Ngày hôm sau tảo triều, trong nội cung sôi trào, cả triều văn võ, hơn bốn mươi quan viên đồng thời vạch tội thần vương Phong Phi Vân, trong đó càng có thiên hầu và cửu khanh, liệt ra mười ba tội trạng của Phong Phi Vân.
Mà chuyện này người trong cuộc, Phong Phi Vân lại không biết tung tích, cũng không có xuất hiện tại đế cung, việc này cũng tạm thời thôi.
- Các ngươi nói Phong Phi Vân có thể đã chết trong tay cao thủ Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu hay không?
Trong một phủ đệ to lớn, có mấy trẻ tuổi tuấn kiệt tụ tập một đường, nữ có nam có, tu vị không tầm thường, đều là vương giả thế hệ này.
Lệnh Đông Lai mặc thiết khải, trong tay cầm một thanh đao, nhẹ nhàng cạo móng tay, cười lạnh nói:
- Có tin tức để lộ ra, Phong Phi Vân tiến vào long mạch dưới lòng đất, trước đuổi theo giết cao thủ Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu trốn chết, vừa đi đã không quay lại.
- Việc này nếu là thật, như vậy Phong Phi Vân rất có thể chết trong long mach rồi.
Một nữ tử da thịt tuyết trắng, lông mi kẽ đen nói ra, trên người của nàng có linh hoa lưu động, chính là thiên chi kiều nữ của đạo môn.
- Nghe nói hoàng tộc đã phái mấy đại nhân vật đi vào long mạch tìm hắn, ngay cả Tấn đế cũng chú ý chuyện này, cảm giác trong long mạch có chấn động kỳ quái, vài con linh thú bá chủ ngàn năm trong linh mạch trở nên dị động, lộ ra chuyện không tầm thường, nếu là trong vòng ba ngày không tìm được Phong Phi Vân, như vậy hắn rất có thể đã chết trong bụng linh thú.
Long Thần Nhai nói ra.
- Hừ, ta đúng là hy vọng hắn không chết, như vậy ta có thể tự tay đánh bại hắn.
Lệnh Đông Lai bởi vì thua Phong Phi Vân trong đấu giá Hạ Sử Thi Thiên Tài cho nên canh cánh trong lòng.
Long Thần Nhai cười nói:
- Nghe nói thần tướng gần đây đạt được một kiện kfy bảo, tu vị lại có tinh tiến.
- Đã đột phá Thiên Mệnh tam trọng.
Lệnh Đông Lai không cố kỵ nói ra.
Nghe nói như thế, tu sĩ ở đây chấn động, Lệnh Đông Lai còn chưa tới hai mươi tuổi, rõ ràng đã đạt tới Thiên Mệnh tam trọng, thiên phú bực này còn đáng sợ hơn đám người Thượng Sử Thi Thiên Tài Bảng, ngay cả thần vương đệ nhất thiên tài của Thần Tấn vương triều Phong Phi Vân, tốc độ cũng không nhanh bằng hắn.
Lệnh Đông Lai lạnh nhạt nhìn qua biểu hiện kinh ngạc của đám người, trong lòng cười lạnh, kỳ thật hắn ở quỷ thôn đạt được một gốc linh thảo, từ sớm đã đột phá Thiên Mệnh tam trọng, hôm nay đạt được thượng cổ kỳ bảo, đã đạt tới Thiên Mệnh tam trọng đỉnh phong.
- Nếu nói cho đám người này biết, ta đều sắp đột phá Thiên Mệnh tứ trọng, không phải bọn chúng sẽ kinh ngạc thành thế nào.
Lệnh Đông Lai am hiểu che dấu, tự nhiên sẽ không nói ra.
Linh khí trong long mạch nồng đậm tới mức hóa thành dịch.
Phong Phi Vân ngồi trên long mạch, thân thể lơ lửng, linh hạch trong lòng bàn tay vẫn linh khí đầy đủ như trước, ngàn vạn linh khí rót vào trong người của Phong Phi Vân.
Đã chín vạn chín ngàn đạo tử phủ linh khí.
Phong Phi Vân phân biệt cho tâm thần tiến vào trong đan điền, bắt đầu mở rộng tử phủ đạo cung, không ngừng khai phá không gian, dung nạp tử phủ linh khí khổng lồ hơn
Thiên Mệnh Cảnh, tổng cộng chia làm cửu trọng.
Mỗi tam trọng là một cái khảm, Thiên Mệnh nhất trọng, Thiên Mệnh nhị trọng, Thiên Mệnh tam trọng đều chỉ cần tu luyện tử phủ linh khí, chỉ cần mở không gian trong tử phủ ra, số lựng tử phủ linh khí đầy đủ là có thể đột phá cảnh giới.
Cảnh giới của Phong Phi Vân đã sớm đạt tới Thiên Mệnh tam trọng, chênh lệch chính là tử phủ linh khí, chỉ cần tu luyện ra mười vạn đạo tử phủ linh khí là có thể bước vào Thiên Mệnh tam trọng, tử phủ nội cung càng ngưng thực hơn.
Trong tử phủ, số lượng tử phủ linh khí mênh mông như biển, chẳng khác gì một phiến thiên địa.
Oanh.
Một đám mây bay ra trong tử phủ đạo cung, vầng sáng như mặt trời, linh khí như linh thú.
Lúc này trong tử phủ nội cung nổ vang, toàn thân Phong Phi Vân đều chấn động, từ trong có tử sắc quang mang chấn động, chấn động cả long mạch.
Hài bàn tay hình thành vòng nước xoáy, càng cao trào hơn lúc trước, điên cuồng hút lấy linh khí trong linh hạch, từ lỗ chân lông đến kinh mạch, chảy vào huyết mạch, truyền vào đan điền, chuyển hóa làm tử phủ linh khí, cả thân thể như được rèn luyện một lần.
Đùng đùng (*không dứt).
Tử phủ linh khí không ngừng tăng trưởng còn nhanh hơn bất cứ thời điểm nào, cơ hồ nháy mắt đã có một trăm đạo tử phủ linh khí ngưng tụ ra, chín vạn chín ngàn một trăm đạo, chín vạn chín ngàn lượng trăm đạo, chín vạn chín ngàn ba trăm đạo... Oanh.
Mười vạn đạo tử phủ linh khí.
Cả tử phủ nội cung đột nhiên mở rộng, tăng lớn gấp mười lần, mười vạn đạo tử phủ linh khí chạy như điên bên trong, quả thực giống như mười vạn con mãnh thú hoặc nước lũ đang tàn phá bừa bãi.
Phong Phi Vân đạt tới Thiên Mệnh tam trọng.
Đạt tới Thiên Mệnh tam trọng, Phong Phi Vân đã có được thực lực chống lại những cường giả trên Thượng Sử Thi Thiên Tài Bảng, có lẽ sẽ lâm vào hoàn cảnh xấu, nhưng mà đã cùng cấp bậc.
Phong Phi Vân đình chỉ tu luyện, linh khí trong linh hạch mới hấp thu một phần cực nhỏ, còn chưa tới một phần mười.
- Linh thú linh hạch có thể so với đan điền cự phách, đủ để chèo chống cho ta tu luyện tới nửa bước cự phách, hơn nữa tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn xa những người khác.
Phong Phi Vân thu hồi khối linh hạch này, đây chính là một kiện trân bảo, giá trị liên thành.
Phong Phi Vân lấy thần vương lệnh ra, linh khí trong thần vương lệnh đã triệt để hao hết, phải bổ sung linh khí lần nữa mới có thể tiếp tục điều động thần vương lệnh.
Phong Phi Vân muốn muốn thoát ra khỏi tầm mắt của linh thú bá chủ, tự nhiên là phải nhờ vào lực lượng thần vương lệnh mới được.
Phong Phi Vân kích hoạt trận pháp trong thần vương lệnh, lấy ra một khối chân diệu linh thạch đặt vào trong máng lệnh bài.
Trận pháp vận chuyển, linh khí trong linh thạch bị hấp thu nhanh chóng, chỉ hai hô hấp thì linh khí trong linh hạch bị hấp thu không còn, chỉ còn lại tro bụi.
- Nhanh như vậy, một khối chân diệu linh thạch có thể chống đỡ cho tu sĩ Thiên Mệnh nhất trọng tu luyện hai năm, bây giờ ba hô hấp đã bị thần vương lệnh hấp thu xong.
Phong Phi Vân cảm thấy đau lòng, sau đó lấy viên linh thạch thứ hai đặt vào rãnh.
Bành.
Hai hô hấp sau linh thạch biến thành bụi phấn.
Tuy lực lượng thần vương lệnh biến mất rất mạnh, nhưng mà tiêu hoa cũng rất lớn, Phong Phi Vân liên đặt bảy trăm bốn mươi ba khối chân diệu linh thạch, năng lượng trong thần vương lệnh cũng được rót đầy linh khí.
- Ông trời...ơ...i, đây quả thực cũng là hao phí linh thạch, cho dù là mỏ linh thạch cũng hút khô lại.
Giống như Phong gia lúc trước tại Nam Thái Phủ xem như thế lực tu tiên lớn nhất, nhưng mà trong mỏ khoáng sản một năm chỏ đào hơn trăm khối linh thạch.
Thần vương lệnh mỗi một lần linh lực khô kiệt, hao phí linh thạch bằng sản lượng linh thạch bảy năm của thế lực tu tiên lớn, chuyện này tự nhiên làm cho Phong Phi Vân vô cùng đau lòng.
- Về sau vẫn nên ít sử dụng thần vương lệnh, mỗi lần đánh ra một chiêu là tiêu hao vài chục khối linh thạch, có thể mua được vài cọng linh thảo ngàn năm.
Phong Phi Vân thu hồi thần vương lệnh.
Mà chuyện này người trong cuộc, Phong Phi Vân lại không biết tung tích, cũng không có xuất hiện tại đế cung, việc này cũng tạm thời thôi.
- Các ngươi nói Phong Phi Vân có thể đã chết trong tay cao thủ Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu hay không?
Trong một phủ đệ to lớn, có mấy trẻ tuổi tuấn kiệt tụ tập một đường, nữ có nam có, tu vị không tầm thường, đều là vương giả thế hệ này.
Lệnh Đông Lai mặc thiết khải, trong tay cầm một thanh đao, nhẹ nhàng cạo móng tay, cười lạnh nói:
- Có tin tức để lộ ra, Phong Phi Vân tiến vào long mạch dưới lòng đất, trước đuổi theo giết cao thủ Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu trốn chết, vừa đi đã không quay lại.
- Việc này nếu là thật, như vậy Phong Phi Vân rất có thể chết trong long mach rồi.
Một nữ tử da thịt tuyết trắng, lông mi kẽ đen nói ra, trên người của nàng có linh hoa lưu động, chính là thiên chi kiều nữ của đạo môn.
- Nghe nói hoàng tộc đã phái mấy đại nhân vật đi vào long mạch tìm hắn, ngay cả Tấn đế cũng chú ý chuyện này, cảm giác trong long mạch có chấn động kỳ quái, vài con linh thú bá chủ ngàn năm trong linh mạch trở nên dị động, lộ ra chuyện không tầm thường, nếu là trong vòng ba ngày không tìm được Phong Phi Vân, như vậy hắn rất có thể đã chết trong bụng linh thú.
Long Thần Nhai nói ra.
- Hừ, ta đúng là hy vọng hắn không chết, như vậy ta có thể tự tay đánh bại hắn.
Lệnh Đông Lai bởi vì thua Phong Phi Vân trong đấu giá Hạ Sử Thi Thiên Tài cho nên canh cánh trong lòng.
Long Thần Nhai cười nói:
- Nghe nói thần tướng gần đây đạt được một kiện kfy bảo, tu vị lại có tinh tiến.
- Đã đột phá Thiên Mệnh tam trọng.
Lệnh Đông Lai không cố kỵ nói ra.
Nghe nói như thế, tu sĩ ở đây chấn động, Lệnh Đông Lai còn chưa tới hai mươi tuổi, rõ ràng đã đạt tới Thiên Mệnh tam trọng, thiên phú bực này còn đáng sợ hơn đám người Thượng Sử Thi Thiên Tài Bảng, ngay cả thần vương đệ nhất thiên tài của Thần Tấn vương triều Phong Phi Vân, tốc độ cũng không nhanh bằng hắn.
Lệnh Đông Lai lạnh nhạt nhìn qua biểu hiện kinh ngạc của đám người, trong lòng cười lạnh, kỳ thật hắn ở quỷ thôn đạt được một gốc linh thảo, từ sớm đã đột phá Thiên Mệnh tam trọng, hôm nay đạt được thượng cổ kỳ bảo, đã đạt tới Thiên Mệnh tam trọng đỉnh phong.
- Nếu nói cho đám người này biết, ta đều sắp đột phá Thiên Mệnh tứ trọng, không phải bọn chúng sẽ kinh ngạc thành thế nào.
Lệnh Đông Lai am hiểu che dấu, tự nhiên sẽ không nói ra.
Linh khí trong long mạch nồng đậm tới mức hóa thành dịch.
Phong Phi Vân ngồi trên long mạch, thân thể lơ lửng, linh hạch trong lòng bàn tay vẫn linh khí đầy đủ như trước, ngàn vạn linh khí rót vào trong người của Phong Phi Vân.
Đã chín vạn chín ngàn đạo tử phủ linh khí.
Phong Phi Vân phân biệt cho tâm thần tiến vào trong đan điền, bắt đầu mở rộng tử phủ đạo cung, không ngừng khai phá không gian, dung nạp tử phủ linh khí khổng lồ hơn
Thiên Mệnh Cảnh, tổng cộng chia làm cửu trọng.
Mỗi tam trọng là một cái khảm, Thiên Mệnh nhất trọng, Thiên Mệnh nhị trọng, Thiên Mệnh tam trọng đều chỉ cần tu luyện tử phủ linh khí, chỉ cần mở không gian trong tử phủ ra, số lựng tử phủ linh khí đầy đủ là có thể đột phá cảnh giới.
Cảnh giới của Phong Phi Vân đã sớm đạt tới Thiên Mệnh tam trọng, chênh lệch chính là tử phủ linh khí, chỉ cần tu luyện ra mười vạn đạo tử phủ linh khí là có thể bước vào Thiên Mệnh tam trọng, tử phủ nội cung càng ngưng thực hơn.
Trong tử phủ, số lượng tử phủ linh khí mênh mông như biển, chẳng khác gì một phiến thiên địa.
Oanh.
Một đám mây bay ra trong tử phủ đạo cung, vầng sáng như mặt trời, linh khí như linh thú.
Lúc này trong tử phủ nội cung nổ vang, toàn thân Phong Phi Vân đều chấn động, từ trong có tử sắc quang mang chấn động, chấn động cả long mạch.
Hài bàn tay hình thành vòng nước xoáy, càng cao trào hơn lúc trước, điên cuồng hút lấy linh khí trong linh hạch, từ lỗ chân lông đến kinh mạch, chảy vào huyết mạch, truyền vào đan điền, chuyển hóa làm tử phủ linh khí, cả thân thể như được rèn luyện một lần.
Đùng đùng (*không dứt).
Tử phủ linh khí không ngừng tăng trưởng còn nhanh hơn bất cứ thời điểm nào, cơ hồ nháy mắt đã có một trăm đạo tử phủ linh khí ngưng tụ ra, chín vạn chín ngàn một trăm đạo, chín vạn chín ngàn lượng trăm đạo, chín vạn chín ngàn ba trăm đạo... Oanh.
Mười vạn đạo tử phủ linh khí.
Cả tử phủ nội cung đột nhiên mở rộng, tăng lớn gấp mười lần, mười vạn đạo tử phủ linh khí chạy như điên bên trong, quả thực giống như mười vạn con mãnh thú hoặc nước lũ đang tàn phá bừa bãi.
Phong Phi Vân đạt tới Thiên Mệnh tam trọng.
Đạt tới Thiên Mệnh tam trọng, Phong Phi Vân đã có được thực lực chống lại những cường giả trên Thượng Sử Thi Thiên Tài Bảng, có lẽ sẽ lâm vào hoàn cảnh xấu, nhưng mà đã cùng cấp bậc.
Phong Phi Vân đình chỉ tu luyện, linh khí trong linh hạch mới hấp thu một phần cực nhỏ, còn chưa tới một phần mười.
- Linh thú linh hạch có thể so với đan điền cự phách, đủ để chèo chống cho ta tu luyện tới nửa bước cự phách, hơn nữa tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn xa những người khác.
Phong Phi Vân thu hồi khối linh hạch này, đây chính là một kiện trân bảo, giá trị liên thành.
Phong Phi Vân lấy thần vương lệnh ra, linh khí trong thần vương lệnh đã triệt để hao hết, phải bổ sung linh khí lần nữa mới có thể tiếp tục điều động thần vương lệnh.
Phong Phi Vân muốn muốn thoát ra khỏi tầm mắt của linh thú bá chủ, tự nhiên là phải nhờ vào lực lượng thần vương lệnh mới được.
Phong Phi Vân kích hoạt trận pháp trong thần vương lệnh, lấy ra một khối chân diệu linh thạch đặt vào trong máng lệnh bài.
Trận pháp vận chuyển, linh khí trong linh thạch bị hấp thu nhanh chóng, chỉ hai hô hấp thì linh khí trong linh hạch bị hấp thu không còn, chỉ còn lại tro bụi.
- Nhanh như vậy, một khối chân diệu linh thạch có thể chống đỡ cho tu sĩ Thiên Mệnh nhất trọng tu luyện hai năm, bây giờ ba hô hấp đã bị thần vương lệnh hấp thu xong.
Phong Phi Vân cảm thấy đau lòng, sau đó lấy viên linh thạch thứ hai đặt vào rãnh.
Bành.
Hai hô hấp sau linh thạch biến thành bụi phấn.
Tuy lực lượng thần vương lệnh biến mất rất mạnh, nhưng mà tiêu hoa cũng rất lớn, Phong Phi Vân liên đặt bảy trăm bốn mươi ba khối chân diệu linh thạch, năng lượng trong thần vương lệnh cũng được rót đầy linh khí.
- Ông trời...ơ...i, đây quả thực cũng là hao phí linh thạch, cho dù là mỏ linh thạch cũng hút khô lại.
Giống như Phong gia lúc trước tại Nam Thái Phủ xem như thế lực tu tiên lớn nhất, nhưng mà trong mỏ khoáng sản một năm chỏ đào hơn trăm khối linh thạch.
Thần vương lệnh mỗi một lần linh lực khô kiệt, hao phí linh thạch bằng sản lượng linh thạch bảy năm của thế lực tu tiên lớn, chuyện này tự nhiên làm cho Phong Phi Vân vô cùng đau lòng.
- Về sau vẫn nên ít sử dụng thần vương lệnh, mỗi lần đánh ra một chiêu là tiêu hao vài chục khối linh thạch, có thể mua được vài cọng linh thảo ngàn năm.
Phong Phi Vân thu hồi thần vương lệnh.
/2057
|