Sau khi Thiên Thanh Xà Vương rời khỏi, Xích Huyết Viên Vương trong rừng mới đưa ánh mắt dời về phía Tần Liệt, hiếu kỳ nói: “Ngươi từ chỗ nào đem con của lão xà tìm được?”
“Linh Vực Thanh Xà hải.” Tần Liệt nghiêm túc trả lời.
“Thanh Xà hải.” Xích Huyết Viên Vương hừ một tiếng, lạnh nhạt nói: “Giam cầm hai đứa con của lão xà là ai?”
“Một lão yêu bà Hải tộc tên là An Ni Á.” Tần Liệt đáp một câu, suy nghĩ một chút, lại bổ sung nói: “Chẳng qua lão yêu bà Hải tộc kia đã bị người của ta giết chết.”
“Thì ra là thế.” Xích Huyết Viên Vương gật đầu.
Lúc này, hai vị thú vương khác của Cổ Thú tộc, cũng lần lượt từ rừng rậm lộ diện.
Bạo Lôi Mãng Vương và Cửu Vĩ Hồ Vương, giống Xích Huyết Viên Vương, tuy cũng là bộ mặt bản thể, lại thu nhỏ không chỉ gấp trăm lần.
Một mãng vương toàn thân che kín hoa văn sấm chớp thiên nhiên, cùng hồ vương có chín cái đuôi trắng như tuyết, thân là cổ thú, mắt lại tràn ngập trí tuệ.
“Cũng khó trách lão xà giận không thể kìm được, những gia hỏa Hải tộc kia chiếm lấy đất tổ của bọn họ thì thôi, thế mà còn dám có gan đem hai đứa con của hắn bắt đi.” Cửu Vĩ Hồ Vương lắc lắc đầu, thở dài nói: “Cũng có thể chúng ta những năm qua lười quen rồi, không chinh phạt thiên địa giống như chủng tộc khác, cho nên ngay cả Hải tộc cũng dám ngầm phá rối.”
“Đất tổ của bọn họ?” Tần Liệt bỗng nhiên phản ứng lại, nói: “Thanh Xà hải?”
“Nghe tên là đúng rồi.” Ni Duy Đặc thuộc về Ngân Tuyến Thiên Xà nhất tộc, hướng Tần Liệt giải thích: “Linh Vực Thanh Xà hải, lúc ban đầu chính là đất tổ của Thanh Xà nhất tộc. Trước kia Cổ Thú tộc sinh sống ở Linh Vực, trong một ít hải vực quanh Thanh Xà hải, cũng sinh hoạt bộ phận nhỏ tộc nhân Hải tộc. Chẳng qua khi đó Thiên Thanh Xà Vương mới là bá chủ phụ cận. Toàn bộ tộc nhân Hải tộc sinh sống ở phụ cận đều phải ngoan ngoãn nghe lời.”
Ánh mắt Ni Duy Đặc âm trầm, “Tộc nhân Hải tộc tên là An Ni Á, trước kia có lẽ cũng là tộc nhân Hải tộc ở phụ cận, tất nhiên là lòng có hận ý đối với Thiên Thanh Xà Vương, cho nên mới sẽ vụng trộm giam cầm hai đứa con của Thiên Thanh Xà Vương, đem nó luyện vào trượng đầu rắn.”
“Bởi vì leo lên Cửu Trọng Thiên ngọn núi chống lưng đó, bọn tộc nhân Hải tộc không biết xấu hổ kia, chẳng những chiếm lấy Thanh Xà hải ban đầu không thuộc về bọn họ, còn to gan lớn mật nhốt con của Thiên Thanh Xà Vương.”
“Chậc chậc, bọn Hải tộc nhát gan vô sỉ kia, thật đúng là cảm thấy bản thân đã xoay người.”
Bạo Lôi Mãng Vương, Cửu Vĩ Hồ Vương và Xích Huyết Viên Vương, ba đại thú vương của Cổ Thú tộc, nghe phen kể lại này của Ni Duy Đặc, ánh mắt đều có chút âm trầm.
Ni Duy Đặc chủ động co rút lại hình thể, nháy mắt thời gian, thân thể đã nhỏ gấp trăm lần, hắn uốn lượn trườn đến trước người Bạo Lôi Mãng Vương, lấy lễ nghi cổ xưa thi lễ, nói: “Ngân Tuyến Thiên Xà nhất mạch, Ni Duy Đặc ra mắt tộc lão!”
“Đều là người một nhà, không cần khách khí.” Bạo Lôi Mãng Vương lạnh nhạt nói.
Ni Duy Đặc thật lòng nở nụ cười.
“Thanh Xà hải, thanh xà nhất mạch...” Tần Liệt nheo mắt, âm thầm thể ngộ một phen, dần dần thể ngộ được huyền diệu trong đó.
Hắn đoán năm đó Thiên Thanh Xà Vương ở lúc chưa rời khỏi Thanh Xà hải, các tộc nhân Hải tộc sinh sống ở phụ cận, tất nhiên luôn bị Thiên Thanh Xà Vương áp chế.
Tộc nhân Hải tộc lấy An Ni Á cầm đầu, hẳn là một bộ phận trong đó, bọn họ cũng không biết bị Thiên Thanh Xà Vương áp bách bao nhiêu năm, tựa như vĩnh viễn không chỗ xoay người.
Mãi cho đến lúc Thần tộc xâm nhập, ngay cả Cổ Thú tộc cũng vô lực chống lại, không thể không cân nhắc lâu dài rút khỏi Linh Vực, bọn họ mới giãy thoát trói buộc.
Sau đó, bọn họ thông qua Hàn gia và Cửu Trọng Thiên, rốt cuộc đứng vững gót chân ở Thanh Xà hải.
Có lẽ là An Ni Á kiêng kị hận Thiên Thanh Xà Vương năm đó làm nhục đối với Hải tộc, lại tự biết không phải đối thủ của Thiên Thanh Xà Vương, mới vắt hết óc đem hai đứa con ra ngoài du lịch của Thiên Thanh Xà Vương bắt lấy.
Một chuỗi ý niệm, trong tích tắc như lướt qua ở não hải Tần Liệt, thông qua Ni Duy Đặc giải thích, hắn rất nhanh làm rõ mạch lạc.
Hắn tin tưởng chân tướng sự thật hẳn là không chênh nhiều với hắn đoán.
“Không chỉ Thanh Xà hải, nay hơn phân nửa lãnh địa trong cảnh nội Cửu Trọng Thiên, trước kia không phải đều thuộc về Cổ Thú tộc chúng ta?” Mãng Vọng bĩu môi nói.
“Đáng tiếc, nhân tộc nay hưng thịnh, chúng ta là không trở về được nữa.” Cửu Vĩ Hồ Vương thở dài nói.
Sắc mặt Tần Liệt quái dị.
Xích Huyết Viên Vương cười hắc hắc, cũng không che che dấu dấu, nói: “Hai vạn năm trước, sau khi Thần tộc bị đuổi khỏi, chúng ta quả thực từng nghĩ trở về Linh Vực, đem cố thổ vốn thuộc về Cổ Thú tộc chúng ta đoạt lại. Đáng tiếc, nhân tộc sớm đã không phải chủng tộc trước kia có thể mặc cho người ta xâm lược, hơn nữa ở một đoạn thời gian sau đó sự kiêu ngạo dần thịnh.”
Hắn lắc lắc đầu, nói: “Cổ Thú tộc chúng ta chỉ có bốn đại thú vương, mà cường giả nhân tộc đạt tới Vực Thủy cảnh, lúc ấy đã có mười mấy người. Chúng ta không phải không muốn về, mà là... Thực không thể quay về.”
“Dù sao cũng không thể quay về, quanh Cổ Thú giới cũng không có sóng gió, thời gian dài, tính tình chúng ta cũng càng ngày càng tản mạn, càng ngày càng không muốn tranh thủ cái gì nữa.”
Đằng Viễn cùng Ni Duy Đặc đến từ Bạc La giới, nhìn nhau cười, nói: “Chúng ta cũng là như thế.”
Tần Liệt kinh ngạc.
Xích Huyết Viên Vương thản nhiên nói một phen, khiến hắn rất kinh ngạc, hắn vốn tưởng rằng tộc nhân Cổ Thú tộc, thực không bao giờ muốn quay về cố thổ Linh Vực nữa.
Thì ra cũng không phải là như thế.
“Cổ Thú giới tuy cũng không tệ, nhưng làm sao so được với Linh Vực mênh mông bát ngát, thiên tài địa bảo hầu như cái gì cần có đều có? Nếu có cơ hội trở về Linh Vực, lại có được một mảng cố thổ vốn thuộc về chúng ta, chúng ta thật ra có thể thử giao tranh một chút, ngươi nói sao?” Xích Huyết Viên Vương cười ha ha nói.
Thân thể Tần Liệt chấn động, nói: “Việc này ta thực không thể quyết định.”
“Lãnh thổ Cổ Thú tộc chúng ta trước kia, ngay tại Cửu Trọng Thiên cùng Tinh Thần Điện hiện nay, đều là phúc địa tu luyện phì nhiêu nhất trung ương thế giới hiện nay.” Bạo Lôi Mãng Vương rốt cuộc xen lời, lạnh nhạt nói: “Chúng ta rất rõ Cửu Trọng Thiên và Tinh Thần Điện vĩnh viễn không có khả năng nhường ra những nơi đó, cho nên... Chúng ta căn bản không có khả năng hợp tác với bọn họ.”
“Mặt khác, chỉ lấy lực lượng bốn người chúng ta, cũng không có năng lực làm Cửu Trọng Thiên và Tinh Thần Điện chuyển chỗ.”
Nói đến đây, Bạo Lôi Mãng Vương tạm dừng một chút, trong mắt tràn đầy ý cười, nói: “Cho nên chúng ta luôn chờ người của Tần gia chủ động đến Cổ Thú giới.”
“Chỉ là, chúng ta vốn cho rằng người Tần gia tới, hẳn sẽ là ông nội của ngươi.”
Trừ ba đại thú vương, Tần Liệt và Đằng Viễn, Ni Duy Đặc đều ầm ầm biến sắc, ngay cả Mãng Vọng cũng cả kinh, hiển nhiên cũng lần đầu tiên nghe được việc này.
“Linh Vực Thanh Xà hải.” Tần Liệt nghiêm túc trả lời.
“Thanh Xà hải.” Xích Huyết Viên Vương hừ một tiếng, lạnh nhạt nói: “Giam cầm hai đứa con của lão xà là ai?”
“Một lão yêu bà Hải tộc tên là An Ni Á.” Tần Liệt đáp một câu, suy nghĩ một chút, lại bổ sung nói: “Chẳng qua lão yêu bà Hải tộc kia đã bị người của ta giết chết.”
“Thì ra là thế.” Xích Huyết Viên Vương gật đầu.
Lúc này, hai vị thú vương khác của Cổ Thú tộc, cũng lần lượt từ rừng rậm lộ diện.
Bạo Lôi Mãng Vương và Cửu Vĩ Hồ Vương, giống Xích Huyết Viên Vương, tuy cũng là bộ mặt bản thể, lại thu nhỏ không chỉ gấp trăm lần.
Một mãng vương toàn thân che kín hoa văn sấm chớp thiên nhiên, cùng hồ vương có chín cái đuôi trắng như tuyết, thân là cổ thú, mắt lại tràn ngập trí tuệ.
“Cũng khó trách lão xà giận không thể kìm được, những gia hỏa Hải tộc kia chiếm lấy đất tổ của bọn họ thì thôi, thế mà còn dám có gan đem hai đứa con của hắn bắt đi.” Cửu Vĩ Hồ Vương lắc lắc đầu, thở dài nói: “Cũng có thể chúng ta những năm qua lười quen rồi, không chinh phạt thiên địa giống như chủng tộc khác, cho nên ngay cả Hải tộc cũng dám ngầm phá rối.”
“Đất tổ của bọn họ?” Tần Liệt bỗng nhiên phản ứng lại, nói: “Thanh Xà hải?”
“Nghe tên là đúng rồi.” Ni Duy Đặc thuộc về Ngân Tuyến Thiên Xà nhất tộc, hướng Tần Liệt giải thích: “Linh Vực Thanh Xà hải, lúc ban đầu chính là đất tổ của Thanh Xà nhất tộc. Trước kia Cổ Thú tộc sinh sống ở Linh Vực, trong một ít hải vực quanh Thanh Xà hải, cũng sinh hoạt bộ phận nhỏ tộc nhân Hải tộc. Chẳng qua khi đó Thiên Thanh Xà Vương mới là bá chủ phụ cận. Toàn bộ tộc nhân Hải tộc sinh sống ở phụ cận đều phải ngoan ngoãn nghe lời.”
Ánh mắt Ni Duy Đặc âm trầm, “Tộc nhân Hải tộc tên là An Ni Á, trước kia có lẽ cũng là tộc nhân Hải tộc ở phụ cận, tất nhiên là lòng có hận ý đối với Thiên Thanh Xà Vương, cho nên mới sẽ vụng trộm giam cầm hai đứa con của Thiên Thanh Xà Vương, đem nó luyện vào trượng đầu rắn.”
“Bởi vì leo lên Cửu Trọng Thiên ngọn núi chống lưng đó, bọn tộc nhân Hải tộc không biết xấu hổ kia, chẳng những chiếm lấy Thanh Xà hải ban đầu không thuộc về bọn họ, còn to gan lớn mật nhốt con của Thiên Thanh Xà Vương.”
“Chậc chậc, bọn Hải tộc nhát gan vô sỉ kia, thật đúng là cảm thấy bản thân đã xoay người.”
Bạo Lôi Mãng Vương, Cửu Vĩ Hồ Vương và Xích Huyết Viên Vương, ba đại thú vương của Cổ Thú tộc, nghe phen kể lại này của Ni Duy Đặc, ánh mắt đều có chút âm trầm.
Ni Duy Đặc chủ động co rút lại hình thể, nháy mắt thời gian, thân thể đã nhỏ gấp trăm lần, hắn uốn lượn trườn đến trước người Bạo Lôi Mãng Vương, lấy lễ nghi cổ xưa thi lễ, nói: “Ngân Tuyến Thiên Xà nhất mạch, Ni Duy Đặc ra mắt tộc lão!”
“Đều là người một nhà, không cần khách khí.” Bạo Lôi Mãng Vương lạnh nhạt nói.
Ni Duy Đặc thật lòng nở nụ cười.
“Thanh Xà hải, thanh xà nhất mạch...” Tần Liệt nheo mắt, âm thầm thể ngộ một phen, dần dần thể ngộ được huyền diệu trong đó.
Hắn đoán năm đó Thiên Thanh Xà Vương ở lúc chưa rời khỏi Thanh Xà hải, các tộc nhân Hải tộc sinh sống ở phụ cận, tất nhiên luôn bị Thiên Thanh Xà Vương áp chế.
Tộc nhân Hải tộc lấy An Ni Á cầm đầu, hẳn là một bộ phận trong đó, bọn họ cũng không biết bị Thiên Thanh Xà Vương áp bách bao nhiêu năm, tựa như vĩnh viễn không chỗ xoay người.
Mãi cho đến lúc Thần tộc xâm nhập, ngay cả Cổ Thú tộc cũng vô lực chống lại, không thể không cân nhắc lâu dài rút khỏi Linh Vực, bọn họ mới giãy thoát trói buộc.
Sau đó, bọn họ thông qua Hàn gia và Cửu Trọng Thiên, rốt cuộc đứng vững gót chân ở Thanh Xà hải.
Có lẽ là An Ni Á kiêng kị hận Thiên Thanh Xà Vương năm đó làm nhục đối với Hải tộc, lại tự biết không phải đối thủ của Thiên Thanh Xà Vương, mới vắt hết óc đem hai đứa con ra ngoài du lịch của Thiên Thanh Xà Vương bắt lấy.
Một chuỗi ý niệm, trong tích tắc như lướt qua ở não hải Tần Liệt, thông qua Ni Duy Đặc giải thích, hắn rất nhanh làm rõ mạch lạc.
Hắn tin tưởng chân tướng sự thật hẳn là không chênh nhiều với hắn đoán.
“Không chỉ Thanh Xà hải, nay hơn phân nửa lãnh địa trong cảnh nội Cửu Trọng Thiên, trước kia không phải đều thuộc về Cổ Thú tộc chúng ta?” Mãng Vọng bĩu môi nói.
“Đáng tiếc, nhân tộc nay hưng thịnh, chúng ta là không trở về được nữa.” Cửu Vĩ Hồ Vương thở dài nói.
Sắc mặt Tần Liệt quái dị.
Xích Huyết Viên Vương cười hắc hắc, cũng không che che dấu dấu, nói: “Hai vạn năm trước, sau khi Thần tộc bị đuổi khỏi, chúng ta quả thực từng nghĩ trở về Linh Vực, đem cố thổ vốn thuộc về Cổ Thú tộc chúng ta đoạt lại. Đáng tiếc, nhân tộc sớm đã không phải chủng tộc trước kia có thể mặc cho người ta xâm lược, hơn nữa ở một đoạn thời gian sau đó sự kiêu ngạo dần thịnh.”
Hắn lắc lắc đầu, nói: “Cổ Thú tộc chúng ta chỉ có bốn đại thú vương, mà cường giả nhân tộc đạt tới Vực Thủy cảnh, lúc ấy đã có mười mấy người. Chúng ta không phải không muốn về, mà là... Thực không thể quay về.”
“Dù sao cũng không thể quay về, quanh Cổ Thú giới cũng không có sóng gió, thời gian dài, tính tình chúng ta cũng càng ngày càng tản mạn, càng ngày càng không muốn tranh thủ cái gì nữa.”
Đằng Viễn cùng Ni Duy Đặc đến từ Bạc La giới, nhìn nhau cười, nói: “Chúng ta cũng là như thế.”
Tần Liệt kinh ngạc.
Xích Huyết Viên Vương thản nhiên nói một phen, khiến hắn rất kinh ngạc, hắn vốn tưởng rằng tộc nhân Cổ Thú tộc, thực không bao giờ muốn quay về cố thổ Linh Vực nữa.
Thì ra cũng không phải là như thế.
“Cổ Thú giới tuy cũng không tệ, nhưng làm sao so được với Linh Vực mênh mông bát ngát, thiên tài địa bảo hầu như cái gì cần có đều có? Nếu có cơ hội trở về Linh Vực, lại có được một mảng cố thổ vốn thuộc về chúng ta, chúng ta thật ra có thể thử giao tranh một chút, ngươi nói sao?” Xích Huyết Viên Vương cười ha ha nói.
Thân thể Tần Liệt chấn động, nói: “Việc này ta thực không thể quyết định.”
“Lãnh thổ Cổ Thú tộc chúng ta trước kia, ngay tại Cửu Trọng Thiên cùng Tinh Thần Điện hiện nay, đều là phúc địa tu luyện phì nhiêu nhất trung ương thế giới hiện nay.” Bạo Lôi Mãng Vương rốt cuộc xen lời, lạnh nhạt nói: “Chúng ta rất rõ Cửu Trọng Thiên và Tinh Thần Điện vĩnh viễn không có khả năng nhường ra những nơi đó, cho nên... Chúng ta căn bản không có khả năng hợp tác với bọn họ.”
“Mặt khác, chỉ lấy lực lượng bốn người chúng ta, cũng không có năng lực làm Cửu Trọng Thiên và Tinh Thần Điện chuyển chỗ.”
Nói đến đây, Bạo Lôi Mãng Vương tạm dừng một chút, trong mắt tràn đầy ý cười, nói: “Cho nên chúng ta luôn chờ người của Tần gia chủ động đến Cổ Thú giới.”
“Chỉ là, chúng ta vốn cho rằng người Tần gia tới, hẳn sẽ là ông nội của ngươi.”
Trừ ba đại thú vương, Tần Liệt và Đằng Viễn, Ni Duy Đặc đều ầm ầm biến sắc, ngay cả Mãng Vọng cũng cả kinh, hiển nhiên cũng lần đầu tiên nghe được việc này.
/2116
|