Hơn nữa Diệp Ti Loan cũng không phải là nữ tử bình thường, có được tu vị cự phách, hơn nữa chính là thiên chi kiều nữ, chiến lực còn cường đại hơn cự phách bình thường rất nhiều.
Oanh, oanh, oanh...
Phong Phi Vân giống như một con hung thú, không ngừng huy động thanh long chung bức lui hốc chủ Đại La Thi Động ra phía sau, hai người đều thổ huyết, thương thế trên người không ngừng tăng lên.
Tuy Diệp Ti Loan bị cản thi linh đánh lui, nhưng lại cũng không có bị thương nhiều chỗ, lần nữa tế bổn mạng linh khí, liên tiếp đâm vào người hốc chủ Đại La Thi Động hai mươi kiếm, mà nàng cũng bị cản thi linh đánh trúng mười tám cái, bị thương nặng.
- Ta. . . Không. . . Cam. . .
Hốc chủ Đại La Thi Động cuối cùng ngã xuống, sinh cơ trên người đoạn tuyệt, bị Phong Phi Vân một cước đá vào phần luyện hỏa vực, toàn thân bốc cháy sau đó hóa thành quả cầu lửa.
Một siêu cấp cự phách xưng hùng thiên địa mấy trăm năm, nhưng lại chết thảm trong tay ha tu sĩ trẻ tuổi, hắn tự nhiên thập phần không cam lòng.
Diệp Ti Loan thân mềm như lá liễu, trên người có rất nhiều vết máu, nhưng mà nàng vẫn diễm lệ xuất trần như cũ, thở dốc thạt sâu, trong mắt lộ ra vẻ không thể tin, nói:
- Vậy mà đánh chết hốc chủ Đại La Thi Động. Đây chính là một siêu cấp cự phách...
Nhân vật cấp bậc như hốc chủ Đại La Thi Động là cùng thế hệ với sư phụ và sư thúc của nàng, là tà đạo bá chủ mà nàng trước kia phải nhìn lên, nàng chưa từng nghĩ qua sẽ giao thủ với loại người như thế, nhưng mà hiện tại tồn tại khủng bố kia đã chết trong tay của nàng, làm cho nàng cảm giác như mộng ảo.
- Không phải là giết một siêu cấp cự phách thôi sao, không có gì phải kinh ngạc cả, thiên tư của ngươi không tầm thường, sớm muộn gì cũng mạnh hơn hắn.
Phong Phi Vân cũng rất bình thản, đặt mông ngồi xuống đất, điều động kim tàm phật khí trong người điều trị thân thể.
Tuy Phong Phi Vân bị thương nặng nhưng hắn không có phục dụng đan dược gì cả, kim tằm phật khí còn hiệu quả tốt hơn cả đan dược.
Diệp Ti Loan ăn một viên nhị phẩm linh đan vào bụng, điều dưỡng thương thế, nhưng mà nội tâm không cách nào bình tĩnh được, nói:
- Ngươi có biết hốc chủ thi động là quái vật gì hay không, nếu như tin tức hắn bị chúng ta liên thủ đánh chết, tất nhiên sẽ khiếp sợ hơn phân nửa tu tiên giới, hai người chúng ta muốn không dương danh thiên hạ cũng khó, đến lúc đó ta nói không chừng sẽ có tư cách kế nhiệm giáo chủ đấy.
- Ngươi muốn làm giáo chủ Nhật Nguyệt Tiên Giáo sao?
Phong Phi Vân vừa dưỡng thương vừa nói.
Diệp Ti Loan nói:
- Chỉ có trở thành giáo chủ Nhật Nguyệt Tiên Giáo mới có thể đạt được nhiều tài nguyên tu hành, tương lai có thể bước vào Thiên Mệnh cửu trọng, thậm chí trùng kích chân nhân cảnh, nếu không thể trở thành giáo chủ Nhật Nguyệt Tiên Giáo, như vậy sẽ không có nhiều tài nguyên cung cấp cho ta dùng thiên tư của ta tối đa chỉ có thể đạt tới Thiên Mệnh bát trọng đỉnh phong mà thôi.
Đối với những tiên giáo mà nói, bởi vì đệ tử quá đông, tài nguyên tu luyện không phải ai cũng có tư cách đạt được, chỉ có làm cho chính mình không ngừng trở nên mạnh mẽ, không ngừng thể hiện tiềm lực bản thân, leo tới vị trí rất cao, như vậy mới có đủ tư cách mạnh hơn nữa, tu vị cũng tăng lên cao.
Đối với người tu luyện mà nói, thiên phú là một phương diện, tài nguyên chính là phương diện khác.
Giống như Long La Phù, bởi vì hấp thu tài nguyên hoàng tộc tích lũy mấy trăm năm, sau khi lên ngôi, trong thời gian một năm ngắn ngủi đã đạt tới nửa bước chân nhân, nếu như nàng không có trở thành Tấn đế, như vậy những tài nguyên này không có phần của nàng, nàng hiện tại cũng không có khả năng có được lực lượng cường đại như thế.
Phong Phi Vân nói:
- Nếu ngươi là thiên tài cấp sử thi, vị trí giáo chủ Nhật Nguyệt Tiên Giáo là của ngươi chứ không phải của ai, tương lai trùng kích chân nhân cũng dễ dàng hơn.
Diệp Ti Loan lườm Phong Phi Vân , nói:
- Thiên tài cấp sử thi đều là con cưng của trời xanh, một thời đại chỉ xuất hiện một người, cho dù Thần Tấn vương triều phát sinh hiện tượng thiên văn ‘ quần long phệ thiên ’, thiên đạo quy tắc cải biến mới xuất hiện hai mươi mấy thiên tài cấp sử thi, khách quan so sánh với Thần Tấn vương triều có hơn một ngàn ức nhân khẩu mà nói, tỉ lệ sinh ra thiên tài cấp sử thi quá thấp.
Phong Phi Vân cười nói:
- Vậy thì chưa chắc, thiên tài cấp sử thi cũng có thể hậu thiên tạo thành, nếu có thể tìm được một gốc linh thảo sử thi vạn năm trong truyền thuyết, có thể tăng thể chất thân thể lên, đạt tới trình độ thiên tài cấp sử thi.
- Hậu thiên cũng có thể hình thành thiên tài cấp sử thi?
Đôi mắt Diệp Ti Loan sáng lên, trên mặt đầy động dung, nhưng mà chợt nàng bình tĩnh lại, nói:
- Cho dù có linh thảo sử thi trong truyền thuyết, tuyệt đối khó kiếm, bằng không thiên tài cấp sử thi đã đi khắp nơi trên đất.
- Truyền thuyết sâu trong Đồng Lô Sơn có Yêu tộc thần tàng, là nơi tụ tập yêu thi, cũng là nơi các linh thảo thần kỳ sinh trưởng, nói không chừng có thể tìm kiếm được.
Phong Phi Vân cũng có hảo cảm với Diệp Ti Loan, nếu không có nàng, khả năng hắn đối phó hốc chủ Đại La Thi Động là rất khó khăn, nếu thật sự có thể tìm được Yêu tộc thần tàng, trợ nàng đạt tới thiên tài cấp sử thi cũng không phải là chuyện gì.
Hơn nữa phải tìm Yêu tộc thần tàng, như vậy nhất định phải mượn nhờ một góc địa đồ của nàng.
Diệp Ti Loan tự nhiên thập phần động tâm, tu tiên lộ thật sự quá gian nan, đặc biệt là tới cảnh giới cự phách, mỗi khi đột phá một tiểu cảnh giới đều lên vô số thời gian và tài nguyên, nếu có thể đủ tìm kiếm được Yêu tộc thần tàng, tìm được tài nguyên cường đại, đủ để nàng tương lai tu luyện tới Thiên Mệnh cửu trọng, thậm chí trùng kích chân nhân cảnh.
Phong Phi Vân dùng kim tằm phật khí ngưng tụ thành một quả phật đan lớn chừng long nhãn, kim quang xán lạn, phật vân từng đạo, chung quanh có hào quang và phật quang lưu động.
- Ăn quả phật đan này vào đi, có thể trong thời gian ngắn nhất giúp ngươi khôi phục thân thể.
Phật đan này tuy có linh khí nồng đậm, nhưng mà trong lòng Diệp Ti Loan phỏng đoán đây là một viên nhị phẩm linh đan, dù sao tam phẩm linh đan quá trân quý, ai cũng không tùy tiện lấy ra tặng người, cho nên nàng rất thản nhiên tiếp nhận sau đó ăn vào.
Sau khi nàng ăn vào, liền cảm giác được phật lực vô cùng tinh thuần rót vào trong người của mình, hóa thành ngàn vạn đạo kim mang lưu chuyển trong người, không ngừng bao hàm dưỡng dục và rèn luyện kinh mạch bản thân, có một tầng phật quang mỏng manh lưu động trên da thịt óng ánh của nàng, nàng càng trở nên cao quý và thánh khiết.
Tâm hồn thiếu nữ khó mà bình tĩnh, đây là linh đan cấp bậc gì?
Đan dược dược tính thật sự quá cường đại, không chỉ giúp nàng chữa trị thân thể nhanh chóng, càng làm cho linh khí trong người của nàng lột xác, trở nên tinh thuần hơn xưa, được gột rửa một lần.
Phong Phi Vân tự nhiên không biết Diệp Ti Loan khiếp sợ trong lòng, hắn đang đắm chìm vào trong thế giới của mình, hắn cầm khối phượng cốt đỏ thẫm trong lòng bàn tay, vầng sáng sáng lạn, nhiệt độ nóng rực giống như đèn cổ sáng ngời.
Oanh, oanh, oanh...
Phong Phi Vân giống như một con hung thú, không ngừng huy động thanh long chung bức lui hốc chủ Đại La Thi Động ra phía sau, hai người đều thổ huyết, thương thế trên người không ngừng tăng lên.
Tuy Diệp Ti Loan bị cản thi linh đánh lui, nhưng lại cũng không có bị thương nhiều chỗ, lần nữa tế bổn mạng linh khí, liên tiếp đâm vào người hốc chủ Đại La Thi Động hai mươi kiếm, mà nàng cũng bị cản thi linh đánh trúng mười tám cái, bị thương nặng.
- Ta. . . Không. . . Cam. . .
Hốc chủ Đại La Thi Động cuối cùng ngã xuống, sinh cơ trên người đoạn tuyệt, bị Phong Phi Vân một cước đá vào phần luyện hỏa vực, toàn thân bốc cháy sau đó hóa thành quả cầu lửa.
Một siêu cấp cự phách xưng hùng thiên địa mấy trăm năm, nhưng lại chết thảm trong tay ha tu sĩ trẻ tuổi, hắn tự nhiên thập phần không cam lòng.
Diệp Ti Loan thân mềm như lá liễu, trên người có rất nhiều vết máu, nhưng mà nàng vẫn diễm lệ xuất trần như cũ, thở dốc thạt sâu, trong mắt lộ ra vẻ không thể tin, nói:
- Vậy mà đánh chết hốc chủ Đại La Thi Động. Đây chính là một siêu cấp cự phách...
Nhân vật cấp bậc như hốc chủ Đại La Thi Động là cùng thế hệ với sư phụ và sư thúc của nàng, là tà đạo bá chủ mà nàng trước kia phải nhìn lên, nàng chưa từng nghĩ qua sẽ giao thủ với loại người như thế, nhưng mà hiện tại tồn tại khủng bố kia đã chết trong tay của nàng, làm cho nàng cảm giác như mộng ảo.
- Không phải là giết một siêu cấp cự phách thôi sao, không có gì phải kinh ngạc cả, thiên tư của ngươi không tầm thường, sớm muộn gì cũng mạnh hơn hắn.
Phong Phi Vân cũng rất bình thản, đặt mông ngồi xuống đất, điều động kim tàm phật khí trong người điều trị thân thể.
Tuy Phong Phi Vân bị thương nặng nhưng hắn không có phục dụng đan dược gì cả, kim tằm phật khí còn hiệu quả tốt hơn cả đan dược.
Diệp Ti Loan ăn một viên nhị phẩm linh đan vào bụng, điều dưỡng thương thế, nhưng mà nội tâm không cách nào bình tĩnh được, nói:
- Ngươi có biết hốc chủ thi động là quái vật gì hay không, nếu như tin tức hắn bị chúng ta liên thủ đánh chết, tất nhiên sẽ khiếp sợ hơn phân nửa tu tiên giới, hai người chúng ta muốn không dương danh thiên hạ cũng khó, đến lúc đó ta nói không chừng sẽ có tư cách kế nhiệm giáo chủ đấy.
- Ngươi muốn làm giáo chủ Nhật Nguyệt Tiên Giáo sao?
Phong Phi Vân vừa dưỡng thương vừa nói.
Diệp Ti Loan nói:
- Chỉ có trở thành giáo chủ Nhật Nguyệt Tiên Giáo mới có thể đạt được nhiều tài nguyên tu hành, tương lai có thể bước vào Thiên Mệnh cửu trọng, thậm chí trùng kích chân nhân cảnh, nếu không thể trở thành giáo chủ Nhật Nguyệt Tiên Giáo, như vậy sẽ không có nhiều tài nguyên cung cấp cho ta dùng thiên tư của ta tối đa chỉ có thể đạt tới Thiên Mệnh bát trọng đỉnh phong mà thôi.
Đối với những tiên giáo mà nói, bởi vì đệ tử quá đông, tài nguyên tu luyện không phải ai cũng có tư cách đạt được, chỉ có làm cho chính mình không ngừng trở nên mạnh mẽ, không ngừng thể hiện tiềm lực bản thân, leo tới vị trí rất cao, như vậy mới có đủ tư cách mạnh hơn nữa, tu vị cũng tăng lên cao.
Đối với người tu luyện mà nói, thiên phú là một phương diện, tài nguyên chính là phương diện khác.
Giống như Long La Phù, bởi vì hấp thu tài nguyên hoàng tộc tích lũy mấy trăm năm, sau khi lên ngôi, trong thời gian một năm ngắn ngủi đã đạt tới nửa bước chân nhân, nếu như nàng không có trở thành Tấn đế, như vậy những tài nguyên này không có phần của nàng, nàng hiện tại cũng không có khả năng có được lực lượng cường đại như thế.
Phong Phi Vân nói:
- Nếu ngươi là thiên tài cấp sử thi, vị trí giáo chủ Nhật Nguyệt Tiên Giáo là của ngươi chứ không phải của ai, tương lai trùng kích chân nhân cũng dễ dàng hơn.
Diệp Ti Loan lườm Phong Phi Vân , nói:
- Thiên tài cấp sử thi đều là con cưng của trời xanh, một thời đại chỉ xuất hiện một người, cho dù Thần Tấn vương triều phát sinh hiện tượng thiên văn ‘ quần long phệ thiên ’, thiên đạo quy tắc cải biến mới xuất hiện hai mươi mấy thiên tài cấp sử thi, khách quan so sánh với Thần Tấn vương triều có hơn một ngàn ức nhân khẩu mà nói, tỉ lệ sinh ra thiên tài cấp sử thi quá thấp.
Phong Phi Vân cười nói:
- Vậy thì chưa chắc, thiên tài cấp sử thi cũng có thể hậu thiên tạo thành, nếu có thể tìm được một gốc linh thảo sử thi vạn năm trong truyền thuyết, có thể tăng thể chất thân thể lên, đạt tới trình độ thiên tài cấp sử thi.
- Hậu thiên cũng có thể hình thành thiên tài cấp sử thi?
Đôi mắt Diệp Ti Loan sáng lên, trên mặt đầy động dung, nhưng mà chợt nàng bình tĩnh lại, nói:
- Cho dù có linh thảo sử thi trong truyền thuyết, tuyệt đối khó kiếm, bằng không thiên tài cấp sử thi đã đi khắp nơi trên đất.
- Truyền thuyết sâu trong Đồng Lô Sơn có Yêu tộc thần tàng, là nơi tụ tập yêu thi, cũng là nơi các linh thảo thần kỳ sinh trưởng, nói không chừng có thể tìm kiếm được.
Phong Phi Vân cũng có hảo cảm với Diệp Ti Loan, nếu không có nàng, khả năng hắn đối phó hốc chủ Đại La Thi Động là rất khó khăn, nếu thật sự có thể tìm được Yêu tộc thần tàng, trợ nàng đạt tới thiên tài cấp sử thi cũng không phải là chuyện gì.
Hơn nữa phải tìm Yêu tộc thần tàng, như vậy nhất định phải mượn nhờ một góc địa đồ của nàng.
Diệp Ti Loan tự nhiên thập phần động tâm, tu tiên lộ thật sự quá gian nan, đặc biệt là tới cảnh giới cự phách, mỗi khi đột phá một tiểu cảnh giới đều lên vô số thời gian và tài nguyên, nếu có thể đủ tìm kiếm được Yêu tộc thần tàng, tìm được tài nguyên cường đại, đủ để nàng tương lai tu luyện tới Thiên Mệnh cửu trọng, thậm chí trùng kích chân nhân cảnh.
Phong Phi Vân dùng kim tằm phật khí ngưng tụ thành một quả phật đan lớn chừng long nhãn, kim quang xán lạn, phật vân từng đạo, chung quanh có hào quang và phật quang lưu động.
- Ăn quả phật đan này vào đi, có thể trong thời gian ngắn nhất giúp ngươi khôi phục thân thể.
Phật đan này tuy có linh khí nồng đậm, nhưng mà trong lòng Diệp Ti Loan phỏng đoán đây là một viên nhị phẩm linh đan, dù sao tam phẩm linh đan quá trân quý, ai cũng không tùy tiện lấy ra tặng người, cho nên nàng rất thản nhiên tiếp nhận sau đó ăn vào.
Sau khi nàng ăn vào, liền cảm giác được phật lực vô cùng tinh thuần rót vào trong người của mình, hóa thành ngàn vạn đạo kim mang lưu chuyển trong người, không ngừng bao hàm dưỡng dục và rèn luyện kinh mạch bản thân, có một tầng phật quang mỏng manh lưu động trên da thịt óng ánh của nàng, nàng càng trở nên cao quý và thánh khiết.
Tâm hồn thiếu nữ khó mà bình tĩnh, đây là linh đan cấp bậc gì?
Đan dược dược tính thật sự quá cường đại, không chỉ giúp nàng chữa trị thân thể nhanh chóng, càng làm cho linh khí trong người của nàng lột xác, trở nên tinh thuần hơn xưa, được gột rửa một lần.
Phong Phi Vân tự nhiên không biết Diệp Ti Loan khiếp sợ trong lòng, hắn đang đắm chìm vào trong thế giới của mình, hắn cầm khối phượng cốt đỏ thẫm trong lòng bàn tay, vầng sáng sáng lạn, nhiệt độ nóng rực giống như đèn cổ sáng ngời.
/2057
|