Hai mắt Phong Phi Vân mang theo tia lửa, hai lỗ tai mở ra, phủ thần vương gặp nguy cơ trước giờ chưa từng có, có rất nhiều sát thủ lẻn vào bên trong, quả thật là gà chó không tha, trong đó có mấy đạo khi tức cường đại, ẩn ẩn lộ ra làm cho người ta phát lạnh.
Bên ngoài âm thanh xé gió dồn dập, sát khí đậm đặc như tận thế hàng lâm.
Cảm giác nguy cơ khổng lồ này làm cho người ta hít thở không thông.
- Hôm nay chính là cửu tử nhất sinh.
Trong lòng Phong Phi Vân nghĩ như thế, cảm giác nguy cơ mãnh liệt chưa từng có, khí tức tử vong quá nồng.
Phong Phi Vân cởi bỏ phong ấn cho Long Thương Nguyệt.
Linh giác Long Thương Nguyệt khôi phục, sắc mặt đột nhiên biến đổi, nói:
- Tu sĩ trong phủ thần vương đã sắp chết hết, mặt khác sát thủ vô số kể, tất cả các đường đi đã bị phong kín, đây là có người muốn san bằng cả phủ thần vương, chúng ta hôm nay khó thoát khỏi cái chết.
Linh giác của nàng cường đại, khi tử vong trùng kích càng thêm mạnh mẽ, nàng càng phải tìm ra sinh lộ,giống như tìm đường hoàng tuyền trong địa ngục.
- Vậy thì chưa chắc, chỉ cần trận pháp và ấn ký lịch đại thần vương lưu lại bị kích phát, tất cả đều có thể liều mạng.
Hai mắt Phong Phi Vân mở to ra, liên tục đánh ra hai đạo kiếm chỉ, đánh lên vách tường phía bắc xuyên thủng ra ngoài, chúng giống như hai cây thương đóng đinh tu sĩ áo đen, ngực đâm thủng, thi thể cứng lại.
Hai tu sĩ áo đen rơi xuống mặt đất, rất nhanh biến thành máu huyết.
- Đây không phải sát thủ, mà là tử sĩ thế lực tu tiên cỡ lớn bồi dưỡng.
Phong Phi Vân trấn định nói:
- Xem ra nguy cơ hôm nay càng đáng sợ hơn tưởng tượng của chúng ta nhiều.
Bên này có tiếng vang kinh động sát thủ, hơn mười âm thanh xé gió vang lên, rất nhiều sát khí cường đại ập tới, sóng to gió lớn, khói đen cuồn cuộn.
Long Thương Nguyệt hóa thành một bóng đen, trực tiếp xông lên, bắt vào hư không một cái, có mười hai thi thể giữa hư không rơi xuống, toàn bộ bị cắn nuốt tu vị, hóa thành thây khô, chỉ còn da và xương.
Hai tay của nàng cầm lấy hai tên sát thủ áo đen, tinh khí của hai tên sát thủ không ngừng tiến vào trong người của nàng, lực lượng trong người nàng càng ngày càng mạnh.
Rất nhanh hai sát thủ áo đen cũng hóa thành thây khô, nằm co lại một đống trên đất, bị ném tùy ý.
Long Thương Nguyệt khói đen lượn lờ, giống như mãng xà uốn lượn, cuối cùng cũng bị nàng luyện hóa hoàn toàn.
Phong Phi vân cảm giác được lực lượng trong người nàng lại tăng lên một đoạn, Tà Linh Tầm Bảo Thuật đáng sợ như thế, có thể thôn phệ tu vị tu sĩ hóa cho mình dùng, đây là nguyên nhân tà thuật bị tu tiên giới không tha thứ, một khi có tin tức truyền ra, nhất định kích thích người khác công phẫn, vô số tiên môn đại giáo muốn diệt trừ nàng cho thống khoái.
Tà Linh Tâm Bảo Thuật chính là phương pháp tu luyện của quỷ tà, thôn phệ đạo quả của người khác, là một vị siêu cấp tầm bảo sư tà giả nghiên cứu ra, mỗi một Tà Linh Tầm Bảo Sư xuất thế đều gây ra một đại hạo kiếp, thiên địa không tha.
Tà Linh Tầm Bảo Thuật ghi lại trên Mộ Phủ Tầm Bảo Lục, Linh Bảo Thư, có rất ít người tìm được chúng, Long Thương Nguyệt dưới cơ duyên xảo hợp mới ngẫu nhiên phát hiện phương pháp tu luyện Tà Linh Tầm Bảo Thuật trên Linh Bảo Thư.
Phong Phi vân tế thần vương lệnh ra, thần vương lệnh bộc phát ánh sáng chói mắt, bay thẳng trên cao, hào quang tán ra khắp bốn phía thần vương phủ, hơn vạn tòa trận pháp bị kích hoạt, bắn ra thần quang vô số.
Phốc phốc...
Có rất nhiều sát thủ tu vị cường đại dưới tình huống không kịp trở tay, đột nhiên bị trận pháp trấn áp, hóa thành bùn máu...
Trời giá rét, tuyết bay vạn dặm hóa thành một dòng sông màu bạc.
Vạn tòa tận pháp trong phủ thần vương mở ra, giống như vô số thần đăng bắn ra ngoài, mơ hồ trong đó có thể trông thấy vô số bóng đen đang nháy nhót.
- Phong Phi Vân đang ở trong Xích Lệnh Cung.
Một giọng nói vang lên trong tuyết, mang theo u lĩnh, độc ác như quỷ hồn.
Oanh!
Một sát thủ mặc hắc khải điêu khắc long tay cầm chiến thương, hắn đánh nát một tòa đại trận, mang theo ngàn vạn uy thế, không ngừng lao thẳng về phía Phong Phi vân, đâm nát vách tường kim loại sau lưng cung điện, khí thế bức người.
Tốc độ cực nhanh, qua trong giây lát đã giết tới trước mặt.
Đây là một sát thủ tu vị Thiên Mệnh tứ trọng, sát khí đậm đặc, đỉnh đầu có mây bao phủ.
Bá!
Phong Phi vân gọi Thiên Tủy Binh Đảm ra, toàn thân bao phủ trong hào quang màu trắng, hóa thành một thanh chiến đao chém ra một đạo đao mang, hóa thành bạch long quét qua bầu trời.
Phốc!
Chiến thương bị cắt thành hai đoạn.
Một gã sát thủ mặc hắc khải điêu long bị đao khí sắc bén chém thành hai đoạn, từ trên không trung đã hóa thành huyết thủy, nhuộm đỏ tuyết đọng dưới đất, cuối cùng biến thành màu đen.
Phốc phốc phốc...
Mà đúng lúc này ba tên sát thủ khác cũng té xuống đất, linh khí trên người hóa thành xương da.
Long Thương Nguyệt hai tay đầy máu tươi, đôi mắt như huyết đồng, tràn ngập sát khí, sát khí còn đậm đặc hơn cả sát thủ, nói:
- Đối phương có cao thủ phá trận, trận pháp trong phủ thần vương không thể ngăn cản bọn chúng được, chúng ta căn bản không thể giết ra ngoài, sẽ có cường giả tuyệt đỉnh nhanh chóng chạy tới.
- Phủ thần vương bị trí sư che dấu khí tức, người bên ngoài không biết bên trong xảy ra chuyện gì.
Phong Phi Vân vừa rồi nếm thử dùng thần thức đưa tin, muốn báo cho ba đại thiên hầu, nhưng mà bị bình chướng vô hình đánh trở về, căn bản không cách nào đưa tin được.
Góc tây bắc phủ thần vương có vài chục tòa trận pháp bị nghiền nát, một đạo sát khí trùng kích qua, quả thật không người nào có thể ngăn cản, cơ hồ tất cả kiến trúc biến thành tro bụi trong nháy mắt.
Một ngọc điện sụp đổ, Tất Trữ Suất đang nằm ngủ bên dưới bị nổ bay, rơi xuống một thủy đàm, nước bên trong rét lạnh thấu xương, hắn lập tức tỉnh lại, toàn thân run rẩy, kêu lên một tiếng, sau đó bò ra khỏi thủy đường.
- Móa, ai chơi thiếu đạo đức như thế, dám ném ta vào trong thủy đàm.
Tất Trữ Suát cởi chuồng, chửi bậy một tiếng, tên này vì tránh né Tà Hồng Liên đuổi giết cho nên vẫn ở trong phủ thần vương, có đuổi cũng không chịu đi.
May mắn kẻ trộm này chột dạ, bất cứ thời điểm an toàn nào thì hắn sẽ ngủ, bố trí trận pháp che dấu tung tích, bằng không đã sớm bị sát thủ ám sát.
Một đạo kiếm quang huyết sắc đánh xuống, sát khí khủng khiếp xé rách một dấu to trên con đường đá xanh, mặt đất không ngừng rung động mạnh.
- Cái này... Cái này...
Tất Trữ Suất sợ tới mức hàm răng ruyn lên, tóc của hắn dựng đứng, hắn nhanh chóng nhảy ra, nhặt một cái khăn trải bàn bao phủ thân thể và chạy đi.
Phong Phi Vân và Long Thương Nguyệt đều tránh đi, hai người thần sắc nghiêm túc, trên người có vết máu, phía sau có hơn mười bóng người áo đen đang đuổi giết bọn họ, hơn mười bóng đen khác giống như hắc long lao nhanh, chẳng khác gì vòi rồng quét qua.
Trong đó có mấy người mang khí tức khổng lồ, đạt tới Thiên Mệnh ngũ trọng, nhảy vào trong không khí, âm thanh như điện, lúc thì xuất hiện, lúc thì biến mất.
Bên ngoài âm thanh xé gió dồn dập, sát khí đậm đặc như tận thế hàng lâm.
Cảm giác nguy cơ khổng lồ này làm cho người ta hít thở không thông.
- Hôm nay chính là cửu tử nhất sinh.
Trong lòng Phong Phi Vân nghĩ như thế, cảm giác nguy cơ mãnh liệt chưa từng có, khí tức tử vong quá nồng.
Phong Phi Vân cởi bỏ phong ấn cho Long Thương Nguyệt.
Linh giác Long Thương Nguyệt khôi phục, sắc mặt đột nhiên biến đổi, nói:
- Tu sĩ trong phủ thần vương đã sắp chết hết, mặt khác sát thủ vô số kể, tất cả các đường đi đã bị phong kín, đây là có người muốn san bằng cả phủ thần vương, chúng ta hôm nay khó thoát khỏi cái chết.
Linh giác của nàng cường đại, khi tử vong trùng kích càng thêm mạnh mẽ, nàng càng phải tìm ra sinh lộ,giống như tìm đường hoàng tuyền trong địa ngục.
- Vậy thì chưa chắc, chỉ cần trận pháp và ấn ký lịch đại thần vương lưu lại bị kích phát, tất cả đều có thể liều mạng.
Hai mắt Phong Phi Vân mở to ra, liên tục đánh ra hai đạo kiếm chỉ, đánh lên vách tường phía bắc xuyên thủng ra ngoài, chúng giống như hai cây thương đóng đinh tu sĩ áo đen, ngực đâm thủng, thi thể cứng lại.
Hai tu sĩ áo đen rơi xuống mặt đất, rất nhanh biến thành máu huyết.
- Đây không phải sát thủ, mà là tử sĩ thế lực tu tiên cỡ lớn bồi dưỡng.
Phong Phi Vân trấn định nói:
- Xem ra nguy cơ hôm nay càng đáng sợ hơn tưởng tượng của chúng ta nhiều.
Bên này có tiếng vang kinh động sát thủ, hơn mười âm thanh xé gió vang lên, rất nhiều sát khí cường đại ập tới, sóng to gió lớn, khói đen cuồn cuộn.
Long Thương Nguyệt hóa thành một bóng đen, trực tiếp xông lên, bắt vào hư không một cái, có mười hai thi thể giữa hư không rơi xuống, toàn bộ bị cắn nuốt tu vị, hóa thành thây khô, chỉ còn da và xương.
Hai tay của nàng cầm lấy hai tên sát thủ áo đen, tinh khí của hai tên sát thủ không ngừng tiến vào trong người của nàng, lực lượng trong người nàng càng ngày càng mạnh.
Rất nhanh hai sát thủ áo đen cũng hóa thành thây khô, nằm co lại một đống trên đất, bị ném tùy ý.
Long Thương Nguyệt khói đen lượn lờ, giống như mãng xà uốn lượn, cuối cùng cũng bị nàng luyện hóa hoàn toàn.
Phong Phi vân cảm giác được lực lượng trong người nàng lại tăng lên một đoạn, Tà Linh Tầm Bảo Thuật đáng sợ như thế, có thể thôn phệ tu vị tu sĩ hóa cho mình dùng, đây là nguyên nhân tà thuật bị tu tiên giới không tha thứ, một khi có tin tức truyền ra, nhất định kích thích người khác công phẫn, vô số tiên môn đại giáo muốn diệt trừ nàng cho thống khoái.
Tà Linh Tâm Bảo Thuật chính là phương pháp tu luyện của quỷ tà, thôn phệ đạo quả của người khác, là một vị siêu cấp tầm bảo sư tà giả nghiên cứu ra, mỗi một Tà Linh Tầm Bảo Sư xuất thế đều gây ra một đại hạo kiếp, thiên địa không tha.
Tà Linh Tầm Bảo Thuật ghi lại trên Mộ Phủ Tầm Bảo Lục, Linh Bảo Thư, có rất ít người tìm được chúng, Long Thương Nguyệt dưới cơ duyên xảo hợp mới ngẫu nhiên phát hiện phương pháp tu luyện Tà Linh Tầm Bảo Thuật trên Linh Bảo Thư.
Phong Phi vân tế thần vương lệnh ra, thần vương lệnh bộc phát ánh sáng chói mắt, bay thẳng trên cao, hào quang tán ra khắp bốn phía thần vương phủ, hơn vạn tòa trận pháp bị kích hoạt, bắn ra thần quang vô số.
Phốc phốc...
Có rất nhiều sát thủ tu vị cường đại dưới tình huống không kịp trở tay, đột nhiên bị trận pháp trấn áp, hóa thành bùn máu...
Trời giá rét, tuyết bay vạn dặm hóa thành một dòng sông màu bạc.
Vạn tòa tận pháp trong phủ thần vương mở ra, giống như vô số thần đăng bắn ra ngoài, mơ hồ trong đó có thể trông thấy vô số bóng đen đang nháy nhót.
- Phong Phi Vân đang ở trong Xích Lệnh Cung.
Một giọng nói vang lên trong tuyết, mang theo u lĩnh, độc ác như quỷ hồn.
Oanh!
Một sát thủ mặc hắc khải điêu khắc long tay cầm chiến thương, hắn đánh nát một tòa đại trận, mang theo ngàn vạn uy thế, không ngừng lao thẳng về phía Phong Phi vân, đâm nát vách tường kim loại sau lưng cung điện, khí thế bức người.
Tốc độ cực nhanh, qua trong giây lát đã giết tới trước mặt.
Đây là một sát thủ tu vị Thiên Mệnh tứ trọng, sát khí đậm đặc, đỉnh đầu có mây bao phủ.
Bá!
Phong Phi vân gọi Thiên Tủy Binh Đảm ra, toàn thân bao phủ trong hào quang màu trắng, hóa thành một thanh chiến đao chém ra một đạo đao mang, hóa thành bạch long quét qua bầu trời.
Phốc!
Chiến thương bị cắt thành hai đoạn.
Một gã sát thủ mặc hắc khải điêu long bị đao khí sắc bén chém thành hai đoạn, từ trên không trung đã hóa thành huyết thủy, nhuộm đỏ tuyết đọng dưới đất, cuối cùng biến thành màu đen.
Phốc phốc phốc...
Mà đúng lúc này ba tên sát thủ khác cũng té xuống đất, linh khí trên người hóa thành xương da.
Long Thương Nguyệt hai tay đầy máu tươi, đôi mắt như huyết đồng, tràn ngập sát khí, sát khí còn đậm đặc hơn cả sát thủ, nói:
- Đối phương có cao thủ phá trận, trận pháp trong phủ thần vương không thể ngăn cản bọn chúng được, chúng ta căn bản không thể giết ra ngoài, sẽ có cường giả tuyệt đỉnh nhanh chóng chạy tới.
- Phủ thần vương bị trí sư che dấu khí tức, người bên ngoài không biết bên trong xảy ra chuyện gì.
Phong Phi Vân vừa rồi nếm thử dùng thần thức đưa tin, muốn báo cho ba đại thiên hầu, nhưng mà bị bình chướng vô hình đánh trở về, căn bản không cách nào đưa tin được.
Góc tây bắc phủ thần vương có vài chục tòa trận pháp bị nghiền nát, một đạo sát khí trùng kích qua, quả thật không người nào có thể ngăn cản, cơ hồ tất cả kiến trúc biến thành tro bụi trong nháy mắt.
Một ngọc điện sụp đổ, Tất Trữ Suất đang nằm ngủ bên dưới bị nổ bay, rơi xuống một thủy đàm, nước bên trong rét lạnh thấu xương, hắn lập tức tỉnh lại, toàn thân run rẩy, kêu lên một tiếng, sau đó bò ra khỏi thủy đường.
- Móa, ai chơi thiếu đạo đức như thế, dám ném ta vào trong thủy đàm.
Tất Trữ Suát cởi chuồng, chửi bậy một tiếng, tên này vì tránh né Tà Hồng Liên đuổi giết cho nên vẫn ở trong phủ thần vương, có đuổi cũng không chịu đi.
May mắn kẻ trộm này chột dạ, bất cứ thời điểm an toàn nào thì hắn sẽ ngủ, bố trí trận pháp che dấu tung tích, bằng không đã sớm bị sát thủ ám sát.
Một đạo kiếm quang huyết sắc đánh xuống, sát khí khủng khiếp xé rách một dấu to trên con đường đá xanh, mặt đất không ngừng rung động mạnh.
- Cái này... Cái này...
Tất Trữ Suất sợ tới mức hàm răng ruyn lên, tóc của hắn dựng đứng, hắn nhanh chóng nhảy ra, nhặt một cái khăn trải bàn bao phủ thân thể và chạy đi.
Phong Phi Vân và Long Thương Nguyệt đều tránh đi, hai người thần sắc nghiêm túc, trên người có vết máu, phía sau có hơn mười bóng người áo đen đang đuổi giết bọn họ, hơn mười bóng đen khác giống như hắc long lao nhanh, chẳng khác gì vòi rồng quét qua.
Trong đó có mấy người mang khí tức khổng lồ, đạt tới Thiên Mệnh ngũ trọng, nhảy vào trong không khí, âm thanh như điện, lúc thì xuất hiện, lúc thì biến mất.
/2057
|