Du Tử Lăng nhíu mày, nói:
- Đại quận chúa nói, Lâm Các lão nếu thấy được nội dung bái thiếp thì nhất định sẽ tiếp kiến nàng, nhưng sự thật lại không phải như thế, Lâm Các lão đã từ chối nhã nhặn chúng ta.
Phong Phi Vân nói:
- Hắn nói thế nào.
- Hắn nói, lão phu chỉ là một người hầu, nào dám để Đại quận chúa đến nhà bái phỏng, coi như là bái phỏng, cũng nên là lão phu đến nhà bái phỏng Đại quận chúa mới phải.
Du Tử Lâm học theo khẩu khí Lâm Các lão nói.
Chợt lại nói:
- Nghe qua đã biết là lời từ chối khéo rồi, ngươi tin tưởng nhân vật như Lâm Các lão sẽ đi bái phỏng hậu sinh vãn bối như Đại quận chúa sao?
Phong Phi Vân lắc đầu, cười nói:
- Người bình thường nghe được lời này của Lâm Các lão, tự nhiên cảm thấy hắn là đang từ chối khéo, nhưng ta cảm thấy hắn lần này rất nghiêm túc.
- Rất nghiêm túc, Phong Phi Vân, ngươi điên rồi sao?
Du Tử Lâm nói.
Phong Phi Vân lắc đầu, nói:
- Ta tự nhiên không điên, ta hỏi các ngươi một vấn đề, một bán yêu có thể trở thành Vực Chủ hay không?
Du Tử Lâm hừ lạnh một tiếng:
- Ngươi bây giờ không phải sao, Vực Chủ đại nhân.
Phong Phi Vân nói:
- Vậy các ngươi nghĩ xem Lâm Các lão vì sao lại phong ta là Vực Chủ.
- Đó tự nhiên là bởi vì ngươi đã giúp hắn tìm được Thánh Linh Cốt Hóa Thạch.
Du Tử Lăng nói.
Phong Phi Vân lần nữa lắc đầu, nói:
- Nhân vật như hắn, nếu muốn ban thưởng, có thể ban thưởng rất nhiều thứ, nhưng vì sao hết lần này tới lần khác lại ban thưởng cho ta một cái thân phận Vực Chủ? Các ngươi phải biết rằng Vực Chủ đã là một thành viên trong hệ thống bá quyền của Đệ Lục Trung Ương Vương Triều, đại biểu cho một loại vinh quang vô thượng, xưng là quý tộc cũng không phải không có lý.
- Mà bán yêu địa vị thấp, trên nguyên tắc tuyệt đối không có khả năng tiến vào cao tầng thống trị Đệ Lục Trung Ương Vương Triều, cho dù đã trở thành Vực Chủ, cũng nhất định sẽ bị rất nhiều chỉ trích, người cáo già như Lâm Các lão cần gì phải chiêu đến cho mình những phiến toái không cần thiết này chứ?
- Ý của ngươi là?
Du Tử Lăng tựa hồ đã hiểu rõ một chút.
Phong Phi Vân nói:
- Lại hỏi các ngươi một vấn đề, Đại quận chúa muốn leo lên vị trí người thừa kế cảnh chủ, trở ngại lớn nhất là ở đâu?
Du Tử Lâm nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân, nói:
- Ngươi!
- Không sai, chính là ta, ta chính là thân phận bán yêu, nhưng lại đính hồn với Đại quận chúa, tất nhiên sẽ bị đến rất nhiều người thảo phạt.
Phong Phi Vân lại nói:
- Nếu Diệp Hồng Cảnh muốn trùng kích Địa tước cảnh thì nhất định sẽ có người mang chuyện này ra nói, nhưng nếu ta đã trở thành một vị Vực Chủ, có ai còn có thể nói ta địa vị thấp nữa?
Du Tử Lăng và Du Tử Lâm đều lộ ra vẻ suy nghĩ sâu xa.
Phong Phi Vân cười nói:
- Lâm Các lão có thể có địa vị và lực ảnh hưởng như bây giờ, tuyệt không phải ngẫu nhiên, bất luận một nước cờ nào đều không thể ra không được, kỳ thật mọi chuyện chỉ có thể có một giải thích, đó chính là Lâm Các lão đã bắt đầu định hợp tác với Đại quận chúa rồi, chỉ là phương pháp mà hắn dùng rất mịt mờ, không bị người bình thường phát giác, đi trước tư duy thường nhân hai bước, chỉ có khi chính thức đến một bước đó, ngươi mới biết được tác dụng của những quân cờ mà hắn hạ từ trước.
Du Tử Lăng và Du Tử Lâm đều có chút bị thuyết phục, cảm thấy Phong Phi Vân nói vẫn có chút đạo lý.
- Nhưng ta vẫn cảm thấy hắn không có khả năng chính thức đi bái phỏng Đại quận chúa, dù sao nhân vật như hắn, nhất định có rất nhiều người đều đang chú ý đến nhất cử nhất động của hắn, nếu hắn đi bái phỏng Đại quận chúa, ảnh hưởng tạo thành nhất định sẽ không nhỏ, đây chẳng phải là đag nói rõ với mọi người, hắn muốn ủng hộ Diệp Hồng Cảnh trùng kích Địa tước cảnh sao, cái này hoàn toàn trái ngược với ước nguyện ban đầu của hắn.
Du Tử Lăng nói.
Phong Phi Vân một tay nâng lấy hộp, đặt ở mắt nhìn nhìn, khóe miệng lộ ra một tia vui vẻ cao thâm mạt trắc.
Du Tử Lăng nghiến răng nghiến lợi, cảm thấy bán yêu chết tiệt này lại đang cố lộng huyền hư.
...
Ba người quay về Trú Thiên Phủ, tất cả tu sĩ từ Diệp Hồng Cảnh đuổi đến cũng đã được an trí thỏa đáng, ngay ngắn trật tự.
Giờ phút này, chỗ phủ đệ Đại quận chúa.
Phong Phi Vân, Du Tử Lăng, Du Tử Lâm nối đuôi nhau mà vào, sau đó đóng đại môn lại.
Lưu Tô Hồng đứng ở ngay trong đại điện, chắp tay sau lưng, nói:
- Thế nào, Lâm Các lão có xem bái thiếp không?
Phong Phi Vân nói:
- Hắn đã từng xem qua.
Du Tử Lăng và Du Tử Lâm đều nói thầm trong lòng, trách Phong Phi Vân thực sự quá tự tin, Lâm Các lão xem qua nội dung thiệp mời cũng chỉ là suy đoán của hắn thôi, lại dám khẳng định nói trước mặt Đại quận chúa như vậy, thực cho rằng đã trở thành vị hôn phu của Đại quận chúa liền có thể lừa trên gạt dưới sao?
Ha ha.
Lưu Tô Hồng trong sáng cười, xoay người lại, ngọc nhan bách mị, nói:
- Lúc nãy Mặc Ngân ăn hết canh cửa trở về, tố khổ một hồi với đám lão nhân kia, nói cái gì Lâm Các lão sẽ không gặp bất luận kẻ nào gì đó, lại nói các ngươi... Được rồi, nếu thiệp mời đã đưa vào tay Lâm Các lão, đợi lát nữa bọn hắn cứ đợi bị đánh mặt đi, đúng rồi, Lâm Các lão định lúc nào tiếp kiến ta.
Phong Phi Vân nói:
- Lâm Các lão quyết định muốn đích thân đến bái phỏng Đại quận chúa.
Lưu Tô Hồng hơi sững sờ.
Phong Phi Vân lấy ra hộp ngọc kia, xóa đi phong ấn trên hộp ngọc, sau đó mở hộp ra.
Bá.
Một đạo ánh sáng màu xanh từ trong hộp bay ra, sau đó ngưng tụ thành một lão nhân.
Lão nhân này lớn lên giống Lâm Các lão như đúc, trên mặt treo vui vẻ, nói:
- Phong hiền chất quả nhiên rất lợi hại, lão phu không nhìn lầm người.
Du Tử Lăng và Du Tử Lâm đều đã chấn kinh đến tột đỉnh, bọn họ đều nổi tiếng là thiên tài, nhưng lại căn bản không phát giác được Lâm Các lão từ lúc nào đã ký túc một đạo thần niệm vào trong hộp ngọc, thủ đoạn bực này khiến bọn hắn cảm thấy da đầu run lên.
Lưu Tô Hồng cũng rất khiếp sợ, liền bước tới trước cúi đầu, nói:
- Bái kiến Các lão, phải là Lưu Tô Hồng tự mình đi bái phỏng Các lão mới phải...
- Hắc hắc, lão phu chỉ là một người hầu, nào dám khiến Đại quận chúa bái phỏng, Đại quận chúa là nhân vật nên du ngoạn sơn thuỷ Tước gia, lão phu vốn nên chân thân đuổi đến, nhưng Thạch Sanh thì ít mà Lý Thông thì nhiều, bị quá nhiều người nhìn thấy không khỏi sẽ gây thêm chuyện.
Lâm Các lão liền tranh thủ đỡ Lưu Tô Hồng đứng dậy.
Đúng lúc này, bảy vị lão tổ Lưu Ly gia tộc thu được Lưu Tô Hồng truyền âm về sau, đều nhao nhao đuổi qua, nhìn thấy Lâm Các lão xuất hiện ở chỗ này liền khiếp sợ được tột đỉnh, cả đám đều khom mình hành lễ.
Chuyện tiếp theo thuộc về bí mật tuyệt đối, chỉ có nhân tài trọng yếu nhất Lưu Ly gia tộc mới có thể biết được, Phong Phi Vân và Du Tử Lâm, Du Tử Lăng tự nhiên lui ra.
- Đại quận chúa nói, Lâm Các lão nếu thấy được nội dung bái thiếp thì nhất định sẽ tiếp kiến nàng, nhưng sự thật lại không phải như thế, Lâm Các lão đã từ chối nhã nhặn chúng ta.
Phong Phi Vân nói:
- Hắn nói thế nào.
- Hắn nói, lão phu chỉ là một người hầu, nào dám để Đại quận chúa đến nhà bái phỏng, coi như là bái phỏng, cũng nên là lão phu đến nhà bái phỏng Đại quận chúa mới phải.
Du Tử Lâm học theo khẩu khí Lâm Các lão nói.
Chợt lại nói:
- Nghe qua đã biết là lời từ chối khéo rồi, ngươi tin tưởng nhân vật như Lâm Các lão sẽ đi bái phỏng hậu sinh vãn bối như Đại quận chúa sao?
Phong Phi Vân lắc đầu, cười nói:
- Người bình thường nghe được lời này của Lâm Các lão, tự nhiên cảm thấy hắn là đang từ chối khéo, nhưng ta cảm thấy hắn lần này rất nghiêm túc.
- Rất nghiêm túc, Phong Phi Vân, ngươi điên rồi sao?
Du Tử Lâm nói.
Phong Phi Vân lắc đầu, nói:
- Ta tự nhiên không điên, ta hỏi các ngươi một vấn đề, một bán yêu có thể trở thành Vực Chủ hay không?
Du Tử Lâm hừ lạnh một tiếng:
- Ngươi bây giờ không phải sao, Vực Chủ đại nhân.
Phong Phi Vân nói:
- Vậy các ngươi nghĩ xem Lâm Các lão vì sao lại phong ta là Vực Chủ.
- Đó tự nhiên là bởi vì ngươi đã giúp hắn tìm được Thánh Linh Cốt Hóa Thạch.
Du Tử Lăng nói.
Phong Phi Vân lần nữa lắc đầu, nói:
- Nhân vật như hắn, nếu muốn ban thưởng, có thể ban thưởng rất nhiều thứ, nhưng vì sao hết lần này tới lần khác lại ban thưởng cho ta một cái thân phận Vực Chủ? Các ngươi phải biết rằng Vực Chủ đã là một thành viên trong hệ thống bá quyền của Đệ Lục Trung Ương Vương Triều, đại biểu cho một loại vinh quang vô thượng, xưng là quý tộc cũng không phải không có lý.
- Mà bán yêu địa vị thấp, trên nguyên tắc tuyệt đối không có khả năng tiến vào cao tầng thống trị Đệ Lục Trung Ương Vương Triều, cho dù đã trở thành Vực Chủ, cũng nhất định sẽ bị rất nhiều chỉ trích, người cáo già như Lâm Các lão cần gì phải chiêu đến cho mình những phiến toái không cần thiết này chứ?
- Ý của ngươi là?
Du Tử Lăng tựa hồ đã hiểu rõ một chút.
Phong Phi Vân nói:
- Lại hỏi các ngươi một vấn đề, Đại quận chúa muốn leo lên vị trí người thừa kế cảnh chủ, trở ngại lớn nhất là ở đâu?
Du Tử Lâm nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân, nói:
- Ngươi!
- Không sai, chính là ta, ta chính là thân phận bán yêu, nhưng lại đính hồn với Đại quận chúa, tất nhiên sẽ bị đến rất nhiều người thảo phạt.
Phong Phi Vân lại nói:
- Nếu Diệp Hồng Cảnh muốn trùng kích Địa tước cảnh thì nhất định sẽ có người mang chuyện này ra nói, nhưng nếu ta đã trở thành một vị Vực Chủ, có ai còn có thể nói ta địa vị thấp nữa?
Du Tử Lăng và Du Tử Lâm đều lộ ra vẻ suy nghĩ sâu xa.
Phong Phi Vân cười nói:
- Lâm Các lão có thể có địa vị và lực ảnh hưởng như bây giờ, tuyệt không phải ngẫu nhiên, bất luận một nước cờ nào đều không thể ra không được, kỳ thật mọi chuyện chỉ có thể có một giải thích, đó chính là Lâm Các lão đã bắt đầu định hợp tác với Đại quận chúa rồi, chỉ là phương pháp mà hắn dùng rất mịt mờ, không bị người bình thường phát giác, đi trước tư duy thường nhân hai bước, chỉ có khi chính thức đến một bước đó, ngươi mới biết được tác dụng của những quân cờ mà hắn hạ từ trước.
Du Tử Lăng và Du Tử Lâm đều có chút bị thuyết phục, cảm thấy Phong Phi Vân nói vẫn có chút đạo lý.
- Nhưng ta vẫn cảm thấy hắn không có khả năng chính thức đi bái phỏng Đại quận chúa, dù sao nhân vật như hắn, nhất định có rất nhiều người đều đang chú ý đến nhất cử nhất động của hắn, nếu hắn đi bái phỏng Đại quận chúa, ảnh hưởng tạo thành nhất định sẽ không nhỏ, đây chẳng phải là đag nói rõ với mọi người, hắn muốn ủng hộ Diệp Hồng Cảnh trùng kích Địa tước cảnh sao, cái này hoàn toàn trái ngược với ước nguyện ban đầu của hắn.
Du Tử Lăng nói.
Phong Phi Vân một tay nâng lấy hộp, đặt ở mắt nhìn nhìn, khóe miệng lộ ra một tia vui vẻ cao thâm mạt trắc.
Du Tử Lăng nghiến răng nghiến lợi, cảm thấy bán yêu chết tiệt này lại đang cố lộng huyền hư.
...
Ba người quay về Trú Thiên Phủ, tất cả tu sĩ từ Diệp Hồng Cảnh đuổi đến cũng đã được an trí thỏa đáng, ngay ngắn trật tự.
Giờ phút này, chỗ phủ đệ Đại quận chúa.
Phong Phi Vân, Du Tử Lăng, Du Tử Lâm nối đuôi nhau mà vào, sau đó đóng đại môn lại.
Lưu Tô Hồng đứng ở ngay trong đại điện, chắp tay sau lưng, nói:
- Thế nào, Lâm Các lão có xem bái thiếp không?
Phong Phi Vân nói:
- Hắn đã từng xem qua.
Du Tử Lăng và Du Tử Lâm đều nói thầm trong lòng, trách Phong Phi Vân thực sự quá tự tin, Lâm Các lão xem qua nội dung thiệp mời cũng chỉ là suy đoán của hắn thôi, lại dám khẳng định nói trước mặt Đại quận chúa như vậy, thực cho rằng đã trở thành vị hôn phu của Đại quận chúa liền có thể lừa trên gạt dưới sao?
Ha ha.
Lưu Tô Hồng trong sáng cười, xoay người lại, ngọc nhan bách mị, nói:
- Lúc nãy Mặc Ngân ăn hết canh cửa trở về, tố khổ một hồi với đám lão nhân kia, nói cái gì Lâm Các lão sẽ không gặp bất luận kẻ nào gì đó, lại nói các ngươi... Được rồi, nếu thiệp mời đã đưa vào tay Lâm Các lão, đợi lát nữa bọn hắn cứ đợi bị đánh mặt đi, đúng rồi, Lâm Các lão định lúc nào tiếp kiến ta.
Phong Phi Vân nói:
- Lâm Các lão quyết định muốn đích thân đến bái phỏng Đại quận chúa.
Lưu Tô Hồng hơi sững sờ.
Phong Phi Vân lấy ra hộp ngọc kia, xóa đi phong ấn trên hộp ngọc, sau đó mở hộp ra.
Bá.
Một đạo ánh sáng màu xanh từ trong hộp bay ra, sau đó ngưng tụ thành một lão nhân.
Lão nhân này lớn lên giống Lâm Các lão như đúc, trên mặt treo vui vẻ, nói:
- Phong hiền chất quả nhiên rất lợi hại, lão phu không nhìn lầm người.
Du Tử Lăng và Du Tử Lâm đều đã chấn kinh đến tột đỉnh, bọn họ đều nổi tiếng là thiên tài, nhưng lại căn bản không phát giác được Lâm Các lão từ lúc nào đã ký túc một đạo thần niệm vào trong hộp ngọc, thủ đoạn bực này khiến bọn hắn cảm thấy da đầu run lên.
Lưu Tô Hồng cũng rất khiếp sợ, liền bước tới trước cúi đầu, nói:
- Bái kiến Các lão, phải là Lưu Tô Hồng tự mình đi bái phỏng Các lão mới phải...
- Hắc hắc, lão phu chỉ là một người hầu, nào dám khiến Đại quận chúa bái phỏng, Đại quận chúa là nhân vật nên du ngoạn sơn thuỷ Tước gia, lão phu vốn nên chân thân đuổi đến, nhưng Thạch Sanh thì ít mà Lý Thông thì nhiều, bị quá nhiều người nhìn thấy không khỏi sẽ gây thêm chuyện.
Lâm Các lão liền tranh thủ đỡ Lưu Tô Hồng đứng dậy.
Đúng lúc này, bảy vị lão tổ Lưu Ly gia tộc thu được Lưu Tô Hồng truyền âm về sau, đều nhao nhao đuổi qua, nhìn thấy Lâm Các lão xuất hiện ở chỗ này liền khiếp sợ được tột đỉnh, cả đám đều khom mình hành lễ.
Chuyện tiếp theo thuộc về bí mật tuyệt đối, chỉ có nhân tài trọng yếu nhất Lưu Ly gia tộc mới có thể biết được, Phong Phi Vân và Du Tử Lâm, Du Tử Lăng tự nhiên lui ra.
/2057
|