Phong Phi Vân khiêng chiến đao, sát khí bức người nói:
- Trương Trọng Lâm coi rẻ Thần Vương, không tôn Hoàng quyền, đã bị ta chém giết tại chỗ, các ngươi còn không mau mở cửa thành ra, chẳng lẽ các ngươi cũng muốn coi rẻ Thần Vương sao?
Có mấy tướng sĩ cảnh giới Thiên Mệnh đều bị dọa đến đổ mồ hôi, vội vàng từ trên mặt đất bò dậy, tiến đến mở ra cửa thành, sợ bước theo gót Trương Trọng Lâm.
Thần Vũ quân hạo hạo đãng đãng đã đợi bên ngoài cửa thành, cửa thành vừa mở ra, bên ngoài liền quỳ xuống một mảng lớn, người ta tấp nập, cũng không biết có bao nhiêu quân đội đồng thời hò hét:
- Bái kiến Thần Vương.
- Bái kiến Thần Vương.
... Thanh âm mênh mông cuồn cuộn, vang vọng mấy trăm dặm.
Thần Vương dưới trướng có ba tôn Thiên Hầu, phân biệt là Đấu Chiến Thiên Hầu, Sư Thiên Hầu, Thần Tượng Thiên Hầu, nắm giữ lấy bảy trăm triệu Thần Vũ quân.
Một chi Thần Vũ quân này chính là thuộc về Thần Vương, quanh năm đóng trong đất phong của Thần Vương, Thần Vương đời trước Long Xuyên Phượng trước khi thiền vị đã triệu hồi Tam đại Thiên Hầu về Thần Đô, chính kà sợ hãi sau khi hắn bế quan Phong Phi Vân không trấn được tràng diện ở Thần Đô.
Có Tam đại Thiên Hầu tọa trấn, đủ để cho rất nhiều người đều cố kỵ Thần Vương phủ.
Tam đại Thiên Hầu cũng không đưa tất cả Thần Vũ quân đến Thần Đô, mà mỗi người chỉ thống lĩnh 1000 vạn quân đội, tổng cộng 3000 vạn, trú đóng ở bảy mươi hai trọng trấn bên ngoài Thần Đô.
Phong Phi Vân ra lệnh:
- Đấu Chiến Thiên Hầu thống lĩnh bộ hạ chiến tướng, theo ta tiến đến Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu, Sư Thiên Hầu cùng quân của mình lưu thủ ở Cố Thần Môn, Thần Tượng Thiên Hầu thống lĩnh đại quân trấn thủ Thiên Nhai nô lệ tràng, nếu có người dám viện trợ Thần Đô, giết chết bất luận tội, xuất phát.
3000 vạn Thần Vũ quân, đều là chiến tướng tinh nhuệ nhất, phân làm ba cổ, trong đó có một cổ khí thế như cầu vồng xông vào Thần Đô.
Cổ Thần Vũ quân kia chiến khí ngưng tụ hành một mảnh đám mây màu đen, hạo hạo đãng đãng đánh tới Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu.
Thần Vũ quân NGAO kêu lên, hơn một ngàn vạn quân sĩ sát nhập vào Thần Đô, khiến mặt đất Thần Đô đều chấn động, khiến những tu sĩ đang tu luyện sợ tới mức gà bay chó chạy, cho rằng trời sập đất sụt rồi.
Ầm ầm.
Tám vạn chiếc chiến xa vào thành, mỗi một chiếc chiến xa đều có kỳ ngưu kéo dẫn, tinh thiết chế tạo, nặng đến mấy vạn cân, cao tới 9m, có phù văn và trận pháp hiển hiện trên chiến xa, hình dạng tựa như Chiến Hổ dị thú.
Một mặt đại kỳ màu đen đón gió bay, cắm trên cột cờ ở đằng trước, dùng thần huyết tinh hồng sắc viết hai chữ to uy mãnh Đấu Chiến .
PHỐC PHỐC.
Đại kỳ phiêu động, thanh âm điếc tai.
Một nam tử thân cao chín xích đứng trước chiến kỳ, đứng trên chiến xa, lưng hùm vai gấu, cơ bắp trên người tựa như thép đồng, cánh tay tựa như bánh xe, áo giáp trên người chính là do Thiên Ngoại vẫn thạch luyện thành, nặng đến ba mười tám vạn cân.
- Tiểu Thần Vương ở đâu.
Đấu Chiến Thiên Hầu nghiêm nghị rống lên, liền có vài chục tòa kiến trúc cổ xưa sụp đổ, bị thanh âm của hắn chấn khiến lún vào đất.
Phong Phi Vân cũng bị thanh âm của hắn chấn cho đầu ngất đi, chiến lực của Đấu Chiến Thiên Hầu này cũng thật đáng sợ, vượt xa khỏi dự đoán của Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân giơ Thần Vương Lệnh lên cao, nói:
- Bổn vương ở đây.
Đấu Chiến Thiên Hầu hai mắt tựa như chuông đồng, nhìn chằm chằm Phong Phi Vân, thân thể bất động như tùng, kiên cố, nói:
- Đánh nơi nào?
- Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu.
Phong Phi Vân không sợ hãi cùng hắn đối mặt, con mắt đối phương vô cùng lợi hại, người bình thường đối mặt với hắn sẽ lập tức bị chọc mù mắt ngay.
Ầm ầm.
Đấu Chiến Thiên Hầu cầm đến một cây đại kỳ to như thùng nước, thân thể nổ bắn lên, biến thành một đạo lưu quang, trực tiếp bay đến trên giữa không trung, hai tay mãnh liệt ném bay chiến kỳ trong tay ra ngoài.
Bá.
Cột cờ kéo lấy chiến kỳ, vạch phá thiên mạc, bay ra ngàn dặm, ầm ầm cắm ở bên ngoài Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu, khiến đại môn Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu cũng bị chấn vỡ, cột cờ hãm xuống mặt đất sâu hơn 10m.
Đại kỳ phiêu đãng, đất rung núi chuyển, phát ra thanh âm ầm ầm, cung điên bên trong Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu đã bị chấn sụp trước vài tòa.
Đấu Chiến Thiên Hầu đứng ở giữa không trung, chỉ về phía đại kỳ phương xa, hét lớn một tiếng:
- Giết.
Một tiếng giết này tựa như cửu tiêu thần lôi nhấp nhô trong bầu trời đêm, khiến vô số tu sĩ đều bừng tỉnh, khiến những trận pháp trong Thần Đô đều bị làm vỡ nát vô số.
Những Thần Vũ quân kia nghe được chữ giết của Đấu Chiến Thiên Hầu, cả đám đều như gà chọi, điên cuồng xung phong liều chết xông tới.
Trữ Phong Tiên nhẹ nhàng vuốt chòm râu trắng trên cằm, nói:
- Phong tiểu hữu, ngươi sớm nói qua có cuồng nhân Đấu Chiến Thiên Hầu quay về Thần Đô thì cũng không cần lão đạo xuất thủ rồi.
Phong Phi Vân đã nghe nói qua đại danh của Đấu Chiến Thiên Hầu, trong thập bát Thiên Hầu xếp hàng thứ nhất, nhưng lại không nghĩ tới tên này lại sinh mãnh như vậy khiến Phong Phi Vân cũng bị kinh ngạc đến nhảy dựng, nếu không phải thấy những Thần Vũ quân kia đều ngay ngắn trật tự giết tới Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu thì hắn còn tưởng rằng hắn muốn tàn sát hàng loạt dân trong thành nữa ấy chứ.
- Đấu Chiến Thiên Hầu có lẽ cũng đã có được thực lực Thiên Mệnh đệ cửu trọng rồi.
Phong Phi Vân nói.
Trữ Phong Tiên nói:
- Vào 180 năm trước cũng đã là đệ nhất nhân dưới Chân nhân, chỉ là người này cuồng vọng đến cực điểm, tính cách nóng nảy, mà ngay cả Tấn Yên Kinh cũng không để vào mắt, đã từng phạm vào sai lầm lớn, thiếu chút nữa đã bị chém đầu, chính là Thần Vương xin tha cho hắn, nên hắn mới sống được.
- Phàm vào sai lầm lớn gì?
Phong Phi Vân có chút tò mò.
- Việc này nói ra rất dài, hơn nữa thập phần mịt mờ, lão đạo cũng chỉ biết là việc này có quan hệ với Thái Tế đại nhân.
Trữ Phong Tiên nói.
Tiểu hòa thượng vẫn một mực không mở miệng nói:
- Chuyện này bần tăng ngược lại biết một chút, Thái Tế muốn diệt trừ Đấu Chiến Thiên Hầu, cho nên liền dụng kế lừa gạt Đấu Chiến Thiên Hầu tiến cung, dẫn hắn tiến vào hậu cung cấm địa, bị Tấn Đế bắt gặp tại chỗ, Tấn Đế giận dữ, trực tiếp trấn áp Đấu Chiến Thiên Hầu, muốn xử trảm, chính là Thần Vương tiến nhập hoàng tộc thánh địa, mời ra tổ tiên hoàng tộc, xin tha cho hắn, Tấn Đế mới buông tha hắn một mạng, bất quá vẫn bị giam giữ trong thiên lao Thần Đô tám mươi năm, mới bị thả ra.
- Cũng vì việc này, Thần Vương cũng bị liên lụy, chủ động thối lui ra khỏi triều đình, đi đến Nam Man, ẩn cư ở Vạn Tượng Tháp, 180 năm cũng không ra khỏi Vạn Tượng Tháp một bước.
- Đấu Chiến Thiên Hầu sau khi được thả ra khỏi thiên lao Thần Đô liền trực tiếp sát nhập vào Thái Tế phủ, đánh chết con trai trưởng của Bắc Minh Mặc Thủ, treo xác ở cửa chính Thái Tế phủ, lúc này mới nghênh ngang rời đi, đến đất phong Thần Vương lĩnh binh, hơn trăm năm qua cũng không bước vào Thần Đô một bước.
Phong Phi Vân nhìn lên bầu trời, mảnh chiến vân kia đã sát nhập vào Thần Đô nội địa, như nước lũ, thập phần khiếp người, Đấu Chiến Thiên Hầu cũng xung trận ngựa lên trước, khí thế không ai có thể ngăn.
- Trương Trọng Lâm coi rẻ Thần Vương, không tôn Hoàng quyền, đã bị ta chém giết tại chỗ, các ngươi còn không mau mở cửa thành ra, chẳng lẽ các ngươi cũng muốn coi rẻ Thần Vương sao?
Có mấy tướng sĩ cảnh giới Thiên Mệnh đều bị dọa đến đổ mồ hôi, vội vàng từ trên mặt đất bò dậy, tiến đến mở ra cửa thành, sợ bước theo gót Trương Trọng Lâm.
Thần Vũ quân hạo hạo đãng đãng đã đợi bên ngoài cửa thành, cửa thành vừa mở ra, bên ngoài liền quỳ xuống một mảng lớn, người ta tấp nập, cũng không biết có bao nhiêu quân đội đồng thời hò hét:
- Bái kiến Thần Vương.
- Bái kiến Thần Vương.
... Thanh âm mênh mông cuồn cuộn, vang vọng mấy trăm dặm.
Thần Vương dưới trướng có ba tôn Thiên Hầu, phân biệt là Đấu Chiến Thiên Hầu, Sư Thiên Hầu, Thần Tượng Thiên Hầu, nắm giữ lấy bảy trăm triệu Thần Vũ quân.
Một chi Thần Vũ quân này chính là thuộc về Thần Vương, quanh năm đóng trong đất phong của Thần Vương, Thần Vương đời trước Long Xuyên Phượng trước khi thiền vị đã triệu hồi Tam đại Thiên Hầu về Thần Đô, chính kà sợ hãi sau khi hắn bế quan Phong Phi Vân không trấn được tràng diện ở Thần Đô.
Có Tam đại Thiên Hầu tọa trấn, đủ để cho rất nhiều người đều cố kỵ Thần Vương phủ.
Tam đại Thiên Hầu cũng không đưa tất cả Thần Vũ quân đến Thần Đô, mà mỗi người chỉ thống lĩnh 1000 vạn quân đội, tổng cộng 3000 vạn, trú đóng ở bảy mươi hai trọng trấn bên ngoài Thần Đô.
Phong Phi Vân ra lệnh:
- Đấu Chiến Thiên Hầu thống lĩnh bộ hạ chiến tướng, theo ta tiến đến Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu, Sư Thiên Hầu cùng quân của mình lưu thủ ở Cố Thần Môn, Thần Tượng Thiên Hầu thống lĩnh đại quân trấn thủ Thiên Nhai nô lệ tràng, nếu có người dám viện trợ Thần Đô, giết chết bất luận tội, xuất phát.
3000 vạn Thần Vũ quân, đều là chiến tướng tinh nhuệ nhất, phân làm ba cổ, trong đó có một cổ khí thế như cầu vồng xông vào Thần Đô.
Cổ Thần Vũ quân kia chiến khí ngưng tụ hành một mảnh đám mây màu đen, hạo hạo đãng đãng đánh tới Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu.
Thần Vũ quân NGAO kêu lên, hơn một ngàn vạn quân sĩ sát nhập vào Thần Đô, khiến mặt đất Thần Đô đều chấn động, khiến những tu sĩ đang tu luyện sợ tới mức gà bay chó chạy, cho rằng trời sập đất sụt rồi.
Ầm ầm.
Tám vạn chiếc chiến xa vào thành, mỗi một chiếc chiến xa đều có kỳ ngưu kéo dẫn, tinh thiết chế tạo, nặng đến mấy vạn cân, cao tới 9m, có phù văn và trận pháp hiển hiện trên chiến xa, hình dạng tựa như Chiến Hổ dị thú.
Một mặt đại kỳ màu đen đón gió bay, cắm trên cột cờ ở đằng trước, dùng thần huyết tinh hồng sắc viết hai chữ to uy mãnh Đấu Chiến .
PHỐC PHỐC.
Đại kỳ phiêu động, thanh âm điếc tai.
Một nam tử thân cao chín xích đứng trước chiến kỳ, đứng trên chiến xa, lưng hùm vai gấu, cơ bắp trên người tựa như thép đồng, cánh tay tựa như bánh xe, áo giáp trên người chính là do Thiên Ngoại vẫn thạch luyện thành, nặng đến ba mười tám vạn cân.
- Tiểu Thần Vương ở đâu.
Đấu Chiến Thiên Hầu nghiêm nghị rống lên, liền có vài chục tòa kiến trúc cổ xưa sụp đổ, bị thanh âm của hắn chấn khiến lún vào đất.
Phong Phi Vân cũng bị thanh âm của hắn chấn cho đầu ngất đi, chiến lực của Đấu Chiến Thiên Hầu này cũng thật đáng sợ, vượt xa khỏi dự đoán của Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân giơ Thần Vương Lệnh lên cao, nói:
- Bổn vương ở đây.
Đấu Chiến Thiên Hầu hai mắt tựa như chuông đồng, nhìn chằm chằm Phong Phi Vân, thân thể bất động như tùng, kiên cố, nói:
- Đánh nơi nào?
- Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu.
Phong Phi Vân không sợ hãi cùng hắn đối mặt, con mắt đối phương vô cùng lợi hại, người bình thường đối mặt với hắn sẽ lập tức bị chọc mù mắt ngay.
Ầm ầm.
Đấu Chiến Thiên Hầu cầm đến một cây đại kỳ to như thùng nước, thân thể nổ bắn lên, biến thành một đạo lưu quang, trực tiếp bay đến trên giữa không trung, hai tay mãnh liệt ném bay chiến kỳ trong tay ra ngoài.
Bá.
Cột cờ kéo lấy chiến kỳ, vạch phá thiên mạc, bay ra ngàn dặm, ầm ầm cắm ở bên ngoài Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu, khiến đại môn Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu cũng bị chấn vỡ, cột cờ hãm xuống mặt đất sâu hơn 10m.
Đại kỳ phiêu đãng, đất rung núi chuyển, phát ra thanh âm ầm ầm, cung điên bên trong Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu đã bị chấn sụp trước vài tòa.
Đấu Chiến Thiên Hầu đứng ở giữa không trung, chỉ về phía đại kỳ phương xa, hét lớn một tiếng:
- Giết.
Một tiếng giết này tựa như cửu tiêu thần lôi nhấp nhô trong bầu trời đêm, khiến vô số tu sĩ đều bừng tỉnh, khiến những trận pháp trong Thần Đô đều bị làm vỡ nát vô số.
Những Thần Vũ quân kia nghe được chữ giết của Đấu Chiến Thiên Hầu, cả đám đều như gà chọi, điên cuồng xung phong liều chết xông tới.
Trữ Phong Tiên nhẹ nhàng vuốt chòm râu trắng trên cằm, nói:
- Phong tiểu hữu, ngươi sớm nói qua có cuồng nhân Đấu Chiến Thiên Hầu quay về Thần Đô thì cũng không cần lão đạo xuất thủ rồi.
Phong Phi Vân đã nghe nói qua đại danh của Đấu Chiến Thiên Hầu, trong thập bát Thiên Hầu xếp hàng thứ nhất, nhưng lại không nghĩ tới tên này lại sinh mãnh như vậy khiến Phong Phi Vân cũng bị kinh ngạc đến nhảy dựng, nếu không phải thấy những Thần Vũ quân kia đều ngay ngắn trật tự giết tới Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu thì hắn còn tưởng rằng hắn muốn tàn sát hàng loạt dân trong thành nữa ấy chứ.
- Đấu Chiến Thiên Hầu có lẽ cũng đã có được thực lực Thiên Mệnh đệ cửu trọng rồi.
Phong Phi Vân nói.
Trữ Phong Tiên nói:
- Vào 180 năm trước cũng đã là đệ nhất nhân dưới Chân nhân, chỉ là người này cuồng vọng đến cực điểm, tính cách nóng nảy, mà ngay cả Tấn Yên Kinh cũng không để vào mắt, đã từng phạm vào sai lầm lớn, thiếu chút nữa đã bị chém đầu, chính là Thần Vương xin tha cho hắn, nên hắn mới sống được.
- Phàm vào sai lầm lớn gì?
Phong Phi Vân có chút tò mò.
- Việc này nói ra rất dài, hơn nữa thập phần mịt mờ, lão đạo cũng chỉ biết là việc này có quan hệ với Thái Tế đại nhân.
Trữ Phong Tiên nói.
Tiểu hòa thượng vẫn một mực không mở miệng nói:
- Chuyện này bần tăng ngược lại biết một chút, Thái Tế muốn diệt trừ Đấu Chiến Thiên Hầu, cho nên liền dụng kế lừa gạt Đấu Chiến Thiên Hầu tiến cung, dẫn hắn tiến vào hậu cung cấm địa, bị Tấn Đế bắt gặp tại chỗ, Tấn Đế giận dữ, trực tiếp trấn áp Đấu Chiến Thiên Hầu, muốn xử trảm, chính là Thần Vương tiến nhập hoàng tộc thánh địa, mời ra tổ tiên hoàng tộc, xin tha cho hắn, Tấn Đế mới buông tha hắn một mạng, bất quá vẫn bị giam giữ trong thiên lao Thần Đô tám mươi năm, mới bị thả ra.
- Cũng vì việc này, Thần Vương cũng bị liên lụy, chủ động thối lui ra khỏi triều đình, đi đến Nam Man, ẩn cư ở Vạn Tượng Tháp, 180 năm cũng không ra khỏi Vạn Tượng Tháp một bước.
- Đấu Chiến Thiên Hầu sau khi được thả ra khỏi thiên lao Thần Đô liền trực tiếp sát nhập vào Thái Tế phủ, đánh chết con trai trưởng của Bắc Minh Mặc Thủ, treo xác ở cửa chính Thái Tế phủ, lúc này mới nghênh ngang rời đi, đến đất phong Thần Vương lĩnh binh, hơn trăm năm qua cũng không bước vào Thần Đô một bước.
Phong Phi Vân nhìn lên bầu trời, mảnh chiến vân kia đã sát nhập vào Thần Đô nội địa, như nước lũ, thập phần khiếp người, Đấu Chiến Thiên Hầu cũng xung trận ngựa lên trước, khí thế không ai có thể ngăn.
/2057
|