Lý Thiên Cơ ngượng ngùng cười cười, quay đầu lại mê mệt nhìn tiểu nha hoàn, nói: Tiểu Ngọc ơi, công phu trên giường của ta còn lợi hại hơn kìa, nhất định là có một không hai đại lục Long Tế, một cây trường thương chinh chiến ba vực chín giới, không ai có thể địch, ngươi có muốn tới thử một chút hay không.
Hừ, Thiếu chủ là tên đại bại hoại. Tiểu nha hoàn một chút cũng không sợ, nháy mắt về phía Lý Thiên Cơ.
Ai da, ngươi còn không sợ bổn thiếu gia đúng không, nhìn xem ta giải quyết ngươi.
Ngươi dám, ta sẽ thét lên. Tiểu nha hoàn cười nói hì hì, nàng nắm cái chuôi của Lý Thiên Cơ rồi, lúc này nói lớn tiếng, Lý Thanh Nguyệt vẫn đang ngồi yên lặng bên cạnh, lập tức sẽ phát hiện.
Lý Thiên Cơ lập tức ủ rũ cúi đầu, tiểu nha hoàn bên cạnh cười đắc ý.
Đắc ý cái rắm, chờ thiếu gia lấy được Ma Nguyệt Hạp về rồi, nhất định khiến ngươi khóc bù lu bù loa. Lý Thiên Cơ đe dọa nói.
Lúc này mới trấn áp được tiểu nha hoàn.
Mà ngoài ra, Long Thần dần dần kéo ra khoảng cách với Tần Sư. Mặc dù tốc độ của Tần Sư rất tốt, nhưng muốn so với Long Thần, vẫn hơi non hơn một chút, nếu như không phải ở nơi lối đi không quen thuộc này, sẽ bị giảm bớt tốc độ, nếu ở bên ngoài, mười Tần Sư cũng không đuổi kịp Long Thần.
Phía sau Tần Sư, Khương Khanh theo sát, trong mắt lộ ra vẻ tham lam.
Hắn tâm tư kín đáo, nếu không phải là loại bảo vật nghịch thiên chân chính, hắn sẽ không để ý, nhưng hiển nhiên đây chính là loại bảo vật nghịch thiên.
Chân Vũ Đế Phách
Mặc dù Khương khanh không biết tên của vật này là gì, nhưng lại biết có công hiệu rất lớn. Hắn đã nhìn thấy tất cả những thứ này khi Long Thần ở tháp Thí Luyện.
Trong tháp Thí Luyện, chỉ có hắn đóng giữ, đâu đâu cũng có ánh mắt của hắn.
Lần nhiệm vụ Nguyệt Ma động quật này, chỉ cần đánh chết Tần Sư và Lý Thanh Nguyệt, tất cả đều sẽ hoàn thành, Tuy nhiên, bản thân Long Thần không có ý định chống lại hai vị này.
Khi thực lực không đủ mà tiến hành một cuộc chiến sinh tử không cần thiết, thì đó chính là ngu xuẩn, cái này Tần Sư, sẽ để lại cho Diệp Tran mãnh nam đi đối phó là được.
Đến nơi này, đã cách chỗ tế đàn của Lý Thanh Nguyệt rất xa, coi như hết tốc lực cũng cần chừng một giờ đồng hồ đi qua, Long Thần vốn chuẩn bị đi vòng qua. Ngay khi hắn đi qua một con đường, một người không hề cảnh báo gì đứng ở trước mắt hắn, thậm chí ngay cả Phệ Linh Yêu Đồng cũng không nhìn thấy người này, Long Thần thiếu chút nữa bị dọa hôn mê bất tỉnh.
May mà hắn nhìn thấy rất rõ hình dáng của người này, bởi vì rung động khiến tim đập thình thịch cũng hơi hòa hoãn một ít.
Lúc này, người đó đang ngồi dưới đất, hai chân giơ lên cao, bầu rượu treo ở đỉnh đầu, đang rót rượu vào miệng mình. Lúc này, một mùi rượu thơm lừng vào mới bay vào mũi Long Thần, cay độc nức mũi.
Toàn thân người đàn ông này cả đều là mùi rượu, quần áo vải thô màu xanh hoàn toàn ướt đẫm. Bởi vì thời gian dài dính rượu, nên tóc cũng là ướt át, hơn nữa còn dính vào một ít đất bùn, thật sự là lôi thôi khiến người ta không thể chịu đựng.
Xuyên qua khe hở của sợi tóc, Long Thần thấy được đôi mắt đục ngầu của hắn, gương mặt khôi ngô trở nên khó coi vì sự lôi thôi của hắn, nếu như người này chịu khó đi tắm một cái, tuyệt đối là một anh chàng đẹp trai.
Rượu Si Hàn Vẫn Tinh,
Lúc đầu, Long Thần nhìn thấy người này thì hơi sợ, nhưng sau đó dần dần thả lỏng, hắn biết đối phương ngồi ở chỗ này, tuyệt đối là có nguyên nhân.
Hàn Vẫn Tinh là người giám sát cuộc chiến thực tập này của Tà Long điện này, Khương Khanh đoán hắn không tới, kết quả là hắn tới rồi.
Hơn nữa Long Thần có một loại trực giác, cái này Hàn Vẫn Tinh vẫn đến, khẳng định có quan hệ với bản thân hắn, nếu không đường đường là võ giả Thần Vũ cảnh tầng tám trở lên này, tại sao phải tới đây làm người giám sát.
Người giám sát thông thường, Thần Vũ cảnh tầng bảy là cao nhất rồi.
Cường giả của Vũ Thần cung, cũng không có nhiều người rảnh rỗi nhàn hạ như vậy, phái ra ba ngàn cường giả siêu cấp tới giám sát cuộc chiến thực tập này.
Chẳng qua, thậm chí ngay cả loại thần thông như Phệ Linh Yêu Đồng này, vào lúc này cũng không cảm giác được sự tồn tại của người cường giả này, ban đầu lúc ở Thánh Vũ cung, Long Thần quả thật còn có thể thấy hắn, mà bây giờ lại không thể thấy hắn.
Từ điểm này, Long Thần đại khái có thể thấy được giới hạn của Phệ Linh Yêu Đồng, với thực lực ban đầu của Lý Tuyền Cơ, đại khái là ở chỗ nào rồi.
Người Lý Tuyền Cơ này, chắc cũng có thể đuổi kịp tầng thứ như Linh Hi. Trong Thái Âm Ma Giới, nhất định là người xuất sắc, tu vi có lẽ cũng là Thần Vũ Cảnh tầng tám đến Thần Vũ cảnh tầng chín.
Mà thực lực của Linh Hi, là Thần Vũ cảnh tầng chín đại viên mãn.
Đến cấp bậc Thần Vũ cảnh tầng chín này, chênh lệch với mới vào đại viên mãn như trời và đất.
Nhưng mà, Long Thần bỏ đi những ý nghĩ này.
Rượu Si tiền bối. Long Thần hướng về phía hắn chắp tay một cái, đứng tại chỗ, không phải bởi vì Tần Sư mà chạy trốn nữa, mặc dù nói Rượu Si là người giám sát, hắn tuyệt đối sẽ không xuất thủ, nhưng nếu như vậy, hắn ngồi ở chỗ này uống rượu, ngăn cản đường của Long Thần để làm gì.
Rượu Si không động, tiếp tục uống rượu, lúc rót chất lỏng cay kia vào trong miệng hắn, nét mặt hắn chứa đầy sự hưởng thụ.
Ngay vào lúc này, Tần Sư vọt tới sau lưng Long Thần, đối với tốc độ của Long Thần, hắn bội phục phục sát đất, trong quá trình điên cuồng đuổi theo, hắn đã thở hồng hộc. Chẳng qua lúc này, hắn phát hiện Long Thần đã dừng lại rất kỳ lạ, kinh nghiệm nhiều năm nói cho hắn, cái này không phải chuyện gì tốt, vì vậy hắn vội vàng dừng lại bước chân mình, mà lúc này, hắn thấy ở trước mắt Long Thần, còn có một người đàn ông lôi thôi đang uống rượu.
Đây là người nào. Lại xuất hiện một người xa lạ, hơn nữa nhìn không ra thực lực, Tần Sư ở giây phút đầu tiên cho là đây là trưởng bối của Long Thần, rất có thể là tầng cao của Chân Vũ Đế Cung, nghĩ tới đây Tần Sư vội vàng lui về phía sau, chẳng qua bây giờ là lúc ngàn cân treo sợi tóc. Trong bình rượu kia có một giọt rượu nhỏ trên ngón tay trắng nõn nhưng đầy bụi bẩn và rượu của Hàn Vẫn Tinh.
Hàn Vẫn Tinh lắc nhẹ.
Trong nháy mắt, giọt rượu trong xuốt kia đã xuyên qua đầu Tần Sư, trực tiếp chui vào đất bùn sau lưng hắn, biến mất không thấy, con mắt Tần Sư trợn trắng, mở thật lớn, gắt gao nhìn chằm chằm Rượu Si, khẽ nhếch miệng, một câu cuối cùng cũng chưa kịp nói, đã ngã xuống đất.
Dùng Phệ Linh Yêu Đồng có thể thấy, khí tức của linh hồn hắn đã biến mất hoàn toàn.
Ở phía trước của một người mạnh mẽ cấp độ này, tên này căn bản không có bất kỳ năng lực phản kháng nào, coi như là một thân Vô Thượng Kim Thân kia, có thể nói không chết, nhưng vẫn có thể vung dung phá hủy Vô Thượng Kim Thân của hắn
Long Thần vào giờ khắc này, đầu hắn như sấm sét giữa trời quang, hắn rốt cuộc hiểu rõ, cái gì mới thật sự là cường giả.
Không sợ hãi, vĩnh viễn sẽ không trói buộc dưới những quy tắc kia, hắn là giám sát, nhưng hắn có thể giúp Long Thần, tùy tùy tiện tiện giết chết người trong nhiệm vụ, mà người dẫn đội như Khương Khanh lại không dám, đây chính là sự khác biệt giữa hai người.
Rượu Si Hàn Vẫn Tinh, là cao thủ siêu cấp mạnh hơn Khương Khanh một cấp độ.
Long Thần trong lòng thật sự bái phục, đồng thời hắn cũng rấttò mò, tại sao hắn phải giúp mình, trực tiếp giết Tần Sư, Long Thần nghĩ mãi vẫn không ra.
Ngay vào lúc này, Rượu Si uống một hớp rượu cuối cùng, cho đến khi vò rượu kia đổ mãi cũng không ra thứ gì nữa, hắn mới mơ mơ màng màng đứng dậy, lắc lư một trận, mới nhìn thấy Long Thần trước mắt, hắn ngã trái ngã phải, dùng con mắt đục ngầu nhìn Long Thần, ngoắc ngoắc tay, nói: Tới đây, trò chuyện một chút.
Một trận cuồng phong bao vây Long Thần. Trong nhát mắt, hai người biến mất ở chỗ cũ, sau khi bọn họ biến mất trong nháy mắt, bóng người của Khương khanh mới xuất hiện ở giữa lối đi, bọn họ thật sự chạy quá nhanh, cho nên lúc này Khương khanh cũng có chút thở hồng hộc,
Chẳng qua, khi hắn nhìn thấy Tần Sư té xuống đất, ánh mắt trợn ngược, gắt gao nhìn chằm chằm phía trước hắn, Khương Khanh ngây dại, liền quỳ trên đất một cái.
Sờ lại vết thương trên trán Tần Sư, toàn thân Khương Khanh run rẩy, sắc mặt ảm đạm, không nói lời nào liền vội vàng xoay mình chạy trốn, bất kể là ai chợt thấy tình huống như vậy cũng sẽ làm như vậy, võ giả Thần Vũ cảnh tầng sáu, không có một chút động tĩnh đã bị giết chết. Người giết hắn ít nhất cũng là Thần Vũ cảnh tầng tám trở lên.
Khương Khanh không muốn vì tham lam của bản thân, mà chết như vậy.
Trong lúc trốn đi, trong đầu hắn một đống hỗn loạn, thậm chí đã quên mất Long Thần vẫn còn ở chổ đó.
Nhưng mà Khương Khanh tuyệt đối không nghĩ tới. Người vừa mới xuất thủ chính là Hàn Vẫn Tinh mà hắn cho là không tồn tại.
Lúc này Long Thần phát hiện mình đứng ở một gian nhà gỗ, nhà gỗ không phải rất lớn, đại khái chỉ có chiều rộng hơn mười thước, xuyên thấu qua bệ cửa sổ nho nhỏ có thể thấy ngoài cửa sổ đã nửa đêm, trên bầu trời lác đác mấy ngôi sao, trừ cái này ra không có cái gì khác, mọi thứ đều vô cùng yên tĩnh.
Trừ Long Thần ra, gian nhà gỗ là thứ tồn tại duy nhất, có lẽ đứng trước mắt hắn lúc này chính là Rượu Si Hàn Vẫn Tinh, Long Thần nhìn về phía Hàn Vẫn Tinh, hắn có chút đờ đẫn, bởi vì hắn chợt phát hiện hắn hình như có chút khác nhau.
Khí chất của hắn có sự thay đổi đáng kể, mặc dù dáng vẻ và lối ăn mặc giống nhau, nhưng mới vừa rồi hắn hình như là một tên ăn mày. Nhưng bây giờ, hắn giống như ngôi sao sáng chói trên bầu trời,
Rốt cuộc Long Thần rất nhanh nhìn ra khác nhau chỗ nào, để tạo nên sự biến hóa bây giờ, đó chính là ánh mắt hắn, vốn dĩ ánh mắt hắn là đục ngầu, mà bây giờ sáng như ngôi sao trên bầu trời, hào quang chói mắt, lưu quang tuyệt trần.
Đối với võ đạo và cường giả, Long Thần đều tràn đầy vẻ kính sợ, nhất là loại cường giả đã chiếu cố mình này, đồng thời trong lòng Long Thần có chút nghi ngờ, rốt cuộc hắn có chỗ nào khác biệt, có thể khiến Hàn Vẫn Tinh đối đãi với mình như vậy.
Ban đầu cũng là hắn, trực tiếp đưa Long Thần vào Chân Vũ Đế Cung.
Về điểm này, Long Thần nợ Hàn Vẫn Tinh một chút nhân tình,
Vì vậy Long Thần không có nói trước điều gì, hắn biết Hàn Vẫn Tinh mang hắn tới nơi này nhất định là có nguyên nhân. Nếu như Long Thần đoán không lầm, thì nơi này chắc là thần quốc của hắn.
Trong Thần quốc, Hàn Vẫn Tinh chính là thần linh ở đây,
Lúc này, ánh mắt sáng chói của mỹ nam tử, đang đánh giá Long Thần từ trên xuống dưới, nói: Ngươi năm nay, đã hai mươi ba tuổi, sắp hai mươi bốn tuổi, đúng không.
Vâng. Long Thần gật đầu một cái.
Hừ, Thiếu chủ là tên đại bại hoại. Tiểu nha hoàn một chút cũng không sợ, nháy mắt về phía Lý Thiên Cơ.
Ai da, ngươi còn không sợ bổn thiếu gia đúng không, nhìn xem ta giải quyết ngươi.
Ngươi dám, ta sẽ thét lên. Tiểu nha hoàn cười nói hì hì, nàng nắm cái chuôi của Lý Thiên Cơ rồi, lúc này nói lớn tiếng, Lý Thanh Nguyệt vẫn đang ngồi yên lặng bên cạnh, lập tức sẽ phát hiện.
Lý Thiên Cơ lập tức ủ rũ cúi đầu, tiểu nha hoàn bên cạnh cười đắc ý.
Đắc ý cái rắm, chờ thiếu gia lấy được Ma Nguyệt Hạp về rồi, nhất định khiến ngươi khóc bù lu bù loa. Lý Thiên Cơ đe dọa nói.
Lúc này mới trấn áp được tiểu nha hoàn.
Mà ngoài ra, Long Thần dần dần kéo ra khoảng cách với Tần Sư. Mặc dù tốc độ của Tần Sư rất tốt, nhưng muốn so với Long Thần, vẫn hơi non hơn một chút, nếu như không phải ở nơi lối đi không quen thuộc này, sẽ bị giảm bớt tốc độ, nếu ở bên ngoài, mười Tần Sư cũng không đuổi kịp Long Thần.
Phía sau Tần Sư, Khương Khanh theo sát, trong mắt lộ ra vẻ tham lam.
Hắn tâm tư kín đáo, nếu không phải là loại bảo vật nghịch thiên chân chính, hắn sẽ không để ý, nhưng hiển nhiên đây chính là loại bảo vật nghịch thiên.
Chân Vũ Đế Phách
Mặc dù Khương khanh không biết tên của vật này là gì, nhưng lại biết có công hiệu rất lớn. Hắn đã nhìn thấy tất cả những thứ này khi Long Thần ở tháp Thí Luyện.
Trong tháp Thí Luyện, chỉ có hắn đóng giữ, đâu đâu cũng có ánh mắt của hắn.
Lần nhiệm vụ Nguyệt Ma động quật này, chỉ cần đánh chết Tần Sư và Lý Thanh Nguyệt, tất cả đều sẽ hoàn thành, Tuy nhiên, bản thân Long Thần không có ý định chống lại hai vị này.
Khi thực lực không đủ mà tiến hành một cuộc chiến sinh tử không cần thiết, thì đó chính là ngu xuẩn, cái này Tần Sư, sẽ để lại cho Diệp Tran mãnh nam đi đối phó là được.
Đến nơi này, đã cách chỗ tế đàn của Lý Thanh Nguyệt rất xa, coi như hết tốc lực cũng cần chừng một giờ đồng hồ đi qua, Long Thần vốn chuẩn bị đi vòng qua. Ngay khi hắn đi qua một con đường, một người không hề cảnh báo gì đứng ở trước mắt hắn, thậm chí ngay cả Phệ Linh Yêu Đồng cũng không nhìn thấy người này, Long Thần thiếu chút nữa bị dọa hôn mê bất tỉnh.
May mà hắn nhìn thấy rất rõ hình dáng của người này, bởi vì rung động khiến tim đập thình thịch cũng hơi hòa hoãn một ít.
Lúc này, người đó đang ngồi dưới đất, hai chân giơ lên cao, bầu rượu treo ở đỉnh đầu, đang rót rượu vào miệng mình. Lúc này, một mùi rượu thơm lừng vào mới bay vào mũi Long Thần, cay độc nức mũi.
Toàn thân người đàn ông này cả đều là mùi rượu, quần áo vải thô màu xanh hoàn toàn ướt đẫm. Bởi vì thời gian dài dính rượu, nên tóc cũng là ướt át, hơn nữa còn dính vào một ít đất bùn, thật sự là lôi thôi khiến người ta không thể chịu đựng.
Xuyên qua khe hở của sợi tóc, Long Thần thấy được đôi mắt đục ngầu của hắn, gương mặt khôi ngô trở nên khó coi vì sự lôi thôi của hắn, nếu như người này chịu khó đi tắm một cái, tuyệt đối là một anh chàng đẹp trai.
Rượu Si Hàn Vẫn Tinh,
Lúc đầu, Long Thần nhìn thấy người này thì hơi sợ, nhưng sau đó dần dần thả lỏng, hắn biết đối phương ngồi ở chỗ này, tuyệt đối là có nguyên nhân.
Hàn Vẫn Tinh là người giám sát cuộc chiến thực tập này của Tà Long điện này, Khương Khanh đoán hắn không tới, kết quả là hắn tới rồi.
Hơn nữa Long Thần có một loại trực giác, cái này Hàn Vẫn Tinh vẫn đến, khẳng định có quan hệ với bản thân hắn, nếu không đường đường là võ giả Thần Vũ cảnh tầng tám trở lên này, tại sao phải tới đây làm người giám sát.
Người giám sát thông thường, Thần Vũ cảnh tầng bảy là cao nhất rồi.
Cường giả của Vũ Thần cung, cũng không có nhiều người rảnh rỗi nhàn hạ như vậy, phái ra ba ngàn cường giả siêu cấp tới giám sát cuộc chiến thực tập này.
Chẳng qua, thậm chí ngay cả loại thần thông như Phệ Linh Yêu Đồng này, vào lúc này cũng không cảm giác được sự tồn tại của người cường giả này, ban đầu lúc ở Thánh Vũ cung, Long Thần quả thật còn có thể thấy hắn, mà bây giờ lại không thể thấy hắn.
Từ điểm này, Long Thần đại khái có thể thấy được giới hạn của Phệ Linh Yêu Đồng, với thực lực ban đầu của Lý Tuyền Cơ, đại khái là ở chỗ nào rồi.
Người Lý Tuyền Cơ này, chắc cũng có thể đuổi kịp tầng thứ như Linh Hi. Trong Thái Âm Ma Giới, nhất định là người xuất sắc, tu vi có lẽ cũng là Thần Vũ Cảnh tầng tám đến Thần Vũ cảnh tầng chín.
Mà thực lực của Linh Hi, là Thần Vũ cảnh tầng chín đại viên mãn.
Đến cấp bậc Thần Vũ cảnh tầng chín này, chênh lệch với mới vào đại viên mãn như trời và đất.
Nhưng mà, Long Thần bỏ đi những ý nghĩ này.
Rượu Si tiền bối. Long Thần hướng về phía hắn chắp tay một cái, đứng tại chỗ, không phải bởi vì Tần Sư mà chạy trốn nữa, mặc dù nói Rượu Si là người giám sát, hắn tuyệt đối sẽ không xuất thủ, nhưng nếu như vậy, hắn ngồi ở chỗ này uống rượu, ngăn cản đường của Long Thần để làm gì.
Rượu Si không động, tiếp tục uống rượu, lúc rót chất lỏng cay kia vào trong miệng hắn, nét mặt hắn chứa đầy sự hưởng thụ.
Ngay vào lúc này, Tần Sư vọt tới sau lưng Long Thần, đối với tốc độ của Long Thần, hắn bội phục phục sát đất, trong quá trình điên cuồng đuổi theo, hắn đã thở hồng hộc. Chẳng qua lúc này, hắn phát hiện Long Thần đã dừng lại rất kỳ lạ, kinh nghiệm nhiều năm nói cho hắn, cái này không phải chuyện gì tốt, vì vậy hắn vội vàng dừng lại bước chân mình, mà lúc này, hắn thấy ở trước mắt Long Thần, còn có một người đàn ông lôi thôi đang uống rượu.
Đây là người nào. Lại xuất hiện một người xa lạ, hơn nữa nhìn không ra thực lực, Tần Sư ở giây phút đầu tiên cho là đây là trưởng bối của Long Thần, rất có thể là tầng cao của Chân Vũ Đế Cung, nghĩ tới đây Tần Sư vội vàng lui về phía sau, chẳng qua bây giờ là lúc ngàn cân treo sợi tóc. Trong bình rượu kia có một giọt rượu nhỏ trên ngón tay trắng nõn nhưng đầy bụi bẩn và rượu của Hàn Vẫn Tinh.
Hàn Vẫn Tinh lắc nhẹ.
Trong nháy mắt, giọt rượu trong xuốt kia đã xuyên qua đầu Tần Sư, trực tiếp chui vào đất bùn sau lưng hắn, biến mất không thấy, con mắt Tần Sư trợn trắng, mở thật lớn, gắt gao nhìn chằm chằm Rượu Si, khẽ nhếch miệng, một câu cuối cùng cũng chưa kịp nói, đã ngã xuống đất.
Dùng Phệ Linh Yêu Đồng có thể thấy, khí tức của linh hồn hắn đã biến mất hoàn toàn.
Ở phía trước của một người mạnh mẽ cấp độ này, tên này căn bản không có bất kỳ năng lực phản kháng nào, coi như là một thân Vô Thượng Kim Thân kia, có thể nói không chết, nhưng vẫn có thể vung dung phá hủy Vô Thượng Kim Thân của hắn
Long Thần vào giờ khắc này, đầu hắn như sấm sét giữa trời quang, hắn rốt cuộc hiểu rõ, cái gì mới thật sự là cường giả.
Không sợ hãi, vĩnh viễn sẽ không trói buộc dưới những quy tắc kia, hắn là giám sát, nhưng hắn có thể giúp Long Thần, tùy tùy tiện tiện giết chết người trong nhiệm vụ, mà người dẫn đội như Khương Khanh lại không dám, đây chính là sự khác biệt giữa hai người.
Rượu Si Hàn Vẫn Tinh, là cao thủ siêu cấp mạnh hơn Khương Khanh một cấp độ.
Long Thần trong lòng thật sự bái phục, đồng thời hắn cũng rấttò mò, tại sao hắn phải giúp mình, trực tiếp giết Tần Sư, Long Thần nghĩ mãi vẫn không ra.
Ngay vào lúc này, Rượu Si uống một hớp rượu cuối cùng, cho đến khi vò rượu kia đổ mãi cũng không ra thứ gì nữa, hắn mới mơ mơ màng màng đứng dậy, lắc lư một trận, mới nhìn thấy Long Thần trước mắt, hắn ngã trái ngã phải, dùng con mắt đục ngầu nhìn Long Thần, ngoắc ngoắc tay, nói: Tới đây, trò chuyện một chút.
Một trận cuồng phong bao vây Long Thần. Trong nhát mắt, hai người biến mất ở chỗ cũ, sau khi bọn họ biến mất trong nháy mắt, bóng người của Khương khanh mới xuất hiện ở giữa lối đi, bọn họ thật sự chạy quá nhanh, cho nên lúc này Khương khanh cũng có chút thở hồng hộc,
Chẳng qua, khi hắn nhìn thấy Tần Sư té xuống đất, ánh mắt trợn ngược, gắt gao nhìn chằm chằm phía trước hắn, Khương Khanh ngây dại, liền quỳ trên đất một cái.
Sờ lại vết thương trên trán Tần Sư, toàn thân Khương Khanh run rẩy, sắc mặt ảm đạm, không nói lời nào liền vội vàng xoay mình chạy trốn, bất kể là ai chợt thấy tình huống như vậy cũng sẽ làm như vậy, võ giả Thần Vũ cảnh tầng sáu, không có một chút động tĩnh đã bị giết chết. Người giết hắn ít nhất cũng là Thần Vũ cảnh tầng tám trở lên.
Khương Khanh không muốn vì tham lam của bản thân, mà chết như vậy.
Trong lúc trốn đi, trong đầu hắn một đống hỗn loạn, thậm chí đã quên mất Long Thần vẫn còn ở chổ đó.
Nhưng mà Khương Khanh tuyệt đối không nghĩ tới. Người vừa mới xuất thủ chính là Hàn Vẫn Tinh mà hắn cho là không tồn tại.
Lúc này Long Thần phát hiện mình đứng ở một gian nhà gỗ, nhà gỗ không phải rất lớn, đại khái chỉ có chiều rộng hơn mười thước, xuyên thấu qua bệ cửa sổ nho nhỏ có thể thấy ngoài cửa sổ đã nửa đêm, trên bầu trời lác đác mấy ngôi sao, trừ cái này ra không có cái gì khác, mọi thứ đều vô cùng yên tĩnh.
Trừ Long Thần ra, gian nhà gỗ là thứ tồn tại duy nhất, có lẽ đứng trước mắt hắn lúc này chính là Rượu Si Hàn Vẫn Tinh, Long Thần nhìn về phía Hàn Vẫn Tinh, hắn có chút đờ đẫn, bởi vì hắn chợt phát hiện hắn hình như có chút khác nhau.
Khí chất của hắn có sự thay đổi đáng kể, mặc dù dáng vẻ và lối ăn mặc giống nhau, nhưng mới vừa rồi hắn hình như là một tên ăn mày. Nhưng bây giờ, hắn giống như ngôi sao sáng chói trên bầu trời,
Rốt cuộc Long Thần rất nhanh nhìn ra khác nhau chỗ nào, để tạo nên sự biến hóa bây giờ, đó chính là ánh mắt hắn, vốn dĩ ánh mắt hắn là đục ngầu, mà bây giờ sáng như ngôi sao trên bầu trời, hào quang chói mắt, lưu quang tuyệt trần.
Đối với võ đạo và cường giả, Long Thần đều tràn đầy vẻ kính sợ, nhất là loại cường giả đã chiếu cố mình này, đồng thời trong lòng Long Thần có chút nghi ngờ, rốt cuộc hắn có chỗ nào khác biệt, có thể khiến Hàn Vẫn Tinh đối đãi với mình như vậy.
Ban đầu cũng là hắn, trực tiếp đưa Long Thần vào Chân Vũ Đế Cung.
Về điểm này, Long Thần nợ Hàn Vẫn Tinh một chút nhân tình,
Vì vậy Long Thần không có nói trước điều gì, hắn biết Hàn Vẫn Tinh mang hắn tới nơi này nhất định là có nguyên nhân. Nếu như Long Thần đoán không lầm, thì nơi này chắc là thần quốc của hắn.
Trong Thần quốc, Hàn Vẫn Tinh chính là thần linh ở đây,
Lúc này, ánh mắt sáng chói của mỹ nam tử, đang đánh giá Long Thần từ trên xuống dưới, nói: Ngươi năm nay, đã hai mươi ba tuổi, sắp hai mươi bốn tuổi, đúng không.
Vâng. Long Thần gật đầu một cái.
/1228
|