Ầm!
Trong bóng tối, luồng sáng hủy diệt dài trăm dặm chém hướng Phong Phi Vân.
Có người ra tay, không muốn thấy bán yêu sống đột phá cảnh giới. Bởi vì bán yêu này phá vỡ nguyền rủa, tương lai chắc chắn sẽ là yêu nghiệt. Tuyệt đối không để hắn trưởng thành.
Hiện giờ trạng thái của Phong Phi Vân chưa hoàn toàn ổn định, là thời cơ tốt nhất để chém hắn.
Nữ nhân áo xanh phất tay áo:
- To gan, nơi này là Thanh Liên linh sơn, ai dám càn rỡ?
Mây mù màu xanh bay ra từ ống tay áo, đánh tan ánh sáng hủy diệt.
Trong bóng tối vọng ra thanh âm khàn đục âm u:
- Bán yêu không được thiên địa chấp nhận, vốn không nên sống trên đời này. Hắn nghịch thiên mà đi, tổn thương thiên hòa. Ta chém hắn là thiên kinh địa nghĩa!
Tu sĩ tấn công cố ý thay đổi giọng, không muốn bị người nhận ra thân phận.
Mắt nữ nhân áo xanh sáng như sao:
- Tu tiên vốn là chuyện nghịch thiên, chỉ người có gan nghịch thiên mới có thể thành tiên. Ngươi nói chém hắn là thiên kinh địa nghĩa vậy ta chém ngươi cũng là thiên kinh địa nghĩa!
Nữ nhân áo xanh búng ngón tay, mưa bay ra như tên rời dây cung.
Trong bóng tối vang tiếng hét thảm. Tu sĩ mới công kích Phong Phi Vân bị giọt mưa xuyên thủng người, toàn thân thủng lỗ chỗ rớt xuống.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Phía tây có cột sáng lửa cháy bắn lên, đốt đỏ một góc trời, phát ra lực lượng khiếp hồn người.
Đây không phải lửa thật mà là kim ô ba chân dài tám trăm dặm. Lửae quay vòng quanh người kim ô, mắt nó mở bắn ra hai cột sáng vàng như hai thanh thiên kiếm.
Đây là Lão Kim Ô đẳng cấp bán thánh, tu vi cực kỳ khủng bố. Chỉ hai tia mắt đã làm nhiều tu sĩ Vũ Hóa cảnh run rẩy.
- Là Minh Hoàng giới chủ của Kim Ô yêu tộc. Chủ một giới, ngự trị ức vạn sông núi, cai trị vô số con dân.
- Một bán thánh lại khiến một vị bán thánh của Kim Ô yêu tộc ra tay, xem ra Kim Ô yêu tộc quyết tâm giết chết.
- Đây không phải bán yêu bình thường, không chừng tương lai có thể chứng thánh linh đạo.
Hơi thở bán thánh cực kỳ khủng bố, uy nhiếp ập đến sắp đè nát Thanh Liên linh sơn.
Nữ nhân áo xanh đứng trên đỉnh Thanh Liên linh sơn, thân thể thướt tha đường cong yểu điệu. Nữ nhân áo xanh vươn tay mảnh khảnh chém hư không, chặt đứt hai tia mắt của Kim Ô bán thánh.
Cơ thể Kim Ô bán thánh khổng lồ, hai cánh che trời:
- Hôm nay bán yêu này phải chết, không ai cứu hắn được!
Một vị bán thánh lên tiếng, tràn ngập uy nghiêm, ra lệnh một tiếng có thể hiệu lệnh một giới.
Nữ nhân áo xanh như gốc tre xanh đứng trên đỉnh núi, đẹp khuynh thành.
Nữ nhân áo xanh lạnh lùng nói:
- Nơi này là Thanh Liên linh sơn, không do ngươi quyết định
- Ngươi chỉ là một gốc trúc xanh biến ra, ta búng tay một cái có thể diệt ngươi!
Kim Ô bán thánh phun ra ngụm lửa như biển lan tràn cả không gian. Thứ gì dính phải lửa là sẽ thành mây khói.
Trong người nữ nhân áo xanh bắn ra từng luồng khí xanh các ngươi cái lồng chụp bao phủ Thanh Liên linh sơn. Mặc cho ngọn lửa lợi hại cỡ nào đều không thể chạm vào một gốc cây ngọn cỏ trên Thanh Liên linh sơn.
- Ô kim thiền kiếm!
Kim Ô bán thánh triệu hoán một thanh thần kiếm vàng, lửa bốc cháy trên lưỡi kiếm, kiếm khí như hỗn độn. Nhát kiếm chém ra sinh linh ngàn vạn dặm bị đè nằm sấp dưới đất.
Nữ nhân áo xanh giang hai tay. Một gốc tre xanh trên Thanh Liên linh sơn nhanh chóng sinh trưởng, rất nhanh cao vạn trượng, thân tre rộng hơn một trăm thước. Mỗi khúc tre dài mấy ngàn thước, xanh biếc. Lá tre rắc xuống từng tia sáng.
Tre xanh to hơn cả Thanh Liên linh sơn, mỗi miếng lá tựa cây kiếm xanh phát ra ánh sáng.
Muôn vàn lá tre bay ra thành đợt mưa kiếm chém vào thần kiếm của Kim Ô bán thánh phát ra thanh âm điếc tai.
Mao Ô Quy bò lên từ khe núi, ngước nhìn bầu trời:
- Đây là linh thể trúc xanh của nàng ta? Má ơi, to kin hdị!
Hai nhân vật cái thế đang đấu pháp, trong thiên địa tràn ngập lực lượng của bọn họ.
Nữ nhân áo xanh có thực lực đấu với bán thánh, tranh phong cùng Kim Ô bán thánh.
Tu sĩ các tộc rất ngạc nhiên nhìn Thanh Liên linh sơn:
- Thì ra trên Thanh Liên linh sơn có một vị bán thánh luôn ẩn cư, hèn gì bán yêu kia không sợ, giết anh kiệt các tộc cúi đầu. Hóa ra có bán thánh chống lưng.
Lại một khí thế khổng lồ từ xa ập đến, một cái bóng lớn lao nhanh, mỗi chạy một bước là mặt đất sẽ rung rinh.
- Mười ngày trước bán yêu này chém tằng tôn của ta, hôm nay là ngày chết của hắn!
Đây là cổ thụ chọc trời, thân cây cổ xưa, nhánh cây dày đặc, hai cái rễ to di chuyển như hai chân người. Thân cây chạy nhanh chớp mắt đã đến bên ngoài Thanh Liên linh sơn.
Lại là một vị bán thánh.
Đó là một vị lão tổ tông Lưu Hoàng Thụ yêu tộc, bản thể siêu khủng, ngang ngửa tre xanh trong Thanh Liên linh sơn.
- Grao!
Một con rắn to chín đầu bò lên từ lòng đất, thân rắn dài mấy ngàn dặm mấp máy dưới đất, đè sập các ngọn núi. Con rắn bò tới gần Thanh Liên linh sơn, nhìn đoàn thánh quang trên bầu trời.
Cái đầu rắn chính giữa phát ra tiếng người:
- Trong người tiểu tử này kết ra thánh linh nội đan, ta nuốt vào là có thể trùng kích cảnh giới thánh linh.
Bán thánh thứ ba xuất hiện.
* * *
Ghi chú: Hiền giả Vũ Hóa cảnh ý chỉ cảnh giới Vũ Hóa đệ nhất trọng, đệ nhị trọng. Đại hiền giả ý chỉ Vũ Hóa đệ tam trọng, đệ tứ trọng. Thánh hiền sĩ là Vũ Hóa đệ ngũ trọng, vũ hóa đệ lục trọng. Bán thánh là Vũ Hóa đệ thất trọng, vũ hóa đệ bát trọng. Vũ Hóa đệ cửu trọng được xưng là chuẩn thánh cảnh.
* * *
Sôi trào.
Ba bán thánh xuất hiện, bọn họ đến vì bán yêu mới đột phá cảnh giới.
Người sáng suốt đều nhìn ra bọn họ không đến báo thù mà muốn nuốt thánh linh nội đan trong người bán yêu. Đối với tu sĩ cảnh giới bán thánh thì không có thứ gì hấp dẫn hơn thánh linh nội đan.
Nữ nhân áo xanh đứng trên lá tre nói:
- Ai xông Thanh Liên linh sơn, giết không tha!
Nữ nhân áo xanh triệu hoán một chiếc thuyền cổ màu xanh bay lơ lửng trên tay nàng. Mắt nữ nhân áo xanh trong suốt lóe tia tàn nhẫn.
Kim Ô bán thánh lạnh lùng nói:
- Chúng ta có ba bán thánh, một mình ngươi không ngăn được.
Lão tổ Lưu Hoàng thụ yêu tộc lạnh lùng cười:
- Biết điều thì cút đi, không thì chém luôn cả ngươi.
Rắn to chín đầu phun lưỡi, chỉ nói một chữ:
- Ngon.
Mưa to như trút nước, mưa bụi dâng lên vẽ bức tranh xinh đẹp ý thơ.
Nhưng không khí chẳng đẹp chút nào, căng thẳng, nặng nề. Bốn nhân vật đẳng cấp bán thánh giằng co.
Trên bầu trời, áng mây đen kéo đến mang theo ma sát khí đậm đặc.
Nhìn từ xa thấy các tấm bia chìm nổi trong mây đen, mấy chục bia mộ to lớn, trên mỗi tấm bia có một vách đá dày đặc tử khí.
- Mộ Thiên Ngọc thi hoàng.
- Mộ Vu Kiếm thi hoàng.
Đây là bia mộ của mấy chục thi hoàng, trên mỗi khối bia chứa đạo của một vị thi hoàng. Âm u, dữ tợn, lệ khí, máu me.
Một sinh vật tử linh hãi hùng hét to:
- Đó là mộ bia trong thi hoàng mộ địa, sao nó bay tới đây?
Trong bóng tối, luồng sáng hủy diệt dài trăm dặm chém hướng Phong Phi Vân.
Có người ra tay, không muốn thấy bán yêu sống đột phá cảnh giới. Bởi vì bán yêu này phá vỡ nguyền rủa, tương lai chắc chắn sẽ là yêu nghiệt. Tuyệt đối không để hắn trưởng thành.
Hiện giờ trạng thái của Phong Phi Vân chưa hoàn toàn ổn định, là thời cơ tốt nhất để chém hắn.
Nữ nhân áo xanh phất tay áo:
- To gan, nơi này là Thanh Liên linh sơn, ai dám càn rỡ?
Mây mù màu xanh bay ra từ ống tay áo, đánh tan ánh sáng hủy diệt.
Trong bóng tối vọng ra thanh âm khàn đục âm u:
- Bán yêu không được thiên địa chấp nhận, vốn không nên sống trên đời này. Hắn nghịch thiên mà đi, tổn thương thiên hòa. Ta chém hắn là thiên kinh địa nghĩa!
Tu sĩ tấn công cố ý thay đổi giọng, không muốn bị người nhận ra thân phận.
Mắt nữ nhân áo xanh sáng như sao:
- Tu tiên vốn là chuyện nghịch thiên, chỉ người có gan nghịch thiên mới có thể thành tiên. Ngươi nói chém hắn là thiên kinh địa nghĩa vậy ta chém ngươi cũng là thiên kinh địa nghĩa!
Nữ nhân áo xanh búng ngón tay, mưa bay ra như tên rời dây cung.
Trong bóng tối vang tiếng hét thảm. Tu sĩ mới công kích Phong Phi Vân bị giọt mưa xuyên thủng người, toàn thân thủng lỗ chỗ rớt xuống.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Phía tây có cột sáng lửa cháy bắn lên, đốt đỏ một góc trời, phát ra lực lượng khiếp hồn người.
Đây không phải lửa thật mà là kim ô ba chân dài tám trăm dặm. Lửae quay vòng quanh người kim ô, mắt nó mở bắn ra hai cột sáng vàng như hai thanh thiên kiếm.
Đây là Lão Kim Ô đẳng cấp bán thánh, tu vi cực kỳ khủng bố. Chỉ hai tia mắt đã làm nhiều tu sĩ Vũ Hóa cảnh run rẩy.
- Là Minh Hoàng giới chủ của Kim Ô yêu tộc. Chủ một giới, ngự trị ức vạn sông núi, cai trị vô số con dân.
- Một bán thánh lại khiến một vị bán thánh của Kim Ô yêu tộc ra tay, xem ra Kim Ô yêu tộc quyết tâm giết chết.
- Đây không phải bán yêu bình thường, không chừng tương lai có thể chứng thánh linh đạo.
Hơi thở bán thánh cực kỳ khủng bố, uy nhiếp ập đến sắp đè nát Thanh Liên linh sơn.
Nữ nhân áo xanh đứng trên đỉnh Thanh Liên linh sơn, thân thể thướt tha đường cong yểu điệu. Nữ nhân áo xanh vươn tay mảnh khảnh chém hư không, chặt đứt hai tia mắt của Kim Ô bán thánh.
Cơ thể Kim Ô bán thánh khổng lồ, hai cánh che trời:
- Hôm nay bán yêu này phải chết, không ai cứu hắn được!
Một vị bán thánh lên tiếng, tràn ngập uy nghiêm, ra lệnh một tiếng có thể hiệu lệnh một giới.
Nữ nhân áo xanh như gốc tre xanh đứng trên đỉnh núi, đẹp khuynh thành.
Nữ nhân áo xanh lạnh lùng nói:
- Nơi này là Thanh Liên linh sơn, không do ngươi quyết định
- Ngươi chỉ là một gốc trúc xanh biến ra, ta búng tay một cái có thể diệt ngươi!
Kim Ô bán thánh phun ra ngụm lửa như biển lan tràn cả không gian. Thứ gì dính phải lửa là sẽ thành mây khói.
Trong người nữ nhân áo xanh bắn ra từng luồng khí xanh các ngươi cái lồng chụp bao phủ Thanh Liên linh sơn. Mặc cho ngọn lửa lợi hại cỡ nào đều không thể chạm vào một gốc cây ngọn cỏ trên Thanh Liên linh sơn.
- Ô kim thiền kiếm!
Kim Ô bán thánh triệu hoán một thanh thần kiếm vàng, lửa bốc cháy trên lưỡi kiếm, kiếm khí như hỗn độn. Nhát kiếm chém ra sinh linh ngàn vạn dặm bị đè nằm sấp dưới đất.
Nữ nhân áo xanh giang hai tay. Một gốc tre xanh trên Thanh Liên linh sơn nhanh chóng sinh trưởng, rất nhanh cao vạn trượng, thân tre rộng hơn một trăm thước. Mỗi khúc tre dài mấy ngàn thước, xanh biếc. Lá tre rắc xuống từng tia sáng.
Tre xanh to hơn cả Thanh Liên linh sơn, mỗi miếng lá tựa cây kiếm xanh phát ra ánh sáng.
Muôn vàn lá tre bay ra thành đợt mưa kiếm chém vào thần kiếm của Kim Ô bán thánh phát ra thanh âm điếc tai.
Mao Ô Quy bò lên từ khe núi, ngước nhìn bầu trời:
- Đây là linh thể trúc xanh của nàng ta? Má ơi, to kin hdị!
Hai nhân vật cái thế đang đấu pháp, trong thiên địa tràn ngập lực lượng của bọn họ.
Nữ nhân áo xanh có thực lực đấu với bán thánh, tranh phong cùng Kim Ô bán thánh.
Tu sĩ các tộc rất ngạc nhiên nhìn Thanh Liên linh sơn:
- Thì ra trên Thanh Liên linh sơn có một vị bán thánh luôn ẩn cư, hèn gì bán yêu kia không sợ, giết anh kiệt các tộc cúi đầu. Hóa ra có bán thánh chống lưng.
Lại một khí thế khổng lồ từ xa ập đến, một cái bóng lớn lao nhanh, mỗi chạy một bước là mặt đất sẽ rung rinh.
- Mười ngày trước bán yêu này chém tằng tôn của ta, hôm nay là ngày chết của hắn!
Đây là cổ thụ chọc trời, thân cây cổ xưa, nhánh cây dày đặc, hai cái rễ to di chuyển như hai chân người. Thân cây chạy nhanh chớp mắt đã đến bên ngoài Thanh Liên linh sơn.
Lại là một vị bán thánh.
Đó là một vị lão tổ tông Lưu Hoàng Thụ yêu tộc, bản thể siêu khủng, ngang ngửa tre xanh trong Thanh Liên linh sơn.
- Grao!
Một con rắn to chín đầu bò lên từ lòng đất, thân rắn dài mấy ngàn dặm mấp máy dưới đất, đè sập các ngọn núi. Con rắn bò tới gần Thanh Liên linh sơn, nhìn đoàn thánh quang trên bầu trời.
Cái đầu rắn chính giữa phát ra tiếng người:
- Trong người tiểu tử này kết ra thánh linh nội đan, ta nuốt vào là có thể trùng kích cảnh giới thánh linh.
Bán thánh thứ ba xuất hiện.
* * *
Ghi chú: Hiền giả Vũ Hóa cảnh ý chỉ cảnh giới Vũ Hóa đệ nhất trọng, đệ nhị trọng. Đại hiền giả ý chỉ Vũ Hóa đệ tam trọng, đệ tứ trọng. Thánh hiền sĩ là Vũ Hóa đệ ngũ trọng, vũ hóa đệ lục trọng. Bán thánh là Vũ Hóa đệ thất trọng, vũ hóa đệ bát trọng. Vũ Hóa đệ cửu trọng được xưng là chuẩn thánh cảnh.
* * *
Sôi trào.
Ba bán thánh xuất hiện, bọn họ đến vì bán yêu mới đột phá cảnh giới.
Người sáng suốt đều nhìn ra bọn họ không đến báo thù mà muốn nuốt thánh linh nội đan trong người bán yêu. Đối với tu sĩ cảnh giới bán thánh thì không có thứ gì hấp dẫn hơn thánh linh nội đan.
Nữ nhân áo xanh đứng trên lá tre nói:
- Ai xông Thanh Liên linh sơn, giết không tha!
Nữ nhân áo xanh triệu hoán một chiếc thuyền cổ màu xanh bay lơ lửng trên tay nàng. Mắt nữ nhân áo xanh trong suốt lóe tia tàn nhẫn.
Kim Ô bán thánh lạnh lùng nói:
- Chúng ta có ba bán thánh, một mình ngươi không ngăn được.
Lão tổ Lưu Hoàng thụ yêu tộc lạnh lùng cười:
- Biết điều thì cút đi, không thì chém luôn cả ngươi.
Rắn to chín đầu phun lưỡi, chỉ nói một chữ:
- Ngon.
Mưa to như trút nước, mưa bụi dâng lên vẽ bức tranh xinh đẹp ý thơ.
Nhưng không khí chẳng đẹp chút nào, căng thẳng, nặng nề. Bốn nhân vật đẳng cấp bán thánh giằng co.
Trên bầu trời, áng mây đen kéo đến mang theo ma sát khí đậm đặc.
Nhìn từ xa thấy các tấm bia chìm nổi trong mây đen, mấy chục bia mộ to lớn, trên mỗi tấm bia có một vách đá dày đặc tử khí.
- Mộ Thiên Ngọc thi hoàng.
- Mộ Vu Kiếm thi hoàng.
Đây là bia mộ của mấy chục thi hoàng, trên mỗi khối bia chứa đạo của một vị thi hoàng. Âm u, dữ tợn, lệ khí, máu me.
Một sinh vật tử linh hãi hùng hét to:
- Đó là mộ bia trong thi hoàng mộ địa, sao nó bay tới đây?
/2057
|