Hắn biết rõ ràng chính mình hiện tại muốn làm cái gì.
Đây là một đại thế hỗn loạn, Tân Đế kế vị, hoàng quyền không yên. Các nơi đều có phản loạn nổi dậy, khói lửa cuốn sạch cả thiên hạ. Không chỉ có Tu Tiên Giới đã long trời lở đất, mà ngay cả thế tục cũng là khói lửa nổi lên bốn phía, tiếng kêu than dậy khắp trời đất, dân chúng lầm than.
Quần long phệ thiên, đại thế này đã thành.
Trong đó, có thế lực khổng lồ xưng hùng một chốn, truyền lệnh một phủ, tu sĩ quy phục, làm kiêu hùng trong loạn thế.
Còn thế lực nhỏ yếu chỉ có thể phá hoại một thôn một trấn, chiếm núi làm vua, trở thành giặc cỏ một chốn.
Thần Tấn Vương Triều đối mặt với một thời kì loạn thế xưa nay chưa từng có. Quần hùng cát cứ, đế quốc sụp đổ, hoàng quyền và pháp luật và kỷ luật đều trở nên không có tác dụng. Khắp nơi đều có thể thấy sự giết chóc, khắp nơi đều có thể thấy máu tươi.
Chỉ có dãy núi Thiên Tề vẫn còn vẫn duy trì vài phần yên bình, rất nhiều nạn dân đều chạy trốn về hướng vào sâu trong núi thẳm. Muốn tìm kiếm chốn đất lành thần tiên trong truyền thuyết, để tránh né trận đại kiếp này.
Thế nhưng bọn họ không biết, cuộc tranh đấu giữa các tu tiên giả càng nguy hiểm hơn, càng tàn nhẫn hơn. Rất nhiều môn phái tu tiên đều trong một đêm bị người ta giết sạch cả nhà, chó gà không tha. Những nữ đệ tử tiên môn này sa vào làm kĩ nữ trong thanh lâu ti tiện nhất, nam đệ tử khoác gông sắt, biến thành nô lệ.
Đây chính là loạn thế, kẻ mạnh mở thịnh yến, người yếu khóc ai oán.
Xuyên qua dãy núi cao chập chùng, con đường dài tám vạn dặm đi tới một tòa thành lớn đúc từ sắt thép.
Tòa thành trì thật lớn nằm giữa chốn núi non trùng điệp, tường thành được xây từ hắc thiết lạnh như băng. Mỗi một khối đều nặng đến trăm vạn cân, xây nên tựa như một dãy núi.
Cả tòa thành Huyền Giải, tựa như một con cua sắt khổng lồ, nằm giữa chốn rừng già hoang vu, làm cho người ta một loại cảm giác bị đè nén khiếp người.
Chung quanh mấy ngàn dặm đều hoang tàn vắng vẻ, không có ai dám đến gần tòa thành sắt thép này một bước. Nơi này thật giống như không phải một chốn để ở lại. Cách thành Huyền Giải ngoài năm trăm dặm, liền lập lên một tấm bia đá từ thuở xa xưa, trên đó viết một chữ Cấm máu chảy đầm đìa. Tu tiên giả bình thường đi tới nơi này, nhìn thấy một chữ Cấm kia thì sẽ sợ đến hai chân run run, sau đó dựa theo đường cũ chạy trở về.
- Đát đát.
Một con Đại Trùng Lân cao năm thước, toàn thân đều phủ lân phiến màu đen, giống hình con cọp. Từ trong cái miệng to như chậu máu thò ra hai hàm răng bén nhọn, tựa như hai hàng hàn kiếm.Trên lưng nó mọc ra một đôi cánh Đại Dực thật lớn phủ lân phiến. Trên cổ cột một sợi xích sắt to như cánh tay. Một khi nó bắt đầu đi lại, sợi xích sắt liền bị kéo đi gây ra những tiếng xủng xoẻng.
Có hai người ngồi trên lưng Đại Trùng Lân. Một người đàn ông, một nữ nhân. Nam nhân kia có dáng người nổi bật, dung mạo thanh tú không tầm thường, một đôi mắt cực kì sáng ngời, nhưng mà hắn lại thấp thoáng có vài phần tà khí. Cánh tay mạnh mẽ nắm lấy xích sắt, bất kể con Đại Trùng Lân kia lắc đầu, dậm chân như thế nào đều không thể khiến cho tay của hắn bị dao động theo.
Nữ nhân kia cực kì xinh đẹp, da trắng nõn tựa như hoa lê mùa xuân, trong vẻ trắng nõn không tỳ vết lại có cả vài phần ửng đỏ.
Tóc của nàng trắng tựa như bông Bạch Tuyết mùa đông, nó kết hợp với đôi mắt đen tuyền của nàng đã hình thành sự đối lập rõ nét. Đúng là một cặp tương phản đến như vậy, tóc càng trắng, mắt càng đen.
Nàng cũng ngồi ở trên lưng Đại Trùng Lân, ngoan ngoãn ở trong lòng nam nhân kia.
Một nữ nhân xinh đẹp như vậy, giờ phút này trên vẻ mặt lại không có sung sướng gì cả. Nhưng mà nàng lại không dám có nửa phần oán hận, bởi vì chỉ có cực kì nghe lời mới có thể giảm bớt đi một chút nỗi khổ.
Nhưng ngươi ngàn vạn lần không nên xem thường nàng, nếu như nàng trở nên hung dữ, tuyệt đối so với kẻ giết người hàng đầu thì càng đáng sợ hơn. Một đôi tay kia mặc dù trắng nõn tựa như mỹ ngọc, nhưng mà cũng thường xuyên bị máu tươi nhuộm đỏ.
Đại Trùng Lân dừng lại ở trước một khối bia lớn có khắc chữ Cấm kia, chỉ hơi bất chợt dừng lại rồi liền cứ như thế sải bước về phía trước. Gương mặt một nam một nữ trên lưng Đại Trùng Lân kia cũng không có nửa phần điệu bộ sợ hãi, cứ để cho nó bước đi về hướng thành Huyền Giải.
- Nơi này chính là thành Huyền Giải.
Phong Phi Vân mái tóc đen dài như mực, gương mặt lạnh lùng băng giá hiếm thấy.
- Một ngàn bảy trăm năm trước, Sâm La Điện hoàn toàn chia tách. Một nhóm Tà Nhân trong đó đi tới dãy núi Thiên Tề, thành lập lên Đệ Tam Điện Sâm La Điện. Điện Chủ lúc này của Đệ Tam Điện Sâm La Điện chính là một nhân vật tài trí mưu lược kiệt xuất, cường giả dưới trướng như mây, thế lực đã sớm trải rộng khắp Thần Tấn Vương Triều. Ông ta thiết lập hơn một trăm tòa Tu Sĩ Các, thu nạp tu sĩ kiệt xuất nhất thiên hạ làm việc cho mình, trong đó không thiếu những người thiên tư tuyệt vời, có thể xưng bá trong thế hệ trẻ tuổi.
Bạch Như Tuyết chính là đệ nhất mỹ nhân Đệ Tứ Điện Sâm La Điện, tu vi không tầm thường, tại Đệ Tứ Điện Sâm La Điện có địa vị không thấp.
Sâm La Điện mặc dù chia tách thành mười điện, nhưng mà giữa mười điện lại vẫn có đi lại với nhau. Cứ cách một đoạn thời gian thì sẽ cử hành Thập Điện Hội Võ, cũng chính bởi vì vậy mà nàng đối với mười điện của Sâm La Điện cũng có hiểu biết nhất định.
Yêu nữ mười điện Sâm La Điện thì có yêu nữ tám điện đã bị Nam Cung Hồng Nhan khống chế. Ở trên cổ tay bọn họ có mang Huyết Cấm Huyền Trạc, Phong Phi Vân nhất định phải thu hồi chúng, đặc biệt huyết dịch trong Huyết Cấm Huyền Trạc.
Bạch Như Tuyết đương nhiên là bị Phong Phi Vân mang đi, hắn không thể để cho nữ nhân bụng dạ khó lường này ở lại bên cạnh Nạp Lan Tuyết Tiên, đây là điều thứ nhất.
Thứ hai, đối với mười điện Sâm La Điện thì Bạch Như Tuyết cực kì hiểu rõ, phải nhờ đến sự giúp đỡ của nàng thì Phong Phi Vân mới có thể tìm ra được bẩy yêu nữ khác.
Phong Phi Vân dọc theo đường đi vừa chạy vừa tu luyện. Bởi vì trong thân thể có lưu lại lực lượng Đàn Thanh Tố, một cỗ phật gia linh khí thuần khiết nhất này, đối với việc tăng tu vi lên thì có ích lợi rất lớn. Đến sau khi Phong Phi Vân hoàn toàn tiêu hóa một cỗ lực lượng này, linh khí trong thân thể tăng lên gần gấp đôi.
Mặc dù đến lúc đột phá Thiên Mệnh Đệ Ngũ Trọng còn có một khoảng cách, nhưng mà cũng đã không xa.
- Đệ nhất mỹ nhân Đệ Tam Điện Sâm La Điện chính là Bích Tiên Tiên, cũng là một nữ nhân thiên tư không tầm thường, hơn nữa, gia gia của nàng chính là một vị Bán Bộ Cự Phách, có địa vị rất cao tại Sâm La Điện Đệ Tam Điện.
Bạch Như Tuyết là một nữ nhân rất thông minh, biết làm thế nào để lấy lòng một người đàn ông. Đó chính là, vào lúc nam nhân muốn nàng nghe lời nhất thì nàng liền ngoan giống như một con Tiểu Miêu ngoan ngoãn hiền lành. Ở trên giường là như thế, ở dưới giường cũng là như thế.
Đây là một đại thế hỗn loạn, Tân Đế kế vị, hoàng quyền không yên. Các nơi đều có phản loạn nổi dậy, khói lửa cuốn sạch cả thiên hạ. Không chỉ có Tu Tiên Giới đã long trời lở đất, mà ngay cả thế tục cũng là khói lửa nổi lên bốn phía, tiếng kêu than dậy khắp trời đất, dân chúng lầm than.
Quần long phệ thiên, đại thế này đã thành.
Trong đó, có thế lực khổng lồ xưng hùng một chốn, truyền lệnh một phủ, tu sĩ quy phục, làm kiêu hùng trong loạn thế.
Còn thế lực nhỏ yếu chỉ có thể phá hoại một thôn một trấn, chiếm núi làm vua, trở thành giặc cỏ một chốn.
Thần Tấn Vương Triều đối mặt với một thời kì loạn thế xưa nay chưa từng có. Quần hùng cát cứ, đế quốc sụp đổ, hoàng quyền và pháp luật và kỷ luật đều trở nên không có tác dụng. Khắp nơi đều có thể thấy sự giết chóc, khắp nơi đều có thể thấy máu tươi.
Chỉ có dãy núi Thiên Tề vẫn còn vẫn duy trì vài phần yên bình, rất nhiều nạn dân đều chạy trốn về hướng vào sâu trong núi thẳm. Muốn tìm kiếm chốn đất lành thần tiên trong truyền thuyết, để tránh né trận đại kiếp này.
Thế nhưng bọn họ không biết, cuộc tranh đấu giữa các tu tiên giả càng nguy hiểm hơn, càng tàn nhẫn hơn. Rất nhiều môn phái tu tiên đều trong một đêm bị người ta giết sạch cả nhà, chó gà không tha. Những nữ đệ tử tiên môn này sa vào làm kĩ nữ trong thanh lâu ti tiện nhất, nam đệ tử khoác gông sắt, biến thành nô lệ.
Đây chính là loạn thế, kẻ mạnh mở thịnh yến, người yếu khóc ai oán.
Xuyên qua dãy núi cao chập chùng, con đường dài tám vạn dặm đi tới một tòa thành lớn đúc từ sắt thép.
Tòa thành trì thật lớn nằm giữa chốn núi non trùng điệp, tường thành được xây từ hắc thiết lạnh như băng. Mỗi một khối đều nặng đến trăm vạn cân, xây nên tựa như một dãy núi.
Cả tòa thành Huyền Giải, tựa như một con cua sắt khổng lồ, nằm giữa chốn rừng già hoang vu, làm cho người ta một loại cảm giác bị đè nén khiếp người.
Chung quanh mấy ngàn dặm đều hoang tàn vắng vẻ, không có ai dám đến gần tòa thành sắt thép này một bước. Nơi này thật giống như không phải một chốn để ở lại. Cách thành Huyền Giải ngoài năm trăm dặm, liền lập lên một tấm bia đá từ thuở xa xưa, trên đó viết một chữ Cấm máu chảy đầm đìa. Tu tiên giả bình thường đi tới nơi này, nhìn thấy một chữ Cấm kia thì sẽ sợ đến hai chân run run, sau đó dựa theo đường cũ chạy trở về.
- Đát đát.
Một con Đại Trùng Lân cao năm thước, toàn thân đều phủ lân phiến màu đen, giống hình con cọp. Từ trong cái miệng to như chậu máu thò ra hai hàm răng bén nhọn, tựa như hai hàng hàn kiếm.Trên lưng nó mọc ra một đôi cánh Đại Dực thật lớn phủ lân phiến. Trên cổ cột một sợi xích sắt to như cánh tay. Một khi nó bắt đầu đi lại, sợi xích sắt liền bị kéo đi gây ra những tiếng xủng xoẻng.
Có hai người ngồi trên lưng Đại Trùng Lân. Một người đàn ông, một nữ nhân. Nam nhân kia có dáng người nổi bật, dung mạo thanh tú không tầm thường, một đôi mắt cực kì sáng ngời, nhưng mà hắn lại thấp thoáng có vài phần tà khí. Cánh tay mạnh mẽ nắm lấy xích sắt, bất kể con Đại Trùng Lân kia lắc đầu, dậm chân như thế nào đều không thể khiến cho tay của hắn bị dao động theo.
Nữ nhân kia cực kì xinh đẹp, da trắng nõn tựa như hoa lê mùa xuân, trong vẻ trắng nõn không tỳ vết lại có cả vài phần ửng đỏ.
Tóc của nàng trắng tựa như bông Bạch Tuyết mùa đông, nó kết hợp với đôi mắt đen tuyền của nàng đã hình thành sự đối lập rõ nét. Đúng là một cặp tương phản đến như vậy, tóc càng trắng, mắt càng đen.
Nàng cũng ngồi ở trên lưng Đại Trùng Lân, ngoan ngoãn ở trong lòng nam nhân kia.
Một nữ nhân xinh đẹp như vậy, giờ phút này trên vẻ mặt lại không có sung sướng gì cả. Nhưng mà nàng lại không dám có nửa phần oán hận, bởi vì chỉ có cực kì nghe lời mới có thể giảm bớt đi một chút nỗi khổ.
Nhưng ngươi ngàn vạn lần không nên xem thường nàng, nếu như nàng trở nên hung dữ, tuyệt đối so với kẻ giết người hàng đầu thì càng đáng sợ hơn. Một đôi tay kia mặc dù trắng nõn tựa như mỹ ngọc, nhưng mà cũng thường xuyên bị máu tươi nhuộm đỏ.
Đại Trùng Lân dừng lại ở trước một khối bia lớn có khắc chữ Cấm kia, chỉ hơi bất chợt dừng lại rồi liền cứ như thế sải bước về phía trước. Gương mặt một nam một nữ trên lưng Đại Trùng Lân kia cũng không có nửa phần điệu bộ sợ hãi, cứ để cho nó bước đi về hướng thành Huyền Giải.
- Nơi này chính là thành Huyền Giải.
Phong Phi Vân mái tóc đen dài như mực, gương mặt lạnh lùng băng giá hiếm thấy.
- Một ngàn bảy trăm năm trước, Sâm La Điện hoàn toàn chia tách. Một nhóm Tà Nhân trong đó đi tới dãy núi Thiên Tề, thành lập lên Đệ Tam Điện Sâm La Điện. Điện Chủ lúc này của Đệ Tam Điện Sâm La Điện chính là một nhân vật tài trí mưu lược kiệt xuất, cường giả dưới trướng như mây, thế lực đã sớm trải rộng khắp Thần Tấn Vương Triều. Ông ta thiết lập hơn một trăm tòa Tu Sĩ Các, thu nạp tu sĩ kiệt xuất nhất thiên hạ làm việc cho mình, trong đó không thiếu những người thiên tư tuyệt vời, có thể xưng bá trong thế hệ trẻ tuổi.
Bạch Như Tuyết chính là đệ nhất mỹ nhân Đệ Tứ Điện Sâm La Điện, tu vi không tầm thường, tại Đệ Tứ Điện Sâm La Điện có địa vị không thấp.
Sâm La Điện mặc dù chia tách thành mười điện, nhưng mà giữa mười điện lại vẫn có đi lại với nhau. Cứ cách một đoạn thời gian thì sẽ cử hành Thập Điện Hội Võ, cũng chính bởi vì vậy mà nàng đối với mười điện của Sâm La Điện cũng có hiểu biết nhất định.
Yêu nữ mười điện Sâm La Điện thì có yêu nữ tám điện đã bị Nam Cung Hồng Nhan khống chế. Ở trên cổ tay bọn họ có mang Huyết Cấm Huyền Trạc, Phong Phi Vân nhất định phải thu hồi chúng, đặc biệt huyết dịch trong Huyết Cấm Huyền Trạc.
Bạch Như Tuyết đương nhiên là bị Phong Phi Vân mang đi, hắn không thể để cho nữ nhân bụng dạ khó lường này ở lại bên cạnh Nạp Lan Tuyết Tiên, đây là điều thứ nhất.
Thứ hai, đối với mười điện Sâm La Điện thì Bạch Như Tuyết cực kì hiểu rõ, phải nhờ đến sự giúp đỡ của nàng thì Phong Phi Vân mới có thể tìm ra được bẩy yêu nữ khác.
Phong Phi Vân dọc theo đường đi vừa chạy vừa tu luyện. Bởi vì trong thân thể có lưu lại lực lượng Đàn Thanh Tố, một cỗ phật gia linh khí thuần khiết nhất này, đối với việc tăng tu vi lên thì có ích lợi rất lớn. Đến sau khi Phong Phi Vân hoàn toàn tiêu hóa một cỗ lực lượng này, linh khí trong thân thể tăng lên gần gấp đôi.
Mặc dù đến lúc đột phá Thiên Mệnh Đệ Ngũ Trọng còn có một khoảng cách, nhưng mà cũng đã không xa.
- Đệ nhất mỹ nhân Đệ Tam Điện Sâm La Điện chính là Bích Tiên Tiên, cũng là một nữ nhân thiên tư không tầm thường, hơn nữa, gia gia của nàng chính là một vị Bán Bộ Cự Phách, có địa vị rất cao tại Sâm La Điện Đệ Tam Điện.
Bạch Như Tuyết là một nữ nhân rất thông minh, biết làm thế nào để lấy lòng một người đàn ông. Đó chính là, vào lúc nam nhân muốn nàng nghe lời nhất thì nàng liền ngoan giống như một con Tiểu Miêu ngoan ngoãn hiền lành. Ở trên giường là như thế, ở dưới giường cũng là như thế.
/2057
|