- Nơi này sắp chìm vào lòng đất, sẽ không mở ra nữa, mãi khi nào bảy linh thuyền cùng xuất thế.
Phong Phi Vân đứng yên tại chỗ thật lâu không nhúc nhích, đối phương nói mấy câu nhắc nhở làm hắn trong sáng hẳn ra. Đối phương không lộ ra thân phận nhưng Phong Phi Vân xem đó là tiên linh bất diệt của thái cổ thần phượng.
Không ai có thể dạy ta làm gì, vì con đường nằm ngay dưới chân ta.
Huyết Giao nói:
- Các ngươi nói xem tại sao Phong Phi Vân ấn tay vào cửa là cánh cửa tự động xoay tròn, còn ta ấn vuốt vào liền bị đóng băng?
Huyết Giao không phục nhưng cũng không dám thử nữa.
Tây Môn Xuy Tiêu đăm chiêu thật lâu, ánh mắt sâu thẳm nói:
- Có lẽ vì Phong huynh khác với người thường, như chúng ta không thể luyện hóa mắt đại ma long nhưng Phong huynh thì có thể. Phong huynh đúng là một vị dị nhân.
Phong Phi Vân rụt tay về, mỉm cười hỏi:
- Các ngươi đang nói chuyện gì?
Mao Ô Quy chạy tới hỏi:
- Này, sao rồi? Có thể mở cửa không?
Mới rồi Phong Phi Vân trải qua nhiều điều nhưng ở trong mắt Mao Ô Quy, Tây Môn Xuy Tiêu, Huyết Giao thì hắn chỉ đứng yên tại chỗ, tay dán cánh cửa đen chứ không có gì lạ. Bọn họ không biết Phong Phi Vân đối thoại với người bí ẩn.
Phong Phi Vân lắc đầu, nói:
- Ra khỏi đây rồi nói, nơi này . . .
Phong Phi Vân lại nhìn cánh cửa đen:
- Nơi này sắp chìm xuống lòng đất.
Mao Ô Quy, Tây Môn Xuy Tiêu, Huyết Giao rất ngạc nhiên.
Đám người Phong Phi Vân ra khỏi Đồng Lô sơn, trong núi vang tiếng nổ điếc tai. Đất đai mấy chục vạn dặm sụp xuống thành cái hố to không đáy.
Nhóm Phong Phi Vân đứng bên cạnh cái hố nhìn bóng đen sâu thẳm.
Rất nhanh đất sụp xuống bị nước từ đâu chảy đến lấp đầy thành biển cả mênh mông, sóng vỗ dập dìu.
Chỉ một giây đã tang điền biến thương hải.
Tây Môn Xuy Tiêu sờ cằm:
- Khó tin, khó tin thật.
Biểu tình Tây Môn Xuy Tiêu tràn đầy ngạc nhiên, gã không tin nổi vào mắt mình.
Mao Ô Quy nhìn Phong Phi Vân chằm chằm, hỏi:
- Tiếp theo định đi đâu?
Phong Phi Vân đứng cạnh bờ biển, đón gió biển thổi nhìn phương xa.
Phong Phi Vân nói:
- Ta muốn đi Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, nhưng trước đó ta cho rằng chúng ta nên đến Thần Tấn vương triều ăn uống no say đã. Không biết Tuyệt Sắc lâu còn mở không?
Tâm tình Phong Phi Vân tốt hơn nhiều. Được người bí ẩn nhắc nhở, Phong Phi Vân dám gặp cả Thủy Nguyệt Đình, trên đời còn gì đáng sợ hơn?
Mao Ô Quy cười gian:
- Ta thì thấy ngự trù hoàng tộc làm cá chỉ vàng ngàn năm rất ngon.
Chân trời có đám tu sĩ bay tới, quỳ trước mặt Phong Phi Vân.
- Bái kiến Thần Vương đại nhân, mạc tượng phụng lệnh lão Thần Vương mời Thần Vương đại nhân về Thần Đô gặp mặt.
Mấy tu sĩ này là thiên hầu trong Thần Võ quân, rất cung kính với Phong Phi Vân. Bọn họ biết nam nhân đứng trước mặt có tu vi không thể ước chừng, tựa như thần linh.
Lão Thần Vương có ơn với Phong Phi Vân nên hắn phải đi Thần Đô.
Đêm đó Thần Đô sôi trào. Thần Vương phủ mở tiệc tối, người được mời toàn là thiên hầu, phủ chủ, hoặc lãnh tụ tông phái đẳng cấp cự phách.
Phong Phi Vân ngồi chung với người quen như tộc trưởng Ngân Câu gia tộc, đại đệ tử của Thần Vương Trương Bá Đạo, mấy thiên hầu Thần Vương phủ, mấy tháp chủ Vạn Vật tháp.
Những người trước kia Phong Phi Vân phải ngước nhìn giờ nhường hắn ngồi ở ghế trên.
Phong Phi Vân tặng một linh quả vạn năm cho lão Thần Vương, đối với cảnh giới hiện tại của lão Thần Vương thì linh quản vạn năm đủ tăng một đại cảnh giới.
Phong Phi Vân hỏi thăm đại chiến mười năm trước, Diêm Vương, nữ ma chẳng phải người hiền lành gì, sẽ không quan tâm an toàn của tu sĩ ngũ đại vương triều.
trận chiến ấy đúng là đánh ngũ đại vương triều biến hình, tử thương vô số, tai nạn ngập trời.
Một thiên vương kể:
- Sau trận chiến thế lực ngũ đại vương triều hoàn toàn thay đổi. Thần Linh cung từng mạnh nhất nhưng vì Thần cung chủ chết trận, Linh cung chủ mất tích nên tụt dốc. Sau khi Tà Hoàng chết, Sâm La diện lại chia rẽ. Bốn vương triều khác cũng gặp tổn hại nặng, nhiều người chết. Một số tông môn cường đại bị diệt tộc. Một năm sau đại kiếp nạn, các đại tông môn, triều đình toàn bận việc chôn xác. Vũ Hóa mộ nguyên thành nghĩa địa thật sự.
Trận chiến ấy ảnh hưởng sâu xa, đẳng cấp thiên hầu nhớ lại cũng phải trắng mặt.
Lão Thần Vương Long Xuyên phượng cười nói:
- Nhưng bây giờ ngũ đại vương triều đã thống nhất, thuộc quyền Thần Tấn vương triều, xem như thiên hạ thái bình.
Phong Phi Vân nâng chén đáp lễ:
- Chắc Thần Tấn vương triều có đại hiền năng, thống nhất ngũ quốc, thật là đáng vui đáng mừng.
Long Xuyên Phượng nói:
- Chuyện này xảy ra vào một năm trước, Trung Ương vương triều thứ sáu phái sứ giả đến khiến ngũ đại vương triều thống nhất, thuộc quyền Thần Tấn vương triều thống trị.
Nói đến đây Long Xuyên Phượng nghiêm nghị hơn:
- Tiểu tử tu vi của vị sứ giả kia đã đến cảnh giới hiền giả Vũ Hóa cảnh, chỉ đi hoàng cung bốn vương triều khác một vòng, hôm sau quân vương bốn vương triều đến Thần Đô đầu thành, cam nguyện trở thành phụ thuộc của Thần Tấn vương triều.
Phong Phi Vân con ngươi co rút, không ngờ xảy ra chuyện lạ này.
Phong Phi Vân thầm nghĩ:
- Một năm trước là lúc Trung Ương vương triều thứ sáu xảy ra thay đổi lớn. Thần Thiên tước gia bị đuổi xuống đài, hoàng tộc Long gia lại lần nữa cầm quyền. Chắc chú tể thánh đình mới ra lệnh này, dù gì Thần Tấn vương triều là một chi ánhnh nhỏ của thánh đỉnh Long gia. Nhưng không biết chú tể thánh đình mới lên ngôi là ai?
Sau khi Phong Phi Vân đánh tan tác thế lực hệ Thần Thiên tước gai thì theo nữ ma đi Đan Đỉnh Quỷ thị, hắn không rõ ràng chuyện sau đó.
Phong Phi Vân hỏi thăm lão Thần Vương về tin tức Ngọc Cơ Mạn Diệu Âm Dương Song Tu Môn.
Lão Thần Vương trả lời là Ngọc Cơ Mạn Diệu môn chủ Âm Dương Song Tu Môn cùng Ngọc Cơ Lan Lam La Sát tiểu quỷ, hãy ngoan ngoãn La Sát vương triều cũ từ mấy năm trước đã rời khỏi Thần Tấn vương triều.
Phong Phi Vân xin lão Thần Vương hỗ trợ xây dựng Thái Vi nữ thần miếu, giúp Thái Vi nữ thần ngưng tụ tín ngưỡng và nhang khói. Lão Thần Vương đồng ý, dạy được đệ tử xuất sắc như Phong Phi Vân luôn là niềm tự hào của Long Xuyên Phượng, lão sẽ không từ chối hắn.
Long Xuyên Phượng trêu ghẹo:
- Bây giờ sống trong Tu Tiên giới nếu có ai muốn đánh nhau với ta, trựmc tiếp báo tên ngươi ra, đối phương nghe liền xám xịt bỏ chạy.
Phong Phi Vân cười phá lên, rối rít nói:
- Không khoa trương như thế.
Một thiếu nữ xinh đẹp mười sáu, bảy tuổi bước lên bệ múa, chín thanh quan mặc áo nhiều màu đi theo sau lưng nàng. Các nàng msua trong yến hội.
Chín thanh quan là chín nữ nhân phong hoa tuyệt đại nổi nhất Thần Đô, mặt hoa da phấn, thân thể mềm mại làm mắt người sáng.
Bọn họ đều nghe uy danh của Phong Phi Vân. Đồn rằng mười năm trước Tà Hoàng chết trong tay Phong Phi Vân, bây giờ mười năm qua đi, người từng là nhi tử của yêu ma đã đến trình độ gì?
Có tin tức truyền về, Đồng Lô sơn nguy hiểm đáng sợ giờ đã thành biển cả mênh mông, một lần nữa chứng minh nhi tử của yêu ma đáng sợ, tu vi kinh khủng đến không thể suy đoán.
Phong Phi Vân đứng yên tại chỗ thật lâu không nhúc nhích, đối phương nói mấy câu nhắc nhở làm hắn trong sáng hẳn ra. Đối phương không lộ ra thân phận nhưng Phong Phi Vân xem đó là tiên linh bất diệt của thái cổ thần phượng.
Không ai có thể dạy ta làm gì, vì con đường nằm ngay dưới chân ta.
Huyết Giao nói:
- Các ngươi nói xem tại sao Phong Phi Vân ấn tay vào cửa là cánh cửa tự động xoay tròn, còn ta ấn vuốt vào liền bị đóng băng?
Huyết Giao không phục nhưng cũng không dám thử nữa.
Tây Môn Xuy Tiêu đăm chiêu thật lâu, ánh mắt sâu thẳm nói:
- Có lẽ vì Phong huynh khác với người thường, như chúng ta không thể luyện hóa mắt đại ma long nhưng Phong huynh thì có thể. Phong huynh đúng là một vị dị nhân.
Phong Phi Vân rụt tay về, mỉm cười hỏi:
- Các ngươi đang nói chuyện gì?
Mao Ô Quy chạy tới hỏi:
- Này, sao rồi? Có thể mở cửa không?
Mới rồi Phong Phi Vân trải qua nhiều điều nhưng ở trong mắt Mao Ô Quy, Tây Môn Xuy Tiêu, Huyết Giao thì hắn chỉ đứng yên tại chỗ, tay dán cánh cửa đen chứ không có gì lạ. Bọn họ không biết Phong Phi Vân đối thoại với người bí ẩn.
Phong Phi Vân lắc đầu, nói:
- Ra khỏi đây rồi nói, nơi này . . .
Phong Phi Vân lại nhìn cánh cửa đen:
- Nơi này sắp chìm xuống lòng đất.
Mao Ô Quy, Tây Môn Xuy Tiêu, Huyết Giao rất ngạc nhiên.
Đám người Phong Phi Vân ra khỏi Đồng Lô sơn, trong núi vang tiếng nổ điếc tai. Đất đai mấy chục vạn dặm sụp xuống thành cái hố to không đáy.
Nhóm Phong Phi Vân đứng bên cạnh cái hố nhìn bóng đen sâu thẳm.
Rất nhanh đất sụp xuống bị nước từ đâu chảy đến lấp đầy thành biển cả mênh mông, sóng vỗ dập dìu.
Chỉ một giây đã tang điền biến thương hải.
Tây Môn Xuy Tiêu sờ cằm:
- Khó tin, khó tin thật.
Biểu tình Tây Môn Xuy Tiêu tràn đầy ngạc nhiên, gã không tin nổi vào mắt mình.
Mao Ô Quy nhìn Phong Phi Vân chằm chằm, hỏi:
- Tiếp theo định đi đâu?
Phong Phi Vân đứng cạnh bờ biển, đón gió biển thổi nhìn phương xa.
Phong Phi Vân nói:
- Ta muốn đi Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, nhưng trước đó ta cho rằng chúng ta nên đến Thần Tấn vương triều ăn uống no say đã. Không biết Tuyệt Sắc lâu còn mở không?
Tâm tình Phong Phi Vân tốt hơn nhiều. Được người bí ẩn nhắc nhở, Phong Phi Vân dám gặp cả Thủy Nguyệt Đình, trên đời còn gì đáng sợ hơn?
Mao Ô Quy cười gian:
- Ta thì thấy ngự trù hoàng tộc làm cá chỉ vàng ngàn năm rất ngon.
Chân trời có đám tu sĩ bay tới, quỳ trước mặt Phong Phi Vân.
- Bái kiến Thần Vương đại nhân, mạc tượng phụng lệnh lão Thần Vương mời Thần Vương đại nhân về Thần Đô gặp mặt.
Mấy tu sĩ này là thiên hầu trong Thần Võ quân, rất cung kính với Phong Phi Vân. Bọn họ biết nam nhân đứng trước mặt có tu vi không thể ước chừng, tựa như thần linh.
Lão Thần Vương có ơn với Phong Phi Vân nên hắn phải đi Thần Đô.
Đêm đó Thần Đô sôi trào. Thần Vương phủ mở tiệc tối, người được mời toàn là thiên hầu, phủ chủ, hoặc lãnh tụ tông phái đẳng cấp cự phách.
Phong Phi Vân ngồi chung với người quen như tộc trưởng Ngân Câu gia tộc, đại đệ tử của Thần Vương Trương Bá Đạo, mấy thiên hầu Thần Vương phủ, mấy tháp chủ Vạn Vật tháp.
Những người trước kia Phong Phi Vân phải ngước nhìn giờ nhường hắn ngồi ở ghế trên.
Phong Phi Vân tặng một linh quả vạn năm cho lão Thần Vương, đối với cảnh giới hiện tại của lão Thần Vương thì linh quản vạn năm đủ tăng một đại cảnh giới.
Phong Phi Vân hỏi thăm đại chiến mười năm trước, Diêm Vương, nữ ma chẳng phải người hiền lành gì, sẽ không quan tâm an toàn của tu sĩ ngũ đại vương triều.
trận chiến ấy đúng là đánh ngũ đại vương triều biến hình, tử thương vô số, tai nạn ngập trời.
Một thiên vương kể:
- Sau trận chiến thế lực ngũ đại vương triều hoàn toàn thay đổi. Thần Linh cung từng mạnh nhất nhưng vì Thần cung chủ chết trận, Linh cung chủ mất tích nên tụt dốc. Sau khi Tà Hoàng chết, Sâm La diện lại chia rẽ. Bốn vương triều khác cũng gặp tổn hại nặng, nhiều người chết. Một số tông môn cường đại bị diệt tộc. Một năm sau đại kiếp nạn, các đại tông môn, triều đình toàn bận việc chôn xác. Vũ Hóa mộ nguyên thành nghĩa địa thật sự.
Trận chiến ấy ảnh hưởng sâu xa, đẳng cấp thiên hầu nhớ lại cũng phải trắng mặt.
Lão Thần Vương Long Xuyên phượng cười nói:
- Nhưng bây giờ ngũ đại vương triều đã thống nhất, thuộc quyền Thần Tấn vương triều, xem như thiên hạ thái bình.
Phong Phi Vân nâng chén đáp lễ:
- Chắc Thần Tấn vương triều có đại hiền năng, thống nhất ngũ quốc, thật là đáng vui đáng mừng.
Long Xuyên Phượng nói:
- Chuyện này xảy ra vào một năm trước, Trung Ương vương triều thứ sáu phái sứ giả đến khiến ngũ đại vương triều thống nhất, thuộc quyền Thần Tấn vương triều thống trị.
Nói đến đây Long Xuyên Phượng nghiêm nghị hơn:
- Tiểu tử tu vi của vị sứ giả kia đã đến cảnh giới hiền giả Vũ Hóa cảnh, chỉ đi hoàng cung bốn vương triều khác một vòng, hôm sau quân vương bốn vương triều đến Thần Đô đầu thành, cam nguyện trở thành phụ thuộc của Thần Tấn vương triều.
Phong Phi Vân con ngươi co rút, không ngờ xảy ra chuyện lạ này.
Phong Phi Vân thầm nghĩ:
- Một năm trước là lúc Trung Ương vương triều thứ sáu xảy ra thay đổi lớn. Thần Thiên tước gia bị đuổi xuống đài, hoàng tộc Long gia lại lần nữa cầm quyền. Chắc chú tể thánh đình mới ra lệnh này, dù gì Thần Tấn vương triều là một chi ánhnh nhỏ của thánh đỉnh Long gia. Nhưng không biết chú tể thánh đình mới lên ngôi là ai?
Sau khi Phong Phi Vân đánh tan tác thế lực hệ Thần Thiên tước gai thì theo nữ ma đi Đan Đỉnh Quỷ thị, hắn không rõ ràng chuyện sau đó.
Phong Phi Vân hỏi thăm lão Thần Vương về tin tức Ngọc Cơ Mạn Diệu Âm Dương Song Tu Môn.
Lão Thần Vương trả lời là Ngọc Cơ Mạn Diệu môn chủ Âm Dương Song Tu Môn cùng Ngọc Cơ Lan Lam La Sát tiểu quỷ, hãy ngoan ngoãn La Sát vương triều cũ từ mấy năm trước đã rời khỏi Thần Tấn vương triều.
Phong Phi Vân xin lão Thần Vương hỗ trợ xây dựng Thái Vi nữ thần miếu, giúp Thái Vi nữ thần ngưng tụ tín ngưỡng và nhang khói. Lão Thần Vương đồng ý, dạy được đệ tử xuất sắc như Phong Phi Vân luôn là niềm tự hào của Long Xuyên Phượng, lão sẽ không từ chối hắn.
Long Xuyên Phượng trêu ghẹo:
- Bây giờ sống trong Tu Tiên giới nếu có ai muốn đánh nhau với ta, trựmc tiếp báo tên ngươi ra, đối phương nghe liền xám xịt bỏ chạy.
Phong Phi Vân cười phá lên, rối rít nói:
- Không khoa trương như thế.
Một thiếu nữ xinh đẹp mười sáu, bảy tuổi bước lên bệ múa, chín thanh quan mặc áo nhiều màu đi theo sau lưng nàng. Các nàng msua trong yến hội.
Chín thanh quan là chín nữ nhân phong hoa tuyệt đại nổi nhất Thần Đô, mặt hoa da phấn, thân thể mềm mại làm mắt người sáng.
Bọn họ đều nghe uy danh của Phong Phi Vân. Đồn rằng mười năm trước Tà Hoàng chết trong tay Phong Phi Vân, bây giờ mười năm qua đi, người từng là nhi tử của yêu ma đã đến trình độ gì?
Có tin tức truyền về, Đồng Lô sơn nguy hiểm đáng sợ giờ đã thành biển cả mênh mông, một lần nữa chứng minh nhi tử của yêu ma đáng sợ, tu vi kinh khủng đến không thể suy đoán.
/2057
|