Mỗi một lần diễn ra hội nghị thường vụ Tỉnh ủy thì người đến sớm nhất không phải là Dương Kính Quang mà lại là Đinh Sâm.
Đinh Sâm xuất thân quân nhân nên quen thói nhà binh, đi nhanh như gió, chén trà lớn cầm trong tay có vẻ cũng đã theo y nhiều năm.
Khi Dương Kính Quang và Hác Mộng Hiệp cười nói tiến vào, Đinh Sâm đang đứng trước cửa sổ hút thuốc.
Thuốc và trà là hai thứ không thể thiếu trong cuộc sống Đinh Sâm, ngược lai y lại có thể không cần rượu.
Đinh Sâm uống trà không giống Triệu Quốc Đống hay đổi loại, y chỉ uống loại trà hoa Molly tỉnh Tứ Xuyên, ngược lại mấy loại trà ngon nổi tiếng thì Đinh Sâm lại không thích.
- Ồ, Bí thư Đinh đến sớm vậy?
Dương Kính Quang bỏ mấy thứ trong tay xuống và chào Đinh Sâm.
- Tuổi cao sáng không ngủ được nên dậy ăn sáng đi bộ một chút.
Đinh Sâm cười nói. Dương Kính Quang và Hác Mộng Hiệp thời gian này đi lại khá gần.
Dương Kính Quang gật đầu nói:
- Căn cứ theo số liệu khoa học thì mỗi tuần đi bộ trên 4km sẽ ngăn ngừa lão hóa cơ thể. Bí thư Đinh có sức khỏe tốt xem ra cũng là do tập luyện thời gian dài. Chẳng qua Bí thư Đinh, hút thuốc lại triệt tiêu tác dụng từ tập thể dục mang tới đó.
Đinh Sâm cười cười hút một hơi thuốc và nói:
- Nếu đời người có chút niềm vui đó cũng mất thì không phải rất đáng buồn sao? Tôi hút thuốc coi như cũng có chút cống hiến vào thu thuế của quốc gia mà.
Hác Mộng Hiệp lắc đầu cười nói:
- Bí thư Đinh, còn vài ngày nữa là đến Ngày thế giới không thú thuốc lá, tôi vốn định khuyên anh cai thuốc coi như làm tấm gương cho các cơ quan cấp tỉnh chúng ta.
- Ha ha, trưởng ban Hác, anh tìm người khác đi, tôi không làm nổi đâu.
Đinh Sâm vui vẻ nói.
Ba người đang nói chuyện, Tề Hoa cũng tới. Nghe ba người nói, y cũng tham gia.
Các thường vụ lục tục tới, trong tay hoặc ít hoặc nhiều đều cầm một tập văn bản và tài liệu. Mỗi lần tham gia hội nghị thường vụ đều là quá trình gian khổ và dài, mà lần này có lẽ sẽ là cuộc chiến khó khăn hơn nữa. Các thường vụ đều đoán cuộc chiến giống Qua Tĩnh và Yến Nhiên Thiên trước đây sẽ diễn ra trở lại. Một là Hàn Độ và Ứng Đông Lưu, không chừng còn cả kéo theo Ứng Đông Lưu và một chút. Hội nghị thường ủy lần này nghiên cứu chủ yếu hai công việc chính.
Một là làm như thế nào thi hành chỉ thị của Quốc vụ viện, thiết thực áp dụng chính sách khống chế kinh tế vĩ mô của Trung ương, đồng thời cũng cần áp dụng tình hình thực tế từng nơi tránh cho tạo thành tổn hại đối với cả nền kinh tế. Vấn đề này hội nghị thường trực Ủy ban đã bàn nhiều lần, bây giờ muốn đưa ra hội nghị thường ủy thảo luận.
Chuyện thứ hai càng đơn giản hơn là chọn ứng viên cho chức Thường vụ tỉnh ủy.
Chuyện thứ nhất đối với các thường vụ mà nói có vẻ không quan trọng vì toàn nói về lý thuyết, mấy lần trước cũng đã bàn qua đôi chút, chủ yếu sẽ do bên Ủy ban nhân dân tỉnh tiến hành là được, mọi người biết việc thứ hai mới là chính trong hôm nay. Nhưng hôm nay Bí thư tỉnh ủy Ứng Đông Lưu thật ra lại có chút quá hứng thú với chính sách khống chế kinh tế của Trung ương ảnh hưởng như thế nào đến nền kinh tế An Nguyên.
- Tôi hy vọng mọi người đang ngồi sẽ xem báo cáo số liệu trong tay mình, không nên chỉ nhìn thoáng qua mà thôi. Đã gần nửa năm trôi qua, tình hình kinh tế An Nguyên chúng ta như thế nào tôi không biết mọi người thấy sao?
Ứng Đông Lưu nói.
- Chính sách khống chế của Trung ương là rất cứn rắn, kinh tế cả nước bị ảnh hưởng không hề nhỏ. Nhưng tôi cũng muốn nói một điều đó là chính sách khống chế của Trung ương là nhằm vào từng nơi, từng ngành nghề, đồng thời mới đây trong hai hội nghị công tác chính sách khống chế kinh tế thì cũng đã có ý kiến Trung ương sẽ có chính sách giúp đỡ và điều tiết. Mọi người nghĩ sao về vấn đề này?
- Khống chế các ngành truyền thống, ngành thừa nhu cầu thị trường, gây ô nhiễm môi trường cao, ngoài ra là giúp đỡ các ngành công nghệ cao, các công trình dân sinh, đó là cách hiểu của tôi về ý đồ chính sách khống chế của Trung ương.
Ứng Đông Lưu chống tay lên bàn nhìn quanh một vòng rồi nói tiếp:
- Nếu như cán bộ lãnh đạo chúng ta không thể nắm rõ sự khác biệt trong đó, chỉ cảm thấy chính sách Trung ương lần này có thanh thế lớn rồi co lại tránh qua cơn sóng gió, tôi phải nói người đó không làm tròn chức tránh. Bởi vì anh vừa tránh được cơn bão đồng thời anh cũng mất đi cơ hội.
Mọi người không khỏi suy nghĩ hàm nghĩa trong đó, Ứng Đông Lưu xem ra không hài lòng với tốc độ phát triển kinh tế của An Nguyên. Đợt gió lốc này có ảnh hưởng quá lớn đến sự phát triển của An Nguyên. Theo tình hình hiện nay thì tốc độ tăng trưởng của An Nguyên có lẽ xếp nhóm dưới của cả nước. làm Bí thư tỉnh ủy, Ứng Đông Lưu đương nhiên có áp lực:
- Hạo Nhiên, Vi Phong, nói ý kiến của các anh xem.
Ứng Đông Lưu bắt đầu điểm danh.
Thl là chủ tịch tỉnh, y không phụ trách chính mảng phát triển kinh tế, mà đó là do Phó chủ tịch thường trực – Nhâm Vi Phong phụ trách.
Tần Hạo Nghiên cũng cảm thấy Ứng Đông Lưu đột nhiên nói nhiều ở vấn đề này nhất định là có mục đích. Nhưng làm Bí thư tỉnh ủy, y nếu đưa vấn đề kinh tế lên một bậc cao hơn cũng là bình thường. Tốc độ phát triển kinh tế năm nay của An Nguyên không được như ý, kém một loạt các tỉnh. Nếu cứ theo tốc độ phát triển như thế nào thì khoảng cách với bốn tỉnh đứng đầu cả nước càng lúc càng xa, hơn nữa năm nay tỉnh Dự nhất định vượt qua An Nguyên, tỉnh Ký không có bất ngờ xảy ra cũng đuổi kịp zx. Một loạt số liệu mà cho Ứng Đông Lưu phải nhấn mạnh vài lần vấn đề vấn đề phát triển kinh tế của An Nguyên. Ứng Đông Lưu cũng yêu cầu Ủy ban nhân dân tỉnh phải đưa ra đối sách, tìm nguyên nhân tại sao kinh tế phát triển chậm như vậy, không nên đổ hết trách nhiệm cho chính sách khống chế kinh tế vĩ mô của Trung ương.
Tần Hạo Nghiên đương nhiên nghe ra ý đồ trong đó. Đây là Ứng Đông Lưu tỏ vẻ rất không hài lòng với kinh tế toàn tỉnh. Nhưng Tần Hạo Nghiên cũng có nỗi khổ. Trung ương đưa ra chính sách đã ảnh hưởng lớn đến mấy thành phố công nghiệp truyền thống như Vĩnh Lương, Kiến Dương, Miên Châu cùng với Lam Sơn. Hoài Khánh cùng Tân Châu ảnh hưởng thoáng ít hơn một chút, có mỗi Ninh Lăng là quái thai càng lúc càng phát triển nhanh hơn. Điều này làm Tần Hạo Nghiên phải thừa nhận Triệu Quốc Đống có bản lĩnh làm kinh tế.
Nếu tất cả ng cùng tăng trưởng, anh cao hơn một chút cũng là bình thường. Nhưng người khác đều giảm, cố gắng giãy dụa để thoát khỏi ảnh hưởng từ chính sách khống chế, chỉ có mình anh có tốc độ tăng trưởng cao, như vậy mọi người nhìn cái là hiểu ngay.
Tần Hạo Nghiên gật đầu nói:
- Vi Phong, anh nói trước đi.
Nhâm Vi Phong có chút do dự. Ai cũng biết hôm nay tập trung chính vào vấn đề thứ hai. Bây giờ Bí thư Ứng lại cứ nói mãi vấn đề phát triển kinh tế đúng là nằm ngoài dự đoán của mọi người. Phát triển chậm, thong thả đúng là cần phải chú trọng ở An Nguyên này.
- Vừa nãy Bí thư Ứng cũng nói đến tình hình kinh tế cả nước và An Nguyên chúng ta. An Nguyên chúng ta có tốc độ tăng trưởng không quá tốt, bị chính sách khống chế vĩ mô của Trung ương gây ảnh hưởng, các thành phố, thị xã đều thấp, nhất là mấy thành phố, thị xã có GDP cao như Vĩnh Lương, Miên Châu, Kiến Dương cùng với Lam Sơn bị ảnh hưởng rất mạnh. Vĩnh Lương thậm chí còn xuất hiện hiện tượng thụt lùi cực lớn. Đây có thể nói là cục diện rất nghiêm trọng của tỉnh ta sau khi cải cách đến giờ.
Tần Hạo Nghiên nhíu mày, Nhâm Vi Phong nói vậy rõ ràng là hạ thấp Vĩnh Lương. Y không biết Nhâm Vi Phong có phải cố ý như vậy không? Chẳng qua đây là thực tế, Vĩnh Lương bị ảnh hưởng quá lớn, tốc độ tăng trưởng thụt xuống thấp nhất toàn tỉnh.
- Đương nhiên, Vĩnh Lương gặp phải vấn đề là có quan hệ đến kết cấu sản nghiệp. Vĩnh Lương có mấy ngành chính như sắt thép, vật liệu xây dựng đều nằm trong trọng tâm khống chế của Trung ương. Có lẽ sang năm tới kinh tế Vĩnh Lương sẽ dần khôi phục.
- Tổng hợp tình hình kinh tế toàn tỉnh hiện nay thì xuất hiện một trạng thái rất không cân bằng. Kinh tế Ninh Lăng do các ngành năng lượng mới, tài liệu mới và bảo vệ môi trường liên tục kéo lên, hơn nữa đây đều là đối tượng được Trung ương đưa ra chính sách giúp đỡ, vì thế đầu tư tài sản cố định với mấy ngành này không bị ảnh hưởng mà tiếp tục mở rộng. Ví dụ như hạng mục xây dựng hai nhà máy sản xuất của công ty Hán Đức và Bác Năng đều được đẩy nhanh tiến độ, có lẽ nửa cuối năm nay sẽ đi vào sản xuất.
Nhâm Vi Phong vô thức lấy Ninh Lăng làm ví dụ, đây cũng đã thành thói quen của y.
- Ví dụ như hạng mục đầu tư lớn nhất tỉnh ta trong năm ngoái là nhà máy sản xuất ô tô của tập đoàn Fukuda xây dựng ở Ninh Lăng cũng không bị ảnh hưởng. Hơn nữa bây giờ tập đoàn Fukuda cũng đánh giá cao xu thế phát triển của ngành năng lượng mới của Ninh Lăng, muốn thành lập trung tâm nghiên cứu xe ô tô điện ở Ninh Lăng, đồng thời cũng chuẩn bị tiến hành xây dựng giai đoạn hai của nhà máy, xây dựng thêm một trụ sở sản xuất ô tô điện. Nếu hạng mục này được xác thực thì đó là nơi sản xuất ô tô điện đầu tiên của Trung Quốc, nó có tác dụng thúc đẩy đối với ngành sản xuất ô tô và năng lượng mới của tỉnh ta.
Vài thường vụ bắt đầu nhỏ giọng trao đổi vì những gì Nhâm Vi Phong vừa nói.
Trong hội nghị công tác kinh tế cuối năm trước Trung ương và Quốc vụ viện đã đưa ngành năng lực mới, bảo vệ môi trường và sản xuất ô tô vào đối tượng trọng điểm phát triển, nhất là theo cuộc sống nhân dân nâng lên, nhu cầu mua xe càng lúc càng tăng khiến cho nguồn cung ứng xe, xăng dầu của quốc gia gặp áp lực rất lớn.
Mà nhu cầu tiêu thụ năng lượng của các phương tiện giao thông cũng được Trung ương chú trọng, hơn nữa tỉ lệ càng lúc càng tăng khiến cho Trung ương yêu cầu Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia, Bộ Thương mại, Bộ năng lượng phải có chính sách với ngành năng lượng mới, yêu cầu áp dụng nguồn năng lượng mới vào khai thác, sử dụng, mà sử dụng với phương tiện giao thông chính là trọng điểm trong đó.
- Tôi lấy Ninh Lăng làm ví dụ không có ý gì khác, chỉ là muốn nhấn mạnh một điểm. An Nguyên là tỉnh lớn về kinh tế ảu khu vực trung tây, điều kiện của 14 thành phố, thị xã của tỉnh khác nhau, phương hướng phát triển khác nhau, nhưng khi tiến hành định vị sản nghiệp trụ cột cho một nơi thì cần phải có quy hoạch khoa học và tầm nhìn lâu dài, không nên tham vọng lôi kéo GDP trong lúc nhất thời hoặc có thể mang lại hiệu quả trong thời gian ngắn là dồn hết vào đó. Kết quả khi chính sách khống chế vĩ mô đưa ra là bị giảm tốc độ ngay. Làm cán bộ lãnh đạo cần phải có suy nghĩ, đầu óc, khi phát triển tình hình phát triển kinh tế địa phương mình xuất hiện vấn đề thì cần phải tìm biện pháp thay đổi, phải có quyết tâm vượt qua khó khăn, chỉ có như vậy mới có thể thực hiện đột phá.
Có lẽ cảm thấy mình nói hơi rộng, vì thế Nhâm Vi Phong lại quay về đề tài.
- Hiện nay tỉnh ta gặp rất nhiều khó khăn, nhưng không phải không có điểm sáng. Ví dụ như Đường Giang là một điểm sáng trong phát triển kinh tế. Sau khi Tỉnh ủy điều chỉnh bộ máy lãnh đạo chủ yếu của Đường Giang, Đường Giang đã xác định ưu thế của mình là phát triển mạnh ngành công trình sinh vật, chế dược, dệt may, … tiến hành cải tổ các công ty nhà nước có hiệu quả kinh doanh không tốt, đưa kỹ thuật sản xuất tiên tiến và tài chính từ khu vực duyên hải tiến vào, khiến ngành dệt lấy lại sức sống. Trong quý một năm nay đầu tư tài sản cố định và tốc độ tăng trưởng GDP của Đường Giang thuộc nhóm đầu của tỉnh, đây là lần đầu tiên trong 10 năm qua Đường Giang tiến vào top 3 của tỉnh, đó là điều rất đáng mừng.
…
Nhâm Vi Phong giới thiệu khá chi tiết tình hình phát triển kinh tế của các thành phố, thị xã toàn tỉnh, nhất là trọng điểm đề cập tới sự phát triển của Ninh Lăng và Đường Giang. Nếu nói Đường Giang năm nay là ngôi sao mới của An Nguyên, như vậy Ninh Lăng chính là ngọn cờ đầu trong sự phát triển kinh tế của An Nguyên.
Tần Hạo Nghiên và Miêu Chấn Trung đều nhận ra các thường vụ đều chú ý đến những gì Nhâm Vi Phong nói. Miêu Chấn Trung mơ hồ có cảm giác không tốt. Không thể nghi ngờ nếu nói về tình hình phát triển kinh tế thì Ninh Lăng năm nay sẽ vượt qua bất cứ thành phố, thị xã nào khác. Nhưng sau đây sẽ bàn ai làm ứng viên cho chức Thường vụ tỉnh ủy thì chỉ riêng công tác kinh tế tốt là chưa đủ, nó còn cần khảo sát năng lực tổng hợp của một cán bộ.
Nếu chỉ dùng cách này mà tạo được xu thế thành công cho Triệu Quốc Đống thì Nhâm Vi Phong đã quá coi thường giác ngộ chính trị của các vị thường vụ ngồi đây rồi. Nhưng Ứng Đông Lưu và Nhâm Vi Phong cùng kết hợp tạo không khí thì Miêu Chấn Trung mặc dù không tin các thường vụ sẽ thay đổi quyết định trong lòng mình, nhưng nó cũng sẽ tạo thành tác dụng nhất định. Nói cách khác nếu Triệu Quốc Đống thắng thì đó là bình thường, mà những người khác phản đối đó là đi ngược dòng nước.
Tần Hạo Nghiên và Miêu Chấn Trung đều đang quan sát, mà Ứng Đông Lưu cũng đang như vậy.
Đây là một ván cờ nhưng đánh cờ không phải chỉ có hai bên, còn có không ít quân cờ là ẩn số như Đinh Sâm, Tề Hoa cùng Ba Kiên Cường.
Trước đó Ứng Đông Lưu đã trực tiếp bỏ qua ba người Tần Hạo Nghiên, Miêu Chấn Trung và Tôn Liên Bình, đi nói chuyện với ba người này cũng vô ích, còn làm đối phương cảnh giác.
Ứng Đông Lưu cho rằng lần đề cử này đương nhiên là phải thực hiện theo ý đồ của mình, chẳng những vậy còn phải dùng uy thế áp đảo để đạt được.
Nhâm Vi Phong nói rất chi tiết làm cho ván cờ trở nên thích hợp với logic.
- Vừa nãy Hạo Nhiên cùng Vi Phong cũng đã giới thiệu nên tôi không nói nhiều nữa. Mọi người ngồi đây cần tỉnh táo nhận thức khó khăn mà An Nguyên gặp phải, công tác kinh tế là nhiệm vụ trọng tâm hiện nay, cuối năm nay chúng ta ăn nói như thế nào với hơn 70 triệu dân chúng, nói năm nay chúng ta đã làm được những gì?
Ứng Đông Lưu nghiêm túc nói:
- Khi lãnh đạo các cấp hiểu rõ khó khăn mà địa phương mình đang gặp phải, tìm mọi cách để triển khai công việc, như vậy may ra nửa cuối năm nay An Nguyên mới có thể thay đổi.
Theo câu nói tổng kết của Ứng Đông Lưu, mọi người đều biết sắp tiến vào chủ đề chính.
- Sau đây chúng ta sẽ thảo luận nghiên cứu về đề cử ai làm Thường vụ tỉnh ủy theo văn bản mà Ban Tổ chức cán bộ Trung ương gửi xuống. Bởi vì An Nguyên có 12 Thường vụ tỉnh ủy, toàn tỉnh có 14 thành phố, tỨng Đông Lưua thì chỉ có đồng chí Liên Bình kiêm chức Bí thư thị ủy An Đô, nó không hợp quy tắc thông thường của hội nghị thường ủy, cũng không có lợi cho phát triển kinh tế.
- Theo ý kiến của ban Tổ chức cán bộ trung ương thì sẽ tăng thêm một Bí thư thị ủy của nơi có kinh tế phát triển hoặc vị trí đặc biệt vào làm Thường vụ tỉnh ủy, cá nhân tôi đồng ý với ý kiến này, nó giúp bộ máy Tỉnh ủy tăng cường lãnh đạo đối với công tác toàn tỉnh, đồng thời cũng mang tới hiệu ứng làm mãu cho các thành phố, thị xã khác. Hội nghị lần này chúng ta sẽ tiến hành thảo luận theo ý kiến của ban Tổ chức cán bộ trung ương. Sau khi cẩn thận nghiên cứu, khảo sát thì có ba ứng viên, chúng ta sẽ chọn một và gửi lên ban Tổ chức cán bộ trung ương.
Ứng Đông Lưu rất bình tĩnh và tự tin nói:
- Lão Hàn, anh giới thiệu qua văn bản của ban Tổ chức cán bộ trung ương với mọi người.
Hàn Độ trực tiếp đi vào chính đề nói:
- Trong tay mọi người đều có văn bản mà ban Tổ chức cán bộ trung ương gửi xuống, không cần tôi giới thiệu nữa. Tôi chủ yếu giải thích hàm nghĩa khu vực có kinh tế phát triển và vị trí đặc thù. Khu vực có kinh tế phát triển thì mọi người vừa nghe là hiểu, mà vị trí đặc thù thì giống như mấy nơi có nhiều dân tộc thiểu số hoặc vùng biên giới. Mà An Nguyên chúng ta lại không thuộc khu vực này.
- Căn cứ theo đánh giá và khảo sát của ban Tổ chức cán bộ, kết hợp với tình hình phát triển kinh tế tỉnh ta hiện nay, chúng tôi sơ bộ chọn ba ứng viên gồm Bí thư thị ủy Hoài Khánh – Đàm Lập Phong; Bí thư thị ủy Ninh Lăng – Triệu Quốc Đống; Bí thư thị ủy Vĩnh Lương Long Ứng Hoa. Sau đây tôi giới thiệu qua tình hình cơ bản của ba ứng viên với mọi ngườii.
…
Sau khi Hàn Độ giới thiệu xong, hội nghị trở nên yên lặng, mọi người như đang cân nhắc gì đó.
Ứng Đông Lưu chỉ khẽ lắc lắc chén trà và suy nghĩ và muốn nghe mọi người lên tiếng. Chẳng qua ở việc này mọi người vẫn suy nghĩ xem nên nói như thế nào.
Ở vấn đề này không có ai có thể tránh việc phát biểu, trừ khi cục diện ngay từ đầu đã sáng tỏ, nhưng lần này xem ra không được rõ ràng. Đàm Lập Phong có lẽ chỉ thêm vào cho co, người ủng hộ lớn nhất của y là Tần Hạo Nghiên thì cũng bỏ y mà chuyển sang Long Ứng Hoa.
Đương nhiên đây chỉ là nghe nói mà thôi, tâm tư lãnh đạo thay đổi khó lường, ai có thể xác định rõ ràng được.
Đinh Sâm xuất thân quân nhân nên quen thói nhà binh, đi nhanh như gió, chén trà lớn cầm trong tay có vẻ cũng đã theo y nhiều năm.
Khi Dương Kính Quang và Hác Mộng Hiệp cười nói tiến vào, Đinh Sâm đang đứng trước cửa sổ hút thuốc.
Thuốc và trà là hai thứ không thể thiếu trong cuộc sống Đinh Sâm, ngược lai y lại có thể không cần rượu.
Đinh Sâm uống trà không giống Triệu Quốc Đống hay đổi loại, y chỉ uống loại trà hoa Molly tỉnh Tứ Xuyên, ngược lại mấy loại trà ngon nổi tiếng thì Đinh Sâm lại không thích.
- Ồ, Bí thư Đinh đến sớm vậy?
Dương Kính Quang bỏ mấy thứ trong tay xuống và chào Đinh Sâm.
- Tuổi cao sáng không ngủ được nên dậy ăn sáng đi bộ một chút.
Đinh Sâm cười nói. Dương Kính Quang và Hác Mộng Hiệp thời gian này đi lại khá gần.
Dương Kính Quang gật đầu nói:
- Căn cứ theo số liệu khoa học thì mỗi tuần đi bộ trên 4km sẽ ngăn ngừa lão hóa cơ thể. Bí thư Đinh có sức khỏe tốt xem ra cũng là do tập luyện thời gian dài. Chẳng qua Bí thư Đinh, hút thuốc lại triệt tiêu tác dụng từ tập thể dục mang tới đó.
Đinh Sâm cười cười hút một hơi thuốc và nói:
- Nếu đời người có chút niềm vui đó cũng mất thì không phải rất đáng buồn sao? Tôi hút thuốc coi như cũng có chút cống hiến vào thu thuế của quốc gia mà.
Hác Mộng Hiệp lắc đầu cười nói:
- Bí thư Đinh, còn vài ngày nữa là đến Ngày thế giới không thú thuốc lá, tôi vốn định khuyên anh cai thuốc coi như làm tấm gương cho các cơ quan cấp tỉnh chúng ta.
- Ha ha, trưởng ban Hác, anh tìm người khác đi, tôi không làm nổi đâu.
Đinh Sâm vui vẻ nói.
Ba người đang nói chuyện, Tề Hoa cũng tới. Nghe ba người nói, y cũng tham gia.
Các thường vụ lục tục tới, trong tay hoặc ít hoặc nhiều đều cầm một tập văn bản và tài liệu. Mỗi lần tham gia hội nghị thường vụ đều là quá trình gian khổ và dài, mà lần này có lẽ sẽ là cuộc chiến khó khăn hơn nữa. Các thường vụ đều đoán cuộc chiến giống Qua Tĩnh và Yến Nhiên Thiên trước đây sẽ diễn ra trở lại. Một là Hàn Độ và Ứng Đông Lưu, không chừng còn cả kéo theo Ứng Đông Lưu và một chút. Hội nghị thường ủy lần này nghiên cứu chủ yếu hai công việc chính.
Một là làm như thế nào thi hành chỉ thị của Quốc vụ viện, thiết thực áp dụng chính sách khống chế kinh tế vĩ mô của Trung ương, đồng thời cũng cần áp dụng tình hình thực tế từng nơi tránh cho tạo thành tổn hại đối với cả nền kinh tế. Vấn đề này hội nghị thường trực Ủy ban đã bàn nhiều lần, bây giờ muốn đưa ra hội nghị thường ủy thảo luận.
Chuyện thứ hai càng đơn giản hơn là chọn ứng viên cho chức Thường vụ tỉnh ủy.
Chuyện thứ nhất đối với các thường vụ mà nói có vẻ không quan trọng vì toàn nói về lý thuyết, mấy lần trước cũng đã bàn qua đôi chút, chủ yếu sẽ do bên Ủy ban nhân dân tỉnh tiến hành là được, mọi người biết việc thứ hai mới là chính trong hôm nay. Nhưng hôm nay Bí thư tỉnh ủy Ứng Đông Lưu thật ra lại có chút quá hứng thú với chính sách khống chế kinh tế của Trung ương ảnh hưởng như thế nào đến nền kinh tế An Nguyên.
- Tôi hy vọng mọi người đang ngồi sẽ xem báo cáo số liệu trong tay mình, không nên chỉ nhìn thoáng qua mà thôi. Đã gần nửa năm trôi qua, tình hình kinh tế An Nguyên chúng ta như thế nào tôi không biết mọi người thấy sao?
Ứng Đông Lưu nói.
- Chính sách khống chế của Trung ương là rất cứn rắn, kinh tế cả nước bị ảnh hưởng không hề nhỏ. Nhưng tôi cũng muốn nói một điều đó là chính sách khống chế của Trung ương là nhằm vào từng nơi, từng ngành nghề, đồng thời mới đây trong hai hội nghị công tác chính sách khống chế kinh tế thì cũng đã có ý kiến Trung ương sẽ có chính sách giúp đỡ và điều tiết. Mọi người nghĩ sao về vấn đề này?
- Khống chế các ngành truyền thống, ngành thừa nhu cầu thị trường, gây ô nhiễm môi trường cao, ngoài ra là giúp đỡ các ngành công nghệ cao, các công trình dân sinh, đó là cách hiểu của tôi về ý đồ chính sách khống chế của Trung ương.
Ứng Đông Lưu chống tay lên bàn nhìn quanh một vòng rồi nói tiếp:
- Nếu như cán bộ lãnh đạo chúng ta không thể nắm rõ sự khác biệt trong đó, chỉ cảm thấy chính sách Trung ương lần này có thanh thế lớn rồi co lại tránh qua cơn sóng gió, tôi phải nói người đó không làm tròn chức tránh. Bởi vì anh vừa tránh được cơn bão đồng thời anh cũng mất đi cơ hội.
Mọi người không khỏi suy nghĩ hàm nghĩa trong đó, Ứng Đông Lưu xem ra không hài lòng với tốc độ phát triển kinh tế của An Nguyên. Đợt gió lốc này có ảnh hưởng quá lớn đến sự phát triển của An Nguyên. Theo tình hình hiện nay thì tốc độ tăng trưởng của An Nguyên có lẽ xếp nhóm dưới của cả nước. làm Bí thư tỉnh ủy, Ứng Đông Lưu đương nhiên có áp lực:
- Hạo Nhiên, Vi Phong, nói ý kiến của các anh xem.
Ứng Đông Lưu bắt đầu điểm danh.
Thl là chủ tịch tỉnh, y không phụ trách chính mảng phát triển kinh tế, mà đó là do Phó chủ tịch thường trực – Nhâm Vi Phong phụ trách.
Tần Hạo Nghiên cũng cảm thấy Ứng Đông Lưu đột nhiên nói nhiều ở vấn đề này nhất định là có mục đích. Nhưng làm Bí thư tỉnh ủy, y nếu đưa vấn đề kinh tế lên một bậc cao hơn cũng là bình thường. Tốc độ phát triển kinh tế năm nay của An Nguyên không được như ý, kém một loạt các tỉnh. Nếu cứ theo tốc độ phát triển như thế nào thì khoảng cách với bốn tỉnh đứng đầu cả nước càng lúc càng xa, hơn nữa năm nay tỉnh Dự nhất định vượt qua An Nguyên, tỉnh Ký không có bất ngờ xảy ra cũng đuổi kịp zx. Một loạt số liệu mà cho Ứng Đông Lưu phải nhấn mạnh vài lần vấn đề vấn đề phát triển kinh tế của An Nguyên. Ứng Đông Lưu cũng yêu cầu Ủy ban nhân dân tỉnh phải đưa ra đối sách, tìm nguyên nhân tại sao kinh tế phát triển chậm như vậy, không nên đổ hết trách nhiệm cho chính sách khống chế kinh tế vĩ mô của Trung ương.
Tần Hạo Nghiên đương nhiên nghe ra ý đồ trong đó. Đây là Ứng Đông Lưu tỏ vẻ rất không hài lòng với kinh tế toàn tỉnh. Nhưng Tần Hạo Nghiên cũng có nỗi khổ. Trung ương đưa ra chính sách đã ảnh hưởng lớn đến mấy thành phố công nghiệp truyền thống như Vĩnh Lương, Kiến Dương, Miên Châu cùng với Lam Sơn. Hoài Khánh cùng Tân Châu ảnh hưởng thoáng ít hơn một chút, có mỗi Ninh Lăng là quái thai càng lúc càng phát triển nhanh hơn. Điều này làm Tần Hạo Nghiên phải thừa nhận Triệu Quốc Đống có bản lĩnh làm kinh tế.
Nếu tất cả ng cùng tăng trưởng, anh cao hơn một chút cũng là bình thường. Nhưng người khác đều giảm, cố gắng giãy dụa để thoát khỏi ảnh hưởng từ chính sách khống chế, chỉ có mình anh có tốc độ tăng trưởng cao, như vậy mọi người nhìn cái là hiểu ngay.
Tần Hạo Nghiên gật đầu nói:
- Vi Phong, anh nói trước đi.
Nhâm Vi Phong có chút do dự. Ai cũng biết hôm nay tập trung chính vào vấn đề thứ hai. Bây giờ Bí thư Ứng lại cứ nói mãi vấn đề phát triển kinh tế đúng là nằm ngoài dự đoán của mọi người. Phát triển chậm, thong thả đúng là cần phải chú trọng ở An Nguyên này.
- Vừa nãy Bí thư Ứng cũng nói đến tình hình kinh tế cả nước và An Nguyên chúng ta. An Nguyên chúng ta có tốc độ tăng trưởng không quá tốt, bị chính sách khống chế vĩ mô của Trung ương gây ảnh hưởng, các thành phố, thị xã đều thấp, nhất là mấy thành phố, thị xã có GDP cao như Vĩnh Lương, Miên Châu, Kiến Dương cùng với Lam Sơn bị ảnh hưởng rất mạnh. Vĩnh Lương thậm chí còn xuất hiện hiện tượng thụt lùi cực lớn. Đây có thể nói là cục diện rất nghiêm trọng của tỉnh ta sau khi cải cách đến giờ.
Tần Hạo Nghiên nhíu mày, Nhâm Vi Phong nói vậy rõ ràng là hạ thấp Vĩnh Lương. Y không biết Nhâm Vi Phong có phải cố ý như vậy không? Chẳng qua đây là thực tế, Vĩnh Lương bị ảnh hưởng quá lớn, tốc độ tăng trưởng thụt xuống thấp nhất toàn tỉnh.
- Đương nhiên, Vĩnh Lương gặp phải vấn đề là có quan hệ đến kết cấu sản nghiệp. Vĩnh Lương có mấy ngành chính như sắt thép, vật liệu xây dựng đều nằm trong trọng tâm khống chế của Trung ương. Có lẽ sang năm tới kinh tế Vĩnh Lương sẽ dần khôi phục.
- Tổng hợp tình hình kinh tế toàn tỉnh hiện nay thì xuất hiện một trạng thái rất không cân bằng. Kinh tế Ninh Lăng do các ngành năng lượng mới, tài liệu mới và bảo vệ môi trường liên tục kéo lên, hơn nữa đây đều là đối tượng được Trung ương đưa ra chính sách giúp đỡ, vì thế đầu tư tài sản cố định với mấy ngành này không bị ảnh hưởng mà tiếp tục mở rộng. Ví dụ như hạng mục xây dựng hai nhà máy sản xuất của công ty Hán Đức và Bác Năng đều được đẩy nhanh tiến độ, có lẽ nửa cuối năm nay sẽ đi vào sản xuất.
Nhâm Vi Phong vô thức lấy Ninh Lăng làm ví dụ, đây cũng đã thành thói quen của y.
- Ví dụ như hạng mục đầu tư lớn nhất tỉnh ta trong năm ngoái là nhà máy sản xuất ô tô của tập đoàn Fukuda xây dựng ở Ninh Lăng cũng không bị ảnh hưởng. Hơn nữa bây giờ tập đoàn Fukuda cũng đánh giá cao xu thế phát triển của ngành năng lượng mới của Ninh Lăng, muốn thành lập trung tâm nghiên cứu xe ô tô điện ở Ninh Lăng, đồng thời cũng chuẩn bị tiến hành xây dựng giai đoạn hai của nhà máy, xây dựng thêm một trụ sở sản xuất ô tô điện. Nếu hạng mục này được xác thực thì đó là nơi sản xuất ô tô điện đầu tiên của Trung Quốc, nó có tác dụng thúc đẩy đối với ngành sản xuất ô tô và năng lượng mới của tỉnh ta.
Vài thường vụ bắt đầu nhỏ giọng trao đổi vì những gì Nhâm Vi Phong vừa nói.
Trong hội nghị công tác kinh tế cuối năm trước Trung ương và Quốc vụ viện đã đưa ngành năng lực mới, bảo vệ môi trường và sản xuất ô tô vào đối tượng trọng điểm phát triển, nhất là theo cuộc sống nhân dân nâng lên, nhu cầu mua xe càng lúc càng tăng khiến cho nguồn cung ứng xe, xăng dầu của quốc gia gặp áp lực rất lớn.
Mà nhu cầu tiêu thụ năng lượng của các phương tiện giao thông cũng được Trung ương chú trọng, hơn nữa tỉ lệ càng lúc càng tăng khiến cho Trung ương yêu cầu Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia, Bộ Thương mại, Bộ năng lượng phải có chính sách với ngành năng lượng mới, yêu cầu áp dụng nguồn năng lượng mới vào khai thác, sử dụng, mà sử dụng với phương tiện giao thông chính là trọng điểm trong đó.
- Tôi lấy Ninh Lăng làm ví dụ không có ý gì khác, chỉ là muốn nhấn mạnh một điểm. An Nguyên là tỉnh lớn về kinh tế ảu khu vực trung tây, điều kiện của 14 thành phố, thị xã của tỉnh khác nhau, phương hướng phát triển khác nhau, nhưng khi tiến hành định vị sản nghiệp trụ cột cho một nơi thì cần phải có quy hoạch khoa học và tầm nhìn lâu dài, không nên tham vọng lôi kéo GDP trong lúc nhất thời hoặc có thể mang lại hiệu quả trong thời gian ngắn là dồn hết vào đó. Kết quả khi chính sách khống chế vĩ mô đưa ra là bị giảm tốc độ ngay. Làm cán bộ lãnh đạo cần phải có suy nghĩ, đầu óc, khi phát triển tình hình phát triển kinh tế địa phương mình xuất hiện vấn đề thì cần phải tìm biện pháp thay đổi, phải có quyết tâm vượt qua khó khăn, chỉ có như vậy mới có thể thực hiện đột phá.
Có lẽ cảm thấy mình nói hơi rộng, vì thế Nhâm Vi Phong lại quay về đề tài.
- Hiện nay tỉnh ta gặp rất nhiều khó khăn, nhưng không phải không có điểm sáng. Ví dụ như Đường Giang là một điểm sáng trong phát triển kinh tế. Sau khi Tỉnh ủy điều chỉnh bộ máy lãnh đạo chủ yếu của Đường Giang, Đường Giang đã xác định ưu thế của mình là phát triển mạnh ngành công trình sinh vật, chế dược, dệt may, … tiến hành cải tổ các công ty nhà nước có hiệu quả kinh doanh không tốt, đưa kỹ thuật sản xuất tiên tiến và tài chính từ khu vực duyên hải tiến vào, khiến ngành dệt lấy lại sức sống. Trong quý một năm nay đầu tư tài sản cố định và tốc độ tăng trưởng GDP của Đường Giang thuộc nhóm đầu của tỉnh, đây là lần đầu tiên trong 10 năm qua Đường Giang tiến vào top 3 của tỉnh, đó là điều rất đáng mừng.
…
Nhâm Vi Phong giới thiệu khá chi tiết tình hình phát triển kinh tế của các thành phố, thị xã toàn tỉnh, nhất là trọng điểm đề cập tới sự phát triển của Ninh Lăng và Đường Giang. Nếu nói Đường Giang năm nay là ngôi sao mới của An Nguyên, như vậy Ninh Lăng chính là ngọn cờ đầu trong sự phát triển kinh tế của An Nguyên.
Tần Hạo Nghiên và Miêu Chấn Trung đều nhận ra các thường vụ đều chú ý đến những gì Nhâm Vi Phong nói. Miêu Chấn Trung mơ hồ có cảm giác không tốt. Không thể nghi ngờ nếu nói về tình hình phát triển kinh tế thì Ninh Lăng năm nay sẽ vượt qua bất cứ thành phố, thị xã nào khác. Nhưng sau đây sẽ bàn ai làm ứng viên cho chức Thường vụ tỉnh ủy thì chỉ riêng công tác kinh tế tốt là chưa đủ, nó còn cần khảo sát năng lực tổng hợp của một cán bộ.
Nếu chỉ dùng cách này mà tạo được xu thế thành công cho Triệu Quốc Đống thì Nhâm Vi Phong đã quá coi thường giác ngộ chính trị của các vị thường vụ ngồi đây rồi. Nhưng Ứng Đông Lưu và Nhâm Vi Phong cùng kết hợp tạo không khí thì Miêu Chấn Trung mặc dù không tin các thường vụ sẽ thay đổi quyết định trong lòng mình, nhưng nó cũng sẽ tạo thành tác dụng nhất định. Nói cách khác nếu Triệu Quốc Đống thắng thì đó là bình thường, mà những người khác phản đối đó là đi ngược dòng nước.
Tần Hạo Nghiên và Miêu Chấn Trung đều đang quan sát, mà Ứng Đông Lưu cũng đang như vậy.
Đây là một ván cờ nhưng đánh cờ không phải chỉ có hai bên, còn có không ít quân cờ là ẩn số như Đinh Sâm, Tề Hoa cùng Ba Kiên Cường.
Trước đó Ứng Đông Lưu đã trực tiếp bỏ qua ba người Tần Hạo Nghiên, Miêu Chấn Trung và Tôn Liên Bình, đi nói chuyện với ba người này cũng vô ích, còn làm đối phương cảnh giác.
Ứng Đông Lưu cho rằng lần đề cử này đương nhiên là phải thực hiện theo ý đồ của mình, chẳng những vậy còn phải dùng uy thế áp đảo để đạt được.
Nhâm Vi Phong nói rất chi tiết làm cho ván cờ trở nên thích hợp với logic.
- Vừa nãy Hạo Nhiên cùng Vi Phong cũng đã giới thiệu nên tôi không nói nhiều nữa. Mọi người ngồi đây cần tỉnh táo nhận thức khó khăn mà An Nguyên gặp phải, công tác kinh tế là nhiệm vụ trọng tâm hiện nay, cuối năm nay chúng ta ăn nói như thế nào với hơn 70 triệu dân chúng, nói năm nay chúng ta đã làm được những gì?
Ứng Đông Lưu nghiêm túc nói:
- Khi lãnh đạo các cấp hiểu rõ khó khăn mà địa phương mình đang gặp phải, tìm mọi cách để triển khai công việc, như vậy may ra nửa cuối năm nay An Nguyên mới có thể thay đổi.
Theo câu nói tổng kết của Ứng Đông Lưu, mọi người đều biết sắp tiến vào chủ đề chính.
- Sau đây chúng ta sẽ thảo luận nghiên cứu về đề cử ai làm Thường vụ tỉnh ủy theo văn bản mà Ban Tổ chức cán bộ Trung ương gửi xuống. Bởi vì An Nguyên có 12 Thường vụ tỉnh ủy, toàn tỉnh có 14 thành phố, tỨng Đông Lưua thì chỉ có đồng chí Liên Bình kiêm chức Bí thư thị ủy An Đô, nó không hợp quy tắc thông thường của hội nghị thường ủy, cũng không có lợi cho phát triển kinh tế.
- Theo ý kiến của ban Tổ chức cán bộ trung ương thì sẽ tăng thêm một Bí thư thị ủy của nơi có kinh tế phát triển hoặc vị trí đặc biệt vào làm Thường vụ tỉnh ủy, cá nhân tôi đồng ý với ý kiến này, nó giúp bộ máy Tỉnh ủy tăng cường lãnh đạo đối với công tác toàn tỉnh, đồng thời cũng mang tới hiệu ứng làm mãu cho các thành phố, thị xã khác. Hội nghị lần này chúng ta sẽ tiến hành thảo luận theo ý kiến của ban Tổ chức cán bộ trung ương. Sau khi cẩn thận nghiên cứu, khảo sát thì có ba ứng viên, chúng ta sẽ chọn một và gửi lên ban Tổ chức cán bộ trung ương.
Ứng Đông Lưu rất bình tĩnh và tự tin nói:
- Lão Hàn, anh giới thiệu qua văn bản của ban Tổ chức cán bộ trung ương với mọi người.
Hàn Độ trực tiếp đi vào chính đề nói:
- Trong tay mọi người đều có văn bản mà ban Tổ chức cán bộ trung ương gửi xuống, không cần tôi giới thiệu nữa. Tôi chủ yếu giải thích hàm nghĩa khu vực có kinh tế phát triển và vị trí đặc thù. Khu vực có kinh tế phát triển thì mọi người vừa nghe là hiểu, mà vị trí đặc thù thì giống như mấy nơi có nhiều dân tộc thiểu số hoặc vùng biên giới. Mà An Nguyên chúng ta lại không thuộc khu vực này.
- Căn cứ theo đánh giá và khảo sát của ban Tổ chức cán bộ, kết hợp với tình hình phát triển kinh tế tỉnh ta hiện nay, chúng tôi sơ bộ chọn ba ứng viên gồm Bí thư thị ủy Hoài Khánh – Đàm Lập Phong; Bí thư thị ủy Ninh Lăng – Triệu Quốc Đống; Bí thư thị ủy Vĩnh Lương Long Ứng Hoa. Sau đây tôi giới thiệu qua tình hình cơ bản của ba ứng viên với mọi ngườii.
…
Sau khi Hàn Độ giới thiệu xong, hội nghị trở nên yên lặng, mọi người như đang cân nhắc gì đó.
Ứng Đông Lưu chỉ khẽ lắc lắc chén trà và suy nghĩ và muốn nghe mọi người lên tiếng. Chẳng qua ở việc này mọi người vẫn suy nghĩ xem nên nói như thế nào.
Ở vấn đề này không có ai có thể tránh việc phát biểu, trừ khi cục diện ngay từ đầu đã sáng tỏ, nhưng lần này xem ra không được rõ ràng. Đàm Lập Phong có lẽ chỉ thêm vào cho co, người ủng hộ lớn nhất của y là Tần Hạo Nghiên thì cũng bỏ y mà chuyển sang Long Ứng Hoa.
Đương nhiên đây chỉ là nghe nói mà thôi, tâm tư lãnh đạo thay đổi khó lường, ai có thể xác định rõ ràng được.
/1736
|