- Tốt, rất tốt.
Lục Thiếu Du cười lạnh, nụ cười lạnh lẽo này khiến cho tim Thiên Xu đập nhanh, trong lòng cảm thấy bất an.
Lạnh lẽo nhìn Thiên Xu, Lục Thiếu Du nói:
- Ngươi cho rằng ta nhìn trúng mười thành hay sao? Không nói cũng không sao, ta có thể trực tiếp thi triển linh hồn sưu tác với ngươi, sau đó luyện chế bảy người các ngươi thành hoạt nhân khôi lỗi. Đoán chừng thực lực nhất định sẽ không tệ, còn có Thất Sát môn các ngươi, các ngươi thành khôi lỗi, các ngươi cảm thấy Thất Sát môn cuối cùng sẽ là của ai?
- Dạ Xoa đại nhân, ngươi mau giúp chúng ta giết Lục Thiếu Du này, ta nguyện ý kéo dài tính mạng cho Thái A.
Nghe Lục Thiếu Du nói, Thiên Tuyền dưới không trung biến sắc, vội vàng cầu cứu Âm Minh Dạ Xoa, người có thể tới Thị Hoang thế giới đều không phải là người đơn giản, không ai không phải là người tâm ngoan thủ lạt, cho nên hắn không chút nghi ngờ lời nói của Lục Thiếu Du.
- Ngại quá, cứu một mình ngươi ta đã phải liều mạng mới làm được, thế nhưng những người khác ta lại bất lực.
Đôi mắt trên khuôn mặt giống như lệ quỷ của âm Minh Dạ Xoa nhìn về phía Mạc Kình Thiên và Lục Thiếu Du đang mặc Long Hồn Kiếm Giáp, nàng biết rõ mình không có biện pháp làm gì được hai người này. Đừng nói là Mạc Kình THiên kia, coi như là Lục Thiếu Du lúc này, có linh khí áo nghĩa trên người, ở trong Thị Hoang thế giới này nàng cũng không có khả năng làm gì được hắn ta.
- Ha ha, luyện chế hoạt nhân khôi lỗi, thật thú vị, đến lúc đó nên cho ta nhìn thử một chút a.
Ánh mắt Mạc Kình Thiên khẽ đổi, thân ảnh đi tới bên người Lục Thiếu Du, mắt nhìn Long Hồn Kiếm Giáp trên người Lục Thiếu Du, vẫn còn đang dò xét không thôi.
- Lục chưởng môn, ngày hôm nay chừa ra một con đường, ngày khác dễ nhìn mặt nhau hơn.
Thiên Xu nhìn Lục Thiếu Du, trong mắt lại không có một chút lực lượng nào.
- Nếu như các ngươi thành khôi lỗi, mỗi ngày chúng ta đều có thể gặp, các ngươi đã muốn giết ta trước, chẳng lẽ các ngươi lại từng nghĩ để cho ta một con đường sống hay sao?
Lục Thiếu Du cười lạnh nói.
Ánh mắt Thiên Xu uể oải, tuy rằng bình thường giảo hoạt, thế nhưng lúc này hắn cũng không phản bác được. Hắn hiểu rõ trước mặt hắn hiện tại là ai, nếu nhưu là người bình thường, ban đầu ở trong Vạn Cổ thế giới cũng không có đánh chết hơn chục vạn người của Thải Hồng cốc.
Loại người này muốn giết bảy huynh đệ bọn họ tuyệt đối sẽ không nháy mắt, huống chi là bọn họ còn muốn giết đối phương trước, vậy thì đừng mong sống sót.
- Ta cũng muốn nhìn xem rốt cuộc là ai muốn giết ta.
Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói, khẽ phất tay một cái, một đạo trảo ấn lập tức đặt vào trên đỉnh đầu Thiên Xu.
- Lục chưởng môn lưu tình.
Thiên Xu hét lớn một tiếng, mồ hôi lạnh ứa ra, nếu như Lục Thiếu Du thi triển Linh hồn sưu tác, tự nhiên hắn hiểu rõ hậu quả, cho dù đến lúc đó hắn không chết, thì đừng mong về sau tu vi có chút tiến bộ nào nữa.
- Chẳng lẽ ngươi muốn nói?
Trảo ấn của Lục Thiếu Du đánh xuống, nghe vậy cũng không có thúc dục Linh Hồn sưu tác, dùng thực lực của hắn hiện tại, một khi thúc dục Sưu linh thuật, cũng không có cách nào biết rõ toàn bộ trí nhớ của Thiên Xu, nếu như Thiên Xu có thể tự mình nói ra, quả thực tiện lợi hơn không ít.
- Muốn ta nói rõ cũng được, thế nhưng hy vọng Lục chưởng môn có thể đồng ý với ta một điều kiện.
Thiên Xu nhìn Lục Thiếu Du, giờ phút này trong ánh mắt uể oải có thêm vài phần ngạo nghễ, miệng nói:
- Bảy huynh đệ ta tung hoành nhiều năm trong Thị Hoang thế giới như vậy cũng không thua kém ai. Cũng không phải may mắn, tuyệt đối không phải là hạng người tham sống sợ chết. Đều trải qua thời gian tắm gió tanh mưa máu. Nếu như Lục chưởng môn không đồng ý, vậy thì cứ trực tiếp giết bảy huynh đệ chúng ta là được rồi. Nếu như Thiên Xu ta nhíu mày một chút không được gọi là Thiên Xu nữa.
- Trước tiên cứ nói điều kiện của ngươi đi.
Lục Thiếu Du nhìn Thiên Xu, người này xảo trá vô cùng, thế nhưng quả thực là nhân tài, còn có vài phần ngạo nghễ, thật sự khiến cho Lục Thiếu Du phải lau mắt mà nhìn.
Thiên Xu nhìn qua sáu người cách đó không xa, lập tức nói:
- Yêu cầu của ta rất đơn giản, ta nguyện ý nói tất cả cho Lục chưởng môn. Thế nhưng Lục chưởng môn cũng phải đồng ý để cho bảy huynh đệ chúng ta gia nhập Phi Linh môn, về sau bảy huynh đệ chúng ta nguyện ý thần phục Lục chưởng môn, thần phục Phi Linh môn.
Nghe vậy Lục Thiếu Du và hai người Âm Minh Dạ Xoa, Mạc Kình Thiên đều có chút nghi hoặc, Lục Thiếu Du vốn còn tưởng rằng điều kiện Thiên Xu đưa ra là thả bảy người bọn họ. Yêu cầu này tự nhiên hắn phải lo lắng nhiều một chút. Thế nhưng thật không ngờ yêu cầu của Thất sát này lại là như vậy, khiến cho Lục Thiếu Du vô cùng ngoài ý muốn.
- Đại ca.
Ngũ sát phía xa nghe vậy kinh ngạc lên tiếng, ngơ ngác nhìn lên trên không trung, điều kiện của Thiên Xu cũng khiến cho bọn họ kinh ngạc.
- Chư vị huynh đệ không cần nhiều lời, ý ta đã quyết.
Thiên Xu nói với ngũ sát xong, lập tức nói với Lục Thiếu Du:
- Lục chưởng môn, ngươi cảm thấy thế nào?
- Vì cái gì không yêu cầu ta tha cho các ngươi?
Lục Thiếu Du nói.
Thiên Xu nói:
- Chỉ có như vậy ta mới có thể yên tâm nói cho ngươi. Cho dù ta nói cho ngươi, ngươi cũng không dễ dàng buông tha cho bảy huynh đệ chúng ta. Chuyện đồng ý cũng có thể đổi ý, thực lực của chúng ta không bằng ngươi, ngươi đổi ý ta cũng không có cách nào làm được. Chỉ có một lựa chọn duy nhất, đó là chúng ta gia nhập Phi Linh môn, triệt để thần phục Phi Linh môn ngươi mới chính thức yên tâm về chúng ta. Lần này không giết được ngươi, bởi vậy ta cũng đắc tội thế lực lớn nhất, cho dù chúng ta trốn trong Thị Hoang thế giới cũng không nhất định sẽ an toàn. Ngươi và hắn ta có cừu oán, ở cùng với ngươi một chỗ, đối với chúng ta cũng là lựa chọn tốt nhất.
Thiên Xu dứt lời, Lục Thiếu Du khẽ nhíu mày, trong lòng lại có một cách nhìn khác về Thiên Xu. Tâm trí của Thiên Xu không tầm thường, biết rõ bản thân hắn đến lúc đó hơn phân nửa sẽ không thả bọn họ rời đi. Để bọn họ rời đi, tổn thất một Thất Sát môn cũng không sao. Tổn thất một Thất Sát môn mà đổi lại bảy cái mạng của bảy huynh đệ, đối với bảy huynh đệ bọn họ mà nói không tính là gì.
Ánh mắt Lục Thiếu Du lóe lên, do dự một lát, thân ảnh lập tức đáp xuống mặt đất, trực tiếp giải cấm chế trên người Thiên Xu và Diêu Quang, nói:
- Điều kiện này ta không có lý do gì cự tuyệt, ta đồng ý.
Một lát sau, trong không gian mật địa của Thất Sát môn, trên một ngọn núi xa xa có vài tòa đình viện tinh xảo.
Lục Thiếu Du, Mạc Kình Thiên, Âm Minh Dạ Xoa cùng với thanh niên dị dạng gọi là Thái A, Thất sát, mười một người cùng ngồi một chỗ.
Từ trong miệng Thiên Xu Lục Thiếu Du rốt cuộc biết được người âm thầm chỉ thị cho Thất Sát môn đối phó với hắn. Lục Thiếu Du vốn nghĩ tới Liệt Hỏa môn, về sau cũng nghĩ tới Đông Tinh Xà vốn có quan hệ với Liệt Hỏa môn, thế nhưng kết quả lại khiến cho Lục Thiếu Du có chút ngoài ý muốn.
Lục Thiếu Du cười lạnh, nụ cười lạnh lẽo này khiến cho tim Thiên Xu đập nhanh, trong lòng cảm thấy bất an.
Lạnh lẽo nhìn Thiên Xu, Lục Thiếu Du nói:
- Ngươi cho rằng ta nhìn trúng mười thành hay sao? Không nói cũng không sao, ta có thể trực tiếp thi triển linh hồn sưu tác với ngươi, sau đó luyện chế bảy người các ngươi thành hoạt nhân khôi lỗi. Đoán chừng thực lực nhất định sẽ không tệ, còn có Thất Sát môn các ngươi, các ngươi thành khôi lỗi, các ngươi cảm thấy Thất Sát môn cuối cùng sẽ là của ai?
- Dạ Xoa đại nhân, ngươi mau giúp chúng ta giết Lục Thiếu Du này, ta nguyện ý kéo dài tính mạng cho Thái A.
Nghe Lục Thiếu Du nói, Thiên Tuyền dưới không trung biến sắc, vội vàng cầu cứu Âm Minh Dạ Xoa, người có thể tới Thị Hoang thế giới đều không phải là người đơn giản, không ai không phải là người tâm ngoan thủ lạt, cho nên hắn không chút nghi ngờ lời nói của Lục Thiếu Du.
- Ngại quá, cứu một mình ngươi ta đã phải liều mạng mới làm được, thế nhưng những người khác ta lại bất lực.
Đôi mắt trên khuôn mặt giống như lệ quỷ của âm Minh Dạ Xoa nhìn về phía Mạc Kình Thiên và Lục Thiếu Du đang mặc Long Hồn Kiếm Giáp, nàng biết rõ mình không có biện pháp làm gì được hai người này. Đừng nói là Mạc Kình THiên kia, coi như là Lục Thiếu Du lúc này, có linh khí áo nghĩa trên người, ở trong Thị Hoang thế giới này nàng cũng không có khả năng làm gì được hắn ta.
- Ha ha, luyện chế hoạt nhân khôi lỗi, thật thú vị, đến lúc đó nên cho ta nhìn thử một chút a.
Ánh mắt Mạc Kình Thiên khẽ đổi, thân ảnh đi tới bên người Lục Thiếu Du, mắt nhìn Long Hồn Kiếm Giáp trên người Lục Thiếu Du, vẫn còn đang dò xét không thôi.
- Lục chưởng môn, ngày hôm nay chừa ra một con đường, ngày khác dễ nhìn mặt nhau hơn.
Thiên Xu nhìn Lục Thiếu Du, trong mắt lại không có một chút lực lượng nào.
- Nếu như các ngươi thành khôi lỗi, mỗi ngày chúng ta đều có thể gặp, các ngươi đã muốn giết ta trước, chẳng lẽ các ngươi lại từng nghĩ để cho ta một con đường sống hay sao?
Lục Thiếu Du cười lạnh nói.
Ánh mắt Thiên Xu uể oải, tuy rằng bình thường giảo hoạt, thế nhưng lúc này hắn cũng không phản bác được. Hắn hiểu rõ trước mặt hắn hiện tại là ai, nếu nhưu là người bình thường, ban đầu ở trong Vạn Cổ thế giới cũng không có đánh chết hơn chục vạn người của Thải Hồng cốc.
Loại người này muốn giết bảy huynh đệ bọn họ tuyệt đối sẽ không nháy mắt, huống chi là bọn họ còn muốn giết đối phương trước, vậy thì đừng mong sống sót.
- Ta cũng muốn nhìn xem rốt cuộc là ai muốn giết ta.
Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói, khẽ phất tay một cái, một đạo trảo ấn lập tức đặt vào trên đỉnh đầu Thiên Xu.
- Lục chưởng môn lưu tình.
Thiên Xu hét lớn một tiếng, mồ hôi lạnh ứa ra, nếu như Lục Thiếu Du thi triển Linh hồn sưu tác, tự nhiên hắn hiểu rõ hậu quả, cho dù đến lúc đó hắn không chết, thì đừng mong về sau tu vi có chút tiến bộ nào nữa.
- Chẳng lẽ ngươi muốn nói?
Trảo ấn của Lục Thiếu Du đánh xuống, nghe vậy cũng không có thúc dục Linh Hồn sưu tác, dùng thực lực của hắn hiện tại, một khi thúc dục Sưu linh thuật, cũng không có cách nào biết rõ toàn bộ trí nhớ của Thiên Xu, nếu như Thiên Xu có thể tự mình nói ra, quả thực tiện lợi hơn không ít.
- Muốn ta nói rõ cũng được, thế nhưng hy vọng Lục chưởng môn có thể đồng ý với ta một điều kiện.
Thiên Xu nhìn Lục Thiếu Du, giờ phút này trong ánh mắt uể oải có thêm vài phần ngạo nghễ, miệng nói:
- Bảy huynh đệ ta tung hoành nhiều năm trong Thị Hoang thế giới như vậy cũng không thua kém ai. Cũng không phải may mắn, tuyệt đối không phải là hạng người tham sống sợ chết. Đều trải qua thời gian tắm gió tanh mưa máu. Nếu như Lục chưởng môn không đồng ý, vậy thì cứ trực tiếp giết bảy huynh đệ chúng ta là được rồi. Nếu như Thiên Xu ta nhíu mày một chút không được gọi là Thiên Xu nữa.
- Trước tiên cứ nói điều kiện của ngươi đi.
Lục Thiếu Du nhìn Thiên Xu, người này xảo trá vô cùng, thế nhưng quả thực là nhân tài, còn có vài phần ngạo nghễ, thật sự khiến cho Lục Thiếu Du phải lau mắt mà nhìn.
Thiên Xu nhìn qua sáu người cách đó không xa, lập tức nói:
- Yêu cầu của ta rất đơn giản, ta nguyện ý nói tất cả cho Lục chưởng môn. Thế nhưng Lục chưởng môn cũng phải đồng ý để cho bảy huynh đệ chúng ta gia nhập Phi Linh môn, về sau bảy huynh đệ chúng ta nguyện ý thần phục Lục chưởng môn, thần phục Phi Linh môn.
Nghe vậy Lục Thiếu Du và hai người Âm Minh Dạ Xoa, Mạc Kình Thiên đều có chút nghi hoặc, Lục Thiếu Du vốn còn tưởng rằng điều kiện Thiên Xu đưa ra là thả bảy người bọn họ. Yêu cầu này tự nhiên hắn phải lo lắng nhiều một chút. Thế nhưng thật không ngờ yêu cầu của Thất sát này lại là như vậy, khiến cho Lục Thiếu Du vô cùng ngoài ý muốn.
- Đại ca.
Ngũ sát phía xa nghe vậy kinh ngạc lên tiếng, ngơ ngác nhìn lên trên không trung, điều kiện của Thiên Xu cũng khiến cho bọn họ kinh ngạc.
- Chư vị huynh đệ không cần nhiều lời, ý ta đã quyết.
Thiên Xu nói với ngũ sát xong, lập tức nói với Lục Thiếu Du:
- Lục chưởng môn, ngươi cảm thấy thế nào?
- Vì cái gì không yêu cầu ta tha cho các ngươi?
Lục Thiếu Du nói.
Thiên Xu nói:
- Chỉ có như vậy ta mới có thể yên tâm nói cho ngươi. Cho dù ta nói cho ngươi, ngươi cũng không dễ dàng buông tha cho bảy huynh đệ chúng ta. Chuyện đồng ý cũng có thể đổi ý, thực lực của chúng ta không bằng ngươi, ngươi đổi ý ta cũng không có cách nào làm được. Chỉ có một lựa chọn duy nhất, đó là chúng ta gia nhập Phi Linh môn, triệt để thần phục Phi Linh môn ngươi mới chính thức yên tâm về chúng ta. Lần này không giết được ngươi, bởi vậy ta cũng đắc tội thế lực lớn nhất, cho dù chúng ta trốn trong Thị Hoang thế giới cũng không nhất định sẽ an toàn. Ngươi và hắn ta có cừu oán, ở cùng với ngươi một chỗ, đối với chúng ta cũng là lựa chọn tốt nhất.
Thiên Xu dứt lời, Lục Thiếu Du khẽ nhíu mày, trong lòng lại có một cách nhìn khác về Thiên Xu. Tâm trí của Thiên Xu không tầm thường, biết rõ bản thân hắn đến lúc đó hơn phân nửa sẽ không thả bọn họ rời đi. Để bọn họ rời đi, tổn thất một Thất Sát môn cũng không sao. Tổn thất một Thất Sát môn mà đổi lại bảy cái mạng của bảy huynh đệ, đối với bảy huynh đệ bọn họ mà nói không tính là gì.
Ánh mắt Lục Thiếu Du lóe lên, do dự một lát, thân ảnh lập tức đáp xuống mặt đất, trực tiếp giải cấm chế trên người Thiên Xu và Diêu Quang, nói:
- Điều kiện này ta không có lý do gì cự tuyệt, ta đồng ý.
Một lát sau, trong không gian mật địa của Thất Sát môn, trên một ngọn núi xa xa có vài tòa đình viện tinh xảo.
Lục Thiếu Du, Mạc Kình Thiên, Âm Minh Dạ Xoa cùng với thanh niên dị dạng gọi là Thái A, Thất sát, mười một người cùng ngồi một chỗ.
Từ trong miệng Thiên Xu Lục Thiếu Du rốt cuộc biết được người âm thầm chỉ thị cho Thất Sát môn đối phó với hắn. Lục Thiếu Du vốn nghĩ tới Liệt Hỏa môn, về sau cũng nghĩ tới Đông Tinh Xà vốn có quan hệ với Liệt Hỏa môn, thế nhưng kết quả lại khiến cho Lục Thiếu Du có chút ngoài ý muốn.
/5024
|