“Quả nhiên là Vân Thiên Kính!”. Cơ Hi cùng Cơ Duệ đi cùng hừ lạnh nói.
“Căn cứ cách nói của Cửu Trọng Thiên Hàn Thiến, Vân Thiên Kính này ban đầu ở trong tay Tần Liệt?”. Sắc mặt Cơ Nghiêu trầm xuống, quát khẽ: “Là thế phải không?”.
Trong mắt Đoạn Thiên Kiếp chợt lóe sự hung dữ, muốn lấy lời nói cứng rắn phản bác.
Nhưng vào lúc này, Lý Mục bóp bả vai hắn một cái, dẫn đầu nói: “Vật ấy quả thật do Tần Liệt cầm tới”.
“Từ chỗ nào cầm về?”. Cơ Nghiêu hỏi tiếp.
Lý Mục trầm ngâm một chút, nói: “Hư không loạn lưu”.
Cơ Nghiêu nhìn thật sâu về phía Lý Mục, gật gật đầu, không tiếp tục làm khó dễ, mà là nói: “Bất luận Tần Liệt ở nơi nào, bảo hắn mau chóng trở về gặp ta, ta muốn hắn cho ta một cái giải thích!”.
“Đình Ngọc, mau chóng thông truyền Tần Liệt, bảo hắn nhanh trở về”. Lý Mục phân phó.
“Ta lập tức bảo Cát Vinh Quang tìm người”. Tống Đình Ngọc vội nói.
***
Trên đại lục lơ lửng của Vũ gia.
Tần Liệt ngồi yên bất động, bên cạnh huynh đệ Viên gia vây quanh, âm thầm thủ hộ.
Huynh đệ Viên gia nhìn ra Tần Liệt không quá thích hợp.
Tần Liệt mắt nhắm chặt, trong lớp da trên mặt, thỉnh thoảng có ánh sáng lạ màu lam đậm chợt lóe rồi biến mất, tràn ngập thần bí.
Lấy Tần Liệt làm trung tâm, nhộn nhạo lên các tầng gợn sóng không gian, không gian như hình thành các tầng nếp nhăn, trùng hợp chồng chất.
Thường thường, trong những gợn sóng không gian đó, còn có thể hiện ra hình ảnh mơ hồ.
Mới bắt đầu, huynh đệ Viên gia cách Tần Liệt chỉ mười mấy thước, dần dần, theo không gian dao động quanh thân Tần Liệt càng lúc càng mãnh liệt, bọn họ sinh ra cảm giác không khỏe mãnh liệt, chỉ có thể kéo giãn khoảng cách với Tần Liệt.
Vài canh giờ sau, ba người bọn Viên Văn Trì, cách Tần Liệt đã xa gần ngàn thước.
Trong mắt ba người hiện nét kinh dị, ngạc nhiên nhìn Tần Liệt, không dời một cái chớp mắt.
Trên người Tần Liệt cũng không có linh lực rung chuyển rõ ràng, nhưng không gian chỗ hắn, lại luôn nổi lên rất nhiều biến hóa.
Điều này làm ba người ý thức được một sự thật kinh người: Huyết mạch Tần Liệt đã dẫn phát không gian biến hóa!
Huyết mạch ẩn chứa không gian thần diệu?
Huynh đệ Viên gia nhìn nhau, đối với Tần Liệt của hôm nay càng thêm cảm thấy chấn động.
Từng vòng, từng tầng gợn sóng không gian, rung chuyển ngay tại bên cạnh Tần Liệt, càng lúc càng mãnh liệt rõ ràng.
Những gợn sóng không gian đó tỏa ra lam quang thần bí, như vực ngoại tinh không huyền bí mênh mông.
Khi máu Thần tộc dung hợp với máu lam của Bát Mục Yêu Linh, lượng lớn ký ức tri thức về không gian, do một loại phù văn hoàn toàn mới ngưng tụ thành, khắc ở não hải hắn.
Chỉ là, bởi vì phân ra một đạo phân hồn, linh hồn hắn suy yếu vô cùng, hồn lực hầu như hao hết. Hắn không thể phân tích ra hàm nghĩa xác thực của những phù văn đó.
Hắn chỉ có thể bị động đem nó học bằng cách ghi nhớ.
Bản thể chủ thân, máu Thần tộc, dung hợp cùng huyết mạch Bát Mục Yêu Linh.
Phân hồn, thì là dung hợp cùng rất nhiều tàn hồn toái niệm của Ám Hồn thú.
Trong quá trình dung hợp, hắn như một khối bọt biển, đang điên cuồng hút ký ức cùng tri thức chia ra thuộc chủng tộc khác nhau.
Tuy hắn nhất thời không thể thể ngộ lĩnh hội ảo diệu thật sự của nó.
Không gian dưới lòng đất.
Ám Hồn thú giống như một ngọn núi máu thịt, hầu như lấp đầy không gian phía dưới, mấy chục hồn đàn cường giả Tu La tộc, lấy Kha Đế Tư cầm đầu phân tán ở quanh thân Ám Hồn thú.
Bọn họ như ba huynh đệ Viên gia thủ hộ bản thể Tần Liệt thủ hộ Ám Hồn thú.
Trong con ngươi đám người Kha Đế Tư lóe ra ngọn lửa biếc, khiến cho vẻ mặt bọn họ quỷ dị đến cực điểm.
Luôn nhắm chặt mắt, Ám Hồn thú đột nhiên mở con mắt to như vại nước, trong con mắt lửa biếc cuồn cuộn.
Sâu trong linh hồn Ám Hồn thú.
Trong hồn hải xanh âm u sinh trưởng một cây cổ thụ lớn vô cùng, cổ thụ che trời, cành lá lại thưa thớt.
Đỉnh cổ thụ, hồn ảnh Tần Liệt ngưng thực, như một đám u hỏa, đem toàn bộ cổ thụ thắp sáng.
“Linh Hồn thụ...”. Linh hồn Tần Liệt nói nhỏ.
Một gốc Linh Hồn thụ này, đó là hắn và tàn hồn Hồn tổ, còn có rất nhiều tơ hồn của Ám Hồn thú ngưng kết thành.
Linh Hồn thụ cũng là hình dạng bản hồn của tộc nhân Hồn tộc!
Linh Hồn thụ cắm rễ trong hồn hải Ám Hồn thú, từ nay về sau, sẽ là hình thái chân thật của phân hồn của hắn.
Một gốc Linh Hồn thụ này, phía trên chỉ có mấy chục cành khô, những cành khô đó... Phân biệt đối ứng cường giả các Tu La tộc quanh thân.
Tộc nhân Tu La tộc lấy Kha Đế Tư cầm đầu, thật ra không phải phân hồn của tên tộc nhân Hồn tộc kia, mà là ‘Hồn nô’ theo như lời Hồn tộc...
Hồn nô, chính là tộc nhân Hồn tộc, ở trong linh hồn một sinh linh trí tuệ cao ký kết hồn ấn Hồn tộc.
Hồn nô, có được ý thức độc lập tự chủ, chỉ là từ nay về sau linh hồn bản nguyên, sẽ nối liền với Linh Hồn thụ của chủ nhân Hồn tộc.
Linh hồn mỗi một Hồn nô, phản ứng ở trên Linh Hồn thụ, đó là các cành cây.
Một khi trong linh hồn bản nguyên Hồn nô bị chủ nhân Hồn tộc gieo lên hồn ấn, cả đời Hồn nô không thể phản bội.
Hồn chủ chết, Hồn nô cũng sẽ theo đó hủy diệt, tuyệt không có khả năng may mắn thoát khỏi.
Hồn chi chủ, có thể lấy ra hồn lực của mỗi một Hồn nô, Hồn nô tu luyện cảm ngộ, nhận biết đối với lực lượng thiên địa, cũng sẽ bởi vì hồn ấn tồn tại, tự nhiên mà vậy bị hồn chủ hiểu rõ.
Một tộc nhân Hồn tộc chân chính, sẽ điều khiển rất nhiều Hồn nô, khiến cho Linh Hồn thụ của mình biến thành cành lá rậm rạp.
Bọn họ thông qua Hồn nô, có thể đạt được đủ loại nhận thức tu luyện, huyết mạch thiên phú chủng tộc khác nhau, còn có bí mật của các tộc.
Hồn nô càng cường đại, cành Linh Hồn thụ của chủ nhân sẽ càng tráng kiện, hồn lực chủ nhân tăng trưởng cũng sẽ càng nhanh.
Tương tự, chủ nhân cũng có thể thông qua Linh Hồn thụ, đem hồn lực, lực lượng cảm ngộ, thiên địa quy tắc ảo diệu, truyền thụ cho bất cứ một Hồn nô nào.
Tộc nhân Hồn tộc, thông qua Hồn nô cường đại, cũng có thể tặng trở lại cho Hồn nô, làm Hồn nô cũng trở nên mạnh hơn.
Tộc nhân Hồn tộc, tuy có thiên phú phân hồn, lại sẽ không ngưng luyện ra quá nhiều phân hồn.
Ngưng luyện phân hồn, cần hao phí rất nhiều hồn lực, sẽ dẫn tới chủ hồn vô cùng suy yếu, cho nên tộc nhân Hồn tộc chân chính, chỉ có cực ít phân hồn.
Những phân hồn gửi ở trong cơ thể Ám Hồn thú, chính là tên tộc nhân Hồn tộc kia của năm đó, sau khi phát giác được Thần tộc xâm nhập linh vực, vì lưu lại một cái đường lui cho chính mình ngưng luyện ra phân hồn.
Khi linh hồn hắn dung hợp với phân hồn tộc nhân Hồn tộc này, ngưng tụ thành một gốc Linh Hồn thụ này, liền ý nghĩa hắn dung hợp với Ám Hồn thú đã thật sự hoàn thành.
Lượng lớn tri thức linh hồn, tràn ngập ở trong Linh Hồn thụ cực lớn, hắn muốn biết ảo diệu thật sự của Linh Hồn thụ, các loại bí thuật truyền thừa của Hồn tộc, còn cần một đoạn thời gian dài.
Chẳng qua, vài loại bí thuật tộc nhân Hồn tộc đều vận dụng thuần thục, ở trong quá trình dung hợp của hắn đã được thoải mái nắm giữ.
“Hồn lực hỗ chuyển!”.
Không gian dưới lòng đất, phân thân Ám Hồn thú này thúc giục bí thuật Hồn tộc.
Phân hồn và chủ hồn đột nhiên thành lập liên hệ.
Bên ngoài, trên lục địa bay, Tần Liệt đột nhiên lộ ra nụ cười kỳ dị.
Hồn hồ hắn vốn khô kiệt, phút chốc tràn đầy hồn lực tinh thuần, chỉ là mười mấy giây thời gian, hồn hồ đó chẳng những tràn đầy hồn lực, còn bắt đầu hướng bên ngoài lan tràn.
Hồn lực rót đầy hắn hồn hồ, đối với Ám Hồn thú cấp chín, đối với phân hồn mà nói, quả thực là không đáng nhắc tới.
Nhưng, bởi cảnh giới bản thể chỉ là Phá Toái cảnh trung kỳ, dung lượng hồn hồ kia có hạn, cho nên phân hồn chuyển đến những hồn lực đó, đã tỏ ra mênh mông không thể tưởng tượng.
“Căn cứ cách nói của Cửu Trọng Thiên Hàn Thiến, Vân Thiên Kính này ban đầu ở trong tay Tần Liệt?”. Sắc mặt Cơ Nghiêu trầm xuống, quát khẽ: “Là thế phải không?”.
Trong mắt Đoạn Thiên Kiếp chợt lóe sự hung dữ, muốn lấy lời nói cứng rắn phản bác.
Nhưng vào lúc này, Lý Mục bóp bả vai hắn một cái, dẫn đầu nói: “Vật ấy quả thật do Tần Liệt cầm tới”.
“Từ chỗ nào cầm về?”. Cơ Nghiêu hỏi tiếp.
Lý Mục trầm ngâm một chút, nói: “Hư không loạn lưu”.
Cơ Nghiêu nhìn thật sâu về phía Lý Mục, gật gật đầu, không tiếp tục làm khó dễ, mà là nói: “Bất luận Tần Liệt ở nơi nào, bảo hắn mau chóng trở về gặp ta, ta muốn hắn cho ta một cái giải thích!”.
“Đình Ngọc, mau chóng thông truyền Tần Liệt, bảo hắn nhanh trở về”. Lý Mục phân phó.
“Ta lập tức bảo Cát Vinh Quang tìm người”. Tống Đình Ngọc vội nói.
***
Trên đại lục lơ lửng của Vũ gia.
Tần Liệt ngồi yên bất động, bên cạnh huynh đệ Viên gia vây quanh, âm thầm thủ hộ.
Huynh đệ Viên gia nhìn ra Tần Liệt không quá thích hợp.
Tần Liệt mắt nhắm chặt, trong lớp da trên mặt, thỉnh thoảng có ánh sáng lạ màu lam đậm chợt lóe rồi biến mất, tràn ngập thần bí.
Lấy Tần Liệt làm trung tâm, nhộn nhạo lên các tầng gợn sóng không gian, không gian như hình thành các tầng nếp nhăn, trùng hợp chồng chất.
Thường thường, trong những gợn sóng không gian đó, còn có thể hiện ra hình ảnh mơ hồ.
Mới bắt đầu, huynh đệ Viên gia cách Tần Liệt chỉ mười mấy thước, dần dần, theo không gian dao động quanh thân Tần Liệt càng lúc càng mãnh liệt, bọn họ sinh ra cảm giác không khỏe mãnh liệt, chỉ có thể kéo giãn khoảng cách với Tần Liệt.
Vài canh giờ sau, ba người bọn Viên Văn Trì, cách Tần Liệt đã xa gần ngàn thước.
Trong mắt ba người hiện nét kinh dị, ngạc nhiên nhìn Tần Liệt, không dời một cái chớp mắt.
Trên người Tần Liệt cũng không có linh lực rung chuyển rõ ràng, nhưng không gian chỗ hắn, lại luôn nổi lên rất nhiều biến hóa.
Điều này làm ba người ý thức được một sự thật kinh người: Huyết mạch Tần Liệt đã dẫn phát không gian biến hóa!
Huyết mạch ẩn chứa không gian thần diệu?
Huynh đệ Viên gia nhìn nhau, đối với Tần Liệt của hôm nay càng thêm cảm thấy chấn động.
Từng vòng, từng tầng gợn sóng không gian, rung chuyển ngay tại bên cạnh Tần Liệt, càng lúc càng mãnh liệt rõ ràng.
Những gợn sóng không gian đó tỏa ra lam quang thần bí, như vực ngoại tinh không huyền bí mênh mông.
Khi máu Thần tộc dung hợp với máu lam của Bát Mục Yêu Linh, lượng lớn ký ức tri thức về không gian, do một loại phù văn hoàn toàn mới ngưng tụ thành, khắc ở não hải hắn.
Chỉ là, bởi vì phân ra một đạo phân hồn, linh hồn hắn suy yếu vô cùng, hồn lực hầu như hao hết. Hắn không thể phân tích ra hàm nghĩa xác thực của những phù văn đó.
Hắn chỉ có thể bị động đem nó học bằng cách ghi nhớ.
Bản thể chủ thân, máu Thần tộc, dung hợp cùng huyết mạch Bát Mục Yêu Linh.
Phân hồn, thì là dung hợp cùng rất nhiều tàn hồn toái niệm của Ám Hồn thú.
Trong quá trình dung hợp, hắn như một khối bọt biển, đang điên cuồng hút ký ức cùng tri thức chia ra thuộc chủng tộc khác nhau.
Tuy hắn nhất thời không thể thể ngộ lĩnh hội ảo diệu thật sự của nó.
Không gian dưới lòng đất.
Ám Hồn thú giống như một ngọn núi máu thịt, hầu như lấp đầy không gian phía dưới, mấy chục hồn đàn cường giả Tu La tộc, lấy Kha Đế Tư cầm đầu phân tán ở quanh thân Ám Hồn thú.
Bọn họ như ba huynh đệ Viên gia thủ hộ bản thể Tần Liệt thủ hộ Ám Hồn thú.
Trong con ngươi đám người Kha Đế Tư lóe ra ngọn lửa biếc, khiến cho vẻ mặt bọn họ quỷ dị đến cực điểm.
Luôn nhắm chặt mắt, Ám Hồn thú đột nhiên mở con mắt to như vại nước, trong con mắt lửa biếc cuồn cuộn.
Sâu trong linh hồn Ám Hồn thú.
Trong hồn hải xanh âm u sinh trưởng một cây cổ thụ lớn vô cùng, cổ thụ che trời, cành lá lại thưa thớt.
Đỉnh cổ thụ, hồn ảnh Tần Liệt ngưng thực, như một đám u hỏa, đem toàn bộ cổ thụ thắp sáng.
“Linh Hồn thụ...”. Linh hồn Tần Liệt nói nhỏ.
Một gốc Linh Hồn thụ này, đó là hắn và tàn hồn Hồn tổ, còn có rất nhiều tơ hồn của Ám Hồn thú ngưng kết thành.
Linh Hồn thụ cũng là hình dạng bản hồn của tộc nhân Hồn tộc!
Linh Hồn thụ cắm rễ trong hồn hải Ám Hồn thú, từ nay về sau, sẽ là hình thái chân thật của phân hồn của hắn.
Một gốc Linh Hồn thụ này, phía trên chỉ có mấy chục cành khô, những cành khô đó... Phân biệt đối ứng cường giả các Tu La tộc quanh thân.
Tộc nhân Tu La tộc lấy Kha Đế Tư cầm đầu, thật ra không phải phân hồn của tên tộc nhân Hồn tộc kia, mà là ‘Hồn nô’ theo như lời Hồn tộc...
Hồn nô, chính là tộc nhân Hồn tộc, ở trong linh hồn một sinh linh trí tuệ cao ký kết hồn ấn Hồn tộc.
Hồn nô, có được ý thức độc lập tự chủ, chỉ là từ nay về sau linh hồn bản nguyên, sẽ nối liền với Linh Hồn thụ của chủ nhân Hồn tộc.
Linh hồn mỗi một Hồn nô, phản ứng ở trên Linh Hồn thụ, đó là các cành cây.
Một khi trong linh hồn bản nguyên Hồn nô bị chủ nhân Hồn tộc gieo lên hồn ấn, cả đời Hồn nô không thể phản bội.
Hồn chủ chết, Hồn nô cũng sẽ theo đó hủy diệt, tuyệt không có khả năng may mắn thoát khỏi.
Hồn chi chủ, có thể lấy ra hồn lực của mỗi một Hồn nô, Hồn nô tu luyện cảm ngộ, nhận biết đối với lực lượng thiên địa, cũng sẽ bởi vì hồn ấn tồn tại, tự nhiên mà vậy bị hồn chủ hiểu rõ.
Một tộc nhân Hồn tộc chân chính, sẽ điều khiển rất nhiều Hồn nô, khiến cho Linh Hồn thụ của mình biến thành cành lá rậm rạp.
Bọn họ thông qua Hồn nô, có thể đạt được đủ loại nhận thức tu luyện, huyết mạch thiên phú chủng tộc khác nhau, còn có bí mật của các tộc.
Hồn nô càng cường đại, cành Linh Hồn thụ của chủ nhân sẽ càng tráng kiện, hồn lực chủ nhân tăng trưởng cũng sẽ càng nhanh.
Tương tự, chủ nhân cũng có thể thông qua Linh Hồn thụ, đem hồn lực, lực lượng cảm ngộ, thiên địa quy tắc ảo diệu, truyền thụ cho bất cứ một Hồn nô nào.
Tộc nhân Hồn tộc, thông qua Hồn nô cường đại, cũng có thể tặng trở lại cho Hồn nô, làm Hồn nô cũng trở nên mạnh hơn.
Tộc nhân Hồn tộc, tuy có thiên phú phân hồn, lại sẽ không ngưng luyện ra quá nhiều phân hồn.
Ngưng luyện phân hồn, cần hao phí rất nhiều hồn lực, sẽ dẫn tới chủ hồn vô cùng suy yếu, cho nên tộc nhân Hồn tộc chân chính, chỉ có cực ít phân hồn.
Những phân hồn gửi ở trong cơ thể Ám Hồn thú, chính là tên tộc nhân Hồn tộc kia của năm đó, sau khi phát giác được Thần tộc xâm nhập linh vực, vì lưu lại một cái đường lui cho chính mình ngưng luyện ra phân hồn.
Khi linh hồn hắn dung hợp với phân hồn tộc nhân Hồn tộc này, ngưng tụ thành một gốc Linh Hồn thụ này, liền ý nghĩa hắn dung hợp với Ám Hồn thú đã thật sự hoàn thành.
Lượng lớn tri thức linh hồn, tràn ngập ở trong Linh Hồn thụ cực lớn, hắn muốn biết ảo diệu thật sự của Linh Hồn thụ, các loại bí thuật truyền thừa của Hồn tộc, còn cần một đoạn thời gian dài.
Chẳng qua, vài loại bí thuật tộc nhân Hồn tộc đều vận dụng thuần thục, ở trong quá trình dung hợp của hắn đã được thoải mái nắm giữ.
“Hồn lực hỗ chuyển!”.
Không gian dưới lòng đất, phân thân Ám Hồn thú này thúc giục bí thuật Hồn tộc.
Phân hồn và chủ hồn đột nhiên thành lập liên hệ.
Bên ngoài, trên lục địa bay, Tần Liệt đột nhiên lộ ra nụ cười kỳ dị.
Hồn hồ hắn vốn khô kiệt, phút chốc tràn đầy hồn lực tinh thuần, chỉ là mười mấy giây thời gian, hồn hồ đó chẳng những tràn đầy hồn lực, còn bắt đầu hướng bên ngoài lan tràn.
Hồn lực rót đầy hắn hồn hồ, đối với Ám Hồn thú cấp chín, đối với phân hồn mà nói, quả thực là không đáng nhắc tới.
Nhưng, bởi cảnh giới bản thể chỉ là Phá Toái cảnh trung kỳ, dung lượng hồn hồ kia có hạn, cho nên phân hồn chuyển đến những hồn lực đó, đã tỏ ra mênh mông không thể tưởng tượng.
/2116
|