm trưởng phòng công an huyện – Long Chính Vũ, cậu chắc không biết vì y mới từ Trường Tân sang Giang Khẩu chúng ta chưa đầy năm.
Khâu Nguyên Phong cười nói:
- Hai vị, đây là tân Thường vụ tỉnh ủy của tỉnh ta, Bí thư thị ủy Ninh Lăng – Triệu Quốc Đống, cũng từ hệ thống công an chúng ta đi ra. Lão Liêu trước đây từng là lãnh đạo của Quốc Đống.
Lục Diệu và Long Chính Vũ đều khiếp sợ, rung động. Người trẻ tuổi này là Bí thư thị ủy Ninh Lăng, Thường vụ tỉnh ủy trong truyền thuyết đó sao? Y còn từng làm cảnh sát ở đồn công an Giang Miếu?
Triệu Quốc Đống ở Giang Khẩu không lâu, tổng cộng mới tầm ba tiếng, lại là chuyện hơn 10 năm trước. Mấy người có quan hệ tốt với Triệu Quốc Đống như Khâu Nguyên Phong, Chu Tinh Văn đã rời khỏi Giang Khẩu, rất nhiều người thật ra không biết Triệu Quốc Đống từ Giang Khẩu đi ra. Mà sau đó Triệu Quốc Đống khi đi làm Phó thị trưởng, Phó thị trưởng thường trực, Thị trưởng, Bí thư ở Hoài Khánh, Ninh Lăng cũng không làm người ta quá chú ý vì nó xa xôi.
Hơn nữa cái tên Triệu Quốc Đống rất đại chúng, có nhiều người trùng tên họ. Ngay cả hầu hết bạn học cấp ba và trường cảnh sát của Triệu Quốc Đống cũng không biết tân Thường vụ tỉnh ủy, Bí thư thị ủy Ninh Lăng lại là bạn học trước đây của mình. Có lẽ vài người biết nhưng cũng ít nhắc tới người khác.
Nhưng khi tên Triệu Quốc Đống xuất hiện trong danh sách Thường vụ tỉnh ủy thì mới khiến người ngoài Ninh Lăng chú ý. Dù sao Thường vụ tỉnh ủy cũng có nghĩa anh tiến vào bộ máy đưa ra chính sách của tỉnh, sức ảnh hưởng không chỉ giới hạn ở Ninh Lăng nữa. Dù là trên tỉnh y cũng có quyền lên tiếng.
- Bí thư Triệu.
Lục Diệu và Long Chính Vũ đều không biết nói gì nhưng sau đó vội vàng có phản ứng đi lên bắt tay, chào hỏi.
Nhìn Khâu Nguyên Phong rất thân quen với Triệu Quốc Đống, hai người không khỏi đánh giá Khâu Nguyên Phong cao hơn. Khâu Nguyên Phong không chỉ có quan hệ mật thiết với Lưu Triệu Quốc, còn có quan hệ không bình thường với vị Thường vụ tỉnh ủy mới nổi lên này. Tuy nói Triệu Quốc Đống chỉ kiêm chức Bí thư thị ủy Ninh Lăng nhưng nhìn tuổi là biết tương lai. Tên Triệu Quốc Đống này mới hơn 30 đã thành Thường vụ tỉnh ủy, sau này sẽ phát triển đến như thế nào?
Nói chuyện vài câu, Lục Diệu chạy sang bên gọi báo cáo việc này với Bí thư, Chủ tịch huyện.
….
Vưu Huệ Hương nhận được điện của Bí thư huyện ủy Phùng Đông Hoa thì rất kinh ngạc.
Muộn như thế này, chẳng lẽ có chuyện lớn sao? Trong thời gian qua Vưu Huệ Hương ngủ vốn không quá ngon. Làm Phó bí thư phụ trách nhiều công việc, áp lực lớn nên nghỉ ngơi không tốt. Vì thế vừa thấy Bí thư gọi tới là cô biết cả đêm nay đừng mong có giấc ngủ ngon.
- Bí thư Vưu, xin lỗi muộn thế này còn làm phiền chị. Một cảnh sát về hưu của Công an huyện mới qua đời. Đáng lẽ Công an huyện tự lo nhưng tối nay lại có …
Đầu bên kia tín hiệu không quá tốt, lời không quá rõ. Vưu Huệ Hương mới nghe đến đoạn kia đã rất lo lắng. Một cảnh sát về hưu bị bệnh qua đời chẳng lẽ có vấn đề gì ẩn tình sao mà cần Bí thư huyện ủy gọi cho mình.
/1736
|