Bọn họ không biết ở trên người Tần Liệt đã xảy ra cái gì.
Chỉ có bản thân Tần Liệt biết, ở trong hư không loạn lưu bởi linh hồn dao động quỷ dị của Ám Hồn thú, sau khi xé nát bức tường phong cấm ký ức, hắn đã rõ ràng nhận thức được ở trên người hắn từng xảy ra cái gì.
Hắn bởi vậy biết thế đạo tàn khốc, đấu tranh tanh máu giữa thế lực, ngăn cách băng lạnh giữa chủng tộc khác nhau.
Hắn cũng rõ ràng ý thức được, một ‘hắn’ khác, từng gánh vác kỳ vọng của toàn bộ người thân Tần gia, lại làm rất nhiều người thân luôn thất vọng, cuối cùng còn trở thành cửa đột phá các phe tiêu diệt Tần gia.
Hắn còn biết, một ‘hắn’ khác, lấy bản thân hồn diệt, thành toàn hắn thức tỉnh.
Hắn biết trên người hắn gách vác kỳ vọng nặng nề cỡ nào.
“Trận chiến sau đây không lâu, chúng ta nếu thắng lợi, người Đông Di chắc chắn luân hãm. Người tham dự hôm nay, sau chuyện, có tư cách chia địa giới người Đông Di”. Nhìn về phía mọi người, hắn hừ lạnh một tiếng, lại nói: “Nếu là Hắc Vu giáo tham dự trong đó, như vậy Hắc Vu giáo sẽ xóa tên khỏi Bạo Loạn chi địa, địa giới Hắc Vu giáo cũng do các phe chia cắt!”.
Lời vừa nói ra, Kỳ Dương và Phùng Nghị đều là kinh hỉ đan xen, đã kinh sợ Tần Liệt tàn nhẫn, lại vì có thể chia ăn địa giới của Hắc Vu giáo cùng người Đông Di mà hưng phấn như điên.
Hai người chợt liếc một cái, đều cảm thấy chuyến đi Viêm Nhật đảo lần này, chỉ sợ thật sự là đến đúng rồi.
“Địa Quỷ tộc Y Tư Thản, là cường giả Hư Không cảnh, Hắc Vu giáo đệ nhất Vu trùng, nghe nói cũng có thực lực Hư Không cảnh”. Nhìn mọi người đột nhiên kích động hẳn lên, Tần Liệt nhướng mày, nói: “Viêm Nhật đảo trước mắt có thể chống lại Y Tư Thản, chỉ có Ám Ảnh tộc Lỗ Tư”.
“Xác định Hắc Vu giáo cũng sẽ tham dự trong đó?”. Kỳ Dương trầm giọng nói.
“Có tám phần khả năng”. Tần Liệt nói.
“Vậy thật đúng là có chút phiền toái”. Sắc mặt Kỳ Dương thâm trầm, nghĩ một chút, nói: “Như vậy đi, nếu đệ nhất Vu trùng của Hắc Vu giáo đến, do Vạn Thú sơn chúng ta nghĩ cách đối phó nó”.
Mắt Tần Liệt hiện ra sự kinh dị: “Các ngươi có thể đối phó đệ nhất Vu trùng?”.
“Đệ nhất Vu trùng, dù sao cũng là Vu trùng, thuộc về dị thú loại trùng”. Kỳ Dương mỉm cười, nói: “Vạn Thú sơn chúng ta ở phương diện đối đãi dị thú, có một chút thủ đoạn độc đáo, không ngoài ý muốn mà nói, chúng ta hẳn là có thể chế trụ đệ nhất Vu trùng, ít nhất cũng khiến nó không thể làm ác”.
“Trước kia cũng chưa từng nghe ngươi nói”. Thiên Khí tông Phùng Nghị hô khẽ.
Kỳ Dương cười cười sâu xa khó hiểu, nói: “Vạn Thú sơn cách xa Hắc Vu giáo, giữa chúng ta với Hắc Vu giáo chưa từng bùng nổ xung đột kịch liệt, cho nên các ngươi không biết Vạn Thú sơn chúng ta ở phương diện đối phó Hắc Vu giáo, sẽ có một số thủ đoạn kỳ lạ”.
“Tốt lắm!”. Tần Liệt quát khẽ.
Hắn đột nhiên ý thức được, hắn có thể vẫn là đã đánh giá thấp các thế lực cấp Bạch Ngân này của Bạo Loạn chi địa, Vạn Thú sơn và Thiên Khí tông thân là thế lực cấp Bạch Ngân lâu năm, tất nhiên cất giấu một số thủ đoạn phi phàm.
Có lẽ, ngay cả ba đại Quỷ tộc, cũng chưa đem thủ đoạn đáng sợ nhất của Vạn Thú sơn cùng Thiên Khí tông bức ra.
Giữa Lạc Nhật quần đảo và Thiên Lục đại lục, còn cách một mảng hải vực mênh mông, trong hải vực tọa lạc rất nhiều hòn đảo to nhỏ.
Mười năm trước, trên những hải đảo đó còn đều tiếng người ồn ào, náo nhiệt phi phàm.
Nhưng, theo ba đại Quỷ tộc xâm nhập, Huyễn Ma tông luân hãm, những hải đảo đó đã sớm trở nên hoang tàn vắng vẻ.
Rất nhiều võ giả trong đó, đều đã biến thành người của Viêm Nhật đảo, một bộ phận võ giả khác, thì là rời xa nơi đây, đi khu vực Tịch Diệt tông, Thiên Kiếm sơn một lần nữa tìm kiếm nơi tu luyện.
Người Đông Di sau khi đem Huyễn Ma tông đánh hạ, liên hợp tộc nhân ba đại Quỷ tộc, cùng cường giả Viêm Nhật đảo, Huyết Sát tông, Tịch Diệt tông, Thiên Kiếm sơn, còn có Giác Ma tộc, Ám Ảnh tộc, tới tới lui lui tranh đấu vài lần.
Chiến trường của hai bên, ngay tại những hải đảo đã hiếm thấy vết chân đó.
Hôm nay, trên một hải đảo hình dạng cá chép, liên tiếp có người Đông Di từ Thiên Lục đại lục hội tụ đến, không ít tộc nhân ba đại Quỷ tộc cũng hiện thân ở phụ cận hải đảo đó.
Trong người Đông Di, thường thường, còn có thể nhìn thấy giáo đồ Hắc Vu giáo một thân áo bào đen, trên quần áo có dấu hiệu Vu trùng.
“Tần Liệt vì sao còn sống?”. Hắc Di bộ lạc Kha Ngu đại trưởng lão đứng ở một góc hải đảo, sắc mặt âm trầm.
Ở bên cạnh hắn, rất nhiều hồn đàn cường giả của Bạch Di bộ lạc cùng Xích Di bộ lạc, vẻ mặt cũng trầm trọng.
“Vẻn vẹn một tiểu tử tu vi Phá Toái cảnh, cho dù còn sống, lại có thể thế nào?”. Địa Quỷ tộc Ba Lặc Mỗ nhếch môi, khinh thường nói: “Hắn còn sống chẳng lẽ còn có thể khống chế thế cục hay sao?”.
Không ít tộc nhân Thiên Quỷ tộc cùng Thanh Quỷ tộc cũng tụ tập ở nơi này, cũng đều chẳng hề để ý.
Hắc Vu giáo giáo chủ Tương Ngạn cau mày, nói: “Tần Liệt cảnh giới quả thực không cao, chẳng qua... Hắn còn sống đối với thế cục quả thật có chút ảnh hưởng, Thiên Kiếm sơn, Huyết Sát tông còn có Tịch Diệt tông, sở dĩ đồng ý hướng tới Viêm Nhật đảo vươn viện thủ, tất nhiên là vì hắn. Mặt khác, hắn còn có thể điều động Ám Ảnh tộc cùng Giác Ma tộc”.
“Quỷ tộc các ngươi từng đáp ứng chúng ta, nhất định sẽ ở trong hư không loạn lưu, đem Tần Liệt chém giết!”. Kha Ngu quát.
Địa Quỷ tộc Y Tư Thản cũng chưa đến. Ở sau khi An Đức Lỗ cùng Cáp Khắc chết thảm, người chủ sự đối ngoại của Địa Quỷ tộc chính là Ba Lặc Mỗ.
Hắn nghĩ một chút, nói: “Y Tư Thản đại nhân từng câu thông với Bố Thác. Dựa theo cách nói của Bố Thác, hắn phái Mã Tu mang theo hai cường giả Thiên Quỷ tộc, ở hư không loạn lưu đi đuổi giết Tần Liệt. Lấy thực lực ba người đó, còn có thiên phú của Thiên Quỷ tộc ở trong hư không loạn lưu, nên dễ dàng tiêu diệt Tần Liệt”.
“Vậy hắn vì sao còn sống?”. Kha Ngu hừ nói.
Ba Lặc Mỗ cũng rất là khó hiểu, lắc lắc đầu, nói: “Tình huống cụ thể ta cũng không quá rõ ràng”.
“Người Đông Di các ngươi vì sao thù hận Tần Liệt như thế?”. U quang chợt lóe trong mắt Tương Ngạn, giống như nhìn ra cái gì huyền diệu: “Theo ta được biết, Tần Liệt chưa bao giờ đi Đông Di bộ lạc, trước kia cũng hẳn chưa từng có thâm cừu đại hận với các ngươi. Ta rất tò mò, vì sao các ngươi so với chúng ta còn muốn nuốt Tần Liệt, còn vội vã muốn giết hắn hơn?”.
“Việc này ngươi không cần biết”. Kha Ngu cứng ngắc nói.
Tương Ngạn kéo kéo khóe miệng, cười quái dị hai tiếng, nói: “Là... Người khác muốn hắn chết phải không?”.
Trong mắt Kha Ngu chợt lóe ánh sáng kỳ lạ rồi biến mất.
Tương Ngạn gật gật đầu, trong lòng tự có tính toán, nói: “Xem ra hắn quả nhiên không phải người của Bạo Loạn chi địa”.
Nói xong, hắn nhìn về phía một chiếc phi hành linh khí thật lớn của người Đông Di, phi hành linh khí đó như cá voi khổng lồ, lẳng lặng lơ lửng ở đám mây.
Tương Ngạn chú ý, không hề thiếu hồn đàn võ giả lạ mặt, ở ngay trên Cự Kình linh khí đó (cự kình: Cá voi khổng lồ).
Chỉ có bản thân Tần Liệt biết, ở trong hư không loạn lưu bởi linh hồn dao động quỷ dị của Ám Hồn thú, sau khi xé nát bức tường phong cấm ký ức, hắn đã rõ ràng nhận thức được ở trên người hắn từng xảy ra cái gì.
Hắn bởi vậy biết thế đạo tàn khốc, đấu tranh tanh máu giữa thế lực, ngăn cách băng lạnh giữa chủng tộc khác nhau.
Hắn cũng rõ ràng ý thức được, một ‘hắn’ khác, từng gánh vác kỳ vọng của toàn bộ người thân Tần gia, lại làm rất nhiều người thân luôn thất vọng, cuối cùng còn trở thành cửa đột phá các phe tiêu diệt Tần gia.
Hắn còn biết, một ‘hắn’ khác, lấy bản thân hồn diệt, thành toàn hắn thức tỉnh.
Hắn biết trên người hắn gách vác kỳ vọng nặng nề cỡ nào.
“Trận chiến sau đây không lâu, chúng ta nếu thắng lợi, người Đông Di chắc chắn luân hãm. Người tham dự hôm nay, sau chuyện, có tư cách chia địa giới người Đông Di”. Nhìn về phía mọi người, hắn hừ lạnh một tiếng, lại nói: “Nếu là Hắc Vu giáo tham dự trong đó, như vậy Hắc Vu giáo sẽ xóa tên khỏi Bạo Loạn chi địa, địa giới Hắc Vu giáo cũng do các phe chia cắt!”.
Lời vừa nói ra, Kỳ Dương và Phùng Nghị đều là kinh hỉ đan xen, đã kinh sợ Tần Liệt tàn nhẫn, lại vì có thể chia ăn địa giới của Hắc Vu giáo cùng người Đông Di mà hưng phấn như điên.
Hai người chợt liếc một cái, đều cảm thấy chuyến đi Viêm Nhật đảo lần này, chỉ sợ thật sự là đến đúng rồi.
“Địa Quỷ tộc Y Tư Thản, là cường giả Hư Không cảnh, Hắc Vu giáo đệ nhất Vu trùng, nghe nói cũng có thực lực Hư Không cảnh”. Nhìn mọi người đột nhiên kích động hẳn lên, Tần Liệt nhướng mày, nói: “Viêm Nhật đảo trước mắt có thể chống lại Y Tư Thản, chỉ có Ám Ảnh tộc Lỗ Tư”.
“Xác định Hắc Vu giáo cũng sẽ tham dự trong đó?”. Kỳ Dương trầm giọng nói.
“Có tám phần khả năng”. Tần Liệt nói.
“Vậy thật đúng là có chút phiền toái”. Sắc mặt Kỳ Dương thâm trầm, nghĩ một chút, nói: “Như vậy đi, nếu đệ nhất Vu trùng của Hắc Vu giáo đến, do Vạn Thú sơn chúng ta nghĩ cách đối phó nó”.
Mắt Tần Liệt hiện ra sự kinh dị: “Các ngươi có thể đối phó đệ nhất Vu trùng?”.
“Đệ nhất Vu trùng, dù sao cũng là Vu trùng, thuộc về dị thú loại trùng”. Kỳ Dương mỉm cười, nói: “Vạn Thú sơn chúng ta ở phương diện đối đãi dị thú, có một chút thủ đoạn độc đáo, không ngoài ý muốn mà nói, chúng ta hẳn là có thể chế trụ đệ nhất Vu trùng, ít nhất cũng khiến nó không thể làm ác”.
“Trước kia cũng chưa từng nghe ngươi nói”. Thiên Khí tông Phùng Nghị hô khẽ.
Kỳ Dương cười cười sâu xa khó hiểu, nói: “Vạn Thú sơn cách xa Hắc Vu giáo, giữa chúng ta với Hắc Vu giáo chưa từng bùng nổ xung đột kịch liệt, cho nên các ngươi không biết Vạn Thú sơn chúng ta ở phương diện đối phó Hắc Vu giáo, sẽ có một số thủ đoạn kỳ lạ”.
“Tốt lắm!”. Tần Liệt quát khẽ.
Hắn đột nhiên ý thức được, hắn có thể vẫn là đã đánh giá thấp các thế lực cấp Bạch Ngân này của Bạo Loạn chi địa, Vạn Thú sơn và Thiên Khí tông thân là thế lực cấp Bạch Ngân lâu năm, tất nhiên cất giấu một số thủ đoạn phi phàm.
Có lẽ, ngay cả ba đại Quỷ tộc, cũng chưa đem thủ đoạn đáng sợ nhất của Vạn Thú sơn cùng Thiên Khí tông bức ra.
Giữa Lạc Nhật quần đảo và Thiên Lục đại lục, còn cách một mảng hải vực mênh mông, trong hải vực tọa lạc rất nhiều hòn đảo to nhỏ.
Mười năm trước, trên những hải đảo đó còn đều tiếng người ồn ào, náo nhiệt phi phàm.
Nhưng, theo ba đại Quỷ tộc xâm nhập, Huyễn Ma tông luân hãm, những hải đảo đó đã sớm trở nên hoang tàn vắng vẻ.
Rất nhiều võ giả trong đó, đều đã biến thành người của Viêm Nhật đảo, một bộ phận võ giả khác, thì là rời xa nơi đây, đi khu vực Tịch Diệt tông, Thiên Kiếm sơn một lần nữa tìm kiếm nơi tu luyện.
Người Đông Di sau khi đem Huyễn Ma tông đánh hạ, liên hợp tộc nhân ba đại Quỷ tộc, cùng cường giả Viêm Nhật đảo, Huyết Sát tông, Tịch Diệt tông, Thiên Kiếm sơn, còn có Giác Ma tộc, Ám Ảnh tộc, tới tới lui lui tranh đấu vài lần.
Chiến trường của hai bên, ngay tại những hải đảo đã hiếm thấy vết chân đó.
Hôm nay, trên một hải đảo hình dạng cá chép, liên tiếp có người Đông Di từ Thiên Lục đại lục hội tụ đến, không ít tộc nhân ba đại Quỷ tộc cũng hiện thân ở phụ cận hải đảo đó.
Trong người Đông Di, thường thường, còn có thể nhìn thấy giáo đồ Hắc Vu giáo một thân áo bào đen, trên quần áo có dấu hiệu Vu trùng.
“Tần Liệt vì sao còn sống?”. Hắc Di bộ lạc Kha Ngu đại trưởng lão đứng ở một góc hải đảo, sắc mặt âm trầm.
Ở bên cạnh hắn, rất nhiều hồn đàn cường giả của Bạch Di bộ lạc cùng Xích Di bộ lạc, vẻ mặt cũng trầm trọng.
“Vẻn vẹn một tiểu tử tu vi Phá Toái cảnh, cho dù còn sống, lại có thể thế nào?”. Địa Quỷ tộc Ba Lặc Mỗ nhếch môi, khinh thường nói: “Hắn còn sống chẳng lẽ còn có thể khống chế thế cục hay sao?”.
Không ít tộc nhân Thiên Quỷ tộc cùng Thanh Quỷ tộc cũng tụ tập ở nơi này, cũng đều chẳng hề để ý.
Hắc Vu giáo giáo chủ Tương Ngạn cau mày, nói: “Tần Liệt cảnh giới quả thực không cao, chẳng qua... Hắn còn sống đối với thế cục quả thật có chút ảnh hưởng, Thiên Kiếm sơn, Huyết Sát tông còn có Tịch Diệt tông, sở dĩ đồng ý hướng tới Viêm Nhật đảo vươn viện thủ, tất nhiên là vì hắn. Mặt khác, hắn còn có thể điều động Ám Ảnh tộc cùng Giác Ma tộc”.
“Quỷ tộc các ngươi từng đáp ứng chúng ta, nhất định sẽ ở trong hư không loạn lưu, đem Tần Liệt chém giết!”. Kha Ngu quát.
Địa Quỷ tộc Y Tư Thản cũng chưa đến. Ở sau khi An Đức Lỗ cùng Cáp Khắc chết thảm, người chủ sự đối ngoại của Địa Quỷ tộc chính là Ba Lặc Mỗ.
Hắn nghĩ một chút, nói: “Y Tư Thản đại nhân từng câu thông với Bố Thác. Dựa theo cách nói của Bố Thác, hắn phái Mã Tu mang theo hai cường giả Thiên Quỷ tộc, ở hư không loạn lưu đi đuổi giết Tần Liệt. Lấy thực lực ba người đó, còn có thiên phú của Thiên Quỷ tộc ở trong hư không loạn lưu, nên dễ dàng tiêu diệt Tần Liệt”.
“Vậy hắn vì sao còn sống?”. Kha Ngu hừ nói.
Ba Lặc Mỗ cũng rất là khó hiểu, lắc lắc đầu, nói: “Tình huống cụ thể ta cũng không quá rõ ràng”.
“Người Đông Di các ngươi vì sao thù hận Tần Liệt như thế?”. U quang chợt lóe trong mắt Tương Ngạn, giống như nhìn ra cái gì huyền diệu: “Theo ta được biết, Tần Liệt chưa bao giờ đi Đông Di bộ lạc, trước kia cũng hẳn chưa từng có thâm cừu đại hận với các ngươi. Ta rất tò mò, vì sao các ngươi so với chúng ta còn muốn nuốt Tần Liệt, còn vội vã muốn giết hắn hơn?”.
“Việc này ngươi không cần biết”. Kha Ngu cứng ngắc nói.
Tương Ngạn kéo kéo khóe miệng, cười quái dị hai tiếng, nói: “Là... Người khác muốn hắn chết phải không?”.
Trong mắt Kha Ngu chợt lóe ánh sáng kỳ lạ rồi biến mất.
Tương Ngạn gật gật đầu, trong lòng tự có tính toán, nói: “Xem ra hắn quả nhiên không phải người của Bạo Loạn chi địa”.
Nói xong, hắn nhìn về phía một chiếc phi hành linh khí thật lớn của người Đông Di, phi hành linh khí đó như cá voi khổng lồ, lẳng lặng lơ lửng ở đám mây.
Tương Ngạn chú ý, không hề thiếu hồn đàn võ giả lạ mặt, ở ngay trên Cự Kình linh khí đó (cự kình: Cá voi khổng lồ).
/2116
|