- No căng bụng à! - Một bạn nữ thốt lên sau khi cả lớp đã ăn xong và trở về trường
- Bà ăn như heo, ko no mới là lạ - Bạn nam khác trêu chọc
- Ông....... - Thế là bạn nữ đấy chạy đuổi bạn nam. Cả lớp cười
Về đến nơi thì cũng là tiết học anh văn của lớp.
- Did you just go ?
- Oh teacher! Why do you know?
- Of course. Who am I right. I understand your personality
- So you have to know where did we go
- Ok. I guess you ate ice-cream.
- Exactly, She is very good
- Thanks. Do we start lesson?
- Ok
Cô giáo chủ nhiệm vừa trẻ tuổi, vừa xinh đẹp lại dễ tính nữa chứ.
Học xong tiết anh văn vui nhộn chính là giờ ra chơi
- Osin
- Gì thế ''cậu chủ''?
- Đi mua nước cho tôi
- Anh ko tự đi được chắc
- Tôi là chủ hay cô là chủ hả?
- Biết rồi. Khổ lắm. Chỉ là một bài kiểm tra cỏn con thôi mà. Đưa tiền đây
- Một chai nước đáng bao nhiêu tiền. Cô ko thể tự chi sao?
- Vâng. Tôi nghèo lắm. Ko đủ tiền mua một chai nước
- Đây. Đi mua đi - Quân rút ví và đưa cho My tờ 500.000
- Đợi tẹo - My chạy đi luôn bởi nếu ko xuống sớm, căngteen sẽ rất đông, ko thể nào mua được đồ
Quân nở một nụ cười gian xảo
Dù có chạy nhanh cỡ mấy đi chăng nữa, xuống đến nơi cũng đã khá đông người. Cũng may là khuôn người nhỏ nhắn, sau một hồi cật lực, My cũng đã chen vào được bên trong
- Cô cho cháu một chai sting dâu. Tiền đây ạ
Cầm chai sting trên tay, My mỉm cười đi về phía trước. Nhưng, vừa mới ra đến cửa căngteen, My nhận được một tin nhắn
- Mua cho tôi một bánh ngọt nhé
Hậm hực, chỉ biết dậm chân xuống nền gạch, My lại khổ sở chen vào. Mồ hôi chảy ướt đẫm áo, tóc ôm vào mặt, trán lấm tấm giọt mồ hôi cô mới có thể mua cho anh ta một chiếc bánh ngọt
Lại một tin nhắn khác gửi đến
- Một pancake nhé
My tức lắm, ko làm gì được. Giờ mới thấy sao hồi ấy lại dại dột đi cá cược làm gì chứ.
Lần thứ 3 chen vào, lần này, đang mua pancake cho Quân thì My bỗng nảy ra một ý. Cô mua thêm 1 nước khoáng và 1 tương ớt. Hí hửng cầm túi đồ mình mua được ra một cái bàn gần đó. Đổ vợi một ít sting đi. Cho một ít nước khoáng vào làm vị nhạt hơn. Đổ một đống tương ớt vào, đủ làm người khác tê cứng lưỡi. Hí hửng cầm ''tác phẩm'' thu được trên tay. My mang những thứ Quân dặn mua lên trên lớp. Khuôn mặt lấm tấm mồ hôi những cái miệng vẫn đang nở nụ cười tươi thật tươi.
Trên lớp, Quân cũng nhận được một tin nhắn, nhưng ko phải của My mà là của Lam
- Anh vừa phải thôi. Tội cô ấy lắm
- Ừm. Anh biết rồi
- Đồ của anh đây - My để một chai ''sting'' lên trước rồi đặt bánh ngọt và pancake sau.
- Cảm ơn - Quân mỉm cười. Anh chưa biết chuyện gì sẽ xảy ra với mình. Có Lam và Phong thì đã phát hiện ra điều kì lạ ở cái chai ''sting'' có màu đỏ đỏ kì lạ đó. Nhưng cô ko nhắc, cô muốn xem nó sẽ thế nào. Trừng trị việc Quân làm khó cô bạn thân của cô. Dù Quân có là anh trai cô đi chăng nữa. Phong thì ko quan tâm đến chuyện người khác, cũng chẳng bảo gì.
Miếng đầu tiên, là ăn bánh ngọt. Ko vấn đề gì. Chỉ là đúng như tên, nó hơi ngọt mà thôi
Miếng thứ 2, cắn một miếng pancake. Vị ngọt của bơ hòa lẫn với bị kem và socola, ngon lạ thường
Mở nắp chai sting, ko vấn đề gì
Đưa lên cao, vừa tầm với miệng, uống một lớp và.........
- Phụttttttttttttttttttttt - Quân ko giữ nổi phép lịch sự của mình nữa - Đây là thứ nước gì thế?
- Ha ha ha - My chỉ chờ đợi thời cơ này mà cười sặc sụa.
Phải nói Quân rất khổ sở. Vị ngọt của bơ đang hòa lẫn với kem và socola thì uống sting. Mà trong sting lại có tương ớt. Thành ra, tạo nên một vị lờ lợ ''khó quên'' lại còn cay xè lưỡi nữa chứ. Sting thì hương dâu chẳng thấy đâu, chỉ thấy nhạt, có hơn người lọc một chút xíu và có màu đỏ mà thôi. Thật chả hiểu đây là cái vị gì nữa.
- Ha ha ha - My vẫn ko nhịn được cười. Và giờ cũng có thêm vài tiếng cười của mấy bạn trong lớp. Của Hân, của Vy và có tiếng cười nhẹ của Lam
- Cô.......cô mua thứ nước gì thế hả?
- Đúng như anh yêu cầu nhé. Sting - Đồng thời dơ chai sting lên, tay còn lại dơ chiếc bánh ngọt đang ăn dở của Quân - Bánh ngọt nè. Đó là pancake - Mặt hất về phía bánh pancake nằm trên bàn
- Nhưng......nó - Quân chả biết nói thêm gì cả
- Ý anh là gì? Nước sao? Là bác bán hàng đưa cho tôi mà. Tôi đâu biết gì đâu - My ngây thơ và vô số tội
- Cô..........
- Cháu ngoan. Ko ngờ mình lại có một đứa cháu bị nói lắp. Ko biết kiếp trước ăn ở thế nào mà kiếp này là khổ thế
- Cô.........
- Sao gọi cô mãi thế cháu. Cố ăn hết bánh với uống ''hết nước'' cho lại sức mà học tiếp nhé ''cháu yêu'' - Rồi My vỗ vai Quân và trở về chỗ, miệng vẫn cười tươi. Quân tức lắm, chả biết làm gì cả, cầm chai nước và mấy cái bánh vứt vào sọt giác, khuôn mặt lửa giận đùng đùng tiến về chỗ, như quả bom nổ chậm chẳng ai dám đụng vào.
Ngoài cửa sổ, có một cô gái đang nắm chặt tay, đôi mắt ánh lên vẻ tức giận tột cùng, như có một ngọn lửa đang bùng cháy chiếu thẳng vào My. Nếu đôi mắt đó có thể giết người thì có lẽ My ko thể an toàn mà ngồi đây được nữa. Chắc phải đi cấp cứu vì bị phỏng nặng mất thôi. Một tin nhắn được gửi đi tới một cô gái khác :
- Thực hiện đi! Càng nhanh càng tốt
Cô gái kia mỉm cười đầy độc ác
Và trong lớp, cũng có một chàng trai tay cũng nắm chặt, anh chàng tuấn tú đang ghen tị với Quân. Anh ta cho rằng chính Quân là người đã cướp đi cô gái của anh ta. Anh ta chỉ muốn dạy cho Quân một bài học, trả My lại cho anh ta. Nhưng thật ra, anh ta mới là người đã làm My tuột khỏi vòng tay của chính mình. Anh ta ko biết trân trọng My.
Sự đau khổ của cuộc tình khi xưa đang dần dần tan biến trong tiềm thức của My. Cô ko nhận ra mình đã ko còn quan tâm đến nó nữa. Cô ko biết rằng giờ mình hay suy nghĩ về Quân mà mỗi khi gặp Huy vào mỗi buổi sáng ko còn e ngại, và cũng đã biết kiềm chế cảm xúc mỗi khi đứng trước anh. Cô cũng đã ko còn giận Hạnh nhiều như xưa nữa rồi. Sự thay đổi này cho đến bây giờ cô vẫn ko nhận ra
- Bà ăn như heo, ko no mới là lạ - Bạn nam khác trêu chọc
- Ông....... - Thế là bạn nữ đấy chạy đuổi bạn nam. Cả lớp cười
Về đến nơi thì cũng là tiết học anh văn của lớp.
- Did you just go ?
- Oh teacher! Why do you know?
- Of course. Who am I right. I understand your personality
- So you have to know where did we go
- Ok. I guess you ate ice-cream.
- Exactly, She is very good
- Thanks. Do we start lesson?
- Ok
Cô giáo chủ nhiệm vừa trẻ tuổi, vừa xinh đẹp lại dễ tính nữa chứ.
Học xong tiết anh văn vui nhộn chính là giờ ra chơi
- Osin
- Gì thế ''cậu chủ''?
- Đi mua nước cho tôi
- Anh ko tự đi được chắc
- Tôi là chủ hay cô là chủ hả?
- Biết rồi. Khổ lắm. Chỉ là một bài kiểm tra cỏn con thôi mà. Đưa tiền đây
- Một chai nước đáng bao nhiêu tiền. Cô ko thể tự chi sao?
- Vâng. Tôi nghèo lắm. Ko đủ tiền mua một chai nước
- Đây. Đi mua đi - Quân rút ví và đưa cho My tờ 500.000
- Đợi tẹo - My chạy đi luôn bởi nếu ko xuống sớm, căngteen sẽ rất đông, ko thể nào mua được đồ
Quân nở một nụ cười gian xảo
Dù có chạy nhanh cỡ mấy đi chăng nữa, xuống đến nơi cũng đã khá đông người. Cũng may là khuôn người nhỏ nhắn, sau một hồi cật lực, My cũng đã chen vào được bên trong
- Cô cho cháu một chai sting dâu. Tiền đây ạ
Cầm chai sting trên tay, My mỉm cười đi về phía trước. Nhưng, vừa mới ra đến cửa căngteen, My nhận được một tin nhắn
- Mua cho tôi một bánh ngọt nhé
Hậm hực, chỉ biết dậm chân xuống nền gạch, My lại khổ sở chen vào. Mồ hôi chảy ướt đẫm áo, tóc ôm vào mặt, trán lấm tấm giọt mồ hôi cô mới có thể mua cho anh ta một chiếc bánh ngọt
Lại một tin nhắn khác gửi đến
- Một pancake nhé
My tức lắm, ko làm gì được. Giờ mới thấy sao hồi ấy lại dại dột đi cá cược làm gì chứ.
Lần thứ 3 chen vào, lần này, đang mua pancake cho Quân thì My bỗng nảy ra một ý. Cô mua thêm 1 nước khoáng và 1 tương ớt. Hí hửng cầm túi đồ mình mua được ra một cái bàn gần đó. Đổ vợi một ít sting đi. Cho một ít nước khoáng vào làm vị nhạt hơn. Đổ một đống tương ớt vào, đủ làm người khác tê cứng lưỡi. Hí hửng cầm ''tác phẩm'' thu được trên tay. My mang những thứ Quân dặn mua lên trên lớp. Khuôn mặt lấm tấm mồ hôi những cái miệng vẫn đang nở nụ cười tươi thật tươi.
Trên lớp, Quân cũng nhận được một tin nhắn, nhưng ko phải của My mà là của Lam
- Anh vừa phải thôi. Tội cô ấy lắm
- Ừm. Anh biết rồi
- Đồ của anh đây - My để một chai ''sting'' lên trước rồi đặt bánh ngọt và pancake sau.
- Cảm ơn - Quân mỉm cười. Anh chưa biết chuyện gì sẽ xảy ra với mình. Có Lam và Phong thì đã phát hiện ra điều kì lạ ở cái chai ''sting'' có màu đỏ đỏ kì lạ đó. Nhưng cô ko nhắc, cô muốn xem nó sẽ thế nào. Trừng trị việc Quân làm khó cô bạn thân của cô. Dù Quân có là anh trai cô đi chăng nữa. Phong thì ko quan tâm đến chuyện người khác, cũng chẳng bảo gì.
Miếng đầu tiên, là ăn bánh ngọt. Ko vấn đề gì. Chỉ là đúng như tên, nó hơi ngọt mà thôi
Miếng thứ 2, cắn một miếng pancake. Vị ngọt của bơ hòa lẫn với bị kem và socola, ngon lạ thường
Mở nắp chai sting, ko vấn đề gì
Đưa lên cao, vừa tầm với miệng, uống một lớp và.........
- Phụttttttttttttttttttttt - Quân ko giữ nổi phép lịch sự của mình nữa - Đây là thứ nước gì thế?
- Ha ha ha - My chỉ chờ đợi thời cơ này mà cười sặc sụa.
Phải nói Quân rất khổ sở. Vị ngọt của bơ đang hòa lẫn với kem và socola thì uống sting. Mà trong sting lại có tương ớt. Thành ra, tạo nên một vị lờ lợ ''khó quên'' lại còn cay xè lưỡi nữa chứ. Sting thì hương dâu chẳng thấy đâu, chỉ thấy nhạt, có hơn người lọc một chút xíu và có màu đỏ mà thôi. Thật chả hiểu đây là cái vị gì nữa.
- Ha ha ha - My vẫn ko nhịn được cười. Và giờ cũng có thêm vài tiếng cười của mấy bạn trong lớp. Của Hân, của Vy và có tiếng cười nhẹ của Lam
- Cô.......cô mua thứ nước gì thế hả?
- Đúng như anh yêu cầu nhé. Sting - Đồng thời dơ chai sting lên, tay còn lại dơ chiếc bánh ngọt đang ăn dở của Quân - Bánh ngọt nè. Đó là pancake - Mặt hất về phía bánh pancake nằm trên bàn
- Nhưng......nó - Quân chả biết nói thêm gì cả
- Ý anh là gì? Nước sao? Là bác bán hàng đưa cho tôi mà. Tôi đâu biết gì đâu - My ngây thơ và vô số tội
- Cô..........
- Cháu ngoan. Ko ngờ mình lại có một đứa cháu bị nói lắp. Ko biết kiếp trước ăn ở thế nào mà kiếp này là khổ thế
- Cô.........
- Sao gọi cô mãi thế cháu. Cố ăn hết bánh với uống ''hết nước'' cho lại sức mà học tiếp nhé ''cháu yêu'' - Rồi My vỗ vai Quân và trở về chỗ, miệng vẫn cười tươi. Quân tức lắm, chả biết làm gì cả, cầm chai nước và mấy cái bánh vứt vào sọt giác, khuôn mặt lửa giận đùng đùng tiến về chỗ, như quả bom nổ chậm chẳng ai dám đụng vào.
Ngoài cửa sổ, có một cô gái đang nắm chặt tay, đôi mắt ánh lên vẻ tức giận tột cùng, như có một ngọn lửa đang bùng cháy chiếu thẳng vào My. Nếu đôi mắt đó có thể giết người thì có lẽ My ko thể an toàn mà ngồi đây được nữa. Chắc phải đi cấp cứu vì bị phỏng nặng mất thôi. Một tin nhắn được gửi đi tới một cô gái khác :
- Thực hiện đi! Càng nhanh càng tốt
Cô gái kia mỉm cười đầy độc ác
Và trong lớp, cũng có một chàng trai tay cũng nắm chặt, anh chàng tuấn tú đang ghen tị với Quân. Anh ta cho rằng chính Quân là người đã cướp đi cô gái của anh ta. Anh ta chỉ muốn dạy cho Quân một bài học, trả My lại cho anh ta. Nhưng thật ra, anh ta mới là người đã làm My tuột khỏi vòng tay của chính mình. Anh ta ko biết trân trọng My.
Sự đau khổ của cuộc tình khi xưa đang dần dần tan biến trong tiềm thức của My. Cô ko nhận ra mình đã ko còn quan tâm đến nó nữa. Cô ko biết rằng giờ mình hay suy nghĩ về Quân mà mỗi khi gặp Huy vào mỗi buổi sáng ko còn e ngại, và cũng đã biết kiềm chế cảm xúc mỗi khi đứng trước anh. Cô cũng đã ko còn giận Hạnh nhiều như xưa nữa rồi. Sự thay đổi này cho đến bây giờ cô vẫn ko nhận ra
/74
|