Cận Lỗi vội vàng đi lên bắt chặt tay đối phương:
- Bí thư Triệu.
- Đừng khách khí như vậy, hơn 10 năm trước tôi chỉ là một nhân viên cảnh sát trong đội ngũ công an đi theo sếp Khâu học việc.
Triệu Quốc Đống thấy đối phương khá câu nệ nên xua tay nói:
- Đều là người một nhà không nên câu nệ như vậy. Sếp Khâu là lão lãnh đạo của tôi, cũng là đại ca của tôi, ngày sau không chừng tôi lên An Đô có chuyện phiền phức còn cần nhờ phân cục Cận giúp đó.
- Bí thư Triệu, ngài mới khách khí, ngài gọi thẳng tên tôi là được.
Cận Lỗi thấy đối phương hơi hào sảng nên cũng bình tĩnh lại chút.
- Sếp Khâu cũng là lão lãnh đạo của tôi, tôi ở Thiên Hà học được không ít từ sếp.
- Ha ha, xem ra chúng ta là sư huynh đệ đồng môn rồi.
Triệu Quốc Đống cười ha hả nói:
- Hôm nay làm phiền anh, tôi vốn muốn nhờ sếp Khâu tìm người đưa tôi về, không ngừ sếp Khâu lại tìm lãnh đạo to như vậy, đúng là làm tôi xấu hổ không dám nhận.
- Được rồi Quốc Đống, cậu cũng đừng có khiêm tốn như vậy. Cận Lỗi còn trẻ, tiền đồ còn dài. Tôi mang cậu ta đến gặp cậu một chút, về sau không chừng có lúc cậu giúp được. Cậu coi như lập tức thành Lãnh đạo tỉnh ủy rồi, về sau cậu nhớ đến Cận Lỗi một chút là được.
Khâu Nguyên Phong rất thoải mái, Triệu Quốc Đống nói đã nâng y lên rât cao. Y đã trên 50, không gian tiến lên là có hạn nhưng Cận Lỗi lại khác. Nếu Triệu Quốc Đống có thể giúp thì Cận Lỗi có thể sẽ phát triển nhanh hơn nữa.
- Ha ha, sếp Khâu, anh nói như vậy tôi còn có thể nói gì nữa? Cận Lỗi, về sau liên lạc nhiều là được. Sếp Khâu có số điện thoại của tôi, anh cũng hay tới Ninh Lăng một chút, coi như trao đổi kinh nghiệm với cảnh sát Ninh Lăng chúng tôi.
Triệu Quốc Đống cười ha hả nói.
Xe chạy từ An Đô đến Ninh Lăng chỉ mất hai tiếng rưỡi. Cận Lỗi lái xe vừa nhanh vừa ổn, Triệu Quốc Đống và Khâu Nguyên Phong ngồi sau nói chuyện.
Khâu Nguyên Phong hỏi Triệu Quốc Đống về việc học ở trường Đảng, Triệu Quốc Đống cũng giới thiệu qua một chút. Triệu Quốc Đống cũng hỏi về con gái Khâu Nguyên Phong học thế nào. Con gái Khâu Nguyên Phong thi vào đại học An Nguyên coi như làm Khâu Nguyên Phong tự hào. Chẳng qua bây giờ thi vào đại học dễ, tìm công việc hài lòng lại khó, mấy năm sau tốt nghiệp còn lo tìm việc làm là không dễ.
Hai người cố ý tránh đề tài về yy, mãi tới khi đến Ninh Lăng, Khâu Nguyên Phong và Triệu Quốc Đống xuống xe đi ra ngoài mới nói đến chính đề.
- Cậu định nói chuyện với cục trưởng Lưu như thế nào?
Khâu Nguyên Phong châm thuốc hút và nói.
- Tôi vẫn chưa nghĩ ra, nhưng tôi nghĩ mình nên nói chuyện riêng với Lưu ca. Tôi nghĩ y cũng có thể cảm thấy tôi đã nhận ra gì đó cho nên lâu như vậy hai bên vẫn không có liên lạc.
Triệu Quốc Đống khẽ thở dài một tiếng:
- Tôi bây giờ còn không rõ Lưu ca nghĩ gì nữa? Y thật sự thiếu tiền vậy sao? Nhưng đã mấy năm rồi thì thứ y cần cũng có đủ rồi mà.
Khâu Nguyên Phong lắc đầu nói:
- Vấn đề này khó phán đoán, có vài người theo địa vị thay đổi khiến tư tưởng thay đổi, tôi cũng không thể giải thích. Tôi lo cậu có nói chuyện mà cục trưởng Lưu không nghe thì cậu định làm như thế nào?
Triệu Quốc Đống ngẩn ra, lắc đầu nói:
- Tôi không biết.
- Vậy thì hơi phiền đó. Cậu đã đẩy tấm rèm ra mà không cơ sở kết quả gì thì có thể dẫn tới hậu quả khó có thể đoán trước.
Khâu Nguyên Phong nhíu mày nói:
- Cậu phải chuẩn bị tư tưởng mới được.
- Vậy Khâu ca, anh thấy tôi nên làm như thế nào?
Triệu Quốc Đống có chút buồn bực nói.
- Tôi cũng không xác định được. Tính cách của cục trưởng Lưu thì cậu cũng biết đó, bước ra rồi mà muốn y lùi lại sợ là rất khó khăn.
Khâu Nguyên Phong do dự nói.
- Chúng ta chẳng lẽ cứ trơ mắt nhìn Lưu ca càng lún càng sâu không làm gì sao? Tôi không làm được.
Triệu Quốc Đống rất kiên quyết nói:
- Dù như thế nào tôi cũng phải thử một lần, ít nhất cũng là hết lòng. Tôi cũng hy vọng y cảm nhận được ý tốt của tôi.
- Ừ nhưng mà Quốc Đống, tôi phải nhắc cậu là cậu nên chuẩn bị tư tưởng từ trước đó.
Khâu Nguyên Phong thở dài một tiếng.
Khi Triệu Quốc Đống được xe Audi đón, Khâu Nguyên Phong mới có chút mệt mỏi lên xe.
- Sếp Khâu, về An Đô chứ?
Cận Lỗi thấy Khâu Nguyên Phong có chút nặng nề nên hơi kinh ngạc.
- Ừ, về thôi.
Khâu Nguyên Phong gật đầu cố làm mình tỉnh táo lại.
- Cận Lỗi, Triệu Quốc Đống là một người bạn đáng quan hệ. Cậu ta cũng thích kết bạn nhưng điều kiện là phải hòa hợp. Tôi thấy Triệu Quốc Đống có ấn tượng khá tốt với cậu, lúc rảnh có thể liên lạc nhiều. Cậu ta về An Đô cũng không ít, mọi người có thể hẹn nhau ngồi lại. Hai người tuổi chênh không nhiều sẽ có nhiều ngôn ngữ chung. Không nên vì chức Thường vụ tỉnh ủy của cậu ta hù dạo, cậu ta là người khá trẻ trung, tôi tin hai người có thể chơi thân với nhau.
Cận Lỗi đương nhiên hiểu ý của Khâu Nguyên Phong, có thể làm quen được với một vị Thường vụ tỉnh ủy sẽ có tác dụng rất lớn đối với con đường làm quan của mình sau này.
…
Chung Dược Quân có chút xuất thần nhìn lá trà trong chén. Chén trà xanh với màu khá đẹp luôn làm người ta vui mắt.
Triệu Quốc Đống trong hội nghị thường vụ Tỉnh ủy đánh bại Long Ứng Hoa để được đề cử làm Thường vụ tỉnh ủy đã tạo chấn động không hề nhỏ. Long Ứng Hoa làm Bí thư thị ủy bao năm rồi? Y chẳng những khiến Vĩnh Lương có tổng GDP đứng thứ hai toàn tỉnh, hơn nữa còn có quyền lực tuyệt đối ở Vĩnh Lương, nghe nói còn có quan hệ khá rộng trên Trung ương nhưng cuối cùng vẫn thất bại.
Có rất nhiều lời đồn về nội dung hội nghị đó nhưng có một điều rất rõ ràng, nghe nói Long Ứng Hoa chỉ được một mình Miêu Chấn Trung ủng hộ, 12 thường vụ khác vốn tưởng có nhiều người ủng hộ Long Ứng Hoa hoặc đứng trung lập lại rõ ràng tỏ thái độ ủng hộ Triệu Quốc Đống. Vì thế mấy người ủng hộ Triệu Quốc Đống gồm Nhâm Vi Phong, Hàn Độ, Dương Kính Quang còn chưa tỏ thái độ thì cuộc chiến này đã kết thúc.
Theo Chung Dược Quân biết thì Long Ứng Hoa nhất định phải có quan hệ tốt với Đinh Sâm, Liêu Vĩnh Đào chứ. Nhưng hai vị này lại không hề do dự ủng hộ Triệu Quốc Đống. Còn Hác Mộng Hiệp và Ba Kiên Cường vốn nghĩ không có chút quan hệ gì với Triệu Quốc Đống lại là hai người đầu tiên lên tiếng ủng hộ Triệu Quốc Đống. Qua đó mới khiến Long Ứng Hoa hoàn toàn thất bại.
Mặc dù mấy vị thường vụ khác tỏ thái độ cũng không có ý nghĩa, nhưng thực lực hai bên chênh quá xa nghe ra đúng là quá khó tin. Chung Dược Quân thậm chí còn biết Đàm Lập Phong không có ai nhắc tới.
Tần Hạo Nghiên khi gọi điện đã nói rất rõ với Chung Dược Quân. Triệu Quốc Đống sở dĩ có thể lên không chỉ vì kinh tế Ninh Lăng hai năm qua có tốc độ tăng trưởng cao, càng quan trọng hơn chính là hệ thống kinh tế của Ninh Lăng có khả năng phát triển lâu dài, nó khác hẳn với mấy ngành truyền thống của Vĩnh Lương đang bị ảnh hưởng rất lớn. Điểm này đã khiến mấy vị thường vụ vốn không đồng tình với Triệu Quốc Đống lại chấp nhận hắn mà điển hình là Hác Mộng Hiệp.
Kinh tế trụ cột quyết định kiến trúc thượng tầng, mà chính sách của Ban Tổ chức cán bộ Trung ương lần này đã chỉ rõ điểm đó. Vị thường vụ này phải là người đứng đầu nơi có công tác kinh tế phát triển mạnh.
Triệu Quốc Đống được Tỉnh ủy đề cử chính là đột phá lớn, đây là vị Bí thư thị ủy đầu tiên ngoài An Đô vào Tỉnh ủy, ngay cả Miên Châu trước đây cũng không có vinh dự này.
Mặc dù một vị Thường vụ tỉnh ủy này không chắc chắn sẽ lưu lại lâu dài cho Bí thư thị ủy Ninh Lăng, nó có thể chuyển sang mấy nơi khác nếu các nơi khác phát triển nhanh hơn. Nhưng ít nhất Ninh Lăng chiếm được suất đầu tiên, anh chiếm tiên cơ, sau đây anh muốn rút chức này đi là không dễ dàng.
Triệu Quốc Đống đạt được tư cách Thường vụ tỉnh ủy không thể nghi ngờ sẽ tăng quyền lực của hắn ở Ninh Lăng. Đối với điểm này Chung Dược Quân cũng không quá mâu thuẫn. Theo y thấy tính cách của Triệu Quốc Đống sẽ không vì đạt được danh hiệu này mà thay đổi mấy. Trên thực tế mình và hắn có quan điểm khá nhất trí.
Không có chuyện gì làm người ta vui mừng chính là gặp người cùng chí hướng, tranh chấp ở mấy chi tiết nhỏ không ảnh hưởng đến sự hợp tác của hai người, ngược lại nó còn có thể khiến hai bên hoàn thiện thêm. Dù là Triệu Quốc Đống hay Chung Dược Quân đều tán thành điểm này.
Đúng bởi vì như vậy nên khu Giang Đông mới được xây dựng với tốc độ nhanh như vậy. Đúng vì như vậy nên cầu chính Ô Giang mới có thể hoàn thành sau gần hai năm, hạng mục sân bay Đông Trại mới vượt khó khăn để được phê duyệt. Bởi vì như vậy nên mấy ngành như năng lượng mới, tài liệu mới, sản xuất ô tô và thiết bị bảo vệ môi trường cũng chỉ trong hai năm đã thành sản nghiệp trụ cột của Ninh Lăng, mới có thể khiến Ninh Lăng có tốc độ tăng trưởng đứng đầu cả nước.
Có lúc Chung Dược Quân thầm nghĩ nếu sau khi Hoàng Lăng ngã mà người tới không phải là Triệu Quốc Đống thì kinh tế Ninh Lăng có thay đổi nhiều như vậy không? Suy nghĩ mãi cuối cùng có kết quả là không thể.
Nếu nói ngành sản xuất ô tô cũng có một phần tác dụng của mình, như vậy ngành năng lượng mới, vật liệu mới và thiết bị bảo vệ môi trường hoàn toàn dựa vào tầm nhìn xa trông rộng của Triệu Quốc Đống.
Không có mấy ngành này thì kinh tế Ninh Lăng không thể nào phát triển nhanh như vậy.
Chung Dược Quân xuất thần tới mức thư ký vào cũng không biết.
- Thị trưởng Chung, Bí thư Triệu gọi tới mời ngài sang.
- Hả, Bí thư Triệu đã về? Không phải nói trưa mới về tới sao?
Chung Dược Quân kinh ngạc nói.
- Vân Duệ nói tối qua Bí thư Triệu đã về.
- Ồ, tôi biết rồi.
Chung Dược Quân gật đầu, xem ra Triệu Quốc Đống cũng muốn mau chóng về Ninh Lăng sau ba tháng công tác. Bây giờ Tỉnh ủy đã đề cử xong việc hắn làm Thường vụ tỉnh ủy, học cũng xong, sau đây chính là làm việc.
Triệu Quốc Đống cảm thấy Chung Dược Quân có vẻ rất thoải mái đi tới văn phòng mình.
- Chúc mừng Bí thư Triệu, đây không phải nói rõ Ninh Lăng chúng ta giữ vị trí quan trọng trong nền chính trị, kinh tế của tỉnh sao?
Mặc dù đã sớm gọi điện chúc mừng nhưng Chung Dược Quân vẫn một lần nữa chúc Triệu Quốc Đống.
- Dược Quân, không hẳn như vậy, không phải chỉ là thêm mấy lần đến nghe Tỉnh ủy họp sao? Chẳng lẽ nói công việc của Ninh Lăng chúng ta còn có thể được ai làm giúp sao?
Triệu Quốc Đống xua tay nói:
- Chúng ta không nhắc tới việc này, mấy hôm nay có không ít người gọi tới làm đầu tôi to ra rồi đây.
- Bí thư Triệu, khác mà. Nếu như muốn can thiệp vào việc của Ninh Lăng chúng ta thì anh có quyền lên tiếng mà.
Chung Dược Quân rất nghiêm túc nói:
- Chỉ riêng việc anh ngồi trong phòng hội nghị đó cũng đã thể hiện vị trí của Ninh Lăng chúng ta mà.
- Ha ha, nói cũng đúng, tôi dù chỉ mang tai đi nghe cũng là lúc nào cũng có thể nghe được.
Triệu Quốc Đống nở nụ cười:
- Chẳng qua nói đi lại nói lại, chuyện của Ninh Lăng vẫn phải dựa vào Ninh Lăng mà làm, trông cậy vào tỉnh là không thực tế. Có thể được tỉnh ưu ái vài việc nhỏ đã là may mắn lắm rồi.
Chung Dược Quân rất thích vẻ khôi hài của Triệu Quốc Đống, cũng thích khí phách của hắn. Đúng như Triệu Quốc Đống nói, tỉnh không gây khó dễ đã là may, đừng bao giờ ôm hy vọng vào tỉnh. Có bọn họ giúp cũng chỉ là thuê hoa trên gấm, bọn họ không giúp thì Ninh Lăng cũng phải dựa vào lực lượng của mình mà làm.
- Ừ, Bí thư Triệu nói đúng, chúng ta chỉ có thể dựa vào mình mà thôi. Ba công ty Thiên Uy, Thượng Đức và Hán Đức đều đã chính thức ký hợp đồng với chính quyền, bốn nhà sẽ cùng kết hợp xây dựng khu công nghiệp năng lượng mặt trời trong Khu khai phát Thị xã Ninh Lăng, có lẽ tổng vốn đầu tư sẽ đạt trên 2 tỷ. Bọn họ hy vọng Ủy ban thị xã có thể chủ động đưa thêm các công ty và nhà đầu tư khác tiến vào, cố gắng hoàn thiện cả một hệ thống cho ngành năng lượng mặt trời này.
Chung Dược Quân vui có nhiều nguyên nhân, một phần do Triệu Quốc Đống thành Thường vụ tỉnh ủy. Hơn nữa trong thời gian Triệu Quốc Đống lên Bắc Kinh học, y phụ trách công việc hàng ngày của toàn Thị ủy, Ủy ban Ninh Lăng, việc y đã làm thì Tỉnh ủy nhất định sẽ thấy rõ. Cũng không phải chỉ có mình Triệu Quốc Đống giỏi làm kinh tế, Chung Dược Quân cũng làm được.
Do Ủy ban Ninh Lăng làm cầu nối nên đã khiến ba công ty lớn hàng đầu trong nước ở lĩnh vực năng lượng mới ngồi lại với nhau, cùng xây dựng khu công nghiệp năng lượng mặt trời. Nó càng xác lập địa vị thành phố năng lượng mới của Ninh Lăng.
- Ừ, đây là chuyện rất tốt, ký kết bao giờ vậy?
Triệu Quốc Đống kinh ngạc nói.
- Mới mấy hôm trước. Sau ba lần đàm phán liên tục với ba công ty, sau đó Ủy ban đàm phán chung với cả ba công ty, đúng là khá mệt. Lão Cố và lão Phú thay nhau ra trận, miệng nói nhiều đến khô khốc, tối hôm trước mới coi như chính thức ký kết.
Nói đến việc này Chung Dược Quân có chút đắc ý, nhưng nghĩ tới sau khi ký xong lại không báo cho Triệu Quốc Đống nên có chút lo lắng.
- Tôi vốn định báo cáo với anh nhưng nghĩ anh lập tức sẽ về, lại ở tỉnh báo cáo công việc nên tôi nghĩ đợi anh về Ninh Lăng rồi báo cáo.
Triệu Quốc Đống mặc dù không phải người thích hái đào nhưng chuyện này từ đầu tới cuối đều do một tay Chung Dược Quân thao tác. Có thể nói mỗi một điều kiện đàm phán thành công đều là do y hao hết tâm huyết mới được. Vì thế y không khỏi muốn Tỉnh ủy đánh giá cao mình.
Từ hệ thống cung ứng điện, nước, cung cấp tài chính, đầu tư xây dựng cơ sở vật chất, chính sách ưu đãi đất đai đều được Chung Dược Quân tổ chức mấy vị Phó thị trưởng cùng lãnh đạo các ngành Thuế, tài chính, đất đai, xây dựng, điện lực, ngân hàng nhằm nghiên cứu, bàn bạc, cuối cùng có chính sách mới đưa ra đàm phán với các công ty. Đây có thể nói là chuyện thành công lớn nhất của Chung Dược Quân từ trước đến giờ trên cương vị Thị trưởng Ninh Lăng.
- Rất tốt, anh ở nhà chủ trì công việc thì chỉ cần có lợi cho phát triển, anh cứ mạnh dạn mà làm. Khu công nghiệp năng lượng mặt trời này nếu thật sự có thể xây dựng thì nó là bước tiến rất quan trọng trong ngành năng lượng mới của Ninh Lăng chúng ta.
Triệu Quốc Đống không quá để ý việc Chung Dược Quân không báo cho mình ngay. Hai công ty trong lĩnh vực năng lượng mặt trời là Thiên Uy và Thượng Đức có thể đầu tư xây dựng nhà máy ở Ninh Lăng sẽ nâng thêm tầm cao cho ngành năng lượng mới của Ninh Lăng. Như vậy có thể khiến cho ngành năng lượng mặt trời của Ninh Lăng hình thành một hệ thống dây chuyền khép kín. Chung Dược Quân chỉ trong mấy tháng hoàn thành được công việc này cũng là thành tích rất tốt. Hắn làm Bí thư thị ủy cũng cảm thấy đáng tự hào.
- Ừ, Bí thư Triệu, tôi cũng thấy như vậy. Bây giờ Bộ năng lượng và Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia đều chú trọng phát triển ngành năng lượng mới, mà thị trường nước ngoài ấm lên cũng ảnh hưởng tới thị trường trong nước. Mặc dù Mỹ không phê chuẩn nghị định thư Kyoto nhưng việc hạn chế chất gây hiệu ứng nhà kính là xu thế không thể thay đổi. Nhu cầu năng lượng sạch như năng lượng mặt trời và năng lượng gió sẽ càng lúc càng tăng lên. Hơn nữa theo nền kinh tế Trung Quốc mạnh lên thì nghĩa vụ đối với quốc tế cũng tăng lên. Trung Quốc hiện nay tiêu thụ dầu, than rất lớn, quốc gia cũng dần có chính sách điều chỉnh về việc này.
Chung Dược Quân thấy Triệu Quốc Đống không có gì không vui nên cũng yên tâm.
- Vì thế tôi đoán ngành năng lượng mới sẽ là ngành phát triển nhanh trong thời gian dài nữa. Sau đây chúng ta sẽ hoàn thiện toàn bộ hệ thống sản xuất năng lượng mặt trời, nó sẽ có lợi cho ưu thế của Ninh Lăng.
- Đúng thế, chúng ta làm lãnh đạo cần phải có tầm nhìn xa, khi chọn sản nghiệp trụ cột thì cần phải nhìn ra xa một chút, không nên câu nệ lợi ích trước mắt mà phải suy nghĩ cho mười, hai mươi năm sau. Ngành năng lượng mới, tài liệu mới và thiết bị bảo vệ môi trường đều là ngành có tương lai phát triển. Chúng ta phải nắm chặt mấy ngành này. Ninh Lăng mới bắt đầu phát triển nên có ưu thế và khuyết điểm đan xen nhau. Khuyết điểm của chúng ta là không có ngành công nghiệp truyền thống, tất cả phải đi từ đầu, như vậy chúng ta đặt bậc thang lên cao hơn một chút, không nên nhìn ở khoảng cách quá gần, càng không nên theo trào lưu mà phải dẫn đầu đi trước. Chỉ có như vậy mới thể hiện được ưu thế đi sau của chúng ta, nếu không Ninh Lăng chỉ là nơi cung cấp nguyên liệu và sức lao động cho khu vực duyên hải.
- Bí thư Triệu.
- Đừng khách khí như vậy, hơn 10 năm trước tôi chỉ là một nhân viên cảnh sát trong đội ngũ công an đi theo sếp Khâu học việc.
Triệu Quốc Đống thấy đối phương khá câu nệ nên xua tay nói:
- Đều là người một nhà không nên câu nệ như vậy. Sếp Khâu là lão lãnh đạo của tôi, cũng là đại ca của tôi, ngày sau không chừng tôi lên An Đô có chuyện phiền phức còn cần nhờ phân cục Cận giúp đó.
- Bí thư Triệu, ngài mới khách khí, ngài gọi thẳng tên tôi là được.
Cận Lỗi thấy đối phương hơi hào sảng nên cũng bình tĩnh lại chút.
- Sếp Khâu cũng là lão lãnh đạo của tôi, tôi ở Thiên Hà học được không ít từ sếp.
- Ha ha, xem ra chúng ta là sư huynh đệ đồng môn rồi.
Triệu Quốc Đống cười ha hả nói:
- Hôm nay làm phiền anh, tôi vốn muốn nhờ sếp Khâu tìm người đưa tôi về, không ngừ sếp Khâu lại tìm lãnh đạo to như vậy, đúng là làm tôi xấu hổ không dám nhận.
- Được rồi Quốc Đống, cậu cũng đừng có khiêm tốn như vậy. Cận Lỗi còn trẻ, tiền đồ còn dài. Tôi mang cậu ta đến gặp cậu một chút, về sau không chừng có lúc cậu giúp được. Cậu coi như lập tức thành Lãnh đạo tỉnh ủy rồi, về sau cậu nhớ đến Cận Lỗi một chút là được.
Khâu Nguyên Phong rất thoải mái, Triệu Quốc Đống nói đã nâng y lên rât cao. Y đã trên 50, không gian tiến lên là có hạn nhưng Cận Lỗi lại khác. Nếu Triệu Quốc Đống có thể giúp thì Cận Lỗi có thể sẽ phát triển nhanh hơn nữa.
- Ha ha, sếp Khâu, anh nói như vậy tôi còn có thể nói gì nữa? Cận Lỗi, về sau liên lạc nhiều là được. Sếp Khâu có số điện thoại của tôi, anh cũng hay tới Ninh Lăng một chút, coi như trao đổi kinh nghiệm với cảnh sát Ninh Lăng chúng tôi.
Triệu Quốc Đống cười ha hả nói.
Xe chạy từ An Đô đến Ninh Lăng chỉ mất hai tiếng rưỡi. Cận Lỗi lái xe vừa nhanh vừa ổn, Triệu Quốc Đống và Khâu Nguyên Phong ngồi sau nói chuyện.
Khâu Nguyên Phong hỏi Triệu Quốc Đống về việc học ở trường Đảng, Triệu Quốc Đống cũng giới thiệu qua một chút. Triệu Quốc Đống cũng hỏi về con gái Khâu Nguyên Phong học thế nào. Con gái Khâu Nguyên Phong thi vào đại học An Nguyên coi như làm Khâu Nguyên Phong tự hào. Chẳng qua bây giờ thi vào đại học dễ, tìm công việc hài lòng lại khó, mấy năm sau tốt nghiệp còn lo tìm việc làm là không dễ.
Hai người cố ý tránh đề tài về yy, mãi tới khi đến Ninh Lăng, Khâu Nguyên Phong và Triệu Quốc Đống xuống xe đi ra ngoài mới nói đến chính đề.
- Cậu định nói chuyện với cục trưởng Lưu như thế nào?
Khâu Nguyên Phong châm thuốc hút và nói.
- Tôi vẫn chưa nghĩ ra, nhưng tôi nghĩ mình nên nói chuyện riêng với Lưu ca. Tôi nghĩ y cũng có thể cảm thấy tôi đã nhận ra gì đó cho nên lâu như vậy hai bên vẫn không có liên lạc.
Triệu Quốc Đống khẽ thở dài một tiếng:
- Tôi bây giờ còn không rõ Lưu ca nghĩ gì nữa? Y thật sự thiếu tiền vậy sao? Nhưng đã mấy năm rồi thì thứ y cần cũng có đủ rồi mà.
Khâu Nguyên Phong lắc đầu nói:
- Vấn đề này khó phán đoán, có vài người theo địa vị thay đổi khiến tư tưởng thay đổi, tôi cũng không thể giải thích. Tôi lo cậu có nói chuyện mà cục trưởng Lưu không nghe thì cậu định làm như thế nào?
Triệu Quốc Đống ngẩn ra, lắc đầu nói:
- Tôi không biết.
- Vậy thì hơi phiền đó. Cậu đã đẩy tấm rèm ra mà không cơ sở kết quả gì thì có thể dẫn tới hậu quả khó có thể đoán trước.
Khâu Nguyên Phong nhíu mày nói:
- Cậu phải chuẩn bị tư tưởng mới được.
- Vậy Khâu ca, anh thấy tôi nên làm như thế nào?
Triệu Quốc Đống có chút buồn bực nói.
- Tôi cũng không xác định được. Tính cách của cục trưởng Lưu thì cậu cũng biết đó, bước ra rồi mà muốn y lùi lại sợ là rất khó khăn.
Khâu Nguyên Phong do dự nói.
- Chúng ta chẳng lẽ cứ trơ mắt nhìn Lưu ca càng lún càng sâu không làm gì sao? Tôi không làm được.
Triệu Quốc Đống rất kiên quyết nói:
- Dù như thế nào tôi cũng phải thử một lần, ít nhất cũng là hết lòng. Tôi cũng hy vọng y cảm nhận được ý tốt của tôi.
- Ừ nhưng mà Quốc Đống, tôi phải nhắc cậu là cậu nên chuẩn bị tư tưởng từ trước đó.
Khâu Nguyên Phong thở dài một tiếng.
Khi Triệu Quốc Đống được xe Audi đón, Khâu Nguyên Phong mới có chút mệt mỏi lên xe.
- Sếp Khâu, về An Đô chứ?
Cận Lỗi thấy Khâu Nguyên Phong có chút nặng nề nên hơi kinh ngạc.
- Ừ, về thôi.
Khâu Nguyên Phong gật đầu cố làm mình tỉnh táo lại.
- Cận Lỗi, Triệu Quốc Đống là một người bạn đáng quan hệ. Cậu ta cũng thích kết bạn nhưng điều kiện là phải hòa hợp. Tôi thấy Triệu Quốc Đống có ấn tượng khá tốt với cậu, lúc rảnh có thể liên lạc nhiều. Cậu ta về An Đô cũng không ít, mọi người có thể hẹn nhau ngồi lại. Hai người tuổi chênh không nhiều sẽ có nhiều ngôn ngữ chung. Không nên vì chức Thường vụ tỉnh ủy của cậu ta hù dạo, cậu ta là người khá trẻ trung, tôi tin hai người có thể chơi thân với nhau.
Cận Lỗi đương nhiên hiểu ý của Khâu Nguyên Phong, có thể làm quen được với một vị Thường vụ tỉnh ủy sẽ có tác dụng rất lớn đối với con đường làm quan của mình sau này.
…
Chung Dược Quân có chút xuất thần nhìn lá trà trong chén. Chén trà xanh với màu khá đẹp luôn làm người ta vui mắt.
Triệu Quốc Đống trong hội nghị thường vụ Tỉnh ủy đánh bại Long Ứng Hoa để được đề cử làm Thường vụ tỉnh ủy đã tạo chấn động không hề nhỏ. Long Ứng Hoa làm Bí thư thị ủy bao năm rồi? Y chẳng những khiến Vĩnh Lương có tổng GDP đứng thứ hai toàn tỉnh, hơn nữa còn có quyền lực tuyệt đối ở Vĩnh Lương, nghe nói còn có quan hệ khá rộng trên Trung ương nhưng cuối cùng vẫn thất bại.
Có rất nhiều lời đồn về nội dung hội nghị đó nhưng có một điều rất rõ ràng, nghe nói Long Ứng Hoa chỉ được một mình Miêu Chấn Trung ủng hộ, 12 thường vụ khác vốn tưởng có nhiều người ủng hộ Long Ứng Hoa hoặc đứng trung lập lại rõ ràng tỏ thái độ ủng hộ Triệu Quốc Đống. Vì thế mấy người ủng hộ Triệu Quốc Đống gồm Nhâm Vi Phong, Hàn Độ, Dương Kính Quang còn chưa tỏ thái độ thì cuộc chiến này đã kết thúc.
Theo Chung Dược Quân biết thì Long Ứng Hoa nhất định phải có quan hệ tốt với Đinh Sâm, Liêu Vĩnh Đào chứ. Nhưng hai vị này lại không hề do dự ủng hộ Triệu Quốc Đống. Còn Hác Mộng Hiệp và Ba Kiên Cường vốn nghĩ không có chút quan hệ gì với Triệu Quốc Đống lại là hai người đầu tiên lên tiếng ủng hộ Triệu Quốc Đống. Qua đó mới khiến Long Ứng Hoa hoàn toàn thất bại.
Mặc dù mấy vị thường vụ khác tỏ thái độ cũng không có ý nghĩa, nhưng thực lực hai bên chênh quá xa nghe ra đúng là quá khó tin. Chung Dược Quân thậm chí còn biết Đàm Lập Phong không có ai nhắc tới.
Tần Hạo Nghiên khi gọi điện đã nói rất rõ với Chung Dược Quân. Triệu Quốc Đống sở dĩ có thể lên không chỉ vì kinh tế Ninh Lăng hai năm qua có tốc độ tăng trưởng cao, càng quan trọng hơn chính là hệ thống kinh tế của Ninh Lăng có khả năng phát triển lâu dài, nó khác hẳn với mấy ngành truyền thống của Vĩnh Lương đang bị ảnh hưởng rất lớn. Điểm này đã khiến mấy vị thường vụ vốn không đồng tình với Triệu Quốc Đống lại chấp nhận hắn mà điển hình là Hác Mộng Hiệp.
Kinh tế trụ cột quyết định kiến trúc thượng tầng, mà chính sách của Ban Tổ chức cán bộ Trung ương lần này đã chỉ rõ điểm đó. Vị thường vụ này phải là người đứng đầu nơi có công tác kinh tế phát triển mạnh.
Triệu Quốc Đống được Tỉnh ủy đề cử chính là đột phá lớn, đây là vị Bí thư thị ủy đầu tiên ngoài An Đô vào Tỉnh ủy, ngay cả Miên Châu trước đây cũng không có vinh dự này.
Mặc dù một vị Thường vụ tỉnh ủy này không chắc chắn sẽ lưu lại lâu dài cho Bí thư thị ủy Ninh Lăng, nó có thể chuyển sang mấy nơi khác nếu các nơi khác phát triển nhanh hơn. Nhưng ít nhất Ninh Lăng chiếm được suất đầu tiên, anh chiếm tiên cơ, sau đây anh muốn rút chức này đi là không dễ dàng.
Triệu Quốc Đống đạt được tư cách Thường vụ tỉnh ủy không thể nghi ngờ sẽ tăng quyền lực của hắn ở Ninh Lăng. Đối với điểm này Chung Dược Quân cũng không quá mâu thuẫn. Theo y thấy tính cách của Triệu Quốc Đống sẽ không vì đạt được danh hiệu này mà thay đổi mấy. Trên thực tế mình và hắn có quan điểm khá nhất trí.
Không có chuyện gì làm người ta vui mừng chính là gặp người cùng chí hướng, tranh chấp ở mấy chi tiết nhỏ không ảnh hưởng đến sự hợp tác của hai người, ngược lại nó còn có thể khiến hai bên hoàn thiện thêm. Dù là Triệu Quốc Đống hay Chung Dược Quân đều tán thành điểm này.
Đúng bởi vì như vậy nên khu Giang Đông mới được xây dựng với tốc độ nhanh như vậy. Đúng vì như vậy nên cầu chính Ô Giang mới có thể hoàn thành sau gần hai năm, hạng mục sân bay Đông Trại mới vượt khó khăn để được phê duyệt. Bởi vì như vậy nên mấy ngành như năng lượng mới, tài liệu mới, sản xuất ô tô và thiết bị bảo vệ môi trường cũng chỉ trong hai năm đã thành sản nghiệp trụ cột của Ninh Lăng, mới có thể khiến Ninh Lăng có tốc độ tăng trưởng đứng đầu cả nước.
Có lúc Chung Dược Quân thầm nghĩ nếu sau khi Hoàng Lăng ngã mà người tới không phải là Triệu Quốc Đống thì kinh tế Ninh Lăng có thay đổi nhiều như vậy không? Suy nghĩ mãi cuối cùng có kết quả là không thể.
Nếu nói ngành sản xuất ô tô cũng có một phần tác dụng của mình, như vậy ngành năng lượng mới, vật liệu mới và thiết bị bảo vệ môi trường hoàn toàn dựa vào tầm nhìn xa trông rộng của Triệu Quốc Đống.
Không có mấy ngành này thì kinh tế Ninh Lăng không thể nào phát triển nhanh như vậy.
Chung Dược Quân xuất thần tới mức thư ký vào cũng không biết.
- Thị trưởng Chung, Bí thư Triệu gọi tới mời ngài sang.
- Hả, Bí thư Triệu đã về? Không phải nói trưa mới về tới sao?
Chung Dược Quân kinh ngạc nói.
- Vân Duệ nói tối qua Bí thư Triệu đã về.
- Ồ, tôi biết rồi.
Chung Dược Quân gật đầu, xem ra Triệu Quốc Đống cũng muốn mau chóng về Ninh Lăng sau ba tháng công tác. Bây giờ Tỉnh ủy đã đề cử xong việc hắn làm Thường vụ tỉnh ủy, học cũng xong, sau đây chính là làm việc.
Triệu Quốc Đống cảm thấy Chung Dược Quân có vẻ rất thoải mái đi tới văn phòng mình.
- Chúc mừng Bí thư Triệu, đây không phải nói rõ Ninh Lăng chúng ta giữ vị trí quan trọng trong nền chính trị, kinh tế của tỉnh sao?
Mặc dù đã sớm gọi điện chúc mừng nhưng Chung Dược Quân vẫn một lần nữa chúc Triệu Quốc Đống.
- Dược Quân, không hẳn như vậy, không phải chỉ là thêm mấy lần đến nghe Tỉnh ủy họp sao? Chẳng lẽ nói công việc của Ninh Lăng chúng ta còn có thể được ai làm giúp sao?
Triệu Quốc Đống xua tay nói:
- Chúng ta không nhắc tới việc này, mấy hôm nay có không ít người gọi tới làm đầu tôi to ra rồi đây.
- Bí thư Triệu, khác mà. Nếu như muốn can thiệp vào việc của Ninh Lăng chúng ta thì anh có quyền lên tiếng mà.
Chung Dược Quân rất nghiêm túc nói:
- Chỉ riêng việc anh ngồi trong phòng hội nghị đó cũng đã thể hiện vị trí của Ninh Lăng chúng ta mà.
- Ha ha, nói cũng đúng, tôi dù chỉ mang tai đi nghe cũng là lúc nào cũng có thể nghe được.
Triệu Quốc Đống nở nụ cười:
- Chẳng qua nói đi lại nói lại, chuyện của Ninh Lăng vẫn phải dựa vào Ninh Lăng mà làm, trông cậy vào tỉnh là không thực tế. Có thể được tỉnh ưu ái vài việc nhỏ đã là may mắn lắm rồi.
Chung Dược Quân rất thích vẻ khôi hài của Triệu Quốc Đống, cũng thích khí phách của hắn. Đúng như Triệu Quốc Đống nói, tỉnh không gây khó dễ đã là may, đừng bao giờ ôm hy vọng vào tỉnh. Có bọn họ giúp cũng chỉ là thuê hoa trên gấm, bọn họ không giúp thì Ninh Lăng cũng phải dựa vào lực lượng của mình mà làm.
- Ừ, Bí thư Triệu nói đúng, chúng ta chỉ có thể dựa vào mình mà thôi. Ba công ty Thiên Uy, Thượng Đức và Hán Đức đều đã chính thức ký hợp đồng với chính quyền, bốn nhà sẽ cùng kết hợp xây dựng khu công nghiệp năng lượng mặt trời trong Khu khai phát Thị xã Ninh Lăng, có lẽ tổng vốn đầu tư sẽ đạt trên 2 tỷ. Bọn họ hy vọng Ủy ban thị xã có thể chủ động đưa thêm các công ty và nhà đầu tư khác tiến vào, cố gắng hoàn thiện cả một hệ thống cho ngành năng lượng mặt trời này.
Chung Dược Quân vui có nhiều nguyên nhân, một phần do Triệu Quốc Đống thành Thường vụ tỉnh ủy. Hơn nữa trong thời gian Triệu Quốc Đống lên Bắc Kinh học, y phụ trách công việc hàng ngày của toàn Thị ủy, Ủy ban Ninh Lăng, việc y đã làm thì Tỉnh ủy nhất định sẽ thấy rõ. Cũng không phải chỉ có mình Triệu Quốc Đống giỏi làm kinh tế, Chung Dược Quân cũng làm được.
Do Ủy ban Ninh Lăng làm cầu nối nên đã khiến ba công ty lớn hàng đầu trong nước ở lĩnh vực năng lượng mới ngồi lại với nhau, cùng xây dựng khu công nghiệp năng lượng mặt trời. Nó càng xác lập địa vị thành phố năng lượng mới của Ninh Lăng.
- Ừ, đây là chuyện rất tốt, ký kết bao giờ vậy?
Triệu Quốc Đống kinh ngạc nói.
- Mới mấy hôm trước. Sau ba lần đàm phán liên tục với ba công ty, sau đó Ủy ban đàm phán chung với cả ba công ty, đúng là khá mệt. Lão Cố và lão Phú thay nhau ra trận, miệng nói nhiều đến khô khốc, tối hôm trước mới coi như chính thức ký kết.
Nói đến việc này Chung Dược Quân có chút đắc ý, nhưng nghĩ tới sau khi ký xong lại không báo cho Triệu Quốc Đống nên có chút lo lắng.
- Tôi vốn định báo cáo với anh nhưng nghĩ anh lập tức sẽ về, lại ở tỉnh báo cáo công việc nên tôi nghĩ đợi anh về Ninh Lăng rồi báo cáo.
Triệu Quốc Đống mặc dù không phải người thích hái đào nhưng chuyện này từ đầu tới cuối đều do một tay Chung Dược Quân thao tác. Có thể nói mỗi một điều kiện đàm phán thành công đều là do y hao hết tâm huyết mới được. Vì thế y không khỏi muốn Tỉnh ủy đánh giá cao mình.
Từ hệ thống cung ứng điện, nước, cung cấp tài chính, đầu tư xây dựng cơ sở vật chất, chính sách ưu đãi đất đai đều được Chung Dược Quân tổ chức mấy vị Phó thị trưởng cùng lãnh đạo các ngành Thuế, tài chính, đất đai, xây dựng, điện lực, ngân hàng nhằm nghiên cứu, bàn bạc, cuối cùng có chính sách mới đưa ra đàm phán với các công ty. Đây có thể nói là chuyện thành công lớn nhất của Chung Dược Quân từ trước đến giờ trên cương vị Thị trưởng Ninh Lăng.
- Rất tốt, anh ở nhà chủ trì công việc thì chỉ cần có lợi cho phát triển, anh cứ mạnh dạn mà làm. Khu công nghiệp năng lượng mặt trời này nếu thật sự có thể xây dựng thì nó là bước tiến rất quan trọng trong ngành năng lượng mới của Ninh Lăng chúng ta.
Triệu Quốc Đống không quá để ý việc Chung Dược Quân không báo cho mình ngay. Hai công ty trong lĩnh vực năng lượng mặt trời là Thiên Uy và Thượng Đức có thể đầu tư xây dựng nhà máy ở Ninh Lăng sẽ nâng thêm tầm cao cho ngành năng lượng mới của Ninh Lăng. Như vậy có thể khiến cho ngành năng lượng mặt trời của Ninh Lăng hình thành một hệ thống dây chuyền khép kín. Chung Dược Quân chỉ trong mấy tháng hoàn thành được công việc này cũng là thành tích rất tốt. Hắn làm Bí thư thị ủy cũng cảm thấy đáng tự hào.
- Ừ, Bí thư Triệu, tôi cũng thấy như vậy. Bây giờ Bộ năng lượng và Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia đều chú trọng phát triển ngành năng lượng mới, mà thị trường nước ngoài ấm lên cũng ảnh hưởng tới thị trường trong nước. Mặc dù Mỹ không phê chuẩn nghị định thư Kyoto nhưng việc hạn chế chất gây hiệu ứng nhà kính là xu thế không thể thay đổi. Nhu cầu năng lượng sạch như năng lượng mặt trời và năng lượng gió sẽ càng lúc càng tăng lên. Hơn nữa theo nền kinh tế Trung Quốc mạnh lên thì nghĩa vụ đối với quốc tế cũng tăng lên. Trung Quốc hiện nay tiêu thụ dầu, than rất lớn, quốc gia cũng dần có chính sách điều chỉnh về việc này.
Chung Dược Quân thấy Triệu Quốc Đống không có gì không vui nên cũng yên tâm.
- Vì thế tôi đoán ngành năng lượng mới sẽ là ngành phát triển nhanh trong thời gian dài nữa. Sau đây chúng ta sẽ hoàn thiện toàn bộ hệ thống sản xuất năng lượng mặt trời, nó sẽ có lợi cho ưu thế của Ninh Lăng.
- Đúng thế, chúng ta làm lãnh đạo cần phải có tầm nhìn xa, khi chọn sản nghiệp trụ cột thì cần phải nhìn ra xa một chút, không nên câu nệ lợi ích trước mắt mà phải suy nghĩ cho mười, hai mươi năm sau. Ngành năng lượng mới, tài liệu mới và thiết bị bảo vệ môi trường đều là ngành có tương lai phát triển. Chúng ta phải nắm chặt mấy ngành này. Ninh Lăng mới bắt đầu phát triển nên có ưu thế và khuyết điểm đan xen nhau. Khuyết điểm của chúng ta là không có ngành công nghiệp truyền thống, tất cả phải đi từ đầu, như vậy chúng ta đặt bậc thang lên cao hơn một chút, không nên nhìn ở khoảng cách quá gần, càng không nên theo trào lưu mà phải dẫn đầu đi trước. Chỉ có như vậy mới thể hiện được ưu thế đi sau của chúng ta, nếu không Ninh Lăng chỉ là nơi cung cấp nguyên liệu và sức lao động cho khu vực duyên hải.
/1736
|