Hàn Phi rốt cuộc cũng nhớ ra được cảm giác quen thuộc mông lung này tới từ đây. Hắn mở ra chiếc nhẫn nạp vật lấy một cái rương gỗ ở bên trong ra ngoài, cái rương mở ra lấy một tấm địa đồ cũ kỹ bên trong.
Tấm địa đồ này chính là một trong hai kiện đồ vật mà năm đó Y Bố trưởng lão đã đưa cho Hàn Phi. Một khối truyền thừa linh tinh hắn đã may mắn dung hợp được vào tinh khí hải, nhưng tấm địa đồ thủy chung không nhìn ra duyên cớ gì vẫn đặt ở trong chiếc rương này.
Mở bản vẽ ra nhìn, ký ức của Hàn Phi cũng không có sai lầm, ở giữa tấm địa đồ có vẽ bốn toàn núi cao, trong đó ngọn núi có khói màu đen bốc lên được vẽ ở giữa, rừng rậm chung quanh dày đặc cùng với núi non ngổn ngang, tất cả hoàn cảnh trong bức hình đều khớp ở đây!
Dĩ nhiên lại là như vậy! trong lúc này, Hàn Phi thật sự vô cùng chấn động, hắn nguyên tưởng cả đời mình cũng không thể tìm ra được bí mật của tấm địa đồ này. Thế nhưng hiện giờ trong lúc vô ý lại tìm được địa điểm chính xác rồi. Phảng phất như có một loại lực lượng vô hình dẫn dắt hắn đi tới đây vậy, làm cho hắn vạch trần bí mật chất chứa bên trong tấm địa đồ.
Trung tâm địa đồ, cũng chính là dưới chân núi lửa bắt mắt nhất, hai bên còn đánh dấu mấy hàng chữ nhỏ, viết phương pháp mở ra thông đạo.
Thông đạo như thế nào, cuối cùng bên trong thông đạo có gì tồn tại, không có bất luận điều gì ghi lại.
Hàn Phi hít một ngụm trường khí thật sâu, hắn nằm mơ cũng không ngờ tới cơ hội vạch trần bí mật này lại đột nhiên xuất hiện trước mặt mình. Chuyện tình săn bắn bị hắn đẩy qua một bên, không chút do dự đi thẳng về phương hướng ngọn núi lửa. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Tuy rằng nói thi đấu săn bắn thưởng cho không gì sánh được, với năng lực của Hàn Phi hoàn toàn có thể lấy được vị trí trước mười. Thế nhưng vạch trần bí mật này có mê hoặc rất lớn, so với nó thì phần thưởng kia không đáng kể chút nào.
Phải biết rằng dựa theo lời nói của Y Bố trưởng lão, địa đồ này với Dạ Võ Đế nghìn năm trước có liên quan tới nhau!
Bay qua sơn lĩnh, đi trong rừng rậm chừng mười phút, hắn rốt cuộc cũng tới được chân núi lửa, trong đó có một tòa thần miếu đã bỏ đi.
Chỗ này thật lớn, thần miếu có niên đại cực kỳ xa xưa không thể nghi ngờ là bị rừng rậm hoàn toàn nuốt sống rồi. Rừng cây ở chân núi, cùng với những bước tượng đổ nát thê lương, Hàn Phi có thể nhận ra những tượng này đều là tượng chiến thần.
Nếu như thần miếu cung phụng chiến thần, như vậy nó cũng không phải là di tích từ thời thượng cổ đại, bởi vì thời cổ đại mọi người thờ phụng chính là quang minh chi thần, tất cả các thần khác đều bị coi là ngụy thần. Tất nhiên không thể lập thần miếu thờ chiến thần được.
Lúc tứ đại chủng tộc phủ định sự thống trị của Ma tộc, đã từng có một đoạn thời gian các quốc gia nhân tộc bị các tôn giáo tín ngưỡng thần linh thống trị. Trên đại lục nổi lên vô số những tòa thần miếu lớn nhỏ, thế nhưng các thế lực tôn giáo không có thần linh chân chính bảo vệ rất nhanh bị các lực lượng thế tục đánh bại, tuyệt đại đa số thần miếu bị vứt bỏ đi. Trong rừng rậm này xuất hiện một toàn miếu chiến thần cũng không phải là chuyện gì kỳ quái.
Đẩy ra đám cỏ dại cao ngất, Hàn Phi dần dần thâm nhập vào trong thần miếu, rất nhanh tìm thấy cái sân rộng giữa thần miếu, ở đây là khu vực trống trải duy nhất của thần miếu này.
Một tòa tượng chiến thần đứng sừng sững trong đám cây cỏ, trên người chiến thần tượng cầm kiếm đứng ngạo nghễ tràn ngập riêu xanh, lanh lùng đứng dưới vòm trời, áo giáp của hắn đã bị thời gian ăn mòn, kiếm trong tay cũng chỉ còn lại một nửa, nhưng mà dáng người vẫn như cũ vô cùng sống động hiện ra trước mắt Hàn Phi.
Hay là ở đây rồi! Hàn Phi liếc nhìn một cái con mắt bỗng trở nên sáng ngời, hắn bước nhanh tới bức tượng thần, nếu như ghi chép bên trong địa đồ không có sai, như vậy chỗ bức tượng thần này chính là cửa bí mật đi vào thông đạo!
Nhưng mà mới đi được vài mét, Hàn Phi ngừng chân, một loại cảm giác bị người rình lén mọc lên trong lòng hắn.
Loại cảm giác này phi thường lạnh lẽo, phảng phất như tử thần nhìn thoáng qua, mang theo sát khí cực kỳ đáng sợ!
Hắn bị người, không, phải nói là một địch nhân đáng sợ theo dõi. Hàn Phi chậm rãi quay đầu nhìn quanh một vòng, thần miếu bỏ đi này cũng vẫn im ắng không chút tiếng động nào.
Thế nhưng thần thức nhạy cảm nhắc nhở hắn nguy hiểm ở ngay bên cạnh!
Trở tay rút trọng kiếm ra, Hàn Phi lập tức phóng xuất đấu khí hộ giáp. Trong nguyệt khí hải ngưng kết vượt quá ba mươi đoàn đấu khí của hắn, toàn bộ phong ấn Hậu Thổ Hộ Thuẫn hoàng cấp đấu kỹ.
Hưu!
Ngay khi đấu khí hộ giáp của Hàn Phi hình thành, một cây lợi thứ màu đen đột nhiên từ trong một bụi cỏ cách đó hơn mười mét bắn ra. Địa thứ như thiểm điện phá không trong nháy mắt đã bắn tới ngực trái của Hàn Phi. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Đấu khí hộ giáp một lần nữa phát huy ra tác dụng phòng ngự cường đại, tuy rằng còn không có đạt tới trạng thái hoàn mỹ nhất, thế nhưng lợi thứ chỉ tới được sát y phục Hàn Phi cách nửa tấc… không thể đi tới nửa phân nữa.
Chuyện tình cực kỳ quỷ dị xảy ra, mũi nhọn màu đen lớn chứng một ngón tay thô, dài chừng nửa thước bỗng nhiên chảy ra dịch thể màu xanh lục. Nó dĩ nhiên có thể ăn mòn đấu khí hộ giáp phá ra một lỗ hổng lớn, dịch thể chảy xuôi xuống đã hòa tan hộ giáp thành một cái khe thật dài, mang theo cả hắc thứ rơi xuống trên mặt đất!
Đấu khí hộ giáp là do đấu khí ngưng kết mà thành, cũng không phải là thực thể kim loại, hắc thứ sau khi đâm trúng còn có nọc độc có thể ăn mòn đấu khí, đây là chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Nọc độc chảy xuống mặt đất, những đám cỏ xanh tươi chung quanh lập tức cháy đen với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Một làn khói màu tro từ mặt đất bay lên.
Hàn Phi nhanh chóng lùi về phía sau, cảnh giác nhìn chăm chú vào vị trí hắc thứ vừa bắn tới. Hắn đã có thể cảm giác được một đầu mãnh thú ẩn núp bên trong phế tích!
Ngũ hành đấu khí bên trong cơ thể toàn lực vận chuyển, đấu khí bị tổn hao dần dần khôi phục lại. Đấu khí hộ giáp của đại địa võ sĩ lúc lọt vào công kích xuất hiện tổn hại thì chỉ cần không bị tan vỡ là có thể chữa trị lại được. Nhưng mà đây cũng không phải là chuyện một lần, cho dù tán đi hộ giáp phóng ra hộ giáp mới cũng cần phải cách một đoạn thời gian mới làm được, bằng không kinh mạch toàn thân không thể chịu nổi trùng kích liên tục như vậy.
Ngũ hành đấu khí của Hàn Phi so với đấu khí của những đại địa võ sĩ khác thì còn cường đại hơn nhiều. Độ cứng cỏi của kinh mạch cũng vượt xa, tốc độ chữa trị đấu giáp tự nhiên cũng nhanh hơn không ít, trong nháy mắt bộ vị bị hao tổn đã khôi phục lại như ban đầu!
Ầm!
Chỉ nghe một tiếng nổ vang, đất đá cỏ cây văng khắp nơi. Một hạt tử thật lớn từ trong phế tích nhảy ra ngoài, hai càng giơ giơ về phía Hàn Phi, phát ra những tiếng tê hưởng rất khó nghe.
Đầu cự hạt này dài chừng bảy tám mét, giáp xác màu xanh thẫm bao quanh thân thể khổng lồ của nó. Trên dưới khắp người nó tràn đầy những giáp màu đen, cái đuôi nhếch lên trên, cuối đuôi cong lại giống như một thanh loan đao, đồng thời mũi nhọn còn tản mát ra quang mang lạnh lẽo.
Nhưng bắt mắt nhất chính là hai cái ngao trảo hai màu tối hồng của nó, tứ chi khép mở đủ để thoải mái chặt đứt bất kỳ kẻ nào. Cái đầu xấu xí không thể sánh được có một con mắt màu hồng, đang nhìn chằm chằm vào Hàn Phi.
Hàn Phi sở dĩ cảm giác được tử vong trộm nhìn, chính là vì cái mắt quỷ dị của con cự hạt này!
Xích Mục Cự Hạt! thấy rõ dáng vẻ của đối phương, Hàn Phi có chút giật mình, linh thú này rất hiếm thấy, lại là tứ giai nữa!
Linh thú trong sân săn bắn của vương gia quả nhiên không tầm thường. Ngay cả loại Xích Mục Cự Hạt danh tiếng rất lớn này cũng có, đáng sợ rất của nó chính là thiên phú dị năng có tên là tử vong ngưng thị!
Đồng thời với tâm cảnh giác của Hàn Phi, Xích Mục Cự Hạt cũng phát động lần công kích thứ hai. Độc nhãn của nó đột nhiên bắn ra một đạo quang mang màu bạc, hầu như trong nháy mắt đã bắn trúng Hàn Phi.
Mặc dù Hàn Phi đã sẵn sàng đón địch, thế nhưng công kích của cự hạt tới là quá nhanh, tuy rằng hắn đã làm ra động tác tránh né, thế nhưng mũi nhọn màu bạc vẫn như cũ bắn vào vai của hắn!
Mũi nhọn màu bạc vừa xuất hiện, Hậu Thổ Hộ Thuẫn được xem là phòng ngự cực mạnh trong hàng ngũ hoàng cấp lập tức sụp đổ, biến thành vô số những điểm nóng bong ra từng mảng biến mất chung quanh thân thể Hàn Phi.
Đây là tử vong ngưng thị sao?Hàn Phi trong lòng khiếp sợ, Xích Mục Cự Hạt cường đại hoàn toàn ngoài dự liệu của hắn. Tuy rằng không có thụ thương, thế nhưng không có đấu khí hộ giáp bảo hộ, một kích trực tiếp đánh lên người, hậu quả thực là khó có thể dự liệu!
Vừa nghĩ, Hàn Phi không chút do dự toàn lực thi triển khinh công thân pháp lướt về phía bên cạnh. Hắn chỉ nghe thấy phía sau những âm hưởng “Hưu Hưu” vang lên không dứt bên tai. Cự hạt liên tục phóng ra rất nhiều hắc thứ, công kích hung hăng sắc bén hơn xa những linh thú khác.
Xích Mục Cự Hạt công kích cự ly xa vô cùng mạnh làm Hàn Phi Hàn Phi buông tha cách nghĩ công kích lại nó. Hắn dùng ngũ hành đấu khí duy trì tốc độ thân pháp phát huy tới cực hạn. Công kích của Xích Mục Cự Hạt chỉ có thể bắn trúng những tàn ảnh của hắn mà thôi.
Dựa vào tốc độ kinh người, Hàn Phi từ từ tiếp cận phía sau Xích Mục Cự Hạt, thừa lúc đối phương còn chưa có xoay người lại, trọng kiếm vung lên phát ra một cái Kim Sát Trảm!
Khí nhận hình cung màu vàng thoát ra khỏi mũi kiếm, trong nháy mắt đã chém lên trên thân thể của Xích Mục Cự Hạt!
Chi nha! Xích Mục Cự Hạt nhất thời phá ra tiếng thét thê thảm, một khối giáp xác trên lưng nó bị Hàn Phi bổ ra một khe hở lớn. Bên trong liền lộ ra thịt màu trắng, máu mà ám lục phun ra ngoài, khói lập tức lượn lờ bay lên trên --- máu của nó cũng mang theo chất kịch độc.
Xích Mục Cự Hạt thụ thương đương nhiên nổi giận, thế nhưng kim sát trảm đủ để bổ đôi đấu khí hộ giáp cũng không thể trảm Xích Mục Cự Hạt làm hai đoán là ngoài dự đoán của Hàn Phi. Phải kích của cự hạt vừa tới trước mặt, hắn đã cuộn người trốn sau một bờ tường phế tích bên cạnh, thân ảnh mất tiêu.
Cứ như vậy, Hàn Phi lại biến thành người ẩn núp, Xích Mục Cự Hạt tìm không ra mục tiêu liền xoay quanh một chỗ, phát ra những tiếng rít gào đau đớn.
Chung quanh nó, mặt bất bị máu cùng gai độc bắn tới hiện lên những làn khói màu tro bụi. Những khói này cũng không tiêu tan đi trong không khí mà dần dần lan rộng cả sân, cho nên các thực vật bên trong đó lập tức rũ héo hết.
Thấy tình cảnh như vậy, Hàn Phi lập tức đưa ngoại hô hấp thành nội hô hấp, phòng ngừa hít phải độc khí.
Khi đấu khí hộ giáp được mở ra một lần nữa thành công, Hàn Phi từ địa phương ẩn thân bỗng nhiên nhảy ra, nhìn thẳng tới Xích Mục Cự Hạt đang ở xa ngoài mười mét, trọng kiếm trong tay lần thứ hai chém xuống
Tấm địa đồ này chính là một trong hai kiện đồ vật mà năm đó Y Bố trưởng lão đã đưa cho Hàn Phi. Một khối truyền thừa linh tinh hắn đã may mắn dung hợp được vào tinh khí hải, nhưng tấm địa đồ thủy chung không nhìn ra duyên cớ gì vẫn đặt ở trong chiếc rương này.
Mở bản vẽ ra nhìn, ký ức của Hàn Phi cũng không có sai lầm, ở giữa tấm địa đồ có vẽ bốn toàn núi cao, trong đó ngọn núi có khói màu đen bốc lên được vẽ ở giữa, rừng rậm chung quanh dày đặc cùng với núi non ngổn ngang, tất cả hoàn cảnh trong bức hình đều khớp ở đây!
Dĩ nhiên lại là như vậy! trong lúc này, Hàn Phi thật sự vô cùng chấn động, hắn nguyên tưởng cả đời mình cũng không thể tìm ra được bí mật của tấm địa đồ này. Thế nhưng hiện giờ trong lúc vô ý lại tìm được địa điểm chính xác rồi. Phảng phất như có một loại lực lượng vô hình dẫn dắt hắn đi tới đây vậy, làm cho hắn vạch trần bí mật chất chứa bên trong tấm địa đồ.
Trung tâm địa đồ, cũng chính là dưới chân núi lửa bắt mắt nhất, hai bên còn đánh dấu mấy hàng chữ nhỏ, viết phương pháp mở ra thông đạo.
Thông đạo như thế nào, cuối cùng bên trong thông đạo có gì tồn tại, không có bất luận điều gì ghi lại.
Hàn Phi hít một ngụm trường khí thật sâu, hắn nằm mơ cũng không ngờ tới cơ hội vạch trần bí mật này lại đột nhiên xuất hiện trước mặt mình. Chuyện tình săn bắn bị hắn đẩy qua một bên, không chút do dự đi thẳng về phương hướng ngọn núi lửa. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Tuy rằng nói thi đấu săn bắn thưởng cho không gì sánh được, với năng lực của Hàn Phi hoàn toàn có thể lấy được vị trí trước mười. Thế nhưng vạch trần bí mật này có mê hoặc rất lớn, so với nó thì phần thưởng kia không đáng kể chút nào.
Phải biết rằng dựa theo lời nói của Y Bố trưởng lão, địa đồ này với Dạ Võ Đế nghìn năm trước có liên quan tới nhau!
Bay qua sơn lĩnh, đi trong rừng rậm chừng mười phút, hắn rốt cuộc cũng tới được chân núi lửa, trong đó có một tòa thần miếu đã bỏ đi.
Chỗ này thật lớn, thần miếu có niên đại cực kỳ xa xưa không thể nghi ngờ là bị rừng rậm hoàn toàn nuốt sống rồi. Rừng cây ở chân núi, cùng với những bước tượng đổ nát thê lương, Hàn Phi có thể nhận ra những tượng này đều là tượng chiến thần.
Nếu như thần miếu cung phụng chiến thần, như vậy nó cũng không phải là di tích từ thời thượng cổ đại, bởi vì thời cổ đại mọi người thờ phụng chính là quang minh chi thần, tất cả các thần khác đều bị coi là ngụy thần. Tất nhiên không thể lập thần miếu thờ chiến thần được.
Lúc tứ đại chủng tộc phủ định sự thống trị của Ma tộc, đã từng có một đoạn thời gian các quốc gia nhân tộc bị các tôn giáo tín ngưỡng thần linh thống trị. Trên đại lục nổi lên vô số những tòa thần miếu lớn nhỏ, thế nhưng các thế lực tôn giáo không có thần linh chân chính bảo vệ rất nhanh bị các lực lượng thế tục đánh bại, tuyệt đại đa số thần miếu bị vứt bỏ đi. Trong rừng rậm này xuất hiện một toàn miếu chiến thần cũng không phải là chuyện gì kỳ quái.
Đẩy ra đám cỏ dại cao ngất, Hàn Phi dần dần thâm nhập vào trong thần miếu, rất nhanh tìm thấy cái sân rộng giữa thần miếu, ở đây là khu vực trống trải duy nhất của thần miếu này.
Một tòa tượng chiến thần đứng sừng sững trong đám cây cỏ, trên người chiến thần tượng cầm kiếm đứng ngạo nghễ tràn ngập riêu xanh, lanh lùng đứng dưới vòm trời, áo giáp của hắn đã bị thời gian ăn mòn, kiếm trong tay cũng chỉ còn lại một nửa, nhưng mà dáng người vẫn như cũ vô cùng sống động hiện ra trước mắt Hàn Phi.
Hay là ở đây rồi! Hàn Phi liếc nhìn một cái con mắt bỗng trở nên sáng ngời, hắn bước nhanh tới bức tượng thần, nếu như ghi chép bên trong địa đồ không có sai, như vậy chỗ bức tượng thần này chính là cửa bí mật đi vào thông đạo!
Nhưng mà mới đi được vài mét, Hàn Phi ngừng chân, một loại cảm giác bị người rình lén mọc lên trong lòng hắn.
Loại cảm giác này phi thường lạnh lẽo, phảng phất như tử thần nhìn thoáng qua, mang theo sát khí cực kỳ đáng sợ!
Hắn bị người, không, phải nói là một địch nhân đáng sợ theo dõi. Hàn Phi chậm rãi quay đầu nhìn quanh một vòng, thần miếu bỏ đi này cũng vẫn im ắng không chút tiếng động nào.
Thế nhưng thần thức nhạy cảm nhắc nhở hắn nguy hiểm ở ngay bên cạnh!
Trở tay rút trọng kiếm ra, Hàn Phi lập tức phóng xuất đấu khí hộ giáp. Trong nguyệt khí hải ngưng kết vượt quá ba mươi đoàn đấu khí của hắn, toàn bộ phong ấn Hậu Thổ Hộ Thuẫn hoàng cấp đấu kỹ.
Hưu!
Ngay khi đấu khí hộ giáp của Hàn Phi hình thành, một cây lợi thứ màu đen đột nhiên từ trong một bụi cỏ cách đó hơn mười mét bắn ra. Địa thứ như thiểm điện phá không trong nháy mắt đã bắn tới ngực trái của Hàn Phi. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Đấu khí hộ giáp một lần nữa phát huy ra tác dụng phòng ngự cường đại, tuy rằng còn không có đạt tới trạng thái hoàn mỹ nhất, thế nhưng lợi thứ chỉ tới được sát y phục Hàn Phi cách nửa tấc… không thể đi tới nửa phân nữa.
Chuyện tình cực kỳ quỷ dị xảy ra, mũi nhọn màu đen lớn chứng một ngón tay thô, dài chừng nửa thước bỗng nhiên chảy ra dịch thể màu xanh lục. Nó dĩ nhiên có thể ăn mòn đấu khí hộ giáp phá ra một lỗ hổng lớn, dịch thể chảy xuôi xuống đã hòa tan hộ giáp thành một cái khe thật dài, mang theo cả hắc thứ rơi xuống trên mặt đất!
Đấu khí hộ giáp là do đấu khí ngưng kết mà thành, cũng không phải là thực thể kim loại, hắc thứ sau khi đâm trúng còn có nọc độc có thể ăn mòn đấu khí, đây là chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Nọc độc chảy xuống mặt đất, những đám cỏ xanh tươi chung quanh lập tức cháy đen với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Một làn khói màu tro từ mặt đất bay lên.
Hàn Phi nhanh chóng lùi về phía sau, cảnh giác nhìn chăm chú vào vị trí hắc thứ vừa bắn tới. Hắn đã có thể cảm giác được một đầu mãnh thú ẩn núp bên trong phế tích!
Ngũ hành đấu khí bên trong cơ thể toàn lực vận chuyển, đấu khí bị tổn hao dần dần khôi phục lại. Đấu khí hộ giáp của đại địa võ sĩ lúc lọt vào công kích xuất hiện tổn hại thì chỉ cần không bị tan vỡ là có thể chữa trị lại được. Nhưng mà đây cũng không phải là chuyện một lần, cho dù tán đi hộ giáp phóng ra hộ giáp mới cũng cần phải cách một đoạn thời gian mới làm được, bằng không kinh mạch toàn thân không thể chịu nổi trùng kích liên tục như vậy.
Ngũ hành đấu khí của Hàn Phi so với đấu khí của những đại địa võ sĩ khác thì còn cường đại hơn nhiều. Độ cứng cỏi của kinh mạch cũng vượt xa, tốc độ chữa trị đấu giáp tự nhiên cũng nhanh hơn không ít, trong nháy mắt bộ vị bị hao tổn đã khôi phục lại như ban đầu!
Ầm!
Chỉ nghe một tiếng nổ vang, đất đá cỏ cây văng khắp nơi. Một hạt tử thật lớn từ trong phế tích nhảy ra ngoài, hai càng giơ giơ về phía Hàn Phi, phát ra những tiếng tê hưởng rất khó nghe.
Đầu cự hạt này dài chừng bảy tám mét, giáp xác màu xanh thẫm bao quanh thân thể khổng lồ của nó. Trên dưới khắp người nó tràn đầy những giáp màu đen, cái đuôi nhếch lên trên, cuối đuôi cong lại giống như một thanh loan đao, đồng thời mũi nhọn còn tản mát ra quang mang lạnh lẽo.
Nhưng bắt mắt nhất chính là hai cái ngao trảo hai màu tối hồng của nó, tứ chi khép mở đủ để thoải mái chặt đứt bất kỳ kẻ nào. Cái đầu xấu xí không thể sánh được có một con mắt màu hồng, đang nhìn chằm chằm vào Hàn Phi.
Hàn Phi sở dĩ cảm giác được tử vong trộm nhìn, chính là vì cái mắt quỷ dị của con cự hạt này!
Xích Mục Cự Hạt! thấy rõ dáng vẻ của đối phương, Hàn Phi có chút giật mình, linh thú này rất hiếm thấy, lại là tứ giai nữa!
Linh thú trong sân săn bắn của vương gia quả nhiên không tầm thường. Ngay cả loại Xích Mục Cự Hạt danh tiếng rất lớn này cũng có, đáng sợ rất của nó chính là thiên phú dị năng có tên là tử vong ngưng thị!
Đồng thời với tâm cảnh giác của Hàn Phi, Xích Mục Cự Hạt cũng phát động lần công kích thứ hai. Độc nhãn của nó đột nhiên bắn ra một đạo quang mang màu bạc, hầu như trong nháy mắt đã bắn trúng Hàn Phi.
Mặc dù Hàn Phi đã sẵn sàng đón địch, thế nhưng công kích của cự hạt tới là quá nhanh, tuy rằng hắn đã làm ra động tác tránh né, thế nhưng mũi nhọn màu bạc vẫn như cũ bắn vào vai của hắn!
Mũi nhọn màu bạc vừa xuất hiện, Hậu Thổ Hộ Thuẫn được xem là phòng ngự cực mạnh trong hàng ngũ hoàng cấp lập tức sụp đổ, biến thành vô số những điểm nóng bong ra từng mảng biến mất chung quanh thân thể Hàn Phi.
Đây là tử vong ngưng thị sao?Hàn Phi trong lòng khiếp sợ, Xích Mục Cự Hạt cường đại hoàn toàn ngoài dự liệu của hắn. Tuy rằng không có thụ thương, thế nhưng không có đấu khí hộ giáp bảo hộ, một kích trực tiếp đánh lên người, hậu quả thực là khó có thể dự liệu!
Vừa nghĩ, Hàn Phi không chút do dự toàn lực thi triển khinh công thân pháp lướt về phía bên cạnh. Hắn chỉ nghe thấy phía sau những âm hưởng “Hưu Hưu” vang lên không dứt bên tai. Cự hạt liên tục phóng ra rất nhiều hắc thứ, công kích hung hăng sắc bén hơn xa những linh thú khác.
Xích Mục Cự Hạt công kích cự ly xa vô cùng mạnh làm Hàn Phi Hàn Phi buông tha cách nghĩ công kích lại nó. Hắn dùng ngũ hành đấu khí duy trì tốc độ thân pháp phát huy tới cực hạn. Công kích của Xích Mục Cự Hạt chỉ có thể bắn trúng những tàn ảnh của hắn mà thôi.
Dựa vào tốc độ kinh người, Hàn Phi từ từ tiếp cận phía sau Xích Mục Cự Hạt, thừa lúc đối phương còn chưa có xoay người lại, trọng kiếm vung lên phát ra một cái Kim Sát Trảm!
Khí nhận hình cung màu vàng thoát ra khỏi mũi kiếm, trong nháy mắt đã chém lên trên thân thể của Xích Mục Cự Hạt!
Chi nha! Xích Mục Cự Hạt nhất thời phá ra tiếng thét thê thảm, một khối giáp xác trên lưng nó bị Hàn Phi bổ ra một khe hở lớn. Bên trong liền lộ ra thịt màu trắng, máu mà ám lục phun ra ngoài, khói lập tức lượn lờ bay lên trên --- máu của nó cũng mang theo chất kịch độc.
Xích Mục Cự Hạt thụ thương đương nhiên nổi giận, thế nhưng kim sát trảm đủ để bổ đôi đấu khí hộ giáp cũng không thể trảm Xích Mục Cự Hạt làm hai đoán là ngoài dự đoán của Hàn Phi. Phải kích của cự hạt vừa tới trước mặt, hắn đã cuộn người trốn sau một bờ tường phế tích bên cạnh, thân ảnh mất tiêu.
Cứ như vậy, Hàn Phi lại biến thành người ẩn núp, Xích Mục Cự Hạt tìm không ra mục tiêu liền xoay quanh một chỗ, phát ra những tiếng rít gào đau đớn.
Chung quanh nó, mặt bất bị máu cùng gai độc bắn tới hiện lên những làn khói màu tro bụi. Những khói này cũng không tiêu tan đi trong không khí mà dần dần lan rộng cả sân, cho nên các thực vật bên trong đó lập tức rũ héo hết.
Thấy tình cảnh như vậy, Hàn Phi lập tức đưa ngoại hô hấp thành nội hô hấp, phòng ngừa hít phải độc khí.
Khi đấu khí hộ giáp được mở ra một lần nữa thành công, Hàn Phi từ địa phương ẩn thân bỗng nhiên nhảy ra, nhìn thẳng tới Xích Mục Cự Hạt đang ở xa ngoài mười mét, trọng kiếm trong tay lần thứ hai chém xuống
/482
|