Ba vị kia chắc là ba vị đệ tử lợi hại nhất của điện chủ Tà Long điện đi. Thật ra thì có một vị, ta không phải đối thủ, chính là nhị sư đệ của Liễu Thanh Phong, đã tới Thần Vũ cảnh tầng sáu - Vô Thượng Kim Thân. Còn hai vị còn lại, có lẽ là Thần Vũ cảnh tầng năm, vượt qua Cửu Tiêu Lôi Kiếp, ngang bằng với Tô Tiểu Điệp ở U Minh phủ, có lẽ là đối thủ ta có thể đối chiến.
Long Thần có lòng tin đối phó được với Triệu Tuyết Cơ, còn ba vị kia thì lại không đặc biệt tin tưởng. Dù sao thì thần nguyên của bọn họ mạnh hơn Long Thần rất nhiều, không thể dựa vào một vài thủ đoạn bên ngoài là có thể tùy tiện chiến thắng.
Ta đã từng giết chết Sở Thiên Ca, tên kia có thể còn lợi hại hơn bọn họ. Trong thời gian ngắn, ít nhất ta phải đạt được hạng nhất trong đám đệ tử trẻ tuổi của Tà Long điện, nếu không sao có thể là Long võ giả.
Long Thần tràn đầy lòng tin với mình.
Sau khi đi vào tháp Thí Luyện là một mảnh mờ tối, Long Thần tiếp tục đi về phía trước, rồi nhanh chóng đi vào một khu mê cung, chung quanh đều là tường màu đen, còn đang di chuyển, nhìn không thấu. Có khoảng ba ngàn đệ tử Tà Long điện đang điên cuồng tu luyện trong những phòng thí luyện này. Ở chỗ này có thể tìm được bất kỳ đối thủ nào, cũng có linh khí nồng đậm hơn, thậm chí còn có thể lựa chọn đối chiến ngẫu nhiên.
Tháp Thí Luyện chính là một nơi thần kỳ.
Long Thần đi thẳng về phía trước, tường đen giống như làn sóng, không ngừng đung đưa trước mặt hắn. Cuối cùng Long Thần thấy được một cửa thép màu đen, hắn dùng sức kéo mở cái cửa kia, đáng tiếc, bên trong chắc là có người, cho nên mở không ra.
Không thể làm gì khác, Long Thần chỉ có thể tiếp tục đi tới trước. Sau khoảng một khắc, hắn lại gặp được một cánh cửa thép. Cửa này ngẫu nhiên xuất hiện trước mặt hắn, bên cạnh cũng không có người nào, Long Thần vừa mới nắm chốt cửa, hơi kéo, cửa sắt đã ầm ầm mở ra, kéo Long Thần vào trong.
Vội vàng ổn định lại thân thể, Long Thần cũng cảm giác được mọi thứ chung quanh ổn định lại, không mơ hồ giống như trong mê cung lúc trước nữa. Đây là một căn phòng rộng khoảng hai trăm thước, cực kỳ rộng. Cả phòng đen xì, không có điểm gì đặc biệt, chỉ có đế linh khí là không thiếu, giống như bị nén vào trong căn phòng này, tạo thành một màn sương trắng, bồng bềnh ngay trong phòng màu đen này. Long Thần tùy tiện hít một hơi, cũng đã có rất nhiều đế linh khí được hút vào trong thân thể của hắn. Linh khí nơi này dường như là vô tận, Long Thần hút đi bao nhiêu, đều có thể lập tức bổ sung lại.
Nhìn quanh bốn phía, Long Thần đi tới phía trước. Hắn phát hiện vách tường của phòng thí luyện này, mặc dù làm bằng tài liệu sắt thép vô cùng trân quý, nhưng vẫn bị phá hư tới tan tác. Nhìn những dấu vết chằng chịt trên đó, cũng có thể biết được đại khái đã có bao nhiêu người từng tu luyện ở chỗ này.
Đồng thời, ở những góc xó, có khắc một vài chữ viết. Cái này chắc là của một vài tiền bối, lúc tu luyện ở nơi này thì tiện tay ghi lại suy nghĩ của mình, hoặc là lý giải đối với chiến kỹ, cũng có cái là lý giải đối với võ đạo, thậm chí có cả kiếm đạo, cần gì có đó.
Long Thần cưỡi ngựa ngắm hoa, nhìn không ít, trong lòng cũng hơi có chút cảm xúc. Võ đạo Thần Vũ cảnh mỗi người không giống nhau, nhưng lại có vài điểm tương đồng. Giống như cuồng chiến chi đạo của Nam Cung với giết chóc chi đạo của Long Thần, vẫn có vài chỗ giống nhau. Từ trong những cảm ngộ võ đọa này, hiểu võ đạo của người khác, quy nạp tổng kết, cũng có trợ giúp đối với mình.
Đi một vòng trong phòng thí luyện, khi tới một góc, Long Thần thấy được một hàng cục gạch màu đen tựa như nút ấn. Trên mỗi một cục gạch đen này đều có chữ viết. Ví dụ như cục đầu tiên, trên nó viết Trụ Thí Luyện, Long Thần lập tức dùng chân giẫm lên cục gạch đen này. Hắn có chút giật mình, vì cục gạch đen này cũng không phải dễ dàng mà đạp xuống được, chắc chỉ có sức lực ở Thần Vũ cảnh, mới có thể đạp cục gạch này xuống. Nói cách khác, trụ thí luyện này cũng chỉ có võ giả Thần Vũ cảnh mới sử dụng được.
Hóa ra là có thiết lập hạn chế với cấp bậc của võ giả.
Long Thần đương nhiên dễ dàng đạp cục gạch màu đen này xuống. Một tiếng ầm ầm, toàn bộ phòng thí luyện rung chuyển, ở trung tâm phòng thí luyện có một khối đất biến mất không có tung tích, một cây cột sắt màu đen, đường kính khoảng một thước, cao tầm ba thước, từ dưới mặt đất nhô lên. Cột bằng sắt này có vẻ còn bền chắc hơn vách tường của phòng thí luyện, có một loại uy thế chấn nhiếp tâm hồn. Trên trụ thí luyện cũng có không ít dấu vết người đi trước để lại, to to nhỏ nhỏ, nhưng không rõ ràng bằng trên vách tường phòng thí luyện.
Trụ thí luyện này, chính là một địch nhân không đánh trả, đại khái là dùng để hoàn thiện lực công kích của bản thân. Thân thể Long Thần chuyển một cái, hóa thành một tia chớp màu vàng, đánh một quyền ầm vang lên trụ thí luyện kia. Một tiếng vang nặng nề, Long Thần bị đẩy lui nhẹ, trên trụ thí luyện kia, để lại một dấu quyền sâu tầm 3cm, đã vượt qua rất nhiều người.
Không biết Xích Huyết Thiên Hoang của ta, có thể bổ vật này ra không.
Long Thần chỉ là suy nghĩ một chút mà thôi, hắn đương nhiên sẽ không đỉ bổ cái trụ này ra làm gì cả. Dù sao đồ tốt như vậy, chắc cũng không ít tiền đâu.
Hắn đạp cục gạch đen lần nữa, trụ thí luyện lập tức rút xuống, lúc này Long Thần mới chuyển sự chú ý lên những cục gạch màu đen khác. Những cục gạch tiếp theo có cái ghi là đối chiến thú dữ, cũng có khôi lỗi võ đạo, thậm chí còn có một viên là để lựa chọn đối chiến với những võ giả khác đang ở trong tháp Thí Luyện. Tháp Thí Luyện này giống như một cái máy to lớn, bên trong vận chuyển, có thể làm cho hai phòng thí luyện nối liền.
Cho dù là đối chiến với thú dữ hay là đối chiến với khôi lỗi võ đạo, thậm chí là đối chiến với người, đều có thể lựa chọn cấp bậc đối thủ, chỉ cần ngươi có thể đạp được cục gạch đó là xong. Tháp Thí Luyện sẽ tự động căn cứ sức mạnh cá nhân, quy định một cái cấp bậc. Đương nhiên Long Thần không muốn lựa chọn đối chiến người, còn thú dữ dường như cũng không có hứng thú hay tác dụng gì. Hứng thú lớn nhất của hắn, chính là khôi lỗi võ đạo.
Mỗi một cấp bậc khôi lỗi, thì có một cục gạch.
Cấp một, cấp hai... Cấp năm, cấp sáu, cấp bảy.
Trong phòng thí luyện này, cao nhất chỉ có thể gọi tới khôi lỗi võ đạo cấp bảy, Long Thần tính toán một chút. Nói cách khác, khôi lỗi võ đạo cấp bảy, chắc là lĩnh ngộ võ đạo thuộc Thất Vũ cảnh tầng bảy, đối với hắn chắc chắn có trợ giúp to lớn. Đáng tiếc, Long Thần khẳng định không đạp cục gạch này.
Vậy thì... Chọn một cái cấp bốn tới thử một chút. Ánh mắt Long Thần dừng trên cục gạch của khôi lỗi võ đạo cấp bốn, thần nguyên trên chân sôi trào, gắng sức đạp một cái. Trong nháy mắt vang lên một tiếng nổ, cục gạch màu đen, bị Long Thần đạp lún vào.
Một hình cầu màu đen ầm ầm lăn tới, đùng đùng, trong thời gian ngắn đã vọt vào trong phòng thí luyện, sau đó cánh cửa trên tường ầm ầm đóng lại. Phòng thí luyện cũng ngừng rung chuyển, Long Thần chuyển mắt nhìn hình cầu màu đen kia.
Đây chính là khôi lỗi võ đạo.
Long Thần tò mò nhìn, ngay vào lúc này, hình cầu màu đen đột nhiên nứt ra. Hóa ra là một quả trứng, trong trứng đen này, bốc lên một đoàn sương mù màu trắng, nhanh chóng biến hóa, cuối cùng lại hóa thành bộ dạng của Long Thần. Long Thần giống như trở lại thần quốc của Diệp Vô Thương, lúc đó đối thủ cũng giống hắn y đúc, chỉ là đối thủ đó lợi hại hơn mà thôi.
Đối thủ bên này là khôi lỗi võ đạo, chỉ là tự động biến đổi thành dáng vẻ của hắn thôi, trong đôi mắt của nó không nhìn ra bất kỳ biểu tình nào.
Ngươi có thời gian mười hơi chuẩn bị. Khôi lỗi võ đạo bỗng nhiên cất tiếng, mặt không cảm giác. Long Thần nhìn bộ dạng mình cứng ngắc, thì có chút dở khóc dở cười.
Có khôi lỗi võ đạo này, cấp bậc của hắn chắc chắn sẽ tăng lên, dục vọng trở nên mạnh mẽ thiêu đốt khiến nhiệt huyết của Long Thần sôi trào, chiến ý bùng nổ.
Tay không, Long Thần đã chuẩn bị xong, Chân Võ Đế Phách chậm rãi mở ra, nơi mi tâm Long Thần có một tia sáng màu xám tro không chút cố kỵ bắn vào thân thể khôi lỗi võ đạo.
Thời gian mười hơi nháy mắt trôi qua.
Một khắc kia, ánh mắt khôi lỗi võ đạo lập tức sáng lên, toàn thân như một trận gió lốc, vòng một đường hình cung đánh tới phía Long Thần. Trong từng cử động từng quyền cước, đều vô cùng huyền ảo, triển hiện sự ảo diệu của võ đạo.
Mỗi một khôi lỗi võ đạo chắc sẽ am hiểu đạo khác nhau. Khôi lỗi võ đạo này hẳn là am hiểu chính nghĩa rộng rãi, nhưng vẫn có trợ giúp với ta, ta phải tác chiến với các loại khôi lỗi võ đạo, mới có thể đột phá.
Con đường giết chóc, chính là điên cuồng không lưu tình, khôi lỗi võ đạo giúp Long Thần không cần cố kỵ, điên cuồng xuất thủ, một quyền một cước, dùng phương thức nguyên thủy nhất đánh nhau với khôi lỗi võ đạo này.
Đùng đùng.
Trong phòng thí luyện liên tiếp vang lên tiếng nổ, hai bóng dáng, một đỏ một trắng kịch chiến trong phòng thí luyện này, thỉnh thoảng sẽ có công kích đánh lên vách tường phòng thí luyện, từ đó tạo thành dấu vết.
Khôi lỗi võ đạo này còn chưa đủ lực làm bị thương Long Thần, nhưng hắn cũng không vội giải quyết đối thủ này, điều hắn có thể làm, chính là nâng cao bản thân qua những lần giao phong.
Hắn cảm giác được, Thần Vũ cảnh tầng hai viên mãn đã rất gần. Nếu như đến cảnh giới kia, thực lực của hắn sẽ là vô địch dưới Thần Vũ cảnh tầng năm.
Khi đó, quyền phát biểu có lẽ sẽ càng lớn hơn.
Một lúc lâu sau, khôi lỗi vô đạo tan thành mây khói trong tay Long Thần, mà Long Thần lâm vào trong một cảm ngộ. Trụ thí luyện xuất hiện, Long Thần điên cuồng công kích, để lại từng dấu vết trên đó. Trụ thí luyện bởi vì sự tồn tại của Long Thần mà trở nên đầy rẫy vết tích...
Long Thần có lòng tin đối phó được với Triệu Tuyết Cơ, còn ba vị kia thì lại không đặc biệt tin tưởng. Dù sao thì thần nguyên của bọn họ mạnh hơn Long Thần rất nhiều, không thể dựa vào một vài thủ đoạn bên ngoài là có thể tùy tiện chiến thắng.
Ta đã từng giết chết Sở Thiên Ca, tên kia có thể còn lợi hại hơn bọn họ. Trong thời gian ngắn, ít nhất ta phải đạt được hạng nhất trong đám đệ tử trẻ tuổi của Tà Long điện, nếu không sao có thể là Long võ giả.
Long Thần tràn đầy lòng tin với mình.
Sau khi đi vào tháp Thí Luyện là một mảnh mờ tối, Long Thần tiếp tục đi về phía trước, rồi nhanh chóng đi vào một khu mê cung, chung quanh đều là tường màu đen, còn đang di chuyển, nhìn không thấu. Có khoảng ba ngàn đệ tử Tà Long điện đang điên cuồng tu luyện trong những phòng thí luyện này. Ở chỗ này có thể tìm được bất kỳ đối thủ nào, cũng có linh khí nồng đậm hơn, thậm chí còn có thể lựa chọn đối chiến ngẫu nhiên.
Tháp Thí Luyện chính là một nơi thần kỳ.
Long Thần đi thẳng về phía trước, tường đen giống như làn sóng, không ngừng đung đưa trước mặt hắn. Cuối cùng Long Thần thấy được một cửa thép màu đen, hắn dùng sức kéo mở cái cửa kia, đáng tiếc, bên trong chắc là có người, cho nên mở không ra.
Không thể làm gì khác, Long Thần chỉ có thể tiếp tục đi tới trước. Sau khoảng một khắc, hắn lại gặp được một cánh cửa thép. Cửa này ngẫu nhiên xuất hiện trước mặt hắn, bên cạnh cũng không có người nào, Long Thần vừa mới nắm chốt cửa, hơi kéo, cửa sắt đã ầm ầm mở ra, kéo Long Thần vào trong.
Vội vàng ổn định lại thân thể, Long Thần cũng cảm giác được mọi thứ chung quanh ổn định lại, không mơ hồ giống như trong mê cung lúc trước nữa. Đây là một căn phòng rộng khoảng hai trăm thước, cực kỳ rộng. Cả phòng đen xì, không có điểm gì đặc biệt, chỉ có đế linh khí là không thiếu, giống như bị nén vào trong căn phòng này, tạo thành một màn sương trắng, bồng bềnh ngay trong phòng màu đen này. Long Thần tùy tiện hít một hơi, cũng đã có rất nhiều đế linh khí được hút vào trong thân thể của hắn. Linh khí nơi này dường như là vô tận, Long Thần hút đi bao nhiêu, đều có thể lập tức bổ sung lại.
Nhìn quanh bốn phía, Long Thần đi tới phía trước. Hắn phát hiện vách tường của phòng thí luyện này, mặc dù làm bằng tài liệu sắt thép vô cùng trân quý, nhưng vẫn bị phá hư tới tan tác. Nhìn những dấu vết chằng chịt trên đó, cũng có thể biết được đại khái đã có bao nhiêu người từng tu luyện ở chỗ này.
Đồng thời, ở những góc xó, có khắc một vài chữ viết. Cái này chắc là của một vài tiền bối, lúc tu luyện ở nơi này thì tiện tay ghi lại suy nghĩ của mình, hoặc là lý giải đối với chiến kỹ, cũng có cái là lý giải đối với võ đạo, thậm chí có cả kiếm đạo, cần gì có đó.
Long Thần cưỡi ngựa ngắm hoa, nhìn không ít, trong lòng cũng hơi có chút cảm xúc. Võ đạo Thần Vũ cảnh mỗi người không giống nhau, nhưng lại có vài điểm tương đồng. Giống như cuồng chiến chi đạo của Nam Cung với giết chóc chi đạo của Long Thần, vẫn có vài chỗ giống nhau. Từ trong những cảm ngộ võ đọa này, hiểu võ đạo của người khác, quy nạp tổng kết, cũng có trợ giúp đối với mình.
Đi một vòng trong phòng thí luyện, khi tới một góc, Long Thần thấy được một hàng cục gạch màu đen tựa như nút ấn. Trên mỗi một cục gạch đen này đều có chữ viết. Ví dụ như cục đầu tiên, trên nó viết Trụ Thí Luyện, Long Thần lập tức dùng chân giẫm lên cục gạch đen này. Hắn có chút giật mình, vì cục gạch đen này cũng không phải dễ dàng mà đạp xuống được, chắc chỉ có sức lực ở Thần Vũ cảnh, mới có thể đạp cục gạch này xuống. Nói cách khác, trụ thí luyện này cũng chỉ có võ giả Thần Vũ cảnh mới sử dụng được.
Hóa ra là có thiết lập hạn chế với cấp bậc của võ giả.
Long Thần đương nhiên dễ dàng đạp cục gạch màu đen này xuống. Một tiếng ầm ầm, toàn bộ phòng thí luyện rung chuyển, ở trung tâm phòng thí luyện có một khối đất biến mất không có tung tích, một cây cột sắt màu đen, đường kính khoảng một thước, cao tầm ba thước, từ dưới mặt đất nhô lên. Cột bằng sắt này có vẻ còn bền chắc hơn vách tường của phòng thí luyện, có một loại uy thế chấn nhiếp tâm hồn. Trên trụ thí luyện cũng có không ít dấu vết người đi trước để lại, to to nhỏ nhỏ, nhưng không rõ ràng bằng trên vách tường phòng thí luyện.
Trụ thí luyện này, chính là một địch nhân không đánh trả, đại khái là dùng để hoàn thiện lực công kích của bản thân. Thân thể Long Thần chuyển một cái, hóa thành một tia chớp màu vàng, đánh một quyền ầm vang lên trụ thí luyện kia. Một tiếng vang nặng nề, Long Thần bị đẩy lui nhẹ, trên trụ thí luyện kia, để lại một dấu quyền sâu tầm 3cm, đã vượt qua rất nhiều người.
Không biết Xích Huyết Thiên Hoang của ta, có thể bổ vật này ra không.
Long Thần chỉ là suy nghĩ một chút mà thôi, hắn đương nhiên sẽ không đỉ bổ cái trụ này ra làm gì cả. Dù sao đồ tốt như vậy, chắc cũng không ít tiền đâu.
Hắn đạp cục gạch đen lần nữa, trụ thí luyện lập tức rút xuống, lúc này Long Thần mới chuyển sự chú ý lên những cục gạch màu đen khác. Những cục gạch tiếp theo có cái ghi là đối chiến thú dữ, cũng có khôi lỗi võ đạo, thậm chí còn có một viên là để lựa chọn đối chiến với những võ giả khác đang ở trong tháp Thí Luyện. Tháp Thí Luyện này giống như một cái máy to lớn, bên trong vận chuyển, có thể làm cho hai phòng thí luyện nối liền.
Cho dù là đối chiến với thú dữ hay là đối chiến với khôi lỗi võ đạo, thậm chí là đối chiến với người, đều có thể lựa chọn cấp bậc đối thủ, chỉ cần ngươi có thể đạp được cục gạch đó là xong. Tháp Thí Luyện sẽ tự động căn cứ sức mạnh cá nhân, quy định một cái cấp bậc. Đương nhiên Long Thần không muốn lựa chọn đối chiến người, còn thú dữ dường như cũng không có hứng thú hay tác dụng gì. Hứng thú lớn nhất của hắn, chính là khôi lỗi võ đạo.
Mỗi một cấp bậc khôi lỗi, thì có một cục gạch.
Cấp một, cấp hai... Cấp năm, cấp sáu, cấp bảy.
Trong phòng thí luyện này, cao nhất chỉ có thể gọi tới khôi lỗi võ đạo cấp bảy, Long Thần tính toán một chút. Nói cách khác, khôi lỗi võ đạo cấp bảy, chắc là lĩnh ngộ võ đạo thuộc Thất Vũ cảnh tầng bảy, đối với hắn chắc chắn có trợ giúp to lớn. Đáng tiếc, Long Thần khẳng định không đạp cục gạch này.
Vậy thì... Chọn một cái cấp bốn tới thử một chút. Ánh mắt Long Thần dừng trên cục gạch của khôi lỗi võ đạo cấp bốn, thần nguyên trên chân sôi trào, gắng sức đạp một cái. Trong nháy mắt vang lên một tiếng nổ, cục gạch màu đen, bị Long Thần đạp lún vào.
Một hình cầu màu đen ầm ầm lăn tới, đùng đùng, trong thời gian ngắn đã vọt vào trong phòng thí luyện, sau đó cánh cửa trên tường ầm ầm đóng lại. Phòng thí luyện cũng ngừng rung chuyển, Long Thần chuyển mắt nhìn hình cầu màu đen kia.
Đây chính là khôi lỗi võ đạo.
Long Thần tò mò nhìn, ngay vào lúc này, hình cầu màu đen đột nhiên nứt ra. Hóa ra là một quả trứng, trong trứng đen này, bốc lên một đoàn sương mù màu trắng, nhanh chóng biến hóa, cuối cùng lại hóa thành bộ dạng của Long Thần. Long Thần giống như trở lại thần quốc của Diệp Vô Thương, lúc đó đối thủ cũng giống hắn y đúc, chỉ là đối thủ đó lợi hại hơn mà thôi.
Đối thủ bên này là khôi lỗi võ đạo, chỉ là tự động biến đổi thành dáng vẻ của hắn thôi, trong đôi mắt của nó không nhìn ra bất kỳ biểu tình nào.
Ngươi có thời gian mười hơi chuẩn bị. Khôi lỗi võ đạo bỗng nhiên cất tiếng, mặt không cảm giác. Long Thần nhìn bộ dạng mình cứng ngắc, thì có chút dở khóc dở cười.
Có khôi lỗi võ đạo này, cấp bậc của hắn chắc chắn sẽ tăng lên, dục vọng trở nên mạnh mẽ thiêu đốt khiến nhiệt huyết của Long Thần sôi trào, chiến ý bùng nổ.
Tay không, Long Thần đã chuẩn bị xong, Chân Võ Đế Phách chậm rãi mở ra, nơi mi tâm Long Thần có một tia sáng màu xám tro không chút cố kỵ bắn vào thân thể khôi lỗi võ đạo.
Thời gian mười hơi nháy mắt trôi qua.
Một khắc kia, ánh mắt khôi lỗi võ đạo lập tức sáng lên, toàn thân như một trận gió lốc, vòng một đường hình cung đánh tới phía Long Thần. Trong từng cử động từng quyền cước, đều vô cùng huyền ảo, triển hiện sự ảo diệu của võ đạo.
Mỗi một khôi lỗi võ đạo chắc sẽ am hiểu đạo khác nhau. Khôi lỗi võ đạo này hẳn là am hiểu chính nghĩa rộng rãi, nhưng vẫn có trợ giúp với ta, ta phải tác chiến với các loại khôi lỗi võ đạo, mới có thể đột phá.
Con đường giết chóc, chính là điên cuồng không lưu tình, khôi lỗi võ đạo giúp Long Thần không cần cố kỵ, điên cuồng xuất thủ, một quyền một cước, dùng phương thức nguyên thủy nhất đánh nhau với khôi lỗi võ đạo này.
Đùng đùng.
Trong phòng thí luyện liên tiếp vang lên tiếng nổ, hai bóng dáng, một đỏ một trắng kịch chiến trong phòng thí luyện này, thỉnh thoảng sẽ có công kích đánh lên vách tường phòng thí luyện, từ đó tạo thành dấu vết.
Khôi lỗi võ đạo này còn chưa đủ lực làm bị thương Long Thần, nhưng hắn cũng không vội giải quyết đối thủ này, điều hắn có thể làm, chính là nâng cao bản thân qua những lần giao phong.
Hắn cảm giác được, Thần Vũ cảnh tầng hai viên mãn đã rất gần. Nếu như đến cảnh giới kia, thực lực của hắn sẽ là vô địch dưới Thần Vũ cảnh tầng năm.
Khi đó, quyền phát biểu có lẽ sẽ càng lớn hơn.
Một lúc lâu sau, khôi lỗi vô đạo tan thành mây khói trong tay Long Thần, mà Long Thần lâm vào trong một cảm ngộ. Trụ thí luyện xuất hiện, Long Thần điên cuồng công kích, để lại từng dấu vết trên đó. Trụ thí luyện bởi vì sự tồn tại của Long Thần mà trở nên đầy rẫy vết tích...
/1228
|