“Tà Thần chi tử!”.
Một lão giả Giác Ma tộc cầm quyền trượng xương trắng, bảo vệ dãy núi, ở lối ra vào phát hiện Cao Vũ, lập tức cung kính hô khẽ.
“Ta muốn rời khỏi nơi đây, hướng tới Bạo Loạn chi địa, tiến vào Thần Táng tràng, tìm di thể Tà Thần”.
Cao Vũ một chuỗi ngôn ngữ U Minh giới lưu loát, ma khí quanh thân quay cuồng, trong một đôi mắt lạnh lùng, lan tỏa ra đều là ánh sáng tà ác, hiếu sát, cho người ta một loại cảm giác không có chút nhân tình.
“Thời gian một năm rưỡi qua, đã xảy ra rất nhiều chuyện”, lão giả Giác Ma tộc này, đem tình huống trong khoảng thời gian này, giải thích rõ ràng từng cái.
Hắn nói cho Cao Vũ, chủ lực cùng tinh nhuệ một chi tộc bộ này của Giác Ma tộc, thông qua Tần Liệt giúp, đã mượn dùng Không Gian Truyền Tống trận tới U Minh đại lục, nói cho hắn Tà Minh thông đạo đã nổ tung.
“... Tần Liệt, gia hỏa này thế mà có liên quan với Giác Ma tộc, hảo tiểu tử”.
Cao Vũ sau khi nghe xong, đôi mắt tà quang rạng rỡ đột nhiên sáng lên, hồi lâu sau, hắn nói: “Tà Minh thông đạo đã vỡ, ta sẽ thông qua U Minh chiến trường rời khỏi”.
“Một tầng phía dưới cùng của U Minh chiến trường, cũng có người”. Tế ti này của Ma Thần sơn mạch giải thích kỹ một phen.
Cao Vũ kinh ngạc.
Hắn không đoán trước được, ở ngắn ngủi hơn một năm thời gian qua, Xích Lan đại lục đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, không ngờ được Giác Ma tộc và Tần Liệt lại có quan hệ kỳ diệu.
“Ta biết rồi”. Bỏ lại một câu như vậy, Cao Vũ đã tiếp nhận xong một bộ phận truyền thừa, ở dưới tên tế ti này của Ma Thần sơn mạch nhìn theo, lặng yên rời khỏi dãy núi.
Mười ngày sau.
Cao Vũ thông qua ngọn núi cắm vào bầu trời kia, bỗng nhiên hiện thân ở U Minh chiến trường một tầng dưới cùng, ở khu vực bị Huyết Lệ xưng hô là “Huyết Chi tuyệt địa”.
Rất nhiều võ giả Huyết Mâu, Lang Tà, Phùng Dung, còn có đám người Mặc Hải, Đường Tư Kỳ, đều là tạm trú ở một tầng này.
Ở nơi này, bọn họ xây dựng lầu đá hoàn toàn mới, đào bới rất nhiều huyết trì (ao máu), Lang Tà và Phùng Dung, còn có các võ giả tu luyện Huyết Linh quyết, ở nơi này tu luyện, cảnh giới mỗi người tăng lên nhanh chóng mãnh liệt, thực lực nhanh chóng kéo lên.
Đường Tư Kỳ và Mặc Hải, cùng nhau nghiên cứu bốn bức Cổ Trận Đồ Tần Liệt lưu lại, cũng đã an ổn một đoạn thời gian.
Nhưng, bởi vì bọn họ không tu luyện Huyết Linh quyết, ở Huyết Chi tuyệt địa này sống thời gian dài, đối với bọn họ mà nói, cũng không phải quá thoải mái.
Ở lúc bọn họ nghĩ cách rời khỏi, Cao Vũ bỗng nhiên đến, tới Huyết Chi tuyệt địa này.
Một thanh niên Nhân tộc bỗng nhiên buông xuống Huyết Chi tuyệt địa, điều này làm đám người Huyết Mâu chấn động, bọn họ còn cho rằng Cao Vũ từ Xích Lan đại lục xuống, muốn tìm bọn họ gây sự.
“Ta tên Cao Vũ, ta và Tần Liệt là bạn. Ta đến từ... Ma Thần sơn mạch”. Cao Vũ bày rõ thân phận của mình: “Ta tu luyện pháp quyết U Minh giới, ta lần này muốn thông qua U Minh chiến trường rời khỏi, muốn hướng tới Bạo Loạn chi địa, ta muốn hướng các ngươi hỏi thăm tin tức về Tần Liệt”.
“Tần Liệt cũng đã đi Bạo Loạn chi địa, đi tham gia hội thí luyện gì đó”. Lang Tà một thân mùi máu tươi nồng đậm, hắn tới trước người Cao Vũ, hờ hững nói rõ nguyên do.
Trong Huyết Chi tuyệt địa, có một nơi kỳ lạ từng được Huyết Lệ lặng lẽ bố trí, mượn dùng mảnh đất lạ đó, Lang Tà và Huyết Lệ có đôi khi có thể trao đổi linh hồn.
Từ trong miệng Huyết Lệ, hắn biết Tần Liệt đã đi hướng Bạo Loạn chi địa. Huyết Lệ dặn dò hắn, bảo hắn ở Huyết Chi tuyệt địa tu luyện thật tốt, nói một khi Tần Liệt có chỗ đứng ở Bạo Loạn chi địa, có thể thành lập Truyền Tống trận nối liền Huyết Chi tuyệt địa, đến lúc đó, hắn và đám người Huyết Mâu, đều có thể tùy ý ra vào Bạo Loạn chi địa.
Cũng bởi thế, Lang Tà và Phùng Dung, còn có các tinh nhuệ này của Huyết Mâu, đều đang an tâm tu luyện, không vội.
“Ngươi muốn thông qua U Minh chiến trường rời khỏi sao?”. Đường Tư Kỳ bừng bừng hứng thú nói.
“Ừm”. Cao Vũ gật đầu: “Ta thông qua tế ti Giác Ma tộc, biết U Minh chiến trường gần đây phi thường yên tĩnh, bởi vì tinh nhuệ Giác Ma tộc đã đi U Minh đại lục, cho nên người lưu lại, chưa tiếp tục trùng kích mấy tầng bên trên của U Minh chiến trường, võ giả Bát Cực thánh điện đóng ở bên trên, cũng đều dần dần rút chủ lực, chỉ còn lại có một ít thế lực cấp Hắc Thiết quản lý bên ngoài, lực phòng ngự yếu bớt rất nhiều, mà ta, chính là Nhân tộc, không phải bộ dáng Giác Ma tộc, muốn rời khỏi cũng không khó”.
“Mặc Hải trưởng lão, ngươi xem?”. Đường Tư Kỳ mắt đẹp sáng ngời.
“Chúng ta cũng là Nhân tộc, hẳn là cũng có thể dễ dàng rời khỏi, nay Huyền Thiên Minh, Bát Cực thánh điện tranh chấp với Tà tộc, xem như đã kết thúc rồi, chúng ta hẳn là không có việc gì”. Tâm thần Mặc Hải cũng sôi sục, nói: “Ta luôn muốn đi Bạo Loạn chi địa, trước đây không nỡ bỏ lại Khí Cụ tông, hiện tại, ta nghĩ là thời điểm ta rời đi rồi”.
“Cao Vũ, chúng ta cùng đi với ngươi!”. Đường Tư Kỳ khẽ kêu: “Ta cũng muốn đi Bạo Loạn chi địa! Đường gia chúng ta mấy đời trước, từng xuất hiện một nhân vật đỉnh phong, hắn cũng đã đi Bạo Loạn chi địa. Hắn từng đưa tin Đường gia, nói chỉ cần là con nối dòng của Đường gia, thì có thể đi Bạo Loạn chi địa tìm hắn!”.
“Nha đầu, ngươi là muốn đi tìm Tần Liệt à?”. Mặc Hải cười tiêu sái.
“Nào có!”. Đường Tư Kỳ gắt giọng.
“Mặc Hải trưởng lão, Đường tiểu thư, các ngươi thực tính rời khỏi?”. Lang Tà nhíu mày: “Chỉ cần chờ Tần Liệt an ổn, sau khi hắn thành lập Truyền Tống trận, chúng ta cũng có thể đi qua? Vì sao không chờ?”.
“Lang Tà đại nhân, chúng ta không tu luyện Huyết Linh quyết, nơi này... Chúng ta không dễ thích ứng, xin lỗi”. Mặc Hải nói.
“A Hải, ta đi chung với ngươi. Bất luận ngươi ở nơi nào, ta cũng muốn cùng một chỗ với ngươi!”. Phùng Dung nói.
“Ngươi có thể lưu lại mượn dùng Huyết Chi tuyệt địa tiếp tục tu luyện”. Mặc Hải nhíu mày.
“Không, ta đi chung với ngươi!”. Phùng Dung kiên trì: “Mặc kệ ngươi đồng ý hay không, ta cũng muốn đi cùng ngươi!”.
“Vậy, vậy được rồi”. Mặc Hải bất đắc dĩ nói.
“Đi thôi”. Cao Vũ quát.
Vì thế, bốn người Mặc Hải, Phùng Dung, Cao Vũ, Đường Tư Kỳ, ở dưới Lang Tà nhìn theo, rời khỏi Huyết Chi tuyệt địa.
Có Giác Ma tộc giúp, bọn họ rất thuận lợi tới đỉnh núi khổng lồ, cuối cùng giống với Tần Liệt, Tống Đình Ngọc, cưỡi gió xoáy thật lớn lao lên trời, tới một tầng Nhân tộc đóng quân U Minh chiến trường.
Rất may mắn, bọn họ hạ xuống không bao lâu, lại đụng phải Dĩ Uyên vẫn đóng ở nơi đây.
“Đường sư tỷ! Mặc Hải trưởng lão! Huấn luyện viên Phùng!”. Dĩ Uyên kinh ngạc vui vẻ nói.
“Dĩ Uyên, đưa chúng ta rời khỏi U Minh chiến trường, chúng ta muốn quay về Xích Lan đại lục, muốn đi Bạo Loạn chi địa!”. Phùng Dung trừng mắt nhìn hắn phân phó.
“Không thành vấn đề, cứ giao cho ta!”. Thoát ly Khí Cụ tông, lòng luôn áy náy, Dĩ Uyên lập tức đáp ứng.
Nửa tháng sau.
Một con thuyền lớn hướng tới Linh Thứu đảo, muốn từ đây đi vòng Hải Nguyệt đảo, chở một đám người quen của Tần Liệt, theo gió vượt sóng mà lên.
Hải Nguyệt đảo.
Một đôi nam nữ quần áo bình thường, bộ dáng cũng bình thường, tới một khu nhà trên đảo.
Khu nhà này thuộc về Xích Lan đại lục Huyền Thiên Minh, bên trong hàng năm có võ giả Huyền Thiên Minh trú đóng, phụ trách giúp Huyền Thiên Minh bán ra linh tài không cần, giúp Huyền Thiên Minh thu mua linh thạch linh dược đặc thù, linh khí hiếm quý các thứ.
“Điền thúc”, tiến vào trong tòa nhà, Tống Đình Ngọc đem mặt nạ trên mặt cởi ra, cười tủm tỉm nói.
Điền Bồ chính là người phụ trách của Huyền Thiên Minh ở Hải Nguyệt đảo, tu vi Như Ý cảnh trung kỳ, giúp Huyền Thiên Minh xử lý tất cả nơi này.
Tống Đình Ngọc tìm máu tươi Xích Linh quy, còn có Không Gian linh thạch cho Tần Liệt, đều là phân phó hắn, bảo hắn hỗ trợ thu mua.
Bộ dáng Điền Bồ năm mươi tuổi, dáng người hơi béo, nét cười dễ gần: “Tiểu thư, ngươi gần đây có phải gây chuyện hay không?”.
“Không nha”. Tống Đình Ngọc ở trong đại sảnh ngồi xuống, phất phất tay, hướng Tần Liệt nói: “Diêu Thiên, ngươi tự mình tùy tiện ngồi, đừng khách khí, ngươi là người đi theo ta, ở nơi này coi như nhà mình đi”.
“Hắn tên Diêu Thiên, người đi theo ta, theo ta cùng nhau qua đây”. Tống Đình Ngọc hướng Điền Bồ thuận miệng giải thích một câu.
Điền Bồ cười cười, nói: “Thiên Khí tông trong chín thế lực lớn, một cường giả Phá Toái cảnh trung kỳ tên là Tất Vưu, gần đây hoạt động ở phụ cận Hải Nguyệt đảo, tìm kiếm khắp nơi một tiểu bối Thiên Khí tông tên là ‘Khương Thiên Hưng’, còn có, đang tìm một đôi nam nữ vật cưỡi là Lưu Vân Thất Thải điệp”.
Nói đến nơi đây, Điền Bồ thâm ý sâu sắc nhìn về phía Tống Đình Ngọc và Tần Liệt, nhắc nhở: “Ta nghe nói, Tất Vưu tìm ba người này, là vì ở đáy biển phát hiện thi thể thần thứ tám, ba người đó, như có liên quan với một món đồ trên thi thể thần, tiểu thư, các ngươi tốt nhất cẩn thận chút, để Lưu Vân Thất Thải điệp cách xa một chút, không nên bị Tất Vưu theo dõi”.
“Ồ, Lưu Vân Thất Thải điệp ta cưỡi, đã tự mình bay về rồi”. Tống Đình Ngọc mỉm cười, không để ý chút nào nói: “Ở trước khi hội thí luyện bắt đầu, ta sẽ mượn dùng Không Gian Truyền Tống trận trên Hải Nguyệt đảo rời khỏi, không cần Lưu Vân Thất Thải điệp”.
“Vậy thì tốt”. Điền Bồ tuy vẫn cười, trong lòng lại âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Huyền Thiên Minh là thế lực cấp Xích Đồng, minh chủ Tống Vũ, chẳng qua cũng chỉ là tu vi Phá Toái cảnh trung kỳ.
Tất Vưu, cảnh giới nhất trí với Tống Vũ, là ngoại tông chấp sự của thế lực cấp Bạch Ngân Thiên Khí tông, nắm giữ linh khí Luyện Khí sư Thiên Khí tông rèn luyện, sức chiến đấu phi phàm.
Người này, đừng nói Tống Đình Ngọc, cho dù là Huyền Thiên Minh cũng trêu chọc không nổi.
Cho nên, Điền Bồ ở lúc thu được tin tức, nghe nói Tất Vưu tìm khắp nơi nam nữ cưỡi Lưu Vân Thất Thải điệp, luôn lo lắng đề phòng, sợ Tống Đình Ngọc bị bắt, đến lúc đó hắn căn bản không có cách nào hướng Tống Vũ ăn nói, toàn bộ Huyền Thiên Minh, chỉ sợ cũng không dám hướng Tất Vưu đòi người.
“Điền thúc, an bài hai phòng gần nhau, yên tĩnh, kín đáo”. Tống Đình Ngọc thu liễm ý cười, bỗng phân phó: “Tin tức ta tới đây, không cần nói cho người khác, người bên dưới cũng không được nhiều lời. Ta và Diêu Thiên về sau ra vào, đều sẽ lấy bộ dáng vừa rồi, ngươi coi như chúng ta là người đặt chân tầm thường trong minh, không cần đối đãi đặc thù...”.
“Tiểu thư yên tâm, trong lòng ta có tính toán”. Điền Bồ âm thầm kinh hãi.
Hắn xem như đã nhìn rõ, hai người Tất Vưu đang tìm khắp thế giới, xem ra chính là hai vị trước mắt.
“Ở trước khi hướng tới Bạo Loạn chi địa, chúng ta sẽ mua một bộ phận linh tài, sẽ luyện chế một số thứ. Cho nên, ở nơi chúng ta ở lại, không được an bài những người khác vào ở”. Tống Đình Ngọc tiếp tục phân phó.
Điền Bồ liên tục gật đầu.
“Đi thôi Diêu Thiên, chúng ta đi trên Hải Nguyệt đảo dạo một chút, tìm linh tài ngươi cho rằng hữu dụng, tất cả phí dụng, toàn bộ tính về ta”. Tống Đình Ngọc xa hoa nói.
“Vậy cung kính không bằng tuân mệnh”. Tần Liệt nhếch miệng cười nói.
***
Cửa hàng linh tài linh dược của Hải Nguyệt đảo rực rỡ muôn màu.
Lấy Hải Nguyệt đảo làm trung tâm, trong phạm vi vạn dặm, rất nhiều võ giả cùng loại Xích Lan đại lục, Lưu Vân đại lục, Thiên Vận đại lục, đều đem Hải Nguyệt đảo coi là trung tâm giao dịch linh tài, linh khí lớn nhất.
Trên Hải Nguyệt đảo thành lập tòa Truyền Tống trận kia, có thể tới một hải đảo khác ở ngoài vạn dặm, thông qua hải đảo đó tiếp tục truyền tống, sau tổng cộng năm lần, liền có thể tới Thiên Khô đại lục.
Chính là bởi vì tòa Truyền Tống trận đó tồn tại, Hải Nguyệt đảo biến thành nơi mấu chốt của bảy đại lục phạm vi vạn dặm, các đại thế lực cấp Xích Đồng, đều thiết lập cứ điểm ở Hải Nguyệt đảo, thuận tiện bọn họ thông qua Hải Nguyệt đảo để thu thập tin tức Bạo Loạn chi địa, từ Bạo Loạn chi địa mua linh khí đẳng cấp cao.
Mà Lam Tinh hội, bởi vì thay Thiên Kiếm sơn quản lý Hải Nguyệt đảo, cũng biến thành một chi cường đại nhất trong thế lực cấp Xích Đồng, rất được Thiên Kiếm sơn coi trọng.
Buổi chiều, một cửa hàng đổi linh thạch, Tần Liệt cùng Tống Đình Ngọc biến ảo dung mạo đi ra.
Ở nơi này, Tần Liệt đem các linh thạch đạt được ở Xích Lan đại lục, còn có tài liệu vụn vặt trong Không Gian giới chỉ của Khổng Tương, đổi hết thành linh thạch phẩm giai cao thích hợp dùng ở Bạo Loạn chi địa.
Nay, ở trong Không Gian giới chỉ của hắn, tổng cộng có hai trăm ba mươi khối Địa cấp linh thạch.
“Đi thôi, ta dẫn ngươi mua các tài liệu luyện chế Tịch Diệt Huyền Lôi”, Tống Đình Ngọc hướng một cửa hàng chuyên môn bán ra Phàm cấp, Huyền cấp linh tài khác bước vào.
Sau nửa canh giờ, ở trong Không Gian giới chỉ của Tần Liệt đã có thêm một đống linh tài luyện chế Tịch Diệt Huyền Lôi, tổng cộng giá trị bảy mươi Địa cấp linh thạch, do Tống Đình Ngọc trả tiền.
“Có đủ hay không?”. Sau khi đi ra, Tống Đình Ngọc cười hỏi.
Tần Liệt liên tục gật đầu: “Không sai biệt lắm, ít nhất có thể luyện chế hai mươi viên Tịch Diệt Huyền Lôi, hẳn là đủ dùng. Nhưng còn thiếu tài liệu chính, thiếu mấy thứ lôi điện linh thạch đẳng cấp cao. Hoặc là linh thú thú hạch Lôi thuộc tính”.
“Chúng ta đổi một cửa hàng”. Tống Đình Ngọc cười tủm tỉm nói.
“Ừm”.
Nhưng vào lúc này, ở đỉnh đầu hai người xuất hiện một con linh thứu, linh thứu có ba võ giả mặc quần áo Thiên Khí tông ngồi.
Ba người đó, từ trên cao nhìn xuống quan sát phía dưới, tuần tra đám người ở giữa từng cái cửa hàng.
Hai người Tần Liệt và Tống Đình Ngọc theo bản năng cúi đầu, khẽ nhíu mày.
Đây là tốp thứ năm hôm nay chứng kiến.
Theo như lời Điền Bồ, Thiên Khí tông ít nhất an bài hai trăm danh võ giả. Cho thuê Linh Thứu đảo phần đông linh thứu, chia làm mấy chục nhóm nhân mã, ở Hải Nguyệt đảo phụ cận hải vực tuần tra.
Võ giả Thiên Khí tông, một người trong đó cầm bức tranh, nhìn bức tranh đánh giá phía dưới: “Đi thôi”. Nhìn một lúc, người nọ phất phất tay, linh thứu lúc này mới mang theo bọn họ rời khỏi.
“Ta từng bảo Điền thúc tìm hiểu, Tất Vưu đã tìm được Khương Thiên Hưng, từ trong miệng Khương Thiên Hưng, bọn họ hẳn là biết bia mộ bị ngươi chiếm được”. Tống Đình Ngọc thấp giọng nói: “Bức tranh những người đó cầm, vẽ là một tên ‘Diêu Thiên’. Là khuôn mặt ngươi ở Lăng gia trấn... Lừa gạt Liễu Đình kia”.
“Xem ra bọn họ phi thường coi trọng đối với bia mộ”. Tần Liệt sờ cằm nói.
Một lão giả Giác Ma tộc cầm quyền trượng xương trắng, bảo vệ dãy núi, ở lối ra vào phát hiện Cao Vũ, lập tức cung kính hô khẽ.
“Ta muốn rời khỏi nơi đây, hướng tới Bạo Loạn chi địa, tiến vào Thần Táng tràng, tìm di thể Tà Thần”.
Cao Vũ một chuỗi ngôn ngữ U Minh giới lưu loát, ma khí quanh thân quay cuồng, trong một đôi mắt lạnh lùng, lan tỏa ra đều là ánh sáng tà ác, hiếu sát, cho người ta một loại cảm giác không có chút nhân tình.
“Thời gian một năm rưỡi qua, đã xảy ra rất nhiều chuyện”, lão giả Giác Ma tộc này, đem tình huống trong khoảng thời gian này, giải thích rõ ràng từng cái.
Hắn nói cho Cao Vũ, chủ lực cùng tinh nhuệ một chi tộc bộ này của Giác Ma tộc, thông qua Tần Liệt giúp, đã mượn dùng Không Gian Truyền Tống trận tới U Minh đại lục, nói cho hắn Tà Minh thông đạo đã nổ tung.
“... Tần Liệt, gia hỏa này thế mà có liên quan với Giác Ma tộc, hảo tiểu tử”.
Cao Vũ sau khi nghe xong, đôi mắt tà quang rạng rỡ đột nhiên sáng lên, hồi lâu sau, hắn nói: “Tà Minh thông đạo đã vỡ, ta sẽ thông qua U Minh chiến trường rời khỏi”.
“Một tầng phía dưới cùng của U Minh chiến trường, cũng có người”. Tế ti này của Ma Thần sơn mạch giải thích kỹ một phen.
Cao Vũ kinh ngạc.
Hắn không đoán trước được, ở ngắn ngủi hơn một năm thời gian qua, Xích Lan đại lục đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, không ngờ được Giác Ma tộc và Tần Liệt lại có quan hệ kỳ diệu.
“Ta biết rồi”. Bỏ lại một câu như vậy, Cao Vũ đã tiếp nhận xong một bộ phận truyền thừa, ở dưới tên tế ti này của Ma Thần sơn mạch nhìn theo, lặng yên rời khỏi dãy núi.
Mười ngày sau.
Cao Vũ thông qua ngọn núi cắm vào bầu trời kia, bỗng nhiên hiện thân ở U Minh chiến trường một tầng dưới cùng, ở khu vực bị Huyết Lệ xưng hô là “Huyết Chi tuyệt địa”.
Rất nhiều võ giả Huyết Mâu, Lang Tà, Phùng Dung, còn có đám người Mặc Hải, Đường Tư Kỳ, đều là tạm trú ở một tầng này.
Ở nơi này, bọn họ xây dựng lầu đá hoàn toàn mới, đào bới rất nhiều huyết trì (ao máu), Lang Tà và Phùng Dung, còn có các võ giả tu luyện Huyết Linh quyết, ở nơi này tu luyện, cảnh giới mỗi người tăng lên nhanh chóng mãnh liệt, thực lực nhanh chóng kéo lên.
Đường Tư Kỳ và Mặc Hải, cùng nhau nghiên cứu bốn bức Cổ Trận Đồ Tần Liệt lưu lại, cũng đã an ổn một đoạn thời gian.
Nhưng, bởi vì bọn họ không tu luyện Huyết Linh quyết, ở Huyết Chi tuyệt địa này sống thời gian dài, đối với bọn họ mà nói, cũng không phải quá thoải mái.
Ở lúc bọn họ nghĩ cách rời khỏi, Cao Vũ bỗng nhiên đến, tới Huyết Chi tuyệt địa này.
Một thanh niên Nhân tộc bỗng nhiên buông xuống Huyết Chi tuyệt địa, điều này làm đám người Huyết Mâu chấn động, bọn họ còn cho rằng Cao Vũ từ Xích Lan đại lục xuống, muốn tìm bọn họ gây sự.
“Ta tên Cao Vũ, ta và Tần Liệt là bạn. Ta đến từ... Ma Thần sơn mạch”. Cao Vũ bày rõ thân phận của mình: “Ta tu luyện pháp quyết U Minh giới, ta lần này muốn thông qua U Minh chiến trường rời khỏi, muốn hướng tới Bạo Loạn chi địa, ta muốn hướng các ngươi hỏi thăm tin tức về Tần Liệt”.
“Tần Liệt cũng đã đi Bạo Loạn chi địa, đi tham gia hội thí luyện gì đó”. Lang Tà một thân mùi máu tươi nồng đậm, hắn tới trước người Cao Vũ, hờ hững nói rõ nguyên do.
Trong Huyết Chi tuyệt địa, có một nơi kỳ lạ từng được Huyết Lệ lặng lẽ bố trí, mượn dùng mảnh đất lạ đó, Lang Tà và Huyết Lệ có đôi khi có thể trao đổi linh hồn.
Từ trong miệng Huyết Lệ, hắn biết Tần Liệt đã đi hướng Bạo Loạn chi địa. Huyết Lệ dặn dò hắn, bảo hắn ở Huyết Chi tuyệt địa tu luyện thật tốt, nói một khi Tần Liệt có chỗ đứng ở Bạo Loạn chi địa, có thể thành lập Truyền Tống trận nối liền Huyết Chi tuyệt địa, đến lúc đó, hắn và đám người Huyết Mâu, đều có thể tùy ý ra vào Bạo Loạn chi địa.
Cũng bởi thế, Lang Tà và Phùng Dung, còn có các tinh nhuệ này của Huyết Mâu, đều đang an tâm tu luyện, không vội.
“Ngươi muốn thông qua U Minh chiến trường rời khỏi sao?”. Đường Tư Kỳ bừng bừng hứng thú nói.
“Ừm”. Cao Vũ gật đầu: “Ta thông qua tế ti Giác Ma tộc, biết U Minh chiến trường gần đây phi thường yên tĩnh, bởi vì tinh nhuệ Giác Ma tộc đã đi U Minh đại lục, cho nên người lưu lại, chưa tiếp tục trùng kích mấy tầng bên trên của U Minh chiến trường, võ giả Bát Cực thánh điện đóng ở bên trên, cũng đều dần dần rút chủ lực, chỉ còn lại có một ít thế lực cấp Hắc Thiết quản lý bên ngoài, lực phòng ngự yếu bớt rất nhiều, mà ta, chính là Nhân tộc, không phải bộ dáng Giác Ma tộc, muốn rời khỏi cũng không khó”.
“Mặc Hải trưởng lão, ngươi xem?”. Đường Tư Kỳ mắt đẹp sáng ngời.
“Chúng ta cũng là Nhân tộc, hẳn là cũng có thể dễ dàng rời khỏi, nay Huyền Thiên Minh, Bát Cực thánh điện tranh chấp với Tà tộc, xem như đã kết thúc rồi, chúng ta hẳn là không có việc gì”. Tâm thần Mặc Hải cũng sôi sục, nói: “Ta luôn muốn đi Bạo Loạn chi địa, trước đây không nỡ bỏ lại Khí Cụ tông, hiện tại, ta nghĩ là thời điểm ta rời đi rồi”.
“Cao Vũ, chúng ta cùng đi với ngươi!”. Đường Tư Kỳ khẽ kêu: “Ta cũng muốn đi Bạo Loạn chi địa! Đường gia chúng ta mấy đời trước, từng xuất hiện một nhân vật đỉnh phong, hắn cũng đã đi Bạo Loạn chi địa. Hắn từng đưa tin Đường gia, nói chỉ cần là con nối dòng của Đường gia, thì có thể đi Bạo Loạn chi địa tìm hắn!”.
“Nha đầu, ngươi là muốn đi tìm Tần Liệt à?”. Mặc Hải cười tiêu sái.
“Nào có!”. Đường Tư Kỳ gắt giọng.
“Mặc Hải trưởng lão, Đường tiểu thư, các ngươi thực tính rời khỏi?”. Lang Tà nhíu mày: “Chỉ cần chờ Tần Liệt an ổn, sau khi hắn thành lập Truyền Tống trận, chúng ta cũng có thể đi qua? Vì sao không chờ?”.
“Lang Tà đại nhân, chúng ta không tu luyện Huyết Linh quyết, nơi này... Chúng ta không dễ thích ứng, xin lỗi”. Mặc Hải nói.
“A Hải, ta đi chung với ngươi. Bất luận ngươi ở nơi nào, ta cũng muốn cùng một chỗ với ngươi!”. Phùng Dung nói.
“Ngươi có thể lưu lại mượn dùng Huyết Chi tuyệt địa tiếp tục tu luyện”. Mặc Hải nhíu mày.
“Không, ta đi chung với ngươi!”. Phùng Dung kiên trì: “Mặc kệ ngươi đồng ý hay không, ta cũng muốn đi cùng ngươi!”.
“Vậy, vậy được rồi”. Mặc Hải bất đắc dĩ nói.
“Đi thôi”. Cao Vũ quát.
Vì thế, bốn người Mặc Hải, Phùng Dung, Cao Vũ, Đường Tư Kỳ, ở dưới Lang Tà nhìn theo, rời khỏi Huyết Chi tuyệt địa.
Có Giác Ma tộc giúp, bọn họ rất thuận lợi tới đỉnh núi khổng lồ, cuối cùng giống với Tần Liệt, Tống Đình Ngọc, cưỡi gió xoáy thật lớn lao lên trời, tới một tầng Nhân tộc đóng quân U Minh chiến trường.
Rất may mắn, bọn họ hạ xuống không bao lâu, lại đụng phải Dĩ Uyên vẫn đóng ở nơi đây.
“Đường sư tỷ! Mặc Hải trưởng lão! Huấn luyện viên Phùng!”. Dĩ Uyên kinh ngạc vui vẻ nói.
“Dĩ Uyên, đưa chúng ta rời khỏi U Minh chiến trường, chúng ta muốn quay về Xích Lan đại lục, muốn đi Bạo Loạn chi địa!”. Phùng Dung trừng mắt nhìn hắn phân phó.
“Không thành vấn đề, cứ giao cho ta!”. Thoát ly Khí Cụ tông, lòng luôn áy náy, Dĩ Uyên lập tức đáp ứng.
Nửa tháng sau.
Một con thuyền lớn hướng tới Linh Thứu đảo, muốn từ đây đi vòng Hải Nguyệt đảo, chở một đám người quen của Tần Liệt, theo gió vượt sóng mà lên.
Hải Nguyệt đảo.
Một đôi nam nữ quần áo bình thường, bộ dáng cũng bình thường, tới một khu nhà trên đảo.
Khu nhà này thuộc về Xích Lan đại lục Huyền Thiên Minh, bên trong hàng năm có võ giả Huyền Thiên Minh trú đóng, phụ trách giúp Huyền Thiên Minh bán ra linh tài không cần, giúp Huyền Thiên Minh thu mua linh thạch linh dược đặc thù, linh khí hiếm quý các thứ.
“Điền thúc”, tiến vào trong tòa nhà, Tống Đình Ngọc đem mặt nạ trên mặt cởi ra, cười tủm tỉm nói.
Điền Bồ chính là người phụ trách của Huyền Thiên Minh ở Hải Nguyệt đảo, tu vi Như Ý cảnh trung kỳ, giúp Huyền Thiên Minh xử lý tất cả nơi này.
Tống Đình Ngọc tìm máu tươi Xích Linh quy, còn có Không Gian linh thạch cho Tần Liệt, đều là phân phó hắn, bảo hắn hỗ trợ thu mua.
Bộ dáng Điền Bồ năm mươi tuổi, dáng người hơi béo, nét cười dễ gần: “Tiểu thư, ngươi gần đây có phải gây chuyện hay không?”.
“Không nha”. Tống Đình Ngọc ở trong đại sảnh ngồi xuống, phất phất tay, hướng Tần Liệt nói: “Diêu Thiên, ngươi tự mình tùy tiện ngồi, đừng khách khí, ngươi là người đi theo ta, ở nơi này coi như nhà mình đi”.
“Hắn tên Diêu Thiên, người đi theo ta, theo ta cùng nhau qua đây”. Tống Đình Ngọc hướng Điền Bồ thuận miệng giải thích một câu.
Điền Bồ cười cười, nói: “Thiên Khí tông trong chín thế lực lớn, một cường giả Phá Toái cảnh trung kỳ tên là Tất Vưu, gần đây hoạt động ở phụ cận Hải Nguyệt đảo, tìm kiếm khắp nơi một tiểu bối Thiên Khí tông tên là ‘Khương Thiên Hưng’, còn có, đang tìm một đôi nam nữ vật cưỡi là Lưu Vân Thất Thải điệp”.
Nói đến nơi đây, Điền Bồ thâm ý sâu sắc nhìn về phía Tống Đình Ngọc và Tần Liệt, nhắc nhở: “Ta nghe nói, Tất Vưu tìm ba người này, là vì ở đáy biển phát hiện thi thể thần thứ tám, ba người đó, như có liên quan với một món đồ trên thi thể thần, tiểu thư, các ngươi tốt nhất cẩn thận chút, để Lưu Vân Thất Thải điệp cách xa một chút, không nên bị Tất Vưu theo dõi”.
“Ồ, Lưu Vân Thất Thải điệp ta cưỡi, đã tự mình bay về rồi”. Tống Đình Ngọc mỉm cười, không để ý chút nào nói: “Ở trước khi hội thí luyện bắt đầu, ta sẽ mượn dùng Không Gian Truyền Tống trận trên Hải Nguyệt đảo rời khỏi, không cần Lưu Vân Thất Thải điệp”.
“Vậy thì tốt”. Điền Bồ tuy vẫn cười, trong lòng lại âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Huyền Thiên Minh là thế lực cấp Xích Đồng, minh chủ Tống Vũ, chẳng qua cũng chỉ là tu vi Phá Toái cảnh trung kỳ.
Tất Vưu, cảnh giới nhất trí với Tống Vũ, là ngoại tông chấp sự của thế lực cấp Bạch Ngân Thiên Khí tông, nắm giữ linh khí Luyện Khí sư Thiên Khí tông rèn luyện, sức chiến đấu phi phàm.
Người này, đừng nói Tống Đình Ngọc, cho dù là Huyền Thiên Minh cũng trêu chọc không nổi.
Cho nên, Điền Bồ ở lúc thu được tin tức, nghe nói Tất Vưu tìm khắp nơi nam nữ cưỡi Lưu Vân Thất Thải điệp, luôn lo lắng đề phòng, sợ Tống Đình Ngọc bị bắt, đến lúc đó hắn căn bản không có cách nào hướng Tống Vũ ăn nói, toàn bộ Huyền Thiên Minh, chỉ sợ cũng không dám hướng Tất Vưu đòi người.
“Điền thúc, an bài hai phòng gần nhau, yên tĩnh, kín đáo”. Tống Đình Ngọc thu liễm ý cười, bỗng phân phó: “Tin tức ta tới đây, không cần nói cho người khác, người bên dưới cũng không được nhiều lời. Ta và Diêu Thiên về sau ra vào, đều sẽ lấy bộ dáng vừa rồi, ngươi coi như chúng ta là người đặt chân tầm thường trong minh, không cần đối đãi đặc thù...”.
“Tiểu thư yên tâm, trong lòng ta có tính toán”. Điền Bồ âm thầm kinh hãi.
Hắn xem như đã nhìn rõ, hai người Tất Vưu đang tìm khắp thế giới, xem ra chính là hai vị trước mắt.
“Ở trước khi hướng tới Bạo Loạn chi địa, chúng ta sẽ mua một bộ phận linh tài, sẽ luyện chế một số thứ. Cho nên, ở nơi chúng ta ở lại, không được an bài những người khác vào ở”. Tống Đình Ngọc tiếp tục phân phó.
Điền Bồ liên tục gật đầu.
“Đi thôi Diêu Thiên, chúng ta đi trên Hải Nguyệt đảo dạo một chút, tìm linh tài ngươi cho rằng hữu dụng, tất cả phí dụng, toàn bộ tính về ta”. Tống Đình Ngọc xa hoa nói.
“Vậy cung kính không bằng tuân mệnh”. Tần Liệt nhếch miệng cười nói.
***
Cửa hàng linh tài linh dược của Hải Nguyệt đảo rực rỡ muôn màu.
Lấy Hải Nguyệt đảo làm trung tâm, trong phạm vi vạn dặm, rất nhiều võ giả cùng loại Xích Lan đại lục, Lưu Vân đại lục, Thiên Vận đại lục, đều đem Hải Nguyệt đảo coi là trung tâm giao dịch linh tài, linh khí lớn nhất.
Trên Hải Nguyệt đảo thành lập tòa Truyền Tống trận kia, có thể tới một hải đảo khác ở ngoài vạn dặm, thông qua hải đảo đó tiếp tục truyền tống, sau tổng cộng năm lần, liền có thể tới Thiên Khô đại lục.
Chính là bởi vì tòa Truyền Tống trận đó tồn tại, Hải Nguyệt đảo biến thành nơi mấu chốt của bảy đại lục phạm vi vạn dặm, các đại thế lực cấp Xích Đồng, đều thiết lập cứ điểm ở Hải Nguyệt đảo, thuận tiện bọn họ thông qua Hải Nguyệt đảo để thu thập tin tức Bạo Loạn chi địa, từ Bạo Loạn chi địa mua linh khí đẳng cấp cao.
Mà Lam Tinh hội, bởi vì thay Thiên Kiếm sơn quản lý Hải Nguyệt đảo, cũng biến thành một chi cường đại nhất trong thế lực cấp Xích Đồng, rất được Thiên Kiếm sơn coi trọng.
Buổi chiều, một cửa hàng đổi linh thạch, Tần Liệt cùng Tống Đình Ngọc biến ảo dung mạo đi ra.
Ở nơi này, Tần Liệt đem các linh thạch đạt được ở Xích Lan đại lục, còn có tài liệu vụn vặt trong Không Gian giới chỉ của Khổng Tương, đổi hết thành linh thạch phẩm giai cao thích hợp dùng ở Bạo Loạn chi địa.
Nay, ở trong Không Gian giới chỉ của hắn, tổng cộng có hai trăm ba mươi khối Địa cấp linh thạch.
“Đi thôi, ta dẫn ngươi mua các tài liệu luyện chế Tịch Diệt Huyền Lôi”, Tống Đình Ngọc hướng một cửa hàng chuyên môn bán ra Phàm cấp, Huyền cấp linh tài khác bước vào.
Sau nửa canh giờ, ở trong Không Gian giới chỉ của Tần Liệt đã có thêm một đống linh tài luyện chế Tịch Diệt Huyền Lôi, tổng cộng giá trị bảy mươi Địa cấp linh thạch, do Tống Đình Ngọc trả tiền.
“Có đủ hay không?”. Sau khi đi ra, Tống Đình Ngọc cười hỏi.
Tần Liệt liên tục gật đầu: “Không sai biệt lắm, ít nhất có thể luyện chế hai mươi viên Tịch Diệt Huyền Lôi, hẳn là đủ dùng. Nhưng còn thiếu tài liệu chính, thiếu mấy thứ lôi điện linh thạch đẳng cấp cao. Hoặc là linh thú thú hạch Lôi thuộc tính”.
“Chúng ta đổi một cửa hàng”. Tống Đình Ngọc cười tủm tỉm nói.
“Ừm”.
Nhưng vào lúc này, ở đỉnh đầu hai người xuất hiện một con linh thứu, linh thứu có ba võ giả mặc quần áo Thiên Khí tông ngồi.
Ba người đó, từ trên cao nhìn xuống quan sát phía dưới, tuần tra đám người ở giữa từng cái cửa hàng.
Hai người Tần Liệt và Tống Đình Ngọc theo bản năng cúi đầu, khẽ nhíu mày.
Đây là tốp thứ năm hôm nay chứng kiến.
Theo như lời Điền Bồ, Thiên Khí tông ít nhất an bài hai trăm danh võ giả. Cho thuê Linh Thứu đảo phần đông linh thứu, chia làm mấy chục nhóm nhân mã, ở Hải Nguyệt đảo phụ cận hải vực tuần tra.
Võ giả Thiên Khí tông, một người trong đó cầm bức tranh, nhìn bức tranh đánh giá phía dưới: “Đi thôi”. Nhìn một lúc, người nọ phất phất tay, linh thứu lúc này mới mang theo bọn họ rời khỏi.
“Ta từng bảo Điền thúc tìm hiểu, Tất Vưu đã tìm được Khương Thiên Hưng, từ trong miệng Khương Thiên Hưng, bọn họ hẳn là biết bia mộ bị ngươi chiếm được”. Tống Đình Ngọc thấp giọng nói: “Bức tranh những người đó cầm, vẽ là một tên ‘Diêu Thiên’. Là khuôn mặt ngươi ở Lăng gia trấn... Lừa gạt Liễu Đình kia”.
“Xem ra bọn họ phi thường coi trọng đối với bia mộ”. Tần Liệt sờ cằm nói.
/2116
|