Đỡ ! Bên trái ! Đỡ ! Bên phải ! Phía dưới ! Đỡ tiếp này ! Chú ý bước chân của ngươi ! Không cần liên tục lui về phía sau ! Lợi dụng lòng bàn chân ! Đúng ! Trở lại !
Theo từng tiếng từng tiếng hét lớn của Kevin, hắn cầm một thanh chùy bằng gỗ trong tay công kích về phía Hạ Á, tương tự trong tay Hạ Á cũng cầm một thanh búa gỗ, bất qua cán búa hơi dài, khoảng chừng hơn một thước.
Hạ Á càng đánh càng hăng, từng chiêu từng chiêu đỡ lấy công kích của Kevin, tốc độ công kích của Kevin không tính là quá nhanh, hai người đều thu liễm sức mạnh, luyện tập như thế đã mấy canh giờ, mái tóc đen của Hạ Á ướt đẩm mồ hôi, dán thành một bó phủ xuống trán. Kevin cũng đang thở hồng hộc, cái đầu trụi lủi tràn đầy mồ hôi.
Hai ngươi tiến thối qua lại, một công một phòng, vũ khí bằng gỗ ở trong tay liên tục va vào nhau kêu lên lách cách, cuối cùng, Kevin bỗng nhiên sải chân, thân thể thoáng hạ thấp xuống, cúi người về phía trước, đập một chùy lên đùi Hạ Á, liền sau đó vung chùy gỗ trong tay lên cao, đem búa gỗ trong tay Hạ Á đánh bay !
Dừng ! Kevin thở hắt ra, ra hiệu cho Hạ Á nhặt búa lên, đầu bóng lưởng nhìn Hạ Á một chút, khuôn mặt ửng hồng do phải vận động quá nhiều, thở dốc một hồi, cười khổ nói: Tốt lắm, lần này ngươi có thể chống đỡ 27 chiêu, ta chỉ có thể đánh trúng ngươi 3 chiêu.
Bên cạnh lập tức truyền tới một trận âm huýt sáo cùng hô hoán. Xung quanh tụ tập hơn mười tên binh sĩ đang đứng vây xem, trong đó người vừa huýt sáo chính là tên giảo hoạt Katou, hắn vỗ tay cười to : Đánh hay lắm Hạ Á ! Làm rất tốt ! Lập tức Katuo vươn tay về phía đồng bạn đứng kế bên: Trả tiền, trả tiền đây ! Nhanh lên một chút, không được giựt tiền đặt cược !
Một đám thân vệ binh đều cười mắng, sau đó từng người móc ra nhiều ít đủ loại đồng tệ và ngân tệ.
Kevin, ngươi chưa ăn sáng sao! Đánh gì mà yếu xìu! Hại ông đây phải thua cược đây này !
Hạ Á, con mẹ nó, ngươi không phải loài người ! Tiền ta thua sẽ ghi sổ cho ngươi! Ha ha! Lần sau phát quân lương thì phải mời bọn ta đi uống rượu đấy!
Luyện tập như thế đã tiến hành liên tục ba ngày.
Trong lần tiến hành nhiệm vu trinh sát trước đây, Hạ Á đã bày ra một sức chiến đấu hùng mạnh, làm Kevin trong lòng có chút kính phục, hai người lại ở cùng một lều, lúc rãnh rồi cũng thường xuyên bàn luận võ nghệ, Kevin liền phát hiện một nhược điểm của Hạ Á : Tên gia hỏa này lúc đánh nhau, hoàn toàn là lợi dụng sức mạnh cường hãn cùng thể chất siêu cường để ức hiếp đối thủ, mà nói về vũ kỹ, thì hắn quả thật là -- loạn thất bát tao!
Đương nhiên, loạn thất bát táo ở đây không phải là tại vì vũ kỹ của Hạ Á quá 'cùi bắp'-- mà là trái lại, thủ đoạn công kích của hắn phi thường lợi hại, nhất là mỗi lần thi triển chiêu thức chẻ củi , lấy thực lực bình thường của Kevin cũng không cách nào chống đỡ, chiêu thức quả thực là quỷ dị khó lường, rõ ràng là chém một giết một vô cùng trầm trọng, thế nhưng Hạ Á lại sử dụng rất tinh xảo! Lấy thực lực trung giai nhất cấp võ sĩ của Kevin, cũng không thể chống đỡ phủ kỹ của Hạ Á.
Hạ Á cho dù có ngốc, cũng minh bạch được bộ phá sát thiên quân mà lão gia hỏa dạy cho hắn, chắc chắn là một loại phủ kỹ cực kỳ lợi hại.
Thế nhưng đó là nói về chiêu số công kích, còn nói về kỹ thuật phòng ngự của hắn, thì phải nói là tệ tới mức không còn gì tệ hơn !
Đây cũng không thể trách hắn, bởi vì lúc lão gia hỏa còn sống cũng không có chú tâm dạy vũ kỹ cho hắn-- bộ 'phá sát thiên quân' cũng chỉ là tập hợp các công việc tạp nham trong nhà tỷ như chẻ củi, đâm than, bâm thịt.... mà ra. Còn về phần kỹ thuật phòng ngự, Hạ Á căn bản là chưa bao giờ luyện qua!
Trước đây vào mỗi lần đối địch, đều là dựa vào thể chất cường hãn cùng phản ứng theo bản năng mà hắn luyện được trong những lần giao đấu cùng dã thú trong núi rừng-- thế nhưng dù sao đây cũng chỉ là phản ứng bản năng, không phải là các chiêu thức phòng ngự chính quy.
Chỉ biết công mà không phòng thủ, như vậy sẽ không thể nào sinh tồn lâu dài trên chiến trường -- Kevin cũng không biết thể chất của Hạ Á được máu rồng làm biến đổi trở nên siêu cường. Nhưng ngay cả có được thể chất do máu rồng cường hóa, cũng không thể gọi là bất tử, chí ít gặp phải đấu thủ có thể thi triển đấu khí, như vậy đối phương có thể công phá được phòng ngự của Hạ Á!
Cho nên, kỹ xảo phòng ngự cận chiến, chính là thiếu hụt hiện nay của Hạ Á, gặp phải đối thủ bình thường hắn có thể dễ dàng chiến thắng, thế nhưng gặp phải cường địch, như vậy hắn sẽ bị rơi vào hoàn cảnh khó khăn. Chí ít trong lòng Hạ Á rất minh bạch, lần trước hắn gặp phải ám dạ ngư lâm, nếu như không phải do viên ma pháp bảo thạch do lão gia hỏa lưu lại bạo phát, thì lúc này hắn đã trở thành một đống xương khô trên Dã Hỏa nguyên.
Kevin rất tận tâm truyền thụ một ít động tác chiến đấu cơ bản cho Hạ Á, nhất là chú trọng giảng dạy những chiêu số phòng ngự. Hai người trong lúc đấu luyện, cũng không cần vận dụng sức mạnh, chỉ thuần túy là luyện tập chiêu thức.
Lúc ban đầu, Hạ Á nếu không sử dụng thân thể quái vật mà nói, tối đa hai ba chiêu là đã bị Kevin đánh rơi vũ khí, tiếp đó những vị trí yếu hại trên người rất nhanh bị đánh trúng. Trong ngày đầu tiên, Hạ Á bị giáo huấn rất thê thảm, bị Kevin đánh cho u vài cục trên đầu -- trong lúc hai người đối luyện, các thành viên khác trong thân vệ đội vây xem liên tục cười ha ha-- bởi vì từ lúc bắt đầu cho đến kết thúc, quả thực chỉ có một mình Hạ Á đơn phương bị đánh.
Vào đêm đó, Hạ Á hầu như không ngủ, trong đầu hồi tưởng lại nhiều lần những chiêu số mà ban ngày đã đối luyện cùng Kevin, còn có những kỹ xảo phòng ngự mà hắn dạy cho Hạ Á. Mãi cho đến hừng đông, lúc Kevin tỉnh dậy, thì thấy tên chiến hữu bên cạnh vẫn còn ngồi đấy, hai mắt đã hồng hồng do thức trắng.
Vào ngày đối luyện thứ hai, Hạ Á có tiến bộ vượt bậc, hắn kiên trì chống đở hơn mười chiêu của Kevin mới bị đánh trúng chổ yếu hại-- tình huống này liền hấp dẫn sự chú ý của các thân binh khác trong thao trường, mọi người lập tức tranh giành làm trọng tài cho trận đấu, số người còn lại thì lập bàn cá cược, cược xem tên gà mờ mới tới này có thể tiếp đở bao nhiêu chiêu của Kevin.
Tuy rằng bị mọi người trêu chọc, bất quá Hạ Á rõ ràng biết được sự trêu chọc này rất thiện ý, là một loại trêu chọc đầy thiện ý giữa các chiến hữu, hơn nữa đây cũng là một tín hiệu tốt: chí ít nó thể hiện rõ hắn đã bắt đầu được mọi người chấp nhận.
Mà sau lần trinh sát trở về, Kevin cũng không giấu diếm việc Hạ Á đã từng cứu mạng hắn, hơn nữa cái tên đầu bóng lưởng với tính tình ngay thẳng này cũng đã lên tiếng chấp nhận Hạ Á, hắn lại là người rất có uy tín trong đội thân vệ, có sự trợ giúp của hắn, Hạ Á rất nhanh liền được thân vệ đội tiếp nhận, hơn nữa tính tình của Hạ Á cũng rất thẳng thắn, với tính cách như vậy, tại trong quân đội là rất dễ được chào đón.
Trong ngày đối luyện thứ hai, tại lần đối luyện cuối cùng, Hạ Á không chỉ ngăn chặn toàn bộ đòn tấn công của Kevin, mà còn phản kích lại một lần, tuy rằng không trúng điểm yếu, thế nhưng đối với mọi người mà nói, đây cũng là một sự tiến bộ kinh người-- tất cả mọi người đều nhận thức được, tên tiểu tử này thật là có thiên phú !
Trong ngày đối luyện thứ ba, càng hấp dẫn nhiều người hơn nữa, mà thậm chí về sau, mấy tên võ nghệ cao minh ở trong thân vệ đội nhịn không được bắt đầu nguyện ý thay Kevin đối kháng vài chiêu với Hạ Á -- dùng cách nói của Katuo thì chính là hung hăng giành lấy một lần miễn phí, ngược đãi cái tên gà mờ này.
Ngươi quá căng thẳng, quá mức chú ý tới bước tiến dưới chân mà quên đi động tác tay, ngươi cần phải đem những kỹ xảo này trở thành bản năng, nếu như ngươi tốn thời gian để suy nghĩ, sau đó mới thực hiện động tác, như vậy khó tránh khỏi sẽ chậm đi một chút. Kevin rất nghiêm túc nói ra kinh nghiệm chiến đấu của bản thân hắn.
Được rồi, Kevin, ngươi không thể đánh rơi vũ khí của Hạ Á trong số chiêu định trước, nhất định là đang thẹn quá thành giận , ha ha ha ha! Một hán tử có vóc người khôi ngô cao to đang đứng bên cạnh hắn cười to
Shaerba, ngươi mau im miệng cho ông. Kevin cười mắng một câu: Có bản lĩnh thì đi mà đấu sức với Hạ Á !
Ta? Ta thì không được! Ta không có sở thích cùng con trâu nước kia đấu sức . Tên to con kia sờ sờ cằm-- tên gia hỏa này tên là Shaerba, cũng là một thành viên của đội thân vệ, tại trước khi Hạ Á tới đây, hắn được công nhận là người có sức lực mạnh nhất của đội, nhưng buổi tối hôm kia, hắn cùng Hạ Á làm một trận đấu vật tay đôi, mãi đến lúc suýt bị Hạ Á bẻ hết mấy cái xương, khi đó hắn mới chịu phục.
So về khí lục, hắn cùng lắm chỉ là loài người, làm sao có thể so sánh với quái thú như Hạ Á.
Sau ba ngày, Hạ Á đã hoàn toàn quen thuộc với đại bộ phận thành viên trong đội, việc này có phần công lao không nhỏ của Kevin.
※※※
Tuy rằng không có sử dụng lực, thế nhưng mỗi ngày khi kết thúc đối luyện, Hạ Á đều là mệt chết đi được, mồ hôi đổ đầy người làm cho quần áo ướt đẫm, cả người giống như là mới bị rơi xuống ao.
Vừa thấy tên dế nhũi này về tới lều, Tatara trong lòng oán thầm: cầu trời hắn bị đánh sưng vài cục trên đầu. Trong bụng thầm khấn, nhưng khuôn mặt rất nhanh hiện ra một vẻ tươi cười: Hạ Á lão gia, ngài đã trở về. . .
Hạ Á trực tiếp đem búa gỗ ném cho Tatara, tuy rằng làm bằng gỗ, thế nhưng một thanh búa lớn như thế cũng đủ đèTatara nằm bẹp dưới đất, hắn miễn cưỡng ôm lấy thanh búa, thất tha thất thểu đi theo sau Hạ Á.
Đem nước tới đây, ta cần tắm rửa. . . Còn nữa, đã cho ngựa ăn chưa? Đêm nay tới phiên ta tuần tra. . . Đừng quên đem áo giáp của ta đánh bóng. Hạ Á quăng người bay thẳng lên giường, mệt tới xương cốt toàn thân rã rời.
Tatara nheo một con mắt chậm rãi xoay người đi ra ngoài, lập tức khuôn mặt biến thành một vẻ căm giận bất bình, cầm lên một cái bàn chải ở trong góc tường, đi tới cái bàn đang đặt bộ giáp kỵ binh hạng nhẹ, vô cùng cẩn thận chùi rửa, sau đó tỉ mỉ thoa một ít dầu làm bóng. Thương cảm cho tên ma pháp sư đầy người là dầu mỡ, bụi đất, trong bụng không ngừng chửi bới cuộc đời quá bất công.
Theo từng tiếng từng tiếng hét lớn của Kevin, hắn cầm một thanh chùy bằng gỗ trong tay công kích về phía Hạ Á, tương tự trong tay Hạ Á cũng cầm một thanh búa gỗ, bất qua cán búa hơi dài, khoảng chừng hơn một thước.
Hạ Á càng đánh càng hăng, từng chiêu từng chiêu đỡ lấy công kích của Kevin, tốc độ công kích của Kevin không tính là quá nhanh, hai người đều thu liễm sức mạnh, luyện tập như thế đã mấy canh giờ, mái tóc đen của Hạ Á ướt đẩm mồ hôi, dán thành một bó phủ xuống trán. Kevin cũng đang thở hồng hộc, cái đầu trụi lủi tràn đầy mồ hôi.
Hai ngươi tiến thối qua lại, một công một phòng, vũ khí bằng gỗ ở trong tay liên tục va vào nhau kêu lên lách cách, cuối cùng, Kevin bỗng nhiên sải chân, thân thể thoáng hạ thấp xuống, cúi người về phía trước, đập một chùy lên đùi Hạ Á, liền sau đó vung chùy gỗ trong tay lên cao, đem búa gỗ trong tay Hạ Á đánh bay !
Dừng ! Kevin thở hắt ra, ra hiệu cho Hạ Á nhặt búa lên, đầu bóng lưởng nhìn Hạ Á một chút, khuôn mặt ửng hồng do phải vận động quá nhiều, thở dốc một hồi, cười khổ nói: Tốt lắm, lần này ngươi có thể chống đỡ 27 chiêu, ta chỉ có thể đánh trúng ngươi 3 chiêu.
Bên cạnh lập tức truyền tới một trận âm huýt sáo cùng hô hoán. Xung quanh tụ tập hơn mười tên binh sĩ đang đứng vây xem, trong đó người vừa huýt sáo chính là tên giảo hoạt Katou, hắn vỗ tay cười to : Đánh hay lắm Hạ Á ! Làm rất tốt ! Lập tức Katuo vươn tay về phía đồng bạn đứng kế bên: Trả tiền, trả tiền đây ! Nhanh lên một chút, không được giựt tiền đặt cược !
Một đám thân vệ binh đều cười mắng, sau đó từng người móc ra nhiều ít đủ loại đồng tệ và ngân tệ.
Kevin, ngươi chưa ăn sáng sao! Đánh gì mà yếu xìu! Hại ông đây phải thua cược đây này !
Hạ Á, con mẹ nó, ngươi không phải loài người ! Tiền ta thua sẽ ghi sổ cho ngươi! Ha ha! Lần sau phát quân lương thì phải mời bọn ta đi uống rượu đấy!
Luyện tập như thế đã tiến hành liên tục ba ngày.
Trong lần tiến hành nhiệm vu trinh sát trước đây, Hạ Á đã bày ra một sức chiến đấu hùng mạnh, làm Kevin trong lòng có chút kính phục, hai người lại ở cùng một lều, lúc rãnh rồi cũng thường xuyên bàn luận võ nghệ, Kevin liền phát hiện một nhược điểm của Hạ Á : Tên gia hỏa này lúc đánh nhau, hoàn toàn là lợi dụng sức mạnh cường hãn cùng thể chất siêu cường để ức hiếp đối thủ, mà nói về vũ kỹ, thì hắn quả thật là -- loạn thất bát tao!
Đương nhiên, loạn thất bát táo ở đây không phải là tại vì vũ kỹ của Hạ Á quá 'cùi bắp'-- mà là trái lại, thủ đoạn công kích của hắn phi thường lợi hại, nhất là mỗi lần thi triển chiêu thức chẻ củi , lấy thực lực bình thường của Kevin cũng không cách nào chống đỡ, chiêu thức quả thực là quỷ dị khó lường, rõ ràng là chém một giết một vô cùng trầm trọng, thế nhưng Hạ Á lại sử dụng rất tinh xảo! Lấy thực lực trung giai nhất cấp võ sĩ của Kevin, cũng không thể chống đỡ phủ kỹ của Hạ Á.
Hạ Á cho dù có ngốc, cũng minh bạch được bộ phá sát thiên quân mà lão gia hỏa dạy cho hắn, chắc chắn là một loại phủ kỹ cực kỳ lợi hại.
Thế nhưng đó là nói về chiêu số công kích, còn nói về kỹ thuật phòng ngự của hắn, thì phải nói là tệ tới mức không còn gì tệ hơn !
Đây cũng không thể trách hắn, bởi vì lúc lão gia hỏa còn sống cũng không có chú tâm dạy vũ kỹ cho hắn-- bộ 'phá sát thiên quân' cũng chỉ là tập hợp các công việc tạp nham trong nhà tỷ như chẻ củi, đâm than, bâm thịt.... mà ra. Còn về phần kỹ thuật phòng ngự, Hạ Á căn bản là chưa bao giờ luyện qua!
Trước đây vào mỗi lần đối địch, đều là dựa vào thể chất cường hãn cùng phản ứng theo bản năng mà hắn luyện được trong những lần giao đấu cùng dã thú trong núi rừng-- thế nhưng dù sao đây cũng chỉ là phản ứng bản năng, không phải là các chiêu thức phòng ngự chính quy.
Chỉ biết công mà không phòng thủ, như vậy sẽ không thể nào sinh tồn lâu dài trên chiến trường -- Kevin cũng không biết thể chất của Hạ Á được máu rồng làm biến đổi trở nên siêu cường. Nhưng ngay cả có được thể chất do máu rồng cường hóa, cũng không thể gọi là bất tử, chí ít gặp phải đấu thủ có thể thi triển đấu khí, như vậy đối phương có thể công phá được phòng ngự của Hạ Á!
Cho nên, kỹ xảo phòng ngự cận chiến, chính là thiếu hụt hiện nay của Hạ Á, gặp phải đối thủ bình thường hắn có thể dễ dàng chiến thắng, thế nhưng gặp phải cường địch, như vậy hắn sẽ bị rơi vào hoàn cảnh khó khăn. Chí ít trong lòng Hạ Á rất minh bạch, lần trước hắn gặp phải ám dạ ngư lâm, nếu như không phải do viên ma pháp bảo thạch do lão gia hỏa lưu lại bạo phát, thì lúc này hắn đã trở thành một đống xương khô trên Dã Hỏa nguyên.
Kevin rất tận tâm truyền thụ một ít động tác chiến đấu cơ bản cho Hạ Á, nhất là chú trọng giảng dạy những chiêu số phòng ngự. Hai người trong lúc đấu luyện, cũng không cần vận dụng sức mạnh, chỉ thuần túy là luyện tập chiêu thức.
Lúc ban đầu, Hạ Á nếu không sử dụng thân thể quái vật mà nói, tối đa hai ba chiêu là đã bị Kevin đánh rơi vũ khí, tiếp đó những vị trí yếu hại trên người rất nhanh bị đánh trúng. Trong ngày đầu tiên, Hạ Á bị giáo huấn rất thê thảm, bị Kevin đánh cho u vài cục trên đầu -- trong lúc hai người đối luyện, các thành viên khác trong thân vệ đội vây xem liên tục cười ha ha-- bởi vì từ lúc bắt đầu cho đến kết thúc, quả thực chỉ có một mình Hạ Á đơn phương bị đánh.
Vào đêm đó, Hạ Á hầu như không ngủ, trong đầu hồi tưởng lại nhiều lần những chiêu số mà ban ngày đã đối luyện cùng Kevin, còn có những kỹ xảo phòng ngự mà hắn dạy cho Hạ Á. Mãi cho đến hừng đông, lúc Kevin tỉnh dậy, thì thấy tên chiến hữu bên cạnh vẫn còn ngồi đấy, hai mắt đã hồng hồng do thức trắng.
Vào ngày đối luyện thứ hai, Hạ Á có tiến bộ vượt bậc, hắn kiên trì chống đở hơn mười chiêu của Kevin mới bị đánh trúng chổ yếu hại-- tình huống này liền hấp dẫn sự chú ý của các thân binh khác trong thao trường, mọi người lập tức tranh giành làm trọng tài cho trận đấu, số người còn lại thì lập bàn cá cược, cược xem tên gà mờ mới tới này có thể tiếp đở bao nhiêu chiêu của Kevin.
Tuy rằng bị mọi người trêu chọc, bất quá Hạ Á rõ ràng biết được sự trêu chọc này rất thiện ý, là một loại trêu chọc đầy thiện ý giữa các chiến hữu, hơn nữa đây cũng là một tín hiệu tốt: chí ít nó thể hiện rõ hắn đã bắt đầu được mọi người chấp nhận.
Mà sau lần trinh sát trở về, Kevin cũng không giấu diếm việc Hạ Á đã từng cứu mạng hắn, hơn nữa cái tên đầu bóng lưởng với tính tình ngay thẳng này cũng đã lên tiếng chấp nhận Hạ Á, hắn lại là người rất có uy tín trong đội thân vệ, có sự trợ giúp của hắn, Hạ Á rất nhanh liền được thân vệ đội tiếp nhận, hơn nữa tính tình của Hạ Á cũng rất thẳng thắn, với tính cách như vậy, tại trong quân đội là rất dễ được chào đón.
Trong ngày đối luyện thứ hai, tại lần đối luyện cuối cùng, Hạ Á không chỉ ngăn chặn toàn bộ đòn tấn công của Kevin, mà còn phản kích lại một lần, tuy rằng không trúng điểm yếu, thế nhưng đối với mọi người mà nói, đây cũng là một sự tiến bộ kinh người-- tất cả mọi người đều nhận thức được, tên tiểu tử này thật là có thiên phú !
Trong ngày đối luyện thứ ba, càng hấp dẫn nhiều người hơn nữa, mà thậm chí về sau, mấy tên võ nghệ cao minh ở trong thân vệ đội nhịn không được bắt đầu nguyện ý thay Kevin đối kháng vài chiêu với Hạ Á -- dùng cách nói của Katuo thì chính là hung hăng giành lấy một lần miễn phí, ngược đãi cái tên gà mờ này.
Ngươi quá căng thẳng, quá mức chú ý tới bước tiến dưới chân mà quên đi động tác tay, ngươi cần phải đem những kỹ xảo này trở thành bản năng, nếu như ngươi tốn thời gian để suy nghĩ, sau đó mới thực hiện động tác, như vậy khó tránh khỏi sẽ chậm đi một chút. Kevin rất nghiêm túc nói ra kinh nghiệm chiến đấu của bản thân hắn.
Được rồi, Kevin, ngươi không thể đánh rơi vũ khí của Hạ Á trong số chiêu định trước, nhất định là đang thẹn quá thành giận , ha ha ha ha! Một hán tử có vóc người khôi ngô cao to đang đứng bên cạnh hắn cười to
Shaerba, ngươi mau im miệng cho ông. Kevin cười mắng một câu: Có bản lĩnh thì đi mà đấu sức với Hạ Á !
Ta? Ta thì không được! Ta không có sở thích cùng con trâu nước kia đấu sức . Tên to con kia sờ sờ cằm-- tên gia hỏa này tên là Shaerba, cũng là một thành viên của đội thân vệ, tại trước khi Hạ Á tới đây, hắn được công nhận là người có sức lực mạnh nhất của đội, nhưng buổi tối hôm kia, hắn cùng Hạ Á làm một trận đấu vật tay đôi, mãi đến lúc suýt bị Hạ Á bẻ hết mấy cái xương, khi đó hắn mới chịu phục.
So về khí lục, hắn cùng lắm chỉ là loài người, làm sao có thể so sánh với quái thú như Hạ Á.
Sau ba ngày, Hạ Á đã hoàn toàn quen thuộc với đại bộ phận thành viên trong đội, việc này có phần công lao không nhỏ của Kevin.
※※※
Tuy rằng không có sử dụng lực, thế nhưng mỗi ngày khi kết thúc đối luyện, Hạ Á đều là mệt chết đi được, mồ hôi đổ đầy người làm cho quần áo ướt đẫm, cả người giống như là mới bị rơi xuống ao.
Vừa thấy tên dế nhũi này về tới lều, Tatara trong lòng oán thầm: cầu trời hắn bị đánh sưng vài cục trên đầu. Trong bụng thầm khấn, nhưng khuôn mặt rất nhanh hiện ra một vẻ tươi cười: Hạ Á lão gia, ngài đã trở về. . .
Hạ Á trực tiếp đem búa gỗ ném cho Tatara, tuy rằng làm bằng gỗ, thế nhưng một thanh búa lớn như thế cũng đủ đèTatara nằm bẹp dưới đất, hắn miễn cưỡng ôm lấy thanh búa, thất tha thất thểu đi theo sau Hạ Á.
Đem nước tới đây, ta cần tắm rửa. . . Còn nữa, đã cho ngựa ăn chưa? Đêm nay tới phiên ta tuần tra. . . Đừng quên đem áo giáp của ta đánh bóng. Hạ Á quăng người bay thẳng lên giường, mệt tới xương cốt toàn thân rã rời.
Tatara nheo một con mắt chậm rãi xoay người đi ra ngoài, lập tức khuôn mặt biến thành một vẻ căm giận bất bình, cầm lên một cái bàn chải ở trong góc tường, đi tới cái bàn đang đặt bộ giáp kỵ binh hạng nhẹ, vô cùng cẩn thận chùi rửa, sau đó tỉ mỉ thoa một ít dầu làm bóng. Thương cảm cho tên ma pháp sư đầy người là dầu mỡ, bụi đất, trong bụng không ngừng chửi bới cuộc đời quá bất công.
/247
|