Thư phòng của Ferenc.
“Ngài định làm gì với tình hình hiện tại đây, công tước Ferenc?” – Sylvanus và Audrey ngồi đối diện ông. Với tình hình hiện tại, cần phải thận trọng với những quyết định được đưa ra.
“Khả năng nhận cảm ma lực của Rina vẫn chưa đủ mạnh, tuy nhiên nếu ám khí đó lớn đến mức con bé có thể cảm nhận được, thì khả năng người của tổ chức Nora xuất hiện ở thủ đô là rất cao”.
Audrey nghiêm nghị: “Công tước Ferenc, vậy việc đưa Roy ra khỏi thủ đô làm nhiệm vụ, cũng nằm trong tính toán của ngài, đúng chứ? Ngài định tập kích tên Chris đó sao? Cô Bella có biết chuyện đó không?”
Ferenc chỉ im lặng. Audrey không kìm được mà nói: “Tại sao chứ? Ngài định để cho cô rơi vào nguy hiểm sao?”
“Audrey, ngồi xuống” – Sylvanus lớn giọng. Audrey liền bình tâm lại: “Con xin lỗi, cha”.
“Nhưng quả thật, việc kéo Roy đi làm nhiệm vụ xa thủ đô sẽ không kéo dài được lâu đâu, vì thằng bé là một người rất nhanh nhạy, sẽ hoàn thành sớm mọi chuyện rồi trở về. Từ giờ đến lúc đó, nhất định ta sẽ diệt được gốc rễ phản động của tộc Marsilio”.
“Chờ đã, ta biết là ngài nóng lòng muốn vạch trần chúng, nhưng ngài cũng nên biết, tổ chức Nora có nhiều kẻ mang trong mình một nguồn ma lực rất khủng khiếp, thậm chí còn không biết số lượng kẻ chống lại ngài trong nội bộ gia tộc này là bao nhiêu” – Sylvanus có ý định xử lí chuyện này trong hòa bình, nhưng có vẻ thực tế không cho phép ông quyết định như thế.
“Các nước khác vẫn đang truy tìm tung tích của những kẻ trong tổ chức Nora. Vậy nên, ngài đừng khinh suất, thưa công tước".
“Công chúa, ta biết cô là học trò của vợ ta, nên việc cô lo lắng, ta có thể hiểu rõ. Nhưng đây là chuyện nội bộ gia tộc chúng ta, không thể để danh tiếng của chúng ta gây dựng bao đời bị sụp đổ được”.
Sylvanus đứng dậy: “Tộc Ascra và tộc Riller đã sụp đổ cả rồi, ta sẽ không để cho cả gia tộc của ngài đi vào vết xe đổ đó”.
Ferenc cúi người hành lễ: “Bệ hạ, ngài không nên can dự vào, vì hội đồng sẽ lấy cớ cho sự nhu nhược ấy mà lật đổ ngài. Tôi sẽ cố gắng để thu xếp ổn thỏa mọi chuyện".
Vài giờ đồng hồ sau, các pháp sư hạng A của đội cảnh vệ đã được triệu tập, bao gồm cả Ondo, Rina và Anders. Sau khi đã nghe Alice phổ biến về tình hình, 10 người bọn họ lập tức tản ra để bắt đầu nhiệm vụ.
Về phần Roy và Yue...
“Chỉ còn vài giờ đồng hồ là chúng ta tới nơi làm nhiệm vụ rồi....Roy?” – Yue nhìn qua anh, thì thấy anh đổ khá nhiều mồ hôi.
“Roy, cậu có sao không?” – Yue triệu hồi ma lực lên tay, rồi đặt lên trán anh kiểm tra. Không có biểu hiện gì bất thường.
“Yue...Tớ không sao đâu” – Roy lập tức trấn an cô. Yue thở phào: “Làm người ta hết hồn. Cậu sao vậy chứ?”
“Không, chỉ là thấy có gì đó hơi bồn chồn, chắc vậy...” – Roy cười xòa, rồi thôi không nghĩ đến nữa...
Một ngày trôi qua...
10 pháp sư cảnh vệ canh chừng gần thủ phủ của tộc Marsilio, vẫn không có gì bất thường. Kết giới không có sự lỏng lẻo, mọi tộc nhân của gia tộc Marsilio vẫn đang bị giam lỏng ở đây theo lệnh của Ferenc, mọi người ai nấy cũng đều rất đề phòng.
Anders đứng quan sát ở trên cao, chợt nghĩ: “Không ngờ chuyện lại nghiêm trọng như thế này. Ngày mai là rằm rồi, hi vọng mọi thứ đều ổn”.
Rina ở đầu bên kia cũng đang tập trung canh gác. Cô lo lắng: “Nếu như suy đoán của mình là đúng, thì thứ ám khí kia, là của bọn Nora sao?”
Ondo vẫn không khỏi bồn chồn. Cha của anh, cả cha của Rina nữa, họ không thể can thiệp quá sâu vào chuyện này, nên cũng đành phó mặc sự an nguy của gia đình Ferenc cho các pháp sư cảnh vệ.
“Roy, cậu nhất định không được trở về vào thời điểm này...”
Ferenc cũng chỉ mới nói tình hình cho Bella biết. Vì nếu chuyện này lộ ra, nhất định phía Chris sẽ đề cao cảnh giác.
Ngày trăng rằm....
“Được rồi, đã đến lúc ra tay” – Gã đeo mặt nạ cười khẩy, hắn khoác áo choàng, cùng chiếc khăn che ấn chú trên cổ, rồi bắt đầu hành động.
Vị trí cách thủ phủ tộc Marsilio 10 mét....
Rina và Alice đã cảm nhận được nguồn sức mạnh. Họ lập tức liên kết ma pháp chu tước với nhau:
“Rina, có nghe chị nói không?”
“Chị, em nghe đây” – Rina cúi người, sẵn sàng vào vị trí.
“Em cũng cảm nhận được rồi nhỉ. Có giống với thứ ám khí lần trước không?”
“Vâng, không hề khác một chút nào”- Rina cầm kiếm lên, ra hiệu cho Ondo phía bên trái.
“Nếu nguồn ám khí đó cách 5 mét đổ lại, nhất định phải tấn công ngay. Việc cầm chân tên Chris, sẽ do công tước Ferenc lo liệu, rõ chưa?”
“Rõ!”
“Ngài định làm gì với tình hình hiện tại đây, công tước Ferenc?” – Sylvanus và Audrey ngồi đối diện ông. Với tình hình hiện tại, cần phải thận trọng với những quyết định được đưa ra.
“Khả năng nhận cảm ma lực của Rina vẫn chưa đủ mạnh, tuy nhiên nếu ám khí đó lớn đến mức con bé có thể cảm nhận được, thì khả năng người của tổ chức Nora xuất hiện ở thủ đô là rất cao”.
Audrey nghiêm nghị: “Công tước Ferenc, vậy việc đưa Roy ra khỏi thủ đô làm nhiệm vụ, cũng nằm trong tính toán của ngài, đúng chứ? Ngài định tập kích tên Chris đó sao? Cô Bella có biết chuyện đó không?”
Ferenc chỉ im lặng. Audrey không kìm được mà nói: “Tại sao chứ? Ngài định để cho cô rơi vào nguy hiểm sao?”
“Audrey, ngồi xuống” – Sylvanus lớn giọng. Audrey liền bình tâm lại: “Con xin lỗi, cha”.
“Nhưng quả thật, việc kéo Roy đi làm nhiệm vụ xa thủ đô sẽ không kéo dài được lâu đâu, vì thằng bé là một người rất nhanh nhạy, sẽ hoàn thành sớm mọi chuyện rồi trở về. Từ giờ đến lúc đó, nhất định ta sẽ diệt được gốc rễ phản động của tộc Marsilio”.
“Chờ đã, ta biết là ngài nóng lòng muốn vạch trần chúng, nhưng ngài cũng nên biết, tổ chức Nora có nhiều kẻ mang trong mình một nguồn ma lực rất khủng khiếp, thậm chí còn không biết số lượng kẻ chống lại ngài trong nội bộ gia tộc này là bao nhiêu” – Sylvanus có ý định xử lí chuyện này trong hòa bình, nhưng có vẻ thực tế không cho phép ông quyết định như thế.
“Các nước khác vẫn đang truy tìm tung tích của những kẻ trong tổ chức Nora. Vậy nên, ngài đừng khinh suất, thưa công tước".
“Công chúa, ta biết cô là học trò của vợ ta, nên việc cô lo lắng, ta có thể hiểu rõ. Nhưng đây là chuyện nội bộ gia tộc chúng ta, không thể để danh tiếng của chúng ta gây dựng bao đời bị sụp đổ được”.
Sylvanus đứng dậy: “Tộc Ascra và tộc Riller đã sụp đổ cả rồi, ta sẽ không để cho cả gia tộc của ngài đi vào vết xe đổ đó”.
Ferenc cúi người hành lễ: “Bệ hạ, ngài không nên can dự vào, vì hội đồng sẽ lấy cớ cho sự nhu nhược ấy mà lật đổ ngài. Tôi sẽ cố gắng để thu xếp ổn thỏa mọi chuyện".
Vài giờ đồng hồ sau, các pháp sư hạng A của đội cảnh vệ đã được triệu tập, bao gồm cả Ondo, Rina và Anders. Sau khi đã nghe Alice phổ biến về tình hình, 10 người bọn họ lập tức tản ra để bắt đầu nhiệm vụ.
Về phần Roy và Yue...
“Chỉ còn vài giờ đồng hồ là chúng ta tới nơi làm nhiệm vụ rồi....Roy?” – Yue nhìn qua anh, thì thấy anh đổ khá nhiều mồ hôi.
“Roy, cậu có sao không?” – Yue triệu hồi ma lực lên tay, rồi đặt lên trán anh kiểm tra. Không có biểu hiện gì bất thường.
“Yue...Tớ không sao đâu” – Roy lập tức trấn an cô. Yue thở phào: “Làm người ta hết hồn. Cậu sao vậy chứ?”
“Không, chỉ là thấy có gì đó hơi bồn chồn, chắc vậy...” – Roy cười xòa, rồi thôi không nghĩ đến nữa...
Một ngày trôi qua...
10 pháp sư cảnh vệ canh chừng gần thủ phủ của tộc Marsilio, vẫn không có gì bất thường. Kết giới không có sự lỏng lẻo, mọi tộc nhân của gia tộc Marsilio vẫn đang bị giam lỏng ở đây theo lệnh của Ferenc, mọi người ai nấy cũng đều rất đề phòng.
Anders đứng quan sát ở trên cao, chợt nghĩ: “Không ngờ chuyện lại nghiêm trọng như thế này. Ngày mai là rằm rồi, hi vọng mọi thứ đều ổn”.
Rina ở đầu bên kia cũng đang tập trung canh gác. Cô lo lắng: “Nếu như suy đoán của mình là đúng, thì thứ ám khí kia, là của bọn Nora sao?”
Ondo vẫn không khỏi bồn chồn. Cha của anh, cả cha của Rina nữa, họ không thể can thiệp quá sâu vào chuyện này, nên cũng đành phó mặc sự an nguy của gia đình Ferenc cho các pháp sư cảnh vệ.
“Roy, cậu nhất định không được trở về vào thời điểm này...”
Ferenc cũng chỉ mới nói tình hình cho Bella biết. Vì nếu chuyện này lộ ra, nhất định phía Chris sẽ đề cao cảnh giác.
Ngày trăng rằm....
“Được rồi, đã đến lúc ra tay” – Gã đeo mặt nạ cười khẩy, hắn khoác áo choàng, cùng chiếc khăn che ấn chú trên cổ, rồi bắt đầu hành động.
Vị trí cách thủ phủ tộc Marsilio 10 mét....
Rina và Alice đã cảm nhận được nguồn sức mạnh. Họ lập tức liên kết ma pháp chu tước với nhau:
“Rina, có nghe chị nói không?”
“Chị, em nghe đây” – Rina cúi người, sẵn sàng vào vị trí.
“Em cũng cảm nhận được rồi nhỉ. Có giống với thứ ám khí lần trước không?”
“Vâng, không hề khác một chút nào”- Rina cầm kiếm lên, ra hiệu cho Ondo phía bên trái.
“Nếu nguồn ám khí đó cách 5 mét đổ lại, nhất định phải tấn công ngay. Việc cầm chân tên Chris, sẽ do công tước Ferenc lo liệu, rõ chưa?”
“Rõ!”
/101
|