Một đạo phi kiếm từ trong đại dương linh khí tím ngắt bay tới, hào quang vạn trượng, kiếm khí tựa như một con hung điểu.
- Phong Phi Vân, để mạng lại.
Phong Phi Vân đang ở thời khắc đột phá mấu chốt, vô phương toàn lực chiến đấu. Hắn chỉ có thể đánh Miểu Quỷ Ban Chỉ ra ngoài. Uy năng Tam Phẩm Linh Khí bùng phát dữ dội ra, năm bức họa thần đồ ngưng tụ bên trên bề mặt, tựa như biến thành năm thế giới mênh mông, ngăn cản thanh phi kiếm kia.
Bắc Minh Cống dẫn đầu xông tới. Lão nắm phi kiếm vào trong tay. Thấy Phong Phi Vân đang ngồi xếp bằng trong đại dương linh khí tím ngắt, nhưng mà cũng không thấy Bắc Minh Thần Phi. Vì vậy lại lần nữa đánh ra phi kiếm, kiếm khí nồng đậm hơn gấp ba lần, đánh xuyên qua phòng ngự của một bức thần đồ.
Bắc Minh Cống chính là cảnh giới Bán Bộ Cự Phách trung kỳ, nói chiến lực bản thân so với Bổ Thiên còn cao hơn một bậc.
Thân thể Phong Phi Vân ngồi xếp bằng, ngự khí chuyển động. Hắn vội vàng bật lui về phía sau. Giờ phút này hắn chỉ có thể phân ra một tia thần thức để khống chế Miểu Quỷ Ban Chỉ, bị động phòng ngự.
Đó cũng là chuyện không có biện pháp, chỉ có thể đánh cuộc một phen. Nếu như có thể trước khi Bắc Minh Cống đột phá qua lớp phòng ngự mà đột phá cảnh giới, như vậy Phong Phi Vân có thể chiếm cứ quyền chủ động tuyệt đối, đảo khách thành chủ.
- Xoạt, xoạt.
Lại có hơn mười đệ tử thế gia Bắc Minh tu vi không tầm thường đã tiến vào Tử Hà linh mạch, chúng đồng thời khởi xướng công kích với Phong Phi Vân.
Một đạo kiếm khí xuyên phá phòng ngự của Miểu Quỷ Ban Chỉ, bay qua cổ của Phong Phi Vân, để lại trên cổ một vết máu nho nhỏ.
Đây là bởi vì Phong Phi Vân có thân thể cường đại, cho nên mới vẻn vẹn chỉ để lại một vết máu nho nhỏ. Bằng không lực lượng ẩn chứa trên một đạo kiếm khí này có thể cắt đứt cổ của hắn.
- Quả nhiên có một Tử Hà linh mạch, đây chính là linh mạch dị chủng. Nếu như truyền tin tức kia ra ngoài, e rằng sẽ có rất nhiều siêu cấp đại tiên môn đều bị thu hút đến.
- Tin tức kia tuyệt đối có thể bán ra với giá cao.
Càng lúc càng nhiều người hơn xông vào Tử Hà linh mạch.
- Phốc phốc.
Hai quầng sáng sát khí màu tím bay đến, giết chết hai tu sĩ vừa rồi nói phải truyền tin tức Tử Hà linh mạch ra ngoài. Thi thể hai người nằm trong linh mạch, có thứ gì đó không biết tên đâm xuyên qua trái tim bọn họ.
Không ai thấy rõ, vừa rồi là ai ra tay.
Hai người bỏ mạng, chợt khiến cho mọi người hoảng sợ. Một tu sĩ nói:
- Hình như ta thấy hai đạo quầng sáng sát khí kia chính là xuyên qua từ trong hư không....
Tu sĩ này như vẫn còn chưa nói xong, trái tim cũng bị một quầng sáng sát khí không biết bay đến từ nơi nào đâm thủng, âm thanh im bặt mà ngã vào trong linh mạch.
Những tu sĩ này đều bị kinh sợ, biết Tử Hà linh mạch sợ là đã có chủ nhân, hơn nữa chủ nhân của nó có lẽ là một nhân vật phi phàm tuyệt đỉnh.
Tự mình biết thứ mà không nên biết đến, hôm nay rất khó còn sống rời khỏi nơi này. Trong lòng bọn họ giờ phút này đều đã cực kì hối hận.
Chỉ có những tu sĩ thế gia Bắc Minh vẫn đang công kích Phong Phi Vân, dồn Phong Phi Vân đến một góc.
- Toàn lực xuất thủ, nhất định phải cản Phong Phi Vân trước khi hắn đột phá cảnh giới, giết chết hắn.
Gương mặt Bắc Minh Cống trở nên hung ác.
Đột nhiên, trong cả Tử Hà linh mạch truyền đến một tiếng nổ vang hùng hậu. Lấy Phong Phi Vân làm trung tâm, một luồng khí với lực ép như thể đủ sức dời núi lấp biển đột phá ra. Ngoại trừ Bắc Minh Cống còn có thể gượng gạo ngăn cản, các tu sĩ thế gia Bắc Minh khác toàn bộ đều bị thổi bay đi ra ngoài.
- Ngao.
Một tiếng gầm rống, vạn thú kêu theo.
Thân hình Bắc Minh Cống vẫn còn chưa thể đứng lại, chỉ nhìn thấy một mảnh chiến bào màu tím đang bay về hướng lão. Sau một khắc, đầu của lão cũng đã bị đánh bay, từ trên cổ tuôn ra một vòi máu, vô cùng đẹp đẽ.
Phong Phi Vân quăng xác chết của Bắc Minh Cống bay đi ra ngoài. Từ trong đan điền, mây tía cuồn cuộn, đã giống như một mảnh đại dương tím biếc đang bộc phát ra âm thanh kinh hồn.
Đạt tới cảnh giới Thiên Mệnh Đệ Ngũ Trọng.
Một đôi mắt hơi có tà tính của hắn liếc nhìn một vòng chung quanh, từ trong thân thể một vạn con dị thú chiến hồn liền xông ra ngoài. Trên thân mỗi một con dị thú chiến hồn, tất cả đều bao phủ trong một đám mây tím nhàn nhạt, dị thú chiến hồn đã trở nên càng hung dữ mạnh mẽ hơn. Vẻn vẹn chỉ là sau một khắc, hơn mười đệ tử thế gia Bắc Minh kia liền bị dị thú chiến hồn giết chết toàn bộ, hài cốt vỡ ra, quăng khắp mọi nơi.
Phong Phi Vân thu hồi một vạn con dị thú chiến hồn vào trong thân thể. Hắn hít một hơi thật sâu, cả người lại bình ổn xuống. Ánh mắt hắn nhìn về phía xa xa, nơi có một tầng đất đá sụp xuống. Bắc Minh Thần Phi đang bị đè ở bên dưới, cũng không biết rốt cuộc đã chết hay chưa.
Phong Phi Vân cũng không tùy tiện xông lên, dù sao Bắc Minh Thần Phi chính là tu vi Cự Phách trung kỳ, trời sập đất lở cũng chưa chắc có thể đè chết nàng.
Nếu như nàng chưa chết, uy hiếp thật lớn. Mặc dù Phong Phi Vân đạt tới Thiên Mệnh Đệ Ngũ Trọng thì cũng không phải đối thủ của nàng.
Toàn bộ các tu sĩ thế gia Bắc Minh đều bỏ mạng, nhưng binh khí của bọn hắn lại còn quăng ở trên mặt đất.
Phong Phi Vân phất ống tay áo một cái, toàn bộ những binh khí này trên mặt đất đều bị hút đến Thiên Tủy Binh Đảm. Thiên Tủy Binh Đảm đều hấp thu toàn bộ tinh khí, binh khí, chiến ý của những binh khí này. Những binh khí này đều biến thành sắt vụn, rải rác ở trên mặt đất.
Hào quang của Thiên Tủy Binh Đảm trở nên càng rạng rỡ hơn, mức độ sắc bén lại tăng thêm một phần.
Phong Phi Vân mang theo Thiên Tủy Binh Đảm biến thành chiến đao, đi bước một về hướng chỗ vách tường dưới đất bị sập dài đến hơn hai mươi dặm kia. Hai tay hắn nắm chuôi đao, liên tiếp bổ ra hơn chín mươi đao mới chém vụn chỗ đất đá bị sụp xuống này.
Dưới chỗ đất đá bị sụp, căn bản không có bóng dáng Bắc Minh Thần Phi, chỉ có một áo choàng màu đen nhuốm máu.
Đây là chiếc áo Bắc Minh Thần Phi đang mặc trên người, vết máu trên đó vẫn còn chưa thấm khô.
- Dẫu đã bị thương nặng, nhưng mà nàng lại chạy trốn được.
Phong Phi Vân nhặt chiếc áo choàng màu đen nhuốm máu này lên. Hắn cầm ở trong tay, phủi chỗ máu dính trên bề mặt xuống. Những giọt máu ửng đỏ trôi nổi trong không khí, ngưng tụ thành một viên huyết châu.
Phong Phi Vân thu lại một viên huyết châu này, rồi đi về hướng bên kia của Tử Hà linh mạch. Vừa rồi hắn nghe được từ bên đó truyền đến tiếng kêu thảm thiết. Thế nhưng khi hắn chạy đến thì mới phát hiện những người này cũng đều chết, toàn bộ đều là trái tim bị đâm thủng.
Không còn lấy một người nào sống.
- Xem ra ở trong khách sạn Linh Vực này nhất định có cường giả tuyệt đỉnh. Dòng Tử Hà linh mạch này rất có thể cũng là hắn dẫn đến từ nơi khác, chắc chắn là ở nơi này.
- Phong Phi Vân, để mạng lại.
Phong Phi Vân đang ở thời khắc đột phá mấu chốt, vô phương toàn lực chiến đấu. Hắn chỉ có thể đánh Miểu Quỷ Ban Chỉ ra ngoài. Uy năng Tam Phẩm Linh Khí bùng phát dữ dội ra, năm bức họa thần đồ ngưng tụ bên trên bề mặt, tựa như biến thành năm thế giới mênh mông, ngăn cản thanh phi kiếm kia.
Bắc Minh Cống dẫn đầu xông tới. Lão nắm phi kiếm vào trong tay. Thấy Phong Phi Vân đang ngồi xếp bằng trong đại dương linh khí tím ngắt, nhưng mà cũng không thấy Bắc Minh Thần Phi. Vì vậy lại lần nữa đánh ra phi kiếm, kiếm khí nồng đậm hơn gấp ba lần, đánh xuyên qua phòng ngự của một bức thần đồ.
Bắc Minh Cống chính là cảnh giới Bán Bộ Cự Phách trung kỳ, nói chiến lực bản thân so với Bổ Thiên còn cao hơn một bậc.
Thân thể Phong Phi Vân ngồi xếp bằng, ngự khí chuyển động. Hắn vội vàng bật lui về phía sau. Giờ phút này hắn chỉ có thể phân ra một tia thần thức để khống chế Miểu Quỷ Ban Chỉ, bị động phòng ngự.
Đó cũng là chuyện không có biện pháp, chỉ có thể đánh cuộc một phen. Nếu như có thể trước khi Bắc Minh Cống đột phá qua lớp phòng ngự mà đột phá cảnh giới, như vậy Phong Phi Vân có thể chiếm cứ quyền chủ động tuyệt đối, đảo khách thành chủ.
- Xoạt, xoạt.
Lại có hơn mười đệ tử thế gia Bắc Minh tu vi không tầm thường đã tiến vào Tử Hà linh mạch, chúng đồng thời khởi xướng công kích với Phong Phi Vân.
Một đạo kiếm khí xuyên phá phòng ngự của Miểu Quỷ Ban Chỉ, bay qua cổ của Phong Phi Vân, để lại trên cổ một vết máu nho nhỏ.
Đây là bởi vì Phong Phi Vân có thân thể cường đại, cho nên mới vẻn vẹn chỉ để lại một vết máu nho nhỏ. Bằng không lực lượng ẩn chứa trên một đạo kiếm khí này có thể cắt đứt cổ của hắn.
- Quả nhiên có một Tử Hà linh mạch, đây chính là linh mạch dị chủng. Nếu như truyền tin tức kia ra ngoài, e rằng sẽ có rất nhiều siêu cấp đại tiên môn đều bị thu hút đến.
- Tin tức kia tuyệt đối có thể bán ra với giá cao.
Càng lúc càng nhiều người hơn xông vào Tử Hà linh mạch.
- Phốc phốc.
Hai quầng sáng sát khí màu tím bay đến, giết chết hai tu sĩ vừa rồi nói phải truyền tin tức Tử Hà linh mạch ra ngoài. Thi thể hai người nằm trong linh mạch, có thứ gì đó không biết tên đâm xuyên qua trái tim bọn họ.
Không ai thấy rõ, vừa rồi là ai ra tay.
Hai người bỏ mạng, chợt khiến cho mọi người hoảng sợ. Một tu sĩ nói:
- Hình như ta thấy hai đạo quầng sáng sát khí kia chính là xuyên qua từ trong hư không....
Tu sĩ này như vẫn còn chưa nói xong, trái tim cũng bị một quầng sáng sát khí không biết bay đến từ nơi nào đâm thủng, âm thanh im bặt mà ngã vào trong linh mạch.
Những tu sĩ này đều bị kinh sợ, biết Tử Hà linh mạch sợ là đã có chủ nhân, hơn nữa chủ nhân của nó có lẽ là một nhân vật phi phàm tuyệt đỉnh.
Tự mình biết thứ mà không nên biết đến, hôm nay rất khó còn sống rời khỏi nơi này. Trong lòng bọn họ giờ phút này đều đã cực kì hối hận.
Chỉ có những tu sĩ thế gia Bắc Minh vẫn đang công kích Phong Phi Vân, dồn Phong Phi Vân đến một góc.
- Toàn lực xuất thủ, nhất định phải cản Phong Phi Vân trước khi hắn đột phá cảnh giới, giết chết hắn.
Gương mặt Bắc Minh Cống trở nên hung ác.
Đột nhiên, trong cả Tử Hà linh mạch truyền đến một tiếng nổ vang hùng hậu. Lấy Phong Phi Vân làm trung tâm, một luồng khí với lực ép như thể đủ sức dời núi lấp biển đột phá ra. Ngoại trừ Bắc Minh Cống còn có thể gượng gạo ngăn cản, các tu sĩ thế gia Bắc Minh khác toàn bộ đều bị thổi bay đi ra ngoài.
- Ngao.
Một tiếng gầm rống, vạn thú kêu theo.
Thân hình Bắc Minh Cống vẫn còn chưa thể đứng lại, chỉ nhìn thấy một mảnh chiến bào màu tím đang bay về hướng lão. Sau một khắc, đầu của lão cũng đã bị đánh bay, từ trên cổ tuôn ra một vòi máu, vô cùng đẹp đẽ.
Phong Phi Vân quăng xác chết của Bắc Minh Cống bay đi ra ngoài. Từ trong đan điền, mây tía cuồn cuộn, đã giống như một mảnh đại dương tím biếc đang bộc phát ra âm thanh kinh hồn.
Đạt tới cảnh giới Thiên Mệnh Đệ Ngũ Trọng.
Một đôi mắt hơi có tà tính của hắn liếc nhìn một vòng chung quanh, từ trong thân thể một vạn con dị thú chiến hồn liền xông ra ngoài. Trên thân mỗi một con dị thú chiến hồn, tất cả đều bao phủ trong một đám mây tím nhàn nhạt, dị thú chiến hồn đã trở nên càng hung dữ mạnh mẽ hơn. Vẻn vẹn chỉ là sau một khắc, hơn mười đệ tử thế gia Bắc Minh kia liền bị dị thú chiến hồn giết chết toàn bộ, hài cốt vỡ ra, quăng khắp mọi nơi.
Phong Phi Vân thu hồi một vạn con dị thú chiến hồn vào trong thân thể. Hắn hít một hơi thật sâu, cả người lại bình ổn xuống. Ánh mắt hắn nhìn về phía xa xa, nơi có một tầng đất đá sụp xuống. Bắc Minh Thần Phi đang bị đè ở bên dưới, cũng không biết rốt cuộc đã chết hay chưa.
Phong Phi Vân cũng không tùy tiện xông lên, dù sao Bắc Minh Thần Phi chính là tu vi Cự Phách trung kỳ, trời sập đất lở cũng chưa chắc có thể đè chết nàng.
Nếu như nàng chưa chết, uy hiếp thật lớn. Mặc dù Phong Phi Vân đạt tới Thiên Mệnh Đệ Ngũ Trọng thì cũng không phải đối thủ của nàng.
Toàn bộ các tu sĩ thế gia Bắc Minh đều bỏ mạng, nhưng binh khí của bọn hắn lại còn quăng ở trên mặt đất.
Phong Phi Vân phất ống tay áo một cái, toàn bộ những binh khí này trên mặt đất đều bị hút đến Thiên Tủy Binh Đảm. Thiên Tủy Binh Đảm đều hấp thu toàn bộ tinh khí, binh khí, chiến ý của những binh khí này. Những binh khí này đều biến thành sắt vụn, rải rác ở trên mặt đất.
Hào quang của Thiên Tủy Binh Đảm trở nên càng rạng rỡ hơn, mức độ sắc bén lại tăng thêm một phần.
Phong Phi Vân mang theo Thiên Tủy Binh Đảm biến thành chiến đao, đi bước một về hướng chỗ vách tường dưới đất bị sập dài đến hơn hai mươi dặm kia. Hai tay hắn nắm chuôi đao, liên tiếp bổ ra hơn chín mươi đao mới chém vụn chỗ đất đá bị sụp xuống này.
Dưới chỗ đất đá bị sụp, căn bản không có bóng dáng Bắc Minh Thần Phi, chỉ có một áo choàng màu đen nhuốm máu.
Đây là chiếc áo Bắc Minh Thần Phi đang mặc trên người, vết máu trên đó vẫn còn chưa thấm khô.
- Dẫu đã bị thương nặng, nhưng mà nàng lại chạy trốn được.
Phong Phi Vân nhặt chiếc áo choàng màu đen nhuốm máu này lên. Hắn cầm ở trong tay, phủi chỗ máu dính trên bề mặt xuống. Những giọt máu ửng đỏ trôi nổi trong không khí, ngưng tụ thành một viên huyết châu.
Phong Phi Vân thu lại một viên huyết châu này, rồi đi về hướng bên kia của Tử Hà linh mạch. Vừa rồi hắn nghe được từ bên đó truyền đến tiếng kêu thảm thiết. Thế nhưng khi hắn chạy đến thì mới phát hiện những người này cũng đều chết, toàn bộ đều là trái tim bị đâm thủng.
Không còn lấy một người nào sống.
- Xem ra ở trong khách sạn Linh Vực này nhất định có cường giả tuyệt đỉnh. Dòng Tử Hà linh mạch này rất có thể cũng là hắn dẫn đến từ nơi khác, chắc chắn là ở nơi này.
/2057
|