- Đông Phương chủ sự, thỉnh
Trong mắt Phong Phi Vân mang theo vài phần chờ mong, sau đó liền đi vào trong bạch ngọc đảo.
- Thần vương thỉnh, tiệc rượu hôm nay chia làm yếu hội thế hệ trước, cùng yến hệ thế hệ trẻ, không biết thần vương đại nhân muốn đi đâu?
Đông Phương Nhất Dạ hỏi.
Phong Phi Vân tuổi xem như thế hệ trẻ, nhưng mà thân phận địa vị cùng cấp bậc với nhân vật thế hệ trước, làm cho Đông Phương Nhất Dạ không biết an bài thế nào.
- Người trẻ tuổi vẫn nên tiếp xúc với người trẻ tuổi, uống rượu với một đám lão ngoan đồng họm hẹn có ý nghĩa gì chứ?
Phong Phi Vân cười nói.
Trong quế viên, hoa hồng trên đầu cành.
Tuy là trời đông giá rét mùa, Ngân Câu phiệt, bạch ngọc đảo vẫn trăm hoa đua nỡ như trước, quế hương xông vào mũi, sinh cơ dạt dào, linh sương bao phủ giống như tiên viên.
Một đời tuổi trẻ tài tuấn đều ở bên ngoài, chỉ có các đại lão thế hệ trước mới có thể tiến sâu vào trong Ngân Câu phiệt, đó là nơi tụ hội của các đại lão thế hệ trước, một đời trẻ tuổi không có tư cách đi vào.
- Tô huynh, Thiên Toán huynh, không nghĩ đến các ngươi cũng bị được mời tới.
Phong Phi Vân đi tới quế viên, liền gặp được Tô Quân cùng Thiên Toán thư sinh, đi nhanh qua.
Tô Quân chính là nhân trung long phượng, thiên hạ đệ nhất mỹ nam tử, cẩm y hoa bào, đầu tóc búi cao, quả thực tuấn lãng đến mức tận cùng, làm cho rất nhiều thiên chi kiều nữ không ngừng quay đầu nhìn lại, đôi mắt dễ thương mang theo gợn sóng và giật mình.
Phong thái mỹ nam tử không ai bằng.
Thiên Toán thư sinh ăn mặc nho bào áo dài, đứng sóng vai với Tô Quân, quạt lông khăn chít đầu, trên người tỏa ra hào quang trí tuệ, bạch y thư sinh, hào hoa phong nhã.
- Sinh nhật Ngân Câu phiệt tứ tiểu thư mời toàn bộ trẻ tuổi tuấn kiệt ở thần đô, chúng ta làm gì có đạo lý không đến.
Tuy ánh mắt Tô Quân đui mù, nhưng mà hắn cười nói tư thái vẫn phấn chấn bừng bừng, làm cho rất nhiều nữ tử thiếu chút nữ té xỉu.
Thiên Toán thư sinh cười nói:
- Lão phiệt chủ muốn sớm hơn La Phù công chúa tìm được người gả tứ tiểu thư đi.
Ánh mắt Thiên Toán thư sinh nhìn sang, nhìn thấy nữ ma đi theo sau lưng Phong Phi Vân, chợt linh hồn run lên, vội vàng dời hai mắt, trong lòng chấn động không thôi, nhưng mà tất cả không có biểu lộ ra trên mặt của hắn, hắn vẫn mỉm cười như cũ.
Tuy Thiên Toán thư sinh chưa từng gặp qua nữ ma, nhưng mà vừa rồi lần đầu tiên gặp được nàng, cũng đã suy tính ra nữ tử này là nữ ma không nghi ngờ.
- Nếu không chúng ta nên lựa chọn vị trí ngồi đi, hôm nay cần phải uống một chén với mấy vị.
Phong Phi Vân đề nghị nói.
- Đang có ý đó.
Bọn họ đi ra bên ngoài bạch ngọc đảo gần Long hồ ngồi, nơi này có bảy, tám cây quốc ngàn năm, cao tới hai mươi trượng, phía trên có hoa đỏ lá xanh và chim thú đùa giỡn.
An vị dưới cây quế, có bốn thị nữ bưng lấy rượu khánh mang qua.
Nữ ma an vị bên phải Phong Phi Vân, hai mắt nhắm lại, không nói câu nào, rượu cũng không uống, giống như một đứa đầu đất.
- Hôm nay tuổi trẻ tuấn tài tới đây không ít.
Phong Phi Vân nhìn qua xa xa, chỉ thấy vương giả trẻ tuổi có hơn mười người, cả đám nhuệ khí bức người, bá đạo như vương giả, rất nhiều đều là thiếu chủ tiên môn, thế lực sau lưng lớn dọa người.
Ngọa Long Sinh xuất hiện, bị Phong Phi Vân gọi qua cùng uống rượu.
Đệ nhất nhân thế hệ trẻ của Vạn Tượng Tháp là Yến Tử Vũ cũng đến, người này bài danh thứ tám trên Thượng Sử Thi Thiên Tài Bảng, có giao hảo tốt với Thiên Toán thư sinh.
- Bạch Yến Thương của ta bị người ta trộm.
Sắc mặt Yến Tử Vũ khó chịu nổi, hai mắt như điện, tìm kiếm kẻ trộm thương khắp bốn phía.
Yến Đà Thương chính là linh khí chiến binh của Yến Tử Vũ, tùy thời mang theo bên người, hôm nay lại bị trộm đi, tên trộm này có thủ đoạn thật là cao minh.
- Nhất định là Tất Trữ Suất tên khốn kia làm.
Yến Tử Vũ sắc mặt bất thiện.
Thiên Toán thư sinh cười nói:
- Yến huynh ngồi xuống nói chuyện trước đi, muốn tìm hắn tính sổ cũng không vội trong nhất thời, việc này bao trên người ta, ta nhất định sẽ mang Yến Đà Thương hoàn hảo không tổn hao gì tới tìm ngươi.
- Có lời này của Thiên Toán huynh ta đã yên lòng rồi.
Yến Tử Vũ nói.
Rượu qua ba tuần.
Phong Phi Vân bỗng nhiên đứng dậy, xin lỗi nói:
- Các vị, ta có một chuyện nhỏ cần đi xử lý một chút, các ngươi uống trước, ta lập tức trở về.
Phong Phi Vân nói xong lời này liền đi vào Ngân Câu phiệt, nữ ma cũng rời ghế, cùng đi với Phong Phi Vân.
Lần này hắn tới Ngân Câu phiệt chính là tìm kiếm tài liệu luyện chế Thiên Tủy Đan , giờ phút này tiệc rượu còn chưa bắt đầu, cũng dễ dàng xử lý chính sự.
Phong Phi Vân tìm được Đông Phương Nhất Dạ, mang dược liệu Thiên Tủy Đan liệt kê ra ghi trên giấy, tổng cộng có mười tám loại dược liệu, đều là chủ dược liệu, mỗi thứ cực kỳ trân quý, trên thị trường rất khó mua được.
Đương nhiên trừ dược liệu chủ dược cần ra, còn có ba mươi sáu loại dược liệu phụ trợ.
Ba mươi sáu dược liệu phụ trợ này Phong Phi Vân cũng không có liệt kê ra, những dược liệu này có thể mua được ở rất nhiều nơi, chỉ là dược liệu đại chúng.
- Huyền Ngọc Căn!
- Xúc Tùng Quả!
- Quy Mãng Đảm!
...
Đông Phương Nhất Dạ kiến thức bất phàm, nhưng mà hắn chỉ biết được bảy loại, còn có mười một loại hắn nghe cũng chưa từng nghe qua, nhưng mà những chuyện này nằm trong dự liệu của Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân cũng không nghĩ tới mười tám loại chủ dược có thể tìm được một nửa là không tồi rồi, có thể dùng dược liệu khác thay thế, nhưng mà dược hiệu yếu đi nhiều.
- Mười tám loại dược liệu này không thứ nào không phải linh dược, tại Ngân Câu Phường cũng rất khó gom góp, thần vương đại nhân nếu thật sự muốn mua, ngược lại có thể đi dược viên, có lẽ có thể tìm được linh dược mình cần.
Đông Phương Nhất Dạ nói.
Phong Phi Vân cười nói:
- Vậy cần Đông Phương chủ sự hỗ trợ một phen.
- Thần vương khách khí, xin theo ta đi.
Đông Phương Nhất Dạ vô cùng khôn khéo, biết rõ Phong Phi Vân xuất ra các loại dược liệu này là muốn luyện chế kỳ dược nào đó, cho nên đã âm thầm ghi nhớ mười tám loại dược liệu này.
Phong Phi Vân tự nhiên biết rõ hắn đã ghi nhớ mười tám loại dược liệu này, nhưng không có đặt trong lòng, dù sao chỉ có mười tám loại thuốc chủ yếu, không có ba mươi sáu loại phụ dược cũng không có khả năng luyện chế ra Thiên Tủy Đan.
Dược viên Ngân Câu phiệt thu liễm rất nhiều kỳ hoa, dị thảo trong Thần Tấn vương triều, người ngoài căn bản không thể đi tới dược viên được.
Phong Phi Vân cùng nữ ma chờ bên ngoài dược viên, không bao lâu Đông Phương Nhất Dạ liền mời một lão giả đi ra, lão giả này cũng không biết đã bao nhiêu tuổi, đầu của hắn như sắp chạm vào đất, trên vai khiêng cái cuốc, giống như một lão nông, da mặt nhăn nheo.
Nhưng mà lão nông này có địa vị không tầm thường trong Ngân Câu phiệt, chính là thủ hộ giả dược viên, ngay cả Đông Phương Nhất Dạ cũng phải cung kính với hắn.
- Nhị đại gia, đây là thần vương đại nhân.
Đông Phương Nhất Dạ giới thiệu.
Trong mắt Phong Phi Vân mang theo vài phần chờ mong, sau đó liền đi vào trong bạch ngọc đảo.
- Thần vương thỉnh, tiệc rượu hôm nay chia làm yếu hội thế hệ trước, cùng yến hệ thế hệ trẻ, không biết thần vương đại nhân muốn đi đâu?
Đông Phương Nhất Dạ hỏi.
Phong Phi Vân tuổi xem như thế hệ trẻ, nhưng mà thân phận địa vị cùng cấp bậc với nhân vật thế hệ trước, làm cho Đông Phương Nhất Dạ không biết an bài thế nào.
- Người trẻ tuổi vẫn nên tiếp xúc với người trẻ tuổi, uống rượu với một đám lão ngoan đồng họm hẹn có ý nghĩa gì chứ?
Phong Phi Vân cười nói.
Trong quế viên, hoa hồng trên đầu cành.
Tuy là trời đông giá rét mùa, Ngân Câu phiệt, bạch ngọc đảo vẫn trăm hoa đua nỡ như trước, quế hương xông vào mũi, sinh cơ dạt dào, linh sương bao phủ giống như tiên viên.
Một đời tuổi trẻ tài tuấn đều ở bên ngoài, chỉ có các đại lão thế hệ trước mới có thể tiến sâu vào trong Ngân Câu phiệt, đó là nơi tụ hội của các đại lão thế hệ trước, một đời trẻ tuổi không có tư cách đi vào.
- Tô huynh, Thiên Toán huynh, không nghĩ đến các ngươi cũng bị được mời tới.
Phong Phi Vân đi tới quế viên, liền gặp được Tô Quân cùng Thiên Toán thư sinh, đi nhanh qua.
Tô Quân chính là nhân trung long phượng, thiên hạ đệ nhất mỹ nam tử, cẩm y hoa bào, đầu tóc búi cao, quả thực tuấn lãng đến mức tận cùng, làm cho rất nhiều thiên chi kiều nữ không ngừng quay đầu nhìn lại, đôi mắt dễ thương mang theo gợn sóng và giật mình.
Phong thái mỹ nam tử không ai bằng.
Thiên Toán thư sinh ăn mặc nho bào áo dài, đứng sóng vai với Tô Quân, quạt lông khăn chít đầu, trên người tỏa ra hào quang trí tuệ, bạch y thư sinh, hào hoa phong nhã.
- Sinh nhật Ngân Câu phiệt tứ tiểu thư mời toàn bộ trẻ tuổi tuấn kiệt ở thần đô, chúng ta làm gì có đạo lý không đến.
Tuy ánh mắt Tô Quân đui mù, nhưng mà hắn cười nói tư thái vẫn phấn chấn bừng bừng, làm cho rất nhiều nữ tử thiếu chút nữ té xỉu.
Thiên Toán thư sinh cười nói:
- Lão phiệt chủ muốn sớm hơn La Phù công chúa tìm được người gả tứ tiểu thư đi.
Ánh mắt Thiên Toán thư sinh nhìn sang, nhìn thấy nữ ma đi theo sau lưng Phong Phi Vân, chợt linh hồn run lên, vội vàng dời hai mắt, trong lòng chấn động không thôi, nhưng mà tất cả không có biểu lộ ra trên mặt của hắn, hắn vẫn mỉm cười như cũ.
Tuy Thiên Toán thư sinh chưa từng gặp qua nữ ma, nhưng mà vừa rồi lần đầu tiên gặp được nàng, cũng đã suy tính ra nữ tử này là nữ ma không nghi ngờ.
- Nếu không chúng ta nên lựa chọn vị trí ngồi đi, hôm nay cần phải uống một chén với mấy vị.
Phong Phi Vân đề nghị nói.
- Đang có ý đó.
Bọn họ đi ra bên ngoài bạch ngọc đảo gần Long hồ ngồi, nơi này có bảy, tám cây quốc ngàn năm, cao tới hai mươi trượng, phía trên có hoa đỏ lá xanh và chim thú đùa giỡn.
An vị dưới cây quế, có bốn thị nữ bưng lấy rượu khánh mang qua.
Nữ ma an vị bên phải Phong Phi Vân, hai mắt nhắm lại, không nói câu nào, rượu cũng không uống, giống như một đứa đầu đất.
- Hôm nay tuổi trẻ tuấn tài tới đây không ít.
Phong Phi Vân nhìn qua xa xa, chỉ thấy vương giả trẻ tuổi có hơn mười người, cả đám nhuệ khí bức người, bá đạo như vương giả, rất nhiều đều là thiếu chủ tiên môn, thế lực sau lưng lớn dọa người.
Ngọa Long Sinh xuất hiện, bị Phong Phi Vân gọi qua cùng uống rượu.
Đệ nhất nhân thế hệ trẻ của Vạn Tượng Tháp là Yến Tử Vũ cũng đến, người này bài danh thứ tám trên Thượng Sử Thi Thiên Tài Bảng, có giao hảo tốt với Thiên Toán thư sinh.
- Bạch Yến Thương của ta bị người ta trộm.
Sắc mặt Yến Tử Vũ khó chịu nổi, hai mắt như điện, tìm kiếm kẻ trộm thương khắp bốn phía.
Yến Đà Thương chính là linh khí chiến binh của Yến Tử Vũ, tùy thời mang theo bên người, hôm nay lại bị trộm đi, tên trộm này có thủ đoạn thật là cao minh.
- Nhất định là Tất Trữ Suất tên khốn kia làm.
Yến Tử Vũ sắc mặt bất thiện.
Thiên Toán thư sinh cười nói:
- Yến huynh ngồi xuống nói chuyện trước đi, muốn tìm hắn tính sổ cũng không vội trong nhất thời, việc này bao trên người ta, ta nhất định sẽ mang Yến Đà Thương hoàn hảo không tổn hao gì tới tìm ngươi.
- Có lời này của Thiên Toán huynh ta đã yên lòng rồi.
Yến Tử Vũ nói.
Rượu qua ba tuần.
Phong Phi Vân bỗng nhiên đứng dậy, xin lỗi nói:
- Các vị, ta có một chuyện nhỏ cần đi xử lý một chút, các ngươi uống trước, ta lập tức trở về.
Phong Phi Vân nói xong lời này liền đi vào Ngân Câu phiệt, nữ ma cũng rời ghế, cùng đi với Phong Phi Vân.
Lần này hắn tới Ngân Câu phiệt chính là tìm kiếm tài liệu luyện chế Thiên Tủy Đan , giờ phút này tiệc rượu còn chưa bắt đầu, cũng dễ dàng xử lý chính sự.
Phong Phi Vân tìm được Đông Phương Nhất Dạ, mang dược liệu Thiên Tủy Đan liệt kê ra ghi trên giấy, tổng cộng có mười tám loại dược liệu, đều là chủ dược liệu, mỗi thứ cực kỳ trân quý, trên thị trường rất khó mua được.
Đương nhiên trừ dược liệu chủ dược cần ra, còn có ba mươi sáu loại dược liệu phụ trợ.
Ba mươi sáu dược liệu phụ trợ này Phong Phi Vân cũng không có liệt kê ra, những dược liệu này có thể mua được ở rất nhiều nơi, chỉ là dược liệu đại chúng.
- Huyền Ngọc Căn!
- Xúc Tùng Quả!
- Quy Mãng Đảm!
...
Đông Phương Nhất Dạ kiến thức bất phàm, nhưng mà hắn chỉ biết được bảy loại, còn có mười một loại hắn nghe cũng chưa từng nghe qua, nhưng mà những chuyện này nằm trong dự liệu của Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân cũng không nghĩ tới mười tám loại chủ dược có thể tìm được một nửa là không tồi rồi, có thể dùng dược liệu khác thay thế, nhưng mà dược hiệu yếu đi nhiều.
- Mười tám loại dược liệu này không thứ nào không phải linh dược, tại Ngân Câu Phường cũng rất khó gom góp, thần vương đại nhân nếu thật sự muốn mua, ngược lại có thể đi dược viên, có lẽ có thể tìm được linh dược mình cần.
Đông Phương Nhất Dạ nói.
Phong Phi Vân cười nói:
- Vậy cần Đông Phương chủ sự hỗ trợ một phen.
- Thần vương khách khí, xin theo ta đi.
Đông Phương Nhất Dạ vô cùng khôn khéo, biết rõ Phong Phi Vân xuất ra các loại dược liệu này là muốn luyện chế kỳ dược nào đó, cho nên đã âm thầm ghi nhớ mười tám loại dược liệu này.
Phong Phi Vân tự nhiên biết rõ hắn đã ghi nhớ mười tám loại dược liệu này, nhưng không có đặt trong lòng, dù sao chỉ có mười tám loại thuốc chủ yếu, không có ba mươi sáu loại phụ dược cũng không có khả năng luyện chế ra Thiên Tủy Đan.
Dược viên Ngân Câu phiệt thu liễm rất nhiều kỳ hoa, dị thảo trong Thần Tấn vương triều, người ngoài căn bản không thể đi tới dược viên được.
Phong Phi Vân cùng nữ ma chờ bên ngoài dược viên, không bao lâu Đông Phương Nhất Dạ liền mời một lão giả đi ra, lão giả này cũng không biết đã bao nhiêu tuổi, đầu của hắn như sắp chạm vào đất, trên vai khiêng cái cuốc, giống như một lão nông, da mặt nhăn nheo.
Nhưng mà lão nông này có địa vị không tầm thường trong Ngân Câu phiệt, chính là thủ hộ giả dược viên, ngay cả Đông Phương Nhất Dạ cũng phải cung kính với hắn.
- Nhị đại gia, đây là thần vương đại nhân.
Đông Phương Nhất Dạ giới thiệu.
/2057
|