Phong Phi Vân cười nói:
- Nghe bảo Tịch Diệt Hoàng là một trong cá bá chủ vĩ đại nhất vực ngoại, quả nhiên danh bất hư truyền, chỉ tiếc hơi tự phụ.
Thái Tổ chậm rãi đến gần đứng hướng khác hình thành thế song song với Phong Phi Vân, chặn đường lui của Tịch Diệt Hoàng.
Tịch Diệt Hoàng không chút hoảng hốt, nói:
- Ngươi có thể đánh bại được đám người Điện Cực Dương Thiên Thần, Vũ Hóa thiên tôn là nhờ vào lực lượng ức chế của mảnh đất giam cầm. Nếu không có nó chưa chắc ngươi đánh lại bọn họ.
Phong Phi Vân công nhận:
- Cái này đúng.
- Tiếc rằng mảnh đất giam cầm không áp chế ta được.
Tịch Diệt Hoàng nói:
- Mảnh đất giam cầm áp chế lòng người có sát niệm, ta thì giấu đi sát niệm, nên ta không bị mảnh đất giam cầm ức chế. Ngươi cảm thấy sẽ đánh lại ta sao?
Tịch Diệt Hoàng đúng là thông minh tuyệt đỉnh, thấy rõ cấm ngọn nguồn lực lượng áp chế của mảnh đất giam cầm, hèn gì Hỗn Loạn cổ đế, một trong bảy hung ma thái cổ bị gã luyện hóa. Trí tuệ của Tịch Diệt Hoàng không thể đo lường.
Ầm!
Ngay khi Tịch Diệt Hoàng nói câu đó liền vỗ chưởng công kích Phong Phi Vân, tốc độ mau còn hơn ánh sáng, chớp mắt đã gần ngực.
Phong Phi Vân vội vàng vận dụng Thanh Đồng cổ thuyền trốn vào thời không, nhanh chóng thụt lùi.
Mắt Tịch Diệt Hoàng lộ ý cười, bảy mươi đôi cánh đen giương sau lưng, xuyên thấu thời không truy kích Phong Phi Vân, tốc độ bắt kịp Thanh Đồng cổ thuyền.
Tịch Diệt Hoàng truyền thừa đạo của Thất Thập Nhị Dực đại thánh, hiện tại đã tu luyện ra bảy mươi cánh chim, chỉ thiếu một bước là tu ra bảy mươi hai cánh, trở thành đẳng cấp đại thánh.
- Ánh sáng đại thánh!
Mắt Phong Phi Vân bắn ra đồng quang như sương, hai luồng thần hao đánh nát bình chướng thời không công kích Tịch Diệt Hoàng.
- Đại thánh bảo bình!
Tịch Diệt Hoàng lấy một chiếc ma bình màu đen ra, hình dạng như hồ lô, miệng bình như hoa sen, thân bình khắc nhiều cánh chim lấp lánh văn lý huyền diệu vô song thu ánh sáng đại thánh bắn từ mắt Phong Phi Vân vào trong ma bình.
Ma bình này đúng là lỗ đen.
Đây là Thu thiên Ma Bình mà Thất Thập Nhị Dực đại thánh đã luyện chế ra, nghe đồn có thể thu trời, chứa đất, chôn trời sao.
Thái Tổ đứng ở đáy biển thần sơn nhìn sâu trong thời không, đột nhiên ra tay. Cây phất trần đánh ra xuyên suốt thời không đánh vào lưng Tịch Diệt Hoàng.
Bảymươi đôi cánh đen trên lưng Tịch Diệt Hoàng như bảy mươi thanh thần đao chặt đứt phất trần thành mây khúc rơi rụng giữa hư không.
- Thái Tổ, ngươi chỉ là tượng đất do Oa Hậu Đại Thánh nặn ra, vốn không có sinh mệnh, tu vi liên tục giảm thấp chứ không tăng lên được. Từ thái cổ đến bây giờ ngươi còn mấy tầng tu vi?
Người Tịch Diệt Hoàng phát ra thần uy đế hoàng, trừ đại thánh ra trong thiên hạ không ai lọt vào mắt gã.
Là chí tôn giả, tổ có thể chém.
- Còn giữ lại vài tầng, chuyên môn chém ngươi.
Thái Tổ biểu hiện rất bình tĩnh, ném phất trần đi, thân đất tỏa thần quang năm sắc. Cơ thể Thái Tổ như cột sáng bay vào thời không, tay công kích Tịch Diệt Hoàng.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Đạo ấn và ma khí va chạm, khắc chế, trấn áp nhau, hình thành các vòng xoáy lớn.
Tuy Thái Tổ là thân đất nhưng được Oa Hậu Đại Thánh dùng bùn năm sắc nặn ra thân thể, chứa đạo của Oa Hậu Đại Thánh, độ mạnh cơ thể vượt qua những người thân thể thành thánh. Lực lượng cơ thể Thái Tổ mạnh mẽ như nộ long.
Mỗi bàn tay đất vỗ ra, lòng bàn tay chứa đạo ấn, lực lượng có thể vỡ trời át đất.
Tịch Diệt Hoàng không uổng là nhân vật tu luyện trong lỗ đen, tu vi siêu cường đại, gần bằng đại thánh.
Phong Phi Vân, Thái Tổ hợp sức lại chỉ miễn cưỡng đánh tương đương với Tịch Diệt Hoàng.
- Hỗn độn tịch diệt!
Hai tay Tịch Diệt Hoàng chắp vào nhau, lòng bàn tay sinh ra một đoàn thần hỏa, có thể đốt trời nấu biển, đốt cháy hư không. Tịch Diệt Hoàng vỗ chưởng vào Phong Phi Vân, Thái Tổ.
- Càn Khôn hỗn nguyên chưởng ấn thiên địa!
Phong Phi Vân điều động hết sức mạnh đánh ra một phật thủ ấn vào bàn tay phải của Tịch Diệt Hoàng.
- Đạo pháp hội nguyên!
Thái Tổ cũng vỗ chưởng ấn, đạo ấn cực kỳ cường đại va chạm với tay trái Tịch Diệt Hoàng.
Tịch Diệt Hoàng đứng chính giữa, hai bên trái phải, một phật một đạo, lực lượng khổng lồ liên tục trùng kích cơ thể muốn xé gã thành hai nửa.
Tịch Diệt Hoàng đánh ra hỗn độn tịch diệt chẳng những không tịch diệt điệu hỗn độn ngược lại bị phật thủ, đạo ấn áp chế.
Phong Phi Vân biến thành kim phật, hóa thành một thế giới. Vạn phật tụng kinh, miếu thờ phật điện, cái mỏ bồ đoàn, phật ý ngưng tụ thành phật khí thực thể quay quanh người hắn, bí hiểm khó lường.
Cơ thể Thái Tổ diễn hóa thành các thiên địa đạo gia, vô số đạo tháp nhô lên cao, hồn nhiên thành một tòa đạo thành.
Trong khi ba cao thủ tranh chấp trong thời không thì sâu trong đáy biển thần sơn, nữ ma bước xuống từ Tinh Hồng quỷ thuyền, ánh mắt tò mò thò tay vào vòng xoáy năm sắc. Nữ ma muốn nhìn xem trong vòng xoáy năm sắc có thứ gì.
Ngũ thải bị đánh nát, bộc phát ra lực lượng hung mãnh khai thiên tích địa đánh tan bốn phương.
Nguyên mảnh đất giam cầm dậy sóng, mọi người bị đánh bay đi, boa gồm nữ ma, Phong Phi Vân, Thái Tổ, Tịch Diệt Hoàng. Lực lượng cuộn trào vô biên đánh bay tất cả, đây là lực lượng mà thần thánh cũng không ngăn được.
Nỗi lòng mọi người khó thể bình tĩnh, bay ngược ra sau mấy ngàn vạn dặm.
- Trời, đây là lực lượng đại thánh hay tiên vậy?
Tịch Diệt Hoàng giương bảy mươi cánh đen biến thành thần quang bay ngược, lại hướng về đáy biển thần sơn, nỗi lòng kích động khó thể bình tĩnh.
Phong Phi Vân xoay người đứng dậy, chân đạp luân hồi, lưng mọc cánh phượng hoàng. Phong Phi Vân là người thứ hai bay đến đáy biển thần sơn.
Thái Tổ, nữ ma cũng chạy về.
Mọi người ngây ngẩn nhìn cảnh tượng trước mặt, bất cứ câu nói gì cũng khó miêu tả nỗi lòng rung động lúc này của họ.
Một khối tiên thạch năm sắc to cỡ ngọn đồi lơ lửng trong không trung, tỏa ánh sáng đỏ, đen, trắng, xanh, vàng, trong suốt lấp lánh, tiên quang lượn lờ, tựa như một tòa thần thánh tiên sơn lơ lửng trước mặt.
Trung tâm tiên thạch năm sắc đứng một nữ nhân thân hình yêu kiều, thánh khiết tiên linh. Tóc dài như thác, cơ thể như tiên ngọc điêu khắc, thướt tha yêu kiều, đẹp không sao tả nổi.
Nữ nhân có thân thể nhân loại nhưng đuôi rắn, mỗi khối vảy tỏa thần quang năm sắc, khí lưu huyền diệu vô song.
Mỗi chỗ trên người nàng hoàn mỹ vô khuyết, không tìm ra chút tỳ vết. Mỗi đường cong ưu nhã nhất thế gian, phù hợp đạo lý nào đó, khiến người nhìn ngộ đạo.
Nữ nhân tĩnh như xử nữ, mắt nhắm chặt, người không phát ra hơi thở gì. Nàng dã chết lâu thật lâu, thân hình bị phong trong ngũ thải thần thạch.
- Oa Hậu . . . Oa Hậu Đại Thánh . . .
Phong Phi Vân nhìn chằm chằm nữ nhân trong ngũ thải thần thạch, trong tràn đầy tôn kính. Cảnh tượng này rất giống với cảnh hắn đã thấy trên luyện thạch đài Oa Hậu miếu.
Tịch Diệt Hoàng kinh ngạc ngây người, trong lòng tràn đầy kích động:
- Ta cảm thấy Oa Hậu không chỉ là tu vi đại thánh, rất có thể nàng đã thành tiên. Đây là tiên thi, nếu có được tiên thể của Oa Hậu không chừng sẽ mượn đó tham ngộ chân lý thành tiên.
- Nghe bảo Tịch Diệt Hoàng là một trong cá bá chủ vĩ đại nhất vực ngoại, quả nhiên danh bất hư truyền, chỉ tiếc hơi tự phụ.
Thái Tổ chậm rãi đến gần đứng hướng khác hình thành thế song song với Phong Phi Vân, chặn đường lui của Tịch Diệt Hoàng.
Tịch Diệt Hoàng không chút hoảng hốt, nói:
- Ngươi có thể đánh bại được đám người Điện Cực Dương Thiên Thần, Vũ Hóa thiên tôn là nhờ vào lực lượng ức chế của mảnh đất giam cầm. Nếu không có nó chưa chắc ngươi đánh lại bọn họ.
Phong Phi Vân công nhận:
- Cái này đúng.
- Tiếc rằng mảnh đất giam cầm không áp chế ta được.
Tịch Diệt Hoàng nói:
- Mảnh đất giam cầm áp chế lòng người có sát niệm, ta thì giấu đi sát niệm, nên ta không bị mảnh đất giam cầm ức chế. Ngươi cảm thấy sẽ đánh lại ta sao?
Tịch Diệt Hoàng đúng là thông minh tuyệt đỉnh, thấy rõ cấm ngọn nguồn lực lượng áp chế của mảnh đất giam cầm, hèn gì Hỗn Loạn cổ đế, một trong bảy hung ma thái cổ bị gã luyện hóa. Trí tuệ của Tịch Diệt Hoàng không thể đo lường.
Ầm!
Ngay khi Tịch Diệt Hoàng nói câu đó liền vỗ chưởng công kích Phong Phi Vân, tốc độ mau còn hơn ánh sáng, chớp mắt đã gần ngực.
Phong Phi Vân vội vàng vận dụng Thanh Đồng cổ thuyền trốn vào thời không, nhanh chóng thụt lùi.
Mắt Tịch Diệt Hoàng lộ ý cười, bảy mươi đôi cánh đen giương sau lưng, xuyên thấu thời không truy kích Phong Phi Vân, tốc độ bắt kịp Thanh Đồng cổ thuyền.
Tịch Diệt Hoàng truyền thừa đạo của Thất Thập Nhị Dực đại thánh, hiện tại đã tu luyện ra bảy mươi cánh chim, chỉ thiếu một bước là tu ra bảy mươi hai cánh, trở thành đẳng cấp đại thánh.
- Ánh sáng đại thánh!
Mắt Phong Phi Vân bắn ra đồng quang như sương, hai luồng thần hao đánh nát bình chướng thời không công kích Tịch Diệt Hoàng.
- Đại thánh bảo bình!
Tịch Diệt Hoàng lấy một chiếc ma bình màu đen ra, hình dạng như hồ lô, miệng bình như hoa sen, thân bình khắc nhiều cánh chim lấp lánh văn lý huyền diệu vô song thu ánh sáng đại thánh bắn từ mắt Phong Phi Vân vào trong ma bình.
Ma bình này đúng là lỗ đen.
Đây là Thu thiên Ma Bình mà Thất Thập Nhị Dực đại thánh đã luyện chế ra, nghe đồn có thể thu trời, chứa đất, chôn trời sao.
Thái Tổ đứng ở đáy biển thần sơn nhìn sâu trong thời không, đột nhiên ra tay. Cây phất trần đánh ra xuyên suốt thời không đánh vào lưng Tịch Diệt Hoàng.
Bảymươi đôi cánh đen trên lưng Tịch Diệt Hoàng như bảy mươi thanh thần đao chặt đứt phất trần thành mây khúc rơi rụng giữa hư không.
- Thái Tổ, ngươi chỉ là tượng đất do Oa Hậu Đại Thánh nặn ra, vốn không có sinh mệnh, tu vi liên tục giảm thấp chứ không tăng lên được. Từ thái cổ đến bây giờ ngươi còn mấy tầng tu vi?
Người Tịch Diệt Hoàng phát ra thần uy đế hoàng, trừ đại thánh ra trong thiên hạ không ai lọt vào mắt gã.
Là chí tôn giả, tổ có thể chém.
- Còn giữ lại vài tầng, chuyên môn chém ngươi.
Thái Tổ biểu hiện rất bình tĩnh, ném phất trần đi, thân đất tỏa thần quang năm sắc. Cơ thể Thái Tổ như cột sáng bay vào thời không, tay công kích Tịch Diệt Hoàng.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Đạo ấn và ma khí va chạm, khắc chế, trấn áp nhau, hình thành các vòng xoáy lớn.
Tuy Thái Tổ là thân đất nhưng được Oa Hậu Đại Thánh dùng bùn năm sắc nặn ra thân thể, chứa đạo của Oa Hậu Đại Thánh, độ mạnh cơ thể vượt qua những người thân thể thành thánh. Lực lượng cơ thể Thái Tổ mạnh mẽ như nộ long.
Mỗi bàn tay đất vỗ ra, lòng bàn tay chứa đạo ấn, lực lượng có thể vỡ trời át đất.
Tịch Diệt Hoàng không uổng là nhân vật tu luyện trong lỗ đen, tu vi siêu cường đại, gần bằng đại thánh.
Phong Phi Vân, Thái Tổ hợp sức lại chỉ miễn cưỡng đánh tương đương với Tịch Diệt Hoàng.
- Hỗn độn tịch diệt!
Hai tay Tịch Diệt Hoàng chắp vào nhau, lòng bàn tay sinh ra một đoàn thần hỏa, có thể đốt trời nấu biển, đốt cháy hư không. Tịch Diệt Hoàng vỗ chưởng vào Phong Phi Vân, Thái Tổ.
- Càn Khôn hỗn nguyên chưởng ấn thiên địa!
Phong Phi Vân điều động hết sức mạnh đánh ra một phật thủ ấn vào bàn tay phải của Tịch Diệt Hoàng.
- Đạo pháp hội nguyên!
Thái Tổ cũng vỗ chưởng ấn, đạo ấn cực kỳ cường đại va chạm với tay trái Tịch Diệt Hoàng.
Tịch Diệt Hoàng đứng chính giữa, hai bên trái phải, một phật một đạo, lực lượng khổng lồ liên tục trùng kích cơ thể muốn xé gã thành hai nửa.
Tịch Diệt Hoàng đánh ra hỗn độn tịch diệt chẳng những không tịch diệt điệu hỗn độn ngược lại bị phật thủ, đạo ấn áp chế.
Phong Phi Vân biến thành kim phật, hóa thành một thế giới. Vạn phật tụng kinh, miếu thờ phật điện, cái mỏ bồ đoàn, phật ý ngưng tụ thành phật khí thực thể quay quanh người hắn, bí hiểm khó lường.
Cơ thể Thái Tổ diễn hóa thành các thiên địa đạo gia, vô số đạo tháp nhô lên cao, hồn nhiên thành một tòa đạo thành.
Trong khi ba cao thủ tranh chấp trong thời không thì sâu trong đáy biển thần sơn, nữ ma bước xuống từ Tinh Hồng quỷ thuyền, ánh mắt tò mò thò tay vào vòng xoáy năm sắc. Nữ ma muốn nhìn xem trong vòng xoáy năm sắc có thứ gì.
Ngũ thải bị đánh nát, bộc phát ra lực lượng hung mãnh khai thiên tích địa đánh tan bốn phương.
Nguyên mảnh đất giam cầm dậy sóng, mọi người bị đánh bay đi, boa gồm nữ ma, Phong Phi Vân, Thái Tổ, Tịch Diệt Hoàng. Lực lượng cuộn trào vô biên đánh bay tất cả, đây là lực lượng mà thần thánh cũng không ngăn được.
Nỗi lòng mọi người khó thể bình tĩnh, bay ngược ra sau mấy ngàn vạn dặm.
- Trời, đây là lực lượng đại thánh hay tiên vậy?
Tịch Diệt Hoàng giương bảy mươi cánh đen biến thành thần quang bay ngược, lại hướng về đáy biển thần sơn, nỗi lòng kích động khó thể bình tĩnh.
Phong Phi Vân xoay người đứng dậy, chân đạp luân hồi, lưng mọc cánh phượng hoàng. Phong Phi Vân là người thứ hai bay đến đáy biển thần sơn.
Thái Tổ, nữ ma cũng chạy về.
Mọi người ngây ngẩn nhìn cảnh tượng trước mặt, bất cứ câu nói gì cũng khó miêu tả nỗi lòng rung động lúc này của họ.
Một khối tiên thạch năm sắc to cỡ ngọn đồi lơ lửng trong không trung, tỏa ánh sáng đỏ, đen, trắng, xanh, vàng, trong suốt lấp lánh, tiên quang lượn lờ, tựa như một tòa thần thánh tiên sơn lơ lửng trước mặt.
Trung tâm tiên thạch năm sắc đứng một nữ nhân thân hình yêu kiều, thánh khiết tiên linh. Tóc dài như thác, cơ thể như tiên ngọc điêu khắc, thướt tha yêu kiều, đẹp không sao tả nổi.
Nữ nhân có thân thể nhân loại nhưng đuôi rắn, mỗi khối vảy tỏa thần quang năm sắc, khí lưu huyền diệu vô song.
Mỗi chỗ trên người nàng hoàn mỹ vô khuyết, không tìm ra chút tỳ vết. Mỗi đường cong ưu nhã nhất thế gian, phù hợp đạo lý nào đó, khiến người nhìn ngộ đạo.
Nữ nhân tĩnh như xử nữ, mắt nhắm chặt, người không phát ra hơi thở gì. Nàng dã chết lâu thật lâu, thân hình bị phong trong ngũ thải thần thạch.
- Oa Hậu . . . Oa Hậu Đại Thánh . . .
Phong Phi Vân nhìn chằm chằm nữ nhân trong ngũ thải thần thạch, trong tràn đầy tôn kính. Cảnh tượng này rất giống với cảnh hắn đã thấy trên luyện thạch đài Oa Hậu miếu.
Tịch Diệt Hoàng kinh ngạc ngây người, trong lòng tràn đầy kích động:
- Ta cảm thấy Oa Hậu không chỉ là tu vi đại thánh, rất có thể nàng đã thành tiên. Đây là tiên thi, nếu có được tiên thể của Oa Hậu không chừng sẽ mượn đó tham ngộ chân lý thành tiên.
/2057
|