Âu Dương Phi và Đường Lâm đều nói như thế, chẳng lẽ mình thực sự không đáp ứng sao?
Bất đắc dĩ nhún nhún vai, Long Ngạo cuối cùng vẫn đáp ứng.
Long huynh đệ, lần này tới đế quốc Lôi Đình tham gia Lôi Đình chiến, ta sẽ phái La Thành tương trợ ngươi.
La Thành là phó đường chủ Hộ quốc đường, cũng là một vị võ giả Diễn Hóa, địa vị tại Hộ quốc đường gần với Đường Lâm.
Chính vì như thế, việc này nói ra cảm giác là lạ, bởi vì Long Ngạo chỉ là mới vừa vào Hộ quốc đường, mà La Thành lại là phó đường chủ, nhưng bây giờ thì sao chứ?
Đường Lâm đã nói rõ, lần này đi đến đế quốc Lôi Đình tham gia Lôi Đình chiến, tất cả đều để cho Long Ngạo làm chủ, La Thành chỉ là phụ trợ mà thôi, chuyện như thế Long Ngạo đương nhiên sẽ không chấp nhận.
Nhưng Đường Lâm lại kiên định dị thường, căn bản không để cho Long Ngạo có cơ hội phản bác, tiếp đó còn nói:
Long huynh đệ, một tháng sau Lôi Đình chiến sẽ chính thức khởi động, vốn chúng ta muốn đi lập tức, nhưng...
Đường chủ, chúng ta lập tức xuất phát, tiến về đế quốc Lôi Đình.
Giờ khắc này Long Ngạo hình như một khắc cũng không thể chờ đợi nữa, bởi vì tại Lôi Đình đế quốc có Lôi Đình quả ngàn năm, chỉ có đạt được loại quả này mới có thể cứu Vũ Âm.
Tuy nhiên Lôi Đình quả còn một tháng nữa mới chín, nhưng không ai biết Lôi Đình quả có thể chín sớm hơn hay không, cho nên Long Ngạo không dám đánh bạc, Vũ Âm chỉ có thời gian một năm, một khi mất đi cơ hội này thì phải chờ tới ngàn năm sau nữa, cho dù hắn có thể đợi, Vũ Âm cũng không thể nào đợi được.
Chính vì như thế, trong nội tâm Long Ngạo đã tự nói với mình, mặc kệ gặp phải nguy hiểm gì, mặc kệ chuyện gì xảy ra, hắn đều muốn đoạt được Lôi Đình quả.
Được rồi, vậy chúng ta bây giờ lập tức đi.
Long Ngạo tìm gia gia Long Hạo Thạch, nói vài câu ngắn gọn, sau đó theo mọi người rời khỏi Xích Hỏa trấn.
Lần này Long Ngạo chém giết Liễu Mộc và Liễu Cơ, hoàng thất Tinh Vân cũng không có chút không vui nào, ngược lại còn đem chức chủ vị Lôi Vân thành cho Long Nghị, đây đã cho thấy thái độ hoàng thất Tinh Vân.
Có hoàng thất Tinh Vân chấn nhiếp, Long Ngạo biết rõ Lưu Vân Tông khẳng định không dám động đến gia tộc của mình.
Chính vì như thế Long Ngạo mới yên tâm rời đi.
Hai ngày sau đó mọi người đã quay về Tinh Vân thành, lần này Hộ quốc đường của hoàng thất Tinh Vân tham gia Lôi Đình chiến ở đế quốc Lôi Đình đã truyền ra cả Tinh Vân thành, các đại gia tộc mặc kệ bình thản như thế nào, trong nội tâm vẫn là hi vọng Tinh Vân Hộ quốc đường chiến thắng, bởi vì chỉ có vương quốc cường đại trước, những cái gọi là gia tộc này của bọn họ, mới có thể cường đại theo.
Bên trong Hộ quốc đường.
Không được, đường chủ, nếu ngươi như thế ta không phục, tin rằng tất cả mọi người tại đây cũng không phục.
Tại Vĩ gần như rống giận, lần trước bị Long Ngạo đánh bại, Tại Vĩ một mực canh cánh trong lòng, bây giờ ngược lại hắn còn chưa báo thù được, đường chủ lại nói cho bọn hắn biết, lần này tham gia Lôi Đình chiến, Long Ngạo lại thành lão đại(*), chuyện này làm sao hắn có thể chấp nhận được.
Không chỉ có Tại Vĩ, các hộ quốc sư còn lại tất cả đều không đồng ý, đồng loạt phẫn nộ vô cùng.
Lần này tiến về đế quốc Lôi Đình, mười người tham gia Lôi Đình chiến theo thứ tự là Long Ngạo, La Thành, Tại Vĩ, Mao Phong, Đồng Bác, Hác Giang Quân, Hách Siêu, Diệp Quang Vinh, Lâm Y Y, Vương Hoan.
La Thành thân là phó đường chủ, lần này không hề nghi ngờ nhất định sẽ trở thành lão đại, nhưng kết quả thì sao?
Còn một điều tất cả mọi người cảm thấy không phục, đó chính là trong mười người, thực lực Long Ngạo thấp nhất, tuy đánh bại Tại Vĩ nhưng những người khác thì sao? Phải biết rằng, trong Hộ quốc đường thực lực như Tại Vĩ thì cao nhân chỗ nào cũng có.
Thực lực của Đồng Bác trong Hộ quốc đường dù sao cũng là một vị cường đại, cũng có chút khó chịu nói ra:
Đường chủ, ta muốn hỏi Long Ngạo có tư cách gì có thể dẫn đầu chúng ta cùng tham gia Lôi Đình chiến?
Đồng huynh nói rất đúng, theo ta thấy Long Ngạo không có tư cách tham gia Lôi Đình chiến.
Các mũi giáo đồng thời chĩa vào Long Ngạo, ai nấy đều cho rằng, cho dù Long Ngạo đánh bại Tại Vĩ cũng không có được sự tán thành của tất cả mọi người, căn bản không đồng ý Long Ngạo tham gia Lôi Đình chiến.
Võ giả Nhất Tuyến Thiên, nếu đặt ở trong Hộ quốc đường của một tiểu vương quốc có lẽ rất bình thường, nhưng đối với vương quốc Tinh Vân cường đại mà nói, cả Hộ quốc đường căn bản không có một vị võ giả Nhất Tuyến Thiên, nếu Long Ngạo đại biểu Tinh Vân Hộ quốc đường tham gia Lôi Đình chiến, nhất định sẽ bị Hộ quốc đường của các vương quốc khác chê cười chết.
Đường Lâm lẳng lặng ngồi ở trên vị trí đứng đầu, đợi đến lúc tất cả mọi người làm cho rối tung lên, đột nhiên nói ra:
Tất cả mọi người an tâm một chút chớ vội.
Với tư cách đường chủ Hộ quốc đường, thân phận và thực lực Đường Lâm còn tại đó, nhìn thấy Đường Lâm mở miệng, tất cả mọi người ngậm miệng không nói.
Quét mắt một vòng, Đường Lâm hỏi:
Các ngươi như thế nào mới có thể chấp nhận cho Long Ngạo tham gia Lôi Đình chiến?
Tuy thân là đường chủ Hộ quốc đường, nhưng Đường Lâm lại không dùng thân phận áp chế mọi người, dù sao cái mà Hộ quốc đường dựa vào chính là sự đoàn kết, cho dù có người ra đi thì ở đâu cũng nhớ về.
Đường chủ, Lôi Đình chiến ý vị như thế nào, tin tưởng người so với chúng ta càng biết rõ hơn.
Đúng vậy, Lôi Đình chiến đại biểu cho sự vinh quang của vương quốc, một khi cho Long Ngạo tham gia Lôi Đình chiến, chẳng phải là thành trò cười sao?
Long Ngạo ngồi ở một bên, từ đầu tới giờ không nói một câu, thậm chí chẳng muốn ở trước mắt mọi người nữa, nếu không phải bởi vì Đường Lâm và Âu Dương Phi, hắn thậm chí cũng sẽ không tham gia Lôi Đình chiến.
Đúng là nhìn thấy Long Ngạo không đếm xỉa đến lời mọi người nói, ai nấy càng thêm phẫn nộ, nhưng đối với mái đầu bạc trắng của Long Ngạo, rất nhiều người đều có chút ngạc nhiên, nghe ngóng tiếp mới biết được chuyện của Long Ngạo và Vương Vũ Âm.
Tuy xem thường Long Ngạo, nhưng mọi người rất kính nể nam tử si tình như vậy, thử hỏi trong thiên hạ có mấy nam nhân có thể vì nữ nhân của mình mà trong một đêm đầu bạc?
Một thân hắc y, một đầu tóc trắng, vẻ mặt lạnh lùng.
Đường chủ, muốn chúng ta đồng ý cho Long Ngạo không khó, chỉ cần hắn có thể đánh bại Hách huynh thì chúng ta cũng không phản đối nữa.
Hộ quốc đường trừ ba vị đường chủ ra, thì công nhận Hách Siêu là cao thủ đệ nhất, võ giả Diễn Hóa đỉnh phong, Long Ngạo có thể đánh bại Hách siêu sao?
Đường Lâm không phải người ngu, đương nhiên biết rõ mọi người chỉ là muốn để cho Long Ngạo biết khó mà từ bỏ, trong nội tâm thở dài một tiếng thật sâu, tuy trong nội tâm cũng có chút khó chịu nhưng lại không thể dùng sức mạnh, bằng không sẽ không tốt hơn, thậm chí còn có thể náo động Hộ quốc đường.
Chúng ta đồng ý đề nghị của Tại huynh, chỉ cần Long Ngạo có thể đánh bại Hác huynh, chúng ta không có chút dị nghị nào nữa, trái lại, nếu Long Ngạo bại, không chỉ không thể tham gia Lôi Đình chiến, còn phải rời khỏi Hộ quốc đường, từ nay về sau không được bước vào Hộ quốc đường.
Tốt, ta đáp ứng.
Còn không đợi Đường Lâm nói, Long Ngạo trực tiếp ứng chiến, bởi vì hắn không muốn nghe tiếp nữa, tiếp tục nói:
Ngày mai, bên ngoài Hộ quốc đường ta và Hách Sêu sẽ chiến một trận, nếu ta thắng, hi vọng tất cả các ngươi im miệng cho ta.
Hắc y tóc trắng, cao ngạo lạnh lùng đứng ở nơi đó, trên người để lộ ra một sự tự tin cường đại, hướng phía Đường Lâm gật gật đầu, Long Ngạo quay người rời đi, dường như không để bất cứ kẻ nào vào mắt. Trong nháy mắt, Long Ngạo đã biến mất vô tung vô ảnh.
***
(*) Lão đại: Là anh cả, ở đây ý chỉ người cầm đầu, người có quyền nhất.
Bất đắc dĩ nhún nhún vai, Long Ngạo cuối cùng vẫn đáp ứng.
Long huynh đệ, lần này tới đế quốc Lôi Đình tham gia Lôi Đình chiến, ta sẽ phái La Thành tương trợ ngươi.
La Thành là phó đường chủ Hộ quốc đường, cũng là một vị võ giả Diễn Hóa, địa vị tại Hộ quốc đường gần với Đường Lâm.
Chính vì như thế, việc này nói ra cảm giác là lạ, bởi vì Long Ngạo chỉ là mới vừa vào Hộ quốc đường, mà La Thành lại là phó đường chủ, nhưng bây giờ thì sao chứ?
Đường Lâm đã nói rõ, lần này đi đến đế quốc Lôi Đình tham gia Lôi Đình chiến, tất cả đều để cho Long Ngạo làm chủ, La Thành chỉ là phụ trợ mà thôi, chuyện như thế Long Ngạo đương nhiên sẽ không chấp nhận.
Nhưng Đường Lâm lại kiên định dị thường, căn bản không để cho Long Ngạo có cơ hội phản bác, tiếp đó còn nói:
Long huynh đệ, một tháng sau Lôi Đình chiến sẽ chính thức khởi động, vốn chúng ta muốn đi lập tức, nhưng...
Đường chủ, chúng ta lập tức xuất phát, tiến về đế quốc Lôi Đình.
Giờ khắc này Long Ngạo hình như một khắc cũng không thể chờ đợi nữa, bởi vì tại Lôi Đình đế quốc có Lôi Đình quả ngàn năm, chỉ có đạt được loại quả này mới có thể cứu Vũ Âm.
Tuy nhiên Lôi Đình quả còn một tháng nữa mới chín, nhưng không ai biết Lôi Đình quả có thể chín sớm hơn hay không, cho nên Long Ngạo không dám đánh bạc, Vũ Âm chỉ có thời gian một năm, một khi mất đi cơ hội này thì phải chờ tới ngàn năm sau nữa, cho dù hắn có thể đợi, Vũ Âm cũng không thể nào đợi được.
Chính vì như thế, trong nội tâm Long Ngạo đã tự nói với mình, mặc kệ gặp phải nguy hiểm gì, mặc kệ chuyện gì xảy ra, hắn đều muốn đoạt được Lôi Đình quả.
Được rồi, vậy chúng ta bây giờ lập tức đi.
Long Ngạo tìm gia gia Long Hạo Thạch, nói vài câu ngắn gọn, sau đó theo mọi người rời khỏi Xích Hỏa trấn.
Lần này Long Ngạo chém giết Liễu Mộc và Liễu Cơ, hoàng thất Tinh Vân cũng không có chút không vui nào, ngược lại còn đem chức chủ vị Lôi Vân thành cho Long Nghị, đây đã cho thấy thái độ hoàng thất Tinh Vân.
Có hoàng thất Tinh Vân chấn nhiếp, Long Ngạo biết rõ Lưu Vân Tông khẳng định không dám động đến gia tộc của mình.
Chính vì như thế Long Ngạo mới yên tâm rời đi.
Hai ngày sau đó mọi người đã quay về Tinh Vân thành, lần này Hộ quốc đường của hoàng thất Tinh Vân tham gia Lôi Đình chiến ở đế quốc Lôi Đình đã truyền ra cả Tinh Vân thành, các đại gia tộc mặc kệ bình thản như thế nào, trong nội tâm vẫn là hi vọng Tinh Vân Hộ quốc đường chiến thắng, bởi vì chỉ có vương quốc cường đại trước, những cái gọi là gia tộc này của bọn họ, mới có thể cường đại theo.
Bên trong Hộ quốc đường.
Không được, đường chủ, nếu ngươi như thế ta không phục, tin rằng tất cả mọi người tại đây cũng không phục.
Tại Vĩ gần như rống giận, lần trước bị Long Ngạo đánh bại, Tại Vĩ một mực canh cánh trong lòng, bây giờ ngược lại hắn còn chưa báo thù được, đường chủ lại nói cho bọn hắn biết, lần này tham gia Lôi Đình chiến, Long Ngạo lại thành lão đại(*), chuyện này làm sao hắn có thể chấp nhận được.
Không chỉ có Tại Vĩ, các hộ quốc sư còn lại tất cả đều không đồng ý, đồng loạt phẫn nộ vô cùng.
Lần này tiến về đế quốc Lôi Đình, mười người tham gia Lôi Đình chiến theo thứ tự là Long Ngạo, La Thành, Tại Vĩ, Mao Phong, Đồng Bác, Hác Giang Quân, Hách Siêu, Diệp Quang Vinh, Lâm Y Y, Vương Hoan.
La Thành thân là phó đường chủ, lần này không hề nghi ngờ nhất định sẽ trở thành lão đại, nhưng kết quả thì sao?
Còn một điều tất cả mọi người cảm thấy không phục, đó chính là trong mười người, thực lực Long Ngạo thấp nhất, tuy đánh bại Tại Vĩ nhưng những người khác thì sao? Phải biết rằng, trong Hộ quốc đường thực lực như Tại Vĩ thì cao nhân chỗ nào cũng có.
Thực lực của Đồng Bác trong Hộ quốc đường dù sao cũng là một vị cường đại, cũng có chút khó chịu nói ra:
Đường chủ, ta muốn hỏi Long Ngạo có tư cách gì có thể dẫn đầu chúng ta cùng tham gia Lôi Đình chiến?
Đồng huynh nói rất đúng, theo ta thấy Long Ngạo không có tư cách tham gia Lôi Đình chiến.
Các mũi giáo đồng thời chĩa vào Long Ngạo, ai nấy đều cho rằng, cho dù Long Ngạo đánh bại Tại Vĩ cũng không có được sự tán thành của tất cả mọi người, căn bản không đồng ý Long Ngạo tham gia Lôi Đình chiến.
Võ giả Nhất Tuyến Thiên, nếu đặt ở trong Hộ quốc đường của một tiểu vương quốc có lẽ rất bình thường, nhưng đối với vương quốc Tinh Vân cường đại mà nói, cả Hộ quốc đường căn bản không có một vị võ giả Nhất Tuyến Thiên, nếu Long Ngạo đại biểu Tinh Vân Hộ quốc đường tham gia Lôi Đình chiến, nhất định sẽ bị Hộ quốc đường của các vương quốc khác chê cười chết.
Đường Lâm lẳng lặng ngồi ở trên vị trí đứng đầu, đợi đến lúc tất cả mọi người làm cho rối tung lên, đột nhiên nói ra:
Tất cả mọi người an tâm một chút chớ vội.
Với tư cách đường chủ Hộ quốc đường, thân phận và thực lực Đường Lâm còn tại đó, nhìn thấy Đường Lâm mở miệng, tất cả mọi người ngậm miệng không nói.
Quét mắt một vòng, Đường Lâm hỏi:
Các ngươi như thế nào mới có thể chấp nhận cho Long Ngạo tham gia Lôi Đình chiến?
Tuy thân là đường chủ Hộ quốc đường, nhưng Đường Lâm lại không dùng thân phận áp chế mọi người, dù sao cái mà Hộ quốc đường dựa vào chính là sự đoàn kết, cho dù có người ra đi thì ở đâu cũng nhớ về.
Đường chủ, Lôi Đình chiến ý vị như thế nào, tin tưởng người so với chúng ta càng biết rõ hơn.
Đúng vậy, Lôi Đình chiến đại biểu cho sự vinh quang của vương quốc, một khi cho Long Ngạo tham gia Lôi Đình chiến, chẳng phải là thành trò cười sao?
Long Ngạo ngồi ở một bên, từ đầu tới giờ không nói một câu, thậm chí chẳng muốn ở trước mắt mọi người nữa, nếu không phải bởi vì Đường Lâm và Âu Dương Phi, hắn thậm chí cũng sẽ không tham gia Lôi Đình chiến.
Đúng là nhìn thấy Long Ngạo không đếm xỉa đến lời mọi người nói, ai nấy càng thêm phẫn nộ, nhưng đối với mái đầu bạc trắng của Long Ngạo, rất nhiều người đều có chút ngạc nhiên, nghe ngóng tiếp mới biết được chuyện của Long Ngạo và Vương Vũ Âm.
Tuy xem thường Long Ngạo, nhưng mọi người rất kính nể nam tử si tình như vậy, thử hỏi trong thiên hạ có mấy nam nhân có thể vì nữ nhân của mình mà trong một đêm đầu bạc?
Một thân hắc y, một đầu tóc trắng, vẻ mặt lạnh lùng.
Đường chủ, muốn chúng ta đồng ý cho Long Ngạo không khó, chỉ cần hắn có thể đánh bại Hách huynh thì chúng ta cũng không phản đối nữa.
Hộ quốc đường trừ ba vị đường chủ ra, thì công nhận Hách Siêu là cao thủ đệ nhất, võ giả Diễn Hóa đỉnh phong, Long Ngạo có thể đánh bại Hách siêu sao?
Đường Lâm không phải người ngu, đương nhiên biết rõ mọi người chỉ là muốn để cho Long Ngạo biết khó mà từ bỏ, trong nội tâm thở dài một tiếng thật sâu, tuy trong nội tâm cũng có chút khó chịu nhưng lại không thể dùng sức mạnh, bằng không sẽ không tốt hơn, thậm chí còn có thể náo động Hộ quốc đường.
Chúng ta đồng ý đề nghị của Tại huynh, chỉ cần Long Ngạo có thể đánh bại Hác huynh, chúng ta không có chút dị nghị nào nữa, trái lại, nếu Long Ngạo bại, không chỉ không thể tham gia Lôi Đình chiến, còn phải rời khỏi Hộ quốc đường, từ nay về sau không được bước vào Hộ quốc đường.
Tốt, ta đáp ứng.
Còn không đợi Đường Lâm nói, Long Ngạo trực tiếp ứng chiến, bởi vì hắn không muốn nghe tiếp nữa, tiếp tục nói:
Ngày mai, bên ngoài Hộ quốc đường ta và Hách Sêu sẽ chiến một trận, nếu ta thắng, hi vọng tất cả các ngươi im miệng cho ta.
Hắc y tóc trắng, cao ngạo lạnh lùng đứng ở nơi đó, trên người để lộ ra một sự tự tin cường đại, hướng phía Đường Lâm gật gật đầu, Long Ngạo quay người rời đi, dường như không để bất cứ kẻ nào vào mắt. Trong nháy mắt, Long Ngạo đã biến mất vô tung vô ảnh.
***
(*) Lão đại: Là anh cả, ở đây ý chỉ người cầm đầu, người có quyền nhất.
/154
|